Hàn Đông liền nói:
- Vật thì theo giá thị trường tính bao nhiêu, tôi đưa tiền
- A!
Đường Thành Khánh vừa nghe đã kêu lên một tiếng, cuống quít nói:
- Bí thư Hàn, đây là chút thành ý của tôi, cũng không đáng bao nhiêu tiền.
Hàn Đông nói:
- Không nhận tiền thì anh cầm về đi.
Tuy những mộc nhĩ núi này cũng không tính là đồ quý giá gì, nhưng Hàn Đông không thể tạo thành thói quen, bởi vậy phải tính rõ ràng.
Đường Thành Khánh nghe xong, trợn tròn mắt, nhìn Hàn Đông muốn nói thêm gì đó.
Hàn Đông bèn nói:
- Vậy anh mang về đi.
Nói xong Hàn Đông bèn đi vào trong phòng.
Đường Thành Khánh đi theo sau, hết cách nói:
- Ít mộc nhĩ khô này cũng chỉ đáng hai ba mưoi đồng, Bí thư Hàn anh…
Hàn Đông bèn lấy ví tiền ra, lấy ba mươi đồng đưa cho y nói:
- Anh nhận tiền, số mộc nhĩ này tôi sẽ lấy.
Cuối cùng Đường Thành Khánh đành nhận hai mươi đồng. Sau đó báo cáo công việc cho Hàn Đông trong năm phút, nói một lượt rõ ràng khái quát về tình hình thị trấn Bảo Hoa, đồng thời mời Hàn Đông đi thị trấn Bảo Hoa thị sát chỉ đạo công việc.
Đối với thỉnh cầu của y Hàn Đông không tỏ rõ ý kiến, thân là Bí thư Huyện ủy, Hàn Đông chắc chắn phải đi xem thử các thị trấn. Nhưng xem như thế nào, tạm thời Hàn Đông vẫn chưa sắp xếp cụ thể.
Dân số toàn huyện Vinh Quang là bảy trăm ngàn người, diện tích hơn một ngàn sáu trăm km vuông, tổng cộng có hai mươi mốt thị trấn, sáu xã, Hàn Đông quyết định qua một thời gian, sẽ đến một vài xã thị trấn trọng điểm xem thử, hắn cũng không thể trong thời gian ngắn đi hết toàn bộ các xã thị trấn được, như vậy lãng phí quá nhiều thời gian, cũng không thể nhìn xem ra trò trống gì.
Hơn nữa Hàn Đông bây giờ chủ yếu nhất là phải làm tốt hết công việc bên Huyện ủy, chỉ cần nắm giữ thế cục của Huyện ủy, thì những công việc khác, có thể nói là giải quyết dễ dàng.
Về phần Bí thư trấn ủy thị trấn Bảo Hoa Đường Thành Khánh này, anh ta có thể chủ động đến tìm mình báo cáo công việc, hơn nữa còn là Bí thư trấn ủy thị trấn đầu tiên tìm mình báo cáo công việc, ngoài ra từ báo cáo công việc của anh ta có thể nhìn ra, Đường Thành Khánh là một người để tâm vào công việc, anh ta lần này đến gặp mình, phỏng chừng cũng là muốn có được sự coi trọng của mình, từ đó xúc tiến sự phát triển của thị trấn Bảo Hoa.
Chỉ cần là nhân viên bằng lòng làm việc, Hàn Đông vẫn luôn khá khoan dung, bởi vậy Hàn Đông đến lúc đó chuẩn bị đi thị trấn Bảo Hoa xem thử.
Buổi trưa nghỉ ngơi một lát, buổi chiều vừa vào làm, Hàn Đông bèn mang Tả Nhất Sơn, cùng Trịnh Thành Văn đến Hội đồng nhân dân, tiến hành tọa đàm với các đồng chí ở Hội đồng nhân dân.
Mấy vị Phó chủ nhiệm của Hội đồng nhân dân, đều từng đóng một vài vai trong bức tranh chính trị huyện Vinh Quang. Đến Hội đồng nhân dân, về cơ bản là làm một Cục phó, hoặc dưỡng lão. Tuy nhiên Hàn Đông cũng sẽ không vì thế mà xem nhẹ vai trò của Hội đồng nhân dân, trước mắt Hàn Đông phải cố hết sức đoàn kết nhiều người hơn nữa, mở rộng hết khả năng sức ảnh hưởng Bí thư Huyện ủy của hắn.
Cả buổi tọa đàm tiến hành trong không khí ôn hòa. Sự trẻ tuổi, khách khí của Hàn Đông, đều khiến người trong bộ máy tổ chức Hội đồng nhân dân khá vừa lòng.
Chỉ có Phó chủ nhiệm Tiết Minh xếp hạng số một Hội đồng nhân dân trong lòng có chút không vui, vốn dĩ sức khỏe Ổ Dịch Lương xảy ra chuyện, rất nhanh sẽ từ giã chức vụ Chủ nhiệm Hội đồng nhân dân. Y lại rất hy vọng có thể tiến thêm bước nữa, dù sao thì Chủ nhiệm Hội đồng nhân dân là cán bộ cấp Cục trưởng mà. Nhưng sự xuất hiện của Hàn Đông, đã trực tiếp phá vỡ hy vọng của y.
Cho dù y trước đây đã từng đi tìm lãnh đạo Thành ủy, nhưng kết quả cuối cùng, Thành ủy vẫn quyết định để Hàn Đông đảm nhiệm Chủ nhiệm Hội đồng nhân dân, nói cách khác Tiết Minh chỉ có thể chủ trì công việc của Hội đồng nhân dân khoảng một tháng, thử một chút cảm giác của nhân vật số một.
- Vẫn là người ta có chỗ dựa vững chắc mà.
Tiết Minh trong lòng thầm nghĩ, đầy buồn rầu, Hàn Đông giống như con rồng qua sông vậy, y đây, rắn địa phương cơ bản không thể nào đấu với Hàn Đông.
Đến tuổi của y, trong thể chế cũng không còn mấy năm lăn lộn, đã không cách nào đấu lại Hàn Đông, ngoài việc lúc mới bắt đầu trong lòng hơi buồn rầu ra, sau đó cũng lắng lại những suy nghĩ trong lòng kia, quyết định sau này vẫn cứ thành thật làm tốt công việc cho xong.
Từ Hội đồng nhân dân trở về Huyện ủy không bao lâu, điện thoại Hàn Đông liền vang lên, là điện thoại của Ủy viên thường vụ Huyện ủy, bí thư Đảng ủy Công an Ly Vĩnh Trung:
- Bí thư Hàn, anh có rảnh không, tôi đến báo cáo với anh tình hình xử lý chuyện bãi Thất Lý Bình một chút.
Hàn Đông nói:
- Anh tới đi.
Trong chốc lát, Lý Vĩnh Trung liền đến. Hàn Đông mời y vào khu tiếp khách ngồi.
Lý Vĩnh Trung nói:
- Bí thư Hàn, qua điều tra phát hiện, chuyện xảy ra ở trạm thu phí bãi Thất Lý Bình ngày hôm qua, trách nhiệm chủ yếu ở nhân viên trạm thu phí bãi Thất Lý Bình, trong đó nhân viên thu phí Hoàng Cẩm Bình tiến hành thu phí sau khi uống rượu, đồng thời không xuất phiếu thu phí, dưới sự phẫn nộ của tài xế Phùng Hàm, thẹn quá hóa giận, ẩu đả với Phùng Hàm, mà những nhân viên thu phí khác thấy vậy, cũng chạy tới giúp đỡ. Ngoài ra, Cục công an sau khi nhận được tin báo, Phó cục trưởng Mã Sơn Xuân cùng cả đội đến xử lý sự việc, trong lúc chưa làm rõ quá trình sự việc, đã đem Hoàng Cẩm Bình và Phùng Hàm về Cục công an, đây rõ ràng là hành vi tiến hành chấp pháp không theo pháp luật.
Nghe báo cáo của Lý Vĩnh Trung, mắt Hàn Đông bắt đầu khẽ híp lại.
Từ cách dùng từ của Lý Vĩnh Trung, Hàn Đông rất rõ ràng cảm giác được, y gán trách nhiệm chủ yếu cho nhân viên thu phí của trạm thu phí, về phần Mã Sơn Xuân của Cục công an, lại tiến hành miêu tả rất sơ sài.
Vậy thì, Lý Vĩnh Trung chỉ sợ không chuẩn bị tiến hành chỉnh đốn khá lớn ở Cục công an, tên Mã Sơn Xuân này, đoán là xử phạt cũng nhẹ.
Xem ra Lý Vĩnh Trung vẫn chưa nhận ý tốt của mình đây. Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, ngoài mặt lại không thay đổi, nói:
- Nói thử xử lý thế nào đi.
Lý Vĩnh Trung từ lời nói bình tĩnh của Hàn Đông, nghe không ra thái độ của Hàn Đông rốt cuộc là gì, trong lòng thầm than người thanh niên này quả nhiên lòng dạ đủ thâm sâu.
- Bí thư Hàn, tôi chuẩn bị xử lý thế này. Thứ nhất, với Hoàng Cẩm Bình là nhân viên thu phí tiến hành ẩu đả với tài xế Phùng Hàm, cho dù chỉ gây ra vết thương nhẹ, nhưng tình tiết ác liệt, đối với kẻ đánh người tạm giam nửa tháng, đồng thời bồi thường tiền thuốc cho Phùng Hàm, ngoài ra đề nghị trạm thu phí khai trừ mấy nhân viên thu phí này; thứ hai, Phó cục trưởng Cục công an Mã Sơn Xuân vi phạm trình tự chấp pháp, tiến hành giáo dục phê bình nghiêm khác, đồng thời giao trách nhiệm viết kiểm điểm sâu sắc.
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Chỉ như vậy thôi?
Lý Vĩnh Trung gật đầu nói:
- Vâng ạ, Bí thư Hàn, tôi và tài xế bị đánh Phùng Hàn đã nói chuyện với nhau. Anh ta vô cùng hài lòng với kết quả xử lý của chúng ta.
Hàn Đông hỏi:
- Vậy anh ta không nói tặng một cờ thưởng cho các anh à?
Vốn dĩ Hàn Đông giao chuyện này cho Lý Vĩnh Trung xử lý, là muốn cho y thấy chút thiện ý, hy vọng có thể kéo y về phe cách của mình. Nếu Lý Vĩnh Trung có con mắt một chút, thì có lẽ có thể biết thái độ hôm qua của mình là rất phẫn nộ, đối với thái độ của Mã Sơn Xuân cũng không tốt, y nên tiến hành xử phạt nghiêm khắc và chỉnh đốn Cục công an, nếu tiến thêm bước nữa, y nên trưng cầu ý kiến của mình tiến hành điều chỉnh người của Cục công an.
Nhưng từ tình hình hiện tại mà nói, Lý Vĩnh Trung rất rõ ràng không giống tiến hành chỉnh đốn quá lớn đối với Cục công an.
Cho nên lúc này, trong lòng Hàn Đông tràn đầy sự tức giận, xem ra Lý Vĩnh Trung cho rằng mình đưa việc này cho y xử lý, thì y có thể muốn làm gì thì làm sao?
Nghe thấy lời lẽ mỉa mai của Hàn Đông, Lý Vĩnh Trung giật mình, ngẩng đầu nhìn sắc mặt của Hàn Đông đã sầm xuống, vội vàng giải thích nói:
- Bí thư Hàn, sở dĩ xử lý Mã Sơn Xuân như vậy, chủ yếu là suy xét đến tình hình lúc đó, Mã Sơn Xuân chỉ là nói ngoài miệng.
Hàn Đông xua xua tay nói:
- Bí thư Lý, anh không cần giải thích nữa, đối với vấn đề Mã Sơn Xuân, tôi biết ở Cục công an không phải là một, thậm chí trong cả cơ quan chấp pháp cũng không phải là một. Cơ quan chấp pháp đại diện cho hình tượng của Đảng và chính quyền chúng ta, họ bất cứ lúc nào cũng liên hệ với dân chúng cơ sở. Nếu nó dựng thân bất chính, tất nhiên sẽ gây ra sự bất mãn cho mọi người. Tại sao hôm qua ở trạm thu phí bãi Thất Lý Bình, sau khi nhân viên thu phí báo cảnh sát, người tài xế đó càng thêm sợ hãi chứ?
Hàn Đông nói xong, dứng dậy, vẫy tay nói:
- Điều này nói rõ, nhân dân đối với cơ quan chấp pháp của chúng ta, đến sự tín nhiệm cơ bản nhất cũng không có. Trong rất nhiều tình huống, cơ quan chấp pháp của chúng ta, ngược lại trở thành đồng lõa của một vài phần tử phạm pháp!
- Bí thư Hàn.
Mặt Lý Vĩnh Trung đã biến sắc, y không sao ngờ được thái độ của Hàn Đông bỗng nhiên lại trở nên nghiêm khắc như vậy, vốn dĩ y cũng đoán được Hàn Đông sẽ giao chuyện này cho mình xử lý, là muốn xem thử thái độ của mình, chỉ có điều, về vấn đề của Mã Sơn Xuân, Cục trưởng Cục công an Tiếu Kim Quang đặc biệt cầu xin y. Hơn nữa Cục công an là địa bàn của y, cho nên y cũng định bụng giơ cao đánh khẽ, sau đó lúc báo cáo với Hàn Đông, thể hiện thích đáng sau này tận lực phối hợp công việc của Hàn Đông, nghĩ rằng tất nhiên Hàn Đông cũng sẽ không làm khó mình quá, dù sao Hàn Đông cũng mới đến, đang lúc cần người ủng hộ, anh ta có lẽ sẽ không dễ dàng trở mặt với mình.
Lý Vĩnh Trung sở dĩ tính toán như vậy, chủ yếu là thông qua phương thức cò kè mặc cả, để tiến thêm bước nữa củng cố quyền lực của mình. Đương nhiên, xử lý như thế, cũng xem như một sự thăm dò của y đối với Hàn Đông.
Chỉ có điều kết quả thăm dò, lại nằm ngoài dự kiến của y, thái độ của Hàn Đông phản ứng lại kịch liệt như vậy.
Y thật sự không hiểu, Hàn Đông sao lại tức giận như vậy, lẽ nào mục đích thật sự của hắn là thông qua chuyện này xử lý mình.
Vừa nghĩ đến đây, Lý Vĩnh Trung lập tức hơi căng thẳng.
Nếu thật sự là như vậy, vậy thì Hàn Đông chắc chắn có chỗ dựa vào, hắn có thể trẻ như thế này đã làm Bí thư Huyện ủy, thủ đoạn chắc chắn không đơn giản.
Hàn Đông nói:
- Đối với chuyện này, chúng ta không thể chỉ xem một điểm, mà phải tiến hành suy xét từ nhiều mặt, bởi vì, tôi cho rằng cần thiết phải tiến hành chỉnh đốn một lần đối với công an, kiểm sát, tòa án, nghiêm khắc với các trường hợp bất chính, thay đổi hình tượng không tốt của cơ quan chấp pháp trong lòng dân.
Hàn Đông tạm dừng một lát, lại nói:
- Bí thư Lý anh muốn nghĩ ra một phương án cho tôi chứ, hy vọng Bí thư Lý nghiêm túc đối với chuyện này, chuẩn bị kỹ lưỡng một chút.
Lý Vĩnh Trung trong lòng cũng hơi căm tức, Hàn Đông làm như vậy, rất rõ ràng là phóng ngọn lửa đầu tiên vào địa bàn của mình, đây chính là điều y không thể tha thứ được.
Tuy nhiên, yêu cầu Bí thư Huyện ủy đưa ra, y chỉ cũng chỉ có thể làm theo, nhưng thái độ liền thay đổi không cung kính như trước, trên mặt cũng không có biểu cảm gì, nói:
- Nếu Bí thư Hàn không có việc gì nữa, tôi xin đi xử lý việc này.
Hàn Đông gật gật đầu, đợi sau khi Lý Vĩnh Trung đi khỏi, Hàn Đông nghĩ một lát, sau đó bước tới nhấc điện thoại lên.
Lý Vĩnh Trung trở về văn phòng, sắc mặt đầy u ám.
Y ngồi nặng nề trước bàn làm việc, lưng dựa vào ghế, khẽ nhắm mắt lại.
Thái độ cứng rắn của Hàn Đông, khiến y nhận thức được, người thanh niên này quả nhiên không đơn giản như vậy, cũng không biết anh ta rốt cuộc có chỗ dựa gì không.
Là Ủy viên thường vụ, Bí thư Đảng ủy Công an, Lý Vĩnh Trung vẫn luôn nắm giữ Cục công an huyện trong tay, cho dù Ồ Dịch Lương và Điền Thần đấu đá dữ dội hơn đi nữa, y vẫn có thể nắm giữ chắc chắn Cục công an trong tay, khiến y có cảm giác cố hết sức không tham gia vào sự đấu đá giữa Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện, là một lựa chọn không tồi. Chỉ có như thế mới có thể thực hiện làm tăng lợi ích của mình.
Lúc Ổ Dịch Lương là Bí thư Huyện ủy, thế cục trong huyện vô cùng phức tạp, Bí thư Huyện ủy Ổ Dịch Lương và Chủ tịch huyện Điền Thần đại diện cho hai thế lực lớn nhất, Ổ Dịch Lương có Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Chu Sĩ Phương toàn lực ủng hộ, còn Điền Thần thì có hai người tâm huyết Phó Chủ tịch thường trực huyện Thiệu Đăng Quyền, Phó chủ tịch huyện Tiếu Hàm Cường. Ngoài ra Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Khai và Trưởng ban tổ chức cán bộ Bộ Gia Tài quan hệ không tồi, những người còn lại Tống Cang của Ban chỉ huy quân sự, Trưởng ban tuyên giáo Phó Sùng Hà, cùng với Bí thư Đảng ủy Công an y đây thì giữa trung lập, ở tình hình bình thường thì không tỏ thái độ cụ thể, chỉ theo tình hình hội nghị mà có lựa chọn thích hợp.
Cũng chính vì vậy, huyện Vinh Quang một khi có chuyện quan trọng gì, đặc biệt là chuyện về mặt nhân sự, Hội nghị thường vụ mở ra đều rất hao tâm tốn sức.
Giữa thái độ trung lập để đạt được lợi ích lớn nhất, sau khi Hàn Đông đên, Lý Vĩnh Trung cũng đang định áp dụng kiểu này
Chỉ là hiện tại xem ra, Hàn Đông dường như vừa đến đã nhằm vào y.
“Lẽ nào mình dễ ức hiếp vậy sao?” Lý Vĩnh Trung trong lòng thầm nghĩ.
Nếu Hàn Đông quyết tâm đối phó với mình, thì cũng rất phiền toái, dù sao mình cũng từng khiến Điền Thần vô cùng tức giận ở một vài chuyện, có thể Điền Thần cũng vui khi Hàn Đông xử lý mình.
“Thật sự không được, mình sẽ dựa vào phía Điền Thần”. Lý Vĩnh Trung trong lòng thầm nhủ, Hàn Đông muốn xử lý mình, y đương nhiên chỉ có thể nghĩ cách tự giữ mình, tuy Điền Thần không hài lòng với y, nhưng nếu y thật sự dựa vào bên đó, nghĩ rằng tất nhiên Điền Thần sẽ hoan nghênh lắm.
Nhìn từ thế cục hiện tại, sự tranh đấu giữa Hàn Đông và Điền Thần, là không thể tránh khỏi. Tình huống hội nghị thường vụ đầu tiên, giữa họ đã biểu hiện rất không vui.
Đang lúc Lý Vĩnh Trung nghĩ ngợi lung tung, điện thoại trên bàn vang lên, làm y giật mình, hơi tức giận cầm máy, chẳng vui vẻ gì nói:
- Alo, tôi là Lý Vĩnh Trung.
- Sao thế, ăn thuốc nổ rồi à?
Trong điện thoại là một giọng không vui, đầy sự uy nghiêm lạnh lùng.
Lý Vĩnh Trung vừa nghe, nét mặt liền đỏ bừng, đứng dậy, hai tay cầm ống nghe, lưng hơi cong, cười bù nói:
- Chào Bí thư Khương, xin lỗi, tôi không biết là anh.
Điện thoại là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ gọi đến, ông hờ hững nói:
- Vĩnh Trung à, gặp phải vấn đề gì trong công việc, cũng không thể thấp thỏm phập phồng chứ.
Trên trán Lý Vĩnh Trung thấm ra những giọt mồ hôi nhỏ, y giơ tay chùi một lát, kinh sợ nói:
- Bí thư Khương, tôi sau này nhất định sẽ chú ý.
Khương Tường Vũ ừm một tiếng, sau đó hỏi y tình hình công việc một chút, sau đó nói đầy thấm thía:
- Vĩnh Trung à, Đảng ủy Công an phải ở sự lãnh đạo của Huyện ủy.
Ông nói một hơi, ý chủ yếu chính là Đảng ủy Công an nhất định phải ở dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy, làm tốt công việc các mặt, phải làm theo sự sắp xếp của Huyện ủy, vv. Điều này làm mồ hôi trên trán Lý Vĩnh Trung thấm ra càng lúc càng nhiều.
Ngắt điện thoại, sắc mặt Lý Vĩnh Trung u ám bất định, đứng ở đó cẩn thận nghĩ lại cuộc gọi của Khương Tường Vũ.
Cả cuộc điện thoại, Khương Tường Vũ cũng không nói chuyện gì cụ thể, chỉ là nhấn mạnh tính kỷ luật tổ chức, nhấn mạnh các vấn đề tăng cường lãnh đạo của Đảng, tạo cho Lý Vĩnh Trung cảm giác, cuộc gọi này của Khương Tường Vũ dường như đặc biệt nói những lời tầm thường vô nghĩa.
Nhưng Lý Vĩnh Trung cũng biết rõ, Khương Tường Vũ là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, sẽ không rảnh rỗi nói lời vô nghĩa.
Vậy thì, cuộc gọi này của Khương Tường Vũ, có chút ý nghĩa sâu xa.
Nghĩ đến thái độ của Hàn Đông trước đo, trong lòng Lý Vĩnh Trung dâng lên một suy nghĩ, “Bí thư Khương là muốn mình phối hợp với công việc của Bí thư Hàn?”
Dù sao vừa nãy Khương Tường Vũ trong điện thoại đã nói rất rõ ràng, nhất định phải ở dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy, triển khai công việc có hiệu quả, lãnh đạo của Huyện ủy, cuối cùng bây giờ không phải thể hiện ở Bí thư Huyện ủy sao?
Nếu như vậy, thì vấn đề thật sự không dễ làm rồi.
Lý Vĩnh Trung đương nhiên không muốn có lỗi với Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, nhưng hễ nghĩ tới Hàn Đông vừa đến đã dùng thủ đoạn cứng rắn đối phó với mình, trong lòng y lại rất không thoải mái.
“Hừm, mặc kệ hắn, mình không rõ ràng đối nghịch với hắn là được rồi”. Lý Vĩnh Trung tức giận nói. “Muốn mình đứng về bên đó, thì cũng không dễ dàng đâu”.
Quyết định xong chủ ý, Lý Vĩnh Trung bèn gọi Chánh văn phòng tới, bảo anh ta phác thảo một bản phương pháp tiến hành nghiêm trị hệ thống chính trị pháp luật.
Lúc này, Hàn Đông đang ngồi trong phòng làm việc, tiếp Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Bộ Gia Tài.
Bộ Gia Tài mang một đôi kính, chải mái lệch, trong tay cầm cuốn sổ nhỏ, y báo cáo với Hàn Đông phương án điều chỉnh nhân sự mà trước kia Ổ Dịch Lương và Điền Thần đã định.
Trên mặt Hàn Đông mang nụ cười thản nhiên. Hắn nghe được từ lời của Bộ Gia Tài, lần báo cáo công việc này của Bộ Gia Tài so với lần đầu tiên gặp mình, có một vài lời nói thông suốt, xem ra người này là một người thông minh đây. Ít nhất so với Lý Vĩnh Trung thông minh có hơn không ít.
Trên thực tế, Hàn Đông cũng không hề muốn thông qua Khương Tường Vũ sửa đổi Lý Vĩnh Trung, nhưng hễ nghĩ đến mình đã cho anh ta cơ hội, anh ta lại còn muốn cò kè mặc cả, Hàn Đông liền cảm thấy nên cho anh ta một ít áp lực mới được, nếu không, anh ta sẽ cho rằng mình dễ lừa gạt.
- Bí thư Hàn, phương án này là lúc trước định lại. Tình hình hiện tại lại thay đổi một ít, đối với công tác nhân sự toàn huyện, anh có chỉ thị gì?
Bộ Gia Tài cung kính nói.
Hàn Đông cười cười nói:
- Ừm, về phương diện nhân sự, phải kiên trì một nguyên tắc, đó chính là lấy nhân tài làm trọng. Dùng bất kỳ người nào, bổ nhiệm bất kỳ cán bộ nào, đều bắt buộc phải nghiêm túc khảo sát các nhân tố về các mặt cơ sở năng lực làm việc của họ, tổng hợp phẩm hạnh của họ để xác định.
Trên mặt Bộ Gia Tài lộ ra sự khâm phục, y nói:
- Chỉ thị của Bí thư Hàn vô cùng quan trọng, chỉ có coi trọng tài năng và phẩm hạnh, mới có thể tuyển chọn ra được cán bộ có thể làm việc, thật tâm làm việc vì nhân dân.
Hàn Đông khẽ cười nói:
- Ừm, Trưởng ban Bộ, anh phải thấu hiểu toàn diện đối với cán bộ toàn huyện, trên phương diện dùng nhân tài, mới có thể nắm chắc cho Huyện ủy.
Bộ Gia Tài gật đầu nói:
- Bí thư Hàn yên tâm, Ban tổ chức cán bộ nhất định sẽ nắm chắc cho Huyện ủy, dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy, chọn ra cán bộ tốt nhất.
Hàn Đông nghe được càng vui vẻ, bèn nói:
- Ừm, Trưởng ban Bộ, trong công việc, cũng phải liên hệ với Ban tổ chức cán bộ Thành ủy nhiều hơn, lĩnh hội tinh thần của Thành ủy, dưới sự lãnh đạo của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy, làm các công việc tốt hơn.
Bộ Gia Tài nói:
- Đúng vậy, Trưởng ban Thành ủy Chu rất quan tâm đến công việc của huyện ta, tôi dự định ngày mai đi báo cáo công tác tổ chức của huyện ta một chút, giáp mặt nghe chỉ dạy của Trưởng ban Chu.
Hàn Đông lúc này càng chắc chắn suy nghĩ trong lòng, liền nói ngay:
- Ừm, vậy anh đợi một lát, tôi liên hệ với Trưởng ban Chu một chút.
Sau đó, Hàn Đông liền gọi điện đến văn phòng Chu Khải Kiệt, sau khi nối được, Hàn Đông cười nói:
- Trưởng ban Chu, tôi là Hàn Đông, không quấy rầy công việc của anh chứ.
- Ha ha, Hàn Đông sao lại khách sáo vậy.
Chu Khải Kiệt cười nói.
Hàn Đông nói:
- Anh là lãnh đạo Thành ủy mà, tôi sao dám không khách sáo một chút, là thế này, Trưởng ban Bộ bên Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy chúng tôi ngày mai định đi báo cáo công việc với anh một chút, xin anh chỉ đạo thêm công tác tổ chức huyện tôi.
Lời của Hàn Đông thật ra vô cùng tùy ý, Chu Khải Kiệt cũng nhanh nhạy, bởi vậy ngay lập tức liền đoán được là chuyện gì, liền nói ngay:
- Yên tâm đi, anh bảo anh ta đến nhé, mười giờ sáng mai tôi rảnh.
Ngắt điện thoại, Hàn Đông nói với Bộ Gia Tài:
- Trưởng ban Bộ, tôi vừa liên hệ với Trưởng ban Chu rồi, anh ấy mười giờ sáng mai rảnh, anh cứ tới đi nhé.
Bộ Gia Tài lúc nãy mơ hồ nghe thấy lúc Hàn Đông gọi điện trong ống nghe vang ra tiếng cười sảng khoái của Chu Khải Kiệt, cũng biết Hàn Đông ám chỉ điều gì, thêm bước nữa kiên định quyết định trong lòng, y nói:
- Cảm ơn sự ủng hộ của Bí thư Hàn.
Tiễn Bộ Gia Tài đi khỏi, trên mặt Hàn Đông lộ ra nụ cười. Từ trước mắt mà nói, mình tuy mới đến, nhưng đến bây giờ đã có được sự ủng hộ của ba vị Ủy viên thường vụ Huyện ủy, trong đó Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn trước đây là người của Dịch Lương, mình đến, anh ta cũng chỉ có thể tận lực dựa vào mình; còn Bộ Gia Tài cũng rất sáng suốt lựa chọn đứng về phía mình, ngoài ra Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Trưởng ban chỉ huy quân sự Tống Cang không cần nói, đương nhiên là người ủng hộ mình.
Nói cách khác, hiện tại Hàn Đông bao gồm mình, đã nắm giữ bốn phiếu Ủy viên thường vụ, đã vượt qua Điền Thần một phiếu.
Trong buổi nói chuyện giữa Ổ Dịch Lương ở bệnh viện nhân dân Thục Đô, Hàn Đông đã hiểu được tình hình của Huyện Vinh Quang một cách rất cụ thể. Biết được người ủng hộ chủ chốt của Chủ tịch huyện chủ yếu là hai ông phó chủ tịch huyện Thiệu Đăng Quyền và Tiêu Hàm Cường, buồn cười là y lại nhân cơ hội lúc mình mới chập chững bước vào để động tay động chân về phương diện nhân sự.
Cũng chính vì điểm này, mà Hàn Đông lại càng tự tin hơn về việc nắm bắt thế cục của huyện Vinh Quang.
Vì vậy nếu Lý Vĩnh Trọng không chịu hợp tác, thì Hàn Đông sẽ không ngại gì mà cho gã biết mặt.
Lúc Hàn Đông đang tràn đầy tự tin như thế, thì phó bí thư huyện ủy Lý Hoán Khai lại có chút lo âu, lúc nãy thư ký của ông nhìn thấy Cốc Gia mới đi đến phòng làm việc của Hàn Đông, còn Cốc Gia đến bây giờ vẫn chưa đến chỗ ông, điều này chứng tỏ Cốc Gia đã chuyển sang phe của Hàn Đông rồi.
- Đúng là một cây cỏ đầu tường (ý chỉ gió chiều nào theo chiều đó)!
Lý Hoán Khai tức giận nói.
- Vật thì theo giá thị trường tính bao nhiêu, tôi đưa tiền
- A!
Đường Thành Khánh vừa nghe đã kêu lên một tiếng, cuống quít nói:
- Bí thư Hàn, đây là chút thành ý của tôi, cũng không đáng bao nhiêu tiền.
Hàn Đông nói:
- Không nhận tiền thì anh cầm về đi.
Tuy những mộc nhĩ núi này cũng không tính là đồ quý giá gì, nhưng Hàn Đông không thể tạo thành thói quen, bởi vậy phải tính rõ ràng.
Đường Thành Khánh nghe xong, trợn tròn mắt, nhìn Hàn Đông muốn nói thêm gì đó.
Hàn Đông bèn nói:
- Vậy anh mang về đi.
Nói xong Hàn Đông bèn đi vào trong phòng.
Đường Thành Khánh đi theo sau, hết cách nói:
- Ít mộc nhĩ khô này cũng chỉ đáng hai ba mưoi đồng, Bí thư Hàn anh…
Hàn Đông bèn lấy ví tiền ra, lấy ba mươi đồng đưa cho y nói:
- Anh nhận tiền, số mộc nhĩ này tôi sẽ lấy.
Cuối cùng Đường Thành Khánh đành nhận hai mươi đồng. Sau đó báo cáo công việc cho Hàn Đông trong năm phút, nói một lượt rõ ràng khái quát về tình hình thị trấn Bảo Hoa, đồng thời mời Hàn Đông đi thị trấn Bảo Hoa thị sát chỉ đạo công việc.
Đối với thỉnh cầu của y Hàn Đông không tỏ rõ ý kiến, thân là Bí thư Huyện ủy, Hàn Đông chắc chắn phải đi xem thử các thị trấn. Nhưng xem như thế nào, tạm thời Hàn Đông vẫn chưa sắp xếp cụ thể.
Dân số toàn huyện Vinh Quang là bảy trăm ngàn người, diện tích hơn một ngàn sáu trăm km vuông, tổng cộng có hai mươi mốt thị trấn, sáu xã, Hàn Đông quyết định qua một thời gian, sẽ đến một vài xã thị trấn trọng điểm xem thử, hắn cũng không thể trong thời gian ngắn đi hết toàn bộ các xã thị trấn được, như vậy lãng phí quá nhiều thời gian, cũng không thể nhìn xem ra trò trống gì.
Hơn nữa Hàn Đông bây giờ chủ yếu nhất là phải làm tốt hết công việc bên Huyện ủy, chỉ cần nắm giữ thế cục của Huyện ủy, thì những công việc khác, có thể nói là giải quyết dễ dàng.
Về phần Bí thư trấn ủy thị trấn Bảo Hoa Đường Thành Khánh này, anh ta có thể chủ động đến tìm mình báo cáo công việc, hơn nữa còn là Bí thư trấn ủy thị trấn đầu tiên tìm mình báo cáo công việc, ngoài ra từ báo cáo công việc của anh ta có thể nhìn ra, Đường Thành Khánh là một người để tâm vào công việc, anh ta lần này đến gặp mình, phỏng chừng cũng là muốn có được sự coi trọng của mình, từ đó xúc tiến sự phát triển của thị trấn Bảo Hoa.
Chỉ cần là nhân viên bằng lòng làm việc, Hàn Đông vẫn luôn khá khoan dung, bởi vậy Hàn Đông đến lúc đó chuẩn bị đi thị trấn Bảo Hoa xem thử.
Buổi trưa nghỉ ngơi một lát, buổi chiều vừa vào làm, Hàn Đông bèn mang Tả Nhất Sơn, cùng Trịnh Thành Văn đến Hội đồng nhân dân, tiến hành tọa đàm với các đồng chí ở Hội đồng nhân dân.
Mấy vị Phó chủ nhiệm của Hội đồng nhân dân, đều từng đóng một vài vai trong bức tranh chính trị huyện Vinh Quang. Đến Hội đồng nhân dân, về cơ bản là làm một Cục phó, hoặc dưỡng lão. Tuy nhiên Hàn Đông cũng sẽ không vì thế mà xem nhẹ vai trò của Hội đồng nhân dân, trước mắt Hàn Đông phải cố hết sức đoàn kết nhiều người hơn nữa, mở rộng hết khả năng sức ảnh hưởng Bí thư Huyện ủy của hắn.
Cả buổi tọa đàm tiến hành trong không khí ôn hòa. Sự trẻ tuổi, khách khí của Hàn Đông, đều khiến người trong bộ máy tổ chức Hội đồng nhân dân khá vừa lòng.
Chỉ có Phó chủ nhiệm Tiết Minh xếp hạng số một Hội đồng nhân dân trong lòng có chút không vui, vốn dĩ sức khỏe Ổ Dịch Lương xảy ra chuyện, rất nhanh sẽ từ giã chức vụ Chủ nhiệm Hội đồng nhân dân. Y lại rất hy vọng có thể tiến thêm bước nữa, dù sao thì Chủ nhiệm Hội đồng nhân dân là cán bộ cấp Cục trưởng mà. Nhưng sự xuất hiện của Hàn Đông, đã trực tiếp phá vỡ hy vọng của y.
Cho dù y trước đây đã từng đi tìm lãnh đạo Thành ủy, nhưng kết quả cuối cùng, Thành ủy vẫn quyết định để Hàn Đông đảm nhiệm Chủ nhiệm Hội đồng nhân dân, nói cách khác Tiết Minh chỉ có thể chủ trì công việc của Hội đồng nhân dân khoảng một tháng, thử một chút cảm giác của nhân vật số một.
- Vẫn là người ta có chỗ dựa vững chắc mà.
Tiết Minh trong lòng thầm nghĩ, đầy buồn rầu, Hàn Đông giống như con rồng qua sông vậy, y đây, rắn địa phương cơ bản không thể nào đấu với Hàn Đông.
Đến tuổi của y, trong thể chế cũng không còn mấy năm lăn lộn, đã không cách nào đấu lại Hàn Đông, ngoài việc lúc mới bắt đầu trong lòng hơi buồn rầu ra, sau đó cũng lắng lại những suy nghĩ trong lòng kia, quyết định sau này vẫn cứ thành thật làm tốt công việc cho xong.
Từ Hội đồng nhân dân trở về Huyện ủy không bao lâu, điện thoại Hàn Đông liền vang lên, là điện thoại của Ủy viên thường vụ Huyện ủy, bí thư Đảng ủy Công an Ly Vĩnh Trung:
- Bí thư Hàn, anh có rảnh không, tôi đến báo cáo với anh tình hình xử lý chuyện bãi Thất Lý Bình một chút.
Hàn Đông nói:
- Anh tới đi.
Trong chốc lát, Lý Vĩnh Trung liền đến. Hàn Đông mời y vào khu tiếp khách ngồi.
Lý Vĩnh Trung nói:
- Bí thư Hàn, qua điều tra phát hiện, chuyện xảy ra ở trạm thu phí bãi Thất Lý Bình ngày hôm qua, trách nhiệm chủ yếu ở nhân viên trạm thu phí bãi Thất Lý Bình, trong đó nhân viên thu phí Hoàng Cẩm Bình tiến hành thu phí sau khi uống rượu, đồng thời không xuất phiếu thu phí, dưới sự phẫn nộ của tài xế Phùng Hàm, thẹn quá hóa giận, ẩu đả với Phùng Hàm, mà những nhân viên thu phí khác thấy vậy, cũng chạy tới giúp đỡ. Ngoài ra, Cục công an sau khi nhận được tin báo, Phó cục trưởng Mã Sơn Xuân cùng cả đội đến xử lý sự việc, trong lúc chưa làm rõ quá trình sự việc, đã đem Hoàng Cẩm Bình và Phùng Hàm về Cục công an, đây rõ ràng là hành vi tiến hành chấp pháp không theo pháp luật.
Nghe báo cáo của Lý Vĩnh Trung, mắt Hàn Đông bắt đầu khẽ híp lại.
Từ cách dùng từ của Lý Vĩnh Trung, Hàn Đông rất rõ ràng cảm giác được, y gán trách nhiệm chủ yếu cho nhân viên thu phí của trạm thu phí, về phần Mã Sơn Xuân của Cục công an, lại tiến hành miêu tả rất sơ sài.
Vậy thì, Lý Vĩnh Trung chỉ sợ không chuẩn bị tiến hành chỉnh đốn khá lớn ở Cục công an, tên Mã Sơn Xuân này, đoán là xử phạt cũng nhẹ.
Xem ra Lý Vĩnh Trung vẫn chưa nhận ý tốt của mình đây. Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, ngoài mặt lại không thay đổi, nói:
- Nói thử xử lý thế nào đi.
Lý Vĩnh Trung từ lời nói bình tĩnh của Hàn Đông, nghe không ra thái độ của Hàn Đông rốt cuộc là gì, trong lòng thầm than người thanh niên này quả nhiên lòng dạ đủ thâm sâu.
- Bí thư Hàn, tôi chuẩn bị xử lý thế này. Thứ nhất, với Hoàng Cẩm Bình là nhân viên thu phí tiến hành ẩu đả với tài xế Phùng Hàm, cho dù chỉ gây ra vết thương nhẹ, nhưng tình tiết ác liệt, đối với kẻ đánh người tạm giam nửa tháng, đồng thời bồi thường tiền thuốc cho Phùng Hàm, ngoài ra đề nghị trạm thu phí khai trừ mấy nhân viên thu phí này; thứ hai, Phó cục trưởng Cục công an Mã Sơn Xuân vi phạm trình tự chấp pháp, tiến hành giáo dục phê bình nghiêm khác, đồng thời giao trách nhiệm viết kiểm điểm sâu sắc.
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Chỉ như vậy thôi?
Lý Vĩnh Trung gật đầu nói:
- Vâng ạ, Bí thư Hàn, tôi và tài xế bị đánh Phùng Hàn đã nói chuyện với nhau. Anh ta vô cùng hài lòng với kết quả xử lý của chúng ta.
Hàn Đông hỏi:
- Vậy anh ta không nói tặng một cờ thưởng cho các anh à?
Vốn dĩ Hàn Đông giao chuyện này cho Lý Vĩnh Trung xử lý, là muốn cho y thấy chút thiện ý, hy vọng có thể kéo y về phe cách của mình. Nếu Lý Vĩnh Trung có con mắt một chút, thì có lẽ có thể biết thái độ hôm qua của mình là rất phẫn nộ, đối với thái độ của Mã Sơn Xuân cũng không tốt, y nên tiến hành xử phạt nghiêm khắc và chỉnh đốn Cục công an, nếu tiến thêm bước nữa, y nên trưng cầu ý kiến của mình tiến hành điều chỉnh người của Cục công an.
Nhưng từ tình hình hiện tại mà nói, Lý Vĩnh Trung rất rõ ràng không giống tiến hành chỉnh đốn quá lớn đối với Cục công an.
Cho nên lúc này, trong lòng Hàn Đông tràn đầy sự tức giận, xem ra Lý Vĩnh Trung cho rằng mình đưa việc này cho y xử lý, thì y có thể muốn làm gì thì làm sao?
Nghe thấy lời lẽ mỉa mai của Hàn Đông, Lý Vĩnh Trung giật mình, ngẩng đầu nhìn sắc mặt của Hàn Đông đã sầm xuống, vội vàng giải thích nói:
- Bí thư Hàn, sở dĩ xử lý Mã Sơn Xuân như vậy, chủ yếu là suy xét đến tình hình lúc đó, Mã Sơn Xuân chỉ là nói ngoài miệng.
Hàn Đông xua xua tay nói:
- Bí thư Lý, anh không cần giải thích nữa, đối với vấn đề Mã Sơn Xuân, tôi biết ở Cục công an không phải là một, thậm chí trong cả cơ quan chấp pháp cũng không phải là một. Cơ quan chấp pháp đại diện cho hình tượng của Đảng và chính quyền chúng ta, họ bất cứ lúc nào cũng liên hệ với dân chúng cơ sở. Nếu nó dựng thân bất chính, tất nhiên sẽ gây ra sự bất mãn cho mọi người. Tại sao hôm qua ở trạm thu phí bãi Thất Lý Bình, sau khi nhân viên thu phí báo cảnh sát, người tài xế đó càng thêm sợ hãi chứ?
Hàn Đông nói xong, dứng dậy, vẫy tay nói:
- Điều này nói rõ, nhân dân đối với cơ quan chấp pháp của chúng ta, đến sự tín nhiệm cơ bản nhất cũng không có. Trong rất nhiều tình huống, cơ quan chấp pháp của chúng ta, ngược lại trở thành đồng lõa của một vài phần tử phạm pháp!
- Bí thư Hàn.
Mặt Lý Vĩnh Trung đã biến sắc, y không sao ngờ được thái độ của Hàn Đông bỗng nhiên lại trở nên nghiêm khắc như vậy, vốn dĩ y cũng đoán được Hàn Đông sẽ giao chuyện này cho mình xử lý, là muốn xem thử thái độ của mình, chỉ có điều, về vấn đề của Mã Sơn Xuân, Cục trưởng Cục công an Tiếu Kim Quang đặc biệt cầu xin y. Hơn nữa Cục công an là địa bàn của y, cho nên y cũng định bụng giơ cao đánh khẽ, sau đó lúc báo cáo với Hàn Đông, thể hiện thích đáng sau này tận lực phối hợp công việc của Hàn Đông, nghĩ rằng tất nhiên Hàn Đông cũng sẽ không làm khó mình quá, dù sao Hàn Đông cũng mới đến, đang lúc cần người ủng hộ, anh ta có lẽ sẽ không dễ dàng trở mặt với mình.
Lý Vĩnh Trung sở dĩ tính toán như vậy, chủ yếu là thông qua phương thức cò kè mặc cả, để tiến thêm bước nữa củng cố quyền lực của mình. Đương nhiên, xử lý như thế, cũng xem như một sự thăm dò của y đối với Hàn Đông.
Chỉ có điều kết quả thăm dò, lại nằm ngoài dự kiến của y, thái độ của Hàn Đông phản ứng lại kịch liệt như vậy.
Y thật sự không hiểu, Hàn Đông sao lại tức giận như vậy, lẽ nào mục đích thật sự của hắn là thông qua chuyện này xử lý mình.
Vừa nghĩ đến đây, Lý Vĩnh Trung lập tức hơi căng thẳng.
Nếu thật sự là như vậy, vậy thì Hàn Đông chắc chắn có chỗ dựa vào, hắn có thể trẻ như thế này đã làm Bí thư Huyện ủy, thủ đoạn chắc chắn không đơn giản.
Hàn Đông nói:
- Đối với chuyện này, chúng ta không thể chỉ xem một điểm, mà phải tiến hành suy xét từ nhiều mặt, bởi vì, tôi cho rằng cần thiết phải tiến hành chỉnh đốn một lần đối với công an, kiểm sát, tòa án, nghiêm khắc với các trường hợp bất chính, thay đổi hình tượng không tốt của cơ quan chấp pháp trong lòng dân.
Hàn Đông tạm dừng một lát, lại nói:
- Bí thư Lý anh muốn nghĩ ra một phương án cho tôi chứ, hy vọng Bí thư Lý nghiêm túc đối với chuyện này, chuẩn bị kỹ lưỡng một chút.
Lý Vĩnh Trung trong lòng cũng hơi căm tức, Hàn Đông làm như vậy, rất rõ ràng là phóng ngọn lửa đầu tiên vào địa bàn của mình, đây chính là điều y không thể tha thứ được.
Tuy nhiên, yêu cầu Bí thư Huyện ủy đưa ra, y chỉ cũng chỉ có thể làm theo, nhưng thái độ liền thay đổi không cung kính như trước, trên mặt cũng không có biểu cảm gì, nói:
- Nếu Bí thư Hàn không có việc gì nữa, tôi xin đi xử lý việc này.
Hàn Đông gật gật đầu, đợi sau khi Lý Vĩnh Trung đi khỏi, Hàn Đông nghĩ một lát, sau đó bước tới nhấc điện thoại lên.
Lý Vĩnh Trung trở về văn phòng, sắc mặt đầy u ám.
Y ngồi nặng nề trước bàn làm việc, lưng dựa vào ghế, khẽ nhắm mắt lại.
Thái độ cứng rắn của Hàn Đông, khiến y nhận thức được, người thanh niên này quả nhiên không đơn giản như vậy, cũng không biết anh ta rốt cuộc có chỗ dựa gì không.
Là Ủy viên thường vụ, Bí thư Đảng ủy Công an, Lý Vĩnh Trung vẫn luôn nắm giữ Cục công an huyện trong tay, cho dù Ồ Dịch Lương và Điền Thần đấu đá dữ dội hơn đi nữa, y vẫn có thể nắm giữ chắc chắn Cục công an trong tay, khiến y có cảm giác cố hết sức không tham gia vào sự đấu đá giữa Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện, là một lựa chọn không tồi. Chỉ có như thế mới có thể thực hiện làm tăng lợi ích của mình.
Lúc Ổ Dịch Lương là Bí thư Huyện ủy, thế cục trong huyện vô cùng phức tạp, Bí thư Huyện ủy Ổ Dịch Lương và Chủ tịch huyện Điền Thần đại diện cho hai thế lực lớn nhất, Ổ Dịch Lương có Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Chu Sĩ Phương toàn lực ủng hộ, còn Điền Thần thì có hai người tâm huyết Phó Chủ tịch thường trực huyện Thiệu Đăng Quyền, Phó chủ tịch huyện Tiếu Hàm Cường. Ngoài ra Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Khai và Trưởng ban tổ chức cán bộ Bộ Gia Tài quan hệ không tồi, những người còn lại Tống Cang của Ban chỉ huy quân sự, Trưởng ban tuyên giáo Phó Sùng Hà, cùng với Bí thư Đảng ủy Công an y đây thì giữa trung lập, ở tình hình bình thường thì không tỏ thái độ cụ thể, chỉ theo tình hình hội nghị mà có lựa chọn thích hợp.
Cũng chính vì vậy, huyện Vinh Quang một khi có chuyện quan trọng gì, đặc biệt là chuyện về mặt nhân sự, Hội nghị thường vụ mở ra đều rất hao tâm tốn sức.
Giữa thái độ trung lập để đạt được lợi ích lớn nhất, sau khi Hàn Đông đên, Lý Vĩnh Trung cũng đang định áp dụng kiểu này
Chỉ là hiện tại xem ra, Hàn Đông dường như vừa đến đã nhằm vào y.
“Lẽ nào mình dễ ức hiếp vậy sao?” Lý Vĩnh Trung trong lòng thầm nghĩ.
Nếu Hàn Đông quyết tâm đối phó với mình, thì cũng rất phiền toái, dù sao mình cũng từng khiến Điền Thần vô cùng tức giận ở một vài chuyện, có thể Điền Thần cũng vui khi Hàn Đông xử lý mình.
“Thật sự không được, mình sẽ dựa vào phía Điền Thần”. Lý Vĩnh Trung trong lòng thầm nhủ, Hàn Đông muốn xử lý mình, y đương nhiên chỉ có thể nghĩ cách tự giữ mình, tuy Điền Thần không hài lòng với y, nhưng nếu y thật sự dựa vào bên đó, nghĩ rằng tất nhiên Điền Thần sẽ hoan nghênh lắm.
Nhìn từ thế cục hiện tại, sự tranh đấu giữa Hàn Đông và Điền Thần, là không thể tránh khỏi. Tình huống hội nghị thường vụ đầu tiên, giữa họ đã biểu hiện rất không vui.
Đang lúc Lý Vĩnh Trung nghĩ ngợi lung tung, điện thoại trên bàn vang lên, làm y giật mình, hơi tức giận cầm máy, chẳng vui vẻ gì nói:
- Alo, tôi là Lý Vĩnh Trung.
- Sao thế, ăn thuốc nổ rồi à?
Trong điện thoại là một giọng không vui, đầy sự uy nghiêm lạnh lùng.
Lý Vĩnh Trung vừa nghe, nét mặt liền đỏ bừng, đứng dậy, hai tay cầm ống nghe, lưng hơi cong, cười bù nói:
- Chào Bí thư Khương, xin lỗi, tôi không biết là anh.
Điện thoại là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ gọi đến, ông hờ hững nói:
- Vĩnh Trung à, gặp phải vấn đề gì trong công việc, cũng không thể thấp thỏm phập phồng chứ.
Trên trán Lý Vĩnh Trung thấm ra những giọt mồ hôi nhỏ, y giơ tay chùi một lát, kinh sợ nói:
- Bí thư Khương, tôi sau này nhất định sẽ chú ý.
Khương Tường Vũ ừm một tiếng, sau đó hỏi y tình hình công việc một chút, sau đó nói đầy thấm thía:
- Vĩnh Trung à, Đảng ủy Công an phải ở sự lãnh đạo của Huyện ủy.
Ông nói một hơi, ý chủ yếu chính là Đảng ủy Công an nhất định phải ở dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy, làm tốt công việc các mặt, phải làm theo sự sắp xếp của Huyện ủy, vv. Điều này làm mồ hôi trên trán Lý Vĩnh Trung thấm ra càng lúc càng nhiều.
Ngắt điện thoại, sắc mặt Lý Vĩnh Trung u ám bất định, đứng ở đó cẩn thận nghĩ lại cuộc gọi của Khương Tường Vũ.
Cả cuộc điện thoại, Khương Tường Vũ cũng không nói chuyện gì cụ thể, chỉ là nhấn mạnh tính kỷ luật tổ chức, nhấn mạnh các vấn đề tăng cường lãnh đạo của Đảng, tạo cho Lý Vĩnh Trung cảm giác, cuộc gọi này của Khương Tường Vũ dường như đặc biệt nói những lời tầm thường vô nghĩa.
Nhưng Lý Vĩnh Trung cũng biết rõ, Khương Tường Vũ là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, sẽ không rảnh rỗi nói lời vô nghĩa.
Vậy thì, cuộc gọi này của Khương Tường Vũ, có chút ý nghĩa sâu xa.
Nghĩ đến thái độ của Hàn Đông trước đo, trong lòng Lý Vĩnh Trung dâng lên một suy nghĩ, “Bí thư Khương là muốn mình phối hợp với công việc của Bí thư Hàn?”
Dù sao vừa nãy Khương Tường Vũ trong điện thoại đã nói rất rõ ràng, nhất định phải ở dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy, triển khai công việc có hiệu quả, lãnh đạo của Huyện ủy, cuối cùng bây giờ không phải thể hiện ở Bí thư Huyện ủy sao?
Nếu như vậy, thì vấn đề thật sự không dễ làm rồi.
Lý Vĩnh Trung đương nhiên không muốn có lỗi với Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, nhưng hễ nghĩ tới Hàn Đông vừa đến đã dùng thủ đoạn cứng rắn đối phó với mình, trong lòng y lại rất không thoải mái.
“Hừm, mặc kệ hắn, mình không rõ ràng đối nghịch với hắn là được rồi”. Lý Vĩnh Trung tức giận nói. “Muốn mình đứng về bên đó, thì cũng không dễ dàng đâu”.
Quyết định xong chủ ý, Lý Vĩnh Trung bèn gọi Chánh văn phòng tới, bảo anh ta phác thảo một bản phương pháp tiến hành nghiêm trị hệ thống chính trị pháp luật.
Lúc này, Hàn Đông đang ngồi trong phòng làm việc, tiếp Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Bộ Gia Tài.
Bộ Gia Tài mang một đôi kính, chải mái lệch, trong tay cầm cuốn sổ nhỏ, y báo cáo với Hàn Đông phương án điều chỉnh nhân sự mà trước kia Ổ Dịch Lương và Điền Thần đã định.
Trên mặt Hàn Đông mang nụ cười thản nhiên. Hắn nghe được từ lời của Bộ Gia Tài, lần báo cáo công việc này của Bộ Gia Tài so với lần đầu tiên gặp mình, có một vài lời nói thông suốt, xem ra người này là một người thông minh đây. Ít nhất so với Lý Vĩnh Trung thông minh có hơn không ít.
Trên thực tế, Hàn Đông cũng không hề muốn thông qua Khương Tường Vũ sửa đổi Lý Vĩnh Trung, nhưng hễ nghĩ đến mình đã cho anh ta cơ hội, anh ta lại còn muốn cò kè mặc cả, Hàn Đông liền cảm thấy nên cho anh ta một ít áp lực mới được, nếu không, anh ta sẽ cho rằng mình dễ lừa gạt.
- Bí thư Hàn, phương án này là lúc trước định lại. Tình hình hiện tại lại thay đổi một ít, đối với công tác nhân sự toàn huyện, anh có chỉ thị gì?
Bộ Gia Tài cung kính nói.
Hàn Đông cười cười nói:
- Ừm, về phương diện nhân sự, phải kiên trì một nguyên tắc, đó chính là lấy nhân tài làm trọng. Dùng bất kỳ người nào, bổ nhiệm bất kỳ cán bộ nào, đều bắt buộc phải nghiêm túc khảo sát các nhân tố về các mặt cơ sở năng lực làm việc của họ, tổng hợp phẩm hạnh của họ để xác định.
Trên mặt Bộ Gia Tài lộ ra sự khâm phục, y nói:
- Chỉ thị của Bí thư Hàn vô cùng quan trọng, chỉ có coi trọng tài năng và phẩm hạnh, mới có thể tuyển chọn ra được cán bộ có thể làm việc, thật tâm làm việc vì nhân dân.
Hàn Đông khẽ cười nói:
- Ừm, Trưởng ban Bộ, anh phải thấu hiểu toàn diện đối với cán bộ toàn huyện, trên phương diện dùng nhân tài, mới có thể nắm chắc cho Huyện ủy.
Bộ Gia Tài gật đầu nói:
- Bí thư Hàn yên tâm, Ban tổ chức cán bộ nhất định sẽ nắm chắc cho Huyện ủy, dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy, chọn ra cán bộ tốt nhất.
Hàn Đông nghe được càng vui vẻ, bèn nói:
- Ừm, Trưởng ban Bộ, trong công việc, cũng phải liên hệ với Ban tổ chức cán bộ Thành ủy nhiều hơn, lĩnh hội tinh thần của Thành ủy, dưới sự lãnh đạo của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy, làm các công việc tốt hơn.
Bộ Gia Tài nói:
- Đúng vậy, Trưởng ban Thành ủy Chu rất quan tâm đến công việc của huyện ta, tôi dự định ngày mai đi báo cáo công tác tổ chức của huyện ta một chút, giáp mặt nghe chỉ dạy của Trưởng ban Chu.
Hàn Đông lúc này càng chắc chắn suy nghĩ trong lòng, liền nói ngay:
- Ừm, vậy anh đợi một lát, tôi liên hệ với Trưởng ban Chu một chút.
Sau đó, Hàn Đông liền gọi điện đến văn phòng Chu Khải Kiệt, sau khi nối được, Hàn Đông cười nói:
- Trưởng ban Chu, tôi là Hàn Đông, không quấy rầy công việc của anh chứ.
- Ha ha, Hàn Đông sao lại khách sáo vậy.
Chu Khải Kiệt cười nói.
Hàn Đông nói:
- Anh là lãnh đạo Thành ủy mà, tôi sao dám không khách sáo một chút, là thế này, Trưởng ban Bộ bên Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy chúng tôi ngày mai định đi báo cáo công việc với anh một chút, xin anh chỉ đạo thêm công tác tổ chức huyện tôi.
Lời của Hàn Đông thật ra vô cùng tùy ý, Chu Khải Kiệt cũng nhanh nhạy, bởi vậy ngay lập tức liền đoán được là chuyện gì, liền nói ngay:
- Yên tâm đi, anh bảo anh ta đến nhé, mười giờ sáng mai tôi rảnh.
Ngắt điện thoại, Hàn Đông nói với Bộ Gia Tài:
- Trưởng ban Bộ, tôi vừa liên hệ với Trưởng ban Chu rồi, anh ấy mười giờ sáng mai rảnh, anh cứ tới đi nhé.
Bộ Gia Tài lúc nãy mơ hồ nghe thấy lúc Hàn Đông gọi điện trong ống nghe vang ra tiếng cười sảng khoái của Chu Khải Kiệt, cũng biết Hàn Đông ám chỉ điều gì, thêm bước nữa kiên định quyết định trong lòng, y nói:
- Cảm ơn sự ủng hộ của Bí thư Hàn.
Tiễn Bộ Gia Tài đi khỏi, trên mặt Hàn Đông lộ ra nụ cười. Từ trước mắt mà nói, mình tuy mới đến, nhưng đến bây giờ đã có được sự ủng hộ của ba vị Ủy viên thường vụ Huyện ủy, trong đó Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn trước đây là người của Dịch Lương, mình đến, anh ta cũng chỉ có thể tận lực dựa vào mình; còn Bộ Gia Tài cũng rất sáng suốt lựa chọn đứng về phía mình, ngoài ra Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Trưởng ban chỉ huy quân sự Tống Cang không cần nói, đương nhiên là người ủng hộ mình.
Nói cách khác, hiện tại Hàn Đông bao gồm mình, đã nắm giữ bốn phiếu Ủy viên thường vụ, đã vượt qua Điền Thần một phiếu.
Trong buổi nói chuyện giữa Ổ Dịch Lương ở bệnh viện nhân dân Thục Đô, Hàn Đông đã hiểu được tình hình của Huyện Vinh Quang một cách rất cụ thể. Biết được người ủng hộ chủ chốt của Chủ tịch huyện chủ yếu là hai ông phó chủ tịch huyện Thiệu Đăng Quyền và Tiêu Hàm Cường, buồn cười là y lại nhân cơ hội lúc mình mới chập chững bước vào để động tay động chân về phương diện nhân sự.
Cũng chính vì điểm này, mà Hàn Đông lại càng tự tin hơn về việc nắm bắt thế cục của huyện Vinh Quang.
Vì vậy nếu Lý Vĩnh Trọng không chịu hợp tác, thì Hàn Đông sẽ không ngại gì mà cho gã biết mặt.
Lúc Hàn Đông đang tràn đầy tự tin như thế, thì phó bí thư huyện ủy Lý Hoán Khai lại có chút lo âu, lúc nãy thư ký của ông nhìn thấy Cốc Gia mới đi đến phòng làm việc của Hàn Đông, còn Cốc Gia đến bây giờ vẫn chưa đến chỗ ông, điều này chứng tỏ Cốc Gia đã chuyển sang phe của Hàn Đông rồi.
- Đúng là một cây cỏ đầu tường (ý chỉ gió chiều nào theo chiều đó)!
Lý Hoán Khai tức giận nói.
/1284
|