Đối với phân tích của Chu Nguyên Thanh Hàn Đông cảm thấy vô cùng có lý. Các vấn đề mà việc cải cách xí nghiệp nhà nước của thành phố Côn Dương xuất hiện thực sự có liên quan đến những nhân vật mấu chốt này, mà Tôn Căn Tiến là phó chủ tịch thành phố Côn Dương phân công quản lý tài sản nhà nước, trong cuộc cải cách xí nghiệp nhà nước chắc chắn có liên quan tới anh ta, bắt đầu từ anh ta là một ý kiến không tồi.
- Nói ra, Tôn Căn Tiến cũng vẫn còn trẻ, mới hơn 30 tuổi, đã là cán bộ cấp phó giám đốc sở rồi, chỉ cần làm tốt tiền đồ tương lai thật không nhỏ, nhưng bây giờ tham gia vào sự việc này mà lại là nhân vật mấu chốt, đặt mông xuống rồi chỉ sợ cũng không sạch sẽ gì, tới lúc đó sợ khó thoát khỏi.
Hàn Đông và Tôn Căn Tiến đã từng qua lại, hồi hắn làm trưởng phòng cán bộ số 2 ở ban tổ chức tỉnh Tây Xuyên mà Tôn Căn Tiến lại là bí thư thành đoàn thành phố Phù thành, cứ theo đuổi Kiều San San. Khi Hàn Đông đi Phù thành thăm Kiều San San Tôn Căn Tiến còn coi Hàn Đông như tình địch. Sau này hai người lại cùng học ở trường Đảng tỉnh, khi học cũng không giao lưu nhiều nhưng Hàn Đông cũng cảm thấy Tôn Căn Tiến luôn căm tức mình.
Đương nhiên Hàn Đông tuyệt đối không thể vì điều này mà lấy công việc để trả thù cá nhân.
Lần này cảm thấy phân tích của Chu Nguyên Thanh rất có lý, chuẩn bị để Chu Nguyên Thanh đi điều tra người mấu chốt, chủ yếu vẫn là từ tình hình thực tế, từ yêu cầu của công việc.
- Ừ, vậy chúng ta liệt kê ra những nhân vật mấu chốt này để phân tích quan hệ giữa họ một chút, bên cạnh họ có thể vẫn còn một số người được lợi ích nào đó, làm rõ mối quan hệ này như vậy trong quá trình điều tra sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Cuộc điều tra lần này, tuyệt đối không phải là một công trình cho nên Hàn Đông phải làm tốt các công tác chuẩn bị trước, sau khi có kế hoạch rồi mới cẩn thận thăm dò xâm nhập dần dần, cuối cùng mới làm rõ chân tướng sự việc.
Dưới sự chỉ đạo của Hàn Đông bọn Đường Lợi Ba bắc đầu động não, căn cứ vào các tài liệu hiện có trên một tờ giấy trắng xác nhận các nhân vật của các phương diện có liên quan trước, làm rõ quan hệ giữa họ và những người này có liên quan như thế nào tới việc cải cách xí nghiệp nhà nước.
Thông qua quá trình chải ngược này mọi người đối với những đối tượng điều tra lần này hiểu rõ hơn, ấn tượng trong đầu cũng càng ngày càng sâu sắc hơn.
Hàn Đông nói:
- Bây giờ chúng ta đã vẽ ra quan hệ của những người này ở thành phố Côn Dương rồi, bây giờ quan trọng nhất là làm thế nào để tiến hành điều tra, tìm chứng cứ. Điều này đối với chúng ta mà nói là một khảo nghiệm nghiêm túc, tôi đề nghị phân thành 2 tổ, một mặt đi thăm xí nghiệp nhà nước cải cách, điều tra vấn đề và manh mối từ cơ sở hạ tầng, mặt khác tiếp tục thu thập tư liệu về những nhân vật mấu chốt.
Đường Lợi Ba nói:
- Chủ nhiệm Hàn đối với sự tình bên tỉnh Tây Xuyên rất am hiểu, người quen cũng nhiều, tôi thấy việc thu thập tư liệu của các nhân vật mấu chốt phải anh đích thân đi mới được.
Hàn Đông gật đầu:
- Như này đi, tôi và tiểu Chu một tổ, mà các cậu chủ yếu ở Côn Dương điều tra vấn đề của các xí nghiệp nhà nước sau khi cải cách qua các tài liệu báo cáo, tới cơ sở hạ tầng hỏi các nhân viên, để tìm hiểu động thái của họ, để tìm ra manh mối tương ứng, nhưng cũng phải chú ý biết tự bảo vệ mình, dù sao tình hình ở đây cũng rất phức tạp, các cậu đi điều tra chắc chắn sẽ làm một số người khó chịu chưa biết chừng sẽ làm gì đó.
Chu Dũng thân hình cao to làm bộ vén tay áo nói:
- Chủ nhiệm Hàn yên tâm, chúng tôi cũng không phải là người dễ ăn hiếp.
Hàn Đông cười:
- Vậy tôi giao hai người này cho anh đấy, đừng thể hiện quá, gặp việc gì phải động não chút.
Sau đó Hàn Đông bấm số gọi cho trưởng ban thư ký văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh Hồng Tiến Phong cười nói:
- Anh Hồng, đang bận gì vậy?
Nhận điện thoại của Hàn Đông Hồng Tiến Phong rất vui, giọng nói rất phấn khởi nói:
- Không bận gì, Hàn Đông cậu dạo này có bận không?
Hàn Đông nói:
- Cũng bình thường thôi, dù sao cũng tùy tiện làm việc mà thôi, tôi cũng nhàn rỗi mà.
Hồng Tiến Phong cười ha ha nói:
- Tùy tiện làm việc mà làm ra chuyện lớn như vậy, làm việc cẩn thận thì còn làm ra chuyện thế nào nữa đây.
Hàn Đông nói:
- Anh Hồng đừng tâng bốc tôi thế, đúng rồi, anh Hồng buổi tối tôi có lẽ sẽ tới Thục đô, anh có thời gian không chúng ta cùng nhau ăn cơm.
- Hàn Đông cậu muốn tới Thục đô có việc gì không?
Hồng Tiến Phong ngạc nhiên hỏi, anh thấy Hàn Đông là chủ nhiệm phòng kiểm soát, giai đoạn trước cũng làm mấy chuyện lớn, xử phạt cấp thứ trưởng, bộ trưởng, bây giờ đột nhiên Hàn Đông muốn tới tỉnh Tây Xuyên chắc chắn là có chuẩn bị rồi mới tới.
Hàn Đông nói:
- Không có việc gì lớn, chỉ là nhớ mọi người tiện thăm hỏi, tình hình cụ thế tới lúc đó nói tiếp.
- Không thành vấn đề, lát nữa tôi đi đặt bữa, tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện.
Hồng Tiến Phong cảm thấy Hàn Đông cũng rất tín nhiệm mình, vì thế cảm thấy rất vui.
- Được, như vậy đi, hẹn tối gặp lại.
Hàn Đông nói.
Liên hệ với Hồng Tiến Phong là Hàn Đông muốn kiếm cớ, để tìm hiểu tình hình cụ thể ở tỉnh Tây Xuyên. Hồng Tiến Phong là trưởng ban thư ký ủy ban nhân dân tỉnh, được sự tín nhiệm sâu sắc của chủ tịch tỉnh Phạm Đồng Huy, đứng ở góc độ của anh chắc chắn biết rõ rất nhiều thông tin có ích, điều này đối với cuộc điều tra của Hàn Đông lần này rất hữu ích.
Tiếp theo Hàn Đông lại bàn luận với bọn Đường Lợi Ba, sau khi đưa ra một số ý kiến cho cuộc điều tra liền cùng Chu Nguyên Thanh bắt xe quay về Thục đô.
Khoảng 5 rưỡi hai người về tới Thục đô, Hàn Đông gọi điện thoại cho Lữ Nam Phương bảo anh ta giúp đánh một chiếc xe tới như vậy tiện cho mình một chút, nếu không bắt xe rất mất thời gian.
- Ha ha, Hàn Đông anh lần này lại tới điều tra ai à? Việc gọi xe rất đơn giản, chiếc BMW của tôi anh lấy mà dùng đi, tôi sắp xếp cho anh một tài xế, tuyệt đối đáng tin cậy, như vậy cũng tiện cho các anh rất nhiều.
Lữ Nam Phương tỏ vẻ rất dứt khoát, dù sao Hàn Đông có việc gì anh ta làm anh vợ chắc chắn sẽ ủng hộ.
Hàn Đông nói:
- Việc tài xế thì được nhưng BMW thì thôi, một chiếc xe bình thường Santana là được rồi, khiêm tốn một chút mới được việc.
- Vẫn là chiếc Santana của chú à.
Lữ Nam Phương thở dài
- Được, tôi sẽ sắp xếp cho chú, khi nào cần?
Hàn Đông nói:
- Sáng sớm mai sẽ cần, tình hình cụ thể tối tôi sẽ liên lạc với anh, mấy ngày này tôi có thể sẽ bận một chút, chưa biết chừng không có thời gian cùng gặp mặt ăn cơm với anh được.
Lữ Nam Phương nói:
- Không sao, chú cứ bận việc của chú đi, có thời gian liên lạc với tôi, tôi mấy ngày nay cũng bận.
Vừa đặt điện thoại xuống điện thoại của Hồng Tiến Phong lại gọi tới, anh ta hỏi Hàn Đông có tới Thục Đô chưa, đồng thời nói cho Hàn Đông địa điểm ăn cơm.
Hàn Đông và Chu Nguyên Thanh gọi một chiếc taxi tới chỗ Hồng Tiến Phong, vừa vào phòng Hồng Tiến Phong đã đợi ở đó rồi.
Nhìn thấy Hàn Đông còn dẫn thêm một người, Hồng Tiến Phong liền hiểu Hàn Đông tới đây đều là vì công việc, xem ra một số người tỉnh Tây Xuyên lại gặp xui xẻo rồi.
Hồng Tiến Phong luôn chú ý tới Hàn Đông, thời gian trước, Hàn Đông làm mấy chuyện lớn, lần này hắn đích thân đến tỉnh Tây Xuyên, như vậy chắc chắn không phải là vấn đề nhỏ.
‘Sự việc này có cần tiết lộ với chủ tịch Phạm không?’
Hồng Tiến Phong trong lòng nghĩ, mặc dù anh đứng về phe Hàn Đông nhưng hiện tại sự phát triển tỉnh Tây Xuyên đều dựa vào Phạm Đồng Huy cho nên đối với sự việc diễn ra nếu thông báo trước cho ông ta một tiếng cũng có thể để ông ta chuẩn bị tốt hơn.
Tuy nhiên trong lòng Hồng Tiến Phong có chút lo lắng, không biết Hàn Đông nghĩ như thế nào, vì thế đợi xem Hàn Đông cụ thể nghĩ thế nào đã rồi hãy nói sau.
Hai người hàn huyên mấy câu, Hàn Đông giới thiệu Chu Nguyên Thanh, sau đó Hồng Tiến Phong liền gọi phục vụmang thức ăn lên, mấy cô phục vụ ăn mặc gợi cảm lần lượt mang thức ăn lên bày biện đẹp mắt.
- Tôi biết Hàn Đông cậu có việc tối nay cũng không nên uống nhiều, chúng ta ba người uống một bình rượu vang đỏ thôi nhé.
Hồng Tiến Phong cười nói.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Như vậy là tốt nhất, đợi tôi làm xong việc sẽ mời anh Hồng ăn cơm. Phải rồi anh Hồng anh rất biết rõ tình hình ở thành phố Côn Dương không?
Hồng Tiến Phong ngạc nhiên lập tức nói:
- Ngồi ở vị trí này của tôi tình hình các thành phố, huyện ít nhiều cũng hiểu biết một chút, thành phố Côn Dương cách Thục Đô gần như vậy, rất nhiều sự việc đương nhiên cũng có thể đủ biết một chút.
Ban nãy trong đầu anh đã phân tích nhanh, nếu Hàn Đông nhắc đến thành phố Côn Dương thì mục tiêu chắc chắn nhằm vào việc cải cách xí nghiệp nhà nước của thành phố Côn Dương. Vì vấn đề này thực sự tương đối nghiêm trọng, anh thực sự cũng biết một số chuyện, đương nhiên không thể giấu diếm tất cả.
Nghe Hồng Tiến Phong nói trong lòng Hàn Đông ngạc nhiên, xem ra tìm đến Hồng Tiến Phong là đúng, nếu moi được thông tin gì có ích từ anh ta thì công việc điều tra sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Hàn Đông và Hồng Tiến Phong vừa ăn vừa nói chuyện mà Chu Nguyên Thanh thỉnh thoảng ghi lại những nội dung quan trọng.
Là đại quản gia của ủy ban nhân dân tỉnh công việc Hồng Tiến Phong làm rất mẫn cán, tình hình các phương diện hiểu biết rất nhiều, anh ta cũng không giấu Hàn Đông điều gì, trong đó có một số chuyện mặc dù chưa có chứng thực nhưng có lợi đối với việc điều tra của Hàn Đông anh cũng nhắc đến.
- Nghe nói cháu ngoại của bí thư Yến là Vương Quân cùng người ta lập một công ty lớn, có vẻ như tay không bắt giặc, nắm trong tay tập đoàn xây dựng thành phố Côn Dương... đương nhiên tình hình cụ thể thế nào còn phải điều tra rõ ràng.
Hàn Đông gật đầu, trong lòng hiểu tình hình Hồng Tiến Phong có thể nói ra được , chí ít cũng phải nắm được 6 phần, chỉ là không biết Yến Sơn Cao trong việc này có những hành động gì, bất luận thế nào việc điều tra lần này cho đến bây giờ cũng đã biết hai vị thứ trưởng và 1 vị bộ trưởng có liên quan, tình hình nghiêm trọng hơn so với mình tưởng tượng.
- Nói ra, Tôn Căn Tiến cũng vẫn còn trẻ, mới hơn 30 tuổi, đã là cán bộ cấp phó giám đốc sở rồi, chỉ cần làm tốt tiền đồ tương lai thật không nhỏ, nhưng bây giờ tham gia vào sự việc này mà lại là nhân vật mấu chốt, đặt mông xuống rồi chỉ sợ cũng không sạch sẽ gì, tới lúc đó sợ khó thoát khỏi.
Hàn Đông và Tôn Căn Tiến đã từng qua lại, hồi hắn làm trưởng phòng cán bộ số 2 ở ban tổ chức tỉnh Tây Xuyên mà Tôn Căn Tiến lại là bí thư thành đoàn thành phố Phù thành, cứ theo đuổi Kiều San San. Khi Hàn Đông đi Phù thành thăm Kiều San San Tôn Căn Tiến còn coi Hàn Đông như tình địch. Sau này hai người lại cùng học ở trường Đảng tỉnh, khi học cũng không giao lưu nhiều nhưng Hàn Đông cũng cảm thấy Tôn Căn Tiến luôn căm tức mình.
Đương nhiên Hàn Đông tuyệt đối không thể vì điều này mà lấy công việc để trả thù cá nhân.
Lần này cảm thấy phân tích của Chu Nguyên Thanh rất có lý, chuẩn bị để Chu Nguyên Thanh đi điều tra người mấu chốt, chủ yếu vẫn là từ tình hình thực tế, từ yêu cầu của công việc.
- Ừ, vậy chúng ta liệt kê ra những nhân vật mấu chốt này để phân tích quan hệ giữa họ một chút, bên cạnh họ có thể vẫn còn một số người được lợi ích nào đó, làm rõ mối quan hệ này như vậy trong quá trình điều tra sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Cuộc điều tra lần này, tuyệt đối không phải là một công trình cho nên Hàn Đông phải làm tốt các công tác chuẩn bị trước, sau khi có kế hoạch rồi mới cẩn thận thăm dò xâm nhập dần dần, cuối cùng mới làm rõ chân tướng sự việc.
Dưới sự chỉ đạo của Hàn Đông bọn Đường Lợi Ba bắc đầu động não, căn cứ vào các tài liệu hiện có trên một tờ giấy trắng xác nhận các nhân vật của các phương diện có liên quan trước, làm rõ quan hệ giữa họ và những người này có liên quan như thế nào tới việc cải cách xí nghiệp nhà nước.
Thông qua quá trình chải ngược này mọi người đối với những đối tượng điều tra lần này hiểu rõ hơn, ấn tượng trong đầu cũng càng ngày càng sâu sắc hơn.
Hàn Đông nói:
- Bây giờ chúng ta đã vẽ ra quan hệ của những người này ở thành phố Côn Dương rồi, bây giờ quan trọng nhất là làm thế nào để tiến hành điều tra, tìm chứng cứ. Điều này đối với chúng ta mà nói là một khảo nghiệm nghiêm túc, tôi đề nghị phân thành 2 tổ, một mặt đi thăm xí nghiệp nhà nước cải cách, điều tra vấn đề và manh mối từ cơ sở hạ tầng, mặt khác tiếp tục thu thập tư liệu về những nhân vật mấu chốt.
Đường Lợi Ba nói:
- Chủ nhiệm Hàn đối với sự tình bên tỉnh Tây Xuyên rất am hiểu, người quen cũng nhiều, tôi thấy việc thu thập tư liệu của các nhân vật mấu chốt phải anh đích thân đi mới được.
Hàn Đông gật đầu:
- Như này đi, tôi và tiểu Chu một tổ, mà các cậu chủ yếu ở Côn Dương điều tra vấn đề của các xí nghiệp nhà nước sau khi cải cách qua các tài liệu báo cáo, tới cơ sở hạ tầng hỏi các nhân viên, để tìm hiểu động thái của họ, để tìm ra manh mối tương ứng, nhưng cũng phải chú ý biết tự bảo vệ mình, dù sao tình hình ở đây cũng rất phức tạp, các cậu đi điều tra chắc chắn sẽ làm một số người khó chịu chưa biết chừng sẽ làm gì đó.
Chu Dũng thân hình cao to làm bộ vén tay áo nói:
- Chủ nhiệm Hàn yên tâm, chúng tôi cũng không phải là người dễ ăn hiếp.
Hàn Đông cười:
- Vậy tôi giao hai người này cho anh đấy, đừng thể hiện quá, gặp việc gì phải động não chút.
Sau đó Hàn Đông bấm số gọi cho trưởng ban thư ký văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh Hồng Tiến Phong cười nói:
- Anh Hồng, đang bận gì vậy?
Nhận điện thoại của Hàn Đông Hồng Tiến Phong rất vui, giọng nói rất phấn khởi nói:
- Không bận gì, Hàn Đông cậu dạo này có bận không?
Hàn Đông nói:
- Cũng bình thường thôi, dù sao cũng tùy tiện làm việc mà thôi, tôi cũng nhàn rỗi mà.
Hồng Tiến Phong cười ha ha nói:
- Tùy tiện làm việc mà làm ra chuyện lớn như vậy, làm việc cẩn thận thì còn làm ra chuyện thế nào nữa đây.
Hàn Đông nói:
- Anh Hồng đừng tâng bốc tôi thế, đúng rồi, anh Hồng buổi tối tôi có lẽ sẽ tới Thục đô, anh có thời gian không chúng ta cùng nhau ăn cơm.
- Hàn Đông cậu muốn tới Thục đô có việc gì không?
Hồng Tiến Phong ngạc nhiên hỏi, anh thấy Hàn Đông là chủ nhiệm phòng kiểm soát, giai đoạn trước cũng làm mấy chuyện lớn, xử phạt cấp thứ trưởng, bộ trưởng, bây giờ đột nhiên Hàn Đông muốn tới tỉnh Tây Xuyên chắc chắn là có chuẩn bị rồi mới tới.
Hàn Đông nói:
- Không có việc gì lớn, chỉ là nhớ mọi người tiện thăm hỏi, tình hình cụ thế tới lúc đó nói tiếp.
- Không thành vấn đề, lát nữa tôi đi đặt bữa, tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện.
Hồng Tiến Phong cảm thấy Hàn Đông cũng rất tín nhiệm mình, vì thế cảm thấy rất vui.
- Được, như vậy đi, hẹn tối gặp lại.
Hàn Đông nói.
Liên hệ với Hồng Tiến Phong là Hàn Đông muốn kiếm cớ, để tìm hiểu tình hình cụ thể ở tỉnh Tây Xuyên. Hồng Tiến Phong là trưởng ban thư ký ủy ban nhân dân tỉnh, được sự tín nhiệm sâu sắc của chủ tịch tỉnh Phạm Đồng Huy, đứng ở góc độ của anh chắc chắn biết rõ rất nhiều thông tin có ích, điều này đối với cuộc điều tra của Hàn Đông lần này rất hữu ích.
Tiếp theo Hàn Đông lại bàn luận với bọn Đường Lợi Ba, sau khi đưa ra một số ý kiến cho cuộc điều tra liền cùng Chu Nguyên Thanh bắt xe quay về Thục đô.
Khoảng 5 rưỡi hai người về tới Thục đô, Hàn Đông gọi điện thoại cho Lữ Nam Phương bảo anh ta giúp đánh một chiếc xe tới như vậy tiện cho mình một chút, nếu không bắt xe rất mất thời gian.
- Ha ha, Hàn Đông anh lần này lại tới điều tra ai à? Việc gọi xe rất đơn giản, chiếc BMW của tôi anh lấy mà dùng đi, tôi sắp xếp cho anh một tài xế, tuyệt đối đáng tin cậy, như vậy cũng tiện cho các anh rất nhiều.
Lữ Nam Phương tỏ vẻ rất dứt khoát, dù sao Hàn Đông có việc gì anh ta làm anh vợ chắc chắn sẽ ủng hộ.
Hàn Đông nói:
- Việc tài xế thì được nhưng BMW thì thôi, một chiếc xe bình thường Santana là được rồi, khiêm tốn một chút mới được việc.
- Vẫn là chiếc Santana của chú à.
Lữ Nam Phương thở dài
- Được, tôi sẽ sắp xếp cho chú, khi nào cần?
Hàn Đông nói:
- Sáng sớm mai sẽ cần, tình hình cụ thể tối tôi sẽ liên lạc với anh, mấy ngày này tôi có thể sẽ bận một chút, chưa biết chừng không có thời gian cùng gặp mặt ăn cơm với anh được.
Lữ Nam Phương nói:
- Không sao, chú cứ bận việc của chú đi, có thời gian liên lạc với tôi, tôi mấy ngày nay cũng bận.
Vừa đặt điện thoại xuống điện thoại của Hồng Tiến Phong lại gọi tới, anh ta hỏi Hàn Đông có tới Thục Đô chưa, đồng thời nói cho Hàn Đông địa điểm ăn cơm.
Hàn Đông và Chu Nguyên Thanh gọi một chiếc taxi tới chỗ Hồng Tiến Phong, vừa vào phòng Hồng Tiến Phong đã đợi ở đó rồi.
Nhìn thấy Hàn Đông còn dẫn thêm một người, Hồng Tiến Phong liền hiểu Hàn Đông tới đây đều là vì công việc, xem ra một số người tỉnh Tây Xuyên lại gặp xui xẻo rồi.
Hồng Tiến Phong luôn chú ý tới Hàn Đông, thời gian trước, Hàn Đông làm mấy chuyện lớn, lần này hắn đích thân đến tỉnh Tây Xuyên, như vậy chắc chắn không phải là vấn đề nhỏ.
‘Sự việc này có cần tiết lộ với chủ tịch Phạm không?’
Hồng Tiến Phong trong lòng nghĩ, mặc dù anh đứng về phe Hàn Đông nhưng hiện tại sự phát triển tỉnh Tây Xuyên đều dựa vào Phạm Đồng Huy cho nên đối với sự việc diễn ra nếu thông báo trước cho ông ta một tiếng cũng có thể để ông ta chuẩn bị tốt hơn.
Tuy nhiên trong lòng Hồng Tiến Phong có chút lo lắng, không biết Hàn Đông nghĩ như thế nào, vì thế đợi xem Hàn Đông cụ thể nghĩ thế nào đã rồi hãy nói sau.
Hai người hàn huyên mấy câu, Hàn Đông giới thiệu Chu Nguyên Thanh, sau đó Hồng Tiến Phong liền gọi phục vụmang thức ăn lên, mấy cô phục vụ ăn mặc gợi cảm lần lượt mang thức ăn lên bày biện đẹp mắt.
- Tôi biết Hàn Đông cậu có việc tối nay cũng không nên uống nhiều, chúng ta ba người uống một bình rượu vang đỏ thôi nhé.
Hồng Tiến Phong cười nói.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Như vậy là tốt nhất, đợi tôi làm xong việc sẽ mời anh Hồng ăn cơm. Phải rồi anh Hồng anh rất biết rõ tình hình ở thành phố Côn Dương không?
Hồng Tiến Phong ngạc nhiên lập tức nói:
- Ngồi ở vị trí này của tôi tình hình các thành phố, huyện ít nhiều cũng hiểu biết một chút, thành phố Côn Dương cách Thục Đô gần như vậy, rất nhiều sự việc đương nhiên cũng có thể đủ biết một chút.
Ban nãy trong đầu anh đã phân tích nhanh, nếu Hàn Đông nhắc đến thành phố Côn Dương thì mục tiêu chắc chắn nhằm vào việc cải cách xí nghiệp nhà nước của thành phố Côn Dương. Vì vấn đề này thực sự tương đối nghiêm trọng, anh thực sự cũng biết một số chuyện, đương nhiên không thể giấu diếm tất cả.
Nghe Hồng Tiến Phong nói trong lòng Hàn Đông ngạc nhiên, xem ra tìm đến Hồng Tiến Phong là đúng, nếu moi được thông tin gì có ích từ anh ta thì công việc điều tra sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Hàn Đông và Hồng Tiến Phong vừa ăn vừa nói chuyện mà Chu Nguyên Thanh thỉnh thoảng ghi lại những nội dung quan trọng.
Là đại quản gia của ủy ban nhân dân tỉnh công việc Hồng Tiến Phong làm rất mẫn cán, tình hình các phương diện hiểu biết rất nhiều, anh ta cũng không giấu Hàn Đông điều gì, trong đó có một số chuyện mặc dù chưa có chứng thực nhưng có lợi đối với việc điều tra của Hàn Đông anh cũng nhắc đến.
- Nghe nói cháu ngoại của bí thư Yến là Vương Quân cùng người ta lập một công ty lớn, có vẻ như tay không bắt giặc, nắm trong tay tập đoàn xây dựng thành phố Côn Dương... đương nhiên tình hình cụ thể thế nào còn phải điều tra rõ ràng.
Hàn Đông gật đầu, trong lòng hiểu tình hình Hồng Tiến Phong có thể nói ra được , chí ít cũng phải nắm được 6 phần, chỉ là không biết Yến Sơn Cao trong việc này có những hành động gì, bất luận thế nào việc điều tra lần này cho đến bây giờ cũng đã biết hai vị thứ trưởng và 1 vị bộ trưởng có liên quan, tình hình nghiêm trọng hơn so với mình tưởng tượng.
/1284
|