Cao Minh Chân gật đầu nói:
- Vâng, chắc hẳn là người rất quen thuộc đối với công việc cải cách doanh nghiệp nhà nước, nếu không như vậy, người bình thường không thể hiểu được tình hình nhiều như vậy, anh ta có thể viết thư tố cáo này, có thể thấy là người có hiểu biết.
Hàn Đông nói:
- Người như vậy càng nhiều càng tốt.
Giờ phút này, tâm trạng Hàn Đông có chút nặng nề, bởi vì nội dung thư tố cáo, quả thật rất nghiêm trọng, dính đến hơn mấy tỷ tài sản quốc gia, còn số hàng nghìn lợi ích nhà nước cung cấp.
Nếu như quả thực như vậy, đây tuyệt đối sẽ dính dáng đến rất nhiều quan chức.
Hàn Đông ở tỉnh Tây Xuyên cũng được mấy năm, mặc dù phần lớn thời gian là ở cơ sở, nhưng trong tỉnh cũng có một vài quan hệ không tồi.
Vừa rồi Hàn Đông lật xem một chút, thư tố cáo này, nói rõ lãnh đạo cấp tỉnh, còn có Phó chủ tịch tỉnh Lý Trọng Hỉ, còn có Phó chủ tịch Triệu Thụy Song, ngoài ra còn dính đến một vài lãnh đạo tỉnh các ban ngành khác.
Những vị lãnh đạo này, có người là tự mình dính vào trong đó, có người thì vì nguyên nhân con cái mà dính vào. Hơn nữa một khi đã làm rõ ra, thì người bị lôi ra chắc chắn không chỉ một hai người.
“Xem ra công việc của Phòng kiểm soát, thật đúng là phải đắc tội với người rồi.”
Hàn Đông trong lòng cười ngượng một cái, có lẽ chính là vì tự mình ở trong công việc của Phòng kiểm soát rất cứng rắc, mạnh mẽ, cho nên người hiểu rõ nội tình, mới đem thư tố cáo gửi đến Phòng kiểm soát.
Vốn dĩ trong thời gian này Hàn Đông chuẩn bị dựa theo yêu cầu của Dương Dân Sinh, tăng cường kiểm ra đối với công việc bã đậu thúc đẩy công việc, nhưng bây giờ gửi đến một phong thư chuẩn xác như vậy, Hàn Đông nhất định tăng thêm việc chú trọng.
Dù sao tỉnh Tây Xuyên là nơi Hàn Đông chiến đấu qua, có việc gì, Hàn Đông chuẩn bị đích thân đi một chuyến.
Nghĩ đến đây, Hàn Đông nói với Cao Minh Chân:
- Việc này, tôi chuẩn bị đích thân tự đi một chuyến đến tỉnh Tây Xuyên, anh trong thời gian này, phải làm tốt công việc kiểm tra giám sát công trình bã đậu, đây là thủ tướng Dương đích thân giao cho, việc này, Phòng kiểm soát nhất định phải tăng cường chủ động làm việc, nhằm vào một vài công trình quy mô lớn, làm tốt công tác kiểm tra thí điểm,vấn đề bây giờ là, kịp thời yêu cầu chỉnh đốn cải cách, không được nể tình nể mặt gì ở đây, không sợ đắc tội với người nào. Hơn nữa chỉ cần bản thân chúng ta chân chính, đối với việc không đối với người, vậy cũng không tồn tại việc đắc tội với người nào.
Cao Minh Chân mỉm cười nói:
- Chủ nhiệm Hàn nói đúng, trước tiên công việc của bản thân chúng ta phải làm cho chắc, cần đứng vững ở chân, như vậy không cần lo lắng ỹ nghĩ của người khác.
Trong khi đó, Cao Minh Chân trong lòng lại nghĩ: “Cũng chỉ có Hàn Đông anh có thể làm được như vậy, mặt mũi của người nào cũng có thể không nể, chỉ cần là vì sự việc đều không sợ đắc tội người khác, bởi vì mọi người cho dù đối với anh khó chịu, cũng không có cách nào, nhưng nếu thay vào người khác, ai dám gây thù khắp nơi, còn không phải có thể thả thì thả, có thể nhỏ thì nhỏ, đây là thời đại thực lực nắm quyền, có thực lực, cái gì cũng có thể làm, cái gì cũng có thể nói, thực lực không đủ, chỉ có thể thành thật mà làm, cẩn thận làm người, nếu không như vậy, ở chốn quan trường tuyệt đối tồn tại không lâu dài.”
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng Cao Minh Chân tuyệt đối không nói ra, hơn nữa vẻ ngoài tán đồng lời của Hàn Đông.
- Ừm, buổi chiều tôi chọn vài người, sáng ngày mai đi, anh Cao cũng cần nhanh chóng bắt đầu triển khai công việc, chúng ta bây giờ cũng là hành động nổi bật, tranh thủ đều có thể làm ra vài thành tích.
Cao Minh Chân ưỡn ngực nói:
- Chủ nhiệm Hàn yên tâm, tôi nhất định toàn lực đi làm công tác đôn đốc kiểm tra công trình bãi đậu, tôi chuẩn bị tổ thành bốn nhóm giám sát, phân vùng trách nhiệm, huy động đầy đủ tính tích cực của mọi người.
Hàn Đông gật đầu tán thành nói:
- Biện pháp này không tồi, chỉ cần mọi người đều dốc sức phát huy tính năng động, vậy thì bất luận công việc gì, tôi tin tưởng rằng đều nhất định làm tốt. Công tác kiểm tra, trên thực tế, chỉ cần có tính năng động chủ quan, có thể cẩn thận, vậy thì không có gì không làm tốt.
Kế tiếp, Hàn Đông liền chọn vài người ứng cử viên đi điều tra tỉnh Tây Xuyên lần này.
Mấy người này chủ yếu là người lần trước đi tỉnh Việt Đông tham dự điều tra.
Trưởng phòng số một Đường Lợi Ba, Phó phòng số hai, nhân viên chuyên đôn đốc Mã An Tân, chỗ Phó phòng giám sát Chu Dũng, Phó Phòng tổng hợp Chu Nguyên Thanh.
Ngoài trừ lần trước đi tỉnh Việt Đông ra, sau đó lúc làm việc đôn đốc chống lũ, Hàn Đông cùng vài người này cùng làm việc qua, đối với năng lực công tác của những người này là vô cùng tán thành.
Hơn nữa những người này, cũng trên cơ sở lúc đầu, công tác làm điều chỉnh nhất định, Đường Lợi Ba từ Phó phòng thăng lên Trưởng phòng, Mã An Tân cũng kiêm Phó phòng số hai, Chu Dũng cũng làm tới Phó phòng giám sát
Ba người này cấp bậc cũng không có thay đổi, chỉ là trên mặt chức quyền có tiến bộ, quyền lực so với trước to hơn một chút.
Mà bước tiến của Chu Nguyên Thanh là lớn nhất, anh ta vốn dĩ là nhân viên chủ nhiệm của Phòng tổng hợp, về sau trong cạnh tranh vị trí, thành công làm tới cấp phó Phòng tổng hợp, thực hiện bước nhảy từ cấp phòng đến cấp Cục. Hơn nữa anh ta vốn dĩ chỉ là một nhân viên chủ nhiệm, không có làm qua cương vị chức vụ gì ở Phòng tổng hợp, lần này có thể vượt qua đạt chức Cấp Cục phó, tuyệt đối là một bước tiến không nhỏ.
Chu Nguyên Thanh sở dĩ có thể tiến bộ nhanh như vậy, đương nhiên không thể không có sự tán thưởng của Hàn Đông.
Anh ta tự mình cũng rõ điểm này, cho nên làm việc từ đó càng gắng sức, phát huy đầy đủ sở trường của anh ta.
Bốn giờ chiều, Hàn Đông mời dự hội nghị phòng kiềm soát, trong hội nghị lần này, Hàn Đông chủ động sắp xếp vị trí công tác nhằm vào việc giám sát chất lượng công trình, tiến hành kiểm tra, đưa ra phương pháp làm theo lời của Cao Minh Chân, thực hiện chế độ phân vùng trách nhiệm.
- Mọi người nhất định cần cố hết sức nhận thức được tính quan trọng của công tác đợt này, không thể ngồi trong phòng làm việc đợi, mà phải chủ động đột phá, tìm tòi vấn đề, vấn đề bây giờ là…
Hàn Đông sau khi làm một hồi nhấn mạnh xong, Cao Minh Chân lại giảng một hồi nữa, theo sau những người Phó chủ nhiệm khác cũng lần lượt nói.
Nghiêm Văn Bình vào tháng 8, điều đến Bộ Giáo dục đảm nhiệm chức Vụ trưởng rồi. Hơn nữa Cao Minh Chân thì lại được Hàn Đông đề cử, tiếp nhận chức vụ Phó chủ nhiệm thường trực.
Bởi vậy, Hàn Đông ở Phòng Kiểm soát đã hoàn toàn tạo lập được quyền uy của chính mình, có sắp xếp và yêu cầu gì, mọi người đều sẽ tích cực đi thực hiện.
Sau khi tan họp, Hàn Đông gọi Chu Nguyên Thanh đến phòng làm việc của mình, đem tài liệu liên quan đến thư tố cáo về tỉnh Tây Xuyên đưa cho anh ta, nói:
- Sáng ngày mai chúng ta sẽ đi, những tài liệu này do anh mang theo, ngoài ra anh xem còn cần tài liệu gì, hôm nay cũng cần chuẩn bị cho xong, không thể để đến lúc đi tỉnh Tứ Xuyên rồi mới nghĩ ra.
- Chủ nhiệm Hàn yên tâm, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.
Chu Nguyên Thanh mỉm cười nói, trong lòng anh ta vẫn còn cảm kích đối với Hàn Đông.
Phải biết rằng, anh ta là xuất thân nông thôn của tỉnh Giang Bắc, cũng không có bối cảnh gì, có thể ở phòng kiểm soát làm đến nhân viên chủ nhiệm, hoàn toàn là do sự khéo léo, tích cực chứng minh của chính mình có được, nhưng anh ta cũng biết, muốn thăng lên vị trí cấp Cục phó, chỉ ngoài vùi đầu vào làm việc thì không đủ, huống chi anh ta bây giờ vẫn còn trẻ, kinh nghiệm không đủ, nhân vien chủ nhiệm của Phòng Kiểm soát từ trên xuống dưới nhiều vô kể, bởi vậy muốn đề bạt lên cấp Cục phó, cũng không biết đợi đến ngày tháng năm nào.
Nhưng ông trời lại cho anh ta một cơ hội tuyệt vời, Hàn Đông đảm nhiệm chủ nhiệm Phòng Kiểm soát, tất cả đều xem thái độ công việc và năng lực công việc, anh ta cũng là lần đầu tiên lọt vào tầm mắt của Hàn Đông, đi theo Hàn Đông vài chuyến, gắng sức phát huy sở trường của chính mình, sau đó cạnh tranh với vị trí bên trong, mới tranh cử lên Phó cục trưởng phòng Tổng hợp.
Sở dĩ lần này có thể trổ hết tài năng ra, ngoại trừ năng lực công việc không tồi, Hàn Đông trong đó cũng đã ra sức rất lớn, Hàn Đông trước hội nghị lớn động viên ứng cử viên, vài lần nhắc đến, cần hết sức đề bạt những người trẻ tích cực khẳng định, cho cán bộ trẻ gánh trọng trách, cho những người trẻ xây dựng một vũ đài có thể ganh đua tài năng. Đồng thời Hàn Đông cũng mơ hồ nhắc đến tên của Chu Nguyên Thanh, đối với cuộc bầu cử sau này của anh ta có tác dụng rất lớn, nếu không như vậy anh ta không dễ dàng gì được tuyển chọn
Cảm kích rất nhiều, Chu Nguyên Thanh liền hạ quyết tâm, hết mình làm việc, anh ta biết Hàn Đông xem trọng mình không phải phương diện khác của mình, mà là thái độ công việc và năng lực công việc của mình, bởi vậy mình cố gắng làm tốt công việc chính là báo đáp Hàn Đông tốt nhất.
Buổi tối, Hàn Đông và Lữ Nhạc cùng đi Ngọc Tuyền Sơn cùng lão thái gia đi ăn cơm, sau đó bàn đến việc thư tố cáo, nói:
- Theo nội dung xem trong thư tố cáo, rất rõ ràng là người biết chuyện viết, chỉ sợ tính chân thực của vấn đề tương đối cao, vậy thì cán bộ tỉnh Tứ Xuyên dính dáng đến là không ít.
Lão thái gia cười híp mắt hỏi:
- Vậy thì cháu chuẩn bị làm thế nào?
Hàn Đông nói:
- Đây là chức trách của cháu, hơn nữa nếu thư tố cáo đã chuyển đến Phòng Kiểm soát, vậy thì cháu nghiêm túc làm theo quy định triển khai công tác, tùy việc mà làm, khách quan công bằng, vô tư, không giấu diếm, cũng không tô vẽ thêm.
Lão thái gia khen ngợi gật đầu nói:
- Thái độ như vậy là chính xác, mọi mặt Trung Hoa, đều phức tạp, nếu chỉ giữ lấy một chuyện mở rộng không hạn chế, vậy thì rất dễ rơi vào vòng xoáy phiền phức, nếu như điều tra vấn đề, chỉ cần nắm lấy một điểm, theo đó mà làm, như vậy đối với mình, đối với vấn đề cần giải quyết cũng đều là có trợ giúp đấy. Tây Xuyên thuộc Tây Bộ của Trung Hoa, có thể là trong quan niệm tư tưởng, tác phong làm việc, về mặt thái độ, còn tồn tại vấn đề này vấn đề nọ, rất nhiều mặt tiến thêm một bước phát triển, vấn đề cải cách doanh nghiệp nhà nước, so với khu vực duyên hải có lẽ càng nghiêm trọng hơn. Đây không chỉ là vấn đề tỉnh Tây Xuyên, thậm chí một vài tỉnh khu vực Tây bộ cùng có vấn đề như vậy, nhưng không phải vì vậy, thì toàn bộ hành động, tung lưới khắp nơi, làm như vậy ngược lại không dễ dàng đưa vấn đề giải quyết hết, cần có chiến lược, chú ý trọng điểm, vấn đề sẽ giải quyết dễ dàng. Ngoài ra Hàn Đông cháu ở tỉnh Tây Xuyên cũng vài năm, từ trên xuống dưới cũng có mạng lưới, làm xử lí tốt công tác và quan hệ hữu nghị, bạn bè, cũng là một mặt rất quan trọng, có chuyện gì, cần bình tĩnh, động não nhiều hơn một chút, như thế mới có được phán đoán và lựa chọn chính xác được.
Hàn Đông chăm chú lắng nghe lời của Lão thái gia, trong lòng nghĩ:
“Lão thái gia mặc dù không quản sự đời, nhưng đối với động hướng các mặt Trung Hoa vẫn rất rõ ràng, ông nói với mình những điều này, xem ra là ủng hộ mình nỗ lực nắm bắt công việc điều tra lần này, theo việc mà làm, làm nên việc lớn.”
- Vâng, chắc hẳn là người rất quen thuộc đối với công việc cải cách doanh nghiệp nhà nước, nếu không như vậy, người bình thường không thể hiểu được tình hình nhiều như vậy, anh ta có thể viết thư tố cáo này, có thể thấy là người có hiểu biết.
Hàn Đông nói:
- Người như vậy càng nhiều càng tốt.
Giờ phút này, tâm trạng Hàn Đông có chút nặng nề, bởi vì nội dung thư tố cáo, quả thật rất nghiêm trọng, dính đến hơn mấy tỷ tài sản quốc gia, còn số hàng nghìn lợi ích nhà nước cung cấp.
Nếu như quả thực như vậy, đây tuyệt đối sẽ dính dáng đến rất nhiều quan chức.
Hàn Đông ở tỉnh Tây Xuyên cũng được mấy năm, mặc dù phần lớn thời gian là ở cơ sở, nhưng trong tỉnh cũng có một vài quan hệ không tồi.
Vừa rồi Hàn Đông lật xem một chút, thư tố cáo này, nói rõ lãnh đạo cấp tỉnh, còn có Phó chủ tịch tỉnh Lý Trọng Hỉ, còn có Phó chủ tịch Triệu Thụy Song, ngoài ra còn dính đến một vài lãnh đạo tỉnh các ban ngành khác.
Những vị lãnh đạo này, có người là tự mình dính vào trong đó, có người thì vì nguyên nhân con cái mà dính vào. Hơn nữa một khi đã làm rõ ra, thì người bị lôi ra chắc chắn không chỉ một hai người.
“Xem ra công việc của Phòng kiểm soát, thật đúng là phải đắc tội với người rồi.”
Hàn Đông trong lòng cười ngượng một cái, có lẽ chính là vì tự mình ở trong công việc của Phòng kiểm soát rất cứng rắc, mạnh mẽ, cho nên người hiểu rõ nội tình, mới đem thư tố cáo gửi đến Phòng kiểm soát.
Vốn dĩ trong thời gian này Hàn Đông chuẩn bị dựa theo yêu cầu của Dương Dân Sinh, tăng cường kiểm ra đối với công việc bã đậu thúc đẩy công việc, nhưng bây giờ gửi đến một phong thư chuẩn xác như vậy, Hàn Đông nhất định tăng thêm việc chú trọng.
Dù sao tỉnh Tây Xuyên là nơi Hàn Đông chiến đấu qua, có việc gì, Hàn Đông chuẩn bị đích thân đi một chuyến.
Nghĩ đến đây, Hàn Đông nói với Cao Minh Chân:
- Việc này, tôi chuẩn bị đích thân tự đi một chuyến đến tỉnh Tây Xuyên, anh trong thời gian này, phải làm tốt công việc kiểm tra giám sát công trình bã đậu, đây là thủ tướng Dương đích thân giao cho, việc này, Phòng kiểm soát nhất định phải tăng cường chủ động làm việc, nhằm vào một vài công trình quy mô lớn, làm tốt công tác kiểm tra thí điểm,vấn đề bây giờ là, kịp thời yêu cầu chỉnh đốn cải cách, không được nể tình nể mặt gì ở đây, không sợ đắc tội với người nào. Hơn nữa chỉ cần bản thân chúng ta chân chính, đối với việc không đối với người, vậy cũng không tồn tại việc đắc tội với người nào.
Cao Minh Chân mỉm cười nói:
- Chủ nhiệm Hàn nói đúng, trước tiên công việc của bản thân chúng ta phải làm cho chắc, cần đứng vững ở chân, như vậy không cần lo lắng ỹ nghĩ của người khác.
Trong khi đó, Cao Minh Chân trong lòng lại nghĩ: “Cũng chỉ có Hàn Đông anh có thể làm được như vậy, mặt mũi của người nào cũng có thể không nể, chỉ cần là vì sự việc đều không sợ đắc tội người khác, bởi vì mọi người cho dù đối với anh khó chịu, cũng không có cách nào, nhưng nếu thay vào người khác, ai dám gây thù khắp nơi, còn không phải có thể thả thì thả, có thể nhỏ thì nhỏ, đây là thời đại thực lực nắm quyền, có thực lực, cái gì cũng có thể làm, cái gì cũng có thể nói, thực lực không đủ, chỉ có thể thành thật mà làm, cẩn thận làm người, nếu không như vậy, ở chốn quan trường tuyệt đối tồn tại không lâu dài.”
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng Cao Minh Chân tuyệt đối không nói ra, hơn nữa vẻ ngoài tán đồng lời của Hàn Đông.
- Ừm, buổi chiều tôi chọn vài người, sáng ngày mai đi, anh Cao cũng cần nhanh chóng bắt đầu triển khai công việc, chúng ta bây giờ cũng là hành động nổi bật, tranh thủ đều có thể làm ra vài thành tích.
Cao Minh Chân ưỡn ngực nói:
- Chủ nhiệm Hàn yên tâm, tôi nhất định toàn lực đi làm công tác đôn đốc kiểm tra công trình bãi đậu, tôi chuẩn bị tổ thành bốn nhóm giám sát, phân vùng trách nhiệm, huy động đầy đủ tính tích cực của mọi người.
Hàn Đông gật đầu tán thành nói:
- Biện pháp này không tồi, chỉ cần mọi người đều dốc sức phát huy tính năng động, vậy thì bất luận công việc gì, tôi tin tưởng rằng đều nhất định làm tốt. Công tác kiểm tra, trên thực tế, chỉ cần có tính năng động chủ quan, có thể cẩn thận, vậy thì không có gì không làm tốt.
Kế tiếp, Hàn Đông liền chọn vài người ứng cử viên đi điều tra tỉnh Tây Xuyên lần này.
Mấy người này chủ yếu là người lần trước đi tỉnh Việt Đông tham dự điều tra.
Trưởng phòng số một Đường Lợi Ba, Phó phòng số hai, nhân viên chuyên đôn đốc Mã An Tân, chỗ Phó phòng giám sát Chu Dũng, Phó Phòng tổng hợp Chu Nguyên Thanh.
Ngoài trừ lần trước đi tỉnh Việt Đông ra, sau đó lúc làm việc đôn đốc chống lũ, Hàn Đông cùng vài người này cùng làm việc qua, đối với năng lực công tác của những người này là vô cùng tán thành.
Hơn nữa những người này, cũng trên cơ sở lúc đầu, công tác làm điều chỉnh nhất định, Đường Lợi Ba từ Phó phòng thăng lên Trưởng phòng, Mã An Tân cũng kiêm Phó phòng số hai, Chu Dũng cũng làm tới Phó phòng giám sát
Ba người này cấp bậc cũng không có thay đổi, chỉ là trên mặt chức quyền có tiến bộ, quyền lực so với trước to hơn một chút.
Mà bước tiến của Chu Nguyên Thanh là lớn nhất, anh ta vốn dĩ là nhân viên chủ nhiệm của Phòng tổng hợp, về sau trong cạnh tranh vị trí, thành công làm tới cấp phó Phòng tổng hợp, thực hiện bước nhảy từ cấp phòng đến cấp Cục. Hơn nữa anh ta vốn dĩ chỉ là một nhân viên chủ nhiệm, không có làm qua cương vị chức vụ gì ở Phòng tổng hợp, lần này có thể vượt qua đạt chức Cấp Cục phó, tuyệt đối là một bước tiến không nhỏ.
Chu Nguyên Thanh sở dĩ có thể tiến bộ nhanh như vậy, đương nhiên không thể không có sự tán thưởng của Hàn Đông.
Anh ta tự mình cũng rõ điểm này, cho nên làm việc từ đó càng gắng sức, phát huy đầy đủ sở trường của anh ta.
Bốn giờ chiều, Hàn Đông mời dự hội nghị phòng kiềm soát, trong hội nghị lần này, Hàn Đông chủ động sắp xếp vị trí công tác nhằm vào việc giám sát chất lượng công trình, tiến hành kiểm tra, đưa ra phương pháp làm theo lời của Cao Minh Chân, thực hiện chế độ phân vùng trách nhiệm.
- Mọi người nhất định cần cố hết sức nhận thức được tính quan trọng của công tác đợt này, không thể ngồi trong phòng làm việc đợi, mà phải chủ động đột phá, tìm tòi vấn đề, vấn đề bây giờ là…
Hàn Đông sau khi làm một hồi nhấn mạnh xong, Cao Minh Chân lại giảng một hồi nữa, theo sau những người Phó chủ nhiệm khác cũng lần lượt nói.
Nghiêm Văn Bình vào tháng 8, điều đến Bộ Giáo dục đảm nhiệm chức Vụ trưởng rồi. Hơn nữa Cao Minh Chân thì lại được Hàn Đông đề cử, tiếp nhận chức vụ Phó chủ nhiệm thường trực.
Bởi vậy, Hàn Đông ở Phòng Kiểm soát đã hoàn toàn tạo lập được quyền uy của chính mình, có sắp xếp và yêu cầu gì, mọi người đều sẽ tích cực đi thực hiện.
Sau khi tan họp, Hàn Đông gọi Chu Nguyên Thanh đến phòng làm việc của mình, đem tài liệu liên quan đến thư tố cáo về tỉnh Tây Xuyên đưa cho anh ta, nói:
- Sáng ngày mai chúng ta sẽ đi, những tài liệu này do anh mang theo, ngoài ra anh xem còn cần tài liệu gì, hôm nay cũng cần chuẩn bị cho xong, không thể để đến lúc đi tỉnh Tứ Xuyên rồi mới nghĩ ra.
- Chủ nhiệm Hàn yên tâm, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.
Chu Nguyên Thanh mỉm cười nói, trong lòng anh ta vẫn còn cảm kích đối với Hàn Đông.
Phải biết rằng, anh ta là xuất thân nông thôn của tỉnh Giang Bắc, cũng không có bối cảnh gì, có thể ở phòng kiểm soát làm đến nhân viên chủ nhiệm, hoàn toàn là do sự khéo léo, tích cực chứng minh của chính mình có được, nhưng anh ta cũng biết, muốn thăng lên vị trí cấp Cục phó, chỉ ngoài vùi đầu vào làm việc thì không đủ, huống chi anh ta bây giờ vẫn còn trẻ, kinh nghiệm không đủ, nhân vien chủ nhiệm của Phòng Kiểm soát từ trên xuống dưới nhiều vô kể, bởi vậy muốn đề bạt lên cấp Cục phó, cũng không biết đợi đến ngày tháng năm nào.
Nhưng ông trời lại cho anh ta một cơ hội tuyệt vời, Hàn Đông đảm nhiệm chủ nhiệm Phòng Kiểm soát, tất cả đều xem thái độ công việc và năng lực công việc, anh ta cũng là lần đầu tiên lọt vào tầm mắt của Hàn Đông, đi theo Hàn Đông vài chuyến, gắng sức phát huy sở trường của chính mình, sau đó cạnh tranh với vị trí bên trong, mới tranh cử lên Phó cục trưởng phòng Tổng hợp.
Sở dĩ lần này có thể trổ hết tài năng ra, ngoại trừ năng lực công việc không tồi, Hàn Đông trong đó cũng đã ra sức rất lớn, Hàn Đông trước hội nghị lớn động viên ứng cử viên, vài lần nhắc đến, cần hết sức đề bạt những người trẻ tích cực khẳng định, cho cán bộ trẻ gánh trọng trách, cho những người trẻ xây dựng một vũ đài có thể ganh đua tài năng. Đồng thời Hàn Đông cũng mơ hồ nhắc đến tên của Chu Nguyên Thanh, đối với cuộc bầu cử sau này của anh ta có tác dụng rất lớn, nếu không như vậy anh ta không dễ dàng gì được tuyển chọn
Cảm kích rất nhiều, Chu Nguyên Thanh liền hạ quyết tâm, hết mình làm việc, anh ta biết Hàn Đông xem trọng mình không phải phương diện khác của mình, mà là thái độ công việc và năng lực công việc của mình, bởi vậy mình cố gắng làm tốt công việc chính là báo đáp Hàn Đông tốt nhất.
Buổi tối, Hàn Đông và Lữ Nhạc cùng đi Ngọc Tuyền Sơn cùng lão thái gia đi ăn cơm, sau đó bàn đến việc thư tố cáo, nói:
- Theo nội dung xem trong thư tố cáo, rất rõ ràng là người biết chuyện viết, chỉ sợ tính chân thực của vấn đề tương đối cao, vậy thì cán bộ tỉnh Tứ Xuyên dính dáng đến là không ít.
Lão thái gia cười híp mắt hỏi:
- Vậy thì cháu chuẩn bị làm thế nào?
Hàn Đông nói:
- Đây là chức trách của cháu, hơn nữa nếu thư tố cáo đã chuyển đến Phòng Kiểm soát, vậy thì cháu nghiêm túc làm theo quy định triển khai công tác, tùy việc mà làm, khách quan công bằng, vô tư, không giấu diếm, cũng không tô vẽ thêm.
Lão thái gia khen ngợi gật đầu nói:
- Thái độ như vậy là chính xác, mọi mặt Trung Hoa, đều phức tạp, nếu chỉ giữ lấy một chuyện mở rộng không hạn chế, vậy thì rất dễ rơi vào vòng xoáy phiền phức, nếu như điều tra vấn đề, chỉ cần nắm lấy một điểm, theo đó mà làm, như vậy đối với mình, đối với vấn đề cần giải quyết cũng đều là có trợ giúp đấy. Tây Xuyên thuộc Tây Bộ của Trung Hoa, có thể là trong quan niệm tư tưởng, tác phong làm việc, về mặt thái độ, còn tồn tại vấn đề này vấn đề nọ, rất nhiều mặt tiến thêm một bước phát triển, vấn đề cải cách doanh nghiệp nhà nước, so với khu vực duyên hải có lẽ càng nghiêm trọng hơn. Đây không chỉ là vấn đề tỉnh Tây Xuyên, thậm chí một vài tỉnh khu vực Tây bộ cùng có vấn đề như vậy, nhưng không phải vì vậy, thì toàn bộ hành động, tung lưới khắp nơi, làm như vậy ngược lại không dễ dàng đưa vấn đề giải quyết hết, cần có chiến lược, chú ý trọng điểm, vấn đề sẽ giải quyết dễ dàng. Ngoài ra Hàn Đông cháu ở tỉnh Tây Xuyên cũng vài năm, từ trên xuống dưới cũng có mạng lưới, làm xử lí tốt công tác và quan hệ hữu nghị, bạn bè, cũng là một mặt rất quan trọng, có chuyện gì, cần bình tĩnh, động não nhiều hơn một chút, như thế mới có được phán đoán và lựa chọn chính xác được.
Hàn Đông chăm chú lắng nghe lời của Lão thái gia, trong lòng nghĩ:
“Lão thái gia mặc dù không quản sự đời, nhưng đối với động hướng các mặt Trung Hoa vẫn rất rõ ràng, ông nói với mình những điều này, xem ra là ủng hộ mình nỗ lực nắm bắt công việc điều tra lần này, theo việc mà làm, làm nên việc lớn.”
/1284
|