Vốn dĩ lúc đầu anh ta muốn xông thẳng đến trước mặt Trần Bình, ngăn cản đối phương, thế nhưng nghĩ đến việc cửa hàng này không cho phép sử dụng nguyên khí, anh ta lập tức cảm thấy có chút tức giận.
“Anh đứng lại cho ông đây!”
Anh ta có chút khó chịu, hét to.
Cấp dưới của người đàn ông này cũng nổi giận đùng đùng xông lên, trực tiếp đứng chắn trước mặt Trần Bình.
“Cậu chủ nhà chúng tôi đang nói chuyện với anh đây! Anh điếc đấy hả?”
Đám cấp dưới kia vây xung quanh Trần Bình, dáng vẻ không cho Trần Bình rời đi.
Đám nữ nhân viên của cửa hàng cũng có chút hốt hoảng, bọn họ có chút không vui liếc thoáng qua cậu ấm kia.
Thế nhưng khi nhìn rõ thân phận của đối phương, bọn họ lại trở nên có hơi kiêng kị.
Nếu như người phụ trách của bọn họ không ở chỗ này, như vậy tất cả mọi người đều không có bất kỳ tư cách gì chỉ trích vị cậu chủ kia.
“Cậu chủ Lâm, nơi này của chúng tôi không thể gây chuyện”
Trong đó có một nhân viên của cửa hàng ôn hòa lên tiếng, bọn họ cũng không muốn làm chuyện này trờ nên ầm ï.
Nghe thấy thế, Lâm Phi Vũ cười khẩy một tiếng.
“Thật đúng là nực cười, đám nhân viên phổ thông như mấy người cũng dám làm gì tôi à2”
Anh ta tự tin với thân phận tôn quý của mình, thời gian dài thường gây sự ở mấy nơi như thế này.
Hơn nữa anh ta quả thật không làm trái với quy định, nơi này không cho sử dụng nguyên khí, anh ta cũng chỉ khua môi múa mép mà thôi.
Mục đích của anh ta rất đơn giản, anh ta chỉ đơn thuần muốn nhục nhã thằng cha ăn mặc quái dị này một trận mà thôi.
“Đám nhân viên cửa hàng của các cô cũng thật là, rõ ràng thằng cha này không có tiền mua nổi đồ, các người còn đi phục vụ anh ta làm gì?”
Lâm Phi Vũ rất khó chịu, không chỉ vì người này dáng dấp đẹp trai, ăn mặc kỳ quái, mà còn bởi vì nữ nhân viên cửa hàng mà anh ta coi trọng kia, thế mà đi tiếp đãi Trần Bình.
Ở những nơi như thế này dạo qua mấy lượt, tiện tay mua chút đề chơi nhỏ không đáng tiền, mục đích của anh ta rất đơn giản, chính là vì muốn đề cho nữ nhân viên mà mình nhìn trúng kia phục vụ cho bản thân.
Anh ta biết thế lực đứng sau nơi này rất lớn, cho nên anh ta cũng không dám dùng sức mạnh cưỡng ép đối phương.
Ở trong mắt Lâm Phi Vũ thì bản thân mình cần phải kiên trì theo đuổi nữ nhân viên trong cửa hàng này, một ngày nào đó anh ta sẽ nắm được đối phương trong lòng bàn tay.
Hôm nay Lâm Phi Vũ cũng theo thông lệ đến chỗ này, muốn tìm nữ nhân viên cửa hàng kia phục vụ cho mình.
Đột nhiên xuất hiện một thằng cha ăn mặc kỳ quái cướp mất đối phương.
Cậu chủ Lâm Phi Vũ anh ta sao có thể nhịn được chuyện này chứ?
/2941
|