NGƯỜI CON GÁI CÓ “ĐỘC”

Chương 4: Bức tranh thứ tư

/58


Chương 4: Bức tranh thứ tư

Cô sẽ không giải thích cho người khác, lại không có tài khua môi múa mép, khi đó lại gần Quan Hựu, cô hoàn toàn như một cô ngốc.

Hai người cùng học hệ vẽ, cô vừa vào trường, là sinh viên năm nhất, Quan Hựu cũng là năm nhất, nhưng vì kỳ sau được vào phòng làm việc vẽ tranh mà được đưa đi huấn luyện vẽ đặc biệt.

Bởi vì bản lĩnh cao, hơn nữa tài hoa xuất chúng, nên sau khai giảng một thời gian ngắn, anh đã được giảng viên trước tiên đưa vào phòng làm việc số hai, đây là thiên vị.

Phòng làm việc hệ vẽ tranh được phân thành bốn phòng nhỏ, mỗi phòng thiên về một mảng khác nhau. Phòng số hai chú trọng đem trường phái tả thực của Châu Âu kết hợp với nghệ thuật truyền thống của Trung Quốc, đặc biệt chú trọng nghiên cứu và phát triển phương diện sắc thái, thêm lực biểu hiện nghệ thuật cách tân.

Ví dụ về việc sớm như vậy được vào phòng làm việc, vài năm mới có một lần. Cũng bởi vì như thế, các nữ sinh liền bầu Quan Hựu trở thành nhân vật quan trọng trong hệ có khí chất cao nhất của hệ lý.

Cứ như vậy mỗi ngày các nữ sinh luôn lấy cớ cầm tranh hoặc thư pháp tìm đến Quan Hựu, An Nhan Nhiên cũng là một thành viên trong đại quân này, liên tục hai tháng cũng cố sáng tác để trình diện nhưng hai tháng này cũng chưa cùng nam diễn viên chính nói được một câu nào.

Như lời nói của Tiểu Như ngủ cùng phòng, đến nấm hương cũng có thể nảy mầm, mà sao cô vẫn không thông suốt như vậy! Nếu thật sự thích, phải lớn mật chủ động, trong khoa nhiều nữ sinh thích anh như vậy, cô cứ tiếp tục âm thầm như thế, Quan Hựu sớm muộn cũng bị người ta ăn xong lau sạch!

Bị kích thích An Nhan Nhiên rốt cuộc hạ quyết tâm, chặn Quan Hựu ở dưới chân ký túc xá nam. Đó là một buổi tối mùa thu, cô ôm tập tranh cúi đầu, như cũ không nói một câu, cứ đi đi lại lại cho đến khi xuất hiện ngay trước mắt anh.

Quan Hựu đi bên trái, cô cũng đi bên trái. Quan Hựu đi bên phải, cô cũng đi bên phải. Cuối cùng anh không nhịn được, “Bạn học?”, tiếng nói mềm mại tao nhã, mang theo ý tứ hàm xúc dò hỏi.

“Ồ, xin lỗi!” Kết quả cô nín nửa ngày chỉ nói được hai chữ này, người lại theo bản năng muốn nhường đường cho đối phương. Nhưng ánh mắt không rõ, dẫm phải cục đá nhỏ phía trên, cả người mất trọng tâm ngã xuống một phát, đau đến rùng mình, trên đầu hiện đầy sao.

Một đôi tay ấm áp chạm vào bả vai cô, dùng lực mềm mại kéo cô lên. Cô mơ mơ màng màng ngẩng đầu, đụng vào đôi mắt trong suốt đồng tử ôn nhuyễn kia.

An Nhan Nhiên đến nay vẫn nhớ rõ cái nhìn kia thật rung động, trong đáy mắt mang theo ý thân thiết hiện lên vẻ mặt ngu ngốc của cô, có chút kinh ngạc, còn chậm rãi tỏ ra ý cười thản nhiên “Là em?”

Sao anh lại nhận ra cô?

Liên tục trong hai tháng canh gác ít nhiều có tác động, từ chỗ không biết cô, giờ anh đã nhận ra cô.

Trái tim cô đập rộn ràng, sự đau đớn của tay và chân cũng đã biến mất, chỉ để lại độ ấm của bàn tay nắm lấy vai cô vẫn rõ ràng như vậy.

Sau đó, Quan Hựu kéo cô khập khễnh đi vào phòng y tế, anh chú ý đến tập tranh của cô, biết cô là đàn em cùng hệ mình.

Cô lựa thời cơ đưa tập tranh của mình lên, biểu lộ mục đích của mình. Hai người cứ như vậy nhận ra sao. Một ngày kia, cô coi là ngày may mắn bản ghi chép đã thật dày những bức tranh nhật ký.

Có một thời gian rất dài, cô thích mở từng bức tranh, giống như trẻ con, nhìn lại những bản ghi ghép bằng tranh của mình có lúc mỉm cười có lúc buồn phiền nhưng đại đa số không thế khống chế nhịp tim của mình được.
Bây giờ nghĩ lại, quả nhiên tất cả các mối tình đầu đều là ngu ngốc. Tự cho là độc nhất vô nhị, thế giới này so với anh không có người tốt hơn, sự so sánh này khiến cảm giác đó càng đáng quý trọng hơn. Khi đó chẳng sợ sẽ mãi yêu đơn phương như thế, cứ ở bên cạnh anh như là bạn thân cũng thấy vui mừng.

Đã có thói quen nhìn lên, không ngờ Quan Hựu lại cúi người, cúi đầu xuống. Cho đến khi đã thành thói quen cùng anh đối diện ngang hàng, người ta lại xoay người rời đi.

Nếu như chưa từng có được sẽ không đau đớn đến thế. Tâm tình này cô chưa từng gặp từ lúc sinh ra, đến cuối đời cũng không muốn trải qua lần thứ hai.

ЖЖЖЖЖЖЖ

Người nào đó chạy về thành phố trước cả thời gian.
Trở về thành phố bằng xe công cộng, An Nhan Nhiên dùng di động lên mạng tra cứu “Con gái làm thế nào trong khoảng thời gian ngắn nhất lên giường của đàn ông” tìm ra vấn đề
- Đàn ông đều là cầm thú, cởi hết trực tiếp đánh là được
- Người này bị thiếu não sao? Ngươi nghĩ rằng đàn ông chúng ta ai đến cũng không cự tuyệt ư, chúng ta cũng biết phân biệt tốt hay không tốt chứ!
- Ngươi mới thiếu não. Đàn ông người nào không dùng thân dưới để suy nghĩ, đưa tới tận cửa thế nào mà bỏ qua?
- Ta cảm thấy sự so sánh này mơ hồ, nên chừa lại chút tự trọng, cứ tự động cởi lại chết như gà đông lạnh.
- Gà đông lạnh? Xin hỏi gà có bộ ngực đầy đặn như vậy sao?
- Hiện nay nữ sinh đều giảm béo, gầy thì chỗ nào cũng gầy, bộ ngực thật ra cũng chỉ hơi nhô ra, cũng không xê xích gì nhiều, ha ha ha!
- Nhảy lầu tự xử đi.. a ah
- No no, người khác ta không biết, dù sao với ta ai đến cũng không cự tuyệt, ngươi nhanh đến cửa của ta đi.
...
Kết quả tra cứu làm cô cười điên đảo ở trên xe.

Trong thành phố An Nhan Nhiên ở cách phòng triển lãm tranh rất gần, chỉ cách hai con đường, phòng trọ nằm ở tòa cao ốc thành phần trí thức tầng thứ mười bảy.

Đoạn đường này rất phồn hoa, cho nên giá cả cũng cao. Cô thuê phòng chỉ tầm 30m2, nhưng bố trí vô cùng chặt chẽ. Chủ nhà suy nghĩ chu đáo, đem chiều dài phòng chia thành 3 phần riêng biệt.

Phòng trọ nằm phía trái cao ốc, bên trái ngoại trừ cửa vào còn có ban công nhỏ, còn có 3 chỗ cửa sổ sát đất, lấy ánh sáng rất tốt, hơn nữa đồ gỗ nội thất màu vàng nhạt cùng với những diện tích kính mờ, làm cho không gian phòng trọ như rộng hơn, nhìn vào cũng không biết là nhỏ hẹp.

Bước vào từ cửa chính bên trái là phòng bếp, sử dụng bếp điện từ sạch sẽ chiếm diện tích nhỏ; từ giữa cửa sổ sát đất làm một quầy bar nhỏ có bề mặt là đá cẩm thạch đen, phía bên phải là sofa bàn trà dựa vào tường, xem như là khu hoạt động, An Nhan Nhiên ba bữa đều có thói quen ăn ở quầy bar; bởi vì không gian cũng vừa đủ, nhà trọ phân chia thành hai tầng, tầng hai có cầu thang tay vịn thủy tinh màu vàng nhạt dẫn lên, phối hợp khéo léo với cầu thang bằng gỗ vàng nhạt, mười phần đẹp đẽ

Chủ nhà cho thuê ý vốn là có thể chia thành nhiều phòng, nhưng An Nhan Nhiên vào


/58

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status