Trong phòng học trường cấp 3, một nhóm nữ xinh vây quanh một chỗ, bảy tám miệng một chỗ, không biết thảo luận cái gì. Vì tiền mà Lâm Duyệt và Lưu Tuyết rối rắm hai ngày nay vô tình đi vào. Hoa khôi của trường Thi Tiểu Hân nhìn Lâm Duyệt đến, tao nhã hướng Lâm Duyệt đi tới, đứng trước mặt cô, cười tủm tỉm nói: “Lâm Duyệt, tối thứ tư này là sinh nhật Phạm học trưởng, cậu nhất định phải tham gia nha” “Học trưởng Phạm Tư Ân?” Hai mắt Lâm Duyệt sáng lên, hưng phấn mà nhìn cô, khuôn mặt nhỏ nhắn vừa buồn bã nháy mắt liền bừng sáng hẳn lên. “Đúng vậy, tất cả nữ xinh chúng ta đều đi nha” Thi Tiểu Hân nhìn cô nói. Vừa nghe đến ba chữ ‘Phạm học trưởng’ này tâm Lâm Duyệt liền kích động thẳng thắn liều mạng gật đầu, sảng khoải nói: “Tớ, tớ nhất định đi” “Lâm Duyệt cuối cùng có thể thấy Phạm học trưởng, cao hứng chứ”. Một nữ xinh trong nhóm trêu ghẹo cười nói, Lâm Duyệt giận dữ liếc mọi người một cái, khuôn mặt đỏ lên, vội vàng về chỗ ngồi trốn. Ai cũng biết cô có ấn tượng tốt đối với Phạm học trưởng, đáng tiếc Phạm Tư Ân đã tốt nghiệp nhưng Thi Tiểu Hân vẫn theo đuổi như cũ, căn bản không chú ý tới Lâm Duyệt ở một bên. Từ sau khi Phạm Tư Ân đỗ đại học, Lâm Duyệt chưa gặp lại hắn, hiện nay rốt cuộc có cơ hội gặp mặt, cô làm sao có thể không vui? “Vậy là tốt rồi, chúng tớ còn sợ cậu không đi, nhớ là vũ hội áo ngủ nha” Thi Tiểu Hân cười khanh khách nói xong, cũng trở lại chỗ ngồi. Công ty cách trường học rất gần, hôm nay tan học sớm, tiếng chuông hết giờ vừa vang lên, Lâm Duyệt cùng Lưu Tuyết liền lao ra khỏi phòng học hướng công ty đi đến. Vừa bước vào công ty, Vương Ức Linh liền gọi ngay Lâm Duyệt, bảo cô hỗ trợ sao chép bản kế hoạch hợp tác. Lâm Duyệt tiếp nhận bản kế hoạch, sau khi sao chép liền giao cho Vương Ức Linh. Sau khi cầm Vương Ức Linh cúi đầu nói: “Duyệt Duyệt, tôi bận sửa bản kế hoạch hợp tác cùng tập đoàn Thụy Tạp, một lúc nữa biên bản hội nghị cô giúp tôi làm một chút” “Nhưng tôi chưa làm bao giờ” “Chưa làm thì học” Bạch Thiên đem một tập tài liệu tới tay Vương Ức Linh, chỉ liếc Lâm Duyệt một cái. Lâm Duyệt “vâng” một tiếng, ngoan ngoãn đi chuẩn bị. Bởi vì tân tổng tài chưa tìm được thư ký thích hợp, cho nên biên bản hội nghị vẫn giống như trước do Vương Ức Linh phụ trách. Lâm Duyệt ôm laptop của Vương Ức Linh đi vào phòng họp, tìm một chỗ ngồi xuống, vụng trộm nhìn Diệp Tường Phi nhíu mày nghiên cẩm xem văn kiện. Nghĩ rằng lúc người đàn ông này chăm chú thật là đẹp mắt, hơn nữa bộ dạng suất như vậy. Diệp Tường Phi khép văn kiện lại, ngẩng đầu lên, vừa khéo tiếp xúc với ánh mắt viên đạn “không cố kị” của cô, Lâm Duyệt cả kinh, cuống quít đem tầm mắt từ trên mặt hắn chuyển hướng.
/160
|