Nếu dùng những cao dược này lấy vật đổi vật, nói không chừng cũng có cơ hội có thể giành tới tay.
Lúc trước Thi Phán Phong cũng không nhìn thấy bất cứ thứ gì mình cảm thấy có hứng thú, cho nên đám thuốc cao này vẫn luôn ở trong túi anh ta, không lấy ra.
Nhìn thấy đối phương liếc mắt ra hiệu với mình, Trân Bình không nhịn được nở nụ cười.
Anh không tính lấy đồ của Thi Phán Phong.
Trái lại anh định đưa đồ của mình cho Thi Phán Phong, bảo Thi Phán Phong ra giá.
“Thứ này tôi ra ba nghìn năm trăm tỷ!” Ngay lúc mọi người không ngừng bàn về hạt châu này, đột nhiên phía dưới có người mở miệng nói.
Mọi người quay đầu lại nhìn, phát hiện là một người trẻ tuổi căn bản không biết.
Thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người hơi tò mò, bọn họ không chỉ suy đoán thân phận của đối phương, đồng thời cũng đang điều động tài chính của mình.
Người bình thường muốn lấy vật đổi vật, trêи cơ bản không có khả năng.
Cho nên bọn họ chỉ có thể điên cuồng ra giá, muốn nâng giá lên cao.
Chỉ trong nháy mắt, giá Thanh Loan Châu đã bị đẩy lên mười bốn nghìn tỷ, giá này đã vượt xa tưởng tượng của nhiều người, bọn họ đều cảm thấy có chút khó tin, không nghĩ tới đám người này có tiên như vậy, ra tay cũng hào phóng như thế.
“Đúng là điên cuồng, vậy mà bỏ mười bốn nghìn tỷ mua một hạt châu.
”
“Bệnh thân kinh à, ra giá cao như vậy, đây không phải là ép gia tộc người tu hành lấy vật đổi vật sao?”
Tất cả mọi người không biết nói gì nhìn người ra giá, bọn họ đều không nghĩ tới, giá từ ba nghìn năm trăm tỷ biến thành mười bốn nghìn tỷ.
Cảm giác tiền không giống như tiền, mà do in từ giấy ra.
Anh biết, tất cả mọi người đều muốn hạt châu này.
Người bình thường nhìn trúng hiệu quả kéo dài tuổi thọ, người tu hành nhìn trúng hiệu quả trợ giúp tu hành.
Dù sao đặt trong bất cứ thị trường nào, trêи cơ bản đều rất được hoan nghênh.
Nếu anh không lấy ra được thứ tốt, thật sự không có biện pháp lấy hạt châu này tới tay rồi.
/2941
|