Đúng lúc này, Trần Bình dột nhiên có người đang mạnh mẽ xông vào trận pháp.
Anh vội vàng vẫy tay với Diệp Phàm rồi dẫn theo bọn họ ởi tới cửa chính.
Trần Bình vừa đi tới cửa thì phát hiện người xông vào trận pháp cũng không phải là người mình tưởng tượng.
Mà người đang đứng trong trận pháp với vẻ mặt mờ mịt là Úy Trì Văn Thanh.
Trần Bình có chút tò mò không biết vị Thiếu tông chủ của Luyện Khí Tông này đến tìm mình là vì chuyện gì.
Anh ra hiệu bằng ánh mắt với Sư Chấn Thiên, anh ta hiểu ngay nên xông về phía trước, dùng lệnh bài của mình để khóa trận pháp lại ngay lập tức.
Giờ phút này, Úy Trì Văn Thanh đang bị nhốt trong trận pháp đột nhiên cảm thấy trước mắt phát sáng, sau đó Sư Chấn Thiên xuất hiện ngay trước mặt mình.
Úy Trì Văn Thanh cũng không dám thả lỏng, ngược lại còn càng thêm cần thận.
“Anh…
anh là thật hay là giả?” Úy Trì Văn Thanh hỏi một cách rất nghiêm túc.
Thứ cô vừa bước vào là một trận pháp mê huyễn, mọi thứ đều hư ảo, có thể nói là đã làm cho Úy Trì Văn Thanh quay mòng mòng.
May mắn rằng trận pháp này không hề có tính công kϊƈɦ, chỉ là đùa đối phương một chút mà thôi.
Úy Trì Văn Thanh nhìn Sư Chấn Thiên đột nhiên xuất hiện này mà không biết làm cái gì.
“Cô nói cái gì đấy hả, tôi đây sống sờ sờ đứng ở đây còn có thể là giả chắc?” Sư Chấn Thiên liếc một cái rồi đưa tay chỉ cửa chính.
“Đi theo tôi đi, nếu không cô lại còn rơi vào trận pháp nữa đấy.”
Anh ta nói xong thì thúc giục Úy Trì Văn Thanh đi về phía cổng.
Úy Trì Văn Thanh nghe Sư Chấn Thiên nói thế thì quyết định tin tưởng đối phương một phen.
Cho dù cảnh tượng trước mắt là hư ảo hay là thật thì cô cũng không muốn tiếp tục ở trong đây nữa rồi.
Có Sư Chấn Thiên dẫn đường nên rất nhanh hai người đã đi tới cửa biệt thự.
“Không phải trận pháp nữa rồi à?” Úy Trì Văn Thanh đã rất bất đắc dĩ.
Mặc dù cô ta cũng có nghiên cứu về trận pháp nhưng lại không thể nào phá giải được trận pháp mà mình vừa lạc vào.
Vừa nhìn là biết đây là do Trần Bình làm ra.
Trừ Trần Bình ra thì không ai có thể nghiên cứu ra được trận pháp hoàn mỹ như vậy! Quả nhiên, đầy cửa chính biệt thự ra thì Úy Trì Văn Thanh gặp được đám người Trần Bình.
Anh nỡ một nụ cười bình thản, vẫn đẹp trai như trước đây.
“Văn Thanh, cô đột nhiên tới nhà tôi có chuyện gì không?” Trần Bình mỡ miệng hỏi với vẻ tò mò.
Bình thường bọn họ rất bận rộn, không có chuyện gì thì không bao giờ thấy mặt mũi
/2941
|