“Cha à, không phải bình thường chúng ta toàn liên lạc thông qua phần mềm hay sao? Hôm nay có chuyện gấp gì sao ạ?”
Cho dù thế nào thì Gia Cát Thanh Phong cũng không thể hiểu được, hôm nay cha của mình lên cơn gì, mà lại muốn gọi điện thoại cho mình như vậy, lễ nào là nhớ mình sao? Anh ta còn chưa nói xong, thì đã bị cha mình mắng xối xả. “Cũng không biết thuật bói toán của thằng nhóc nhà con học đến đâu rồi? Lẽ nào học rồi đổ sông đồ bề hết hay sao? Vừa nhìn đã biết ngay gần đây con không tiến hành bói cho thiếu gia chủ, phía bên bọn cha xem quẻ tượng thì thấy..”
Gia Cát Thanh Phong nhanh chóng nhận được thông tin của cha mình, cả người đều sững sờ.
Thông qua cha mình, anh ta cũng biết được không ít chuyện liên quan đến tông môn ẩn thế. Đây cũng là lần đầu tiên anh ta biết đến những tình huống này. Sau khi cúp máy, cả người Gia Cát Thanh Phong đều ngây ngần, thật lâu cũng không thể phản ứng lại được.
Đợi đến khi anh ta phản ứng lại, thì đã qua chừng mấy phút.
Gia Cát Thanh Phong nhanh chóng đi lên, túm lấy Trần Bình rồi dẫn anh ra một góc. “Sao cậu không nhận điện thoại?” Anh ta mỡ miệng hỏi một câu, khiến Trần Bình sững sờ, anh cũng hơi nghi ngờ mà rút điện thoại ra, sau đó phát hiện ra điện thoại lại hết pin nên sập nguồn. “Đây còn không phải là do quá lâu không dùng di động cho nên có chút không quen hay sao?”
Trần Bình có hơi xấu hồ.
Anh biết rất rõ, Gia Cát Thanh Phong đột nhiên túm mình qua đây, chắc chắn không phải vì loại chuyện nhỏ này. Rất nhanh, Gia Cát Thanh Phong đã nói toàn bộ nội dung bói toán ra cho Trần Bình biết.
Nghe được những tin tức kia, anh cũng cảm thấy có hơi bất ngờ.
Anh không ngờ, lại còn có một sự tồn tại giống như tông môn ẩn thế này nữa. Trước kia, những chuyện mà anh biết về giới tu hành cũng khá nhiều, nhưng chuyện liên quan
/2941
|