Rất nhanh sau đó Khương Tư Phong đã thuyết phục được chính bản thân mình, hơn nữa thái độ của anh ta đối với Trần Bình cũng trở nên hòa hoãn hơn.
Bản thân Trần Bình không biết, anh chỉ để lộ một phần nhỏ thực lực của mình mà thôi, thế mà không ngờ lại thuyết phục thành công tên này.
"Nhìn dáng vẻ của mấy người, đoán chừng chuyện này chính là Trần Bình gây nên, cái tên nhóc này."
Tự nhiên suy nghĩ của Loạn Xuyên Sa và Khương Tư Phong cũng khác nhau, ông ta sống cũng đã được cả một đời người rồi, khó có thể chịu được việc bản thân bị người khác làm nhục.
Không hề nghi ngờ gì khi sự tồn tại của Trần Bình khiến cho ông ta mất mặt.
Tiếp theo cho dù là có tình huống gì đi chăng nữa, ông ta sẽ phải trả đũa Trần Bình một phen.
Đương nhiên là Khương Tư Phong sẽ không nghĩ nhiều như thế, ông ta chỉ cảm thấy đối phương là một lão già sẽ không thể không để ý đến chuyện này.
Lúc này, trong lòng Loan Xuyên Sa còn đang tính kế với Trần Bình, ông ta đang nghĩ, làm sao mới có thể lừa được hết những thứ trong tay Trần Bình về tay mình được.
Bây giờ chắc chắn rằng trong tay Trần Bình còn có bảo bối giống như vậy, Loan Xuyên Sa thực sự trông mà cực kỳ thèm khát. Nếu như ông có thể nhìn xuyên thấu, nghiên cứu được bí mật ở bên trong thế thì tốt biết bao nhiêu.
Năng lực của ông ta sẽ nhanh chóng tăng cao, từ nay về sau sự tồn tại của nghề nghiệp ông ta sẽ được cả đại lục săn đón.
Thế nhưng, đúng là mấy tờ giấy rách nát kia của Trần Bình có thể giải quyết được mấy vấn đề đã khiến ông ta đau đầu bấy lâu nay.
Việc khắc thần phải tiêu tốn rất nhiều thời gian của ông ta, hơn nữa còn cần phải có đầy đủ công hiệu, nhưng mấy trang giấy nát của của Trần Bình, không chỉ tiện mang theo, mà còn có thể giải quyết được nhiều vấn đề,
"Tôi khuyên ông đừng có ý định đánh với Trần Bình nữa, cậu ta không phải là người mà ông có thể chọc được đầu"
Có vẻ như Khương Tư Phong nhìn thấy được suy nghĩ của đối phương, nhịn không được mà đứng bên cạnh, nhấn mạnh một câu.
Nghe nói như vậy, mấy người đang ở đây cũng quay đầu lại nhìn Loan Xuyên Sa, bọn họ không ngờ đến Loan Xuyên Sa lại có lớn gan như vậy.
"Tôi cũng khuyên ông đừng có làm như vậy"
Giọng điệu Vân Doanh Doanh trở nên cứng nhắc, như thể có khá nhiều ý kiến đổi với chuyện này.
Hóa ra ấn tượng của Vân Doanh Doanh đối với Trần Bình không phải tầm thường, bây giờ đạt được hợp tác với Trần Bình rồi sau này càng có thể thích thầm.
Không có cô gái nào không yêu mến một cường giả cả, huống hồ gì hình tượng của Trần Bình còn thực sự rất phù hợp với tiêu chuẩn của mấy cô gái.
Nếu có thể sống cùng Trần Bình, tiếp theo đương nhiên có thể sử dụng tùy ý mấy lá bùa.
Nghĩ đến điều này, Vân Doanh Doanh cũng bắt đầu ảo tưởng dáng vẻ bản thân và Trần Bình sau khi ở bên nhau.
Khương Tư Phong nhìn sang Vân Doanh Doanh, mặc dù không biết trong lòng đối phương đang nghĩ cái gì, nhưng nhìn thấy người con gái mình yêu đứng về phía người đàn ông khác, trong lòng anh ta cuối cùng cũng có chút không được hay.
"Được rồi, tạm thời này đừng nói đến nữa, hai ngày sau Bí Cảnh sẽ mở ra, mấy người đều phải vào bên trong trải nghiệm một phen, độ khó của Bí Cảnh lần này không hề thấp, nhưng ngược lại thu hoạch cũng rất lớn"
Tông chủ cũng phải đứng ra giảng hòa, ông không muốn để cấp dưới của mình vì chuyện này mà đi giành giật nhau.
Còn về phần chuyện của Loạn Xuyên Sa, căn bản là ông không muốn quan tâm, đây chỉ là một tên hèn hạ mà thôi, đối với người của Tông Môn mà nói, ông ta hoàn toàn không là cái thá gì cả.
"Yên tâm đi, chúng ta chắc chắn sẽ thể hiện tốt theo những kinh nghiệm đã có được, đến lúc nói không chừng còn có thể được cơ hội, cùng với Trần Bình trao đổi tài nguyên!"
Khương Tư Phong cũng nhịn không được mà lên tiếng nói.
Anh ta cũng rất thèm khát bảo bối của Trần Bình, chỉ có thể trở ngại về mặt tài nguyên của mình không đủ, cho nên cũng ngại trao đổi với Trần Bình.
Lần này tiến vào nơi đã có kinh nghiệm, anh ta nhất định phải được mấy bảo bối đó. Lúc này, mọi người đều đang thỏa thuận về chuyện kinh nghiệm, còn Trần Bình lại đang tản bộ quanh Hoàng Thành.
Gần đây Hoàng Thành mở không ít tiệm thuốc, chủ yếu là là bán mấy loại đạn dược.
Ngoài ra những người này đều là thầy thuốc, bác sĩ.
Trên cơ bản sức khỏe cơ thể hiện tại không có vấn đề gì quá lớn, nhưng một khi đã xảy ra vấn đề thì không phải mấy bác sĩ bình thường có thể trị khỏi được.
Người bình thường tìm đến phòng khám không sao, nhưng người tu hành phải đến phòng khám chuyên môn do chính người tu hành mở ra.
Đương nhiên Trần Bình đến một trong những phòng khám đó, tùy ý nhìn lướt qua, anh thấy đây là của tiệm xa hoa nhất ở Hoàng Thành, nhìn một cái biết ngay giá cả cũng rất đắt đỏ.
Càng quan trọng hơn đó chính là, mặc dù giá ở đây rất cao nhưng số người đến đây khám bệnh không hề ít, mỗi người ngồi ở trên băng ghế đợi đến lượt khám bệnh đều cực kỳ đau khổ, biểu cảm cũng không được tốt lắm.
Nhìn thấy nhiều người như vậy, Trần Bình cũng cảm thấy sợ, anh định quay người đi ra, nhưng lúc này lại bị một người chặn lại.
Người này đang trước mặt Trần Bình, lấy số thứ tự trong tay mình nhét vào tay Trần Bình.
"Người anh em giúp tôi sắp số được không, bụng tôi thực sự đau quá rồi!"
Anh ta đau đớn nhìn về phía Trần Bình nói, hơn nữa còn nhét mấy viên linh thạch vào tay Trần Bình.
Rõ ràng ý muốn là của anh ta là hy vọng Trần Bình giúp anh ta xếp hàng.
Trần Bình cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, không ngờ đường đường là một người tu hành mà cũng bị đau bụng, nói ra không biết chừng sẽ bị người ta cười cho thối mặt.
Có điều thấy đối phương thành khẩn như vậy, Trần Bình cũng không nói gì nhiều, chỉ im lặng giúp anh ta xếp hàng.
Dù sao bây giờ mình cũng khá rảnh, có thể giúp người khác cũng coi như không tồi.
Không lâu sau, người đàn ông kia nhanh chóng quay lại, anh ta mỉm cười xin lỗi Trần Bình.
Cảm giác đau bụng của tôi đã tan biến mất rồi.
Vẻ mặt của người đàn ông này đầy kinh ngạc, không ngờ bản thân có thể hồi phục lại như bình thường một cách đơn giản như thế này.
Phải biết rằng anh ra có thể nắm được động tác của ông chủ, rõ ràng Trần Bình đã cứu anh ta.
Trong khoảng thời gian này, anh ta đã phải đi nhà vệ sinh vô số lần, thật sự rất khổ sở, thậm chí sắp phát điên lên.
/2941
|