Nghe xong lời nói thản nhiên của Hàn Đông. Trong lòng Dương Hiểu Lập nhảy dựng lên, lập tức ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên mặt Hàn Đông mang nụ cười thản nhiên, nhưng sao giống như con ngươi bên trong, dường như mang theo ý lạnh, trong lòng ông ta không kìm nổi có chút bồn chồn, không biết Hàn Đông nói như vậy rốt cuộc là có ý gì, chẳng lẽ là muốn khai đao Cục Thống Kê? Dương Hiểu Lập đương nhiên biết cách nói quan mới nhậm chức đốt ba đống lửa, nhưng Hàn Đông thân đường đường là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch Thành phố, đống lửa đầu tiên đi đốt Cục thống kế, dường như không cần cái này.
Dương Hiểu Lập là người cẩn thận, trong nháy mắt, ông ta nghĩ ra rất nhiều phương diện, tuy nhiên rất nhanh nghĩ tới một điều, cái này đến bản thân cũng nghĩ nếu như khai đao Cục thống kê, như vậy thì từ góc độc của Hàn Đông mà nói, ông ta dường như phỏng đoán cũng không rơi vào tay Cục thống kê, nói cách khác, Hàn Đông nhiều nhất là tìm manh mối từ Cục thống kê mà thôi.
Nghĩ như vậy, Dương Hiểu Lập trong lòng kích động, bởi vì ông ta nghĩ rằng thật như bản thân nghĩ vậy, vậy thì chỉ cần bản thân phối hợp công việc với Hàn Đông cho tốt, vậy thì chưa biết chừng có thể nhận được sự coi trọng của Hàn Đông, đối với bản thân mà nói, tuyệt đối là cơ hội không tồi.
- Không có khó khăn, chỉ thị của Chủ tịch thành Phố Hàn, Cục thống kê nhất định sẽ quán triệt toàn diện
Dương Hiểu Lập ưỡn ngực kiên định nói, nhân sinh khó được vật lộn vài lần, ông ta làm không ít thời gian ở Cục thống kê, cũng nhận thức được ân tình ấm lạnh, bởi vậy đặc biệt hy vọng có thể thay đổi được hiện trạng, bây giờ cơ hội tới rồi, ông ta tự nhiên nắm chắc. Trên thực tế, trước đây ông ta cũng nỗ lực rồi, có điều không có lãnh đạo nào coi trọng gã ở Cục thống kê, cho nên vẫn luôn buồn bực thất bại.
Hàn Đông vẫn luôn quan sát Dương Hiểu Lập, đem sự do dự trong lòng trước đây của gã đều đặt trong mắt, biểu hiện cuối cùng của gã lúc này, khiến trong lòng Hàn Đông vui mừng
- Ừ, công việc của Cục thống kê quan trọng hơn, quyết sách của Thành ủy, Ủy ban nhân dân Thành phố, đều là có liên quan đến số liệu của Cục thống kê. Bởi vậy Cục thống kê nhất định phải đảm bảo số liệu thống kê thật sự có tính hiệu quả, điểm này Cục trưởng Dương chắc rõ hơn tôi.
Dương Hiểu Lập tuy rằng không biết Hàn Đông rốt cuộc là xuất phát từ mục đích gì cố ý nhấn mạnh tính hiệu quả chân thực của số liệu thống kê . Nhưng ông ta đã quyết định chủ ý, muốn nhân cơ hội này dựa vào Hàn Đông, bởi vậy quyết định đều dựa vào chỉ bảo làm việc của Hàn Đông là được.
- Tôi vừa nghe chỉ thị của Chủ tịch Hàn, sau khi trở về, đối với công việc của Cục thống kê tiến hành tự điều tra toàn diện, đối với số liệu thống kê trọng điểm sẽ tiến hành chỉnh sửa, đảm bảo đạt được yêu cầu của Chủ tịch Hàn
Dương Hiểu Lập chỉ thiếu điều lấy tay vỗ ngực cam đoan.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, tán thành với thái độ của ông ta, tuy nhiên hàn Đông cũng không thể để ông ta làm ra động tĩnh quá lớn, thế này rất dễ bị mọi người chỉ trích, thế này mới là mất nhiều hơn được.
- Tự tra là nên thế, nhưng phải chú ý đúng mực
Hàn đông thản nhiên nói.
Dương Hiểu Lập nói
- Chủ tịch Hàn yên tâm, tôi biết làm thế nào.
Cách nghĩ trong lòng của ông ta là, đến lúc đó đưa một số chênh lệch của số liệu xuất nhập đã công bố, sau khi làm sạch, bản thân tự nhiên sẽ đem cho Hàn Đông, về phần Hàn Đông xử lý thế nào, đó là việc tiếp theo.
Hàn Đông cười, cầm tách trà lên, Dương Hiểu Lập thấy thế, liền vội đứng lên cáo từ
- Chủ tịch Hàn, vậy tôi không quấy rầy công việc của ngài.
Hàn Đông gật đầu, cũng không đứng dậy tiễn, tuy rằng Hàn Đông cũng cảm thấy Dương Hiểu Lập này có lòng dựa được, nhưng Hàn Đông cũng không thể tùy ý mà tiếp nạp, dẫu rằng bây giờ Hàn Đông cũng không biết Dương Hiểu Lập có phải là có năng lực để bản thân lợi dụng. Trong thể chế, có lúc là có chuyện này, cũng không phải là cậu muốn dựa vào người khác, người khác tiếp nạp cậu, cậu phải chút tác dụng với đối phương trước mới được.
Dương Hiểu Lập tự nhiên hiểu được điều này, cho nên ông ta từ văn phòng của Hàn Đông đi ra, cũng biết bản thân nhất định phải làm ra chút gì đó khiến Hàn Đông coi trọng, cho nên ông ta trực tiếp trở về Cục thống kế, lập tực mời cán bột trung tâm họp hội nghị, bắt đầu bố trí chuyện có tương quan, Cục thống kê là một nha môn lạnh, tuy không có chút nước dầu, nhưng cũng có chút hữu dựng, cái này nhận được sự quan tâm của lãnh đạo tương đối ít, cái này có lợi cho quyền uy của bản thân Dương Hiểu Lập, trên cơ bản cả Cục thống kê đều bị nắm chặt trong tay.
- Còn có mấy cục
Hàn Đông phân công quản lý và liên hệ với cục không ít, bao gồm ủy ban kinh tế Thành phố, Cục giám sát an toàn, Cục công thương, Cục xúc tiến đầu tư, văn phòng nhà ở, văn phòng đại diện ở Bắc Kinh, mặt khác Hàn Đông còn phụ trách liên hệ với Cục giám sát Thực phẩm Dược phẩm, Cục Tài chính, Cục Bảo hiểm, Cục Điện lực, cho tới bây giờ, gọi điện thoại đến báo cáo công việc chỉ có Cục trưởng Cục thống kê Dương Hiểu Lập, xem ra tính tích cực của mọi người không phải rất cao.
Tuy nhiên, Hàn Đông cũng biết cách bình tĩnh, dù sao hắn cũng vừa mới nhậm chức, vẫn là còn thời gian để từ từ tạo ra các phương diện quan hệ nhân sự, hắn cũng không nóng vội.
Buổi chiều, Hàn Đông vừa mới tan ca không lâu, nhận được điện thoại của Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Thành ủy Hầu Hoa Đông, tho6ng báo chiều ba rưỡi mời dự họp hội nghị thường vụ, thảo luận công việc có liên quan đến công trình đường Tân Giang với Ủy ban xây dựng, Cục xây dựng Đô thị và vấn đề nhân sự.
Bởi vì công trình đường Tân Giang xảy ra chuyện, một số người của Ủy ban Xây dựng và Cục xấy dựng đô thị cũng nguy rồi, cho đến bây giờ việc nhân sự vẫn chưa hoàn toàn ổn định, bây giờ Hàn Đông đã nhậm chức, Hề Hiểu Kiện liền vội mời dự họp hội nghị thường vụ. Kỳ thật lẽ ra phải lùi lại mấy ngày, cũng tốt để Hàn Đông hiểu rõ tình hình một chút, nhưng Hề Hiểu Kiện cũng nhìn ra, Hàn Đông tuy bây giờ vẫn chưa hoàn toàn nghiêng về Hạ Kim Cường, nhưng ít nhất hai người bọn họ trước đấy có xuất hiện gút mắc, cho nên ông ta lo rằng chậm thì sinh biến, có vài chuyện làm sớm một chút thì tốt hơn.
- Xem ra Hề Hiểu Kiện vẫn còn chút nóng vội
Hàn Đông cười khổ, từ việc Hàn Đông hiểu tình hình trước đó, Hề Hiểu Kiện và Hạ Kim Cường bây giờ toàn lực cạnh trạnh quyền khống chế công trình đường Tân Giang, mà bây giờ sự có mặt của bản thân, ngược lại thành một nguyên tố không an định, cho nên Hề Hiểu Kiện có chút vội, cũng không sao cả, dù sao mình cũng không muốn trộn lẫn và tiến vào chuyện này, ngược lại cũng có thể thấy tình hình của các Thường ủy.
Ngày thường, Thường ủy Thành ủy gặp mặt, mỗi người đều mang vẻ mặt tươi cười, dường như quan hệ tốt thế nào cũng như nhau, ngoại trừ quan hệ với người khác rất rõ ràng, trên cơ bản chỉ là nhìn không ra quan hệ xa gần giữa mọi người, cách làm tốt nhất là quan sát mọi người cạnh tranh lợi ích biểu hiện thế nào, đến lúc đó tình hình thế nào xem là biết ngay.
Thành ủy Tân Châu tổng cộng có mười ba vị Thường ủy, trước đây Hàn Đông có gặp mặt hai lần với mọi người, nhưng cũng chỉ là gặp mặt mà thôi, trong lúc nói chuyện cũng chưa hiểu lắm, Hàn Đông muốn làm ra thành tích ở thành phố Tân Châu này, nhất định phải xử lý tốt các mối quan hệ ở đây mới được.
Trước khi họp một lúc, Hàn Đông lôi điện thoại ra, gọi điện cho Hoàng Văn Vận, mỉm cười nói
- Lão lãnh đạo, tối này rảnh không, cùng uống chút gì chứ?
Hoàng Văn Vận mỉm cười
- Chủ tịch Hàn, tôi vừa hay đang nghĩ sẽ gọi điện cho cậu, vậy tôi sắp xếp một chút, đến lúc đó gọi điện cho cậu nhé.
Hàn Đông nói
- Vậy cũng được, nghe theo sự sắp xếp của lão lãnh đạo vậy
Tuy bây giờ Hàn Đông là Thành ủy Thường ủy, quyền ủy lớn hơn Hoàng Văn Vận không ít, nhưng Hàn Đông vẫn khá khiêm tốn trước mặt Hoàng Văn Vận, ít nhất ngay từ lúc băt đầu, ấn tượng về Hoàng Văn Vận của hắn cũng không tồi, lại thêm về sau Hàn Đông còn cần Hoàng Văn Vận giúp đỡ nhiều.
Gọi điện thoại xong, Hàn Đông liên bưng ly trà đi đến phòng họp Thành ủy.
Trong phòng hội nghị, đã có mấy vị Thường ủy tới rồi, nhìn thấy Hàn Đông đi vào, trong lòng mọi người đều cùng cấp, mọi người đều cảm thấy áp lực vô cùng lớn, cho dù Hàn Đông còn khá trẻ tuổi.
Hàn Đông ngồi xuống liền móc ra bao thuốc, mọi người gặp qua hai lần, trên cơ bản họ biết là ai đã đến.
Các vị Thường ủy cũng tiến vào phòng họp, Hề Hiểu Kiện đến cuối cùng, ông ta ngồi vào vị trí Chủ vị, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn Trưởng ban thư ký - Trưởng ban thư ký, mọi người đến đông đủ rồi chứ?
Hầu Hoa Đông gật đầu nói
- Đều đến đủ rồi.
- Ừ, vậy thì họp thôi
Hề Hiểu Kiện trầm giọng nói
- Hôm nay là lần đầu tiên đồng chí Hàn Đông nhậm chức đến nay tham dự hội nghị Thường vụ, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh đồng chí Hàn Đông đến dự, hy vọng đồng chí Hàn Đông có thể mang cơ hội đến cho sự phát triển của thành phố Tân Châu,
Nói xong, Hề Hiểu Kiện vỗ tay trước, những người khác liền vỗ tay theo sau.
Hạ Kim Cường nhìn thấy trong mắt, trong lòng có chút khó chịu, ông ta cũng nhìn ra Hề Hiểu Kiện cũng là thông qua các loại phương thức, muốn lôi kéo Hàn Đông, vốn dĩ trong khi cạnh tranh với Hề Hiểu Kiện, Hạ Kim Cường rơi xuống thế hạ phòng, nếu như để Hề Hiểu Kiện lôi kéo Hàn Đông, vậy thì những ngày sau này của ông ta sẽ rất khó khăn, nhưng Hề Hiểu Kiện thân là Bí thư Thành ủy, ông ta làm như vậy là hợp tình hợp lý, Hạ Kim Cường cũng không biểu thị ý kiến bất đồng gì.
Hơn nữa, tuy ông ta quen biết Hàn Đông sớm hơn, nhưng mối quan hệ giữa hai người cũng không hòa hợp như vậy, còn có chút khúc mắc, bởi vậy Hạ Kim Cường cũng không muốn để chuyện Hàn Đông khó chịu xảy ra.
Đang ngồi trong Thường ủy, ngoại trừ Hàn Đông, những Thường ủy khác đều làm ở thành phố Tân Châu không ít thời gian, đã hình thành ba thế lực Hề Hiểu Kiện, Hạ Kim Cường cùng với Phó bí thư Ngụy Du Vĩ, trong đó thế lực của Hề Hiểu Kiện lớn nhất, Hạ Kim Cường thứ hai, mà thế lực của Ngụy Du Vĩ là yếu nhất, ngoài ra Quân phân khu Chính ủy là Hàn Quốc Bình tương đối mà nói thường chỉ tham dự một chút mà thôi, có chuyện gì cần biểu quyết, gã đều bỏ quyền.
Cho nên nói, bây giờ tùy theo Hàn Đông, nói như vậy có thể làm được thế lực bản thân to lớn.
Vỗ tay một lúc, Hề Hiểu Kiện nhìn Hàn Đông, vẻ mặt tươi cười thân thiết, nói
- Đồng chí Hàn Đông, đồng chí nói mấy câu thân thiện đi.
- Chết tiệt, gã muốn ép ta thể hiện thái độ đây
Trong lòng Hàn Đông khó chịu, có điều vẻ mặt lại có thể hiện chút thái độ gì, mỉm cười, nhìn quanh một lượt, nói
- Rất vinh dự đến thành phố Tân Châu công tác, trong công việc về sau, tốt nhất định quay quanh mục tiêu công tác, làm tốt công tác của mình, hy vọng nhận được sự ủng hộ của các vị đang ngồi ở đây.
Trong lòng Hàn Đông khó chịu, nói lời cũng rất hàm hồ, dù sao cũng công bằng, nói cũng tương đương nói vô ích.
- Vậy chúng ta chờ đợi đồng chí Hàn Đông làm ra sự cống hiến to lớn của ở thành phố Tân Châu
Hề Hiểu Kiện gật đầu nói, trong lòng có chút buồn bực, tiểu tử này thật giống như cá chạch, bản thân cũng dăm lần bẩy lượt thể hiện ý chào mời, y lại không chút phản ứng, hình như nghe không hiểu lời của mình, thật là một kẻ dối trá.
Mà lúc này Hạ Kim Cường trong lòng cười thầm
- Hề Hiểu Kiện càng vội, càng dễ dẫn đến Hàn Đông phản cảm, hà hà.
Thường ủy Thành ủy ngồi bên cạnh Hề Hiểu Kiện, Phó bí thư Ngụy Du Vĩ mặt không chút biểu cảm, tay nắm chặt chén trà, ánh mặt thâm thúy nhìn hoa tươi ở giữa bàn hội nghĩ, trong lòng lại không bình tĩnh giống như trạng thái ông ta biểu hiện, thân làm nhân vật số ba Thành ủy, ông ta ở chỗ giữa Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố, trước đây tuy rằng cũng nhận được một số ưu đãi, nhưng bởi vì thực lực không đủ, rất nhiều việc không thể khiến ông ta hài lòng, nếu như có thể lôi kéo được Hàn Đông, vậy thì ngôn quyền của mình ở Thành ủy lớn hơn nhiều rồi.
- Lại còn mối quan hệ giữa Hàn Đông và Triệu Nhạc chắc chắn sẽ tốt, nếu như có thể thông qua Hàn Đông có thể làm tốt mối quan hệ với Triệu Nhạc, vậy thì tương lai của ta chưa biết chừng có thể tiến một bước
Trong lòng Ngụy Du Vĩ cân nhắc. Ông ta có thể đi đến vị trí này, tự nhiên cũng có núi dựa, Thường ủy Thành ủy, trước khi Phó Chủ tịch tỉnh Lý Trọng Hỉ trở thành Thường ủy Tỉnh ủy, ông ta thường đi hỏi thăm, quan hệ vô cùng tốt, đồng thời khoảng thời gian này, ông ta cũng thành công trong việc gia nhập Thường ủy Thành ủy, con trai của Phó bí thư Bảo Xuân Long là Bảo Hoành Hồng, nếu như có thể thu được một phiếu ủng hộ của Thường ủy Thành ủy, vậy thì gã muốn tiến bộ, khả năng trở thành sự thật cũng rất lớn, nhưng quan hệ với mình cũng không lớn lắm, mọi người qua lại cũng tốt.
Ngụy Du Vĩ đối với kinh nghiệm của Hàn Đông cũng nghiên cứu thông suốt, biết Hàn Đông trên phương diện công trình đường Tân Giang ở huyện Phú Nghĩa, nhận được biểu dương của Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện, mà bây giờ ở thành phố Tân Châu cũng sắp đối đầu với vấn đề giống như thế, gã cũng biết được tiêu điểm tranh đoạt của Hề Hiểu Kiện và Hạ Kim Cường, bởi vậy gã cảm thấy hôm nay bản thân có thể có lối tắt khác, chưa biết chừng có thể lôi kéo Hàn Đông vào phạm vi thế lực của mình.
- Các đồng chí, thời gian trước công trình đường Tân Giang xảy ra chút vấn đề nhỏ, xây dựng này vừa mới làm, công trình này là động thái trọng đại của Thành ủy, bởi vậy không thể không làm nữa, hôm nay họp hội nghị Thường vụ này, chương trình thứ nhất, chính là thảo luận vấn đề công trình đường Tân Giang, trước tiến quyết định việc người phụ trách, mọi người có kiến nghị gì với vấn đề này, bây giờ có thể thoải mái nói.
Hề Hiểu Kiện nói xong, Thường ủy Thành ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Mã Pháp Sinh liền nâng kính mắt, nói
- Để tôi nói, dựa vào khảo sát của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy, đề cử Phó Chủ thành phố Tạ Thị Duy đảm nhiệm tổng chỉ huy công trình Tân Giang. Chủ yếu là có hai ý do, đồng chí Tạ Thị Duy phân công quản lý quy hoạch thành phố, kiến thiết thành thị, quản lý thành thị, đảm nhiệm tổng chỉ huy công trình Tân Giang, có thể tránh vấn đề người ngoài đảm nhiệm trong ngành.
Mã Pháp Sinh nói thông một mạch, tóm lại là biểu thị cho thấy Tạ Thị Duy là một trong những người thích hợp, đồng thời không ai giống ông ta nữa.
Chờ ông ta nói xong, Hề Hiểu Kiện chỉ mỉm cười nói
- Ừ, đồng chí Tạ Thị Duy tôi cũng có biết, ý kiến của Ban tổ chức cán bộ cũng là đúng trọng tâm, mặt khác tôi còn có ý nghĩ khác, thì là trước đây chúng ta cho rằng công trình đường Tân Giang là công trình trọng đại của thành phố, tất nhiên do một đồng chí Thường ủy đến đảm nhiệm tổng chỉ huy, điểm xuất phát là tốt, nhưng có một vấn đề, đó là công việc của đồng chí Thường ủy vốn dĩ đã rất bận rồi, lại thêm đồng chí Thường ủy này là một nhân viên lãnh đạo tập thể Thành ủy, cho nên bình thường trên mặt giám sát, cũng không thể tốt được. Mà bây giờ nếu như để đồng chí Tạ Thị Duy đảm nhiệm tổng chỉ huy, lại thêm Ủy ban kỷ luật thành phố thành lập tổ giám sát chuyên môn, đồng thời Ủy ban Kỷ luật Thành phố tiến hành theo dõi toàn bộ quá trình, vậy thì có thể có hiệu quả ngăn chặn một số vấn để xẩy ra, đương nhiên rồi, cái này cũng là chút ý nghĩ của tôi, mọi người có kiến nghị tốt hơn, đều có thể nói ra.
Hàn Đông nghe thấy Hề Hiểu Kiện nói một mạch, mục đích này chính là ra sức ủng hộ Tạ Thị Duy, rõ ràng Tạ Thị Duy này chắc chắn là người của Hề Hiểu Kiện rồi, đồng thời cũng có thể biết được Trưởng ban tổ chức Mã Pháp Sinh cũng với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Lưu Khang Lương chắc cũng là thận cận của Hề Hiểu Kiện. Ngòai ra Trưởng ban Thư ký Thành ủy Hầu Hoa Đông chắc cũng là người của Hề Hiểu Kiện vậy thì xem ra Hề Hiểu Kiện đã nắm được năm phiếu Thành ủy Thường ủy rồi, chả trách có thể áp chế được Hạ Kim Cường.
Đợi Hề Hiểu Kiện nói lạc một đoạn, Hạ Kim Cường mới nói
- Tuy Tạ Thị Duy năng lực công tác đích thực không tồi, nhưng công trình đường Tân Giang là công trình trọng đại của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đồng thời bộ môn có liên can tương đối nhiều, cần phối hợp nhiều mặt cũng khá phức tạp, bởi vậy nếu để đồng chí Tạ Thị Duy đảm nhận chức tổng chức hủy, khó tránh khỏi gặp phải rất nhiều vấn đề, cũng gây trở ngại cho sự phát triển thuận lợi của công trình đường Tân Giang. Bởi vậy tôi kiên trì, nên do Khâu Thụy Tâm đảm nhận chức tổng chỉ huy. Đồng thời do Ủy ban Kỷ luật Thành phố giám sát tổ lãnh đạo, thế này mới tiến hành thực thi thuận lợi công trình đường Tân Giang được, đồng thời cũng có thể tránh được xuất hiện các vấn đề.
Phó bí thư Đảng ủy Công an
- Đường Tân Giang là công trình lớn có tính tổng hợp, không có đồng chí Thành ủy Thường ủy đảm nhận chức tổng chỉ huy, rất nhiều vấn đề cơ bản không thể giải quyết được, Đồng chí Khâu Thụy Tâm là Phó chủ tịch thành phố thường chức, để đồng chí đảm nhiệm chức tổng chỉ huy, cũng là chuyện thuận theo lẽ thường, chúng ta không thể bởi vì Phan Gấm Kiệt mà xảy ra vấn đề, liền cụp đuôi sợ.
Trần Phúc Xương dáng béo lùn buồn bã, đầu có chút thưa thớt, vẻ mặt rỗ không ít, bề ngoài thật không thể nào làm cho người khác khen tặng được, hơn nữa ông ta nói chuyện, cũng khác trực tiếp, ấn tượng đầu tiên khi tiếp xúc khá là thô.
Khóe miệng Hàn Đông hơi nhếch lên trên, nghĩ thầm rằng Trần Phúc Xương này có thể làm tới Thường ủy Thành ủy, chỉ sợ không đơn giản như bề ngoài của ông ta.
Tiếp theo sau Phó bí thư, Chủ tịch Mặt trận tổ quốc chứng minh biểu thị ý kiến, ông ta cũng đứng về phía Hạ Kim Cường, ủng hộ Phó chủ tịch thường trực Khâu Thụy Tâm đảm nhiệm tổng chỉ huy công trình đường Tân Giang.
Sau đó Thường ủy Thành ủy Trưởng ban Thư ký Hầu Hoa Đông, Chủ tịch hội đồng Nhân dân Ngô Cần, Phó bí thư, Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật Lưu Khang Lương cũng tiếp tục phát ngôn, đề đồng ý đề nghị của Hề Hiểu Kiện, xem ra bọn họ là người của bên Hề Hiểu Kiện.
Đến bây giờ, đã có chín vị Thường ủy thể hiện ý kiến của bản thân, cũng không người bên nào chiếm quá nửa tổng số các vị Thường ủy cả.
Những người không phát ngôn còn lại, ngoại trừ Hàn Đông, còn có Phó bí thư Ngụy Du Vĩ, Trưởng ban Tuyên truyền Trịnh Thị Vĩ, Chính ủy Quân đội phân khu Hàn Quốc Bình.
Hề Hiểu Kiện lúc này nhìn về phía Hàn Đông, vẻ mặt mỉm cười nói
- Đồng chí Hàn Đông, đồng chí cũng thể hiện quan điểm của mình đi.
Bị Hề Hiểu Kiện chỉ đích danh, Hàn Đông không nhanh không chậm nói
- Bí thư Hề, tôi vừa mới tới Tân Châu, đối với tình hình ở Tân Châu cũng chưa hiểu rõ lắm, cũng không có ý kính mang tính xây dựng gì, bởi vậy liên quan tới việc này tôi tạm thời bỏ quyền, đường nhiên cá nhân tôi hoàn toàn phục tùng nghị quyết của Thường ủy.
Tuy rằng phe của Hề Hiểu Kiện thể hiện uy lực đích thực mạnh hơn so với phe bên Hạ Kim Cường một chút, nhưng thái độ cứng rắn của Hề Hiểu Kiện, khiến Hàn Đông có chút khó chịu, lại thêm Hàn Đông lần này sớm đã tính toán, bởi vậy mượn cớ chưa hiểu rõ tình hình bỏ quyền, dù sao thì sự thật, Hề Hiểu Kiện cũng chẳng thể thế nào được.
Hạ Kim Cường nghe Hàn Đông nói, trong lòng cười thầm
- Ha ha, Hề Hiểu Kiện trong lòng lo rồi, đây là chuyện tốt, ta xem gã cuối cùng phải đẩy Hàn Đông sang bên ta thôi.
Khi Hàn Đông phát ngôn, các vị Thường ủy, tuy là vẻ mặt khác nhau, có người cầm bút hý hoáy lên vở, có người bưng chén trà, có người nhìn chằm chằm vào gạt tàn trước mặt làm ra bộ nghiền ngẫm khảo cứu, nhưng sự chú ý của mọi người đều tập trung về phía Hàn Đông, lúc này nghe hắn nói thế, tất cả trong lòng thầm nghĩ tiểu tử này xem ra cũng là kẻ dối trá.
Hề Hiểu Kiện thay đổi sắc mặt, gã ồ lên một tiếng nói
- Ừ, vậy Chủ tịch Hàn phải sớm quen tình hình đi, sớm cho kịp tiến độ trạng thái công tác mới được.
- Các vị, tôi có đề nghị
Lúc này Thường ủy Thành ủy phó bí thư nói
- Đường Tân Giang là công trình trọng đại của thành phố Tân Châu, nhất định phải là đồng chí có năng lực và có đủ năng lực phối hợp các quan hệ có liên quan đến phụ trách, tôi tổng hợp một chút quan điểm của mọi người, cho rằng trước mắt trong các vị đang ngồi ở đây, đích thực có một người là thích hợp nhất, trước tiên không chỉ bởi vì đồng chí ấy phù hợp với các điều kiện tôi vừa nêu, đồng thời đồng chí đó cũng có kinh nghiệm liên quan, bởi vậy người lựa chọn thích hợp nhất, tin rằng mọi người đều biết người tôi nói đến là vị đồng chí nào rồi chứ ạh?
Mọi người tự nhiên đều hiểu ý của Ngụy Du Vĩ, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Hàn Đông.
Trong lòng Hàn Đông ngẩn người ra, tên tiểu Ngụy này là có ý gì đây, sao ông ta sao có thể đề nghị mình đến đảm nhận tổng chỉ huy công trình đường Tân Giang.
Thấy ánh mắt của Hàn Đông nhìn qua, Ngụy Du Vĩ khẽ mỉm cười với hắn, nói
- Đúng, đồng chí mà tôi nói chính là đồng chí Hàn Đông, năng lực công việc của đồng chí Hàn Đông là rõ như ban ngày, lại là Thường ủy Thành ủy, phương diện phối hợp các quan hệ cũng không trở ngại gì, càng quan trọng là, đồng chí Hàn Đông trước kia khi ở thành phố Vinh Châu, đối với việc xây dựng đường Tân Giang cũng có hiểu biết, nói đến việc đồng chí Hàn Đông trên phương diện đường Tân Giang, cũng là đối tượng tham khảo của Tân Châu chúng ta.
Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ tiếp tục nói
- Nghe Bí thư Ngụy phân tích thế, tôi cho rằng đồng chí Hàn Đông đích thực là người thích hợp nhất làm tổng chỉ huy.
Hề Hiểu Kiện vẻ mặt trầm xuống, nói
- Đồng chí Hàn Đông quả thật rất có năng lực công tác, điểm ấy mọi người đều biết, có điều lúc nãy đồng chí Hàn Đông cũng nói rồi, đồng chí đối với tình hình thành phố Tân Châu cũng không phải là rất thành thục, cũng khó cam đoan thực thi thuận lợi đường Tân Giang được.
- Công tác trọng điểm trước kia của đồng chí Hàn Đông, chính là rất nhanh làm quen tình hình, rất nhanh nhập trạng thái. Đương nhiên rồi, đồng chí Hàn Đông có kinh nghiệm về mặt cải tạo xây dựng đường Tân Giang, có thể đề xuất đề nghị bất cứ lúc nào .
Ông ta nói như vậy, căn bản là không muốn ở thảo luận nhiều về vấn đề Hàn Đông làm nhiều này.
Hạ Kim Cường nhìn ông ta một cái, rồi lại nhìn về phía Hàn Đông, mỉm cười nói
- Đồng chí Hàn Đông đích thật là người lựa chọn thích hợp nhất, đương nhiên Bí thư Hề vừa nhắc tới vấn đề cũng cần phải xem xét, có điều tôi tin rằng nếu để đồng chí Hàn Đông phụ trách công trình đường Tân Giang, đồng chí nhất định sẽ mau chóng thân thuộc tình hình đồng thời triển khai công tác có hiệu quả. Liên quan tới vấn đề này, tôi đề nghị nghe quan điểm của đồng chí Hàn Đông
Ông ta nói ra có hai ý quan trọng, một là muốn đối nghịch với Hề Hiểu Kiện, hai là muốn mượn cơ hội thể hiện thiện ý với Hàn Đông, ít nhất lời của mình, thể hiện ra sự tín nhiệm và ủng hộ Hàn Đông.
Trong lòng Hàn Đông thầm cười khổ, vốn dĩ hắn đã từ bỏ quyền về vấn đề này rồi, nhưng Ngụy Du Vĩ bỗng nhiên đề xuất để hắn đảm nhiệm chức tổng chỉ huy, lại kéo hắn vào bên trong vấn đề, hắn cũng không hiểu ý của Ngụy Du Vĩ, nhưng công trình đường Tân Giang này đã là tiêu điểm tranh đoạt của mọi người, hắn tự nhiên cũng không thể lấy lòng mà đi.
- Vô cùng cảm tạ các đồng chí tín nhiệm tôi, tôi cũng có lời này, hoàn toàn phục tùng nghị quyết của hội nghị Thường ủy Thành ủy, kiên quyết hoàn toàn làm tốt công việc của bản thân.
Tuy rằng Hàn Đông không có nói rõ, nhưng mọi người cũng nghe ra được, Hàn Đông thể hiện không tiếp tay chuyện này.
Ngụy Du Vĩ vẫn mỉm cười như trước không có gì thay đổi, trong lòng nghĩ
- Tên này, xem ra không muốn đắc tội với hai bên Hề Hiểu Kiện và Hạ Kim Cường rồi, hừ, cho dù là trốn được lần này, lần sau chưa chắc đã trốn được đâu. Hơn nữa, trừ phi hắn giống như tầm thường, nếu không, không thể không chọn lập trường.
Bây giờ tất cả mọi người đều tiến hành thảo luận vấn đề người phụ trách công trình đường Tân Giang, ý kiến tương đối phân tán, cho dù người ủng hộ của Hề Hiểu Kiện nhiều hơn một chút, cũng chỉ là có năm phiếu thôi, không có quá nửa số phiếu Thường ủy, cũng không thể thuận lợi thực hiện mục đích của ông ta được. Đương nhiên. Làm Bí thư Thành ủy, dưới dạng tình huống này, ông ta cũng có quyền độc đoán ngang ngược.
Chỉ là, trừ phi tình huống bất đắc dĩ, thông thường không có ý nào thông qua ý nguyện của Bí thư Thành ủy, phương thức đạt được mục đích, cho dù quyết định như thế, trên cơ bản hiển thị năng lực nằm trong tay Bí thư Thành ủy xảy ra vấn đề.
Hể Hiểu Kiện lúc này trong lòng đấu tranh kịch liệt.
Trong phòng hội nghị yên lặng như tờ, không khí có chút áp lực, mọi người đều tập trung sự chú ý về phía Hề Hiểu Kiện.
Một lát sau, Hề Hiểu Kiện mới quyết định, cho dù công trình đường Tân Giang này ông ta nhất định phải nắm chắc trong tay mình, bây giờ các vị Thường ủy khó có thể hình thành ý kiến nhất trí, vậy thì ông ta đành phải chuyên quyền độc đoán một lần, cũng vừa hay để thằng nhóc tinh quái Hàn Đông nhận thức một chút mà thôi.
- Xem ra ý kiên mọi người phân tán, vậy thì bây giờ theo ý tôi để đồng chí Tạ Thị Duy phụ trách công trình đường Tân Giang, đợi mọi người thống nhất ý kiến rồi, mới tiến hành điều chỉnh, tiếp theo tiến hành thảo luận mục thứ hai, thảo luận vấn đề nhân sự của Ủy ban Xây dựng, Cục xây dựng Đô thị và các bộ môn.
Tiếp theo hội nghị, vẫn tiến hành tranh đấu kịch liệt như trước, Hàn Đông dù sao cũng đã quyết bảo vệ chủ ý.
Hề Hiểu Kiện, Hạ Kim Cường, Ngụy Du Vĩ ba người đại biểu cho ba thế lực ba bên, thông qua gặp gỡ kết nối, tranh đoạt và thảo hiệp, cuối cũng cũng chọn được người ứng cử.
- Hội nghị hôm nay tạm dừng ở đây, tan họp
Hề Hiểu Kiện trầm mặt tuyên bố hội nghị kết thúc, lập tức nhanh chóng đi ra ngoài.
Trong lòng ông ta đương nhiên rất không tốt, làm một Bí thư Thành ủy không thể hoàn toàn khống chế được hội nghị Thường ủy Thành ủy, đây là một thất bại lớn nhất. Cho dù cuối cùng ông ta độc đoán chuyên quyền đưa công trình đường Tân Giang vào tay người của mình, nhưng ông ta biết vấn đề này sớm muộn cũng phải giải quyết, chưa biết chừng bởi vì bản thân làm như vậy, Hạ Kim Cường và Ngụy Du Vĩ sẽ vì thế mà liên thủ lại, vậy thì tình hình về sau càng thêm phức tạp.
Hạ Kim Cường trong lòng có chút cao hứng, ông ta tin hội nghị hôm nay, khiến trong lòng Hàn Đông ít nhiều cũng có chút khó chịu với Hề Hiểu Kiện, đây là một khởi đầu tốt đẹp.
- Thật đúng là phức tạp
Hàn Đông quay trở lại văn phòng, hồi tưởng lại tình hình trong phòng hội nghị lúc đó, chỉ có thể cười khổ.
Xem ra về sau bản thân phải cẩn thận một chút mới được, Hề Hiểu Kiện và Hạ Kim Cường hai người này không phải là chiếc đèn cạn dầu ở trong tỉnh. Đồng thời tuy Phó bí thư Ngụy Du Vĩ ở trong cuộc họp đề nghị mình đảm nhiệm chức tổng chỉ huy công trình đường Tân Giang, nhưng dụng ý của ông ta lại không thể hiểu hết được, Hàn Đông cũng không thể bởi vì sự kiện này mà cảm thấy ông ta có thiện cảm với bản thân.
Thật là bởi vì loại tình huống này, Hàn Đông càng cảm thấy, chắc phải nên giao lưu một chút với Hoàng Văn Vận một chút mới được. Dù sao Hoàng Văn Vận đến thành phố Tân Châu cũng biết sự tinh lâu như vậy, ông ta hiểu biết về tình hình chắc chắn không ít.
Lúc này điện thoại vang lên, Hàn Đông cầm điện thoại ra, là số điện thoại của huyện Phú Nghĩa, nhận điện thoại thì là giọng cung kính của Tả Nhất Sơn
- Chủ tịch Hàn, thủ tục chỗ tôi đã làm xong rồi, sáng sớm mai tôi mang qua.
Hàn Đông nói
- Hành động của cậu nhanh thật đấy, cần tôi phái người tiếp đón một chút không?
Tả Nhất Sơn vội nói
- Không cần đâu, Chủ tịch Hàn, tôi cũng không có đem theo nhiều đồ, tự tôi qua là được rồi.
- Vậy được rồi
Hàn Đông nói, đối với hành động nhanh như vậy của Tả Nhất Sơn, hắn vô cùng vừa lòng, nói thẳng ra là mình quả thật không có nhìn lầm người.
Vừa mới dập điện thoại, thì điện thoại của Chu Chính gọi đến, giọng cười trong điện thoại của ông ta
- Lãnh đạo, việc ngài giao phó đã làm xong rồi, khi nào thì tôi có thể mang đồ qua cho ngài?
Hàn Đông trước đây có hỏi thăm qua Chu Chính. Để gã giúp mình xử lý biển số xe ở đây, gã cải trang chiếc Santan nhưng mang biển số xe Thục Đô, như vậy thì dùng trong này có chút thấy được, cho nên Hàn Đông phải nhờ Chu CHính giúp mình làm một cái biển số xe bình thường, thế này mới thuận tiện một chút.
- Vậy trước khi tan ca thì cậu đến lầu số sáu đợi tôi vậy, buổi tôi chúng ta cùng Chủ tịch thành phố Hoàng Văn Vận đi uống vài chén
Sở dĩ mang theo Chu Chính, Hàn Đông cũng là bất đắc dĩ, trước mắt Hàn Đông không có người có thể dùng được, thân tín chân chính chỉ có mình Chu Chính, bởi vậy mang gã theo, cũng coi như là cho gã thêm chút quan hệ.
Chu Chính nói
- Không vấn đề gì, vậy tôi đợi một lúc nữa rồi qua đó nhé.
Năm giờ chiều, Hoàng Văn Vận gọi điện thoại đến, nói thời gian và địa điểm cho Hàn Đông, sau Nhất Chiêu không xa có Ảo Mộng Thành, chỗ đó là chốn ẩm thực, giải trí tiêu phí xa hoa, Hàn Đông đứng ở trên ban công thường của tòa ký túc Nhất Chiêu cũng có thể nhìn thấy tấm biến Ảo Mộng Thành to lớn ở phía xa xa, buổi tối ảnh đèn từ nơi xa đó đều có thể nhìn thấy được.
Năm giờ bốn mươi phút, Hàn Đông mới tan ca, về đến tòa nhà số sáu Nhất Chiêu, thì nhìn thấy Chu Chính đang cười ha ha với bảo vệ tòa số sáu rồi, xem bộ dạng hai người tán gẫu rất hợp nhau, không ngừng cười nói, Chu Chính tên này, ngược lại rất biết tạo mối quan hệ
Nhìn thấy xe của Hàn Đông đi đến, bảo vệ liền ngừng nói chuyện với Chu Chính, vẻ mặt nghiêm túc đứng dậy, giúp hắn mở cửa.
Hàn Đông dừng xe lại, xuống xe nói với Chu Chính nói
- Tiểu tử cậu lại ở đây bốc phét cái gì vậy?
- Hà hà, lãnh đạo, tôi có bốc phét gì đâu, chỉ là anh bảo vệ đây rất có trách nhiệm, mặc cho tôi nói gì, anh ta cũng không để cho tôi đi vào
Chu Chính cười ha ha nói.
Bảo vệ trước đây nói gì cũng không chịu cho vào, tuy nhiên, Chu Chính đi vào tuy là có thể hiện có quen biết Hàn Đông, là Hàn Đông gọi gã đến, nhưng anh ta vẫn không cho vào, lúc này Chu Chính thật sự là có quen Hàn Đông, trong lòng liền cảm thấy hối hận.
Hàn Đông khẽ mỉm cười nói
- Đấy là chức trách của anh ta
Lập tức quay ra khen ngợi anh bảo vệ một câu, đồng thời nói với anh ta về sau Chu Chính có thể tùy ý đi vào tìm mình.
Đi vào trong vườn, Chu Chính từ trong chiếc túi plastic màu đen mang ra một tấm biển xe, nói
- Lãnh đạo, cái này tôi đưa cho anh
Hàn Đông nói
- Cậu mang theo công cụ?
- Ha ha, cái đó là đương nhiên rồi
Chu Chính nói, cầm cái tua vít ra, rất nhanh thay biển số xe cho chiếc Satana, thay vào biển số xe của thành phố Tân Châu, vỗ tay nói
- Xong rồi.
Sau đó, hai người lên xe, Hàn Đông nói địa điểm cho Chu Chính, Chu Chính khởi động xe chạy lên phía trước
- Lãnh đạo, xe của ngài thích thật
Chu Chính vừa lái xe vừa cười ha ha nói.
Hàn Đông khẽ mỉm cười nói
- Chỉ là chiếc xe mà thôi.
- Cái đó không giống nhau
Chu Chính nói
- Sau này lãnh đạo có chuyện gì, cứ để tôi làm lái xe được rồi.
Hàn Đông nói:
- Để anh làm tài xế thì thiệt cho anh rồi
- Không đâu, lái xe cho lãnh đạo là vinh hạnh của tôi
Chu Chính cười cười nói
Hàn Đông lườm y một cái nói:
- Nói ít thôi, tập trung mà lái xe kìa
- Lãnh đạo yên tâm, kỹ thuật lái xe của tôi, khẳng định không có vấn đề
*Hai người vừa cười vừa nói rất nhanh đã đến cửa Ảo Mộng Thành
Hàn Đông vừa nhìn, Ảo Mộng Thành này quả không tồi, trước cửa đã đậu không biết bao nhiêu là xe, mấy bảo vệ đang hương dẫn xe đậu vào bãi
- Tôi cũng là lần đầu đến nơi này…
Chu Chính vừa đánh bánh lái vừa nói
Lúc này một chiếc Sanathan khác cũng vừa chạy tới, nhìn thấy khoảng đất trống, liền lập tức cho xe vào, kết quả tai xế không khống chế tốt bánh lái, liền va chạm với xe của Hàn Đông*
Rầm một tiếng, xe Hàn Đông không sao, kết quả xe đối phương bị hỏng đèn trước đầu xe
- Mẹ nó chứ, lái xe kiểu gì thế…
*Tài xế xe thấy thế, lập tức phát hỏa, một chân đạp tung cánh cửa nhảy xuống, lớn lối hét:
- Đền tiền, mẹ nó chứ…
*
Hàn Đông lạnh mặt nói:
- Rõ ràng là anh đụng vào mà…
*
- Mẹ nó, đụng cái đầu mẹ mày
Tên tài xế kia thô lỗ cộc cằn, thấy Hàn Đông xuống xe, liền hùng hổ xông đến, giơ tay tính chộp lấy cổ áo Hàn Đông*
Dương Hiểu Lập là người cẩn thận, trong nháy mắt, ông ta nghĩ ra rất nhiều phương diện, tuy nhiên rất nhanh nghĩ tới một điều, cái này đến bản thân cũng nghĩ nếu như khai đao Cục thống kê, như vậy thì từ góc độc của Hàn Đông mà nói, ông ta dường như phỏng đoán cũng không rơi vào tay Cục thống kê, nói cách khác, Hàn Đông nhiều nhất là tìm manh mối từ Cục thống kê mà thôi.
Nghĩ như vậy, Dương Hiểu Lập trong lòng kích động, bởi vì ông ta nghĩ rằng thật như bản thân nghĩ vậy, vậy thì chỉ cần bản thân phối hợp công việc với Hàn Đông cho tốt, vậy thì chưa biết chừng có thể nhận được sự coi trọng của Hàn Đông, đối với bản thân mà nói, tuyệt đối là cơ hội không tồi.
- Không có khó khăn, chỉ thị của Chủ tịch thành Phố Hàn, Cục thống kê nhất định sẽ quán triệt toàn diện
Dương Hiểu Lập ưỡn ngực kiên định nói, nhân sinh khó được vật lộn vài lần, ông ta làm không ít thời gian ở Cục thống kê, cũng nhận thức được ân tình ấm lạnh, bởi vậy đặc biệt hy vọng có thể thay đổi được hiện trạng, bây giờ cơ hội tới rồi, ông ta tự nhiên nắm chắc. Trên thực tế, trước đây ông ta cũng nỗ lực rồi, có điều không có lãnh đạo nào coi trọng gã ở Cục thống kê, cho nên vẫn luôn buồn bực thất bại.
Hàn Đông vẫn luôn quan sát Dương Hiểu Lập, đem sự do dự trong lòng trước đây của gã đều đặt trong mắt, biểu hiện cuối cùng của gã lúc này, khiến trong lòng Hàn Đông vui mừng
- Ừ, công việc của Cục thống kê quan trọng hơn, quyết sách của Thành ủy, Ủy ban nhân dân Thành phố, đều là có liên quan đến số liệu của Cục thống kê. Bởi vậy Cục thống kê nhất định phải đảm bảo số liệu thống kê thật sự có tính hiệu quả, điểm này Cục trưởng Dương chắc rõ hơn tôi.
Dương Hiểu Lập tuy rằng không biết Hàn Đông rốt cuộc là xuất phát từ mục đích gì cố ý nhấn mạnh tính hiệu quả chân thực của số liệu thống kê . Nhưng ông ta đã quyết định chủ ý, muốn nhân cơ hội này dựa vào Hàn Đông, bởi vậy quyết định đều dựa vào chỉ bảo làm việc của Hàn Đông là được.
- Tôi vừa nghe chỉ thị của Chủ tịch Hàn, sau khi trở về, đối với công việc của Cục thống kê tiến hành tự điều tra toàn diện, đối với số liệu thống kê trọng điểm sẽ tiến hành chỉnh sửa, đảm bảo đạt được yêu cầu của Chủ tịch Hàn
Dương Hiểu Lập chỉ thiếu điều lấy tay vỗ ngực cam đoan.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, tán thành với thái độ của ông ta, tuy nhiên hàn Đông cũng không thể để ông ta làm ra động tĩnh quá lớn, thế này rất dễ bị mọi người chỉ trích, thế này mới là mất nhiều hơn được.
- Tự tra là nên thế, nhưng phải chú ý đúng mực
Hàn đông thản nhiên nói.
Dương Hiểu Lập nói
- Chủ tịch Hàn yên tâm, tôi biết làm thế nào.
Cách nghĩ trong lòng của ông ta là, đến lúc đó đưa một số chênh lệch của số liệu xuất nhập đã công bố, sau khi làm sạch, bản thân tự nhiên sẽ đem cho Hàn Đông, về phần Hàn Đông xử lý thế nào, đó là việc tiếp theo.
Hàn Đông cười, cầm tách trà lên, Dương Hiểu Lập thấy thế, liền vội đứng lên cáo từ
- Chủ tịch Hàn, vậy tôi không quấy rầy công việc của ngài.
Hàn Đông gật đầu, cũng không đứng dậy tiễn, tuy rằng Hàn Đông cũng cảm thấy Dương Hiểu Lập này có lòng dựa được, nhưng Hàn Đông cũng không thể tùy ý mà tiếp nạp, dẫu rằng bây giờ Hàn Đông cũng không biết Dương Hiểu Lập có phải là có năng lực để bản thân lợi dụng. Trong thể chế, có lúc là có chuyện này, cũng không phải là cậu muốn dựa vào người khác, người khác tiếp nạp cậu, cậu phải chút tác dụng với đối phương trước mới được.
Dương Hiểu Lập tự nhiên hiểu được điều này, cho nên ông ta từ văn phòng của Hàn Đông đi ra, cũng biết bản thân nhất định phải làm ra chút gì đó khiến Hàn Đông coi trọng, cho nên ông ta trực tiếp trở về Cục thống kế, lập tực mời cán bột trung tâm họp hội nghị, bắt đầu bố trí chuyện có tương quan, Cục thống kê là một nha môn lạnh, tuy không có chút nước dầu, nhưng cũng có chút hữu dựng, cái này nhận được sự quan tâm của lãnh đạo tương đối ít, cái này có lợi cho quyền uy của bản thân Dương Hiểu Lập, trên cơ bản cả Cục thống kê đều bị nắm chặt trong tay.
- Còn có mấy cục
Hàn Đông phân công quản lý và liên hệ với cục không ít, bao gồm ủy ban kinh tế Thành phố, Cục giám sát an toàn, Cục công thương, Cục xúc tiến đầu tư, văn phòng nhà ở, văn phòng đại diện ở Bắc Kinh, mặt khác Hàn Đông còn phụ trách liên hệ với Cục giám sát Thực phẩm Dược phẩm, Cục Tài chính, Cục Bảo hiểm, Cục Điện lực, cho tới bây giờ, gọi điện thoại đến báo cáo công việc chỉ có Cục trưởng Cục thống kê Dương Hiểu Lập, xem ra tính tích cực của mọi người không phải rất cao.
Tuy nhiên, Hàn Đông cũng biết cách bình tĩnh, dù sao hắn cũng vừa mới nhậm chức, vẫn là còn thời gian để từ từ tạo ra các phương diện quan hệ nhân sự, hắn cũng không nóng vội.
Buổi chiều, Hàn Đông vừa mới tan ca không lâu, nhận được điện thoại của Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Thành ủy Hầu Hoa Đông, tho6ng báo chiều ba rưỡi mời dự họp hội nghị thường vụ, thảo luận công việc có liên quan đến công trình đường Tân Giang với Ủy ban xây dựng, Cục xây dựng Đô thị và vấn đề nhân sự.
Bởi vì công trình đường Tân Giang xảy ra chuyện, một số người của Ủy ban Xây dựng và Cục xấy dựng đô thị cũng nguy rồi, cho đến bây giờ việc nhân sự vẫn chưa hoàn toàn ổn định, bây giờ Hàn Đông đã nhậm chức, Hề Hiểu Kiện liền vội mời dự họp hội nghị thường vụ. Kỳ thật lẽ ra phải lùi lại mấy ngày, cũng tốt để Hàn Đông hiểu rõ tình hình một chút, nhưng Hề Hiểu Kiện cũng nhìn ra, Hàn Đông tuy bây giờ vẫn chưa hoàn toàn nghiêng về Hạ Kim Cường, nhưng ít nhất hai người bọn họ trước đấy có xuất hiện gút mắc, cho nên ông ta lo rằng chậm thì sinh biến, có vài chuyện làm sớm một chút thì tốt hơn.
- Xem ra Hề Hiểu Kiện vẫn còn chút nóng vội
Hàn Đông cười khổ, từ việc Hàn Đông hiểu tình hình trước đó, Hề Hiểu Kiện và Hạ Kim Cường bây giờ toàn lực cạnh trạnh quyền khống chế công trình đường Tân Giang, mà bây giờ sự có mặt của bản thân, ngược lại thành một nguyên tố không an định, cho nên Hề Hiểu Kiện có chút vội, cũng không sao cả, dù sao mình cũng không muốn trộn lẫn và tiến vào chuyện này, ngược lại cũng có thể thấy tình hình của các Thường ủy.
Ngày thường, Thường ủy Thành ủy gặp mặt, mỗi người đều mang vẻ mặt tươi cười, dường như quan hệ tốt thế nào cũng như nhau, ngoại trừ quan hệ với người khác rất rõ ràng, trên cơ bản chỉ là nhìn không ra quan hệ xa gần giữa mọi người, cách làm tốt nhất là quan sát mọi người cạnh tranh lợi ích biểu hiện thế nào, đến lúc đó tình hình thế nào xem là biết ngay.
Thành ủy Tân Châu tổng cộng có mười ba vị Thường ủy, trước đây Hàn Đông có gặp mặt hai lần với mọi người, nhưng cũng chỉ là gặp mặt mà thôi, trong lúc nói chuyện cũng chưa hiểu lắm, Hàn Đông muốn làm ra thành tích ở thành phố Tân Châu này, nhất định phải xử lý tốt các mối quan hệ ở đây mới được.
Trước khi họp một lúc, Hàn Đông lôi điện thoại ra, gọi điện cho Hoàng Văn Vận, mỉm cười nói
- Lão lãnh đạo, tối này rảnh không, cùng uống chút gì chứ?
Hoàng Văn Vận mỉm cười
- Chủ tịch Hàn, tôi vừa hay đang nghĩ sẽ gọi điện cho cậu, vậy tôi sắp xếp một chút, đến lúc đó gọi điện cho cậu nhé.
Hàn Đông nói
- Vậy cũng được, nghe theo sự sắp xếp của lão lãnh đạo vậy
Tuy bây giờ Hàn Đông là Thành ủy Thường ủy, quyền ủy lớn hơn Hoàng Văn Vận không ít, nhưng Hàn Đông vẫn khá khiêm tốn trước mặt Hoàng Văn Vận, ít nhất ngay từ lúc băt đầu, ấn tượng về Hoàng Văn Vận của hắn cũng không tồi, lại thêm về sau Hàn Đông còn cần Hoàng Văn Vận giúp đỡ nhiều.
Gọi điện thoại xong, Hàn Đông liên bưng ly trà đi đến phòng họp Thành ủy.
Trong phòng hội nghị, đã có mấy vị Thường ủy tới rồi, nhìn thấy Hàn Đông đi vào, trong lòng mọi người đều cùng cấp, mọi người đều cảm thấy áp lực vô cùng lớn, cho dù Hàn Đông còn khá trẻ tuổi.
Hàn Đông ngồi xuống liền móc ra bao thuốc, mọi người gặp qua hai lần, trên cơ bản họ biết là ai đã đến.
Các vị Thường ủy cũng tiến vào phòng họp, Hề Hiểu Kiện đến cuối cùng, ông ta ngồi vào vị trí Chủ vị, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn Trưởng ban thư ký - Trưởng ban thư ký, mọi người đến đông đủ rồi chứ?
Hầu Hoa Đông gật đầu nói
- Đều đến đủ rồi.
- Ừ, vậy thì họp thôi
Hề Hiểu Kiện trầm giọng nói
- Hôm nay là lần đầu tiên đồng chí Hàn Đông nhậm chức đến nay tham dự hội nghị Thường vụ, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh đồng chí Hàn Đông đến dự, hy vọng đồng chí Hàn Đông có thể mang cơ hội đến cho sự phát triển của thành phố Tân Châu,
Nói xong, Hề Hiểu Kiện vỗ tay trước, những người khác liền vỗ tay theo sau.
Hạ Kim Cường nhìn thấy trong mắt, trong lòng có chút khó chịu, ông ta cũng nhìn ra Hề Hiểu Kiện cũng là thông qua các loại phương thức, muốn lôi kéo Hàn Đông, vốn dĩ trong khi cạnh tranh với Hề Hiểu Kiện, Hạ Kim Cường rơi xuống thế hạ phòng, nếu như để Hề Hiểu Kiện lôi kéo Hàn Đông, vậy thì những ngày sau này của ông ta sẽ rất khó khăn, nhưng Hề Hiểu Kiện thân là Bí thư Thành ủy, ông ta làm như vậy là hợp tình hợp lý, Hạ Kim Cường cũng không biểu thị ý kiến bất đồng gì.
Hơn nữa, tuy ông ta quen biết Hàn Đông sớm hơn, nhưng mối quan hệ giữa hai người cũng không hòa hợp như vậy, còn có chút khúc mắc, bởi vậy Hạ Kim Cường cũng không muốn để chuyện Hàn Đông khó chịu xảy ra.
Đang ngồi trong Thường ủy, ngoại trừ Hàn Đông, những Thường ủy khác đều làm ở thành phố Tân Châu không ít thời gian, đã hình thành ba thế lực Hề Hiểu Kiện, Hạ Kim Cường cùng với Phó bí thư Ngụy Du Vĩ, trong đó thế lực của Hề Hiểu Kiện lớn nhất, Hạ Kim Cường thứ hai, mà thế lực của Ngụy Du Vĩ là yếu nhất, ngoài ra Quân phân khu Chính ủy là Hàn Quốc Bình tương đối mà nói thường chỉ tham dự một chút mà thôi, có chuyện gì cần biểu quyết, gã đều bỏ quyền.
Cho nên nói, bây giờ tùy theo Hàn Đông, nói như vậy có thể làm được thế lực bản thân to lớn.
Vỗ tay một lúc, Hề Hiểu Kiện nhìn Hàn Đông, vẻ mặt tươi cười thân thiết, nói
- Đồng chí Hàn Đông, đồng chí nói mấy câu thân thiện đi.
- Chết tiệt, gã muốn ép ta thể hiện thái độ đây
Trong lòng Hàn Đông khó chịu, có điều vẻ mặt lại có thể hiện chút thái độ gì, mỉm cười, nhìn quanh một lượt, nói
- Rất vinh dự đến thành phố Tân Châu công tác, trong công việc về sau, tốt nhất định quay quanh mục tiêu công tác, làm tốt công tác của mình, hy vọng nhận được sự ủng hộ của các vị đang ngồi ở đây.
Trong lòng Hàn Đông khó chịu, nói lời cũng rất hàm hồ, dù sao cũng công bằng, nói cũng tương đương nói vô ích.
- Vậy chúng ta chờ đợi đồng chí Hàn Đông làm ra sự cống hiến to lớn của ở thành phố Tân Châu
Hề Hiểu Kiện gật đầu nói, trong lòng có chút buồn bực, tiểu tử này thật giống như cá chạch, bản thân cũng dăm lần bẩy lượt thể hiện ý chào mời, y lại không chút phản ứng, hình như nghe không hiểu lời của mình, thật là một kẻ dối trá.
Mà lúc này Hạ Kim Cường trong lòng cười thầm
- Hề Hiểu Kiện càng vội, càng dễ dẫn đến Hàn Đông phản cảm, hà hà.
Thường ủy Thành ủy ngồi bên cạnh Hề Hiểu Kiện, Phó bí thư Ngụy Du Vĩ mặt không chút biểu cảm, tay nắm chặt chén trà, ánh mặt thâm thúy nhìn hoa tươi ở giữa bàn hội nghĩ, trong lòng lại không bình tĩnh giống như trạng thái ông ta biểu hiện, thân làm nhân vật số ba Thành ủy, ông ta ở chỗ giữa Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố, trước đây tuy rằng cũng nhận được một số ưu đãi, nhưng bởi vì thực lực không đủ, rất nhiều việc không thể khiến ông ta hài lòng, nếu như có thể lôi kéo được Hàn Đông, vậy thì ngôn quyền của mình ở Thành ủy lớn hơn nhiều rồi.
- Lại còn mối quan hệ giữa Hàn Đông và Triệu Nhạc chắc chắn sẽ tốt, nếu như có thể thông qua Hàn Đông có thể làm tốt mối quan hệ với Triệu Nhạc, vậy thì tương lai của ta chưa biết chừng có thể tiến một bước
Trong lòng Ngụy Du Vĩ cân nhắc. Ông ta có thể đi đến vị trí này, tự nhiên cũng có núi dựa, Thường ủy Thành ủy, trước khi Phó Chủ tịch tỉnh Lý Trọng Hỉ trở thành Thường ủy Tỉnh ủy, ông ta thường đi hỏi thăm, quan hệ vô cùng tốt, đồng thời khoảng thời gian này, ông ta cũng thành công trong việc gia nhập Thường ủy Thành ủy, con trai của Phó bí thư Bảo Xuân Long là Bảo Hoành Hồng, nếu như có thể thu được một phiếu ủng hộ của Thường ủy Thành ủy, vậy thì gã muốn tiến bộ, khả năng trở thành sự thật cũng rất lớn, nhưng quan hệ với mình cũng không lớn lắm, mọi người qua lại cũng tốt.
Ngụy Du Vĩ đối với kinh nghiệm của Hàn Đông cũng nghiên cứu thông suốt, biết Hàn Đông trên phương diện công trình đường Tân Giang ở huyện Phú Nghĩa, nhận được biểu dương của Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện, mà bây giờ ở thành phố Tân Châu cũng sắp đối đầu với vấn đề giống như thế, gã cũng biết được tiêu điểm tranh đoạt của Hề Hiểu Kiện và Hạ Kim Cường, bởi vậy gã cảm thấy hôm nay bản thân có thể có lối tắt khác, chưa biết chừng có thể lôi kéo Hàn Đông vào phạm vi thế lực của mình.
- Các đồng chí, thời gian trước công trình đường Tân Giang xảy ra chút vấn đề nhỏ, xây dựng này vừa mới làm, công trình này là động thái trọng đại của Thành ủy, bởi vậy không thể không làm nữa, hôm nay họp hội nghị Thường vụ này, chương trình thứ nhất, chính là thảo luận vấn đề công trình đường Tân Giang, trước tiến quyết định việc người phụ trách, mọi người có kiến nghị gì với vấn đề này, bây giờ có thể thoải mái nói.
Hề Hiểu Kiện nói xong, Thường ủy Thành ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Mã Pháp Sinh liền nâng kính mắt, nói
- Để tôi nói, dựa vào khảo sát của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy, đề cử Phó Chủ thành phố Tạ Thị Duy đảm nhiệm tổng chỉ huy công trình Tân Giang. Chủ yếu là có hai ý do, đồng chí Tạ Thị Duy phân công quản lý quy hoạch thành phố, kiến thiết thành thị, quản lý thành thị, đảm nhiệm tổng chỉ huy công trình Tân Giang, có thể tránh vấn đề người ngoài đảm nhiệm trong ngành.
Mã Pháp Sinh nói thông một mạch, tóm lại là biểu thị cho thấy Tạ Thị Duy là một trong những người thích hợp, đồng thời không ai giống ông ta nữa.
Chờ ông ta nói xong, Hề Hiểu Kiện chỉ mỉm cười nói
- Ừ, đồng chí Tạ Thị Duy tôi cũng có biết, ý kiến của Ban tổ chức cán bộ cũng là đúng trọng tâm, mặt khác tôi còn có ý nghĩ khác, thì là trước đây chúng ta cho rằng công trình đường Tân Giang là công trình trọng đại của thành phố, tất nhiên do một đồng chí Thường ủy đến đảm nhiệm tổng chỉ huy, điểm xuất phát là tốt, nhưng có một vấn đề, đó là công việc của đồng chí Thường ủy vốn dĩ đã rất bận rồi, lại thêm đồng chí Thường ủy này là một nhân viên lãnh đạo tập thể Thành ủy, cho nên bình thường trên mặt giám sát, cũng không thể tốt được. Mà bây giờ nếu như để đồng chí Tạ Thị Duy đảm nhiệm tổng chỉ huy, lại thêm Ủy ban kỷ luật thành phố thành lập tổ giám sát chuyên môn, đồng thời Ủy ban Kỷ luật Thành phố tiến hành theo dõi toàn bộ quá trình, vậy thì có thể có hiệu quả ngăn chặn một số vấn để xẩy ra, đương nhiên rồi, cái này cũng là chút ý nghĩ của tôi, mọi người có kiến nghị tốt hơn, đều có thể nói ra.
Hàn Đông nghe thấy Hề Hiểu Kiện nói một mạch, mục đích này chính là ra sức ủng hộ Tạ Thị Duy, rõ ràng Tạ Thị Duy này chắc chắn là người của Hề Hiểu Kiện rồi, đồng thời cũng có thể biết được Trưởng ban tổ chức Mã Pháp Sinh cũng với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Lưu Khang Lương chắc cũng là thận cận của Hề Hiểu Kiện. Ngòai ra Trưởng ban Thư ký Thành ủy Hầu Hoa Đông chắc cũng là người của Hề Hiểu Kiện vậy thì xem ra Hề Hiểu Kiện đã nắm được năm phiếu Thành ủy Thường ủy rồi, chả trách có thể áp chế được Hạ Kim Cường.
Đợi Hề Hiểu Kiện nói lạc một đoạn, Hạ Kim Cường mới nói
- Tuy Tạ Thị Duy năng lực công tác đích thực không tồi, nhưng công trình đường Tân Giang là công trình trọng đại của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đồng thời bộ môn có liên can tương đối nhiều, cần phối hợp nhiều mặt cũng khá phức tạp, bởi vậy nếu để đồng chí Tạ Thị Duy đảm nhận chức tổng chức hủy, khó tránh khỏi gặp phải rất nhiều vấn đề, cũng gây trở ngại cho sự phát triển thuận lợi của công trình đường Tân Giang. Bởi vậy tôi kiên trì, nên do Khâu Thụy Tâm đảm nhận chức tổng chỉ huy. Đồng thời do Ủy ban Kỷ luật Thành phố giám sát tổ lãnh đạo, thế này mới tiến hành thực thi thuận lợi công trình đường Tân Giang được, đồng thời cũng có thể tránh được xuất hiện các vấn đề.
Phó bí thư Đảng ủy Công an
- Đường Tân Giang là công trình lớn có tính tổng hợp, không có đồng chí Thành ủy Thường ủy đảm nhận chức tổng chỉ huy, rất nhiều vấn đề cơ bản không thể giải quyết được, Đồng chí Khâu Thụy Tâm là Phó chủ tịch thành phố thường chức, để đồng chí đảm nhiệm chức tổng chỉ huy, cũng là chuyện thuận theo lẽ thường, chúng ta không thể bởi vì Phan Gấm Kiệt mà xảy ra vấn đề, liền cụp đuôi sợ.
Trần Phúc Xương dáng béo lùn buồn bã, đầu có chút thưa thớt, vẻ mặt rỗ không ít, bề ngoài thật không thể nào làm cho người khác khen tặng được, hơn nữa ông ta nói chuyện, cũng khác trực tiếp, ấn tượng đầu tiên khi tiếp xúc khá là thô.
Khóe miệng Hàn Đông hơi nhếch lên trên, nghĩ thầm rằng Trần Phúc Xương này có thể làm tới Thường ủy Thành ủy, chỉ sợ không đơn giản như bề ngoài của ông ta.
Tiếp theo sau Phó bí thư, Chủ tịch Mặt trận tổ quốc chứng minh biểu thị ý kiến, ông ta cũng đứng về phía Hạ Kim Cường, ủng hộ Phó chủ tịch thường trực Khâu Thụy Tâm đảm nhiệm tổng chỉ huy công trình đường Tân Giang.
Sau đó Thường ủy Thành ủy Trưởng ban Thư ký Hầu Hoa Đông, Chủ tịch hội đồng Nhân dân Ngô Cần, Phó bí thư, Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật Lưu Khang Lương cũng tiếp tục phát ngôn, đề đồng ý đề nghị của Hề Hiểu Kiện, xem ra bọn họ là người của bên Hề Hiểu Kiện.
Đến bây giờ, đã có chín vị Thường ủy thể hiện ý kiến của bản thân, cũng không người bên nào chiếm quá nửa tổng số các vị Thường ủy cả.
Những người không phát ngôn còn lại, ngoại trừ Hàn Đông, còn có Phó bí thư Ngụy Du Vĩ, Trưởng ban Tuyên truyền Trịnh Thị Vĩ, Chính ủy Quân đội phân khu Hàn Quốc Bình.
Hề Hiểu Kiện lúc này nhìn về phía Hàn Đông, vẻ mặt mỉm cười nói
- Đồng chí Hàn Đông, đồng chí cũng thể hiện quan điểm của mình đi.
Bị Hề Hiểu Kiện chỉ đích danh, Hàn Đông không nhanh không chậm nói
- Bí thư Hề, tôi vừa mới tới Tân Châu, đối với tình hình ở Tân Châu cũng chưa hiểu rõ lắm, cũng không có ý kính mang tính xây dựng gì, bởi vậy liên quan tới việc này tôi tạm thời bỏ quyền, đường nhiên cá nhân tôi hoàn toàn phục tùng nghị quyết của Thường ủy.
Tuy rằng phe của Hề Hiểu Kiện thể hiện uy lực đích thực mạnh hơn so với phe bên Hạ Kim Cường một chút, nhưng thái độ cứng rắn của Hề Hiểu Kiện, khiến Hàn Đông có chút khó chịu, lại thêm Hàn Đông lần này sớm đã tính toán, bởi vậy mượn cớ chưa hiểu rõ tình hình bỏ quyền, dù sao thì sự thật, Hề Hiểu Kiện cũng chẳng thể thế nào được.
Hạ Kim Cường nghe Hàn Đông nói, trong lòng cười thầm
- Ha ha, Hề Hiểu Kiện trong lòng lo rồi, đây là chuyện tốt, ta xem gã cuối cùng phải đẩy Hàn Đông sang bên ta thôi.
Khi Hàn Đông phát ngôn, các vị Thường ủy, tuy là vẻ mặt khác nhau, có người cầm bút hý hoáy lên vở, có người bưng chén trà, có người nhìn chằm chằm vào gạt tàn trước mặt làm ra bộ nghiền ngẫm khảo cứu, nhưng sự chú ý của mọi người đều tập trung về phía Hàn Đông, lúc này nghe hắn nói thế, tất cả trong lòng thầm nghĩ tiểu tử này xem ra cũng là kẻ dối trá.
Hề Hiểu Kiện thay đổi sắc mặt, gã ồ lên một tiếng nói
- Ừ, vậy Chủ tịch Hàn phải sớm quen tình hình đi, sớm cho kịp tiến độ trạng thái công tác mới được.
- Các vị, tôi có đề nghị
Lúc này Thường ủy Thành ủy phó bí thư nói
- Đường Tân Giang là công trình trọng đại của thành phố Tân Châu, nhất định phải là đồng chí có năng lực và có đủ năng lực phối hợp các quan hệ có liên quan đến phụ trách, tôi tổng hợp một chút quan điểm của mọi người, cho rằng trước mắt trong các vị đang ngồi ở đây, đích thực có một người là thích hợp nhất, trước tiên không chỉ bởi vì đồng chí ấy phù hợp với các điều kiện tôi vừa nêu, đồng thời đồng chí đó cũng có kinh nghiệm liên quan, bởi vậy người lựa chọn thích hợp nhất, tin rằng mọi người đều biết người tôi nói đến là vị đồng chí nào rồi chứ ạh?
Mọi người tự nhiên đều hiểu ý của Ngụy Du Vĩ, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Hàn Đông.
Trong lòng Hàn Đông ngẩn người ra, tên tiểu Ngụy này là có ý gì đây, sao ông ta sao có thể đề nghị mình đến đảm nhận tổng chỉ huy công trình đường Tân Giang.
Thấy ánh mắt của Hàn Đông nhìn qua, Ngụy Du Vĩ khẽ mỉm cười với hắn, nói
- Đúng, đồng chí mà tôi nói chính là đồng chí Hàn Đông, năng lực công việc của đồng chí Hàn Đông là rõ như ban ngày, lại là Thường ủy Thành ủy, phương diện phối hợp các quan hệ cũng không trở ngại gì, càng quan trọng là, đồng chí Hàn Đông trước kia khi ở thành phố Vinh Châu, đối với việc xây dựng đường Tân Giang cũng có hiểu biết, nói đến việc đồng chí Hàn Đông trên phương diện đường Tân Giang, cũng là đối tượng tham khảo của Tân Châu chúng ta.
Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ tiếp tục nói
- Nghe Bí thư Ngụy phân tích thế, tôi cho rằng đồng chí Hàn Đông đích thực là người thích hợp nhất làm tổng chỉ huy.
Hề Hiểu Kiện vẻ mặt trầm xuống, nói
- Đồng chí Hàn Đông quả thật rất có năng lực công tác, điểm ấy mọi người đều biết, có điều lúc nãy đồng chí Hàn Đông cũng nói rồi, đồng chí đối với tình hình thành phố Tân Châu cũng không phải là rất thành thục, cũng khó cam đoan thực thi thuận lợi đường Tân Giang được.
- Công tác trọng điểm trước kia của đồng chí Hàn Đông, chính là rất nhanh làm quen tình hình, rất nhanh nhập trạng thái. Đương nhiên rồi, đồng chí Hàn Đông có kinh nghiệm về mặt cải tạo xây dựng đường Tân Giang, có thể đề xuất đề nghị bất cứ lúc nào .
Ông ta nói như vậy, căn bản là không muốn ở thảo luận nhiều về vấn đề Hàn Đông làm nhiều này.
Hạ Kim Cường nhìn ông ta một cái, rồi lại nhìn về phía Hàn Đông, mỉm cười nói
- Đồng chí Hàn Đông đích thật là người lựa chọn thích hợp nhất, đương nhiên Bí thư Hề vừa nhắc tới vấn đề cũng cần phải xem xét, có điều tôi tin rằng nếu để đồng chí Hàn Đông phụ trách công trình đường Tân Giang, đồng chí nhất định sẽ mau chóng thân thuộc tình hình đồng thời triển khai công tác có hiệu quả. Liên quan tới vấn đề này, tôi đề nghị nghe quan điểm của đồng chí Hàn Đông
Ông ta nói ra có hai ý quan trọng, một là muốn đối nghịch với Hề Hiểu Kiện, hai là muốn mượn cơ hội thể hiện thiện ý với Hàn Đông, ít nhất lời của mình, thể hiện ra sự tín nhiệm và ủng hộ Hàn Đông.
Trong lòng Hàn Đông thầm cười khổ, vốn dĩ hắn đã từ bỏ quyền về vấn đề này rồi, nhưng Ngụy Du Vĩ bỗng nhiên đề xuất để hắn đảm nhiệm chức tổng chỉ huy, lại kéo hắn vào bên trong vấn đề, hắn cũng không hiểu ý của Ngụy Du Vĩ, nhưng công trình đường Tân Giang này đã là tiêu điểm tranh đoạt của mọi người, hắn tự nhiên cũng không thể lấy lòng mà đi.
- Vô cùng cảm tạ các đồng chí tín nhiệm tôi, tôi cũng có lời này, hoàn toàn phục tùng nghị quyết của hội nghị Thường ủy Thành ủy, kiên quyết hoàn toàn làm tốt công việc của bản thân.
Tuy rằng Hàn Đông không có nói rõ, nhưng mọi người cũng nghe ra được, Hàn Đông thể hiện không tiếp tay chuyện này.
Ngụy Du Vĩ vẫn mỉm cười như trước không có gì thay đổi, trong lòng nghĩ
- Tên này, xem ra không muốn đắc tội với hai bên Hề Hiểu Kiện và Hạ Kim Cường rồi, hừ, cho dù là trốn được lần này, lần sau chưa chắc đã trốn được đâu. Hơn nữa, trừ phi hắn giống như tầm thường, nếu không, không thể không chọn lập trường.
Bây giờ tất cả mọi người đều tiến hành thảo luận vấn đề người phụ trách công trình đường Tân Giang, ý kiến tương đối phân tán, cho dù người ủng hộ của Hề Hiểu Kiện nhiều hơn một chút, cũng chỉ là có năm phiếu thôi, không có quá nửa số phiếu Thường ủy, cũng không thể thuận lợi thực hiện mục đích của ông ta được. Đương nhiên. Làm Bí thư Thành ủy, dưới dạng tình huống này, ông ta cũng có quyền độc đoán ngang ngược.
Chỉ là, trừ phi tình huống bất đắc dĩ, thông thường không có ý nào thông qua ý nguyện của Bí thư Thành ủy, phương thức đạt được mục đích, cho dù quyết định như thế, trên cơ bản hiển thị năng lực nằm trong tay Bí thư Thành ủy xảy ra vấn đề.
Hể Hiểu Kiện lúc này trong lòng đấu tranh kịch liệt.
Trong phòng hội nghị yên lặng như tờ, không khí có chút áp lực, mọi người đều tập trung sự chú ý về phía Hề Hiểu Kiện.
Một lát sau, Hề Hiểu Kiện mới quyết định, cho dù công trình đường Tân Giang này ông ta nhất định phải nắm chắc trong tay mình, bây giờ các vị Thường ủy khó có thể hình thành ý kiến nhất trí, vậy thì ông ta đành phải chuyên quyền độc đoán một lần, cũng vừa hay để thằng nhóc tinh quái Hàn Đông nhận thức một chút mà thôi.
- Xem ra ý kiên mọi người phân tán, vậy thì bây giờ theo ý tôi để đồng chí Tạ Thị Duy phụ trách công trình đường Tân Giang, đợi mọi người thống nhất ý kiến rồi, mới tiến hành điều chỉnh, tiếp theo tiến hành thảo luận mục thứ hai, thảo luận vấn đề nhân sự của Ủy ban Xây dựng, Cục xây dựng Đô thị và các bộ môn.
Tiếp theo hội nghị, vẫn tiến hành tranh đấu kịch liệt như trước, Hàn Đông dù sao cũng đã quyết bảo vệ chủ ý.
Hề Hiểu Kiện, Hạ Kim Cường, Ngụy Du Vĩ ba người đại biểu cho ba thế lực ba bên, thông qua gặp gỡ kết nối, tranh đoạt và thảo hiệp, cuối cũng cũng chọn được người ứng cử.
- Hội nghị hôm nay tạm dừng ở đây, tan họp
Hề Hiểu Kiện trầm mặt tuyên bố hội nghị kết thúc, lập tức nhanh chóng đi ra ngoài.
Trong lòng ông ta đương nhiên rất không tốt, làm một Bí thư Thành ủy không thể hoàn toàn khống chế được hội nghị Thường ủy Thành ủy, đây là một thất bại lớn nhất. Cho dù cuối cùng ông ta độc đoán chuyên quyền đưa công trình đường Tân Giang vào tay người của mình, nhưng ông ta biết vấn đề này sớm muộn cũng phải giải quyết, chưa biết chừng bởi vì bản thân làm như vậy, Hạ Kim Cường và Ngụy Du Vĩ sẽ vì thế mà liên thủ lại, vậy thì tình hình về sau càng thêm phức tạp.
Hạ Kim Cường trong lòng có chút cao hứng, ông ta tin hội nghị hôm nay, khiến trong lòng Hàn Đông ít nhiều cũng có chút khó chịu với Hề Hiểu Kiện, đây là một khởi đầu tốt đẹp.
- Thật đúng là phức tạp
Hàn Đông quay trở lại văn phòng, hồi tưởng lại tình hình trong phòng hội nghị lúc đó, chỉ có thể cười khổ.
Xem ra về sau bản thân phải cẩn thận một chút mới được, Hề Hiểu Kiện và Hạ Kim Cường hai người này không phải là chiếc đèn cạn dầu ở trong tỉnh. Đồng thời tuy Phó bí thư Ngụy Du Vĩ ở trong cuộc họp đề nghị mình đảm nhiệm chức tổng chỉ huy công trình đường Tân Giang, nhưng dụng ý của ông ta lại không thể hiểu hết được, Hàn Đông cũng không thể bởi vì sự kiện này mà cảm thấy ông ta có thiện cảm với bản thân.
Thật là bởi vì loại tình huống này, Hàn Đông càng cảm thấy, chắc phải nên giao lưu một chút với Hoàng Văn Vận một chút mới được. Dù sao Hoàng Văn Vận đến thành phố Tân Châu cũng biết sự tinh lâu như vậy, ông ta hiểu biết về tình hình chắc chắn không ít.
Lúc này điện thoại vang lên, Hàn Đông cầm điện thoại ra, là số điện thoại của huyện Phú Nghĩa, nhận điện thoại thì là giọng cung kính của Tả Nhất Sơn
- Chủ tịch Hàn, thủ tục chỗ tôi đã làm xong rồi, sáng sớm mai tôi mang qua.
Hàn Đông nói
- Hành động của cậu nhanh thật đấy, cần tôi phái người tiếp đón một chút không?
Tả Nhất Sơn vội nói
- Không cần đâu, Chủ tịch Hàn, tôi cũng không có đem theo nhiều đồ, tự tôi qua là được rồi.
- Vậy được rồi
Hàn Đông nói, đối với hành động nhanh như vậy của Tả Nhất Sơn, hắn vô cùng vừa lòng, nói thẳng ra là mình quả thật không có nhìn lầm người.
Vừa mới dập điện thoại, thì điện thoại của Chu Chính gọi đến, giọng cười trong điện thoại của ông ta
- Lãnh đạo, việc ngài giao phó đã làm xong rồi, khi nào thì tôi có thể mang đồ qua cho ngài?
Hàn Đông trước đây có hỏi thăm qua Chu Chính. Để gã giúp mình xử lý biển số xe ở đây, gã cải trang chiếc Santan nhưng mang biển số xe Thục Đô, như vậy thì dùng trong này có chút thấy được, cho nên Hàn Đông phải nhờ Chu CHính giúp mình làm một cái biển số xe bình thường, thế này mới thuận tiện một chút.
- Vậy trước khi tan ca thì cậu đến lầu số sáu đợi tôi vậy, buổi tôi chúng ta cùng Chủ tịch thành phố Hoàng Văn Vận đi uống vài chén
Sở dĩ mang theo Chu Chính, Hàn Đông cũng là bất đắc dĩ, trước mắt Hàn Đông không có người có thể dùng được, thân tín chân chính chỉ có mình Chu Chính, bởi vậy mang gã theo, cũng coi như là cho gã thêm chút quan hệ.
Chu Chính nói
- Không vấn đề gì, vậy tôi đợi một lúc nữa rồi qua đó nhé.
Năm giờ chiều, Hoàng Văn Vận gọi điện thoại đến, nói thời gian và địa điểm cho Hàn Đông, sau Nhất Chiêu không xa có Ảo Mộng Thành, chỗ đó là chốn ẩm thực, giải trí tiêu phí xa hoa, Hàn Đông đứng ở trên ban công thường của tòa ký túc Nhất Chiêu cũng có thể nhìn thấy tấm biến Ảo Mộng Thành to lớn ở phía xa xa, buổi tối ảnh đèn từ nơi xa đó đều có thể nhìn thấy được.
Năm giờ bốn mươi phút, Hàn Đông mới tan ca, về đến tòa nhà số sáu Nhất Chiêu, thì nhìn thấy Chu Chính đang cười ha ha với bảo vệ tòa số sáu rồi, xem bộ dạng hai người tán gẫu rất hợp nhau, không ngừng cười nói, Chu Chính tên này, ngược lại rất biết tạo mối quan hệ
Nhìn thấy xe của Hàn Đông đi đến, bảo vệ liền ngừng nói chuyện với Chu Chính, vẻ mặt nghiêm túc đứng dậy, giúp hắn mở cửa.
Hàn Đông dừng xe lại, xuống xe nói với Chu Chính nói
- Tiểu tử cậu lại ở đây bốc phét cái gì vậy?
- Hà hà, lãnh đạo, tôi có bốc phét gì đâu, chỉ là anh bảo vệ đây rất có trách nhiệm, mặc cho tôi nói gì, anh ta cũng không để cho tôi đi vào
Chu Chính cười ha ha nói.
Bảo vệ trước đây nói gì cũng không chịu cho vào, tuy nhiên, Chu Chính đi vào tuy là có thể hiện có quen biết Hàn Đông, là Hàn Đông gọi gã đến, nhưng anh ta vẫn không cho vào, lúc này Chu Chính thật sự là có quen Hàn Đông, trong lòng liền cảm thấy hối hận.
Hàn Đông khẽ mỉm cười nói
- Đấy là chức trách của anh ta
Lập tức quay ra khen ngợi anh bảo vệ một câu, đồng thời nói với anh ta về sau Chu Chính có thể tùy ý đi vào tìm mình.
Đi vào trong vườn, Chu Chính từ trong chiếc túi plastic màu đen mang ra một tấm biển xe, nói
- Lãnh đạo, cái này tôi đưa cho anh
Hàn Đông nói
- Cậu mang theo công cụ?
- Ha ha, cái đó là đương nhiên rồi
Chu Chính nói, cầm cái tua vít ra, rất nhanh thay biển số xe cho chiếc Satana, thay vào biển số xe của thành phố Tân Châu, vỗ tay nói
- Xong rồi.
Sau đó, hai người lên xe, Hàn Đông nói địa điểm cho Chu Chính, Chu Chính khởi động xe chạy lên phía trước
- Lãnh đạo, xe của ngài thích thật
Chu Chính vừa lái xe vừa cười ha ha nói.
Hàn Đông khẽ mỉm cười nói
- Chỉ là chiếc xe mà thôi.
- Cái đó không giống nhau
Chu Chính nói
- Sau này lãnh đạo có chuyện gì, cứ để tôi làm lái xe được rồi.
Hàn Đông nói:
- Để anh làm tài xế thì thiệt cho anh rồi
- Không đâu, lái xe cho lãnh đạo là vinh hạnh của tôi
Chu Chính cười cười nói
Hàn Đông lườm y một cái nói:
- Nói ít thôi, tập trung mà lái xe kìa
- Lãnh đạo yên tâm, kỹ thuật lái xe của tôi, khẳng định không có vấn đề
*Hai người vừa cười vừa nói rất nhanh đã đến cửa Ảo Mộng Thành
Hàn Đông vừa nhìn, Ảo Mộng Thành này quả không tồi, trước cửa đã đậu không biết bao nhiêu là xe, mấy bảo vệ đang hương dẫn xe đậu vào bãi
- Tôi cũng là lần đầu đến nơi này…
Chu Chính vừa đánh bánh lái vừa nói
Lúc này một chiếc Sanathan khác cũng vừa chạy tới, nhìn thấy khoảng đất trống, liền lập tức cho xe vào, kết quả tai xế không khống chế tốt bánh lái, liền va chạm với xe của Hàn Đông*
Rầm một tiếng, xe Hàn Đông không sao, kết quả xe đối phương bị hỏng đèn trước đầu xe
- Mẹ nó chứ, lái xe kiểu gì thế…
*Tài xế xe thấy thế, lập tức phát hỏa, một chân đạp tung cánh cửa nhảy xuống, lớn lối hét:
- Đền tiền, mẹ nó chứ…
*
Hàn Đông lạnh mặt nói:
- Rõ ràng là anh đụng vào mà…
*
- Mẹ nó, đụng cái đầu mẹ mày
Tên tài xế kia thô lỗ cộc cằn, thấy Hàn Đông xuống xe, liền hùng hổ xông đến, giơ tay tính chộp lấy cổ áo Hàn Đông*
/1284
|