Các Ủy viên viên thường vụ Huyện ủy theo trình tự mà sắp xếp đứng phía sau lưng Hàn Đông, vẻ mặt của họ đều không giống nhau.
Trong đó, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Cốc Gia Tài là người vui mừng nhất. Hàn Đông đã tiết lộ với y, có ý để y đảm nhiệm vị trí Phó bí thư Huyện ủy. Từ Trưởng ban Tổ chức cán bộ lên đảm nhiệm Phó bí thư Huyện ủy, đó cũng là một bước tiến không nhỏ.
Còn Lý Hoán Giai vốn dĩ là Phó bí thư Huyện ủy lại mang vẻ mặt nặng nề. Y đã nghe được tin, y sẽ bị điều tới một phòng phía dưới ở Mặt trận Tổ quốc thành phố, cơ bản cũng đã thuộc loại về dưỡng lão rồi.
Y làm thế nào cũng không thể ngờ được, Hàn Đông lại có thể nhẫn tâm như vậy, trong chốc lát lại có thể đẩy y đến một nơi như vậy để dưỡng lão.
Y biết, nếu không phải vì Hàn Đông, Thành ủy chắc chắn sẽ không sắp xếp cho y như vậy.
Y nghe được tin tức rằng, đây là kết quả sự kiên trì của Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân.
Một Phó bí thư Huyện ủy của một huyện, quyền lực vẫn là không nhỏ. Nhưng trong chốc lát lại bị điều đến một nơi nhàn hạ để dưỡng lão, khiến y cảm thấy vô cùng không thích ứng.
Điều quan trọng hơn là, với độ tuổi của Lý Hoán Giai, vốn dĩ còn có hơn tám năm tiền đồ, vốn dĩ y còn định trước khi về hưu sẽ lên một cấp Cục trưởng. Ít nhất là có thể làm chủ một phương rồi mới về hưu, nhưng bây giờ tất cả mọi thứ đều đã trở thành mớ bọt nước rồi.
- Thật đáng tức giận!
Lý Hoán Giai thầm mắng trong lòng, nhưng phẫn nộ thì vẫn là phẫn nộ, bây giờ y cũng không còn cách nào khác.
Bây giờ mọi việc đều đã được hoạch định rồi, y cũng không thể nào thay đổi được, chỉ còn có thể ngoan ngoãn làm theo yêu cầu của Thành ủy mà thôi, nếu không người chịu thiệt thòi chỉ có thể là y.
Nhìn bóng dáng Hàn Đông cao ngất như núi đứng ở phía trước, trong lòng Lý Hoán Giai thầm chua xót. Khi vừa mới bắt đầu, tuy rằng y cũng khá coi trọng Hàn Đông, nhưng nói tổng thể, còn có chút coi thường thực lực và tính tình của hắn.
Nếu ngay từ đầu, Lý Hoán Giai thật tâm đi theo Hàn Đông, chứ không phải cứ muốn lấy ý mình làm chủ ý, thì sự việc sao đến nỗi phát triển đến tình trạng ngày hôm nay được.
Nhưng mà, trên thế gian không có thuốc hối hận. Sự việc cũng không thể nào thay đổi thêm một lần nữa, cho nên bây giờ cho dù Lý Hoán Giai nghĩ như thế nào, thì cũng đã thành vô nghĩa rồi.
Cũng còn có một Ủy viên thường vụ Huyện ủy cũng buồn bực như Lý Hoán Giai, đó chính là Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung, và còn có Phó chủ tịch huyện Tiếu Du Cường.
Lần này sự điều chỉnh trong Huyện ủy cũng có liên quan đến bọn họ. Theo tình hình mà bọn họ tự tìm hiểu được, sự sắp xếp của Thành ủy đối với họ, chính là những cơ quan bên dưới Thành ủy và những cơ quan ảm đạm mà thôi.
Mặc dù trong lần điều chỉnh này, cấp bậc của họ cũng không có gì thay đổi, nhưng vị trí mà họ ngồi đã có sự thay đổi rất lớn. Trước đây trong Huyện ủy huyện Vinh Quang, mặc dù họ là chức phó, nhưng lại là những người có thực quyền, là một trong số những người có quyền lực trong việc quyết định kế sinh nhai của mấy trăm người trong huyện Vinh Quang.
Còn sau này, bọn họ lại trở thành một chức phó bình thường trong một phòng trong Thành ủy. Sau khi về đơn vị, rất có khả năng lại sẽ bị những lãnh đạo ở đó bài xích, cho nên có thể tưởng tượng được những ngày tháng sau này của họ sẽ khó chịu cỡ nào.
Trong lòng Lý Vĩnh Trung vô cùng hận Hàn Đông. Hàn Đông vừa mới đến huyện Vinh Quang đã ra tay với y, trước tiên là lấy việc trạm thu phí ở đồn Thất Lý để làm khó y. Y sai một bước, rồi bước nào cũng sai, sau đó liền không còn cách nào để đứng cùng một hướng với Hàn Đông được nữa.
Sắc mặt Tiếu Du Cường nặng nề, ánh mắt đen tối. Vốn dĩ y cũng không làm gì quá đáng với Hàn Đông, chẳng qua chỉ vì y cứ kiên trì đứng về phía Chủ tịch huyện cũ Điền Thần Nhất, cho nên Hàn Đông mới đối xử với y như vậy. Khiến y cảm thấy con người Hàn Đông thật quá độc ác, cơ bản không còn để lại cho y một đường sống nào.
Nếu Hàn Đông hiểu chuyện một chút, chỉ cần tỏ ra một chút thiện ý, Tiếu Du Cường có thể sẽ nghiêng về phía hắn. Nhưng đáng tiếc Hàn Đông dường như không hề quan tâm đến y.
Khoảng chín giờ mười lăm phút, phía trước có hai chiếc xe chầm chậm chạy đến, đúng là xe của Thành ủy.
Nhìn thấy phía trước có một nhóm người đứng, hai chiếc xe chạy chầm chầm lại.
- Ha ha, Hàn Đông này cũng thật khách sáo mà.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tưởng Hải Yến thầm nói trong lòng.
Cô đương nhiên cũng thầm biết, nguyên Chủ tịch thành phố Sa Ứng Lương sở dĩ bỗng nhiên bị bắt giam, chủ yếu cũng có liên quan đến Hàn Đông. Cho nên cô cũng cảm thấy trong lòng, Hàn Đông tuổi trẻ tài cao, lại còn có người như Triệu Nhạc đứng phía sau, nên có lẽ sẽ là một người ngang ngược kiêu ngạo.
Tận đáy lòng Tưởng Hải Yến, cô cũng không muốn trở mặt với Hàn Đông, bởi vậy cô cũng đã sớm suy nghĩ rồi. Những việc ở huyện Vinh Quang, bản thân cô cứ cẩn thận một chút là được.
- Hoan nghênh Trưởng ban đến huyện Vinh Quang chỉ đạo công tác.
Hàn Đông tiến lên, mỉm cười nói.
- Bí thư Hàn, cậu khách sáo quá rồi.
Tưởng Hải Yến cười nói, đưa tay ra.
Hàn Đông đưa tay nhẹ nắm chặt tay cô, rồi lập tức buông lỏng ra. Vốn dĩ theo tình huống thông thường, bắt tay với lãnh đạo phải thể hiện rằng mình có dùng sức mới được. Nhưng Tưởng Hải Yến là lãnh đạo nữ, cho nên khi bắt tay cũng phải chú ý đúng mực, nếu không nếu để lãnh đạo nữ cảm thấy anh cố tình, thì lại mất nhiều hơn được.
- Trưởng ban Tưởng, tôi giới thiệu cho chị một chút về các đồng chí cán bộ.
Hàn Đông nói, sau đó lần lượt giới thiệu những người đứng sau hắn.
Mọi người đồng thời với lúc Hàn Đông giới thiệu, cũng tiến lên chào hỏi Tưởng Hải Yến.
Còn Tưởng Hải Yến chỉ mang theo nụ cười thản nhiên trên mặt, gật gật đầu ra hiệu, cũng không bắt tay mọi người.
Sau đó, mọi người liền lên xe tiến về phía huyện Vinh Quang.
Tới Huyện ủy, mọi người cùng ngồi xuống trong phòng họp Huyện ủy.
Tưởng Hải Yến đại diện cho Thành ủy, đầu tiên là tuyên bố bổ nhiệm của Thành ủy.
Bổ nhiệm Cốc Gia Tài làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó bí thư. Bổ nhiệm Lỗ Bái Huy làm Ủy viên thường vụ huyện Vinh Quang, Trưởng ban Tổ chức cán bộ.
Bổ nhiệm Tào Vĩnh Ba làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an.
Bổ nhiệm Đặng Hoa Liên làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Vinh Quang, đồng thời làm Phó chủ tịch huyện.
Còn Ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Vinh Quang, Phó bí thư Lý Hoán Giai, nguyên Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung, nguyên Phó chủ tịch huyện Tiếu Du Cường, thì có sự bổ nhiệm khác.
Tuyên bố xong bổ nhiệm của Thành ủy, Tưởng Hải Yến lại phát biểu đơn giản, không ngoài những sự việc thường nói. Đây là những trình tự thường có trong hội nghị bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ. Chủ yếu là để mọi người dưới sự lãnh đạo của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, toàn lực hợp nhất, thúc đẩy sự phát triển toàn diện của huyên Vinh Quang.
Bí thư Huyện ủy Hàn Đông đại diện cho Huyện ủy huyện Vinh Quang thể hiện sự ủng hộ đối với sự điều chỉnh của Thành ủy. Cho rằng sự quyết định của Thành ủy, đối với huyện Vinh Quang mà nói, là một cơ hội phát triển không nhỏ.
Đương nhiên, Hàn Đông vẫn có những bình luận đơn giản về công việc của Lý Hoán Giai, Lý Vĩnh Trung, Tiếu Du Cường, cũng chỉ là chút quy củ mà thôi.
Dù sao mọi người cũng đã bị điều đi rồi, Hàn Đông cũng không muốn nói gì thêm nữa.
Sự việc đều bày ra rõ ràng, mọi người cũng đều biết sở dĩ lần này Thành ủy bỗng nhiên tiến hành điều chỉnh trên diện rộng về nhân sự của Ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Vinh Quang, chính là xuất phát từ ý tứ của Hàn Đông.
Bởi vì thời gian còn quá sớm, nên Tưởng Hải Yến cũng không ở lại ăn cơm. Sau khi tuyên bố bổ nhiệm xong, cô liền quay về thành phố Vinh Châu.
Tổng thể mà nói, chuyến đi này, cơ bản cô đã rất có thu hoạch. Độ tuổi của Hàn Đông khiến cô rất kinh ngạc, đồng thời thái độ khiêm tốn của Hàn Đông, cũng khiến cô cảm thấy rất bất ngờ.
Ngồi trên xe, ngẫm lại biểu hiện của Hàn Đông, Tưởng Hải Yến thầm cảm thán trong lòng:
- Người thanh niên này quả thật không tồi, chẳng trách có thể làm được nhiều việc lớn như thế. Quả cũng không phải là người chỉ đơn thuần là dựa vào mối quan hệ mà đi đến vị trí này.
Nếu Hàn Đông biết Tưởng Hải Yến lại nghĩ về hắn như vậy, hắn cũng sẽ thầm cười khổ trong lòng. Dường như mỗi một người có giao tiếp với hắn, sau đó đều không nhịn nổi mà cảm thán một chút, thay đổi một chút hình tượng Hàn Đông mà họ đã suy nghĩ trước đó.
Tiễn đoàn người Tưởng Hải Yến, Hàn Đông liền để mọi người nhanh chóng sắp xếp công việc, buổi chiều mở Hội nghị thường vụ.
Qua lần điều chỉnh này, hiện tại lực khống chế của Hàn Đông ở huyện Vinh Quang, đã đạt tới mức độ từ trước đến nay chưa hề có.
Bởi vậy những lời Hàn Đông nói, cũng không có người nào không dám nghe.
Buổi chiều, Hội nghị thường vụ Huyện ủy huyện Vinh Quang được tổ chức ở phòng họp Huyện ủy.
Đây là Hội nghị thường vụ đầu tiên sau khi Thành ủy tiến hành điều chỉnh nhân sự huyện Vinh Quang.
Hội nghị thường vụ lần này, xuất hiện ba gương mặt mới. Lần lượt là Trưởng ban tổ chức cán bộ Lỗ Bái Huy, Bí thư Đảng ủy Công an Tào Vĩnh Ba, còn có Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện Đặng Hoa Liên.
Hội nghị thường vụ lần này có hai mục đích, thứ nhất là để các Ủy viên thường vụ gặp mặt nhau, tìm hiểu công việc một chút; Ngoài ra, cũng là thông báo một chút về việc di dời cải tạo khu nội thành cũ của huyện Vinh Quang.
Hiện tại Hội nghị Thành ủy đã phê chuẩn cho đơn xin của huyện Vinh Quang, vậy bước tiếp theo sẽ là chuyển đơn xin lên tỉnh để xin phê chuẩn. Đợi sau khi tỉnh phê chuẩn rồi còn phải gửi đến Quốc vụ viện xin phê chuẩn. Chỉ khi các cấp phê chuẩn đồng ý rồi, việc di dời cải tạo khu nội thành cũ của huyện Vinh Quang mới có thể thực thi được.
Hàn Đông cũng biết, hiện tại ý đồ của Huyện ủy Vinh Quang, không còn có thể giấu giếm được nữa. Cho nên Hàn Đông liền quyết định thành lập tổ dự trù di dời cải tạo khu nội thành cũ, do hắn làm tổ trưởng, Thẩm Tòng Phi và các vị Ủy viên thường vụ đảm nhiệm tổ phó. Các công việc thường ngày do Thẩm Tòng Phi sắp xếp cụ thể, trong giai đoạn trù bị này, tạm thời do các vị Ủy viên thường vụ căn cứ theo công việc cần thiết mà điều động nhân sự. Nếu sau khi Quốc vụ viện phê chuẩn rồi, sẽ tiến hành trang bị và điều chỉnh nhân viên toàn diện.
Di dời cải tạo khu nội thành cũ là một công trình lớn, cho nên cần tất cả Ủy viên thường vụ Huyện ủy cùng đồng lòng cố gắng mới được. Cho nên Hàn Đông trực tiếp cho tất cả mọi người làm tổ phó, cũng có ý tứ cho bọn họ nhất định phải phát huy hết năng lực.
Mà trong số những tổ phó này, Thẩm Tòng Phi là Chủ tịch huyện, đương nhiên thuộc loại tổ phó đứng đầu. Các công việc thường ngày do y phụ trách, cũng là để tiện cho việc hình thành sự sắp xếp và quy hoạch thống nhất.
Mọi người cũng không có dị nghị gì về sự sắp xếp của Hàn Đông. Dù sao tham gia sự việc quan trọng của huyện Vinh Quang, đối với việc tích lũy thành tích của bọn họ mà nói, sẽ có tác dụng ảnh hưởng rất quan trọng.
Cuối cùng Hàn Đông nhấn mạnh:
- Việc di dời cải tạo khu nội thành mới là một công trình lớn, cần phải hợp sức của mọi người. Cho nên các vị đang ngồi ở đây, nhất định phải cố hết sức trên cương vị của mình mới được. Chỉ khi nỗ lực từ nhiều phương diện, hình thành một hợp lực, mới có thể thực sự làm tốt được mọi công việc. Văn phòng Huyện ủy phải làm tốt công tác hậu cần, ban Tuyên giáo phải tăng cường công tác tuyên truyền giải thích, xây dựng một bầu không khí tốt đẹp. Ban Tổ chức cán bộ phải làm tốt công tác trang bị những nhân viên có liên quan, điều chỉnh và khảo hạch. Ủy ban Kỷ luật phải làm tốt công tác giám sát. Ở đây tôi phải nhấn mạnh một câu, việc di dời cải tạo khu nội thành cũ, có liên quan đến lợi ích nhiều mặt. Tôi hy vọng những người đang ngồi ở đây, tâm đừng tham, tay đừng duỗi, nếu không, pháp luật của Quốc gia sẽ không tha cho người đó. Sau hội nghị này, Ủy ban Kỷ luật phải đưa ra một phương án chuyên môn đốc thúc xử phạt, nhanh chóng công bố ra, để mọi người cùng biết trước.
Về vấn đề kỷ luật, từ trước đến nay đều là vấn đề mà Hàn Đông vô cùng coi trọng. Đồng thời Hàn Đông cũng rất ghét loại hành vi lợi dụng chức quyền để tư lợi.
Những người đang ngồi đó, ngoài Lỗ Bái Huy còn chưa hiểu lắm về Hàn Đông ra, những người khác đều hiểu rất rõ về Hàn Đông. Biết con người Hàn Đông, một con người lúc bình thường nhìn qua tuy vô cùng hiền hòa, nhưng khi thực sự làm việc rồi, thì tuyệt đối sẽ rất nhanh gọn dứt khoát, thủ đoạn cũng vô cùng cứng rắn mạnh mẽ. Cứ dựa vào việc trước đây hắn chấn chỉnh công tác mỏ than, thì thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn của Hàn Đông đã để lại cho mọi người ấn tượng sâu sắc.
Hàn Đông chậm rãi quét mắt nhìn một vòng, thấy mọi người đều mang bộ dạng vô cùng coi trọng, liền tiếp tục nói:
- Ủy ban nhân dân huyện cũng phải coi trọng hơn nữa về mặt chuẩn bị. Việc quy hoạch khu nội thành mới của chúng ta, phương án là do tổ chuyên gia của thành phố Yến Kinh thực hiện. Cộng thêm sự chuẩn bị trước đó của chúng ta cũng khá đầy đủ, cho nên tôi tin chắc đơn xin này chắc chắn có thể được phê chuẩn. Một khi chính thức được phê chuẩn rồi, vậy toàn bộ công việc đều sẽ chính thức được bắt đầu.
- Bí thư Hàn, bây giờ nhân sự của Huyện ủy đã được điều chỉnh xong rồi. Dưới sự lãnh đạo của anh, tôi tin chắc việc di dời cải tạo khu nội thành mới sẽ có được sự thành công. Đây chắc chắn sẽ trở thành bước nhảy quan trọng trong việc phát triển của huyện Vinh Quang.
Thẩm Tòng Phi ngồi đối diện Hàn Đông, mỉm cười nói.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Lão Thẩm, bây giờ mạng lưới công việc mới được bắt đầu, cuộc trường chinh ngàn dặm mới đi được mấy bước đầu tiên. Chúng ta còn cần nỗ lực nhiều hơn nữa, tranh thủ hoàn thành công việc này mới được. Việc xây dựng khu nội thành mới này, phải chọn lựa công ty xây dựng có tư chất nhất đến xây dựng mới được.
Thẩm Tòng Phi gật đầu nói:
- Bí thư Hàn, tôi cho rằng, tốt nhất là tiến hành đấu thầu trong cả nước. Một khi Quốc vụ viện phê chuẩn xong, chúng ta sẽ đăng thông báo đấu thầu lên báo cũng như các phương tiện truyền thông khác. Phải tăng cường công tác tuyên truyền, tin chắc một công trình lớn như vậy, nhất định có thể thu hút được rất nhiều công ty lớn có thực lực đến tham gia đấu thầu.
Hàn Đông cười nói:
- Đối với điểm này tôi cũng khá tin tưởng. Đến lúc đó công việc mời thầu nhất định phải tổ chức thật tốt, không được để xảy ra bất cứ vấn đề gì. Ý của tôi là, tốt nhất nên mời Ủy ban Kỷ luật thành phố và các ban ngành khác cũng tham gia giám sát việc này.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Như vậy cũng tốt, chúng tôi cũng làm được việc không thẹn với lương tâm.
Hai người nói chuyện một lúc, Thẩm Tòng Phi liền quay về Ủy ban nhân dân huyện. Bây giờ y đã đoán được nguyên nhân khiến Hàn Đông bỗng nhiên có vẻ vội vàng như vậy, nên càng cố tình theo sát Hàn Đông để móc nối quan hệ thật tốt. Thỉnh thoảng y cũng cùng nói chuyện, bàn chuyện công việc, giao lưu kết nối một chút.
Đối với thái độ của Thẩm Tòng Phi, Hàn Đông cũng khá hài lòng. Hắn cũng biết có lẽ Thẩm Tòng Phi đã đoán được điều gì đó, nhưng điều này cũng không sao. Từ tình hình trước mắt mà nói, Thẩm Tòng Phi làm vậy là sáng suốt, cũng đáng để tín nhiệm.
Nghĩ lại lúc hắn vừa mới đến huyện Phú Nghĩa, còn có chút hiểu lầm và khúc mắc với Thẩm Tòng Phi. Nếu không phải sau đó dần dần khắc phục, có lẽ bản thân hắn đã mất đi một trợ thủ đắc lực.
Từ năng lực công việc của Thẩm Tòng Phi mà nói, Hàn Đông cảm thấy cũng khá xứng đáng với chức vụ đang có.
Bởi vậy, Hàn Đông cũng nguyện ý đề bạt và giúp đỡ Thẩm Tòng Phi. Nếu thật sự Hàn Đông phải rời xa huyện Vinh Quang, vậy Hàn Đông cũng hy vọng người tiếp nhận vị trí của hắn chính là Thẩm Tòng Phi.
Tả Nhất Sơn bước vào báo cáo:
- Bí thư, Trưởng ban Lỗ đến rồi.
Hàn Đông nói:
- Mời y vào!
Trước đó, Lỗ Bái Huy là thư ký của Chu Khải Kiệt, Hàn Đông cũng đã từng tiếp xúc với y không ít lần. Mặc dù giao tiếp riêng cũng không nhiều, nhưng quan hệ của hai người cũng khá hài hòa. Lần này Chu Khải Kiệt sắp xếp cho y xuống đây, tin chắc y cũng biết rõ nên làm như thế nào.
Rất nhanh Lỗ Bái Huy liền tiến vào, thấy Hàn Đông đứng lên đón mình, Lỗ Bái Huy thầm mừng trong lòng. Điều này chứng tỏ Hàn Đông cũng khá coi trọng y.
Tuy vừa mới đến huyện Vinh Quang, nhưng Lỗ Bái Huy cũng biết, Hàn Đông hiện nay là lãnh đạo trung tâm có một không hai của huyện Vinh Quang. Cho dù không phải nguyên nhân là Chu Khải Kiệt, thì y cũng sẽ nghiêng về phe Hàn Đông. Ngoài ra, Lỗ Bái Huy hiểu rất rõ về mối quan hệ của Hàn Đông và Chu Khải Kiệt, hai người có thể xưng là anh em. Cho nên lần này Lỗ Bái Huy đến huyện Vinh Quang, sớm đã có chủ ý rồi. Trước tiên là phải làm tốt công việc trong trọng trách của mình, sau đó nữa là phải kiên quyết đứng bên cạnh Hàn Đông, còn về những điều khác hắn cũng không cần nghĩ nhiều.
- Bí thư Hàn, tôi đến báo cáo công việc của Ban tổ chức cán bộ với anh một chút.
Lỗ Bái Huy khách sáo nói. Bây giờ y là Ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Vinh Quang, là một nhân viên dưới quyền lãnh đạo của Hàn Đông, cho nên thái độ cũng tôn kính hơn so với trước kia nhiều.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Trưởng ban Lỗ, đến bên này ngồi nói đi.
Lấy chức vụ mà xưng hô, tức là muốn phân rõ mối quan hệ giữa hai người. Trong công việc, Hàn Đông sẽ không bàn việc riêng tư gì với người khác.
Lỗ Bái Huy đến cũng không có chuyện gì quan trọng, chủ yếu chỉ là báo cáo một chút công tác, nói một chút về tư tưởng của y, đồng thời cũng biểu đạt một chút lòng trung thành là được rồi.
Hàn Đông cũng hiểu rõ điều này, bởi vậy trên mặt cũng mang một nụ cười ôn hòa, động viên Lỗ Bái Huy phải thật mạnh mẽ mà triển khai công việc của mình. Để chọn lựa được càng nhiều nhân tài có đủ tư cách cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân.
Lỗ Bái Huy vừa mới đi được môt lúc, Tào Vĩnh Ba vừa mới nhậm chức Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an liền đến báo cáo công tác. Y vừa mới bước vào, trước tiên là kính lễ với Hàn Đông, rồi nói:
- Bí thư Hàn, tôi đến báo cáo công tác với anh.
Hàn Đông cười nói:
- Vĩnh Ba à, anh bây giờ cũng đã là lãnh đạo Huyện ủy rồi, không nên cứ hễ tí là cúi chào, ngồi xuống nói đi.
- Vâng, Bí thư Hàn.
Tào Vĩnh Ba vẫn mang bộ dạng chấp hành mệnh lệnh.
Hàn Đông cũng biết, y cố ý dùng phương thức này để biểu đạt tâm thái của y. Cho nên Hàn Đông cảm thấy, Tào Vĩnh Ba này không những là một người thông minh, mà còn là một người biết ứng xử.
Trước đây ở cục Công an, Tào Vĩnh Ba làm việc cũng không tồi. Y đến nhậm chức chưa được bao lâu, đã chỉnh đốn từ trên xuống dưới ở phòng Công an huyện rất có trật tự. Phong cách làm việc của cục Công an cũng được cải thiện hơn rất nhiều.
Cũng chính vì nguyên nhân này, Hàn Đông mới nghĩ đến việc để y tiếp nhận vị trí Bí thư Đảng ủy Công an. Nếu không, nếu năng lực làm việc của Tào Vĩnh Ba chỉ ở mức bình thường, cho dù có nể mặt Bí thư Đảng ủy Công an Thành ủy Khương Tường Vũ, Hàn Đông cùn sẽ không chủ động đề xuất việc đưa y lên một cấp bậc nữa.
Trong lòng Tào Vĩnh Ba vô cùng cảm kích Hàn Đông. Lần này từ cấp Trưởng phòng được cất nhắc lên cấp Cục phó, hơn nữa còn là Ủy viên thường vụ Huyện ủy, khiến quyền lực của y nhất thời được nâng lên rất nhiều. Bây giờ y còn kiêm nhiệm Cục trưởng cục Công an, cho nên trong Ủy viên thường vụ, phân lượng của y cũng rất nặng. Lần này đến tìm Hàn Đông để báo cáo công tác, ngoài thể hiện lòng cảm ơn ra, y còn muốn xin ý kiến Hàn Đông về sự sắp xếp của cục Công an. Xem xem Hàn Đông có phải chuẩn bị sắp xếp Cục trưởng cục Công an thêm một lần nữa không.
Hàn Đông mỉm cười, nghe Tào Vĩnh Ba báo cáo công tác xong, liền nói:
- Vĩnh Ba à, tôi cũng rất tin tưởng đối với năng lực làm việc của anh, hy vọng anh có thể sắp xếp công việc ở Đảng ủy Công an thật tốt. Hệ thống chính trị pháp luật có liên quan rất chặt chẽ đến đời sống hàng ngày của người dân, cho nên điều đầu tiên là phải làm tốt công tác xây dựng tác phong làm việc. Ngoài ra có một điều tôi cần nhấn mạnh nữa là, trong các ban ngành công an, kiểm sát, tòa án, phải tăng cường hơn trong việc xây dựng tác phong. Điều này rất quan trọng, đồng thời với việc quản lý chức trách của các ban ngành công an, kiểm sát, tòa án, quan trọng hơn nữa là phải phục vụ mọi người thật tốt. Ngoài ra, công việc của cục Công an, anh cũng phải kiêm nhiệm một chút, như vậy tôi cũng yên tâm hơn.
- Bí thư Hàn yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt công việc của mình.
Tào Vĩnh Ba cung kính nói, đồng thời trong lòng y cũng vô cùng cảm khái. Hàn Đông làm như vậy là rất tin tưởng y rồi. Bây giờ y đã là Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, hắn còn để y kiêm nhiệm thêm công việc của Cục trưởng Công an, đây là đang để cho y làm một Bí thư Đảng ủy Công an danh xứng với thực rồi.
Tiếp theo, Phó bí thư Huyện ủy Cốc Gia Tài, Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện Đặng Hoa Liên cũng lần lượt đến báo cáo công tác.
Công việc của bọn họ vừa mới được điều chỉnh một chút, đương nhiên muốn báo cáo công việc với nhân vật số một Huyện ủy như Hàn Đông, thể hiện tư tưởng của mình một chút.
Một buổi chiều, Hàn Đông chủ yếu là đón tiếp những người đến báo cáo công tác. Đợi sau khi Đặng Hoa Liên cáo từ và rời đi, Hàn Đông nhìn đồng hồ một chút, đã gần đến thời gian tan tầm.
- Ôi, thời gian thật sự không đủ dùng.
Hàn Đông thầm cảm thán.
Ngày mai là ngày ba mươi tháng tư, ngày kia là mồng một tháng năm, là Quốc tế Lao động, cộng thêm ngày chủ nhật nữa nên được nghỉ mấy ngày liên tiếp. Nên Hàn Đông tạm thời cũng không có thời gian gửi đơn xin di dời cải tạo khu nội thành mới gửi lên tỉnh được.
Điện thoại di động bỗng vang lên, Hàn Đông cầm lên nhìn, là số từ phòng của Yến Lâm. Nghe máy, là Lục Oánh gọi đến, trong điện thoại truyền đến giọng nói dịu dàng của cô:
- Đại bí thư Hàn, đang bận gì sao?
Hàn Đông cười nói:
- Không bận gì hết, chuẩn bị hết giờ làm thôi.
Lục Oánh nói:
- Anh Đông, tối mai anh có rảnh không, tôi mời anh ăn cơm, chiều mai tôi sẽ trở về.
Trường được nghỉ học, cô cũng về nhà, nhân tiện cảm ơn Hàn Đông một tiếng. Bởi vì có Hàn Đông, tình hình trong nhà cô cũng được chuyển biến tốt hơn. Tuy vết thương của ba mẹ cô không thể hoàn toàn hồi phục được, nhưng ít nhất về mặt tài chính, cũng khiến nhà cô thư thả hơn nhiều rồi.
Hàn Đông ngẫm nghĩ một chút, tạm thời bản thân hắn cũng chưa có sắp xếp gì cả, liền nói:
- Được, vậy cô đến đó rồi thì liên lạc với tôi.
- Vâng, vậy quyết định rồi nhé, đến lúc đó tôi sẽ gọi điện thoại cho anh.
Lục Oánh vui mừng nói, sau đó lại nói tiếp:
- Vậy tôi không nói nhiều nữa, để Lâm Lâm nói chuyện với anh, cô ấy rất nhớ anh đấy.
- Nói cái gì đấy?
Lúc này truyền đến giọng nói thẹn thùng của Yến Lâm.
Lục Oánh nói:
- Ha ha, tôi cũng đâu có nói oan cho cô đâu, đã có mấy lần tôi nghe cô nằm mơ còn gọi anh Đông cơ mà…
- Ái chà…
Yến Lâm thẹn thùng kêu một tiếng, hai người dường như đang đánh lộn ở đầu dây bên kia điện thoại.
Nghe được động tĩnh từ đầu dây bên kia, Hàn Đông không khỏi cười khổ một chút. Hai cô bé này, quả thật giống như những con tinh tinh nhỏ vậy.
Rất nhanh, trong điện thoại liền truyền đến giọng nói của Yến Lâm, cô nói:
- Anh Đông, gần đây anh có khỏe không?
Hàn Đông cười nói:
- Vẫn khỏe, chỉ hơi bận mà thôi. Cô thế nào, học có bận không? Nếu bận, thì đừng đi làm thêm nữa!
Yến Lâm nói:
- Không sao, lịch học của chúng em cũng không nhiều.
Hàn Đông có thể nghe ra được, giọng nói của Yến Lâm có chút thẹn thùng. Có lẽ bởi vì những lời nói vừa rồi của Lục Oánh, khiến cô có chút thẹn thùng. Cũng không biết Lục Oánh nói có thật hay không.
Đối với Yến Lâm, Hàn Đông cũng chỉ đối đãi với cô như một người em gái thôi. Mặc khác, Hàn Đông thỉnh thoảng trong mơ lại mơ đến những cảnh tượng kiềm diễm kia, lại không nhịn nổi tự mắng mình thật không hiểu ra sao nữa.
Yến Lâm dịp lễ mồng một tháng năm phải quay về huyện Phú Nghĩa, cho nên cô không thể đến huyện Vinh Quang thăm Hàn Đông được, bảo Hàn Đông khi đến Thục Đô phải nhớ đến tìm cô.
Hàn Đông nói:
- Yên tâm đi, có thời gian nhất định tôi sẽ đi tìm các cô, mời các cô ăn cơm.
Ngày hôm sau, chính là ngày ba mươi tháng tư. Bởi gần tới ngày nghỉ, Hàn Đông liền đặc biệt đi một chuyến đến các ban ngành quan trọng, tìm hiểu một chút về công việc sắp xếp trực ban. Việc quan trọng nhất trong kỳ nghỉ chính là sắp xếp công việc thật tốt, bởi trong kỳ nghỉ, nếu xảy ra sự cố gì, ảnh hưởng sẽ rất lớn.
Buổi chiều, Hàn Đông gọi điện thoại cho Kiều San San, hẹn cô ngày mai cùng đến Thục Đô gặp mặt.
Trong khoảng thời gian này Hàn Đông cũng khá bận, nên số lần gặp mặt với Kiều San San cũng ít đi. Hàn Đông cũng muốn nhân cơ hội này, mà tụ họp với Kiều San San một chuyến.
Cuộc điện thoại đó của ông nội, khiến từ đáy lòng Hàn Đông lại dâng lên một tia hy vọng. Có thể dưới sự nỗ lực của hắn, cuối cùng ông nội có thể đồng ý cho hắn và Kiều San San cùng nhau cũng không chừng.
Cho dù cơ hội chỉ là một phần mười ngàn, Hàn Đông cũng cố gắng hết sức để giành được. Nếu chưa hề cố gắng mà đã bỏ cuộc, thì đó cũng không phải là tính cách của Hàn Đông.
Năm giờ năm mươi phút, Hàn Đông nhận được điện thoại của Lục Oánh, cô nói cô ở phía đối diện với tòa nhà Huyện ủy, bảo Hàn Đông tan tầm thì đến.
Hàn Đông cười cười, rồi xuống lầu đi ra ngoài.
Tới bên ngoài tòa nhà Huyện ủy, chỉ thấy Lục Oánh mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, hai tay vòng trước ngực, đứng ở đó, giống như một đóa hoa màu xanh. Gió nhẹ thổi qua, góc váy bay lên, quả thật cũng rất xinh đẹp.
- Ở đây!
Thấy Hàn Đông đi ra, Lục Oánh vẫy tay kêu, cánh tay trắng lộ ra, giống như ngọc vậy.
Hàn Đông cười cười, rồi đi về phía cô.
Những người đi phía sau Hàn Đông, thấy cảnh tượng này, đều nghi hoặc khó hiểu. Không biết cô gái này có quan hệ như thế nào với Hàn Đông, xem bộ dạng bọn họ, có lẽ đã khá thân thuộc với nhau rồi.
Những người trong Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện đều biết Hàn Đông là người độc thân, điều này khiến cho những cô gái còn trẻ tuổi trong cơ quan, trong lòng không khỏi nuôi ảo tưởng. Nhưng bởi vì địa vị của bọn họ cách biệt khá xa, nên cũng không dám tỏ ra lỗ mãng.
- Cô gái này là bạn gái của Bí thư Hàn sao? Cũng khá xinh đẹp đấy.
Mọi người nghĩ thầm trong lòng.
- Đi nơi nào ăn đây?
Hàn Đông đến trước mặt Lục Oánh, cười hỏi.
Đồng thời trong lòng Hàn Đông cũng không khỏi cảm thán. Lục Oánh này quả thật cũng là một cô gái xinh đẹp đấy, cũng tương xứng với Yến Lâm. Hơn nữa so với Yến Lâm, cô còn thành thục hơn vài phần, nên càng có chút phong vị hơn.
- Hôm nay tôi mời khách, anh muốn đi đâu ăn cũng được, không cần khách sáo, cứ ăn thoải mái.
Lục Oánh cười nói.
Nhìn cô, Hàn Đông cảm thấy không gian xung quanh cũng dường như thoải mái hơn nhiều vậy.
Suy nghĩ một chút, Hàn Đông nói:
- Vậy đi lên phía trước, ở đó có một quán ăn, hương vị cũng không tồi.
- Được rồi, anh dẫn đường đi.
Lục Oánh cười nói.
Hàn Đông cười cười lắc đầu, bước lên trước.
Lục Oánh ngẩn người, bỗng nhiên bĩu môi nói:
- Này, Đại bí thư Hàn của tôi, tại sao anh ngay cả một chút phong độ lịch sự cũng không có thế?
Hàn Đông sửng sốt, quay người hỏi:
- Sao nữa?
Lục Oánh bĩu môi nói:
- Anh cố ý đi lên phía trước, cũng không quan tâm đến việc tôi là phụ nữ, đây chính là không có phong độ đấy!
Hàn Đông cười khổ một chút, cô bé này không ngờ còn nói chuyện phong độ gì đó với hắn, liền nói:
- Vậy tôi nên làm thế nào mới được đây?
Ánh mắt Lục Oánh chuyển chuyển, tiến lên hai bước, đưa tay kéo cánh tay Hàn Đông, đắc ý nói:
- Được rồi, như thế này là được.
Hàn Đông ngẩn người, cô bé này rốt cuộc là đang muốn làm gì đây? Quay đầu nhìn xung quanh một chút, may mắn là không có người quen nào nhìn thấy. Cô bé này thật sự giống một chú tinh tinh nhỏ mà.
Thấy vẻ mặt của Hàn Đông, Lục Oánh cười nói:
- Anh Đông, anh lo lắng cái gì, sợ bị người ta nhìn thấy à?
Hàn Đông nói:
- Tôi thì có gì phải sợ?
Lục Oánh đắc ý nói:
- Anh là lãnh đạo mà, có phải sợ bị người khác nhìn thấy bộ dạng tôi khoác tay anh, khiến anh mất mặt không?
Thấy nụ cười giảo hoạt của cô, Hàn Đông không khỏi đưa tay lên gõ đầu cô một cái, nói:
- Trong đầu óc cô đang nghĩ cái gì thế, cô chính là một cô gái không trưởng thành nổi, tôi sợ cái gì?
- Ái chà!
Lục Oánh kêu lên một tiếng, bất mãn nói:
- Anh Đông, tôi cũng không phải là cô bé gì đó, năm nay tôi đã học năm hai đại học rồi, mười chín tuổi rồi.
Hàn Đông khẽ mỉm cười:
- Ha ha, trong lòng tôi, cô chính là một cô bé.
Lục Oánh bĩu môi, cánh tay ôm tay Hàn Đông càng dùng lực hơn.
Lập tức Hàn Đông cảm giác được cánh tay mình dường như chạm phải một chỗ vô cùng mềm mại, trong lòng không khỏi rung động. Cô bé này, cũng không biết có phải cố ý hay không.
- Anh Đông, bạn gái của anh đâu, sao tôi không nhìn thấy?
Lục Oánh bỗng nhiên nhẹ giọng hỏi. Hàn Đông nói:
- Cô ấy à, không có ở huyện Vinh Quang.
Lục Oánh cười ha hả, nhẹ giọng nói nhanh:
- Vậy à, vậy thì xem tôi như bạn gái của anh đi.
Câu nói phía sau của cô vô cùng nhẹ nhàng, nếu không phải thính lực của Hàn Đông không tồi, chỉ e sẽ nghe không rõ.
Hàn Đông cũng không biết cô bé Lục Oánh này rốt cuộc đang nghĩ cái gì, cho nên cũng khó nói tiếp lời của cô. Đồng thời trong lòng Hàn Đông cũng vô cùng cảm khái, độ tuổi của hắn và Lục Oánh chênh lệch nhau khá lớn, làm thế nào cũng không thể hiểu được tâm tư của cô bé này.
Trong đó, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Cốc Gia Tài là người vui mừng nhất. Hàn Đông đã tiết lộ với y, có ý để y đảm nhiệm vị trí Phó bí thư Huyện ủy. Từ Trưởng ban Tổ chức cán bộ lên đảm nhiệm Phó bí thư Huyện ủy, đó cũng là một bước tiến không nhỏ.
Còn Lý Hoán Giai vốn dĩ là Phó bí thư Huyện ủy lại mang vẻ mặt nặng nề. Y đã nghe được tin, y sẽ bị điều tới một phòng phía dưới ở Mặt trận Tổ quốc thành phố, cơ bản cũng đã thuộc loại về dưỡng lão rồi.
Y làm thế nào cũng không thể ngờ được, Hàn Đông lại có thể nhẫn tâm như vậy, trong chốc lát lại có thể đẩy y đến một nơi như vậy để dưỡng lão.
Y biết, nếu không phải vì Hàn Đông, Thành ủy chắc chắn sẽ không sắp xếp cho y như vậy.
Y nghe được tin tức rằng, đây là kết quả sự kiên trì của Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân.
Một Phó bí thư Huyện ủy của một huyện, quyền lực vẫn là không nhỏ. Nhưng trong chốc lát lại bị điều đến một nơi nhàn hạ để dưỡng lão, khiến y cảm thấy vô cùng không thích ứng.
Điều quan trọng hơn là, với độ tuổi của Lý Hoán Giai, vốn dĩ còn có hơn tám năm tiền đồ, vốn dĩ y còn định trước khi về hưu sẽ lên một cấp Cục trưởng. Ít nhất là có thể làm chủ một phương rồi mới về hưu, nhưng bây giờ tất cả mọi thứ đều đã trở thành mớ bọt nước rồi.
- Thật đáng tức giận!
Lý Hoán Giai thầm mắng trong lòng, nhưng phẫn nộ thì vẫn là phẫn nộ, bây giờ y cũng không còn cách nào khác.
Bây giờ mọi việc đều đã được hoạch định rồi, y cũng không thể nào thay đổi được, chỉ còn có thể ngoan ngoãn làm theo yêu cầu của Thành ủy mà thôi, nếu không người chịu thiệt thòi chỉ có thể là y.
Nhìn bóng dáng Hàn Đông cao ngất như núi đứng ở phía trước, trong lòng Lý Hoán Giai thầm chua xót. Khi vừa mới bắt đầu, tuy rằng y cũng khá coi trọng Hàn Đông, nhưng nói tổng thể, còn có chút coi thường thực lực và tính tình của hắn.
Nếu ngay từ đầu, Lý Hoán Giai thật tâm đi theo Hàn Đông, chứ không phải cứ muốn lấy ý mình làm chủ ý, thì sự việc sao đến nỗi phát triển đến tình trạng ngày hôm nay được.
Nhưng mà, trên thế gian không có thuốc hối hận. Sự việc cũng không thể nào thay đổi thêm một lần nữa, cho nên bây giờ cho dù Lý Hoán Giai nghĩ như thế nào, thì cũng đã thành vô nghĩa rồi.
Cũng còn có một Ủy viên thường vụ Huyện ủy cũng buồn bực như Lý Hoán Giai, đó chính là Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung, và còn có Phó chủ tịch huyện Tiếu Du Cường.
Lần này sự điều chỉnh trong Huyện ủy cũng có liên quan đến bọn họ. Theo tình hình mà bọn họ tự tìm hiểu được, sự sắp xếp của Thành ủy đối với họ, chính là những cơ quan bên dưới Thành ủy và những cơ quan ảm đạm mà thôi.
Mặc dù trong lần điều chỉnh này, cấp bậc của họ cũng không có gì thay đổi, nhưng vị trí mà họ ngồi đã có sự thay đổi rất lớn. Trước đây trong Huyện ủy huyện Vinh Quang, mặc dù họ là chức phó, nhưng lại là những người có thực quyền, là một trong số những người có quyền lực trong việc quyết định kế sinh nhai của mấy trăm người trong huyện Vinh Quang.
Còn sau này, bọn họ lại trở thành một chức phó bình thường trong một phòng trong Thành ủy. Sau khi về đơn vị, rất có khả năng lại sẽ bị những lãnh đạo ở đó bài xích, cho nên có thể tưởng tượng được những ngày tháng sau này của họ sẽ khó chịu cỡ nào.
Trong lòng Lý Vĩnh Trung vô cùng hận Hàn Đông. Hàn Đông vừa mới đến huyện Vinh Quang đã ra tay với y, trước tiên là lấy việc trạm thu phí ở đồn Thất Lý để làm khó y. Y sai một bước, rồi bước nào cũng sai, sau đó liền không còn cách nào để đứng cùng một hướng với Hàn Đông được nữa.
Sắc mặt Tiếu Du Cường nặng nề, ánh mắt đen tối. Vốn dĩ y cũng không làm gì quá đáng với Hàn Đông, chẳng qua chỉ vì y cứ kiên trì đứng về phía Chủ tịch huyện cũ Điền Thần Nhất, cho nên Hàn Đông mới đối xử với y như vậy. Khiến y cảm thấy con người Hàn Đông thật quá độc ác, cơ bản không còn để lại cho y một đường sống nào.
Nếu Hàn Đông hiểu chuyện một chút, chỉ cần tỏ ra một chút thiện ý, Tiếu Du Cường có thể sẽ nghiêng về phía hắn. Nhưng đáng tiếc Hàn Đông dường như không hề quan tâm đến y.
Khoảng chín giờ mười lăm phút, phía trước có hai chiếc xe chầm chậm chạy đến, đúng là xe của Thành ủy.
Nhìn thấy phía trước có một nhóm người đứng, hai chiếc xe chạy chầm chầm lại.
- Ha ha, Hàn Đông này cũng thật khách sáo mà.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tưởng Hải Yến thầm nói trong lòng.
Cô đương nhiên cũng thầm biết, nguyên Chủ tịch thành phố Sa Ứng Lương sở dĩ bỗng nhiên bị bắt giam, chủ yếu cũng có liên quan đến Hàn Đông. Cho nên cô cũng cảm thấy trong lòng, Hàn Đông tuổi trẻ tài cao, lại còn có người như Triệu Nhạc đứng phía sau, nên có lẽ sẽ là một người ngang ngược kiêu ngạo.
Tận đáy lòng Tưởng Hải Yến, cô cũng không muốn trở mặt với Hàn Đông, bởi vậy cô cũng đã sớm suy nghĩ rồi. Những việc ở huyện Vinh Quang, bản thân cô cứ cẩn thận một chút là được.
- Hoan nghênh Trưởng ban đến huyện Vinh Quang chỉ đạo công tác.
Hàn Đông tiến lên, mỉm cười nói.
- Bí thư Hàn, cậu khách sáo quá rồi.
Tưởng Hải Yến cười nói, đưa tay ra.
Hàn Đông đưa tay nhẹ nắm chặt tay cô, rồi lập tức buông lỏng ra. Vốn dĩ theo tình huống thông thường, bắt tay với lãnh đạo phải thể hiện rằng mình có dùng sức mới được. Nhưng Tưởng Hải Yến là lãnh đạo nữ, cho nên khi bắt tay cũng phải chú ý đúng mực, nếu không nếu để lãnh đạo nữ cảm thấy anh cố tình, thì lại mất nhiều hơn được.
- Trưởng ban Tưởng, tôi giới thiệu cho chị một chút về các đồng chí cán bộ.
Hàn Đông nói, sau đó lần lượt giới thiệu những người đứng sau hắn.
Mọi người đồng thời với lúc Hàn Đông giới thiệu, cũng tiến lên chào hỏi Tưởng Hải Yến.
Còn Tưởng Hải Yến chỉ mang theo nụ cười thản nhiên trên mặt, gật gật đầu ra hiệu, cũng không bắt tay mọi người.
Sau đó, mọi người liền lên xe tiến về phía huyện Vinh Quang.
Tới Huyện ủy, mọi người cùng ngồi xuống trong phòng họp Huyện ủy.
Tưởng Hải Yến đại diện cho Thành ủy, đầu tiên là tuyên bố bổ nhiệm của Thành ủy.
Bổ nhiệm Cốc Gia Tài làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó bí thư. Bổ nhiệm Lỗ Bái Huy làm Ủy viên thường vụ huyện Vinh Quang, Trưởng ban Tổ chức cán bộ.
Bổ nhiệm Tào Vĩnh Ba làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an.
Bổ nhiệm Đặng Hoa Liên làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Vinh Quang, đồng thời làm Phó chủ tịch huyện.
Còn Ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Vinh Quang, Phó bí thư Lý Hoán Giai, nguyên Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung, nguyên Phó chủ tịch huyện Tiếu Du Cường, thì có sự bổ nhiệm khác.
Tuyên bố xong bổ nhiệm của Thành ủy, Tưởng Hải Yến lại phát biểu đơn giản, không ngoài những sự việc thường nói. Đây là những trình tự thường có trong hội nghị bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ. Chủ yếu là để mọi người dưới sự lãnh đạo của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, toàn lực hợp nhất, thúc đẩy sự phát triển toàn diện của huyên Vinh Quang.
Bí thư Huyện ủy Hàn Đông đại diện cho Huyện ủy huyện Vinh Quang thể hiện sự ủng hộ đối với sự điều chỉnh của Thành ủy. Cho rằng sự quyết định của Thành ủy, đối với huyện Vinh Quang mà nói, là một cơ hội phát triển không nhỏ.
Đương nhiên, Hàn Đông vẫn có những bình luận đơn giản về công việc của Lý Hoán Giai, Lý Vĩnh Trung, Tiếu Du Cường, cũng chỉ là chút quy củ mà thôi.
Dù sao mọi người cũng đã bị điều đi rồi, Hàn Đông cũng không muốn nói gì thêm nữa.
Sự việc đều bày ra rõ ràng, mọi người cũng đều biết sở dĩ lần này Thành ủy bỗng nhiên tiến hành điều chỉnh trên diện rộng về nhân sự của Ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Vinh Quang, chính là xuất phát từ ý tứ của Hàn Đông.
Bởi vì thời gian còn quá sớm, nên Tưởng Hải Yến cũng không ở lại ăn cơm. Sau khi tuyên bố bổ nhiệm xong, cô liền quay về thành phố Vinh Châu.
Tổng thể mà nói, chuyến đi này, cơ bản cô đã rất có thu hoạch. Độ tuổi của Hàn Đông khiến cô rất kinh ngạc, đồng thời thái độ khiêm tốn của Hàn Đông, cũng khiến cô cảm thấy rất bất ngờ.
Ngồi trên xe, ngẫm lại biểu hiện của Hàn Đông, Tưởng Hải Yến thầm cảm thán trong lòng:
- Người thanh niên này quả thật không tồi, chẳng trách có thể làm được nhiều việc lớn như thế. Quả cũng không phải là người chỉ đơn thuần là dựa vào mối quan hệ mà đi đến vị trí này.
Nếu Hàn Đông biết Tưởng Hải Yến lại nghĩ về hắn như vậy, hắn cũng sẽ thầm cười khổ trong lòng. Dường như mỗi một người có giao tiếp với hắn, sau đó đều không nhịn nổi mà cảm thán một chút, thay đổi một chút hình tượng Hàn Đông mà họ đã suy nghĩ trước đó.
Tiễn đoàn người Tưởng Hải Yến, Hàn Đông liền để mọi người nhanh chóng sắp xếp công việc, buổi chiều mở Hội nghị thường vụ.
Qua lần điều chỉnh này, hiện tại lực khống chế của Hàn Đông ở huyện Vinh Quang, đã đạt tới mức độ từ trước đến nay chưa hề có.
Bởi vậy những lời Hàn Đông nói, cũng không có người nào không dám nghe.
Buổi chiều, Hội nghị thường vụ Huyện ủy huyện Vinh Quang được tổ chức ở phòng họp Huyện ủy.
Đây là Hội nghị thường vụ đầu tiên sau khi Thành ủy tiến hành điều chỉnh nhân sự huyện Vinh Quang.
Hội nghị thường vụ lần này, xuất hiện ba gương mặt mới. Lần lượt là Trưởng ban tổ chức cán bộ Lỗ Bái Huy, Bí thư Đảng ủy Công an Tào Vĩnh Ba, còn có Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện Đặng Hoa Liên.
Hội nghị thường vụ lần này có hai mục đích, thứ nhất là để các Ủy viên thường vụ gặp mặt nhau, tìm hiểu công việc một chút; Ngoài ra, cũng là thông báo một chút về việc di dời cải tạo khu nội thành cũ của huyện Vinh Quang.
Hiện tại Hội nghị Thành ủy đã phê chuẩn cho đơn xin của huyện Vinh Quang, vậy bước tiếp theo sẽ là chuyển đơn xin lên tỉnh để xin phê chuẩn. Đợi sau khi tỉnh phê chuẩn rồi còn phải gửi đến Quốc vụ viện xin phê chuẩn. Chỉ khi các cấp phê chuẩn đồng ý rồi, việc di dời cải tạo khu nội thành cũ của huyện Vinh Quang mới có thể thực thi được.
Hàn Đông cũng biết, hiện tại ý đồ của Huyện ủy Vinh Quang, không còn có thể giấu giếm được nữa. Cho nên Hàn Đông liền quyết định thành lập tổ dự trù di dời cải tạo khu nội thành cũ, do hắn làm tổ trưởng, Thẩm Tòng Phi và các vị Ủy viên thường vụ đảm nhiệm tổ phó. Các công việc thường ngày do Thẩm Tòng Phi sắp xếp cụ thể, trong giai đoạn trù bị này, tạm thời do các vị Ủy viên thường vụ căn cứ theo công việc cần thiết mà điều động nhân sự. Nếu sau khi Quốc vụ viện phê chuẩn rồi, sẽ tiến hành trang bị và điều chỉnh nhân viên toàn diện.
Di dời cải tạo khu nội thành cũ là một công trình lớn, cho nên cần tất cả Ủy viên thường vụ Huyện ủy cùng đồng lòng cố gắng mới được. Cho nên Hàn Đông trực tiếp cho tất cả mọi người làm tổ phó, cũng có ý tứ cho bọn họ nhất định phải phát huy hết năng lực.
Mà trong số những tổ phó này, Thẩm Tòng Phi là Chủ tịch huyện, đương nhiên thuộc loại tổ phó đứng đầu. Các công việc thường ngày do y phụ trách, cũng là để tiện cho việc hình thành sự sắp xếp và quy hoạch thống nhất.
Mọi người cũng không có dị nghị gì về sự sắp xếp của Hàn Đông. Dù sao tham gia sự việc quan trọng của huyện Vinh Quang, đối với việc tích lũy thành tích của bọn họ mà nói, sẽ có tác dụng ảnh hưởng rất quan trọng.
Cuối cùng Hàn Đông nhấn mạnh:
- Việc di dời cải tạo khu nội thành mới là một công trình lớn, cần phải hợp sức của mọi người. Cho nên các vị đang ngồi ở đây, nhất định phải cố hết sức trên cương vị của mình mới được. Chỉ khi nỗ lực từ nhiều phương diện, hình thành một hợp lực, mới có thể thực sự làm tốt được mọi công việc. Văn phòng Huyện ủy phải làm tốt công tác hậu cần, ban Tuyên giáo phải tăng cường công tác tuyên truyền giải thích, xây dựng một bầu không khí tốt đẹp. Ban Tổ chức cán bộ phải làm tốt công tác trang bị những nhân viên có liên quan, điều chỉnh và khảo hạch. Ủy ban Kỷ luật phải làm tốt công tác giám sát. Ở đây tôi phải nhấn mạnh một câu, việc di dời cải tạo khu nội thành cũ, có liên quan đến lợi ích nhiều mặt. Tôi hy vọng những người đang ngồi ở đây, tâm đừng tham, tay đừng duỗi, nếu không, pháp luật của Quốc gia sẽ không tha cho người đó. Sau hội nghị này, Ủy ban Kỷ luật phải đưa ra một phương án chuyên môn đốc thúc xử phạt, nhanh chóng công bố ra, để mọi người cùng biết trước.
Về vấn đề kỷ luật, từ trước đến nay đều là vấn đề mà Hàn Đông vô cùng coi trọng. Đồng thời Hàn Đông cũng rất ghét loại hành vi lợi dụng chức quyền để tư lợi.
Những người đang ngồi đó, ngoài Lỗ Bái Huy còn chưa hiểu lắm về Hàn Đông ra, những người khác đều hiểu rất rõ về Hàn Đông. Biết con người Hàn Đông, một con người lúc bình thường nhìn qua tuy vô cùng hiền hòa, nhưng khi thực sự làm việc rồi, thì tuyệt đối sẽ rất nhanh gọn dứt khoát, thủ đoạn cũng vô cùng cứng rắn mạnh mẽ. Cứ dựa vào việc trước đây hắn chấn chỉnh công tác mỏ than, thì thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn của Hàn Đông đã để lại cho mọi người ấn tượng sâu sắc.
Hàn Đông chậm rãi quét mắt nhìn một vòng, thấy mọi người đều mang bộ dạng vô cùng coi trọng, liền tiếp tục nói:
- Ủy ban nhân dân huyện cũng phải coi trọng hơn nữa về mặt chuẩn bị. Việc quy hoạch khu nội thành mới của chúng ta, phương án là do tổ chuyên gia của thành phố Yến Kinh thực hiện. Cộng thêm sự chuẩn bị trước đó của chúng ta cũng khá đầy đủ, cho nên tôi tin chắc đơn xin này chắc chắn có thể được phê chuẩn. Một khi chính thức được phê chuẩn rồi, vậy toàn bộ công việc đều sẽ chính thức được bắt đầu.
- Bí thư Hàn, bây giờ nhân sự của Huyện ủy đã được điều chỉnh xong rồi. Dưới sự lãnh đạo của anh, tôi tin chắc việc di dời cải tạo khu nội thành mới sẽ có được sự thành công. Đây chắc chắn sẽ trở thành bước nhảy quan trọng trong việc phát triển của huyện Vinh Quang.
Thẩm Tòng Phi ngồi đối diện Hàn Đông, mỉm cười nói.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Lão Thẩm, bây giờ mạng lưới công việc mới được bắt đầu, cuộc trường chinh ngàn dặm mới đi được mấy bước đầu tiên. Chúng ta còn cần nỗ lực nhiều hơn nữa, tranh thủ hoàn thành công việc này mới được. Việc xây dựng khu nội thành mới này, phải chọn lựa công ty xây dựng có tư chất nhất đến xây dựng mới được.
Thẩm Tòng Phi gật đầu nói:
- Bí thư Hàn, tôi cho rằng, tốt nhất là tiến hành đấu thầu trong cả nước. Một khi Quốc vụ viện phê chuẩn xong, chúng ta sẽ đăng thông báo đấu thầu lên báo cũng như các phương tiện truyền thông khác. Phải tăng cường công tác tuyên truyền, tin chắc một công trình lớn như vậy, nhất định có thể thu hút được rất nhiều công ty lớn có thực lực đến tham gia đấu thầu.
Hàn Đông cười nói:
- Đối với điểm này tôi cũng khá tin tưởng. Đến lúc đó công việc mời thầu nhất định phải tổ chức thật tốt, không được để xảy ra bất cứ vấn đề gì. Ý của tôi là, tốt nhất nên mời Ủy ban Kỷ luật thành phố và các ban ngành khác cũng tham gia giám sát việc này.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Như vậy cũng tốt, chúng tôi cũng làm được việc không thẹn với lương tâm.
Hai người nói chuyện một lúc, Thẩm Tòng Phi liền quay về Ủy ban nhân dân huyện. Bây giờ y đã đoán được nguyên nhân khiến Hàn Đông bỗng nhiên có vẻ vội vàng như vậy, nên càng cố tình theo sát Hàn Đông để móc nối quan hệ thật tốt. Thỉnh thoảng y cũng cùng nói chuyện, bàn chuyện công việc, giao lưu kết nối một chút.
Đối với thái độ của Thẩm Tòng Phi, Hàn Đông cũng khá hài lòng. Hắn cũng biết có lẽ Thẩm Tòng Phi đã đoán được điều gì đó, nhưng điều này cũng không sao. Từ tình hình trước mắt mà nói, Thẩm Tòng Phi làm vậy là sáng suốt, cũng đáng để tín nhiệm.
Nghĩ lại lúc hắn vừa mới đến huyện Phú Nghĩa, còn có chút hiểu lầm và khúc mắc với Thẩm Tòng Phi. Nếu không phải sau đó dần dần khắc phục, có lẽ bản thân hắn đã mất đi một trợ thủ đắc lực.
Từ năng lực công việc của Thẩm Tòng Phi mà nói, Hàn Đông cảm thấy cũng khá xứng đáng với chức vụ đang có.
Bởi vậy, Hàn Đông cũng nguyện ý đề bạt và giúp đỡ Thẩm Tòng Phi. Nếu thật sự Hàn Đông phải rời xa huyện Vinh Quang, vậy Hàn Đông cũng hy vọng người tiếp nhận vị trí của hắn chính là Thẩm Tòng Phi.
Tả Nhất Sơn bước vào báo cáo:
- Bí thư, Trưởng ban Lỗ đến rồi.
Hàn Đông nói:
- Mời y vào!
Trước đó, Lỗ Bái Huy là thư ký của Chu Khải Kiệt, Hàn Đông cũng đã từng tiếp xúc với y không ít lần. Mặc dù giao tiếp riêng cũng không nhiều, nhưng quan hệ của hai người cũng khá hài hòa. Lần này Chu Khải Kiệt sắp xếp cho y xuống đây, tin chắc y cũng biết rõ nên làm như thế nào.
Rất nhanh Lỗ Bái Huy liền tiến vào, thấy Hàn Đông đứng lên đón mình, Lỗ Bái Huy thầm mừng trong lòng. Điều này chứng tỏ Hàn Đông cũng khá coi trọng y.
Tuy vừa mới đến huyện Vinh Quang, nhưng Lỗ Bái Huy cũng biết, Hàn Đông hiện nay là lãnh đạo trung tâm có một không hai của huyện Vinh Quang. Cho dù không phải nguyên nhân là Chu Khải Kiệt, thì y cũng sẽ nghiêng về phe Hàn Đông. Ngoài ra, Lỗ Bái Huy hiểu rất rõ về mối quan hệ của Hàn Đông và Chu Khải Kiệt, hai người có thể xưng là anh em. Cho nên lần này Lỗ Bái Huy đến huyện Vinh Quang, sớm đã có chủ ý rồi. Trước tiên là phải làm tốt công việc trong trọng trách của mình, sau đó nữa là phải kiên quyết đứng bên cạnh Hàn Đông, còn về những điều khác hắn cũng không cần nghĩ nhiều.
- Bí thư Hàn, tôi đến báo cáo công việc của Ban tổ chức cán bộ với anh một chút.
Lỗ Bái Huy khách sáo nói. Bây giờ y là Ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Vinh Quang, là một nhân viên dưới quyền lãnh đạo của Hàn Đông, cho nên thái độ cũng tôn kính hơn so với trước kia nhiều.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Trưởng ban Lỗ, đến bên này ngồi nói đi.
Lấy chức vụ mà xưng hô, tức là muốn phân rõ mối quan hệ giữa hai người. Trong công việc, Hàn Đông sẽ không bàn việc riêng tư gì với người khác.
Lỗ Bái Huy đến cũng không có chuyện gì quan trọng, chủ yếu chỉ là báo cáo một chút công tác, nói một chút về tư tưởng của y, đồng thời cũng biểu đạt một chút lòng trung thành là được rồi.
Hàn Đông cũng hiểu rõ điều này, bởi vậy trên mặt cũng mang một nụ cười ôn hòa, động viên Lỗ Bái Huy phải thật mạnh mẽ mà triển khai công việc của mình. Để chọn lựa được càng nhiều nhân tài có đủ tư cách cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân.
Lỗ Bái Huy vừa mới đi được môt lúc, Tào Vĩnh Ba vừa mới nhậm chức Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an liền đến báo cáo công tác. Y vừa mới bước vào, trước tiên là kính lễ với Hàn Đông, rồi nói:
- Bí thư Hàn, tôi đến báo cáo công tác với anh.
Hàn Đông cười nói:
- Vĩnh Ba à, anh bây giờ cũng đã là lãnh đạo Huyện ủy rồi, không nên cứ hễ tí là cúi chào, ngồi xuống nói đi.
- Vâng, Bí thư Hàn.
Tào Vĩnh Ba vẫn mang bộ dạng chấp hành mệnh lệnh.
Hàn Đông cũng biết, y cố ý dùng phương thức này để biểu đạt tâm thái của y. Cho nên Hàn Đông cảm thấy, Tào Vĩnh Ba này không những là một người thông minh, mà còn là một người biết ứng xử.
Trước đây ở cục Công an, Tào Vĩnh Ba làm việc cũng không tồi. Y đến nhậm chức chưa được bao lâu, đã chỉnh đốn từ trên xuống dưới ở phòng Công an huyện rất có trật tự. Phong cách làm việc của cục Công an cũng được cải thiện hơn rất nhiều.
Cũng chính vì nguyên nhân này, Hàn Đông mới nghĩ đến việc để y tiếp nhận vị trí Bí thư Đảng ủy Công an. Nếu không, nếu năng lực làm việc của Tào Vĩnh Ba chỉ ở mức bình thường, cho dù có nể mặt Bí thư Đảng ủy Công an Thành ủy Khương Tường Vũ, Hàn Đông cùn sẽ không chủ động đề xuất việc đưa y lên một cấp bậc nữa.
Trong lòng Tào Vĩnh Ba vô cùng cảm kích Hàn Đông. Lần này từ cấp Trưởng phòng được cất nhắc lên cấp Cục phó, hơn nữa còn là Ủy viên thường vụ Huyện ủy, khiến quyền lực của y nhất thời được nâng lên rất nhiều. Bây giờ y còn kiêm nhiệm Cục trưởng cục Công an, cho nên trong Ủy viên thường vụ, phân lượng của y cũng rất nặng. Lần này đến tìm Hàn Đông để báo cáo công tác, ngoài thể hiện lòng cảm ơn ra, y còn muốn xin ý kiến Hàn Đông về sự sắp xếp của cục Công an. Xem xem Hàn Đông có phải chuẩn bị sắp xếp Cục trưởng cục Công an thêm một lần nữa không.
Hàn Đông mỉm cười, nghe Tào Vĩnh Ba báo cáo công tác xong, liền nói:
- Vĩnh Ba à, tôi cũng rất tin tưởng đối với năng lực làm việc của anh, hy vọng anh có thể sắp xếp công việc ở Đảng ủy Công an thật tốt. Hệ thống chính trị pháp luật có liên quan rất chặt chẽ đến đời sống hàng ngày của người dân, cho nên điều đầu tiên là phải làm tốt công tác xây dựng tác phong làm việc. Ngoài ra có một điều tôi cần nhấn mạnh nữa là, trong các ban ngành công an, kiểm sát, tòa án, phải tăng cường hơn trong việc xây dựng tác phong. Điều này rất quan trọng, đồng thời với việc quản lý chức trách của các ban ngành công an, kiểm sát, tòa án, quan trọng hơn nữa là phải phục vụ mọi người thật tốt. Ngoài ra, công việc của cục Công an, anh cũng phải kiêm nhiệm một chút, như vậy tôi cũng yên tâm hơn.
- Bí thư Hàn yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt công việc của mình.
Tào Vĩnh Ba cung kính nói, đồng thời trong lòng y cũng vô cùng cảm khái. Hàn Đông làm như vậy là rất tin tưởng y rồi. Bây giờ y đã là Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, hắn còn để y kiêm nhiệm thêm công việc của Cục trưởng Công an, đây là đang để cho y làm một Bí thư Đảng ủy Công an danh xứng với thực rồi.
Tiếp theo, Phó bí thư Huyện ủy Cốc Gia Tài, Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện Đặng Hoa Liên cũng lần lượt đến báo cáo công tác.
Công việc của bọn họ vừa mới được điều chỉnh một chút, đương nhiên muốn báo cáo công việc với nhân vật số một Huyện ủy như Hàn Đông, thể hiện tư tưởng của mình một chút.
Một buổi chiều, Hàn Đông chủ yếu là đón tiếp những người đến báo cáo công tác. Đợi sau khi Đặng Hoa Liên cáo từ và rời đi, Hàn Đông nhìn đồng hồ một chút, đã gần đến thời gian tan tầm.
- Ôi, thời gian thật sự không đủ dùng.
Hàn Đông thầm cảm thán.
Ngày mai là ngày ba mươi tháng tư, ngày kia là mồng một tháng năm, là Quốc tế Lao động, cộng thêm ngày chủ nhật nữa nên được nghỉ mấy ngày liên tiếp. Nên Hàn Đông tạm thời cũng không có thời gian gửi đơn xin di dời cải tạo khu nội thành mới gửi lên tỉnh được.
Điện thoại di động bỗng vang lên, Hàn Đông cầm lên nhìn, là số từ phòng của Yến Lâm. Nghe máy, là Lục Oánh gọi đến, trong điện thoại truyền đến giọng nói dịu dàng của cô:
- Đại bí thư Hàn, đang bận gì sao?
Hàn Đông cười nói:
- Không bận gì hết, chuẩn bị hết giờ làm thôi.
Lục Oánh nói:
- Anh Đông, tối mai anh có rảnh không, tôi mời anh ăn cơm, chiều mai tôi sẽ trở về.
Trường được nghỉ học, cô cũng về nhà, nhân tiện cảm ơn Hàn Đông một tiếng. Bởi vì có Hàn Đông, tình hình trong nhà cô cũng được chuyển biến tốt hơn. Tuy vết thương của ba mẹ cô không thể hoàn toàn hồi phục được, nhưng ít nhất về mặt tài chính, cũng khiến nhà cô thư thả hơn nhiều rồi.
Hàn Đông ngẫm nghĩ một chút, tạm thời bản thân hắn cũng chưa có sắp xếp gì cả, liền nói:
- Được, vậy cô đến đó rồi thì liên lạc với tôi.
- Vâng, vậy quyết định rồi nhé, đến lúc đó tôi sẽ gọi điện thoại cho anh.
Lục Oánh vui mừng nói, sau đó lại nói tiếp:
- Vậy tôi không nói nhiều nữa, để Lâm Lâm nói chuyện với anh, cô ấy rất nhớ anh đấy.
- Nói cái gì đấy?
Lúc này truyền đến giọng nói thẹn thùng của Yến Lâm.
Lục Oánh nói:
- Ha ha, tôi cũng đâu có nói oan cho cô đâu, đã có mấy lần tôi nghe cô nằm mơ còn gọi anh Đông cơ mà…
- Ái chà…
Yến Lâm thẹn thùng kêu một tiếng, hai người dường như đang đánh lộn ở đầu dây bên kia điện thoại.
Nghe được động tĩnh từ đầu dây bên kia, Hàn Đông không khỏi cười khổ một chút. Hai cô bé này, quả thật giống như những con tinh tinh nhỏ vậy.
Rất nhanh, trong điện thoại liền truyền đến giọng nói của Yến Lâm, cô nói:
- Anh Đông, gần đây anh có khỏe không?
Hàn Đông cười nói:
- Vẫn khỏe, chỉ hơi bận mà thôi. Cô thế nào, học có bận không? Nếu bận, thì đừng đi làm thêm nữa!
Yến Lâm nói:
- Không sao, lịch học của chúng em cũng không nhiều.
Hàn Đông có thể nghe ra được, giọng nói của Yến Lâm có chút thẹn thùng. Có lẽ bởi vì những lời nói vừa rồi của Lục Oánh, khiến cô có chút thẹn thùng. Cũng không biết Lục Oánh nói có thật hay không.
Đối với Yến Lâm, Hàn Đông cũng chỉ đối đãi với cô như một người em gái thôi. Mặc khác, Hàn Đông thỉnh thoảng trong mơ lại mơ đến những cảnh tượng kiềm diễm kia, lại không nhịn nổi tự mắng mình thật không hiểu ra sao nữa.
Yến Lâm dịp lễ mồng một tháng năm phải quay về huyện Phú Nghĩa, cho nên cô không thể đến huyện Vinh Quang thăm Hàn Đông được, bảo Hàn Đông khi đến Thục Đô phải nhớ đến tìm cô.
Hàn Đông nói:
- Yên tâm đi, có thời gian nhất định tôi sẽ đi tìm các cô, mời các cô ăn cơm.
Ngày hôm sau, chính là ngày ba mươi tháng tư. Bởi gần tới ngày nghỉ, Hàn Đông liền đặc biệt đi một chuyến đến các ban ngành quan trọng, tìm hiểu một chút về công việc sắp xếp trực ban. Việc quan trọng nhất trong kỳ nghỉ chính là sắp xếp công việc thật tốt, bởi trong kỳ nghỉ, nếu xảy ra sự cố gì, ảnh hưởng sẽ rất lớn.
Buổi chiều, Hàn Đông gọi điện thoại cho Kiều San San, hẹn cô ngày mai cùng đến Thục Đô gặp mặt.
Trong khoảng thời gian này Hàn Đông cũng khá bận, nên số lần gặp mặt với Kiều San San cũng ít đi. Hàn Đông cũng muốn nhân cơ hội này, mà tụ họp với Kiều San San một chuyến.
Cuộc điện thoại đó của ông nội, khiến từ đáy lòng Hàn Đông lại dâng lên một tia hy vọng. Có thể dưới sự nỗ lực của hắn, cuối cùng ông nội có thể đồng ý cho hắn và Kiều San San cùng nhau cũng không chừng.
Cho dù cơ hội chỉ là một phần mười ngàn, Hàn Đông cũng cố gắng hết sức để giành được. Nếu chưa hề cố gắng mà đã bỏ cuộc, thì đó cũng không phải là tính cách của Hàn Đông.
Năm giờ năm mươi phút, Hàn Đông nhận được điện thoại của Lục Oánh, cô nói cô ở phía đối diện với tòa nhà Huyện ủy, bảo Hàn Đông tan tầm thì đến.
Hàn Đông cười cười, rồi xuống lầu đi ra ngoài.
Tới bên ngoài tòa nhà Huyện ủy, chỉ thấy Lục Oánh mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, hai tay vòng trước ngực, đứng ở đó, giống như một đóa hoa màu xanh. Gió nhẹ thổi qua, góc váy bay lên, quả thật cũng rất xinh đẹp.
- Ở đây!
Thấy Hàn Đông đi ra, Lục Oánh vẫy tay kêu, cánh tay trắng lộ ra, giống như ngọc vậy.
Hàn Đông cười cười, rồi đi về phía cô.
Những người đi phía sau Hàn Đông, thấy cảnh tượng này, đều nghi hoặc khó hiểu. Không biết cô gái này có quan hệ như thế nào với Hàn Đông, xem bộ dạng bọn họ, có lẽ đã khá thân thuộc với nhau rồi.
Những người trong Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện đều biết Hàn Đông là người độc thân, điều này khiến cho những cô gái còn trẻ tuổi trong cơ quan, trong lòng không khỏi nuôi ảo tưởng. Nhưng bởi vì địa vị của bọn họ cách biệt khá xa, nên cũng không dám tỏ ra lỗ mãng.
- Cô gái này là bạn gái của Bí thư Hàn sao? Cũng khá xinh đẹp đấy.
Mọi người nghĩ thầm trong lòng.
- Đi nơi nào ăn đây?
Hàn Đông đến trước mặt Lục Oánh, cười hỏi.
Đồng thời trong lòng Hàn Đông cũng không khỏi cảm thán. Lục Oánh này quả thật cũng là một cô gái xinh đẹp đấy, cũng tương xứng với Yến Lâm. Hơn nữa so với Yến Lâm, cô còn thành thục hơn vài phần, nên càng có chút phong vị hơn.
- Hôm nay tôi mời khách, anh muốn đi đâu ăn cũng được, không cần khách sáo, cứ ăn thoải mái.
Lục Oánh cười nói.
Nhìn cô, Hàn Đông cảm thấy không gian xung quanh cũng dường như thoải mái hơn nhiều vậy.
Suy nghĩ một chút, Hàn Đông nói:
- Vậy đi lên phía trước, ở đó có một quán ăn, hương vị cũng không tồi.
- Được rồi, anh dẫn đường đi.
Lục Oánh cười nói.
Hàn Đông cười cười lắc đầu, bước lên trước.
Lục Oánh ngẩn người, bỗng nhiên bĩu môi nói:
- Này, Đại bí thư Hàn của tôi, tại sao anh ngay cả một chút phong độ lịch sự cũng không có thế?
Hàn Đông sửng sốt, quay người hỏi:
- Sao nữa?
Lục Oánh bĩu môi nói:
- Anh cố ý đi lên phía trước, cũng không quan tâm đến việc tôi là phụ nữ, đây chính là không có phong độ đấy!
Hàn Đông cười khổ một chút, cô bé này không ngờ còn nói chuyện phong độ gì đó với hắn, liền nói:
- Vậy tôi nên làm thế nào mới được đây?
Ánh mắt Lục Oánh chuyển chuyển, tiến lên hai bước, đưa tay kéo cánh tay Hàn Đông, đắc ý nói:
- Được rồi, như thế này là được.
Hàn Đông ngẩn người, cô bé này rốt cuộc là đang muốn làm gì đây? Quay đầu nhìn xung quanh một chút, may mắn là không có người quen nào nhìn thấy. Cô bé này thật sự giống một chú tinh tinh nhỏ mà.
Thấy vẻ mặt của Hàn Đông, Lục Oánh cười nói:
- Anh Đông, anh lo lắng cái gì, sợ bị người ta nhìn thấy à?
Hàn Đông nói:
- Tôi thì có gì phải sợ?
Lục Oánh đắc ý nói:
- Anh là lãnh đạo mà, có phải sợ bị người khác nhìn thấy bộ dạng tôi khoác tay anh, khiến anh mất mặt không?
Thấy nụ cười giảo hoạt của cô, Hàn Đông không khỏi đưa tay lên gõ đầu cô một cái, nói:
- Trong đầu óc cô đang nghĩ cái gì thế, cô chính là một cô gái không trưởng thành nổi, tôi sợ cái gì?
- Ái chà!
Lục Oánh kêu lên một tiếng, bất mãn nói:
- Anh Đông, tôi cũng không phải là cô bé gì đó, năm nay tôi đã học năm hai đại học rồi, mười chín tuổi rồi.
Hàn Đông khẽ mỉm cười:
- Ha ha, trong lòng tôi, cô chính là một cô bé.
Lục Oánh bĩu môi, cánh tay ôm tay Hàn Đông càng dùng lực hơn.
Lập tức Hàn Đông cảm giác được cánh tay mình dường như chạm phải một chỗ vô cùng mềm mại, trong lòng không khỏi rung động. Cô bé này, cũng không biết có phải cố ý hay không.
- Anh Đông, bạn gái của anh đâu, sao tôi không nhìn thấy?
Lục Oánh bỗng nhiên nhẹ giọng hỏi. Hàn Đông nói:
- Cô ấy à, không có ở huyện Vinh Quang.
Lục Oánh cười ha hả, nhẹ giọng nói nhanh:
- Vậy à, vậy thì xem tôi như bạn gái của anh đi.
Câu nói phía sau của cô vô cùng nhẹ nhàng, nếu không phải thính lực của Hàn Đông không tồi, chỉ e sẽ nghe không rõ.
Hàn Đông cũng không biết cô bé Lục Oánh này rốt cuộc đang nghĩ cái gì, cho nên cũng khó nói tiếp lời của cô. Đồng thời trong lòng Hàn Đông cũng vô cùng cảm khái, độ tuổi của hắn và Lục Oánh chênh lệch nhau khá lớn, làm thế nào cũng không thể hiểu được tâm tư của cô bé này.
/1284
|