Nghe lời nói của Hàn Đông, Uông Kỳ Tài thở phào, anh ta cười:
- À, là thế này, chỗ tôi có mấy bức hình, phía trên chụp cùng anh, chính là vị hôn thê và em họ của anh, tất cả đều đẹp.
Hàn Đông ngẩn người, làm thế nào mà trong tay Uông Kỳ Tài lại có bức hình của mình chụp cùng Lữ Nhạc và Tiêu Bối Bối.
Tuy nhiên rất nhanh, Hàn Đông liền phản ứng ngay, hôm đó Chu Chính chẳng phải đã nói có người gọi điện thoại đến tố cáo mình sao, xem ra đích thực là có người nhằm vào mình rồi.
- Chu nhiệm Uông, là chuyện gì vậy?
Hàn Đông nói.
Uông Kỳ Tài cười nói:
- Ban kiểm tra kỷ luật Tỉnh Ủy nhận được đơn thư khiếu nại, nói rằng cuộc sống của anh có chút không đứng đắn.
Hàn Đông giật mình nói:
- Không phải chứ, tôi có làm chuyện gì đâu chứ, sao lại có người tố cáo như thế, chủ nhiệm Uông, anh phải giúp tôi rửa sách oan tình này.
Cũng lúc đó, Hàn Đông hiểu ra, chắc chắn có người mấy hôm trước đã theo dõi và chụp được tấm hình mình cùng Lữ Nhạc, Tiêu Bối Bối đi bơi, sau đó liền gửi lên Ban kỷ luật Tỉnh Ủy, mục đích muốn lật đổ mình.
Vậy rốt cuộc là ai? Hiện giờ ở trong thành Ủy, chỉ sợ người bất mãn với mình không ít, nên muốn tìm ra rốt cuộc người đó là ai là một chuyện không hề đơn giản.
Uông Kỳ Tài nói:
- Ừ, việc này anh cho rằng nên giải quyết như thế nào?
Anh ta nói vậy, không phải là thái độ làm việc công mà là cách nghĩ trưng cầu thăm dò ý kiến người khác. Dù sao việc này rõ ràng là nhằm vào Hàn Đông, hơn nữa hắn là người của Tân Châu, liên quan đến cục diện chính trị của thành phố Tân Châu, cho nên Uông Kỳ Tài mới thăm dò ý kiến của Hàn Đông, đó cũng là chuyện thường tình.
Hàn Dông nghĩ một lát, nói:
- Nếu đơn thư khiếu nại đã gửi đến Ủy ban Kỷ luật Tỉnh rồi, tôi nghĩ Ủy ban kỷ luật thành phố Tân Châu cũng đã nhận được đơn thư khiếu nại. Việc này tôi nghĩ, Ủy ban kỷ luật nên điều tra thế nào, thì cứ theo trình tự như thường lệ mà làm.
Đương nhiên hắn có thể nhờ Uông Kỳ Tài làm giảm sức ép của chuyện này xuống, xét cho cùng người trong ảnh, chính là người thân của mình thì người khác cũng chẳng điều tra ra việc gì. Nhưng Hàn Đông biết, đã có người khiếu nại mình, thì mục đích nhất định là muốn mình phải bị điều tra, phải lật đổ ý đồ của người đó. Nếu như bên Ủy ban kỷ luật không có động tĩnh gì, vậy người đó nhất định sẽ còn tiếp tục làm những chuyện khác. Như vậy thật nguy hiểm.
Cho nên Hàn Đông nghĩ là hy vọng Ủy ban kỷ luật có thể theo trình tự mà làm. Thậm chí làm rầm rộ chút lại càng tốt. Hắn muốn biết rốt cuộc ai là người đứng sau những chuyện này.
Uông Kỳ Tài cười nói:
- Đơn khiếu nại như vậy, cũng không cần bên Tỉnh Ủy điều tra, thế này đi, để bên thành phố Tân Châu xử lý vấn đề này vậy.
Hàn Đông nghĩ cũng đúng, phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Lưu Khang Lương lại là người của Bí thư thành ủy Hề Hiếu Kiến.
Để bên Ủy ban kỷ luật Thành Ủy đến xử lý có lẽ có thể tìm ra manh mối
Uông Kỳ Tài nói:
- Nếu như cần thiết, bên Ủy ban kỷ luật Tỉnh Ủy có thể phái người cùng phối hợp với bên Ủy ban kỷ luật thành phố Tân Châu.
Hàn Đông nói:
- Cảm ơn chủ nhiệm Uông
Bỏ điện thoại xuống, hàn Đông ngồi trên ghế, suy nghĩ cẩn thận từng thứ, nhưng một lúc, Hàn Đông thực sự không thể nghĩ ra rốt cuộc ai là người viết đơn khiếu nại mình.
- Hừ, người của Ủy ban kỷ luật chuẩn bị điều tra như thế nào đây
Hàn Đông cười lạnh một tiếng,
- Mình cũng có thể phối hợp với họ diễn một vở kịch mà
Sau đó, Hàn Đông gọi điện cho Chu Chính, nói:
- Chuyện hôm đó cậu nói, điều tra đến đâu rồi? Rốt cuộc người viết thư kiếu nại là ai?
Chu Chính buồn bực nói:
- Sếp ạ, hai tên côn đồ bản địa, cấp dưới đã theo mấy ngày rồi, không phát hiện ra tình hình nào khác.
Hàn Đông nói:
- Sau sự việc này lại có chuyện, vừa rồi tôi nhận được tin, Ủy ban kỷ luật Tỉnh Ủy nhận được đơn khiếu nại về tôi, nói, sinh hoạt của tôi có vấn đề, lại có cả bức ảnh tôi chụp cùng Nhạc Nhạc và Bối Bối.
- A
Chu Chính giật mình,
- Ai làm chuyện đó?
Hàn Đông nói:
- Nếu biết là ai làm, tôi còn gọi điện cho cậu sao?
Chu Chính nói:
- Sếp cứ yên tâm, em nhất định dốc sức điều tra việc này, nhất định sẽ tìm ra kẻ đó.
Cùng lúc đó, Bí thư thành ủy Hề Hiếu Kiến trên tay cầm tấm hình, miệng thản nhiên cười mỉa mai.
Trong tấm hình, hai mỹ nhân tuyệt sắc, một trái, một phải vây quanh lấy Hàn Đông.
Họ đều rất đẹp, rất trẻ. Bất kể là ai đứng ở giữa đám đông thì đều rất nổi bật, sẽ thu hút ánh nhìn của vô số nam nhân. Thậm chí phụ nữ cũng sẽ không nhịn được nhìn chăm chú. Hơn nữa trong đó còn có một nữ quân nhân, có cảm giác oai hùng hiên ngang, khiến người ta muốn kết thân.
- Tay Hàn Đông này, đến là biết hưởng thụ
Hề Hiếu Kiến trong lòng thầm nghĩ, trong đầu y không thể giấu được chính mình cũng từng có quan hệ với các cô gái. Họ cũng xinh đẹp, nhưng so với hai cô bên cạnh Hàn Đông này thì quả thật còn thua xa. Điều này khiến Hề Hiếu Kiến càng khó chịu trong lòng.
Phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Lưu Khang Lương ngồi đối diện Hề Hiếu Kiến, với nụ cười trên khuôn mặt. Là người bên cạnh Hề Hiếu Kiến, ông ta cảm thấy, hiện nay mấy bức hình này, mặc dù không nhất định có thể làm được gì Hàn Đông, nhưng chí ít cũng làm nhụt đi nhuệ khí của Hàn Đông, khiến hắn ta trung thực. Như vậy đối với việc Hề Hiếu Kiến có thể đảo ngược tình thế lại có tác dụng rất lớn.
- Ừm. Đồng chí Hàn Đông là Ủy viên thường vụ Thành Ủy, là phó chủ tịch thành phố, bức hình này cần phải được xử lý thận trọng.
Hề Hiếu Kiến chậm rãi nói.
- Cán bộ đảng viên cần phải chú ý những ảnh hưởng của mặt đời sống. Đồng chí Hàn Đông, mặc dù chưa kết hôn, nhưng vấn đề cá nhân như thế đem lại ảnh hưởng không tốt cho thành phố Tân Châu, ảnh hưởng đối với Ủy ban nhân dân thành phố, thì lại càng không tốt.
Đúng lúc này, di động của Lưu Khang Lương reo lên, ông ta lấy ra, trên mặt có chút ngạc nhiên, nói với Hề Hiếu Kiến:
- Điện thoại từ trưởng phòng luật văn phòng kiểm tra số một bên ủy ban kỷ tỉnh - Trương Vân Bình.
Hề Hiếu Kiến khẽ cười, gật đầu nói:
- Cậu nghe đi.
Lưu Khang Lương nhận điện thoại, giọng nói rất trân trọng:
- Xin chào trưởng phòng Trương, ngài có chỉ thị gì ạ?
Trương Vân Bình nói:
- Chủ nhiệm Lưu khách khí quá. Chỉ thị thì không dám. Vừa rồi tôi có gọi điện về văn phòng của ông nhưng không ai nhận điện nên phải gọi di động cho ông. Là thế này, bên Tỉnh Ủy nhận được đơn khiếu nại, là vấn đề của đồng chí Hàn Đông bên thành phố Tân Châu, cấp trên có chỉ thị, tài liệu trong đơn khiếu nại, giao cho Ủy Ban kỷ luật thành phố Tân Châu nhanh chóng điều tra. Đối với việc này, Ủy Ban kỷ luật Tỉnh Ủy rất chú ý, nếu như bên ủy ban kỷ luật thành phố Tân Châu cần, bên Tỉnh Ủy sẽ phái người xuống cùng phối hợp, đơn khiếu nại sẽ được gửi cho bên thành phố Tân Châu, xin lưu ý kiểm tra.
Trong lòng Lưu Khang Lương bất ngờ vui mừng, xem ra Ủy Ban kỷ luật Tỉnh cũng đã nhận được đơn khiếu nại như vậy, nói vậy đối với toàn bộ con người Hàn Đông, lần này hạ quyết tâm lớn. Có được sự chú ý của bên Tỉnh Ủy thì việc này sẽ dễ làm, đến lúc đó điều tra một phen. Kết quả sau đó đưa lên Ủy ban kỷ luật Tỉnh, Hàn Đông e rằng sẽ không tránh khỏi bị xử lý.
- Trưởng phòng Trương, Ủy Ban kỷ luật thành phố Tân Châu cũng đã nhận được đơn khiếu nại về việc của Chủ tịch thành phố Hàn Đông. Tôi cũng đang muốn báo cáo việc này với bên Tỉnh Ủy, trong đó còn có ảnh của Chủ tịch thành phố Hàn Đông.
Trương Vân Bình cười nói:
- Về việc đơn khiếu nại đồng chí Hàn Đông, lãnh đạo Ủy Ban kỷ luật Tỉnh đã ra chỉ thị, để Ủy Ban kỷ luật thành phố Tân Châu điều tra. Tỉnh ủy chỉ can thiệp khi cần thiết, chủ nhiệm Lưu, hiện tại tôi sẽ không tham dự nhiều.
Lưu Khang Lương nói:
- Được, Trưởng phòng Trương, có việc gì tôi sẽ báo cáo với anh ngay.
Mặc dù Lưu Khang Lương là cấp Phó giám đốc sở, Trương Vân Bình chỉ là cấp trưởng phòng nhưng vị trí của hai người này là không giống nhau, Trương Vân Bình là Trưởng phòng kiểm tra số 1 của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nhưng đối với các cán bộ cấp dưới giám đốc sở, phó giám đốc sở mà nói thì có tác dụng uy hiếp rất cao. Nhưng Trương Vân Bình cũng làm không ít việc lớn, do đó cho dù là Bí thư thành ủy, Chủ tịch thành phố cấp Giám đốc sở thì cũng khá khách khí đối với anh ta.
Trương Vân Bình cười nói:
- Chủ nhiệm Lưu khách khí rồi, anh mới là lãnh đạo
Cúp máy xuống, Lưu Khang Lương vui vẻ nói với Hề Hiểu Kiến:
- Bí thư Hề, Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng nhận được tố cáo tương tự, Trương Vân Bình vừa mới nói, lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật tỉnh sẽ giao việc này cho Thành phố Tân Châu điều tra, Khi cần thiết Ủy ban Kỷ luật tỉnh sẽ hỗ trợ
- Thật không?
Trong lòng Hề Hiểu Kiến cũng có chút vui mừng, thái độ này của Ủy ban Kỷ luật tỉnh làm cho người ta không thể không nảy sinh ra rất nhiều liên tưởng.
Hàn Đông là cán bộ Phó giám đốc sở, nếu thật sự làm thế với anh ta, vậy thì chắc chắn cần Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhúng tay vào.
Nhưng hiện tại Ủy ban Kỷ luật tỉnh giao việc này cho Ủy ban Kỷ luật Thành phố Tân Châu điều tra, chỉ khi nào cần thiết mới vào cuộc, vậy khi nào là thời điểm cần thiết? Lời nói này dường như ám chỉ điều gì đó.
- Ừ, nếu Ủy ban Kỷ luật tỉnh đã sắp xếp như vậy thì anh trở về nghiêm túc tuân thủ theo trình tự tiến hành điều tra.
Hề Hiểu Kiến hạ quyết tâm, lần này là một cơ hội tốt, coi như không điều tra được gì thì cũng là có Ủy ban Kỷ luật tỉnh làm chỗ dựa, Hàn Đông cũng không thể nói được gì. Huống hồ, Hề Hiểu Kiến cảm thấy quan hệ của Hàn Đông và hai người phụ nữ đó chắc chắn có gì đó bất thường, ít ra cũng là rất thân thiết. Không nói đến chuyện thân phận của hai người phụ nữ mà nói đến Hàn Đông đường đường một Phó chủ tịch thành phố đồng thời có quan hệ mật thiết với hai người phụ nữ, ảnh hưởng đó cũng không tốt.
- Về những bức ảnh này, phải chú ý giữ bí mật, chú ý không nên khuếch tán sự việc
Hề Hiểu Kiến nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Lưu Khang Lương bắt đầu có chút nghi hoặc Hề Hiểu Kiến tại sao tự dưng lại vòng vo chủ đề, nhưng rất nhanh hiểu được ý của Hề Hiểu Kiến, trong tâm nghĩ chiêu này của Bí thư Hề thật là độc, nếu những bức ánh kia bị lộ ra, ít nhất cũng khiến mặt Hàn Đông trông khó coi.
- Vậy ngày mai tôi sẽ mời Chủ tịch thành phố Hàn Đông hỗ trợ điều tra
Lưu Khang Lương nói.
- Chủ tịch Hàn cũng là lãnh đạo Thành ủy, điều tra rõ ràng sự việc cũng là thái độ chịu trách nhiệm của Chủ tịch Hàn
- Ừ, điều tra cho rõ, Thành ủy cũng sẽ quan tâm chú ý đến việc này
Hề Hiểu Kiến gật đầu nói.
Lưu Lương Khang hiểu ý đồ của mình, nếu không anh ta chiều nay có thể mời Hàn Đông hỗ trợ điều tra, dù sao hỏi Hàn Đông về người trong bức ảnh, sau đó xác minh lại thì có thể làm rõ thôi.
Thực ra trong lòng Hề Hiểu Kiến cũng có một chút nuối tiếc, những chứng cứ đó vẫn không đủ, nếu có thể nhiều hơn nữa thì càng tốt, về bức ảnh nóng đó, căn bản không cần điều tra, trực tiếp có thể làm cho Hàn Đông mất uy tín.
Nhưng mà, hiện tại Ủy ban Kỷ luật tỉnh mặc dù chưa có trực tiếp điều người đi điều tra, nhưng cũng thể hiện sự quan tâm đến sự việc này. Đây cũng coi là một tin không tồi, ít ra có thể mượn cơ hội này xử lý Hàn Đông một chút để hắn ta sau này thành thực hơn.
- À, là thế này, chỗ tôi có mấy bức hình, phía trên chụp cùng anh, chính là vị hôn thê và em họ của anh, tất cả đều đẹp.
Hàn Đông ngẩn người, làm thế nào mà trong tay Uông Kỳ Tài lại có bức hình của mình chụp cùng Lữ Nhạc và Tiêu Bối Bối.
Tuy nhiên rất nhanh, Hàn Đông liền phản ứng ngay, hôm đó Chu Chính chẳng phải đã nói có người gọi điện thoại đến tố cáo mình sao, xem ra đích thực là có người nhằm vào mình rồi.
- Chu nhiệm Uông, là chuyện gì vậy?
Hàn Đông nói.
Uông Kỳ Tài cười nói:
- Ban kiểm tra kỷ luật Tỉnh Ủy nhận được đơn thư khiếu nại, nói rằng cuộc sống của anh có chút không đứng đắn.
Hàn Đông giật mình nói:
- Không phải chứ, tôi có làm chuyện gì đâu chứ, sao lại có người tố cáo như thế, chủ nhiệm Uông, anh phải giúp tôi rửa sách oan tình này.
Cũng lúc đó, Hàn Đông hiểu ra, chắc chắn có người mấy hôm trước đã theo dõi và chụp được tấm hình mình cùng Lữ Nhạc, Tiêu Bối Bối đi bơi, sau đó liền gửi lên Ban kỷ luật Tỉnh Ủy, mục đích muốn lật đổ mình.
Vậy rốt cuộc là ai? Hiện giờ ở trong thành Ủy, chỉ sợ người bất mãn với mình không ít, nên muốn tìm ra rốt cuộc người đó là ai là một chuyện không hề đơn giản.
Uông Kỳ Tài nói:
- Ừ, việc này anh cho rằng nên giải quyết như thế nào?
Anh ta nói vậy, không phải là thái độ làm việc công mà là cách nghĩ trưng cầu thăm dò ý kiến người khác. Dù sao việc này rõ ràng là nhằm vào Hàn Đông, hơn nữa hắn là người của Tân Châu, liên quan đến cục diện chính trị của thành phố Tân Châu, cho nên Uông Kỳ Tài mới thăm dò ý kiến của Hàn Đông, đó cũng là chuyện thường tình.
Hàn Dông nghĩ một lát, nói:
- Nếu đơn thư khiếu nại đã gửi đến Ủy ban Kỷ luật Tỉnh rồi, tôi nghĩ Ủy ban kỷ luật thành phố Tân Châu cũng đã nhận được đơn thư khiếu nại. Việc này tôi nghĩ, Ủy ban kỷ luật nên điều tra thế nào, thì cứ theo trình tự như thường lệ mà làm.
Đương nhiên hắn có thể nhờ Uông Kỳ Tài làm giảm sức ép của chuyện này xuống, xét cho cùng người trong ảnh, chính là người thân của mình thì người khác cũng chẳng điều tra ra việc gì. Nhưng Hàn Đông biết, đã có người khiếu nại mình, thì mục đích nhất định là muốn mình phải bị điều tra, phải lật đổ ý đồ của người đó. Nếu như bên Ủy ban kỷ luật không có động tĩnh gì, vậy người đó nhất định sẽ còn tiếp tục làm những chuyện khác. Như vậy thật nguy hiểm.
Cho nên Hàn Đông nghĩ là hy vọng Ủy ban kỷ luật có thể theo trình tự mà làm. Thậm chí làm rầm rộ chút lại càng tốt. Hắn muốn biết rốt cuộc ai là người đứng sau những chuyện này.
Uông Kỳ Tài cười nói:
- Đơn khiếu nại như vậy, cũng không cần bên Tỉnh Ủy điều tra, thế này đi, để bên thành phố Tân Châu xử lý vấn đề này vậy.
Hàn Đông nghĩ cũng đúng, phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Lưu Khang Lương lại là người của Bí thư thành ủy Hề Hiếu Kiến.
Để bên Ủy ban kỷ luật Thành Ủy đến xử lý có lẽ có thể tìm ra manh mối
Uông Kỳ Tài nói:
- Nếu như cần thiết, bên Ủy ban kỷ luật Tỉnh Ủy có thể phái người cùng phối hợp với bên Ủy ban kỷ luật thành phố Tân Châu.
Hàn Đông nói:
- Cảm ơn chủ nhiệm Uông
Bỏ điện thoại xuống, hàn Đông ngồi trên ghế, suy nghĩ cẩn thận từng thứ, nhưng một lúc, Hàn Đông thực sự không thể nghĩ ra rốt cuộc ai là người viết đơn khiếu nại mình.
- Hừ, người của Ủy ban kỷ luật chuẩn bị điều tra như thế nào đây
Hàn Đông cười lạnh một tiếng,
- Mình cũng có thể phối hợp với họ diễn một vở kịch mà
Sau đó, Hàn Đông gọi điện cho Chu Chính, nói:
- Chuyện hôm đó cậu nói, điều tra đến đâu rồi? Rốt cuộc người viết thư kiếu nại là ai?
Chu Chính buồn bực nói:
- Sếp ạ, hai tên côn đồ bản địa, cấp dưới đã theo mấy ngày rồi, không phát hiện ra tình hình nào khác.
Hàn Đông nói:
- Sau sự việc này lại có chuyện, vừa rồi tôi nhận được tin, Ủy ban kỷ luật Tỉnh Ủy nhận được đơn khiếu nại về tôi, nói, sinh hoạt của tôi có vấn đề, lại có cả bức ảnh tôi chụp cùng Nhạc Nhạc và Bối Bối.
- A
Chu Chính giật mình,
- Ai làm chuyện đó?
Hàn Đông nói:
- Nếu biết là ai làm, tôi còn gọi điện cho cậu sao?
Chu Chính nói:
- Sếp cứ yên tâm, em nhất định dốc sức điều tra việc này, nhất định sẽ tìm ra kẻ đó.
Cùng lúc đó, Bí thư thành ủy Hề Hiếu Kiến trên tay cầm tấm hình, miệng thản nhiên cười mỉa mai.
Trong tấm hình, hai mỹ nhân tuyệt sắc, một trái, một phải vây quanh lấy Hàn Đông.
Họ đều rất đẹp, rất trẻ. Bất kể là ai đứng ở giữa đám đông thì đều rất nổi bật, sẽ thu hút ánh nhìn của vô số nam nhân. Thậm chí phụ nữ cũng sẽ không nhịn được nhìn chăm chú. Hơn nữa trong đó còn có một nữ quân nhân, có cảm giác oai hùng hiên ngang, khiến người ta muốn kết thân.
- Tay Hàn Đông này, đến là biết hưởng thụ
Hề Hiếu Kiến trong lòng thầm nghĩ, trong đầu y không thể giấu được chính mình cũng từng có quan hệ với các cô gái. Họ cũng xinh đẹp, nhưng so với hai cô bên cạnh Hàn Đông này thì quả thật còn thua xa. Điều này khiến Hề Hiếu Kiến càng khó chịu trong lòng.
Phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Lưu Khang Lương ngồi đối diện Hề Hiếu Kiến, với nụ cười trên khuôn mặt. Là người bên cạnh Hề Hiếu Kiến, ông ta cảm thấy, hiện nay mấy bức hình này, mặc dù không nhất định có thể làm được gì Hàn Đông, nhưng chí ít cũng làm nhụt đi nhuệ khí của Hàn Đông, khiến hắn ta trung thực. Như vậy đối với việc Hề Hiếu Kiến có thể đảo ngược tình thế lại có tác dụng rất lớn.
- Ừm. Đồng chí Hàn Đông là Ủy viên thường vụ Thành Ủy, là phó chủ tịch thành phố, bức hình này cần phải được xử lý thận trọng.
Hề Hiếu Kiến chậm rãi nói.
- Cán bộ đảng viên cần phải chú ý những ảnh hưởng của mặt đời sống. Đồng chí Hàn Đông, mặc dù chưa kết hôn, nhưng vấn đề cá nhân như thế đem lại ảnh hưởng không tốt cho thành phố Tân Châu, ảnh hưởng đối với Ủy ban nhân dân thành phố, thì lại càng không tốt.
Đúng lúc này, di động của Lưu Khang Lương reo lên, ông ta lấy ra, trên mặt có chút ngạc nhiên, nói với Hề Hiếu Kiến:
- Điện thoại từ trưởng phòng luật văn phòng kiểm tra số một bên ủy ban kỷ tỉnh - Trương Vân Bình.
Hề Hiếu Kiến khẽ cười, gật đầu nói:
- Cậu nghe đi.
Lưu Khang Lương nhận điện thoại, giọng nói rất trân trọng:
- Xin chào trưởng phòng Trương, ngài có chỉ thị gì ạ?
Trương Vân Bình nói:
- Chủ nhiệm Lưu khách khí quá. Chỉ thị thì không dám. Vừa rồi tôi có gọi điện về văn phòng của ông nhưng không ai nhận điện nên phải gọi di động cho ông. Là thế này, bên Tỉnh Ủy nhận được đơn khiếu nại, là vấn đề của đồng chí Hàn Đông bên thành phố Tân Châu, cấp trên có chỉ thị, tài liệu trong đơn khiếu nại, giao cho Ủy Ban kỷ luật thành phố Tân Châu nhanh chóng điều tra. Đối với việc này, Ủy Ban kỷ luật Tỉnh Ủy rất chú ý, nếu như bên ủy ban kỷ luật thành phố Tân Châu cần, bên Tỉnh Ủy sẽ phái người xuống cùng phối hợp, đơn khiếu nại sẽ được gửi cho bên thành phố Tân Châu, xin lưu ý kiểm tra.
Trong lòng Lưu Khang Lương bất ngờ vui mừng, xem ra Ủy Ban kỷ luật Tỉnh cũng đã nhận được đơn khiếu nại như vậy, nói vậy đối với toàn bộ con người Hàn Đông, lần này hạ quyết tâm lớn. Có được sự chú ý của bên Tỉnh Ủy thì việc này sẽ dễ làm, đến lúc đó điều tra một phen. Kết quả sau đó đưa lên Ủy ban kỷ luật Tỉnh, Hàn Đông e rằng sẽ không tránh khỏi bị xử lý.
- Trưởng phòng Trương, Ủy Ban kỷ luật thành phố Tân Châu cũng đã nhận được đơn khiếu nại về việc của Chủ tịch thành phố Hàn Đông. Tôi cũng đang muốn báo cáo việc này với bên Tỉnh Ủy, trong đó còn có ảnh của Chủ tịch thành phố Hàn Đông.
Trương Vân Bình cười nói:
- Về việc đơn khiếu nại đồng chí Hàn Đông, lãnh đạo Ủy Ban kỷ luật Tỉnh đã ra chỉ thị, để Ủy Ban kỷ luật thành phố Tân Châu điều tra. Tỉnh ủy chỉ can thiệp khi cần thiết, chủ nhiệm Lưu, hiện tại tôi sẽ không tham dự nhiều.
Lưu Khang Lương nói:
- Được, Trưởng phòng Trương, có việc gì tôi sẽ báo cáo với anh ngay.
Mặc dù Lưu Khang Lương là cấp Phó giám đốc sở, Trương Vân Bình chỉ là cấp trưởng phòng nhưng vị trí của hai người này là không giống nhau, Trương Vân Bình là Trưởng phòng kiểm tra số 1 của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nhưng đối với các cán bộ cấp dưới giám đốc sở, phó giám đốc sở mà nói thì có tác dụng uy hiếp rất cao. Nhưng Trương Vân Bình cũng làm không ít việc lớn, do đó cho dù là Bí thư thành ủy, Chủ tịch thành phố cấp Giám đốc sở thì cũng khá khách khí đối với anh ta.
Trương Vân Bình cười nói:
- Chủ nhiệm Lưu khách khí rồi, anh mới là lãnh đạo
Cúp máy xuống, Lưu Khang Lương vui vẻ nói với Hề Hiểu Kiến:
- Bí thư Hề, Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng nhận được tố cáo tương tự, Trương Vân Bình vừa mới nói, lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật tỉnh sẽ giao việc này cho Thành phố Tân Châu điều tra, Khi cần thiết Ủy ban Kỷ luật tỉnh sẽ hỗ trợ
- Thật không?
Trong lòng Hề Hiểu Kiến cũng có chút vui mừng, thái độ này của Ủy ban Kỷ luật tỉnh làm cho người ta không thể không nảy sinh ra rất nhiều liên tưởng.
Hàn Đông là cán bộ Phó giám đốc sở, nếu thật sự làm thế với anh ta, vậy thì chắc chắn cần Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhúng tay vào.
Nhưng hiện tại Ủy ban Kỷ luật tỉnh giao việc này cho Ủy ban Kỷ luật Thành phố Tân Châu điều tra, chỉ khi nào cần thiết mới vào cuộc, vậy khi nào là thời điểm cần thiết? Lời nói này dường như ám chỉ điều gì đó.
- Ừ, nếu Ủy ban Kỷ luật tỉnh đã sắp xếp như vậy thì anh trở về nghiêm túc tuân thủ theo trình tự tiến hành điều tra.
Hề Hiểu Kiến hạ quyết tâm, lần này là một cơ hội tốt, coi như không điều tra được gì thì cũng là có Ủy ban Kỷ luật tỉnh làm chỗ dựa, Hàn Đông cũng không thể nói được gì. Huống hồ, Hề Hiểu Kiến cảm thấy quan hệ của Hàn Đông và hai người phụ nữ đó chắc chắn có gì đó bất thường, ít ra cũng là rất thân thiết. Không nói đến chuyện thân phận của hai người phụ nữ mà nói đến Hàn Đông đường đường một Phó chủ tịch thành phố đồng thời có quan hệ mật thiết với hai người phụ nữ, ảnh hưởng đó cũng không tốt.
- Về những bức ảnh này, phải chú ý giữ bí mật, chú ý không nên khuếch tán sự việc
Hề Hiểu Kiến nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Lưu Khang Lương bắt đầu có chút nghi hoặc Hề Hiểu Kiến tại sao tự dưng lại vòng vo chủ đề, nhưng rất nhanh hiểu được ý của Hề Hiểu Kiến, trong tâm nghĩ chiêu này của Bí thư Hề thật là độc, nếu những bức ánh kia bị lộ ra, ít nhất cũng khiến mặt Hàn Đông trông khó coi.
- Vậy ngày mai tôi sẽ mời Chủ tịch thành phố Hàn Đông hỗ trợ điều tra
Lưu Khang Lương nói.
- Chủ tịch Hàn cũng là lãnh đạo Thành ủy, điều tra rõ ràng sự việc cũng là thái độ chịu trách nhiệm của Chủ tịch Hàn
- Ừ, điều tra cho rõ, Thành ủy cũng sẽ quan tâm chú ý đến việc này
Hề Hiểu Kiến gật đầu nói.
Lưu Lương Khang hiểu ý đồ của mình, nếu không anh ta chiều nay có thể mời Hàn Đông hỗ trợ điều tra, dù sao hỏi Hàn Đông về người trong bức ảnh, sau đó xác minh lại thì có thể làm rõ thôi.
Thực ra trong lòng Hề Hiểu Kiến cũng có một chút nuối tiếc, những chứng cứ đó vẫn không đủ, nếu có thể nhiều hơn nữa thì càng tốt, về bức ảnh nóng đó, căn bản không cần điều tra, trực tiếp có thể làm cho Hàn Đông mất uy tín.
Nhưng mà, hiện tại Ủy ban Kỷ luật tỉnh mặc dù chưa có trực tiếp điều người đi điều tra, nhưng cũng thể hiện sự quan tâm đến sự việc này. Đây cũng coi là một tin không tồi, ít ra có thể mượn cơ hội này xử lý Hàn Đông một chút để hắn ta sau này thành thực hơn.
/1284
|