Hội nghị kết thúc, Hề Hiểu Kiến vẻ mặt nặng nề, đi nhanh ra khỏi phòng hội nghị.
Mà ngược lại, Hạ Kim Cường lại vui vẻ mỉm cười, lớn tiếng nói chuyện với Hàn Đông.
Hạ Kim Cường thật sự rất vui, chuyện ngày hôm nay, y và Hàn Đông mỗi người đề danh một người, kết quả đều được thông qua trong Hội nghị thường vụ với số phiếu 6/7. Đây quả thật là một Hội nghị thường vụ y cảm thấy nhẹ nhõm nhất kể từ khi đến Tân Châu đến nay.
Tuy chỉ là hai người ở hai vị trí không quan trọng lắm, nhưng tình thế trong Hội nghị thường vụ lần này lại khiến Hạ Kim Cường thật sự vui mừng, giống như đã đánh thắng trong một cuộc chiến vậy.
Thấy Hề Hiểu Kiến sắc mặt tối sầm đi ra khỏi Hội nghị thường vụ, trong lòng Hạ Kim Cường không khỏi cảm thấy vui sướng không thể nói nên lời.
- Hàn Đông này, quả thật đã lôi kéo được Hàn Quốc Bình rồi, thật sự lợi hại đấy.
Trong lòng Hạ Kim Cường thầm nghĩ,
- Con người này, quả thật biết giấu tài. E rằng hắn sớm đã liên lạc trước với Hàn Quốc Bình rồi, nhưng từ sau khi hắn đẩy Hoàng Văn Vận lên vị trí Ủy viên thường vụ, hắn mới thể hiện tất cả những việc này ra. Hắn nắm được ba phiếu, còn mình và Hề Hiểu Kiến đều nắm được bốn phiếu, cũng tức là, cho dù hắn đứng về phía bên nào, cũng đều có thể khống chế được Hội nghị thường vụ.
Nghĩ thông suốt được điều này, trong lòng Hạ Kim Cường không khỏi cảm thấy khiếp sợ. Hàn Đông làm được tất cả những việc này, cũng quả thật quá khiến người ta khiếp sợ rồi. Lẽ nào tất cả những việc này đều là hắn đã tính toán trước hết rồi, nếu không, tại sao hắn chỉ xuống tay với phía Hề Hiểu Kiến mà thôi?
- Cứ như thế này, hắn nắm được ba phiếu, cho dù là mình hay Hề Hiểu Kiến, đều không thể khinh thường hắn được. Nếu hắn đưa ra yêu cầu gì, chỉ cần không quá mức quá đáng, cho dù là ai cũng phải đáp ứng rồi.
Hạ Kim Cường càng nghĩ càng cảm thấy con người Hàn Đông này quả thật quá biết nắm bắt thế cục rồi,
- Xem ra, hắn chỉ là một Ủy viên thường vụ xếp gần chót, nhưng sau khi nắm được hai phiếu là Hoàng Văn Vận và Hàn Quốc Bình, hắn lại bỗng nhiên có được thực lực ngang hàng với mình và Hề Hiểu Kiến. Thậm chí ngay cả lời nói của nhân vật số ba trong Thành ủy, thân là Phó bí thư – Ngụy Dụ Vỹ - cũng không nặng bằng Hàn Đông nữa.
Nhìn gương mặt mỉm cười tươi tỉnh của Hàn Đông, lúc này, sự vui mừng trong lòng Hạ Kim Cường không còn nhiều như lúc trước nữa. Bây giờ y đã nhận thấy được sự việc khá nghiêm trọng, đó chính là thế cục mà Hàn Đông lao tâm xếp đặt, e rằng không phải chỉ là muốn đánh tan cục diện tốt đẹp này. Trong thực tế công tác, e rằng hắn sẽ không hoàn toàn nghiêng về phía y, mà là làm lợi ích một phía.
- Trước đó hắn thể hiện sự thân thiết với mình, e rằng cũng chỉ là để cho Hề Hiểu Kiến thấy mà thôi. Trong lần Hội nghị thường vụ này hắn thể hiện thực lực của hắn, e rằng sau này cũng không dễ dàng gì. Xem ra cho dù mình có lôi kéo thế nào đi nữa, e rằng hắn cũng sẽ không hoàn toàn dựa vào mình.
Hạ Kim Cường cũng hiểu rằng, nếu Hàn Đông thật sự đứng về phía y, thì ít nhất ở trong Hội nghị thường vụ, y cũng có thể nắm giữ được quyền chủ động rồi. Như vậy, những ngày tháng của Hề Hiểu Kiến thật không dễ sống tí nào. Như thế gã nhất định sẽ nghĩ cách, sẽ nghĩ đến phía Tỉnh ủy, hoặc là theo một lối khác. Nói tóm lại, nếu một Bí thư Thành ủy nhưng lại không nắm được Hội nghị thường vụ, chắc chắn gã sẽ không vui, như vậy chắc chắn gã sẽ thông qua một cách khác để thay đổi. Như vậy Hàn Đông đứng về phía y, thì sẽ bức Hề Hiểu Kiến đến mức sẽ làm ra những thủ đoạn bất đắc dĩ, thì sự việc ngược lại sẽ không được tốt lắm.
Nhưng nếu Hàn Đông cứ giữ tình hình như thế này, cứ đứng giữa sự lựa chọn hợp tác với Hề Hiểu Kiến hoặc Hạ Kim Cường, như thế mọi việc đều sẽ thuận lợi, y cũng sẽ có được lợi ích lớn hơn. Khi Hàn Đông thật sự nghiêng về một phía nào đó, quan trường của thành phố Tân Châu, sẽ lập tức biến thành một cục diện đáng buồn. Mặc dù Hề Hiểu Kiến bị áp chế, nhưng nếu y toàn lực phản kích thì còn thiếu rất nhiều đường sống. Còn Hàn Đông cứ giữ thế trung lập, thì sự việc sẽ có nhiều khả năng thay đổi hơn, mà Hề Hiểu Kiến cũng không đến nỗi bị áp chế quá đáng đến nỗi làm ra một số việc cực đoan.
- Nếu đổi lại là tôi, e rằng cũng sẽ chọn làm như vậy.
Hạ Kim Cường thầm nghĩ trong lòng, không khỏi lộ ra một tia cười khổ, trong lòng đã quyết định, sau này đối xử với Hàn Đông, thật sự phải dụng tâm hơn mới được.
Tình hình của Hội nghị thường vụ thành phố Tân Châu, rất nhanh liền truyền đi khắp Tân Châu. Rất nhiều người đều biết, Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến và Phó bí thư Ngụy Dụ Vỹ liên kết lại, nhưng vẫn không địch lại được Hạ Kim Cường. Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường dưới sự trợ giúp của nhóm người Hạ Đông, đã áp chế được Hề Hiểu Kiến trong Hội nghị thường vụ, giành được thắng lợi toàn diện. Mặc dù chỉ là sắp xếp hai vị trí về mặt nhân sự, nhưng ý nghĩa của nó lại không hề nhỏ.
Trong khoảng thời gian ngắn, quan trường của thành phố Tân Châu, lại nổi sóng, quả thật cũng có một loại thế cục đảo ngược.
Đồng thời với sự thay đổi trong cục diện Thành ủy, Quận ủy quận Cao Bằng cũng có một chút thay đổi mới. Cùng với việc Thường Trác Bân được Thành ủy bổ nhiệm làm Ủy viên thường vụ Quận ủy, nhóm người Bí thư Đảng ủy Công an, Chủ tịch quận Thường Tĩnh Phong liền nắm được quyền chủ động trong Quận ủy Cao Bằng. Không quá hai ngày, Chu Chính liền được bổ nhiệm làm Trưởng phòng Công an quận Cao Bằng.
Một loạt những sự thay đổi này, dẫn đến kết quả chính là, Hàn Đông bỗng chốc bận hơn rất nhiều, mỗi ngày đều có rất nhiều cán bộ thông qua Tả Nhất Sơn để xin chỉ thị Hàn Đông muốn đi báo cáo công tác với cấp trên. Thân trong chốn quan trường, tin tức các phương diện đương nhiên cũng sẽ rất nhanh chóng. Nếu bây giờ Hàn Đông đã nắm được thế mạnh lớn như vậy, những người có chút đầu óc thì phải biết nắm bắt cơ hội.
Tuy nhiên không phải người nào Hàn Đông cũng gặp, người bình thường đều đã bị Tả Nhất Sơn từ chối khéo, chỉ có những nhân vật quan trọng mới được Hàn Đông bớt chút thời gian mà gặp mặt.
Tuy Hàn Đông cũng hy vọng có thể nhanh chóng làm được việc gì đó, làm được việc lớn, nhưng cũng biết vội vàng quá thì sẽ chẳng được gì, cho nên cũng không làm việc quá vội vàng. Như bây giờ trong tay Hàn Đông đang cầm sách lược kinh doanh thành thị mà Tả Nhất Sơn viết, tuy bên trong có rất nhiều phương pháp Hàn Đông cũng đồng tình, nhưng nếu thật sự thực hiện, lại không phải trong chốc lát đã có thể thực hiện được. Dù sao bây giờ Hàn Đông cũng chưa phải là Bí thư Thành ủy, thậm chí Chủ tịch thành phố cũng chưa được. Mặc dù bây giờ đã có được một chút quyền lực nhất định, nhưng muốn làm lớn một phen, vẫn còn phải suy nghĩ thật kỹ nữa.
Hàn Đông bây giờ vẫn còn phải vừa chuẩn bị, vừa tích lũy sức mạnh.
Tháng tư năm chín lăm, Trung Quốc đã xảy ra một vài việc lớn.
Mặc dù Hàn Đông đang ở trong thành phố Tân Châu, nhưng đối với một số việc trong hệ thống quan chức cấp cao của Trung Quốc, hắn vẫn thỉnh thoảng quan tâm đến. Trong đó có ba việc, là trọng điểm chú ý của Hàn Đông.
Việc thứ nhất, ngày mười một tháng tư, nhà cách mạng vô sản, chính trị gia vĩ đại, người kiệt xuất của chủ nghĩa Mác, một trong những người đặt nền móng cho việc khai sáng xây dựng kinh tế của nước Cộng hòa Trung Hoa, người lãnh đạo kiệt xuất và có kinh nghiệm của Đảng và nhà nước Trung Hoa – đồng chí Tạ Vân Phi, vì bệnh nặng mà qua đời ở Yến Kinh, hưởng thọ chín mươi tuổi.
Vị lão thành Tạ Vân Phi này, cũng giống như ông nội của Hàn Đông vậy, là một trong những cán tay trái phải của Thủ tướng Nam Tuần, có uy vọng rất lớn trong giới cán bộ cấp cao Trung Quốc. Sau khi Trung Quốc dựng nước, ông vẫn luôn ở bên cạnh Thủ tướng Nam Tuần giúp đỡ trong những công việc về mặt kinh tế, lập được những công lao rất lớn, thậm chí còn có thể nói về địa vị còn quan trọng hơn ông cụ Hàn rất nhiều. Chỉ có điều mấy năm nay ông cụ Hàn lấy lùi làm tiến, lùi về tuyến hai nghỉ ngơi, lại được Thủ tướng Nam Tuần nể trọng hơn, nên mới dần dần có được thế ngang bằng với ông cụ Tạ.
Ông cụ Tạ qua đời, khiến Thủ tướng Nam Tuần vô cùng đau lòng. Ông cụ Hàn cũng rất tiếc nuối, dù sao cũng là người cùng một thời với họ, đều là những chiến hữu cùng sát vai chiến đấu, tình bạn cách mạng mấy chục năm nay, sâu sắc đến dường nào. Bây giờ ai cũng đều già đi, bạn chiến hữu từng người từng người qua đời, bọn họ nhìn người nghĩ đến ta, không khỏi có chút thương cảm.
Ông cụ Hàn sau khi đi tiễn ông cụ Tạ một đoạn đường về, lại gặp riêng Thủ tướng Nam Tuần một lúc. Còn về việc họ đã nói những chuyện gì với nhau, thì không ai biết được. Nhưng sau khi ông cụ Hàn về nhà, lại gọi điện thoại cho Hàn Đông, hỏi tỉ mỉ về công việc của hắn ở thành phố Tân Châu, dặn dò Hàn Đông cố gắng làm việc cho tốt.
Hàn Đông hiểu được tâm tình của ông cụ, cũng không biết phải nói thế nào. Đồng thời Hàn Đông cũng biết một hai năm nữa thậm chí Thủ tướng Nam Tuần cũng sẽ ra đi, sinh lão bệnh tử, điều này cũng là thường tình của con người.
Nhưng Hàn Đông cũng cảm nhận được một chút áp lực. Dù sao bây giờ cũng vì thay đổi của Hàn Đông, vận mệnh của nhà họ Hàn đã có rất nhiều thay đổi. Nhưng đồng thời với đó sự thay đổi còn có cả đối thủ của Hàn Đông, Tô Xán bây giờ cũng khác với đời trước, tuy thế phát triển không mạnh bằng Hàn Đông, nhưng bước đi rất vững chắc, khiến Hàn Đông cảm thấy có áp lực rất lớn.
Việc thứ hai, ngày mười ba tháng tư, Ủy ban Cải cách chế định Quốc gia gửi xuống《Những điểm cơ bản về thực hiện cải cách thể chế năm 1995》. Nội dung chủ yếu là: Thứ nhất, tăng cường cải cách doanh nghiệp nhà nước, tiến thêm một bước trong việc phát huy tác dụng chủ đạo và cốt cán của doanh nghiệp vừa và lớn; Thứ hai, tích cực đẩy mạnh việc cải cách chế độ nhà ở và cải cách thể chế bảo hiểm thất nghiệp xã hội ở các thành thị và thị trấn, lấy công nhân viên chức xí nghiệp nuôi dưỡng người già và giúp đỡ người thất nghiệp; Thứ ba, củng cố và hoàn thiện cải cách thể chế quản lý vĩ mô; Thứ tư, đẩy mạnh việc bồi dưỡng thị trường, nắm chặt lập pháp kinh tế, cải cách trình tự kinh tế; Thứ năm, tiếp tục đi sâu vào vấn đề cải cách thể chế kinh tế nông thôn, thúc đẩy nền kinh tế nông thôn phát triển toàn diện; Thứ sáu, nắm bắt địa điểm làm thí nghiệm cải cách, tổng kết kinh nghiệm, từng bước mở rộng.
Những điểm cơ bản thực hiện này, đối với phương hướng cải cách thể chế kinh tế của nước Trung Quốc sau này, mang một ý nghĩa mang tính chỉ đạo. Hàn Đông đã nghiên cứu chuyên sâu về việc này, đối với việc phát triển về sau này của Hàn Đông cũng rất quan trọng. Tuy Hàn Đông biết thế cục phát triển mạnh sau này, nhưng những chi tiết nhỏ hơn, Hàn Đông lại phải dựa vào bản thân mình để lĩnh hội, để nỗ lực.
Còn việc thứ ba, đối với Hàn Đông mà nói là vô cùng có ý nghĩa.
Ngày hai mươi bảy tháng tư, Ủy viên thường vụ bộ Chính trị trung ương Cổ Thần Dương được sự ủy thác của Trung ương tuyên bố tại Hội nghị cán bộ Yến Kinh: Bổ nhiệm Dư Kiện Hưng làm Ủy viên Thành ủy, Ủy viên thườn vụ, Bí thư Yến Kinh.
Dư Kiện Hưng thân là Ủy viên bộ Chính trị, là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, nay lại được bổ nhiệm làm Bí thư Thành ủy Yến Kinh, quyền lực lại càng lớn.
Hàn Đông biết, Trung ương sắp xếp như vậy là muốn nhân cơ hội này để xử lý Trình Đồng – Bí thư Thành ủy tiền nhiệm của Yến Kinh.
Nhưng mặt khác, điều khiến Hàn Đông kinh ngạc là, vận mệnh của ông ngoại hắn - Dư Kiện Hưng lại giống với vận mệnh của một người nào đó mà hắn còn nhớ trong đầu.
Vốn dĩ ở đời trước, Dư Kiện Hưng vào đúng năm này lại từ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật mà lùi về tuyến hai, đến Hội đồng nhân dân đảm nhiệm vị trí Phó chủ tịch Quốc hội. Còn người kế nhiệm của ông ta, được bổ nhiệm làm Bí thư Thành ủy Yến Kinh, vì phá được một vụ đại án khiến người ta khiếp sợ, mà trong hai năm sau đó, thuận lợi trở thành Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trung ương, trở thành một trong bảy Ủy viên thường vụ lớn nhất.
Mà ngược lại, Hạ Kim Cường lại vui vẻ mỉm cười, lớn tiếng nói chuyện với Hàn Đông.
Hạ Kim Cường thật sự rất vui, chuyện ngày hôm nay, y và Hàn Đông mỗi người đề danh một người, kết quả đều được thông qua trong Hội nghị thường vụ với số phiếu 6/7. Đây quả thật là một Hội nghị thường vụ y cảm thấy nhẹ nhõm nhất kể từ khi đến Tân Châu đến nay.
Tuy chỉ là hai người ở hai vị trí không quan trọng lắm, nhưng tình thế trong Hội nghị thường vụ lần này lại khiến Hạ Kim Cường thật sự vui mừng, giống như đã đánh thắng trong một cuộc chiến vậy.
Thấy Hề Hiểu Kiến sắc mặt tối sầm đi ra khỏi Hội nghị thường vụ, trong lòng Hạ Kim Cường không khỏi cảm thấy vui sướng không thể nói nên lời.
- Hàn Đông này, quả thật đã lôi kéo được Hàn Quốc Bình rồi, thật sự lợi hại đấy.
Trong lòng Hạ Kim Cường thầm nghĩ,
- Con người này, quả thật biết giấu tài. E rằng hắn sớm đã liên lạc trước với Hàn Quốc Bình rồi, nhưng từ sau khi hắn đẩy Hoàng Văn Vận lên vị trí Ủy viên thường vụ, hắn mới thể hiện tất cả những việc này ra. Hắn nắm được ba phiếu, còn mình và Hề Hiểu Kiến đều nắm được bốn phiếu, cũng tức là, cho dù hắn đứng về phía bên nào, cũng đều có thể khống chế được Hội nghị thường vụ.
Nghĩ thông suốt được điều này, trong lòng Hạ Kim Cường không khỏi cảm thấy khiếp sợ. Hàn Đông làm được tất cả những việc này, cũng quả thật quá khiến người ta khiếp sợ rồi. Lẽ nào tất cả những việc này đều là hắn đã tính toán trước hết rồi, nếu không, tại sao hắn chỉ xuống tay với phía Hề Hiểu Kiến mà thôi?
- Cứ như thế này, hắn nắm được ba phiếu, cho dù là mình hay Hề Hiểu Kiến, đều không thể khinh thường hắn được. Nếu hắn đưa ra yêu cầu gì, chỉ cần không quá mức quá đáng, cho dù là ai cũng phải đáp ứng rồi.
Hạ Kim Cường càng nghĩ càng cảm thấy con người Hàn Đông này quả thật quá biết nắm bắt thế cục rồi,
- Xem ra, hắn chỉ là một Ủy viên thường vụ xếp gần chót, nhưng sau khi nắm được hai phiếu là Hoàng Văn Vận và Hàn Quốc Bình, hắn lại bỗng nhiên có được thực lực ngang hàng với mình và Hề Hiểu Kiến. Thậm chí ngay cả lời nói của nhân vật số ba trong Thành ủy, thân là Phó bí thư – Ngụy Dụ Vỹ - cũng không nặng bằng Hàn Đông nữa.
Nhìn gương mặt mỉm cười tươi tỉnh của Hàn Đông, lúc này, sự vui mừng trong lòng Hạ Kim Cường không còn nhiều như lúc trước nữa. Bây giờ y đã nhận thấy được sự việc khá nghiêm trọng, đó chính là thế cục mà Hàn Đông lao tâm xếp đặt, e rằng không phải chỉ là muốn đánh tan cục diện tốt đẹp này. Trong thực tế công tác, e rằng hắn sẽ không hoàn toàn nghiêng về phía y, mà là làm lợi ích một phía.
- Trước đó hắn thể hiện sự thân thiết với mình, e rằng cũng chỉ là để cho Hề Hiểu Kiến thấy mà thôi. Trong lần Hội nghị thường vụ này hắn thể hiện thực lực của hắn, e rằng sau này cũng không dễ dàng gì. Xem ra cho dù mình có lôi kéo thế nào đi nữa, e rằng hắn cũng sẽ không hoàn toàn dựa vào mình.
Hạ Kim Cường cũng hiểu rằng, nếu Hàn Đông thật sự đứng về phía y, thì ít nhất ở trong Hội nghị thường vụ, y cũng có thể nắm giữ được quyền chủ động rồi. Như vậy, những ngày tháng của Hề Hiểu Kiến thật không dễ sống tí nào. Như thế gã nhất định sẽ nghĩ cách, sẽ nghĩ đến phía Tỉnh ủy, hoặc là theo một lối khác. Nói tóm lại, nếu một Bí thư Thành ủy nhưng lại không nắm được Hội nghị thường vụ, chắc chắn gã sẽ không vui, như vậy chắc chắn gã sẽ thông qua một cách khác để thay đổi. Như vậy Hàn Đông đứng về phía y, thì sẽ bức Hề Hiểu Kiến đến mức sẽ làm ra những thủ đoạn bất đắc dĩ, thì sự việc ngược lại sẽ không được tốt lắm.
Nhưng nếu Hàn Đông cứ giữ tình hình như thế này, cứ đứng giữa sự lựa chọn hợp tác với Hề Hiểu Kiến hoặc Hạ Kim Cường, như thế mọi việc đều sẽ thuận lợi, y cũng sẽ có được lợi ích lớn hơn. Khi Hàn Đông thật sự nghiêng về một phía nào đó, quan trường của thành phố Tân Châu, sẽ lập tức biến thành một cục diện đáng buồn. Mặc dù Hề Hiểu Kiến bị áp chế, nhưng nếu y toàn lực phản kích thì còn thiếu rất nhiều đường sống. Còn Hàn Đông cứ giữ thế trung lập, thì sự việc sẽ có nhiều khả năng thay đổi hơn, mà Hề Hiểu Kiến cũng không đến nỗi bị áp chế quá đáng đến nỗi làm ra một số việc cực đoan.
- Nếu đổi lại là tôi, e rằng cũng sẽ chọn làm như vậy.
Hạ Kim Cường thầm nghĩ trong lòng, không khỏi lộ ra một tia cười khổ, trong lòng đã quyết định, sau này đối xử với Hàn Đông, thật sự phải dụng tâm hơn mới được.
Tình hình của Hội nghị thường vụ thành phố Tân Châu, rất nhanh liền truyền đi khắp Tân Châu. Rất nhiều người đều biết, Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến và Phó bí thư Ngụy Dụ Vỹ liên kết lại, nhưng vẫn không địch lại được Hạ Kim Cường. Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường dưới sự trợ giúp của nhóm người Hạ Đông, đã áp chế được Hề Hiểu Kiến trong Hội nghị thường vụ, giành được thắng lợi toàn diện. Mặc dù chỉ là sắp xếp hai vị trí về mặt nhân sự, nhưng ý nghĩa của nó lại không hề nhỏ.
Trong khoảng thời gian ngắn, quan trường của thành phố Tân Châu, lại nổi sóng, quả thật cũng có một loại thế cục đảo ngược.
Đồng thời với sự thay đổi trong cục diện Thành ủy, Quận ủy quận Cao Bằng cũng có một chút thay đổi mới. Cùng với việc Thường Trác Bân được Thành ủy bổ nhiệm làm Ủy viên thường vụ Quận ủy, nhóm người Bí thư Đảng ủy Công an, Chủ tịch quận Thường Tĩnh Phong liền nắm được quyền chủ động trong Quận ủy Cao Bằng. Không quá hai ngày, Chu Chính liền được bổ nhiệm làm Trưởng phòng Công an quận Cao Bằng.
Một loạt những sự thay đổi này, dẫn đến kết quả chính là, Hàn Đông bỗng chốc bận hơn rất nhiều, mỗi ngày đều có rất nhiều cán bộ thông qua Tả Nhất Sơn để xin chỉ thị Hàn Đông muốn đi báo cáo công tác với cấp trên. Thân trong chốn quan trường, tin tức các phương diện đương nhiên cũng sẽ rất nhanh chóng. Nếu bây giờ Hàn Đông đã nắm được thế mạnh lớn như vậy, những người có chút đầu óc thì phải biết nắm bắt cơ hội.
Tuy nhiên không phải người nào Hàn Đông cũng gặp, người bình thường đều đã bị Tả Nhất Sơn từ chối khéo, chỉ có những nhân vật quan trọng mới được Hàn Đông bớt chút thời gian mà gặp mặt.
Tuy Hàn Đông cũng hy vọng có thể nhanh chóng làm được việc gì đó, làm được việc lớn, nhưng cũng biết vội vàng quá thì sẽ chẳng được gì, cho nên cũng không làm việc quá vội vàng. Như bây giờ trong tay Hàn Đông đang cầm sách lược kinh doanh thành thị mà Tả Nhất Sơn viết, tuy bên trong có rất nhiều phương pháp Hàn Đông cũng đồng tình, nhưng nếu thật sự thực hiện, lại không phải trong chốc lát đã có thể thực hiện được. Dù sao bây giờ Hàn Đông cũng chưa phải là Bí thư Thành ủy, thậm chí Chủ tịch thành phố cũng chưa được. Mặc dù bây giờ đã có được một chút quyền lực nhất định, nhưng muốn làm lớn một phen, vẫn còn phải suy nghĩ thật kỹ nữa.
Hàn Đông bây giờ vẫn còn phải vừa chuẩn bị, vừa tích lũy sức mạnh.
Tháng tư năm chín lăm, Trung Quốc đã xảy ra một vài việc lớn.
Mặc dù Hàn Đông đang ở trong thành phố Tân Châu, nhưng đối với một số việc trong hệ thống quan chức cấp cao của Trung Quốc, hắn vẫn thỉnh thoảng quan tâm đến. Trong đó có ba việc, là trọng điểm chú ý của Hàn Đông.
Việc thứ nhất, ngày mười một tháng tư, nhà cách mạng vô sản, chính trị gia vĩ đại, người kiệt xuất của chủ nghĩa Mác, một trong những người đặt nền móng cho việc khai sáng xây dựng kinh tế của nước Cộng hòa Trung Hoa, người lãnh đạo kiệt xuất và có kinh nghiệm của Đảng và nhà nước Trung Hoa – đồng chí Tạ Vân Phi, vì bệnh nặng mà qua đời ở Yến Kinh, hưởng thọ chín mươi tuổi.
Vị lão thành Tạ Vân Phi này, cũng giống như ông nội của Hàn Đông vậy, là một trong những cán tay trái phải của Thủ tướng Nam Tuần, có uy vọng rất lớn trong giới cán bộ cấp cao Trung Quốc. Sau khi Trung Quốc dựng nước, ông vẫn luôn ở bên cạnh Thủ tướng Nam Tuần giúp đỡ trong những công việc về mặt kinh tế, lập được những công lao rất lớn, thậm chí còn có thể nói về địa vị còn quan trọng hơn ông cụ Hàn rất nhiều. Chỉ có điều mấy năm nay ông cụ Hàn lấy lùi làm tiến, lùi về tuyến hai nghỉ ngơi, lại được Thủ tướng Nam Tuần nể trọng hơn, nên mới dần dần có được thế ngang bằng với ông cụ Tạ.
Ông cụ Tạ qua đời, khiến Thủ tướng Nam Tuần vô cùng đau lòng. Ông cụ Hàn cũng rất tiếc nuối, dù sao cũng là người cùng một thời với họ, đều là những chiến hữu cùng sát vai chiến đấu, tình bạn cách mạng mấy chục năm nay, sâu sắc đến dường nào. Bây giờ ai cũng đều già đi, bạn chiến hữu từng người từng người qua đời, bọn họ nhìn người nghĩ đến ta, không khỏi có chút thương cảm.
Ông cụ Hàn sau khi đi tiễn ông cụ Tạ một đoạn đường về, lại gặp riêng Thủ tướng Nam Tuần một lúc. Còn về việc họ đã nói những chuyện gì với nhau, thì không ai biết được. Nhưng sau khi ông cụ Hàn về nhà, lại gọi điện thoại cho Hàn Đông, hỏi tỉ mỉ về công việc của hắn ở thành phố Tân Châu, dặn dò Hàn Đông cố gắng làm việc cho tốt.
Hàn Đông hiểu được tâm tình của ông cụ, cũng không biết phải nói thế nào. Đồng thời Hàn Đông cũng biết một hai năm nữa thậm chí Thủ tướng Nam Tuần cũng sẽ ra đi, sinh lão bệnh tử, điều này cũng là thường tình của con người.
Nhưng Hàn Đông cũng cảm nhận được một chút áp lực. Dù sao bây giờ cũng vì thay đổi của Hàn Đông, vận mệnh của nhà họ Hàn đã có rất nhiều thay đổi. Nhưng đồng thời với đó sự thay đổi còn có cả đối thủ của Hàn Đông, Tô Xán bây giờ cũng khác với đời trước, tuy thế phát triển không mạnh bằng Hàn Đông, nhưng bước đi rất vững chắc, khiến Hàn Đông cảm thấy có áp lực rất lớn.
Việc thứ hai, ngày mười ba tháng tư, Ủy ban Cải cách chế định Quốc gia gửi xuống《Những điểm cơ bản về thực hiện cải cách thể chế năm 1995》. Nội dung chủ yếu là: Thứ nhất, tăng cường cải cách doanh nghiệp nhà nước, tiến thêm một bước trong việc phát huy tác dụng chủ đạo và cốt cán của doanh nghiệp vừa và lớn; Thứ hai, tích cực đẩy mạnh việc cải cách chế độ nhà ở và cải cách thể chế bảo hiểm thất nghiệp xã hội ở các thành thị và thị trấn, lấy công nhân viên chức xí nghiệp nuôi dưỡng người già và giúp đỡ người thất nghiệp; Thứ ba, củng cố và hoàn thiện cải cách thể chế quản lý vĩ mô; Thứ tư, đẩy mạnh việc bồi dưỡng thị trường, nắm chặt lập pháp kinh tế, cải cách trình tự kinh tế; Thứ năm, tiếp tục đi sâu vào vấn đề cải cách thể chế kinh tế nông thôn, thúc đẩy nền kinh tế nông thôn phát triển toàn diện; Thứ sáu, nắm bắt địa điểm làm thí nghiệm cải cách, tổng kết kinh nghiệm, từng bước mở rộng.
Những điểm cơ bản thực hiện này, đối với phương hướng cải cách thể chế kinh tế của nước Trung Quốc sau này, mang một ý nghĩa mang tính chỉ đạo. Hàn Đông đã nghiên cứu chuyên sâu về việc này, đối với việc phát triển về sau này của Hàn Đông cũng rất quan trọng. Tuy Hàn Đông biết thế cục phát triển mạnh sau này, nhưng những chi tiết nhỏ hơn, Hàn Đông lại phải dựa vào bản thân mình để lĩnh hội, để nỗ lực.
Còn việc thứ ba, đối với Hàn Đông mà nói là vô cùng có ý nghĩa.
Ngày hai mươi bảy tháng tư, Ủy viên thường vụ bộ Chính trị trung ương Cổ Thần Dương được sự ủy thác của Trung ương tuyên bố tại Hội nghị cán bộ Yến Kinh: Bổ nhiệm Dư Kiện Hưng làm Ủy viên Thành ủy, Ủy viên thườn vụ, Bí thư Yến Kinh.
Dư Kiện Hưng thân là Ủy viên bộ Chính trị, là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, nay lại được bổ nhiệm làm Bí thư Thành ủy Yến Kinh, quyền lực lại càng lớn.
Hàn Đông biết, Trung ương sắp xếp như vậy là muốn nhân cơ hội này để xử lý Trình Đồng – Bí thư Thành ủy tiền nhiệm của Yến Kinh.
Nhưng mặt khác, điều khiến Hàn Đông kinh ngạc là, vận mệnh của ông ngoại hắn - Dư Kiện Hưng lại giống với vận mệnh của một người nào đó mà hắn còn nhớ trong đầu.
Vốn dĩ ở đời trước, Dư Kiện Hưng vào đúng năm này lại từ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật mà lùi về tuyến hai, đến Hội đồng nhân dân đảm nhiệm vị trí Phó chủ tịch Quốc hội. Còn người kế nhiệm của ông ta, được bổ nhiệm làm Bí thư Thành ủy Yến Kinh, vì phá được một vụ đại án khiến người ta khiếp sợ, mà trong hai năm sau đó, thuận lợi trở thành Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trung ương, trở thành một trong bảy Ủy viên thường vụ lớn nhất.
/1284
|