Người Cầm Quyền

Chương 506: Biến động lớn

/1284


Ý tứ của Hề Hiểu Kiến rất rõ ràng, chính là cho dù có vấn đề gì, muốn điều tra cũng không đến lượt Ủy ban Kỷ luật thành phố Tân Châu điều tra, Trương Vân Bình gấp gáp cái gì chứ?

Trương Vân Bình đương nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của Hề Hiểu Kiến, y cười nhạt, nói:

- Bí thư Hề, tình hình như vậy tôi đương nhiên biết, nhưng sự việc được nhắc đến trong thư tố cáo rất nghiêm trọng. Hơn nữa người tố cáo còn nói sẽ báo cáo lên tỉnh, nếu chúng ta cứ không quan tâm đến bức thư tố cáo này, cũng không thể được. Dù sao Ủy ban Kỷ luật thành phố cũng có trách nhiệm phối hợp với Ủy ban Kỷ luật tỉnh mà. Vừa rồi tôi có đến chỗ Phó bí thư Hàn một chuyến, Phó bí thư Hàn cũng nhận được bức thư tố cáo tương tự, ý kiến của anh ta là Thành ủy phải coi trọng việc này, nếu không sẽ rất bị động.

Hề Hiểu Kiến nghe xong, trong lòng liền cảm thấy vô cùng khó chịu. Ông ta vốn dĩ đã lo lắng Hàn Đông sẽ nhúng tay vào, bây giờ xem ra Hàn Đông đã nhúng tay rồi.

Mà với mạng lưới quan hệ của Hàn Đông trong Tỉnh ủy, nói không chừng hắn chỉ cần dựa vào mấy mối quan hệ, thật sự có thể nắm chắc vị trí của Trưởng ban Tổ chức cán bộ trong tay. Mà nếu như vậy, công việc của Hề Hiểu Kiến sẽ khó xử lý hơn nhiều. Theo Hề Hiểu Kiến, nội dung của thư tố cáo đó, cho dù là thật hay giả, nếu phía tỉnh thật sự muốn điều tra, chắc chắn cũng sẽ điều tra ra được vấn đề.

Nhưng Trương Vân Bình nói lại là tình hình thực tế, Hề Hiểu Kiến cũng không thể hoàn toàn phủ định được. Nghĩ một lát, Hề Hiểu Kiến liền nói:

- Ừ, việc này nhất định phải thận trọng. Như thế này đi, trước tiên để tôi bàn bạc với đồng chí Mã Pháp Sinh về việc bức thư tố cáo, dù sao việc bức thư tố cáo cũng không có gì bí mật. Nếu cần thiết, thì mở hội nghị Bí thư để cùng thảo luận đi.

Trương Vân Bình cười cười, thầm nghĩ cho dù anh có bàn bạc cùng Mã Pháp Sinh, ông ta chắc chắn cũng sẽ thề thốt phủ định, Hề Hiểu Kiến làm như vậy chỉ đơn thuần là muốn kéo dài thời gian mà thôi.

Tuy nhiên Trương Vân Bình đã thể hiện thái độ của cá nhân y, Hề Hiểu Kiến xử lý như thế nào, y cũng không quan tâm lắm. Dù sao nếu Mã Pháp Sinh có vấn đề, chắc chắn cần Ủy ban Kỷ luật tỉnh đến điều tra. Cho nên y dự định khi quay về sẽ báo cáo sự việc này lên cho lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật tỉnh một chút, chỉ cần có được sự ủng hộ của lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật tỉnh, thì sự việc sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi.

- Vậy cứ như vậy đi.

Trương Vân Bình nói, sau đó liền cáo từ.

Trở lại văn phòng, Trương Vân Bình liền gọi điện thoại cho Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Thanh Hi, nói một chút về việc bức thư tố cáo.

Chu Thanh Hi nghe xong, hơi im lặng một lát, rồi nói:

- Trước mắt Ủy ban Kỷ luật tỉnh chưa nhận được thư tố cáo tương tự, cho nên trước mắt chỉ có thể im lặng xem thế nào. Nếu nhận được bức thư tố cáo như thế, tôi sẽ cho người lưu ý một chút.

Trương Vân Bình vừa nghe liền hiểu được ý tứ của Chu Thanh Hi. Ủy ban Kỷ luật tỉnh muốn điều tra, cũng phải có cái cớ mới được. Y đã biết được việc này rồi, nhất định sẽ lưu tâm đến nó, bảo Trương Vân Bình bình tĩnh, chớ nóng nảy.

Cúp máy, Trương Vân Bình suy nghĩ một lát, lập tức liền gọi điện thoại cho Hàn Đông, phản ánh thái độ của Hề Hiểu Kiến với Hàn Đông một lát. Còn về việc y gọi điện cho Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Thanh Hi, thì y không nói, dù sao như thế cũng khiến Hàn Đông cảm thấy y quá mức nóng vội.

Hàn Đông cười nói:

- Bí thư Hề thận trọng một chút cũng là điều bình thường, dù sao sự việc cũng có liên quan đến một Phó giám đốc sở, chúng ta đều phải thận trọng.

Hắn đương nhiên hiểu ý tứ của Hề Hiểu Kiến, vốn dĩ trong thời gian này thành phố Tân Châu không hề thái bình, nếu một Ủy viên thường vụ Thành ủy xảy ra vấn đề, một Bí thư Thành ủy như ông ta thật không biết phải ăn nói thế nào với phía tỉnh. Ngoài ra, Mã Pháp Sinh là người của Hề Hiểu Kiến, nếu Mã Pháp Sinh xảy ra vấn đề gì, Trưởng ban Tổ chức cán bộ mới đến, không chắc sẽ nghe theo lời ông ta. Cho nên Hề Hiểu Kiến nhất định không muốn điều tra Mã Pháp Sinh, có thể kéo dài thời gian thì kéo dài cũng là điều rất bình thường.

Tuy nhiên Hàn Đông lại không hề gấp gáp, người tố cáo kia chắc chắn lúc nào cũng chú ý đến động tĩnh phía thành phố. Nếu y thật sự nắm bắt được những chứng cứ có liên quan, vậy chắc chắn sẽ còn những hành động khác nữa, đến lúc đó Mã Pháp Sinh cũng không thoát tội được.

Tả Nhất Sơn tiến vào báo cáo:

- Phó bí thư, Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Khương đến.

Hàn Đông gật đầu, Tả Nhất Sơn sau khi đi ra ngoài, rất nhanh Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Khương Tùng Thần liền bước vào. Vẻ mặt y mang nụ cười cung kính, bước lên trước nói:

- Phó bí thư Hàn, tôi đến báo cáo với anh một chút về suy nghĩ của tôi.

Thân ở trong thể chế, là một người cấp dưới, cho dù anh không có việc gì để báo cáo với lãnh đạo, vậy anh cũng có thể báo cáo với lãnh đạo một chút về suy nghĩ của anh. Đồng thời như vậy cũng là một việc rất cần thiết, thái độ như vậy, mới khiến lãnh đạo hiểu rõ và nắm bắt được tình trạng của anh hơn, trong lúc quan trọng mới nhớ đến anh được.

Hàn Đông khẽ mỉm cười, nói:

- Vậy anh nói thử xem.

Khương Tùng Thần liền lần lượt nói những cảm ngộ, những cách suy nghĩ của y trong công việc cho Hàn Đông nghe.

Hàn Đông im lặng lắng nghe. Hắn đương nhiên biết suy nghĩ của Khương Tùng Thần, có lẽ Khương Tùng Thần cũng đã nghe được thông tin về thư tố cáo, cho nên cảm thấy đây là một cơ hội không tồi cho y, cho nên mới chạy đến đây để xây dựng chút nền móng.

Đối với tình huống của Khương Tùng Thần, Hàn Đông trước đó cũng đã có tìm hiểu qua. Người này đã từng ở cơ sở làm Phó chủ tịch thị trấn, Bí thư Đảng ủy thị trấn, Phó chủ tịch huyện, Trưởng ban Tổ chức cán bộ, có thể nói kinh nghiệm đã vô cùng phong phú rồi. Nhưng từ khi lên đến Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, liền trì trệ mãi không tiến lên được, cũng không biết nguyên nhân là gì. Dù sao theo những gì Hàn Đông biết được thì Khương Tùng Thần này cũng không có vấn đề gì về mặt công việc.

Cán bộ cấp Phó giám đốc sở có thực quyền, về cơ bản đều có thể tìm được chỗ dựa ở phía tỉnh. Một người không có căn cơ, thì ở trong thể chế của Trung Quốc sẽ vô cùng nhỏ bé, không thể nào tiến lên nổi. Có lẽ Khương Tùng Thần là do thiếu mối quan hệ với cấp trên.

Nếu Mã Pháp Sinh thật sự có vấn đề, cũng không ngại gì mà không nâng Khương Tùng Thần lên. Dù sao y cũng đã làm việc trong Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy thời gian không còn ngắn nữa rồi, cũng khá hiểu rõ về tình hình cán bộ thành phố Tân Châu. Cho nên để y tiếp nhận vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ, là một việc rất có lợi cho công việc.

Hàn Đông cân nhắc trong lòng, nhưng bây giờ việc gì cũng chưa quyết định được, cho nên Hàn Đông cũng sẽ không tiết lộ tin tức gì cho Khương Tùng Thần được cả. Sau khi nghe Khương Tùng Thần báo cáo suy nghĩ xong, Hàn Đông chỉ đưa ra vài câu ý kiến chỉ điểm, liền cho y về tiếp tục làm việc, thời gian này phải đặt sự chú ý lên việc xây dựng tác phong công tác.

Khương Tùng Thần liền cáo từ, tuy nhiên trong lòng y vẫn có chút nghi hoặc về thái độ của Hàn Đông. Bây giờ y cũng coi như miễn cưỡng đứng cùng phía với Hàn Đông, cho nên cũng không thể nói quá rõ ràng được, chỉ có thể tạm thời tìm Hàn Đông báo cáo một chút công việc, trước tiên là cứ tìm hiểu rồi mới nói sau. Đương nhiên, y cũng nghe nói về những tin đồn liên quan đến Mã Pháp Sinh, tuy trong lòng y cũng có tính toán, nhưng sự việc này có muốn gấp cũng không thể gấp được.

Lúc này, Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến đang nói chuyện cùng Mã Pháp Sinh.

Hai người cùng ngồi trên sô pha, hút thuốc không ngừng.

Mã Pháp Sinh đã xem bức thư tố cáo đó rồi, lúc này gương mặt y rất âm trầm.

- Đồng chí Pháp Sinh, đối với những nội dung trong thư tố cáo, cậu nói thật cho tôi biết, rốt cuộc là thực hư như thế nào?

Hề Hiểu Kiến hơi chau mày hỏi, thực ra ông ta nhìn sắc mặt của Mã Pháp Sinh, trong lòng cũng đã biết được phần nào. Chỉ e rằng Mã Pháp Sinh thật sự có vấn đề, điều này khiến ông ta thật sự bực bội trong lòng.

Mã Pháp Sinh nháy nháy mắt, nói:

- Bí thư Hề, bức thư tố cáo này hoàn toàn nói bậy. Cũng đúng, làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ, thường xuyên có cán bộ đến nhà thăm hỏi, người tặng quà cũng có, nhưng tôi đều rất có chừng mực, không nên nhận thì tuyệt đối không nhận. Đương nhiên, những thứ như rượu, thuốc, tôi cũng có nhận, nhưng tôi cũng không phải chỉ có nhận, mà cũng có tặng quà trả lại. Loại tình cảm qua lại này, không được coi là phạm pháp chứ?

Bộ dạng y đầy sự căm phẫn, dường như đã phải chịu nỗi oan ức rất lớn vậy.

Hề Hiểu Kiến nhìn chằm chằm vào mắt y, trong lòng cũng có chút nghi hoặc, thầm nghĩ chẳng lẽ y thật sự không có vấn đề gì lớn sao? Chỉ cần không có vấn đề gì lớn, thì không cần sợ. Cho dù Ủy ban Kỷ luật tỉnh đến điều tra, cũng không thể chỉ vì một vài việc nhỏ nhặt không đáng kể mà xử lý người ta được.

Tuy chỉ là việc nhỏ, cũng sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của Mã Pháp Sinh, nhưng tạm thời không cần lo lắng vấn đề y bị điều chuyển nữa.

- Chỉ cần bản thân cậu đứng đắn, thì cũng không sợ điều tra.

Hề Hiểu Kiến trầm giọng nói:

- Đồng chí Pháp Sinh à, bây giờ tình hình ở Thành ủy rất phức tạp, cậu phải chú ý tất cả các mặt mới được.

Mã Pháp Sinh gật đầu nói:

- Bí thư Hề, tôi sẽ chú ý. Nhưng Bí thư Hề, bức thư tố cáo này, rõ ràng là có người ác ý hãm hại. Mục đích thì không cần nói cũng biết, tôi cảm thấy Thành ủy nên điều tra một chút, tăng cường tác phong tư tưởng và làm việc của các cán bộ Đảng viên các cấp!

Hề Hiểu Kiến nói:

- Cậu nói đúng, có nhiều người không biết an tâm làm việc, tôi thấy phải đẩy mạnh tác phong mới được. Cậu đi đi, đợi lát nữa trong cuộc họp Bí thư tôi sẽ nói chuyện này.

Đợi Mã Pháp Sinh đi rồi, Hề Hiểu Kiến liền bảo thư ký Tiết Xuân Hồng thông báo cho các Phó bí thư nửa giờ sau đến văn phòng mở cuộc họp hội ý.

Phó bí thư của thành phố Tân Châu tổng cộng có sáu người, lần lượt là Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến, Phó bí thư, Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường, Phó bí thư Hàn Đông, còn có Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngụy Chính Minh, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Vân Bình, Bí thư Đảng ủy Công an Trần Phúc Thịnh.

Mọi người sau khi nhận được thông báo, nửa giờ sau liền lần lượt đến văn phòng làm việc của Hề Hiểu Kiến.

Trong sáu người này, vừa hay chia làm ba nhánh thế lực, mỗi nhánh hai người, thực tế là thế vạc ba chân.

Sở dĩ Hề Hiểu Kiến không muốn mở Hội nghị thường vụ, là do ông ta lo lắng Hạ Kim Cường hoặc Hàn Đông sẽ lại nêu ra việc gì đó trong Hội nghị thường vụ. Đến lúc đó mặc dù ông ta có thể phát huy sự chủ động để trực tiếp gác lại sự việc đó, nhưng nếu cứ làm như vậy mãi, cũng sẽ khiến uy quyền của ông ta bị giảm sút. Cho nên trừ phi bắt buộc, còn lại ông ta đều dùng cuộc họp hội ý Bí thư để giải quyết vấn đề, ít nhất có thể khống chế sự việc trong phạm vi nhỏ hơn.

- Bức thư tố cáo này, có lẽ mọi người đều đã nhận được hết rồi, hôm nay mở cuộc hội ý các Bí thư, chủ yếu là để thảo luận vấn đề này.

Hề Hiểu Kiến lấy bức thư tố cáo kia ra, nói:

- Vừa rồi tôi cũng đi tìm đồng chí Mã Pháp Sinh để nói chuyện, ông ta thừa nhận bình thường, cũng có nhận rượu thuốc qua lại của mọi người, nhưng nội dung trong thư tố cáo, lại hoàn toàn không đúng sự thực.

Hề Hiểu Kiến nói rất lâu, chủ yếu là có hai ý, thứ nhất là có liên quan đến sự vu cáo trong thư tố cáo Mã Pháp Sinh, thứ hai là hành vi vu cáo đối với các lãnh đạo Thành ủy, Thành ủy phải coi trọng việc này, không thể để việc này phát triển thêm nữa.

Hạ Kim Cường im lặng nghe Hề Hiểu Kiến nói xong, sau đó nói:

- Bí thư Hề, tôi nói hai câu nhé. Nội dung thư tố cáo tôi có xem rồi, trước tiên chưa cần bàn cãi đến tính chân thực trong nội dung bức thư trên. Trước hết những tình huống mà thư tố cáo liệt kê ra, đều có thể điều tra, điều này rất đáng để chúng ta coi trọng; Thứ hai, tục ngữ nói rất đúng, không có lửa làm sao có khói, tại sao lại có bức thư tố cáo như vậy? Hơn nữa còn là một thư tố cáo rõ ràng chi tiết như vậy. Cho nên tôi cho rằng vấn đề liên quan đến thư tố cáo, chúng ta không thể chỉ nghe một phía, tốt nhất là điều tra kỹ càng, như vậy cũng là có trách nhiệm với đồng chí Mã Pháp Sinh.

Mọi người có thể nghe rõ được ý tứ của y, thực tế là không tin rằng thư tố cáo là vô duyên vô cớ mà có. Chủ trương của y là tiến hành điều tra nội dung thư tố cáo, như vậy rõ ràng là chống đối Hề Hiểu Kiến.

Sắc mặt Hề Hiểu Kiến trở nên vô cùng khó coi, ông ta nói:

- Người viết thư tố cáo, là vì muốn đạt được mục đích khác, đương nhiên sẽ bịa tạc một số tình huống. Chúng ta là lãnh đạo Thành ủy, cũng không thể trong tình huống không có bất kỳ chứng cứ nào, chỉ dựa vào mấy câu nói, một bức thư, mà trở nên không tin tưởng đồng chí của chúng ta được. Đây là thái độ không khoa học.

Hàn Đông nói:

- Tôi nói hai câu nhé. Thứ nhất, liên quan đến thư tố cáo, chúng ta không thể để mặc không quan tâm. Nhưng đồng chí Mã Pháp Sinh là Ủy viên thường vụ Thành ủy, cán bộ cấp Phó giám đốc sở, chúng ta phải thận trọng. Cho nên ý kiến của tôi là xử lý âm thầm, dù sao bây giờ người tố cáo cũng chưa đưa ra chứng cứ thuyết phục nào; Thứ hai, Thành ủy kết hợp với sự việc huyện Vũ An, tiến hành một cuộc chống tham nhũng quy mô lớn trong toàn thành phố, do Ủy ban Kỷ luật thành phố dẫn đầu, liên kết với Phòng điều tra Thành ủy, phòng Kiểm toán và những ban ngành liên quan, thành lập tổ công tác. Trước tiên thông qua báo chí, đài truyền hình và các phương tiện truyền thông khác, tiến hành tuyên truyền chống tham nhũng. Sau đó thành lập đường dây nóng, hộp thư chống tham nhũng, thu thập tất cả các tư liệu có liên quan, đồng thời tiến hành xử lý phân loại các tư liệu đó. Tốt nhất là trong toàn bộ thành phố, đều mang một bầu không khí chống tham nhũng, như vậy mới thể hiện được quyết tâm và hành động chống tham nhũng của Thành ủy. Mặt khác cũng tiến thêm một bước trong việc xây dựng một đội ngũ cán bộ liêm khiết.

Nghe lời nói của Hàn Đông, sắc mặt Hề Hiểu Kiến càng ngày càng khó coi. Ông ta có thể nghe ra, tuy Hàn Đông nói âm thầm xử lý vấn đề của Mã Pháp Sinh, nhưng lại gióng trống khua chiêng mà triển khai vấn đề chống tham nhũng, đây là chiến thuật gì chứ? Nếu thật sự Mã Pháp Sinh có vấn đề, thì đến lúc đó không phải chỉ có y bị bại lộ, thậm chí còn liên quan đến nhiều cán bộ khác, đây cũng là điều mà ông ta không muốn nhìn thấy.

Hạ Kim Cường vừa rồi cũng có chút khó chịu, tuy nhiên sau khi nghe xong y lại cảm thấy vui mừng, Hàn Đông như vậy là muốn làm lớn sự việc rồi.

- Tôi đồng ý với ý kiến của Phó bí thư Hàn Đông. Thời gian gần đây, thành phố chúng ta xảy ra không ít việc, đều có liên quan đến sự tham nhũng của một bộ phận cán bộ Đảng viên, tình hình vô cùng nghiêm trọng. Chúng ta cần nhân cơ hội này, cùng với Tỉnh ủy và quần chúng nhân dân thể hiện quyết tâm chống tham nhũng.

Hạ Kim Cường nói rất to, lúc nói còn dùng tay để ra dấu, cảm giác cứ như y là Bí thư Thành ủy vậy.

Hề Hiểu Kiến không ngừng tức giận trong lòng, đồng thời lại có một cảm giác bi ai. Trước đó không lâu Hàn Đông còn hợp tác với ông ta, bây giờ xem ra lại muốn hợp tác với Hạ Kim Cường rồi, muốn làm ra một đợt chống tham nhũng quy mô lớn. Tuy quả thật cũng như Hạ Kim Cường nói, có thể thể hiện một chút hành động và quyết tâm của Thành ủy, nhưng chắc chắn sẽ liên quan đến rất nhiều cán bộ, đến lúc đó lại có không ít biến động về mặt nhân sự. Còn Hàn Đông và Hạ Kim Cường chắc chắn sẽ liên kết lại, thì một Bí thư Thành ủy như y làm sao còn có thể duy trì được quyền uy nữa.

Trong lòng Trương Vân Bình thầm khâm phục Hàn Đông, thầm nghĩ rằng hắn đã không làm gì thì thôi, hễ làm là làm thật lớn. Như thế này xem ra đã bỏ qua việc của Mã Pháp Sinh, nhưng chỉ cần làm lớn việc chống tham nhũng, như vậy bức thư tố cáo kia chắc chắn sẽ tiến thêm một bước nữa. Chỉ cần có chứng cứ rõ ràng, thì vấn đề sẽ dễ giải quyết rồi.

- Tôi đồng ý với ý kiến của Phó bí thư Hàn!

Trương Vân Bình kiên định nói,

- Là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, tôi cũng cho rằng thành phố Tân Châu thật sự cần phải tăng cường việc xây dựng bộ máy chính trị trong sạch hóa!

Sau đó Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngụy Chính Minh cũng phát biểu ý kiến, đồng ý với phương án đề xuất của Hàn Đông.

Bí thư Đảng ủy Công an Trần Phúc Thịnh tuy đưa ra ý kiến khác, nhưng trong tình huống thế cục nghiêng về một bên, cũng không có nhiều tác dụng.

Sáu người, đã có bốn người có ý kiến giống nhau. Tuy Hề Hiểu Kiến là Bí thư Thành ủy, nhưng trong tình huống này, cũng không thể cứ khư khư cố chấp được. Dù sao ý kiến mà Hàn Đông đưa ra, cũng không phải cứ nhắm vào bức thư tố cáo, mà hắn nêu ra ý kiến thực hiện cuộc chống tham nhũng quy mô lớn, quả thật cũng phù hợp với tình hình thực tế của thành phố Tân Châu.

Tuy rằng trong lòng rất không vui, nhưng Hề Hiểu Kiến cũng chỉ có thể sờ mũi, nói:

- Từ trước đến nay, quyết tâm chống tham nhũng của Thành ủy vẫn khá kiên định, ý kiến của mọi người cũng khá tốt. Vậy sẽ do Ủy ban Kỷ luật dẫn đầu, thành lập tổ công tác chống tham nhũng, sẽ nhanh chóng triển khai từ các bộ phận có liên quan.

Cuộc hội ý kết thúc, vừa mới đi ra ngoài, Hạ Kim Cường liền gọi Hàn Đông lại, nói:

- Phó bí thư Hàn, cậu có thời gian chứ, có một số việc tôi muốn trao đổi với cậu.

Hàn Đông nói:

- Được, tôi đến văn phòng Chủ tịch thành phố Hạ nhé!

Hạ Kim Cường mỉm cười nói:

- Đến văn phòng của Phó bí thư Hàn đi, chúng ta hà tất phải bỏ gần mà đi xa chứ?

Hàn Đông thản nhiên cười cười, nói:

- Vậy cũng được.

Hề Hiểu Kiến nghe được cuộc đối thoại của Hạ Kim Cường và Hàn Đông, trong lòng không khỏi buồn bực, thầm nghĩ hai người này lại móc nối với nhau rồi.

Hạ Kim Cường đến văn phòng làm việc của Hàn Đông, nói thêm về việc lúc nãy được thảo luận trong cuộc hội ý các Bí thư, đồng thời bàn một chút về những việc phải làm trong chiến dịch chống tham nhũng.

Tuy rằng nghe ra có vẻ như Hạ Kim Cường không có việc gì cũng cố tình tìm việc để nói, nhưng Hàn Đông vẫn nghe rõ ràng được ý đồ của Hạ Kim Cường. Ông ta chủ yếu là nói với hắn, liên quan đến cuộc chống tham nhũng này, hy vọng Hàn Đông có thể toàn quyền phụ trách, ông ta cũng không tham gia, hơn nữa còn toàn lực ủng hộ.

- Ha ha, người này dễ nói vậy sao?

Hàn Đông trên mặt thì không thể hiện gì, nhưng trong lòng lại thầm suy nghĩ,

- Tôi thấy ông ta đang tiến hành trao đổi với tôi, mục đích của ông ta chỉ e chính là vị trí của Mã Pháp Sinh.

Tuy nhiên cho dù Hàn Đông đoán được ý đồ của Hạ Kim Cường, nhưng cũng không nói ra. Dù sao giữa hắn và Hạ Kim Cường, mâu thuẫn cũng đã có rồi, cho dù Hạ Kim Cường thể hiện rất thành khẩn, nhưng giữa hai người, cho dù có hợp tác, cũng chỉ là vì lợi ích của bản thân mà thôi. Sau này làm như thế nào, thì phải theo tình hình cụ thể mà quyết định, cho nên Hàn Đông cũng không tỏ thái độ gì rõ ràng.

Trong lòng Hạ Kim Cường thầm mắng tên tiểu tử Hàn Đông này giả ngu, tuy nhiên lại không còn cách nào khác, nên chỉ nói chuyện một lúc rồi rời đi.

Ông ta vừa đi không bao lâu, Trương Vân Bình liền đến văn phòng Hàn Đông, hai người liền bàn bạc về vấn đề kế hoạch chống tham nhũng.

Trương Vân Bình có vẻ rất nhiệt tình. Công tác chống tham nhũng là do Ủy ban Kỷ luật chịu trách nhiệm, lần này cho dù không thể khiến Mã Pháp Sinh bị lật đổ, nhưng cũng có thể mượn cơ hội này mà lập được một chút chiến tích, thì y đương nhiên cũng rất vui mừng.

Rất nhanh, tổ công tác chống tham nhũng do Ủy ban Kỷ luật thành phố đứng đầu được thành lập, Trương Vân Bình đảm nhiệm Tổ trưởng, trong tổ là các nhân viên thuộc các phòng điều tra, kiểm toán và những bộ phận khác, bắt đầu công tác chống tham nhũng.

Đài truyền hình, báo chí và các phương tiện truyền thông khác của thành phố Tân Châu đều có đưa tin tuyên truyền cho lần hành động này.

Đồng thời dựa theo yêu cầu của tổ lãnh đạo công tác chống tham nhũng, các cơ quan trực thuộc thành phố, các quận huyện..v..v…, đều phải thành lập tổ công tác tương ứng, triển khai công tác điều tra toàn diện.

Còn Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến, Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường, Phó bí thư Hàn Đông và các đồng chí lãnh đạo Thành ủy, trong tất cả trường hợp, cũng đều đưa ra những chỉ thị quan trọng. Chỉ ra tầm quan trọng của hành động chống tham nhũng lần này, nhấn mạnh các bộ phận liên quan phải toàn lực phối hợp.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong toàn bộ thành phố Tân Châu, đều cảm thấy một khí thế như phong ba bão táp đang ào đến.

Tất cả mọi người đều cảm nhận được quyết tâm chống tham nhũng của Thành ủy lần này, đồng thời hành động được phần đông quần chúng ủng hộ như thế này, quả thật mang lại cho người ta một loại áp lực rất lớn. Dù sao trước đó nói chống tham nhũng, cơ bản đều chỉ là họp, tự điều tra..v..v…, đều là những việc dễ ứng phó. Nhưng bây giờ xem ra, Thành ủy dường như muốn làm thật sự rồi.

Thân ở trong thể chế, chỉ cần có chút thực quyền, liệu có mấy ai có thể nói bản thân mình hoàn toàn sạch sẽ đâu? Cho dù không có vấn đề gì lớn, nhưng khoản tiền nhận riêng, chắc chắn cũng không thể ít được. Mà nếu Thành ủy nắm được một chút vấn đề mà đã đưa lên mạng lên báo chí, thì ai chịu nổi?

- Những ngày tháng thế này làm sao sống được chứ?

- Chúng ta có cần làm việc tiếp nữa hay không?

- Quả thật khiến người ta chẳng biết làm sao nữa!

Một số cán bộ âm thầm trách móc.

Chỉ có điều, bọn họ cũng chỉ có lẩm bẩm như vậy mà thôi, cũng không thể làm gì được với quyết định của Thành ủy. Dù sao tình hình bây giờ là mấy vị lãnh đạo Thành ủy đã lên tiếng rồi, thì còn có ai không quan tâm đến tiền đồ của mình mà lên tiếng được nữa. Mọi người đều nỗ lực suy nghĩ vấn đề của mình, xem thử xem có nơi nào có thể nắm bắt được, để nhanh chóng lau sạch sự việc.

Tuy nhiên, cho dù lần này thanh thế rất lớn, nhưng vừa mới bắt đầu, lại không có thư tố cáo hay điện thoại tố cáo gì, dường như có cảm giác chẳng hiểu ra sao cả.

Hiển nhiên, có một số người còn đang quan sát, còn đang quan sát xem Thành ủy có thật sự sẽ làm tiếp hay không.

Còn Trương Vân Bình lại đang nhằm vào Mã Pháp Sinh, lần này những người y điều động từ Ủy ban Kỷ luật tỉnh, đều là thân tín của y. Vừa bắt đầu y đã nói với mọi người, tất cả những thư tố cáo liên quan đến lãnh đạo thành phố, đều phải giao cho y xử lý. Như thế một mặt thể hiện được thái độ thận trọng của y, nhưng cũng khiến y có thể có được những tin tức hữu dụng bất cứ lúc nào.

Cùng với công tác tuyên truyền được tiếp tục tiến hành, đồng thời khi có một vài cán bộ cấp phòng đã bị xử phạt, số thư và điện thoại tố cáo mà tổ công tác lãnh đạo chống tham nhũng nhận được cũng càng ngày càng nhiều hơn, công việc của họ cũng bận hơn.

- Ha ha, bão táp cuối cùng cũng đến rồi.

Trương Vân Bình nhìn mấy bức thư tố cáo trước mặt, nở một nụ cười tươi.

/1284

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status