Tại Anh Quốc, nơi một học viện hoàng gia mang tên Angel đang ngự trị, (cho phép chúng em chém phát ^^) nơi đây con cháu dòng dõi quý tộc từ khắp nơi trên thế giới đều hội tụ nhập học. Angel là một trong 4 trường cao trung danh giá nhất trên thế giới, là một trong bốn tứ hoàng đáng mơ ước mà ai cũng muốn với tới. Gia tộc Tudor là người nắm trong tay Angel nhưng điểm kì lạ là con cháu của Tudor lại không học ở đệ nhị Angel mà lại theo đệ nhất Royal. Lí do đơn giản thôi vì gia tộc Tudor luôn muốn thể hiện sức mạnh, mà đã mạnh thì phải luôn đứng đầu không thể đứng thứ hai được.
Thư viện Angel, đây cũng là một nơi nổi bật cuốn hút nhất của đệ nhị Angel bởi toàn bộ sách trên thế giới đều được quy tụ tại đây. Ngay cả sách hiếm, sách cổ cũng thấy có mặt với số lượng được coi là lớn nhất. Cả thư viện được xây dạng hình trụ với mái vòm. Các giá sách được xây dính vào tường với hàng loạt bậc thang ngoằn nghoèo. Kèm với đó ở ngay mặt sàn là những giá sách khá cao so với những nơi khác nhiều lúc cần những cái ghế để đứng lên lấy.
- Dương Băng Anh....
Một giọng nói có chút trầm ấm vang lên rất nhẹ ở thư viện. Cô gái mang tên Dương Băng Anh kia quay lại mỉm cười nhìn anh vừa xuất hiện kia.
- Thiên Vũ, nhỏ tiếng thôi.
- Em mê sách hơn cả anh rồi đó.
Thiên Vũ vờ giận dỗi làm Băng Anh phì cười, cả hai cùng nhau để những cuốn sách Băng Anh vừa lôi ra đọc về lại chỗ cũ. Hiện họ đang đứng ở trên cầu thang số 10 ở thư viện. Cầu thang ở đây không xây theo kiểu vòng tròn lên vốn có mà chỉ có cầu thang thứ nhất vòng lên, sau đó những cầu thang tiến theo luôn thẳng lên và rồi lại xay sang ngang hai bên nữa, cứ như vậy mà xây cho tận lên trên. Có tất cả là 20 cầu thang và 800 bậc thang, chưa kể còn một cầu thang đang xây dở nữa. Chưa từng có bất kì ai lên đến cầu thang thứ 20, chăm chỉ như Dương Băng Anh cũng chỉ lên đến cầu thang số 10 là cùng. Trên hết ở học viện có quy định cấm học sinh leo lên tận 4 cầu thang trên cùng, vì số sách ở đó toàn bộ là sách học sinh không cần thiết phải đọc.
Băng Anh cùng Thiên Vũ đi bộ cùng nhau từ thư viện trở về dãy lớp học.
- Mọi người đâu, sao chỉ có anh?
- Aizzzz, Băng Anh ơi, em sống với sách vở nhiều quá mà quên mất hẹn hả? Hôm nay nhóm chúng ta hẹn nhau ở canteen ăn uống đó.
- Ôi, em quên mất.
Băng Anh mỉm cười, cô là con nhà thuộc gia đình bình dân nhưng lại sở hữu IQ ba chữ số đồng thời lại là bạn gái của Vương Hoàng Thiên Vũ nổi tiếng nữa. Vì vậy Thiên Vũ cùng bạn bè của cả hai giúp đưa Băng Anh vào học viện đệ nhị nổi tiếng này.
- Ngày nào em cũng leo lên cầu thang số 10 đó không biết mệt mỏi sao? Tận 400 bậc đó chứ ít gì, mà cái thư viện này sao xây cao quá vậy? Nhìn như một ngọn tháp, có mấy ai thèm đọc hết sách ở đây đâu?
Thiên Vũ càu nhàu, Băng Anh mỉm cười khoác tay Thiên Vũ.
- Ưm, hôm nay là lần đầu tiên em leo lên cầu thang số 10 đó. Leo dã rời cả chân luôn anh à.
- Ngốc, lần sau đừng ham hố lên nữa.
Thiên Vũ véo má Băng Anh mỉm cười rồi cả hai cùng nhau đi đến canteen nơi ba người bạn thân đang đợi. Canteen ở đây cũng vô cùng rộng, được xếp bàn dài (giống harry potter đó ^^) thức ăn toàn những món hảo hạng được phục vụ theo kiểu buffet. Những kẻ có tiền đều ăn trưa một cách thả ga trong khi một vài phần tử thuộc lớp đặc biệt (tức nhận họ bổng hoặc được đặc cách vào học viện) thì luôn khổ sở trong việc ăn trưa. Cũng may những người thuộc bộ phận nhà bếp tốt bụng cho họ giúp đỡ phục vụ và sẽ trả công bằng một bữa ăn cho họ. Ở đây ngoài việc ăn trưa phải trả tiền thì tất cả đều chi trả hết rồi. Ở bất cứ đâu dù sang hay nghèo thì tất cả đều phân biệt đối xử giữa các tầng lớp. Angel chẳng phải ngoại lệ gì hơn.
Thư viện Angel, đây cũng là một nơi nổi bật cuốn hút nhất của đệ nhị Angel bởi toàn bộ sách trên thế giới đều được quy tụ tại đây. Ngay cả sách hiếm, sách cổ cũng thấy có mặt với số lượng được coi là lớn nhất. Cả thư viện được xây dạng hình trụ với mái vòm. Các giá sách được xây dính vào tường với hàng loạt bậc thang ngoằn nghoèo. Kèm với đó ở ngay mặt sàn là những giá sách khá cao so với những nơi khác nhiều lúc cần những cái ghế để đứng lên lấy.
- Dương Băng Anh....
Một giọng nói có chút trầm ấm vang lên rất nhẹ ở thư viện. Cô gái mang tên Dương Băng Anh kia quay lại mỉm cười nhìn anh vừa xuất hiện kia.
- Thiên Vũ, nhỏ tiếng thôi.
- Em mê sách hơn cả anh rồi đó.
Thiên Vũ vờ giận dỗi làm Băng Anh phì cười, cả hai cùng nhau để những cuốn sách Băng Anh vừa lôi ra đọc về lại chỗ cũ. Hiện họ đang đứng ở trên cầu thang số 10 ở thư viện. Cầu thang ở đây không xây theo kiểu vòng tròn lên vốn có mà chỉ có cầu thang thứ nhất vòng lên, sau đó những cầu thang tiến theo luôn thẳng lên và rồi lại xay sang ngang hai bên nữa, cứ như vậy mà xây cho tận lên trên. Có tất cả là 20 cầu thang và 800 bậc thang, chưa kể còn một cầu thang đang xây dở nữa. Chưa từng có bất kì ai lên đến cầu thang thứ 20, chăm chỉ như Dương Băng Anh cũng chỉ lên đến cầu thang số 10 là cùng. Trên hết ở học viện có quy định cấm học sinh leo lên tận 4 cầu thang trên cùng, vì số sách ở đó toàn bộ là sách học sinh không cần thiết phải đọc.
Băng Anh cùng Thiên Vũ đi bộ cùng nhau từ thư viện trở về dãy lớp học.
- Mọi người đâu, sao chỉ có anh?
- Aizzzz, Băng Anh ơi, em sống với sách vở nhiều quá mà quên mất hẹn hả? Hôm nay nhóm chúng ta hẹn nhau ở canteen ăn uống đó.
- Ôi, em quên mất.
Băng Anh mỉm cười, cô là con nhà thuộc gia đình bình dân nhưng lại sở hữu IQ ba chữ số đồng thời lại là bạn gái của Vương Hoàng Thiên Vũ nổi tiếng nữa. Vì vậy Thiên Vũ cùng bạn bè của cả hai giúp đưa Băng Anh vào học viện đệ nhị nổi tiếng này.
- Ngày nào em cũng leo lên cầu thang số 10 đó không biết mệt mỏi sao? Tận 400 bậc đó chứ ít gì, mà cái thư viện này sao xây cao quá vậy? Nhìn như một ngọn tháp, có mấy ai thèm đọc hết sách ở đây đâu?
Thiên Vũ càu nhàu, Băng Anh mỉm cười khoác tay Thiên Vũ.
- Ưm, hôm nay là lần đầu tiên em leo lên cầu thang số 10 đó. Leo dã rời cả chân luôn anh à.
- Ngốc, lần sau đừng ham hố lên nữa.
Thiên Vũ véo má Băng Anh mỉm cười rồi cả hai cùng nhau đi đến canteen nơi ba người bạn thân đang đợi. Canteen ở đây cũng vô cùng rộng, được xếp bàn dài (giống harry potter đó ^^) thức ăn toàn những món hảo hạng được phục vụ theo kiểu buffet. Những kẻ có tiền đều ăn trưa một cách thả ga trong khi một vài phần tử thuộc lớp đặc biệt (tức nhận họ bổng hoặc được đặc cách vào học viện) thì luôn khổ sở trong việc ăn trưa. Cũng may những người thuộc bộ phận nhà bếp tốt bụng cho họ giúp đỡ phục vụ và sẽ trả công bằng một bữa ăn cho họ. Ở đây ngoài việc ăn trưa phải trả tiền thì tất cả đều chi trả hết rồi. Ở bất cứ đâu dù sang hay nghèo thì tất cả đều phân biệt đối xử giữa các tầng lớp. Angel chẳng phải ngoại lệ gì hơn.
/9
|