Chương 1878: Cửu tinh trung kỳ!
Kiếm trận Kỳ Lân có uy lực rất lớn. Nhưng
Trần Bình biết rõ muốn dựa vào kiếm trận Kỳ
Lân để giết bọn họ là điều không thể.
Có lẽ còn chưa kịp giết người thì nguyên
khí trong cơ thể anh đã bị rút cạn rồi.
Mức độ tiêu hao nguyên khí của kiếm trận
Kỳ Lân thật sự quá lớn.
Nhìn thấy mấy người bị vây trong kiểm
trận hoảng loạn tay chân luống cuống, Trân
Bình cũng khẽ mỉm cười.
Nguyên khí trên người anh không ngừng
hiện ra, mà toàn bộ kiếm trận Kỳ Lân cũng dân
tràn ngập vô số kiếm ảnh. Hiện giờ kiếm trận
còn đáng sợ hơn cả vừa rồi.
Ong ong ong...
Mấy trăm kiếm ảnh được ngưng tụ bởi lửa
nóng đột nhiên hiển hiện ở trong kiếm trận Kỳ
Lân tựa như một thanh kiếm sắc bén lơ lửng
giữa bâu trời, phát ra tiếng động vang dội.
Toàn bộ nguyên khí trong vòng bán kính
trăm dặm xung quanh đều bị những kiếm ảnh
kia hấp thu trong nháy mắt. Lúc này tất cả đều
hóa thành một kiếm ảnh đỏ rực mang theo khí
thế đáng sợ bay thẳng vào đám người Lý
Nguyên Phong.
Soạt soạt soạt...
Mấy trăm kiếm ảnh đỏ rực tựa như sao
băng bị đốt cháy trực tiếp phóng thẳng xuống
đám người phía dưới.
Loại công kích bao trùm toàn bộ này đã
bao vây đám người kia ở bên trong. Đám
người Tiên tử Bách Hoa và Lý Nguyên Phong
căn bản không có chỗ nào có thể trốn được.
Hai người bọn họ lập tức ra tay. Luật lực
trên người nhanh chóng xuất hiện. Nguyên tố
Mộc và kiếm ảnh đều bùng nổ đầy trời.
Hiện giờ, đến cả hai tên người hầu đi theo
Lý Nguyên Phong cũng khoác trên mình một
bộ cơ giáp cực kỳ to lớn. Các vũ khí cơ giáp
cũng lập tức khai hỏa về phía kiếm ảnh đỏ rực
trên bâu trời kia.
Uỳnh...
Một tiếng động thật lớn vang lên. Toàn bộ
không gian đều bị hút vào vô số cơn bão năng
lượng
Tất cả năng lượng dao động về tràn ra
xung quanh. Nhất thời, trong phạm vi mười
dặm đều xuất hiện một vùng đất chết. Cỏ cây
lập tức tàn lụi, không khí bị chấn động mạnh
mẽ. Mặt đất cũng bị đào thành một cái hố sâu
đến mãy trăm mét.
Mà hiện giờ ở trong khu vực trung tâm
của cơn bão năng lượng, đám người Tiên tử
Bách Hoa đang cực kỳ chật vật. Ai nấy đều có
vô số vết thương trên người.
Kiếm trận Kỳ Lân cũng biến mất không
thấy gì nữa. Còn Trần Bình đã biến mất không
thấy bóng dáng từ lâu.
Lý Nguyên Phong không nhìn thấy Trần
Bình thì cảm xúc phức tạp không biết là sợ hãi
hay là may mắn. Anh ta lạnh lùng nói: “Thật
đáng ghét. Nếu lần sau còn gặp lại anh ta
nhất định phải khiến anh ta đẹp mặt!”
Tiên tử Bách Hoa lại lộ ra vẻ mặt khó xử.
Trần Bình này không phải người đơn giản.
Xem ra sau khi trở về cô ta phải điều tra thật
kỹ vị hoàng tử của Hoàng tộc Kỳ Lân này mới
được.
Lý Nguyên Phong nhìn sang hai tên người
hầu của mình, không khỏi nổi giận mắng: “Vô
dụng.”
Về phần Tiên tử Bách Hoa cũng bĩu môi tỏ
vẻ không vui. Lý Nguyên Phong lại mở miệng:
“Xin Tiên tử hãy yên tâm. Anh ta không chạy
thoát nổi đâu. Chỉ cần ở trong phạm vi của
thành Long Nguyên thì Thánh Địa Thiên
Nguyên chúng tôi vẫn có một chút năng
/2941
|