Hiện nay Tả Nhất Sơn là phó phòng. Sau khi đến huyện Vinh Quang, liền nhận được chức Phó chánh văn phòng Huyện ủy, nên mọi người đều thấy anh ta hợp với chức chủ nhiệm này. Anh ta ghi lại nội dung mà Tiếu Kim Quang báo cáo, sau đó hỏi:
- Cục trưởng Tiếu, còn có chuyện gì nữa không?
Tiếu Kim Quang suy nghĩ một chút, liền thêm vào một câu:
- Chủ nhiệm Tả, xin anh chuyển lời giúp đến Bí thư Hàn, Cục Công an nhất định sẽ toàn lực ứng phó, nhanh chóng bắt được Trịnh lão Đại.
- Ừ, tôi biết rồi.
Trong lời nói của Tả Nhất Sơn còn có chút lạnh lùng, hoàn toàn là giọng điệu của người làm việc công. Đứng ở góc độ của Hàn Đông mà nói, Tả Nhất Sơn cũng cảm thấy Tiếu Kim Quang này quả thật chẳng ra làm sao cả, không những chưa hoàn thành được nhiệm vụ mà Hàn Đông giao phó, còn không tự mình đến đây để báo cáo công việc, cũng chả trách Hàn Đông ngay cả điện thoại của anh ta cũng không nhận.
Sau đó, Tả Nhất Sơn liền đi vào báo cáo tình hình cho Hàn Đông biết. Trong lời nói tự nhiên là công bằng, trực tiếp đem y nguyên lời nói của Tiếu Kim Quang báo cáo cho Hàn Đông. Làm việc cho Hàn Đông lâu đến như vậy, biết Hàn Đông không thích những người bên cạnh mình thêm mắm thêm muối trong khi nói chuyện, nên trong khi báo cáo vấn đề, đều không nói dài dòng, cũng không đem chuyện tình cảm cá nhân của nhân của mình trộn lẫn vào trong đó.
Hàn Đông nghe xong báo cáo của Tả Nhất Sơn, lạnh lùng cười, nói:
- Ừ, Nhất Sơn, giao cho anh một nhiệm vụ, anh hãy phụ trách việc đốc thúc Cục Công an làm rõ chuyện của Trịnh lão Đại.
Tả Nhất Sơn gật đầu nói:
- Vâng, Bí thư, ngài còn có chỉ bảo cụ thể gì nữa không?
Hàn Đông nói:
- Có hai điểm, một là phải chắc chắn tìm được Trịnh lão Đại, hai là tiến hành tìm hiểu công tác của Cục Công an, nắm vững động thái công tác của họ trong chuyện này. Anh phải tự mình đi đến Cục Công an xem xét nhiều một chút, như vậy mới có thể nắm giữ được tài liệu trực tiếp, có chuyện gì thì phải kịp thời báo cáo lại cho tôi biết.
Trong lòng Tả Nhất Sơn có chút nghi ngờ. Hàn Đông giao chuyện này lại cho mình, sẽ không đơn giản giống như vẻ bề ngoài đấy chứ?
Liên tưởng đến thái độ của Hàn Đông đối với Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung và Cục trưởng cục Công an Tiếu Kim Quang, trong lòng Tả Nhất Sơn hơi dao động. Lãnh đạo chắc chắn là muốn động tay vào Cục Công an, nhưng lại bảo mình qua đó để tìm hiểu tình hình. Ngoài nhiệm vụ đốc thúc ra, thì còn đến đó một chuyến để tiến hành quan sát quá trình tìm hiểu đối với tình hình của Cục Công an.
“Chỉ là chuyện quan trọng như vậy, Bí thư sao lại để cho mình làm?”
Trong lòng Tả Nhất Sơn nhanh chóng xuất hiện ý nghĩ như vậy. Tuy nhiên anh ta nhanh chóng hiểu được rằng, đây là Hàn Đông đang khảo nghiệm năng lực làm việc của bản thân.
Gương mặt Hàn Đông mang theo nụ cười thản nhiên, nhìn thấy khuôn mặt của Tả Nhất Sơn nhanh chóng tỏ ra vẻ mặt đã hiểu ra, trong lòng cũng khá hài lòng. Xem ra Tả Nhất Sơn càng ngày càng trưởng thành hơn.
- Thưa Bí thư, bây giờ không còn chuyện gì nữa, tôi chuẩn bị đi Cục Công an một chuyến.
Tả Nhất Sơn lập tức chuẩn bị triển khai hành động.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đi đi. Ừ, gọi điện cho Phương Vũ Hằng của Cục cán bộ lão thành, bảo anh ta đến.
Trong ấn tượng của Hàn Trung, Phương Vũ Hằng là một người làm chuyện gì cũng rất kiên nhẫn, cẩn thận, hơn nữa, làm việc cũng rất bản lĩnh. Hàn Đông chuẩn bị đưa Phương Vũ Hằng vào Văn phòng Huyện ủy để đảm nhận chức Phó chủ nhiệm thường trực. Như vậy, do hắn giúp đỡ Trịnh Thành Văn trong công việc, hiệu suất làm việc của Văn phòng Huyện ủy có thể được nâng cao thêm một bước nữa.
Trong vòng mấy phút, Phương Vũ Hằng đã đến. Khuôn mặt của anh ta đầy sự kính trọng. Nhận được thông báo của Tả Nhất Sơn, trong lòng anh ta rất vui mừng, cũng rất xúc động. Hàn Đông chủ động gọi anh ta đến đây, chứng tỏ hắn khá hài lòng với công việc của anh ta. Kế tiếp là có thể nhận được sự trọng dụng hơn nữa.
Làm việc ở Cục cán bộ lão thành, cả ngày đều là chăm sóc các ông bà già, sự việc khá phức tạp. Hơn nữa thái độ cũng không thể kém được, nếu không những cán bộ lão thành đó sẽ không vui, không phối hợp. Tuy những ông cụ, bà cụ này đều đã từng giữ được một chức vụ ở trong bản đồ chính trị của huyện Vinh Quang, nhưng bây giờ họ dù sao cũng đã về hưu rồi, chăm sóc tốt cho họ, cũng có thể nhận được sự khen ngợi, nhưng có được thăng chức hay không thì lại là một chuyện khác. Dù sao lãnh đạo đương nhiệm chưa chắc sẽ khen ngợi anh.
Bởi vậy, Phương Vũ Hằng cũng đã làm ở trong Cục Cựu cán bộ đủ rồi, sớm đã muốn đổi sang ban ngành khác, chỉ là vẫn chưa làm được mà thôi. Hiện nay công việc của anh ta đã lọt được vào mắt của Bí thư huyện ủy Hàn Đông. Vậy thì cơ hội đã đến rồi, anh ta tự nhủ với lòng mình rằng nhất định phải bắt lấy cơ hội lần này.
- Bí thư Hàn, ngài có dặn dò gì không ạ?
Phương Vũ Hằng kính cẩn lễ phép nói:
- Ngồi xuống rồi nói.
Hàn Đông nói.
- Cảm ơn Bí thư Hàn.
Phương Vũ Hằng ngồi nửa mông, vẻ mặt vẫn mang theo nụ cười khiêm tốn.
Hàn Đông nói:
- Cục trưởng Phương, kiến nghị của anh về vấn đề kinh phí của cục Cựu cán bộ, tôi đã suy nghĩ rất kĩ, có tính khả thi, nhưng đối với huyện Vinh Quang hiện nay mà nói, cần phải quy hoạch thêm mới được. Bởi vậy, đề nghị này muốn được thực hiện, cần phải đặt vào trong quy hoạch tổng thể của cả huyện để tiến hành, vì vậy tạm thời không thể thực thi được.
Hàn Đông chưa biểu lộ ra hoàn toàn ý kiến của mình. Hắn đi khảo sát tình hình của huyện Quang Vinh. Huyện Quang Vinh không những lạc hậu, mà còn nằm ở giữa sông Mang Khê và sông Việt Thủy. Cả huyện trở nên bé nhỏ vô cùng, vì thế trong lòng Hàn Đông có một kế hoạch, chuẩn bị đến lúc đó tiến hành cải tạo lại huyện, bắt đầu dịch chuyển khu vực nội thành về phía đông của sông Mang Khê. Như vậy sự phát triển của cả huyện trong tương lai sẽ rộng mở hơn nhiều.
Huyện Vinh Quang lạc hậu, các loại thiết bị cơ sở cũng rất lạc hậu. Cho dù có được cải tạo trên cơ sở cũ, công trình cũng không bởi vậy mà không mở rộng tầm nhìn, rời trung tâm thành phố về hướng đông. Như vậy, lại thêm việc cải tạo cơ sở, thực hiện đổi mới.
Kỳ thật lúc ở huyện Phú Nghĩa, Hàn Đông muốn tiến hành sửa đổi lại thị trấn của huyện Phú Nghĩa. Chỉ có điều Hàn Đông vẫn chưa bắt đầu chuẩn bị, kết quả hắn được điều đến huyện Vinh Quang để làm Bí thư huyện ủy.
Hiện nay, với thân phận là người đứng đầu huyện Vinh Quang, Hàn Đông đương nhiên muốn tìm con đường phát triển của huyện Vinh Quang từ góc độ tổng thể, cải tạo thông qua việc thay đổi thành cũ, từng bước di dời trung tâm thành phố. Không những thay đổi diện mạo của thị trấn, còn có thể thông thương, phát triển kinh tế.
Đương nhiên, việc di dời thị trấn không phải là một chuyện đơn giản, trước tiên phải có sự quy hoạch và bố trí một cách cẩn thận trên cơ sở đã có sự điều tra nghiên cứu. Đối với tính tất yếu của việc di dời, các phương diện như ý nghĩa, tác dụng tiến hành chứng minh. Thứ hai phải xác định phương án triển khai hợp lý, tổ chức các lãnh đạo chuyển đến các cơ quan. Và điều quan trọng nhất là, sau khi hình thành phương án, còn phải trình lên Ủy ban nhân dân thành phố, Ủy ban nhân dân tỉnh, Quốc hội. Đợi sau khi Quốc hội phê chuẩn cuối cùng rồi mới có thể chính thức bắt đầu thực thi.
Cho nên bây giờ Hàn Đông cũng sẽ không tùy ý đem cơ hội của bản thân công bố ra ngoài. Dù sao công việc chủ yếu mà Hàn Đông muốn làm bây giờ, trước tiến là phải điều chỉnh nhân sự của Huyện ủy, ngoài ra thì còn muốn sửa đổi một chút về ngành công nghiệp than đá. Đợi đến khi những công việc này hoàn thành xong, Hàn Đông liền chuẩn bị bắt đầu công việc tu sửa, di dời thành cũ.
Nghe xong những lời của Hàn Đông, trong lòng Phương Vũ Hằng có chút thất vọng. Anh ta đến không phải là không vội tiến hành việc Cục Cựu cán bộ dùng mảnh đất chưa sử dụng để đổi lấy phương án của mình đối với Hàn Đông, mà là cảm thấy có chút thất vọng vì Hàn Đông gọi mình đến chỉ để nói về chuyện này. Nhưng anh ta không thể hiện ra trên khuôn mặt một chút nào. Kinh nghiệm có được trong chốn quan trường lâu như vậy, chút thông minh này anh ta phải có.
- Bí thư Hàn thật là biết nhìn xa trông rộng.
Phương Vũ Hằng cảm thán nói.
Hàn đông thản nhiên cười, chuyển đề tài, nói:
- Ừ, chuyện này cứ như vậy đi. Anh nghĩ thế nào về công tác của Văn phòng Huyện ủy?
Phương Vũ Hằng run lên, dù thế nào cũng không ngờ Hàn Đông đột nhiên lại nhắc đến công tác của Văn phòng Huyện ủy, còn muốn mình nói ra quan điểm. Lẽ nào Bí thư Hàn có ý muốn mình đến Văn phòng Huyện ủy làm việc.
Chánh văn phòng Huyện ủy là ủy viên thường vụ Huyện ủy, là cấp Cục phó, bản thân nhận định tạm thời không đảm đương nổi, mà hiện tại bản thân mình là cấp Cục trưởng. Nếu thật sự được Bí thư Hàn đưa mình đến Văn phòng Huyện ủy, vậy thì rất có khả năng là sẽ đảm nhiệm chức phó chủ nhiệm đầu tiên. Vị trí này có chút tinh tế. Nếu như Chánh văn phòng Huyện ủy nhận được sự khen ngợi của Bí thư huyện ủy, vậy thì những phó chủ nhiệm khác hoàn toàn bị điều xuống làm những công việc vụn vặt, không có quyền lực gì cả. Nhưng nếu như Bí thư huyện ủy không hài lòng lắm với Chánh văn phòng Huyện ủy, vậy thì phó chủ nhiệm đứng đầu tiên, sẽ nhận được sự khen ngợi, quyền lực ở trong tay cũng sẽ theo đó mà không ngừng tăng lên.
“Bí thư Hàn muốn mình nói ra quan điểm, vậy thì hiển nhiên là muốn mình đến Văn phòng Huyện ủy công tác. Nói cách khác, Bí thư Hàn không hài lòng lắm với Chủ nhiệm Trịnh?” Trong giây lát, trong lòng Phương Vũ Hằng đã nghĩ ra được điểm này.
Sắp xếp lại một chút các mạch suy nghĩ, Phương Vũ Hằng nói:
- Bí thư Hàn, Văn phòng Huyện ủy là cơ quan làm việc quan trọng của Huyện ủy và là ban ngành có chức năng tổng hợp, là Huyện ủy làm công tác chuyển đổi, tiếp nối, liên hệ và kết nối với các đầu mối quan trọng ở bên trong và bên ngoài, có ba chức năng tham gia các vấn đề của Chính phủ, sử lý sự vụ, thực hiện phục vụ, trong đó chức trách quan trọng nhất bao gồm những điểm dưới đây: một là xoay quanh công tác của trung tâm Huyện ủy, giúp đỡ Huyện ủy nắm bắt được đường lối, phương châm, chính sách của Đảng và các quyết sách quan trọng của Thành ủy, Huyện ủy, coi trọng các chứng thực triệt để của vị trí công tác, thu thập và xử lý các thông tin quan trọng về các phương diện có liền quan đến cải cách mở cửa, sự phát triển kinh tế xã hội, xây dựng văn mình và xây dựng Đảng của các ngành các cấp trong huyện; báo cáo về huyện một cách chính xác, kịp thời, căn cứ theo yêu cầu của Huyện ủy và bố trí triển khai điều tra nghiên cứu. Căn cứ theo yêu cầu của Huyện ủy, đốc thúc, kiểm tra các trung ương triển khai quán triệt các ngành các cấp, các quyết định quan trọng của Thành ủy và Huyện ủy, và tình hình sắp xếp công việc, đảm nhận các chỉ thị của lãnh đạo Huyện ủy, thực hiện việc đốc thúc các hạng mục công việc được phân công. Bốn là, phụ trách tổ chức hội nghị Huyện ủy, ghi chép, chỉnh sửa công tác và xử lý công văn của các tài liệu, văn kiện có liên quan. Năm là, phụ trách tiếp đón các lãnh đạo Huyện ủy, sắp xếp hoạt động một cách nhịp nhàng với công tác liên lạc đối ngoại, làm tốt công tác quản lý hậu cần hành chính của cơ quan Huyện ủy. Sáu là, phụ trách các công việc liên quan như các cơ mật của Đảng và Chính phủ toàn huyện, giữ bí mật các nghiên cứu lý luận chính sách, xây dựng mạng thông tin của Đảng và Chính phủ. Bảy là chỉ đạo các công tác nghiệp vụ có liên quan văn phòng hệ thống Đảng uỷ toàn huyện, làm tốt các công tác khác mà lãnh đạo Huyện ủy phân công.
Nghe xong câu trả lời của Phương Vũ Hằng, Hàn Đông thầm nghi ngờ, gật đầu nói:
- Khá lắm, xem ra anh hiểu rất rõ chức trách công tác của Văn phòng Huyện ủy.
Phương Vũ Hằng hơi ngượng ngùng, nói:
- Bí thư Hàn, do cục Cựu cán bộ thường xuyên liên lạc với Văn phòng Huyện ủy, văn phòng Ủy ban nhân dân liên, bởi vậy tôi đã tiến hành tìm hiểu đặc biệt với các chức trách công tác của Văn phòng Huyện ủy.
Điều này làm cho Hàn Đông càng thêm hài lòng với Phương Vũ Hằng, trong tình huống làm tốt công tác đúng với chức vụ của mình, hiểu được chức trách công việc của các ban ngành có liên quan tỉ mỉ như vậy, điểm này rất hiếm thấy được. Có thể thấy được sự chuẩn bị có đầu óc, giống như Phương Vũ Hằng là người đã có sự chuẩn bị tốt nhất vào lúc này, nhận được sự đề bạt, trọng dụng là chuyện rất bình thường.
- Ừ, Huyện ủy chuẩn bị tăng cường công tác của Văn phòng Huyện ủy, anh có muốn đến Văn phòng Huyện ủy không?
Hàn Đông hỏi trực tiếp, chuyện gì cũng đều cần phải có sự đồng ý của hai bên mới được.
Trong lòng Phương Vũ Hằng dâng lên một hồi hưng phấn. Xem ra điều mà bản thân mình đoán ra được lúc đầu là chính xác. Anh ta ưỡn ngực, nói một cách kính trọng:
- Bí thư Hàn, tôi tuân theo sự sắp xếp của tổ chức, nếu như tổ chức muốn tôi đến Văn phòng Huyện ủy làm việc, tôi sẽ làm tốt công việc mà lãnh đạo phân công bằng sự nhiệt tình tốt nhất, và toàn bộ sức lực của mình.
Thái độ của Hàn Đông đối với anh ta rất hài lòng, nói:
- Ừ, khá lắm. Vậy thì cứ như vậy đi, anh đợi thông báo của Huyện ủy nhé.
Phương Vũ Hằng khẩn trương đứng lên, hơi khom lưng xuống, nói:
- Cảm ơn Bí thư Hàn, vậy tôi xin phép về trước.
Sau khi tiễn Phương Vũ Hằng, Hàn Đông gọi điện thoại cho Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn, rất nhanh sau đó, Trịnh Thành Văn liền chạy đến. Hàn Đông mời anh ta ngồi xuống, nói:
- Chủ nhiệm Trịnh, sắp tới tôi chuẩn bị điều chỉnh nhân sự của Văn phòng Huyện ủy một chút, anh giới thiệu một chút về tình hình mấy phó chủ nhiệm của Văn phòng Huyện ủy đi.
Trịnh Thành Văn vừa nghe xong, trong lòng liền căng thẳng ngay tức khắc. Hàn Đông đột nhiên muốn điều chỉnh nhân sự của Văn phòng Huyện ủy, vậy thì chắc chắn là muôn đưa một phó chủ nhiệm mới từ bên ngoài vào. Hắn làm như vậy có phải là không vừa lòng đối với công việc của mình hay không?
Là một người rất cẩn thận, Trịnh Thành Văn liền nghĩ ngay đến việc bản thân mình rốt cuộc đã làm gì sai mà khiến cho Hàn Đông không hài lòng trước tiên.
Hàn Đông nhìn thần sắc của anh ta, cũng có thể đoán ra được trong lòng anh ta đang nghĩ gì lúc này, cười nói:
- Tôi cũng không có ý gì khác. Bởi vì sau đó công việc mà Huyện ủy sắp khai triển rất phức tạp, nặng nề. Văn phòng Huyện ủy không có người giúp đỡ cũng không được, song cũng không thể chuyện gì đều đặt hết lên người một mình ủy viên thường vụ Huyện ủy anh.
Người cẩn thận, làm chuyện gì đều phải tự mình làm, không dựa vào sự giúp đỡ của người khác. Vì anh ta không yên tâm với người khác, người như vậy mà làm lãnh đạo, thông thường sẽ khá mệt, nhưng Hàn Đông thông qua quan sát, Trịnh Thành Văn chính là người như vậy. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Hàn Đông kéo Phương Vũ Hằng vào.
Sự sợ hãi trong lòng Trịnh Thành Văn lập tức bình tĩnh lại. Hàn Đông làm Bí thư huyện ủy, không thể không sắp xếp người của mình ở Văn phòng Huyện ủy, hắn muốn điều chỉnh nhân sự của Văn phòng Huyện ủy, đó cũng là chuyện rất bình thường.
- Bí thư Hàn suy nghĩ rất chu đáo. Vậy tôi sẽ giới thiệu một chút về tình hình của các phó chủ nhiệm Văn phòng Huyện ủy. Trịnh Thành Văn bình tĩnh lại, liền bắt đầu đánh giá một cách khách quan.
Là một Chánh văn phòng Huyện ủy, tuy cũng là ủy viên thường vụ Huyện ủy, nhưng tổng thể mà nói là phục vụ cho Huyện ủy, mà quy kết vào một điểm, là người phục vụ cho Bí thư huyện ủy. Nếu như Bí thư huyện ủy không hài lòng, vậy thì công tác của Chánh văn phòng Huyện ủy này cũng làm không được dài lâu. Trừ phi là gặp được một Bí thư huyện ủy vô cùng yếu thế, nếu không thì Chánh văn phòng Huyện ủy cũng sẽ là người của Bí thư huyện ủy.
Hiện nay Văn phòng Huyện ủy có bốn phó chủ nhiệm. Mỗi phó chủ nhiệm đều tự phân công quản lý một phần công việc. Trịnh Thành Văn đem tình hình của các phó chủ nhiệm, phân công quản lý đều đưa ra sự đánh giá tương đối khách quan, lập tức nói:
- Bí thư Hàn, công tác của Văn phòng Huyện ủy chính là vì Huyện ủy mà phục vụ, có chỗ làm không được tốt cho lắm, còn phải nhờ Bí thư Hàn chỉ ra.
Trong lòng Hàn Đông đã có cơ sở đối với việc chọn người làm phó chủ nhiệm của Văn phòng Huyện ủy, gật đầu nói:
- Công tác của Văn phòng Huyện ủy vẫn tốt, lần này chủ yếu tiến hành điều chỉnh một chút.
Tuy Trịnh Thành Văn cẩn thận dè dặt, thiếu đi khí thế làm lãnh đạo Huyện ủy, nhưng dù sao anh ra làm việc rất chăm chỉ, vì vậy Hàn Đông vẫn phải trấn an anh ta một chút, để tránh anh ta lo lắng, đa nghi như Tào Tháo.
- Đúng rồi, lần này Huyện ủy điều chỉnh nhân sự, anh có kiến nghị gì không?
Trịnh Thành Văn sửng sốt. Hàn Đông đang trưng cầu ý kiến của mình. Song anh ta nghĩ một chút, cẩn thận thì vẫn tốt hơn, vì vậy anh ta nói:
- Bí thư Hàn, ngài xem, có thể điều chỉnh con trai của Bí thư Lưu - Lưu Khôn được không, còn cả con trai của Bí thư Bộ - Bộ Quốc Phong đang làm ở Cục Thống kê nữa, có thể điều chỉnh một chút được không?
Hàn Đông gật gật rồi nói:
- Ừ, có thể xem xét một chút. Anh khá hiểu rõ bọn họ, có thể xem xét một chút
Trịnh Thành Văn nói:
- Vâng. Bí thư Hàn còn có chỉ bảo gì nữa không?
Hàn Đông nói:
- Không có gì, cứ như vậy đi.
Tuy rằng Hàn Đông chuẩn bị điều chỉnh nhân sự, nhưng cũng không phải là nhất thời có thể điều chỉnh được hết. Tất cả những thứ đang làm bây giờ, đều là tạo cơ sở cho việc chính thức điều chỉnh nhân sự.
Còn nửa tiếng nữa thì hết giờ làm, Tả Nhất Sơn liền trở lại, anh ta nói:
- Bí thư Hàn, tôi muốn báo cáo với anh về tình hình của cục Công an mà tôi đã tìm hiểu được.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đều nhìn thấy cái gì.
- Là như vậy.
Tả Nhất Sơn báo cáo một cách khá tỉ mỉ về tình hình mà anh ta đã đi tìm hiểu được, hơn nữa còn miêu tả lại thái độ của ủy viên chính trị và mấy Phó cục trưởng.
Sau khi nghe xong, Hàn Đông liền nói:
- Ừ, khá lắm. Quan sát rất kĩ. Khoảng thời gian này, anh hãy thường xuyên đi đốc thúc công việc của cục Công an.
Kỳ thật, sở dĩ Hàn Đông không đi điều tra nghiên cứu ở cục Công an, là vì vốn dĩ Hàn Đông không có ý đề bạt một Cục trưởng từ cục Công an. Bây giờ Hàn Đông đã hạ quyết tâm, phải đưa Tiếu Kim Quang đi, nhưng cho dù đưa Tiếu Kim Quang đi rồi, nếu như lại đề bạt một cục trưởng từ trong nội bộ cục Công an, vẫn là những lợi ích trong vùng vướng mắc lại với nhau. Vì vậy, Hàn Đông quyết định tìm Khương Tường Vũ giúp đỡ, bảo anh ta sắp xếp một Cục trưởng Công an từ Cục Công an thành phố vào đó, như vậy thì có thể tránh được việc Cục trưởng Cục Công an và các thế lực trong vùng xảy ra các mâu thuẫn không rõ ràng, đối với công việc của Hàn Đông sau này cũng có lợi. Đương nhiên bảo Tả Nhất Sơn đi đôn đốc trước, một là có sự hiểu biết tổng thể đối với cục Công an, hai là hi vọng Tả Nhất Sơn có thể có thêm nhiều sự rèn luyện hơn nữa.
Cho dù Hàn Đông rất hài lòng với công việc của Tả Nhất Sơn, nhưng để anh ta sau này phát triển tốt hơn, Hàn Đông cũng phải để cho anh ta rèn luyện thêm một chút. Như vậy sau này mới có thể có tác dụng lớn hơn.
Đối với sự sắp xếp của Hàn Đông, Tả Nhất Sơn cũng rất vui. Hàn Đông đem chuyện quan trọng giao cho anh ta xử lý, một là sự tín nhiệm đối với anh ta, hai là một cơ hội rèn luyện rất tốt. Còn có một điểm nữa là, anh ta ra ngoài làm việc, chính là thay mặt Hàn Đông, vì vậy đến một đơn vị nào, tự nhiên sẽ nhận được sự nịnh bợ của các lãnh đạo khác, cũng có thể đủ để cáo mượn oai hùm, thỏa mãn chút hư vinh ở trong lòng.
Ngày hôm sau vừa đi làm, Hàn Đông gọi điện thoại cho ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ trước tiên, nói ra quan điểm của mình một lần:
- Bí thư Khương, huyện Vinh Quang luôn mong chờ ngài đến thị sát bất cứ lúc nào, hi vọng ngài dành ra chút thời gian để đến chỉ đạo một chút về công tác của huyện Vinh Quang.
Khương Tường Vũ nói:
- Hàn Đông à, giữa chúng ta thì không cần phải khách khí làm gì. Sáng mai tôi có thời gian thì sẽ xuống đó một chuyến, còn về vấn đề chọn người mà anh nói, cái này cũng dễ xử lý. Dựa vào quan hệ bên trong hệ trong cục Công an thì việc nhận chức cũng là chuyện thường tình. Anh có yêu cầu gì đối với việc chọn người không?
Hàn Đông nói:
- Không có yêu cầu gì cả, chỉ cần không có vướng mắc gì với lợi ích của huyện Vinh Quang, có tính tổ chức kỉ luật là được rồi.
Khương Tường Vũ nói:
- Chuyện này dễ xử lý, đến lúc đó tôi sắp xếp một chút là được rồi.
Cục trưởng cục Công an huyện chỉ là một cấp trưởng phòng mà thôi, bởi vậy phải điều chỉnh thật ra không có vấn đề gì lớn lắm.
Nói chuyện xong với Khương Tường Vũ, Hàn Đông liền gọi điện cho Cốc Cương vẫn còn đang ở huyện Phú Nghĩa, nói:
- Cốc Cương anh hiện này có dự định gì đối với công việc không?
Nhận được điện thoại của Hàn Đông, Bộ Võng rất vui mừng, nói:
- Bí thư Hàn, tôi đồng ý đi cùng anh.
Cho dù Nguyễn Nhất Hiên không điều chỉnh anh ta, nhưng cũng không thể tín nhiệm anh ta như Hàn Đông, hơn nữa so với Hàn Đông, tiền đồ của Nguyễn Nhất Hiên kém hơn hẳn, vì vậy anh ta đương nhiên muốn đi theo Hàn Đông.
Hàn Đông cười nói:
- Ừ, bây giờ huyện Vinh Quang chuẩn bị tiến hành sửa đổi ngành công nghiệp than đá. Tôi hi vọng anh qua đây đảm nhiệm chức Cục trưởng Cục than đá, anh có tự tin không?
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Hàn Đông cảm thấy vị trí của Cục than đá cũng rất quan trọng, nhưng những người hiện có, bất luận như thế nào, Hàn Đông cũng không tin tưởng đám người đó ở Cục than đá. Người trong số bọn họ lại có mấy người chưa nhận được tiền của mỏ than, đến lúc làm việc, chắc chắn không thể làm việc một cách công bằng được, cũng không thể chấp hành triệt để quyết định của Huyện ủy, vì vậy Hàn Đông quyết định đưa Cốc Cương qua đây, để Cốc Cương đến giúp mình xử lý việc khó khăn này.
Cốc Cương vừa nghe xong, lập tức nói:
- Bí thư Hàn, chỉ cần đi cùng với anh, bất luận anh bảo tôi làm gì cũng đều được cả.
Hàn Đông vui mừng nói:
- Vậy thì được, đợi chỗ tôi chuẩn bị xong rồi, tôi sẽ lại liên lạc với Chủ tịch huyện Nguyễn, trước hết thì anh cứ yên tâm đi làm đi nhé.
Tình hình bây giờ vẫn chưa được xác định, nên Hàn Đông cũng không thể trực tiếp nói chuyện này cho Nguyễn Nhất Hiên được.
Tả Nhất Sơn đi vào trong báo cáo, nói:
- Thưa Bí thư, Chủ tịch huyện đã đến rồi.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Mời anh ta vào đi.
Tả Nhất Sơn đi ra ngoài, không lâu sau Vinh Tiểu Dân vào trong. Hàn Đông mời anh ta ngồi xuống, sau đó Vinh Tiểu Dân báo cáo lại chuyện về mỏ than của Trịnh lão Đại, nói trước khi Trịnh lão Đại rời đi, cũng đã mang sổ tiết kiệm ở trong nhà đi rồi. Hiện giờ nhà ông ta chỉ có chưa đến mười ngàn tệ tiền mặt, thậm chí ngay cả chi phí chữa bệnh cho mấy công nhân bị thương kia cũng khó có thể chi trả đủ.
Hàn Đông nói:
- Để cho bệnh viện dốc hết sức chữa trị. Trước mắt không cần phải lo vấn đề viện phí, đợi đến khi Trịnh lão Đại bị bắt, chi phí tự nhiên sẽ có thôi.
Sau đó, Hàn Đông lại nói:
- Từ sự cố lần này, chúng ta nhất định phải lấy an toàn sản xuất làm điều quan trọng nhất trong số những điều quan trọng trong công việc, đôn đốc an toàn trong mỏ than một cách đầy đủ, toàn diện, phải tăng cường thêm một bước, không thể lưu lại hình thức cụ thể trong công việc, phải tiến hành chế độ trách nhiệm. Hễ là đối với những than đá bị cưỡng chế ngừng sản xuất sau khi trải qua việc kiểm tra, nếu như còn khai thác than một cách lén lút, thì sẽ xử phạt cán bộ tại thị trấn, thôn nơi sở tại.
Vinh Tiểu Dân cúi đầu nhớ kĩ chỉ thị của Hàn Đông, trong lòng cũng cảm thấy, đây là một công việc rất khó khăn, đoán là sẽ đắc tội không ít người, nhưng cũng là một cơ hội tốt để thể hiện bản thân. Chỉ cần làm cho Hàn Đông hài lòng, không chừng tương lai sẽ nhận được sự trọng dụng và đề bạt hơn nữa.
Hàn Đông lại nói:
- Về tiêu chuẩn bồi thường cho sự cố than đá, anh phải cùng với Cục Giám sát an toàn, cục Thống kê và các Cục khác nhanh chóng dựa vào tình hình thực tế của huyện ta rồi xác định tiêu chuẩn. Đến lúc đó hội nghị thường vụ sẽ thông qua, không thể thấp hơn tiêu chuẩn mà tôi đã đưa ra trước đó. Còn nữa, đối với sự cố xảy ra trong một năm gần đây, cũng phải tiến hành kiểm kê. Tiến hành lập danh sách, thăm hỏi tình hình cuộc sống người thân của những công nhân bị thương và tử vong trong sự cố đó, hơn nữa dựa vào 80% tiêu chuẩn mới tiến hành bồi thường bổ sung.
Vinh Tiểu Dân nghe thấy Hàn Đông nói chắc như đinh đóng cột, vừa nghĩ đến việc Hàn Đông muốn những tiêu chuẩn bồi thường được thông qua ở hội nghị thường vụ, trong lòng liền nghĩ: “Bí thư Hàn chắc là có chỗ nắm chắc, xem ra bản lĩnh của Bí thư Hàn quả nhiên không giống bình thường.”
- Chủ tịch huyện Quang, anh còn có bổ sung gì nữa không?
Vinh Tiểu Dân suy nghĩ một lúc, nói:
- Bí thư hàn, về việc bồi thường cho sự cố này, chắc chắn sẽ dẫn đến sự phản đối của những ông chủ khai thác than đó. Họ có thể thông qua nhiều cách để tiến hành phá rối, phản kháng. Có thể cùng với Cục Công an hợp thành một, tạo thành một tổ công tác, dễ dàng xử lý mọi tình huống.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Điểm này đưa ra rất tốt. Chúng ta phải nhận thức tính phức tạp của công tác này, phải có tính dự đoán. Đến lúc đó tôi sẽ cho tổ chức những cảnh sát giỏi ở trong cục Công an phối hợp với mỏ than làm công tác sửa chữa an toàn. Ừ, còn có một vấn đề nữa, những liên lụy đến mỏ than cũng không ít, vì để thúc đẩy việc tiến hành thuận lợi công tác chỉnh đốn, tôi chuẩn bị đưa một đồng chí từ huyện Phú Nghĩa qua đây đảm nhiệm chức Cục trưởng cục than đá, làm công tác giúp đỡ anh, đồng thời đến lúc đó cũng phải tiến thêm một bước ưu hóa sự trong sạch ở các cán bộ của mỏ than, giữ vững lập trường đề bạt, những cán bộ không bị cám dỗ bởi đồng tiền sẽ tham gia công tác chỉnh đốn.
Vinh Tiểu Dân gật đầu:
- Bí thư Hàn suy nghĩ vô cùng chu toàn. Có rất nhiều cán bộ ở huyện Vinh Quang, cho dù bản thân ít nhiều không có liên quan đến lợi ích của mỏ than, nhưng người nhà, bạn bè của họ cũng ít nhiều có liên quan đến lợi ích của mỏ than địa phương, vì vậy, đưa một đồng chí từ bên ngoài đảm nhiệm chức Cục trưởng cục than đá, đối với việc sửa đổi ngành công nghiệp của huyện ta rất quan trọng.
Hàn Đông lại bàn giao công việc một chút, lập tức nhìn đồng hồ, nói:
- Ừ, chúng ta cùng nhau đến bệnh viện thăm mấy người công nhân bị thương một chút.
- Được thôi.
Trong lòng Vinh Tiểu Dân vô cùng vui mừng, vì có thể xuất hiện cùng Bí thư huyện ủy nhiều lần, đối với cái chức Phó chủ tịch huyện mà nói là rất có lợi.
Lập tức Hàn Đông thông báo một chút cho Trịnh Thành Văn, bảo anh ta làm một chút chuẩn bị có liên quan.
Trịnh Thành Văn nhận được điện thoại của Hàn Đông, trước tiên là liên lạc với bệnh viện Nhân Dân huyện, sau đó gọi điện thoại cho Trưởng ban Tuyên giáo Phó Sùng Hà, nói về chuyện Hàn Đông muốn đi đến bệnh viện thăm những công nhân bị thương ở mỏ than.
Trong những tình huống bình thường, Hàn Đông không muốn làm những thứ mang tính hình thức, song đồng thời với việc lần này hắn chuẩn bị đi thăm những công nhân bị thương ở bệnh viện Nhân Dân, nhấn mạnh hơn nữa việc sản xuất an toàn ở mỏ than, và nâng cao chuyện tiêu chuẩn bồi thường. Đến lúc đó phải tuyên truyền ở trên đài truyền hình của huyện, để mọi người đều biết về chuyện này.
Đúng 11 giờ, Hà Đông đi cùng với Trịnh Thành Văn, Vinh Tiểu Dân đi đến bệnh viên thăm tám công nhân bị thương trong sự cố mỏ than của Trịnh lão Đại. Trong số mấy công nhân này, mấy người bị thương nặng đã thoát khỏi cơn nguy hiểm đến tính mạng, hiện nay đang tiến hành trị liệu, mà trong đó có hai người hai chân bị gãy, bệnh viện huyện đã tiến hành phẫu thuật cắt chân, sau đó họ cũng không thể kiếm tiền để nuôi sống bản thân được nữa.
Hàn Đông đã tiến hành một cuộc nói chuyện thân mật với những người bệnh, nói với họ hãy yên tâm dưỡng bệnh, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện nhất định sẽ toàn lực giải quyết tốt vấn đề của họ.
Sau đó, Hàn Đông nhận được cuộc phỏng vấn của đài truyền hình huyện. nhấn mạnh cả huyện nên lấy sự cố tai nạn ở mỏ than làm bài học, toàn lực ứng phó, nắm vững công tác an toàn sản xuất của mỏ than. Đối với những nhân công bị thương ở mỏ than, nhất định phải nâng cao thêm mức bồi thường, bảo đảm cuộc sống từ nay về sau có chỗ dựa và có những chi phí tất yếu cần phải có cho việc nuôi sống bản thân.
Ngoài ra còn một phương diện nữa, Hàn Đông kêu gọi toàn dân trong huyện, giám sát sản xuất an toàn của mỏ than. Đối với những mỏ than không đạt tiêu chuẩn độ an toàn, một là phải kiên quyết ngăn chặn việc khai thác than, hai là phải tích cực tiến hành tố cáo với các ban ngành có liên quan của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện.
Hàn Đông dặn bệnh viện phải tận lực chữa trị cho những công nhân bị thương, đến lúc đó vấn đề chi phí thì trong huyện sẽ cũng giải quyết
Sau đó, Hàn Đông liền rời khỏi bệnh viện Nhân Dân, trở về Huyện ủy.
Buổi chiều, Hàn Đông vừa mới đi làm được không bao lâu, Lý Vĩnh Trung liền gọi điện thoại đến, anh ta nói:
- Bí thư Hàn, ngài có rảnh không, tôi qua đó báo cáo công việc một chút.
Hàn Đông nói:
- Tôi đang ở văn phòng, anh cứ qua thẳng đây đi.
Đối với Lý Vĩnh Trung này, Hàn Đông đã không còn bất cứ hy vọng gì, tuy tạm thời Lý Vĩnh Trung chưa đầu quân cho Điền Thần, nhưng theo tình hình hiện tại thì ông ta cũng không có khả năng nghiêng về phía mình. Cho nên Hàn Đông đang tìm cơ hội, đổi người ngồi trên cái ghế Bí thư Đảng ủy Công an.
Lý Vĩnh Trung đến đây chủ yếu là báo cáo hai chuyện, một là về việc quy hoạch và bố trí công tác sửa đổi hệ thông chính trị pháp luật, hai là về việc xử lý đồn công an thị trấn Cổ Song
Anh ta dùng hai tay đưa cho Hàn Đông xem bản quy hoạch công tác chỉnh sửa, sau đó giới thiệu nội dung một cách tổng thể, nói:
- Bí thư Hàn, ngài xem còn có chỉ thị cụ thể gì không?
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Trước hết việc quy hoạch cứ để ở chỗ tôi đi.
- Vâng, thưa Bí thư Hàn.
Lý Vĩnh Trung nói:
- Về vấn đề của đồn công an thị trấn Cổ Song, tôi đã triệu tập các ban của cục Công an để thảo luận một chút, đưa ra các ý kiến xử lý như sau: cách chức đồn trưởng, phó đồn trưởng đồn cảnh sát trấn Cổ Song, giữ lại thân phận công chức; còn lại các dân phòng, có vấn đề thì đều cùng nhau giải quyết, do phó Cục trưởng Sài Tĩnh Hải tạm thời đảm nhiệm chức đồn trưởng đồn công an trấn Cổ Song, nhanh chóng phối hợp chuẩn bị với các nhân viên có liên quan.
Hàn Đông nói:
- Ừ, tôi biết rồi. Còn chuyện gì nữa không?
Lý Vĩnh Trung ngẩn người, trong lòng Hàn Đông thế nào cũng không thể hiện ra một chút ý kiến. Chuyện này xử lý như thế nào, có được hay không, dù sao cũng phải có một biểu hiện đi chứ.
Tuy nhiên, Hàn Đông không có thái độ gì, anh ta cũng không thể ép Hàn Đông bày tỏ thái độ.
Hơn nữa, việc Hàn Đông không bày tỏ thái độ, kỳ thực cũng đã chứng minh anh ta đúng.
- Vậy thì tôi xin phép về trước.
Lý Vĩnh Trung hậm hực nói.
Bước từ văn phòng của Hàn Đông đi ra, trong lòng Lý Vĩnh Trung không tốt. Thái độ của Hàn Đông chứng tỏ anh ta không hài lòng với mình.
Nhưng vì bảo vệ thế lực bản thân mình, Lý Vĩnh Trung cũng chỉ có thể làm như vậy.
“Thôi đi, người chết trym chỉ lên trời. Hàn Đông hắn ta cũng không thể một tay che trời được.”
Lý Vĩnh Trung hạ quyết tâm, quyết định dựa vào Chủ tịch huyện Điền Thần. Trở về văn phòng, anh ta liền gọi điện thoại cho Điền Thần, mời Điền Thần cùng đi dùng bữa tối.
- Được thôi. Lão Lý anh nói ra địa điểm đi.
Điền Thần vừa nghe, trong lòng rất vui. Trong lòng Hàn Đông cuối cùng cũng làm cho Điền Thần hạ quyết tâm đi theo mình. Đây có thể là một chuyện tốt, hi vọng Hàn Đông tiếp tục làm, khiến cho tất cả ủy viên thường vụ Huyện ủy đều rời khỏi hắn, như vậy thì tốt rồi.
Suốt cả buổi chiều, Hàn Đông ở văn phòng tiếp mấy cán bộ đến đây báo cáo công tác, trong đó có vài người là Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện, vài người là nhân vật đứng đầu Cục hành chính, có chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch, cục Giao thông, phòng Nhân sự,...
Đối với những cán bộ này, đồng thời với việc Hàn Đông nghe họ báo cáo công việc, cũng đang quan sát suy nghĩ thái độ và khả năng làm việc của họ.
Hàn Đông chuẩn bị mở cuộc họp hội nghị thường vụ Huyện ủy vào thứ tư tuần sau, bàn bạc về các hạng mục công tác sắp tới, đồng thời xác định các nhân sự có liên quan.
Trước đây, Hàn Đông phải tiếp xúc nhiều với cán bộ các cấp, từ đó chọn ra được người có ích.
Vì vậy, đối với người đến đây báo cáo, Hàn Đông chỉ cần có thời gian, đều phải gặp gỡ một chút.
10 giờ ngày 12 tháng 2, ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ liền đến huyện Vinh Quang.
Hàn Đông dẫn Khương Tường Vũ đi thị sát Đảng ủy Công an, cục Công an. Khương Tường Vũ phát biểu tại hội nghị tọa đàm, nhấn mạnh một chút về tính kỉ luật trong công việc, đưa ra đánh giá cao độ đối với công tác chỉnh đốn tác phong trong hệ thống nội bộ mà huyện Vinh Quang sắp triển khai tới đây, yêu cầu hệ thống chính trị pháp luật huyện Vinh Quang phải dưới sự thống nhất bố trí lãnh đạo của Huyện ủy thiết thực gắn liền công việc với thực tế.
Các ủy viên thường vụ Huyện ủy tham gia hội nghị tọa đàm gồm có Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung, Cục trưởng Cục Công an Tiếu Kim Quang, và một số Phó cục trưởng có liên quan đều âm thầm sợ hãi. Khương Tường Vũ đến đây lần này, chỉ sợ là đặc biệt đem lại chỗ dựa cho Hàn Đông, ý này có thể được nghe ra từ trong miệng ông ta.
Tâm trạng của Lý Vĩnh Trung không tốt, vì vậy có thể nhận ra, mối quan hệ giữa Khương Tường Vũ và Hàn Đông hẳn là rất tốt, nhưng bản thân bây giờ đã xảy ra những vết rạn nứt với Hàn Đông, chỉ sợ công việc sau này của bản thân sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
Đồng thời trong lòng Lý Vĩnh Trung thầm có chút hối hận, sớm biết như vậy, bản thân lúc đầu bớt điệu bộ đi một chút, chỉ sợ cũng sẽ không nhiều vấn đề như vậy.
Chẳng qua, trên thế giới không có thuốc hối hận, Lý Vĩnh Trung nếu đã đưa ra sự lựa chọn này, vậy thì anh ta cũng chỉ có thể tiếp tục đi từng bước một mà thôi.
- Bài phát biểu của Bí thư Khương rất quan trọng. Đối với công tác của huyện ta có ý nghĩa chỉ đạo rất tốt. Huyện ta nhất định phải dựa theo chỉ thị của Bí thư Khương, làm tốt các hạng mục công tác của hệ thống chính trị pháp luật.
Hàn Đông tổng kết lại một câu, rồi nói:
- Bí thư Khương, ở đây còn có một đề nghị nữa. Để thúc đẩy hơn nữa công tác của mặt trận công an huyện ta, mời Bí thư Khương đưa ra sự giúp đỡ tương ứng về mặt nhân lực, vật tư.
Bí thư Khương cười nói:
- Bí thư Hàn có yêu cầu gì, Đảng ủy Công an thành phố, cục Công an nhất định sẽ toàn lực ủng hộ.
Hàn Đông nói:
- Vậy thì tại đây thay mặt Huyện ủy Vinh huyện Vinh Quang xin cảm ơn Bí thư Khương.
Dưới đây huyện có yêu cầu gì, đương nhiên là cần phải đi đúng trình tự có liên quan, văn kiện có liên quan.
Nhưng tại hội nghị tọa đàm, Hàn Đông đưa ra chính là muốn để mọi người có một cảm giác khủng khoảng.
Chỉ khi có cảm giác nguy cơ, sau đó mới càng có nhiều người dũng cảm tiến ra.
Cứ như vậy, thế lực của Lý Vĩnh Trung ở cục Công an sẽ nhanh chóng tan rã, mang đến sự thuận tiện tốt nhất cho công tác mới sau khi Cục trưởng cục Công an nhận chức.
Nhìn thấy Hàn Đông và Khương Tường Vũ kẻ xướng người họa với nhau tại đây, sắc mặt của Lý Vĩnh Trung nhanh chóng trở nên trắng bệch. Hàn Đông đây là đang tạo áp lực một cách trắng trợn cho mọi người.
Ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, các Phó cục trưởng của cục Công an mà anh ta tham gia hội nghi tọa đàm, còn có vài phó Bí thư của Đảng ủy Công an, thần sắc trên mặt cũng khác nhau, trong lòng họ đã bắt đầu dao động rồi.
Nhưng đối với tình huống này, Lý Vĩnh Trung bây giờ thực sự không nghĩ ra được cách nào cả.
Bởi vì người đang ngồi, một là ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, một là Bí thư huyện ủy. Họ đang bàn bạc công việc, anh ta thì sao, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an cũng không có lý do gì đứng lên nói chuyện.
Huống hồ, trong lòng những cấp dưới của anh ta nghĩ thế nào, anh ta cũng không quản được. Cho dù họ muốn đứng về phía của Hàn Đông, anh ta cũng không có cách gì ngăn cản được. Nếu Hàn Đông đã nói ra trong trường hợp này, vậy thì chắc chắn đã hạ quyết tâm, ngoài ra cũng có vài phần nắm chắc mới đúng.
Điều này khiến cho Lý Vĩnh Trung đau lòng một trận.
Sau hội nghị tọa đàm, Hàn Đông cho Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn sắp xếp bữa trưa, mời Khương Tường Vũ dùng cơm ở nhà khách huyện ủy, bảo Lý Vĩnh Trung và những người khác cùng đi.
Dựa theo tình hình lúc ăn cơm mà nói, việc phân công công tác mà Hàn Đông làm, đã bắt đầu có tác dụng. Chỉ nhìn bộ dạng, vẻ mặt mời rượu của mấy Phó bí thư của Đảng ủy Công an, mấy Phó cục trưởng, hẳn là họ đã bắt đầu thay đổi tư tưởng rồi.
Sau khi dùng cơm xong, Khương Tường Vũ liền lên xe rời khỏi huyện Vinh Quang.
Hàn Đông cùng mọi người tiễn anh ta lên xe. Nhìn chiếc xe rời khỏi đó, Hàn Đông nói với Lý Vĩnh Trung:
- Chỉ thị của Bí thư Khương phải tiếp tục truyền đạt đầy đủ hơn nữa.
- Được thôi, thưa Bí thư Hàn.
Lý Vĩnh Trung gật đầu, trong lòng có chút khổ tâm. Anh ta quyết định quay về sửa đổi một chút, để có thể giữ vững thế lực của mình, ngoài ra còn bàn bạc với Điền Thần một chút. Đến lúc đó mới khiến cho Điền Thần ủng hộ bản thân một chút.
Hai rưỡi chiều, Tả Nhất Sơn vào báo cáo:
- Bí thư Hàn, Phó bí thư Đảng ủy Công an là Bí thư Tiền báo cáo công việc.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Cho anh ta vào đi.
Tả Nhất Sơn đi ra ngoài, không lâu sau Phó bí thư Đảng ủy Công an đi vào. Anh ta nói với giọng cung kính:
- Bí thư Hàn, tôi đến để báo cáo công tác của Đảng ủy Công an.
Trong lòng Hàn Đông cười thầm, tên Tiền Huệ Nghi này chỉ là Phó bí thư Đảng ủy Công an mà thôi. Anh ta đến báo cáo công việc, cách nói thích hợp nhất là báo cáo công việc của bản thân anh ta, chứ không phải là nói báo báo công tác của Đảng ủy Công an một cách không rõ ràng. Đây hẳn là lời của Bí thư Đảng ủy Công an nói.
Tuy nhiên, rất rõ ràng, Tiền Huệ Nghi nhìn ra được sự không vừa lòng của mình đối với Lý Vĩnh Trung, hơn nữa cũng muốn nắm bắt lấy cơ hội lần này. Anh ta nói như vậy, chỉ sợ cũng thăm dò thêm ý kiến của bản thân mà thôi.
- Cục trưởng Tiếu, còn có chuyện gì nữa không?
Tiếu Kim Quang suy nghĩ một chút, liền thêm vào một câu:
- Chủ nhiệm Tả, xin anh chuyển lời giúp đến Bí thư Hàn, Cục Công an nhất định sẽ toàn lực ứng phó, nhanh chóng bắt được Trịnh lão Đại.
- Ừ, tôi biết rồi.
Trong lời nói của Tả Nhất Sơn còn có chút lạnh lùng, hoàn toàn là giọng điệu của người làm việc công. Đứng ở góc độ của Hàn Đông mà nói, Tả Nhất Sơn cũng cảm thấy Tiếu Kim Quang này quả thật chẳng ra làm sao cả, không những chưa hoàn thành được nhiệm vụ mà Hàn Đông giao phó, còn không tự mình đến đây để báo cáo công việc, cũng chả trách Hàn Đông ngay cả điện thoại của anh ta cũng không nhận.
Sau đó, Tả Nhất Sơn liền đi vào báo cáo tình hình cho Hàn Đông biết. Trong lời nói tự nhiên là công bằng, trực tiếp đem y nguyên lời nói của Tiếu Kim Quang báo cáo cho Hàn Đông. Làm việc cho Hàn Đông lâu đến như vậy, biết Hàn Đông không thích những người bên cạnh mình thêm mắm thêm muối trong khi nói chuyện, nên trong khi báo cáo vấn đề, đều không nói dài dòng, cũng không đem chuyện tình cảm cá nhân của nhân của mình trộn lẫn vào trong đó.
Hàn Đông nghe xong báo cáo của Tả Nhất Sơn, lạnh lùng cười, nói:
- Ừ, Nhất Sơn, giao cho anh một nhiệm vụ, anh hãy phụ trách việc đốc thúc Cục Công an làm rõ chuyện của Trịnh lão Đại.
Tả Nhất Sơn gật đầu nói:
- Vâng, Bí thư, ngài còn có chỉ bảo cụ thể gì nữa không?
Hàn Đông nói:
- Có hai điểm, một là phải chắc chắn tìm được Trịnh lão Đại, hai là tiến hành tìm hiểu công tác của Cục Công an, nắm vững động thái công tác của họ trong chuyện này. Anh phải tự mình đi đến Cục Công an xem xét nhiều một chút, như vậy mới có thể nắm giữ được tài liệu trực tiếp, có chuyện gì thì phải kịp thời báo cáo lại cho tôi biết.
Trong lòng Tả Nhất Sơn có chút nghi ngờ. Hàn Đông giao chuyện này lại cho mình, sẽ không đơn giản giống như vẻ bề ngoài đấy chứ?
Liên tưởng đến thái độ của Hàn Đông đối với Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung và Cục trưởng cục Công an Tiếu Kim Quang, trong lòng Tả Nhất Sơn hơi dao động. Lãnh đạo chắc chắn là muốn động tay vào Cục Công an, nhưng lại bảo mình qua đó để tìm hiểu tình hình. Ngoài nhiệm vụ đốc thúc ra, thì còn đến đó một chuyến để tiến hành quan sát quá trình tìm hiểu đối với tình hình của Cục Công an.
“Chỉ là chuyện quan trọng như vậy, Bí thư sao lại để cho mình làm?”
Trong lòng Tả Nhất Sơn nhanh chóng xuất hiện ý nghĩ như vậy. Tuy nhiên anh ta nhanh chóng hiểu được rằng, đây là Hàn Đông đang khảo nghiệm năng lực làm việc của bản thân.
Gương mặt Hàn Đông mang theo nụ cười thản nhiên, nhìn thấy khuôn mặt của Tả Nhất Sơn nhanh chóng tỏ ra vẻ mặt đã hiểu ra, trong lòng cũng khá hài lòng. Xem ra Tả Nhất Sơn càng ngày càng trưởng thành hơn.
- Thưa Bí thư, bây giờ không còn chuyện gì nữa, tôi chuẩn bị đi Cục Công an một chuyến.
Tả Nhất Sơn lập tức chuẩn bị triển khai hành động.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đi đi. Ừ, gọi điện cho Phương Vũ Hằng của Cục cán bộ lão thành, bảo anh ta đến.
Trong ấn tượng của Hàn Trung, Phương Vũ Hằng là một người làm chuyện gì cũng rất kiên nhẫn, cẩn thận, hơn nữa, làm việc cũng rất bản lĩnh. Hàn Đông chuẩn bị đưa Phương Vũ Hằng vào Văn phòng Huyện ủy để đảm nhận chức Phó chủ nhiệm thường trực. Như vậy, do hắn giúp đỡ Trịnh Thành Văn trong công việc, hiệu suất làm việc của Văn phòng Huyện ủy có thể được nâng cao thêm một bước nữa.
Trong vòng mấy phút, Phương Vũ Hằng đã đến. Khuôn mặt của anh ta đầy sự kính trọng. Nhận được thông báo của Tả Nhất Sơn, trong lòng anh ta rất vui mừng, cũng rất xúc động. Hàn Đông chủ động gọi anh ta đến đây, chứng tỏ hắn khá hài lòng với công việc của anh ta. Kế tiếp là có thể nhận được sự trọng dụng hơn nữa.
Làm việc ở Cục cán bộ lão thành, cả ngày đều là chăm sóc các ông bà già, sự việc khá phức tạp. Hơn nữa thái độ cũng không thể kém được, nếu không những cán bộ lão thành đó sẽ không vui, không phối hợp. Tuy những ông cụ, bà cụ này đều đã từng giữ được một chức vụ ở trong bản đồ chính trị của huyện Vinh Quang, nhưng bây giờ họ dù sao cũng đã về hưu rồi, chăm sóc tốt cho họ, cũng có thể nhận được sự khen ngợi, nhưng có được thăng chức hay không thì lại là một chuyện khác. Dù sao lãnh đạo đương nhiệm chưa chắc sẽ khen ngợi anh.
Bởi vậy, Phương Vũ Hằng cũng đã làm ở trong Cục Cựu cán bộ đủ rồi, sớm đã muốn đổi sang ban ngành khác, chỉ là vẫn chưa làm được mà thôi. Hiện nay công việc của anh ta đã lọt được vào mắt của Bí thư huyện ủy Hàn Đông. Vậy thì cơ hội đã đến rồi, anh ta tự nhủ với lòng mình rằng nhất định phải bắt lấy cơ hội lần này.
- Bí thư Hàn, ngài có dặn dò gì không ạ?
Phương Vũ Hằng kính cẩn lễ phép nói:
- Ngồi xuống rồi nói.
Hàn Đông nói.
- Cảm ơn Bí thư Hàn.
Phương Vũ Hằng ngồi nửa mông, vẻ mặt vẫn mang theo nụ cười khiêm tốn.
Hàn Đông nói:
- Cục trưởng Phương, kiến nghị của anh về vấn đề kinh phí của cục Cựu cán bộ, tôi đã suy nghĩ rất kĩ, có tính khả thi, nhưng đối với huyện Vinh Quang hiện nay mà nói, cần phải quy hoạch thêm mới được. Bởi vậy, đề nghị này muốn được thực hiện, cần phải đặt vào trong quy hoạch tổng thể của cả huyện để tiến hành, vì vậy tạm thời không thể thực thi được.
Hàn Đông chưa biểu lộ ra hoàn toàn ý kiến của mình. Hắn đi khảo sát tình hình của huyện Quang Vinh. Huyện Quang Vinh không những lạc hậu, mà còn nằm ở giữa sông Mang Khê và sông Việt Thủy. Cả huyện trở nên bé nhỏ vô cùng, vì thế trong lòng Hàn Đông có một kế hoạch, chuẩn bị đến lúc đó tiến hành cải tạo lại huyện, bắt đầu dịch chuyển khu vực nội thành về phía đông của sông Mang Khê. Như vậy sự phát triển của cả huyện trong tương lai sẽ rộng mở hơn nhiều.
Huyện Vinh Quang lạc hậu, các loại thiết bị cơ sở cũng rất lạc hậu. Cho dù có được cải tạo trên cơ sở cũ, công trình cũng không bởi vậy mà không mở rộng tầm nhìn, rời trung tâm thành phố về hướng đông. Như vậy, lại thêm việc cải tạo cơ sở, thực hiện đổi mới.
Kỳ thật lúc ở huyện Phú Nghĩa, Hàn Đông muốn tiến hành sửa đổi lại thị trấn của huyện Phú Nghĩa. Chỉ có điều Hàn Đông vẫn chưa bắt đầu chuẩn bị, kết quả hắn được điều đến huyện Vinh Quang để làm Bí thư huyện ủy.
Hiện nay, với thân phận là người đứng đầu huyện Vinh Quang, Hàn Đông đương nhiên muốn tìm con đường phát triển của huyện Vinh Quang từ góc độ tổng thể, cải tạo thông qua việc thay đổi thành cũ, từng bước di dời trung tâm thành phố. Không những thay đổi diện mạo của thị trấn, còn có thể thông thương, phát triển kinh tế.
Đương nhiên, việc di dời thị trấn không phải là một chuyện đơn giản, trước tiên phải có sự quy hoạch và bố trí một cách cẩn thận trên cơ sở đã có sự điều tra nghiên cứu. Đối với tính tất yếu của việc di dời, các phương diện như ý nghĩa, tác dụng tiến hành chứng minh. Thứ hai phải xác định phương án triển khai hợp lý, tổ chức các lãnh đạo chuyển đến các cơ quan. Và điều quan trọng nhất là, sau khi hình thành phương án, còn phải trình lên Ủy ban nhân dân thành phố, Ủy ban nhân dân tỉnh, Quốc hội. Đợi sau khi Quốc hội phê chuẩn cuối cùng rồi mới có thể chính thức bắt đầu thực thi.
Cho nên bây giờ Hàn Đông cũng sẽ không tùy ý đem cơ hội của bản thân công bố ra ngoài. Dù sao công việc chủ yếu mà Hàn Đông muốn làm bây giờ, trước tiến là phải điều chỉnh nhân sự của Huyện ủy, ngoài ra thì còn muốn sửa đổi một chút về ngành công nghiệp than đá. Đợi đến khi những công việc này hoàn thành xong, Hàn Đông liền chuẩn bị bắt đầu công việc tu sửa, di dời thành cũ.
Nghe xong những lời của Hàn Đông, trong lòng Phương Vũ Hằng có chút thất vọng. Anh ta đến không phải là không vội tiến hành việc Cục Cựu cán bộ dùng mảnh đất chưa sử dụng để đổi lấy phương án của mình đối với Hàn Đông, mà là cảm thấy có chút thất vọng vì Hàn Đông gọi mình đến chỉ để nói về chuyện này. Nhưng anh ta không thể hiện ra trên khuôn mặt một chút nào. Kinh nghiệm có được trong chốn quan trường lâu như vậy, chút thông minh này anh ta phải có.
- Bí thư Hàn thật là biết nhìn xa trông rộng.
Phương Vũ Hằng cảm thán nói.
Hàn đông thản nhiên cười, chuyển đề tài, nói:
- Ừ, chuyện này cứ như vậy đi. Anh nghĩ thế nào về công tác của Văn phòng Huyện ủy?
Phương Vũ Hằng run lên, dù thế nào cũng không ngờ Hàn Đông đột nhiên lại nhắc đến công tác của Văn phòng Huyện ủy, còn muốn mình nói ra quan điểm. Lẽ nào Bí thư Hàn có ý muốn mình đến Văn phòng Huyện ủy làm việc.
Chánh văn phòng Huyện ủy là ủy viên thường vụ Huyện ủy, là cấp Cục phó, bản thân nhận định tạm thời không đảm đương nổi, mà hiện tại bản thân mình là cấp Cục trưởng. Nếu thật sự được Bí thư Hàn đưa mình đến Văn phòng Huyện ủy, vậy thì rất có khả năng là sẽ đảm nhiệm chức phó chủ nhiệm đầu tiên. Vị trí này có chút tinh tế. Nếu như Chánh văn phòng Huyện ủy nhận được sự khen ngợi của Bí thư huyện ủy, vậy thì những phó chủ nhiệm khác hoàn toàn bị điều xuống làm những công việc vụn vặt, không có quyền lực gì cả. Nhưng nếu như Bí thư huyện ủy không hài lòng lắm với Chánh văn phòng Huyện ủy, vậy thì phó chủ nhiệm đứng đầu tiên, sẽ nhận được sự khen ngợi, quyền lực ở trong tay cũng sẽ theo đó mà không ngừng tăng lên.
“Bí thư Hàn muốn mình nói ra quan điểm, vậy thì hiển nhiên là muốn mình đến Văn phòng Huyện ủy công tác. Nói cách khác, Bí thư Hàn không hài lòng lắm với Chủ nhiệm Trịnh?” Trong giây lát, trong lòng Phương Vũ Hằng đã nghĩ ra được điểm này.
Sắp xếp lại một chút các mạch suy nghĩ, Phương Vũ Hằng nói:
- Bí thư Hàn, Văn phòng Huyện ủy là cơ quan làm việc quan trọng của Huyện ủy và là ban ngành có chức năng tổng hợp, là Huyện ủy làm công tác chuyển đổi, tiếp nối, liên hệ và kết nối với các đầu mối quan trọng ở bên trong và bên ngoài, có ba chức năng tham gia các vấn đề của Chính phủ, sử lý sự vụ, thực hiện phục vụ, trong đó chức trách quan trọng nhất bao gồm những điểm dưới đây: một là xoay quanh công tác của trung tâm Huyện ủy, giúp đỡ Huyện ủy nắm bắt được đường lối, phương châm, chính sách của Đảng và các quyết sách quan trọng của Thành ủy, Huyện ủy, coi trọng các chứng thực triệt để của vị trí công tác, thu thập và xử lý các thông tin quan trọng về các phương diện có liền quan đến cải cách mở cửa, sự phát triển kinh tế xã hội, xây dựng văn mình và xây dựng Đảng của các ngành các cấp trong huyện; báo cáo về huyện một cách chính xác, kịp thời, căn cứ theo yêu cầu của Huyện ủy và bố trí triển khai điều tra nghiên cứu. Căn cứ theo yêu cầu của Huyện ủy, đốc thúc, kiểm tra các trung ương triển khai quán triệt các ngành các cấp, các quyết định quan trọng của Thành ủy và Huyện ủy, và tình hình sắp xếp công việc, đảm nhận các chỉ thị của lãnh đạo Huyện ủy, thực hiện việc đốc thúc các hạng mục công việc được phân công. Bốn là, phụ trách tổ chức hội nghị Huyện ủy, ghi chép, chỉnh sửa công tác và xử lý công văn của các tài liệu, văn kiện có liên quan. Năm là, phụ trách tiếp đón các lãnh đạo Huyện ủy, sắp xếp hoạt động một cách nhịp nhàng với công tác liên lạc đối ngoại, làm tốt công tác quản lý hậu cần hành chính của cơ quan Huyện ủy. Sáu là, phụ trách các công việc liên quan như các cơ mật của Đảng và Chính phủ toàn huyện, giữ bí mật các nghiên cứu lý luận chính sách, xây dựng mạng thông tin của Đảng và Chính phủ. Bảy là chỉ đạo các công tác nghiệp vụ có liên quan văn phòng hệ thống Đảng uỷ toàn huyện, làm tốt các công tác khác mà lãnh đạo Huyện ủy phân công.
Nghe xong câu trả lời của Phương Vũ Hằng, Hàn Đông thầm nghi ngờ, gật đầu nói:
- Khá lắm, xem ra anh hiểu rất rõ chức trách công tác của Văn phòng Huyện ủy.
Phương Vũ Hằng hơi ngượng ngùng, nói:
- Bí thư Hàn, do cục Cựu cán bộ thường xuyên liên lạc với Văn phòng Huyện ủy, văn phòng Ủy ban nhân dân liên, bởi vậy tôi đã tiến hành tìm hiểu đặc biệt với các chức trách công tác của Văn phòng Huyện ủy.
Điều này làm cho Hàn Đông càng thêm hài lòng với Phương Vũ Hằng, trong tình huống làm tốt công tác đúng với chức vụ của mình, hiểu được chức trách công việc của các ban ngành có liên quan tỉ mỉ như vậy, điểm này rất hiếm thấy được. Có thể thấy được sự chuẩn bị có đầu óc, giống như Phương Vũ Hằng là người đã có sự chuẩn bị tốt nhất vào lúc này, nhận được sự đề bạt, trọng dụng là chuyện rất bình thường.
- Ừ, Huyện ủy chuẩn bị tăng cường công tác của Văn phòng Huyện ủy, anh có muốn đến Văn phòng Huyện ủy không?
Hàn Đông hỏi trực tiếp, chuyện gì cũng đều cần phải có sự đồng ý của hai bên mới được.
Trong lòng Phương Vũ Hằng dâng lên một hồi hưng phấn. Xem ra điều mà bản thân mình đoán ra được lúc đầu là chính xác. Anh ta ưỡn ngực, nói một cách kính trọng:
- Bí thư Hàn, tôi tuân theo sự sắp xếp của tổ chức, nếu như tổ chức muốn tôi đến Văn phòng Huyện ủy làm việc, tôi sẽ làm tốt công việc mà lãnh đạo phân công bằng sự nhiệt tình tốt nhất, và toàn bộ sức lực của mình.
Thái độ của Hàn Đông đối với anh ta rất hài lòng, nói:
- Ừ, khá lắm. Vậy thì cứ như vậy đi, anh đợi thông báo của Huyện ủy nhé.
Phương Vũ Hằng khẩn trương đứng lên, hơi khom lưng xuống, nói:
- Cảm ơn Bí thư Hàn, vậy tôi xin phép về trước.
Sau khi tiễn Phương Vũ Hằng, Hàn Đông gọi điện thoại cho Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn, rất nhanh sau đó, Trịnh Thành Văn liền chạy đến. Hàn Đông mời anh ta ngồi xuống, nói:
- Chủ nhiệm Trịnh, sắp tới tôi chuẩn bị điều chỉnh nhân sự của Văn phòng Huyện ủy một chút, anh giới thiệu một chút về tình hình mấy phó chủ nhiệm của Văn phòng Huyện ủy đi.
Trịnh Thành Văn vừa nghe xong, trong lòng liền căng thẳng ngay tức khắc. Hàn Đông đột nhiên muốn điều chỉnh nhân sự của Văn phòng Huyện ủy, vậy thì chắc chắn là muôn đưa một phó chủ nhiệm mới từ bên ngoài vào. Hắn làm như vậy có phải là không vừa lòng đối với công việc của mình hay không?
Là một người rất cẩn thận, Trịnh Thành Văn liền nghĩ ngay đến việc bản thân mình rốt cuộc đã làm gì sai mà khiến cho Hàn Đông không hài lòng trước tiên.
Hàn Đông nhìn thần sắc của anh ta, cũng có thể đoán ra được trong lòng anh ta đang nghĩ gì lúc này, cười nói:
- Tôi cũng không có ý gì khác. Bởi vì sau đó công việc mà Huyện ủy sắp khai triển rất phức tạp, nặng nề. Văn phòng Huyện ủy không có người giúp đỡ cũng không được, song cũng không thể chuyện gì đều đặt hết lên người một mình ủy viên thường vụ Huyện ủy anh.
Người cẩn thận, làm chuyện gì đều phải tự mình làm, không dựa vào sự giúp đỡ của người khác. Vì anh ta không yên tâm với người khác, người như vậy mà làm lãnh đạo, thông thường sẽ khá mệt, nhưng Hàn Đông thông qua quan sát, Trịnh Thành Văn chính là người như vậy. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Hàn Đông kéo Phương Vũ Hằng vào.
Sự sợ hãi trong lòng Trịnh Thành Văn lập tức bình tĩnh lại. Hàn Đông làm Bí thư huyện ủy, không thể không sắp xếp người của mình ở Văn phòng Huyện ủy, hắn muốn điều chỉnh nhân sự của Văn phòng Huyện ủy, đó cũng là chuyện rất bình thường.
- Bí thư Hàn suy nghĩ rất chu đáo. Vậy tôi sẽ giới thiệu một chút về tình hình của các phó chủ nhiệm Văn phòng Huyện ủy. Trịnh Thành Văn bình tĩnh lại, liền bắt đầu đánh giá một cách khách quan.
Là một Chánh văn phòng Huyện ủy, tuy cũng là ủy viên thường vụ Huyện ủy, nhưng tổng thể mà nói là phục vụ cho Huyện ủy, mà quy kết vào một điểm, là người phục vụ cho Bí thư huyện ủy. Nếu như Bí thư huyện ủy không hài lòng, vậy thì công tác của Chánh văn phòng Huyện ủy này cũng làm không được dài lâu. Trừ phi là gặp được một Bí thư huyện ủy vô cùng yếu thế, nếu không thì Chánh văn phòng Huyện ủy cũng sẽ là người của Bí thư huyện ủy.
Hiện nay Văn phòng Huyện ủy có bốn phó chủ nhiệm. Mỗi phó chủ nhiệm đều tự phân công quản lý một phần công việc. Trịnh Thành Văn đem tình hình của các phó chủ nhiệm, phân công quản lý đều đưa ra sự đánh giá tương đối khách quan, lập tức nói:
- Bí thư Hàn, công tác của Văn phòng Huyện ủy chính là vì Huyện ủy mà phục vụ, có chỗ làm không được tốt cho lắm, còn phải nhờ Bí thư Hàn chỉ ra.
Trong lòng Hàn Đông đã có cơ sở đối với việc chọn người làm phó chủ nhiệm của Văn phòng Huyện ủy, gật đầu nói:
- Công tác của Văn phòng Huyện ủy vẫn tốt, lần này chủ yếu tiến hành điều chỉnh một chút.
Tuy Trịnh Thành Văn cẩn thận dè dặt, thiếu đi khí thế làm lãnh đạo Huyện ủy, nhưng dù sao anh ra làm việc rất chăm chỉ, vì vậy Hàn Đông vẫn phải trấn an anh ta một chút, để tránh anh ta lo lắng, đa nghi như Tào Tháo.
- Đúng rồi, lần này Huyện ủy điều chỉnh nhân sự, anh có kiến nghị gì không?
Trịnh Thành Văn sửng sốt. Hàn Đông đang trưng cầu ý kiến của mình. Song anh ta nghĩ một chút, cẩn thận thì vẫn tốt hơn, vì vậy anh ta nói:
- Bí thư Hàn, ngài xem, có thể điều chỉnh con trai của Bí thư Lưu - Lưu Khôn được không, còn cả con trai của Bí thư Bộ - Bộ Quốc Phong đang làm ở Cục Thống kê nữa, có thể điều chỉnh một chút được không?
Hàn Đông gật gật rồi nói:
- Ừ, có thể xem xét một chút. Anh khá hiểu rõ bọn họ, có thể xem xét một chút
Trịnh Thành Văn nói:
- Vâng. Bí thư Hàn còn có chỉ bảo gì nữa không?
Hàn Đông nói:
- Không có gì, cứ như vậy đi.
Tuy rằng Hàn Đông chuẩn bị điều chỉnh nhân sự, nhưng cũng không phải là nhất thời có thể điều chỉnh được hết. Tất cả những thứ đang làm bây giờ, đều là tạo cơ sở cho việc chính thức điều chỉnh nhân sự.
Còn nửa tiếng nữa thì hết giờ làm, Tả Nhất Sơn liền trở lại, anh ta nói:
- Bí thư Hàn, tôi muốn báo cáo với anh về tình hình của cục Công an mà tôi đã tìm hiểu được.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đều nhìn thấy cái gì.
- Là như vậy.
Tả Nhất Sơn báo cáo một cách khá tỉ mỉ về tình hình mà anh ta đã đi tìm hiểu được, hơn nữa còn miêu tả lại thái độ của ủy viên chính trị và mấy Phó cục trưởng.
Sau khi nghe xong, Hàn Đông liền nói:
- Ừ, khá lắm. Quan sát rất kĩ. Khoảng thời gian này, anh hãy thường xuyên đi đốc thúc công việc của cục Công an.
Kỳ thật, sở dĩ Hàn Đông không đi điều tra nghiên cứu ở cục Công an, là vì vốn dĩ Hàn Đông không có ý đề bạt một Cục trưởng từ cục Công an. Bây giờ Hàn Đông đã hạ quyết tâm, phải đưa Tiếu Kim Quang đi, nhưng cho dù đưa Tiếu Kim Quang đi rồi, nếu như lại đề bạt một cục trưởng từ trong nội bộ cục Công an, vẫn là những lợi ích trong vùng vướng mắc lại với nhau. Vì vậy, Hàn Đông quyết định tìm Khương Tường Vũ giúp đỡ, bảo anh ta sắp xếp một Cục trưởng Công an từ Cục Công an thành phố vào đó, như vậy thì có thể tránh được việc Cục trưởng Cục Công an và các thế lực trong vùng xảy ra các mâu thuẫn không rõ ràng, đối với công việc của Hàn Đông sau này cũng có lợi. Đương nhiên bảo Tả Nhất Sơn đi đôn đốc trước, một là có sự hiểu biết tổng thể đối với cục Công an, hai là hi vọng Tả Nhất Sơn có thể có thêm nhiều sự rèn luyện hơn nữa.
Cho dù Hàn Đông rất hài lòng với công việc của Tả Nhất Sơn, nhưng để anh ta sau này phát triển tốt hơn, Hàn Đông cũng phải để cho anh ta rèn luyện thêm một chút. Như vậy sau này mới có thể có tác dụng lớn hơn.
Đối với sự sắp xếp của Hàn Đông, Tả Nhất Sơn cũng rất vui. Hàn Đông đem chuyện quan trọng giao cho anh ta xử lý, một là sự tín nhiệm đối với anh ta, hai là một cơ hội rèn luyện rất tốt. Còn có một điểm nữa là, anh ta ra ngoài làm việc, chính là thay mặt Hàn Đông, vì vậy đến một đơn vị nào, tự nhiên sẽ nhận được sự nịnh bợ của các lãnh đạo khác, cũng có thể đủ để cáo mượn oai hùm, thỏa mãn chút hư vinh ở trong lòng.
Ngày hôm sau vừa đi làm, Hàn Đông gọi điện thoại cho ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ trước tiên, nói ra quan điểm của mình một lần:
- Bí thư Khương, huyện Vinh Quang luôn mong chờ ngài đến thị sát bất cứ lúc nào, hi vọng ngài dành ra chút thời gian để đến chỉ đạo một chút về công tác của huyện Vinh Quang.
Khương Tường Vũ nói:
- Hàn Đông à, giữa chúng ta thì không cần phải khách khí làm gì. Sáng mai tôi có thời gian thì sẽ xuống đó một chuyến, còn về vấn đề chọn người mà anh nói, cái này cũng dễ xử lý. Dựa vào quan hệ bên trong hệ trong cục Công an thì việc nhận chức cũng là chuyện thường tình. Anh có yêu cầu gì đối với việc chọn người không?
Hàn Đông nói:
- Không có yêu cầu gì cả, chỉ cần không có vướng mắc gì với lợi ích của huyện Vinh Quang, có tính tổ chức kỉ luật là được rồi.
Khương Tường Vũ nói:
- Chuyện này dễ xử lý, đến lúc đó tôi sắp xếp một chút là được rồi.
Cục trưởng cục Công an huyện chỉ là một cấp trưởng phòng mà thôi, bởi vậy phải điều chỉnh thật ra không có vấn đề gì lớn lắm.
Nói chuyện xong với Khương Tường Vũ, Hàn Đông liền gọi điện cho Cốc Cương vẫn còn đang ở huyện Phú Nghĩa, nói:
- Cốc Cương anh hiện này có dự định gì đối với công việc không?
Nhận được điện thoại của Hàn Đông, Bộ Võng rất vui mừng, nói:
- Bí thư Hàn, tôi đồng ý đi cùng anh.
Cho dù Nguyễn Nhất Hiên không điều chỉnh anh ta, nhưng cũng không thể tín nhiệm anh ta như Hàn Đông, hơn nữa so với Hàn Đông, tiền đồ của Nguyễn Nhất Hiên kém hơn hẳn, vì vậy anh ta đương nhiên muốn đi theo Hàn Đông.
Hàn Đông cười nói:
- Ừ, bây giờ huyện Vinh Quang chuẩn bị tiến hành sửa đổi ngành công nghiệp than đá. Tôi hi vọng anh qua đây đảm nhiệm chức Cục trưởng Cục than đá, anh có tự tin không?
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Hàn Đông cảm thấy vị trí của Cục than đá cũng rất quan trọng, nhưng những người hiện có, bất luận như thế nào, Hàn Đông cũng không tin tưởng đám người đó ở Cục than đá. Người trong số bọn họ lại có mấy người chưa nhận được tiền của mỏ than, đến lúc làm việc, chắc chắn không thể làm việc một cách công bằng được, cũng không thể chấp hành triệt để quyết định của Huyện ủy, vì vậy Hàn Đông quyết định đưa Cốc Cương qua đây, để Cốc Cương đến giúp mình xử lý việc khó khăn này.
Cốc Cương vừa nghe xong, lập tức nói:
- Bí thư Hàn, chỉ cần đi cùng với anh, bất luận anh bảo tôi làm gì cũng đều được cả.
Hàn Đông vui mừng nói:
- Vậy thì được, đợi chỗ tôi chuẩn bị xong rồi, tôi sẽ lại liên lạc với Chủ tịch huyện Nguyễn, trước hết thì anh cứ yên tâm đi làm đi nhé.
Tình hình bây giờ vẫn chưa được xác định, nên Hàn Đông cũng không thể trực tiếp nói chuyện này cho Nguyễn Nhất Hiên được.
Tả Nhất Sơn đi vào trong báo cáo, nói:
- Thưa Bí thư, Chủ tịch huyện đã đến rồi.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Mời anh ta vào đi.
Tả Nhất Sơn đi ra ngoài, không lâu sau Vinh Tiểu Dân vào trong. Hàn Đông mời anh ta ngồi xuống, sau đó Vinh Tiểu Dân báo cáo lại chuyện về mỏ than của Trịnh lão Đại, nói trước khi Trịnh lão Đại rời đi, cũng đã mang sổ tiết kiệm ở trong nhà đi rồi. Hiện giờ nhà ông ta chỉ có chưa đến mười ngàn tệ tiền mặt, thậm chí ngay cả chi phí chữa bệnh cho mấy công nhân bị thương kia cũng khó có thể chi trả đủ.
Hàn Đông nói:
- Để cho bệnh viện dốc hết sức chữa trị. Trước mắt không cần phải lo vấn đề viện phí, đợi đến khi Trịnh lão Đại bị bắt, chi phí tự nhiên sẽ có thôi.
Sau đó, Hàn Đông lại nói:
- Từ sự cố lần này, chúng ta nhất định phải lấy an toàn sản xuất làm điều quan trọng nhất trong số những điều quan trọng trong công việc, đôn đốc an toàn trong mỏ than một cách đầy đủ, toàn diện, phải tăng cường thêm một bước, không thể lưu lại hình thức cụ thể trong công việc, phải tiến hành chế độ trách nhiệm. Hễ là đối với những than đá bị cưỡng chế ngừng sản xuất sau khi trải qua việc kiểm tra, nếu như còn khai thác than một cách lén lút, thì sẽ xử phạt cán bộ tại thị trấn, thôn nơi sở tại.
Vinh Tiểu Dân cúi đầu nhớ kĩ chỉ thị của Hàn Đông, trong lòng cũng cảm thấy, đây là một công việc rất khó khăn, đoán là sẽ đắc tội không ít người, nhưng cũng là một cơ hội tốt để thể hiện bản thân. Chỉ cần làm cho Hàn Đông hài lòng, không chừng tương lai sẽ nhận được sự trọng dụng và đề bạt hơn nữa.
Hàn Đông lại nói:
- Về tiêu chuẩn bồi thường cho sự cố than đá, anh phải cùng với Cục Giám sát an toàn, cục Thống kê và các Cục khác nhanh chóng dựa vào tình hình thực tế của huyện ta rồi xác định tiêu chuẩn. Đến lúc đó hội nghị thường vụ sẽ thông qua, không thể thấp hơn tiêu chuẩn mà tôi đã đưa ra trước đó. Còn nữa, đối với sự cố xảy ra trong một năm gần đây, cũng phải tiến hành kiểm kê. Tiến hành lập danh sách, thăm hỏi tình hình cuộc sống người thân của những công nhân bị thương và tử vong trong sự cố đó, hơn nữa dựa vào 80% tiêu chuẩn mới tiến hành bồi thường bổ sung.
Vinh Tiểu Dân nghe thấy Hàn Đông nói chắc như đinh đóng cột, vừa nghĩ đến việc Hàn Đông muốn những tiêu chuẩn bồi thường được thông qua ở hội nghị thường vụ, trong lòng liền nghĩ: “Bí thư Hàn chắc là có chỗ nắm chắc, xem ra bản lĩnh của Bí thư Hàn quả nhiên không giống bình thường.”
- Chủ tịch huyện Quang, anh còn có bổ sung gì nữa không?
Vinh Tiểu Dân suy nghĩ một lúc, nói:
- Bí thư hàn, về việc bồi thường cho sự cố này, chắc chắn sẽ dẫn đến sự phản đối của những ông chủ khai thác than đó. Họ có thể thông qua nhiều cách để tiến hành phá rối, phản kháng. Có thể cùng với Cục Công an hợp thành một, tạo thành một tổ công tác, dễ dàng xử lý mọi tình huống.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Điểm này đưa ra rất tốt. Chúng ta phải nhận thức tính phức tạp của công tác này, phải có tính dự đoán. Đến lúc đó tôi sẽ cho tổ chức những cảnh sát giỏi ở trong cục Công an phối hợp với mỏ than làm công tác sửa chữa an toàn. Ừ, còn có một vấn đề nữa, những liên lụy đến mỏ than cũng không ít, vì để thúc đẩy việc tiến hành thuận lợi công tác chỉnh đốn, tôi chuẩn bị đưa một đồng chí từ huyện Phú Nghĩa qua đây đảm nhiệm chức Cục trưởng cục than đá, làm công tác giúp đỡ anh, đồng thời đến lúc đó cũng phải tiến thêm một bước ưu hóa sự trong sạch ở các cán bộ của mỏ than, giữ vững lập trường đề bạt, những cán bộ không bị cám dỗ bởi đồng tiền sẽ tham gia công tác chỉnh đốn.
Vinh Tiểu Dân gật đầu:
- Bí thư Hàn suy nghĩ vô cùng chu toàn. Có rất nhiều cán bộ ở huyện Vinh Quang, cho dù bản thân ít nhiều không có liên quan đến lợi ích của mỏ than, nhưng người nhà, bạn bè của họ cũng ít nhiều có liên quan đến lợi ích của mỏ than địa phương, vì vậy, đưa một đồng chí từ bên ngoài đảm nhiệm chức Cục trưởng cục than đá, đối với việc sửa đổi ngành công nghiệp của huyện ta rất quan trọng.
Hàn Đông lại bàn giao công việc một chút, lập tức nhìn đồng hồ, nói:
- Ừ, chúng ta cùng nhau đến bệnh viện thăm mấy người công nhân bị thương một chút.
- Được thôi.
Trong lòng Vinh Tiểu Dân vô cùng vui mừng, vì có thể xuất hiện cùng Bí thư huyện ủy nhiều lần, đối với cái chức Phó chủ tịch huyện mà nói là rất có lợi.
Lập tức Hàn Đông thông báo một chút cho Trịnh Thành Văn, bảo anh ta làm một chút chuẩn bị có liên quan.
Trịnh Thành Văn nhận được điện thoại của Hàn Đông, trước tiên là liên lạc với bệnh viện Nhân Dân huyện, sau đó gọi điện thoại cho Trưởng ban Tuyên giáo Phó Sùng Hà, nói về chuyện Hàn Đông muốn đi đến bệnh viện thăm những công nhân bị thương ở mỏ than.
Trong những tình huống bình thường, Hàn Đông không muốn làm những thứ mang tính hình thức, song đồng thời với việc lần này hắn chuẩn bị đi thăm những công nhân bị thương ở bệnh viện Nhân Dân, nhấn mạnh hơn nữa việc sản xuất an toàn ở mỏ than, và nâng cao chuyện tiêu chuẩn bồi thường. Đến lúc đó phải tuyên truyền ở trên đài truyền hình của huyện, để mọi người đều biết về chuyện này.
Đúng 11 giờ, Hà Đông đi cùng với Trịnh Thành Văn, Vinh Tiểu Dân đi đến bệnh viên thăm tám công nhân bị thương trong sự cố mỏ than của Trịnh lão Đại. Trong số mấy công nhân này, mấy người bị thương nặng đã thoát khỏi cơn nguy hiểm đến tính mạng, hiện nay đang tiến hành trị liệu, mà trong đó có hai người hai chân bị gãy, bệnh viện huyện đã tiến hành phẫu thuật cắt chân, sau đó họ cũng không thể kiếm tiền để nuôi sống bản thân được nữa.
Hàn Đông đã tiến hành một cuộc nói chuyện thân mật với những người bệnh, nói với họ hãy yên tâm dưỡng bệnh, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện nhất định sẽ toàn lực giải quyết tốt vấn đề của họ.
Sau đó, Hàn Đông nhận được cuộc phỏng vấn của đài truyền hình huyện. nhấn mạnh cả huyện nên lấy sự cố tai nạn ở mỏ than làm bài học, toàn lực ứng phó, nắm vững công tác an toàn sản xuất của mỏ than. Đối với những nhân công bị thương ở mỏ than, nhất định phải nâng cao thêm mức bồi thường, bảo đảm cuộc sống từ nay về sau có chỗ dựa và có những chi phí tất yếu cần phải có cho việc nuôi sống bản thân.
Ngoài ra còn một phương diện nữa, Hàn Đông kêu gọi toàn dân trong huyện, giám sát sản xuất an toàn của mỏ than. Đối với những mỏ than không đạt tiêu chuẩn độ an toàn, một là phải kiên quyết ngăn chặn việc khai thác than, hai là phải tích cực tiến hành tố cáo với các ban ngành có liên quan của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện.
Hàn Đông dặn bệnh viện phải tận lực chữa trị cho những công nhân bị thương, đến lúc đó vấn đề chi phí thì trong huyện sẽ cũng giải quyết
Sau đó, Hàn Đông liền rời khỏi bệnh viện Nhân Dân, trở về Huyện ủy.
Buổi chiều, Hàn Đông vừa mới đi làm được không bao lâu, Lý Vĩnh Trung liền gọi điện thoại đến, anh ta nói:
- Bí thư Hàn, ngài có rảnh không, tôi qua đó báo cáo công việc một chút.
Hàn Đông nói:
- Tôi đang ở văn phòng, anh cứ qua thẳng đây đi.
Đối với Lý Vĩnh Trung này, Hàn Đông đã không còn bất cứ hy vọng gì, tuy tạm thời Lý Vĩnh Trung chưa đầu quân cho Điền Thần, nhưng theo tình hình hiện tại thì ông ta cũng không có khả năng nghiêng về phía mình. Cho nên Hàn Đông đang tìm cơ hội, đổi người ngồi trên cái ghế Bí thư Đảng ủy Công an.
Lý Vĩnh Trung đến đây chủ yếu là báo cáo hai chuyện, một là về việc quy hoạch và bố trí công tác sửa đổi hệ thông chính trị pháp luật, hai là về việc xử lý đồn công an thị trấn Cổ Song
Anh ta dùng hai tay đưa cho Hàn Đông xem bản quy hoạch công tác chỉnh sửa, sau đó giới thiệu nội dung một cách tổng thể, nói:
- Bí thư Hàn, ngài xem còn có chỉ thị cụ thể gì không?
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Trước hết việc quy hoạch cứ để ở chỗ tôi đi.
- Vâng, thưa Bí thư Hàn.
Lý Vĩnh Trung nói:
- Về vấn đề của đồn công an thị trấn Cổ Song, tôi đã triệu tập các ban của cục Công an để thảo luận một chút, đưa ra các ý kiến xử lý như sau: cách chức đồn trưởng, phó đồn trưởng đồn cảnh sát trấn Cổ Song, giữ lại thân phận công chức; còn lại các dân phòng, có vấn đề thì đều cùng nhau giải quyết, do phó Cục trưởng Sài Tĩnh Hải tạm thời đảm nhiệm chức đồn trưởng đồn công an trấn Cổ Song, nhanh chóng phối hợp chuẩn bị với các nhân viên có liên quan.
Hàn Đông nói:
- Ừ, tôi biết rồi. Còn chuyện gì nữa không?
Lý Vĩnh Trung ngẩn người, trong lòng Hàn Đông thế nào cũng không thể hiện ra một chút ý kiến. Chuyện này xử lý như thế nào, có được hay không, dù sao cũng phải có một biểu hiện đi chứ.
Tuy nhiên, Hàn Đông không có thái độ gì, anh ta cũng không thể ép Hàn Đông bày tỏ thái độ.
Hơn nữa, việc Hàn Đông không bày tỏ thái độ, kỳ thực cũng đã chứng minh anh ta đúng.
- Vậy thì tôi xin phép về trước.
Lý Vĩnh Trung hậm hực nói.
Bước từ văn phòng của Hàn Đông đi ra, trong lòng Lý Vĩnh Trung không tốt. Thái độ của Hàn Đông chứng tỏ anh ta không hài lòng với mình.
Nhưng vì bảo vệ thế lực bản thân mình, Lý Vĩnh Trung cũng chỉ có thể làm như vậy.
“Thôi đi, người chết trym chỉ lên trời. Hàn Đông hắn ta cũng không thể một tay che trời được.”
Lý Vĩnh Trung hạ quyết tâm, quyết định dựa vào Chủ tịch huyện Điền Thần. Trở về văn phòng, anh ta liền gọi điện thoại cho Điền Thần, mời Điền Thần cùng đi dùng bữa tối.
- Được thôi. Lão Lý anh nói ra địa điểm đi.
Điền Thần vừa nghe, trong lòng rất vui. Trong lòng Hàn Đông cuối cùng cũng làm cho Điền Thần hạ quyết tâm đi theo mình. Đây có thể là một chuyện tốt, hi vọng Hàn Đông tiếp tục làm, khiến cho tất cả ủy viên thường vụ Huyện ủy đều rời khỏi hắn, như vậy thì tốt rồi.
Suốt cả buổi chiều, Hàn Đông ở văn phòng tiếp mấy cán bộ đến đây báo cáo công tác, trong đó có vài người là Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện, vài người là nhân vật đứng đầu Cục hành chính, có chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch, cục Giao thông, phòng Nhân sự,...
Đối với những cán bộ này, đồng thời với việc Hàn Đông nghe họ báo cáo công việc, cũng đang quan sát suy nghĩ thái độ và khả năng làm việc của họ.
Hàn Đông chuẩn bị mở cuộc họp hội nghị thường vụ Huyện ủy vào thứ tư tuần sau, bàn bạc về các hạng mục công tác sắp tới, đồng thời xác định các nhân sự có liên quan.
Trước đây, Hàn Đông phải tiếp xúc nhiều với cán bộ các cấp, từ đó chọn ra được người có ích.
Vì vậy, đối với người đến đây báo cáo, Hàn Đông chỉ cần có thời gian, đều phải gặp gỡ một chút.
10 giờ ngày 12 tháng 2, ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ liền đến huyện Vinh Quang.
Hàn Đông dẫn Khương Tường Vũ đi thị sát Đảng ủy Công an, cục Công an. Khương Tường Vũ phát biểu tại hội nghị tọa đàm, nhấn mạnh một chút về tính kỉ luật trong công việc, đưa ra đánh giá cao độ đối với công tác chỉnh đốn tác phong trong hệ thống nội bộ mà huyện Vinh Quang sắp triển khai tới đây, yêu cầu hệ thống chính trị pháp luật huyện Vinh Quang phải dưới sự thống nhất bố trí lãnh đạo của Huyện ủy thiết thực gắn liền công việc với thực tế.
Các ủy viên thường vụ Huyện ủy tham gia hội nghị tọa đàm gồm có Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung, Cục trưởng Cục Công an Tiếu Kim Quang, và một số Phó cục trưởng có liên quan đều âm thầm sợ hãi. Khương Tường Vũ đến đây lần này, chỉ sợ là đặc biệt đem lại chỗ dựa cho Hàn Đông, ý này có thể được nghe ra từ trong miệng ông ta.
Tâm trạng của Lý Vĩnh Trung không tốt, vì vậy có thể nhận ra, mối quan hệ giữa Khương Tường Vũ và Hàn Đông hẳn là rất tốt, nhưng bản thân bây giờ đã xảy ra những vết rạn nứt với Hàn Đông, chỉ sợ công việc sau này của bản thân sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
Đồng thời trong lòng Lý Vĩnh Trung thầm có chút hối hận, sớm biết như vậy, bản thân lúc đầu bớt điệu bộ đi một chút, chỉ sợ cũng sẽ không nhiều vấn đề như vậy.
Chẳng qua, trên thế giới không có thuốc hối hận, Lý Vĩnh Trung nếu đã đưa ra sự lựa chọn này, vậy thì anh ta cũng chỉ có thể tiếp tục đi từng bước một mà thôi.
- Bài phát biểu của Bí thư Khương rất quan trọng. Đối với công tác của huyện ta có ý nghĩa chỉ đạo rất tốt. Huyện ta nhất định phải dựa theo chỉ thị của Bí thư Khương, làm tốt các hạng mục công tác của hệ thống chính trị pháp luật.
Hàn Đông tổng kết lại một câu, rồi nói:
- Bí thư Khương, ở đây còn có một đề nghị nữa. Để thúc đẩy hơn nữa công tác của mặt trận công an huyện ta, mời Bí thư Khương đưa ra sự giúp đỡ tương ứng về mặt nhân lực, vật tư.
Bí thư Khương cười nói:
- Bí thư Hàn có yêu cầu gì, Đảng ủy Công an thành phố, cục Công an nhất định sẽ toàn lực ủng hộ.
Hàn Đông nói:
- Vậy thì tại đây thay mặt Huyện ủy Vinh huyện Vinh Quang xin cảm ơn Bí thư Khương.
Dưới đây huyện có yêu cầu gì, đương nhiên là cần phải đi đúng trình tự có liên quan, văn kiện có liên quan.
Nhưng tại hội nghị tọa đàm, Hàn Đông đưa ra chính là muốn để mọi người có một cảm giác khủng khoảng.
Chỉ khi có cảm giác nguy cơ, sau đó mới càng có nhiều người dũng cảm tiến ra.
Cứ như vậy, thế lực của Lý Vĩnh Trung ở cục Công an sẽ nhanh chóng tan rã, mang đến sự thuận tiện tốt nhất cho công tác mới sau khi Cục trưởng cục Công an nhận chức.
Nhìn thấy Hàn Đông và Khương Tường Vũ kẻ xướng người họa với nhau tại đây, sắc mặt của Lý Vĩnh Trung nhanh chóng trở nên trắng bệch. Hàn Đông đây là đang tạo áp lực một cách trắng trợn cho mọi người.
Ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, các Phó cục trưởng của cục Công an mà anh ta tham gia hội nghi tọa đàm, còn có vài phó Bí thư của Đảng ủy Công an, thần sắc trên mặt cũng khác nhau, trong lòng họ đã bắt đầu dao động rồi.
Nhưng đối với tình huống này, Lý Vĩnh Trung bây giờ thực sự không nghĩ ra được cách nào cả.
Bởi vì người đang ngồi, một là ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, một là Bí thư huyện ủy. Họ đang bàn bạc công việc, anh ta thì sao, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an cũng không có lý do gì đứng lên nói chuyện.
Huống hồ, trong lòng những cấp dưới của anh ta nghĩ thế nào, anh ta cũng không quản được. Cho dù họ muốn đứng về phía của Hàn Đông, anh ta cũng không có cách gì ngăn cản được. Nếu Hàn Đông đã nói ra trong trường hợp này, vậy thì chắc chắn đã hạ quyết tâm, ngoài ra cũng có vài phần nắm chắc mới đúng.
Điều này khiến cho Lý Vĩnh Trung đau lòng một trận.
Sau hội nghị tọa đàm, Hàn Đông cho Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn sắp xếp bữa trưa, mời Khương Tường Vũ dùng cơm ở nhà khách huyện ủy, bảo Lý Vĩnh Trung và những người khác cùng đi.
Dựa theo tình hình lúc ăn cơm mà nói, việc phân công công tác mà Hàn Đông làm, đã bắt đầu có tác dụng. Chỉ nhìn bộ dạng, vẻ mặt mời rượu của mấy Phó bí thư của Đảng ủy Công an, mấy Phó cục trưởng, hẳn là họ đã bắt đầu thay đổi tư tưởng rồi.
Sau khi dùng cơm xong, Khương Tường Vũ liền lên xe rời khỏi huyện Vinh Quang.
Hàn Đông cùng mọi người tiễn anh ta lên xe. Nhìn chiếc xe rời khỏi đó, Hàn Đông nói với Lý Vĩnh Trung:
- Chỉ thị của Bí thư Khương phải tiếp tục truyền đạt đầy đủ hơn nữa.
- Được thôi, thưa Bí thư Hàn.
Lý Vĩnh Trung gật đầu, trong lòng có chút khổ tâm. Anh ta quyết định quay về sửa đổi một chút, để có thể giữ vững thế lực của mình, ngoài ra còn bàn bạc với Điền Thần một chút. Đến lúc đó mới khiến cho Điền Thần ủng hộ bản thân một chút.
Hai rưỡi chiều, Tả Nhất Sơn vào báo cáo:
- Bí thư Hàn, Phó bí thư Đảng ủy Công an là Bí thư Tiền báo cáo công việc.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Cho anh ta vào đi.
Tả Nhất Sơn đi ra ngoài, không lâu sau Phó bí thư Đảng ủy Công an đi vào. Anh ta nói với giọng cung kính:
- Bí thư Hàn, tôi đến để báo cáo công tác của Đảng ủy Công an.
Trong lòng Hàn Đông cười thầm, tên Tiền Huệ Nghi này chỉ là Phó bí thư Đảng ủy Công an mà thôi. Anh ta đến báo cáo công việc, cách nói thích hợp nhất là báo cáo công việc của bản thân anh ta, chứ không phải là nói báo báo công tác của Đảng ủy Công an một cách không rõ ràng. Đây hẳn là lời của Bí thư Đảng ủy Công an nói.
Tuy nhiên, rất rõ ràng, Tiền Huệ Nghi nhìn ra được sự không vừa lòng của mình đối với Lý Vĩnh Trung, hơn nữa cũng muốn nắm bắt lấy cơ hội lần này. Anh ta nói như vậy, chỉ sợ cũng thăm dò thêm ý kiến của bản thân mà thôi.
/1284
|