Cứ hễ ông ta dính vào một chút tỉ ti nào, vậy thì sẽ bị ăn mòn hoàn toàn, hơn nữa bây giờ hơi hơi dính phải một chút thôi, ông ta cũng đã phát hiện ra da thịt của ông ta đã bị cháy bỏng hoàn toàn.
Tuy nói ông ta chỉ là một linh hồn bình thường thôi, nhưng ông ta cũng có thể cảm nhận được sự đau đớn cùng cực.
Nếu như cả người đều bị bại lộ dưới loại ánh sáng thánh khiết này, ông ta sẽ hoàn toàn sụp đổ mất.
"Ô ô ô."
Ma Phong lão tổ đang không ngừng rêu rao, nhưng ông ta hoàn toàn không thể nghĩ tới đây là hành vi ác ý của đối phương.
Trần Bình căn bản không hề để ý đến những thứ này, tình hình của đối phương hoàn toàn không liên quan gì đến anh hết, anh cũng không muốn để ý tới sự tồn tại tựa như một tên bị bệnh thần kinh này.
"Tiếp theo chúng ta phải cẩn thận một chút, tôi cứ luôn cảm thấy mấy tình huống này cũng không phải là quá tốt đẹp"
Thỏ ở bên cạnh không ngừng nhấn mạnh với Trần Bình, trên mặt cậu ta cũng mang theo vẻ rối rắm. Cậu ta cứ luôn cảm thấy dường như tất cả những thứ này đều có bẫy, cho nên không dám trực tiếp ra tay.
Nơi ở đằng trước kia nhìn qua thì thật sự vô cùng cao, không ai biết rốt cuộc bên trong có bảo bối gì nữa.
"Tôi cứ luôn cảm thấy tình huống ở nơi này hơi không thích hợp. Cũng không phải con người của tôi quá mức cẩn thận thận. trọng, quả thật là tôi cảm thấy được mấy thứ này"
Nhìn ánh sáng thánh khiết này ở phía trước, sắc mặt của Thỏ cũng trở nên cực kỳ khó coi, cậu ta cứ luôn cảm thấy tất cả những thứ này hơi lạ.
Trần Bình nhìn thấy bộ dạng hèn nhát này của đối phương, anh không nhịn được mà lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, anh thật đúng là không quá rõ trong đầu của tên này đang nghĩ cái gì nữa.
"Cậu có lời gì thì cứ nói thẳng đi, không cần phải thì thầm to nhỏ gì ở đây đâu. Tôi cứ luôn cảm thấy cậu có chuyện gì đó đang giấu tôi."
Nhìn thấy bộ dạng của đối phương thận trọng như vậy, Trần Bình không nhịn được mà nhíu mày.
Thỏ thở dài một hơi.
"Thật ra tôi ít nhiều gì vẫn có một chút ấn tượng với mấy thứ này. Tôi biết, ở trong này chắc chắn có một vài sinh vật rất khủng bố, dù sao thì tôi chắc chắn không phải là đối thủ của chúng, nhưng lão đại anh thì có thể thử một chút."
Thỏ cực kỳ dối lòng mà vuốt mông ngựa, nhìn bộ dạng này, dường như có rất nhiều lời muốn nói nhưng lại không nói ra. "Nếu mấy thứ bên trong tôi có thể đối phó được, vậy thì không cần phải xoắn xuýt như vậy nữa"
Trần Bình trực tiếp vung bàn tay to lên, bảo cậu ta nhanh chóng im miệng lại.
"Dù sao đến thì cũng đã đến rồi, chúng ta cũng không thể không đi vào được đúng không? Bây giờ chính là thời cơ tốt nhất để đi vào tìm kiếm bí mật này"
Trần Bình trực tiếp dẫn theo Thỏ đi về phía vị trí có ánh sáng chiếu đến kia, trên mặt anh mang theo nụ cười sáng lạn, trong lòng vô cùng chờ mong.
Thỏ rất bất đắc dĩ che kín mắt mình lại, trên mặt cậu ta mang theo vẻ rối rắm.
Trên thực tế thân phận của cậu ta tuyệt đối không bình thường, cũng không phải là một tồn tại bình thường nào đâu.
Tuy Thỏ bất tử bất diệt, nhưng cậu ta vẫn sở hữu một thân phận khác biệt như vậy.
Trong lòng cậu ta hiểu rất rõ, nơi thánh khiết như thế này, cậu ta đã từng tới rồi.
Nơi này chính là nơi thiên đạo giao giới trong truyền thuyết, trong lòng cậu ta hiểu rất rõ nơi như vậy là cực kỳ nguy hiểm.
Lúc trước cậu ta đã từng đi vào nơi đây, chẳng qua, sau này lại gặp phải sự tra tấn của một vài sinh vật mạnh mẽ.
Ở bên trong nơi thiên đạo giao giới có đủ loại sinh vật với hình dáng cực kỳ khủng bố, sự tồn tại của bọn chúng chính là để tra tẩn mình.
"Nơi này quả thật là hết sức nguy hiểm, nếu anh vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, tôi khuyên anh đừng đi nữa"
"Nói thật cho anh biết vậy, lúc trước tôi đã nhìn thấy một vài thứ rất kinh khủng, hơn nữa thậm chí tôi còn chưa kịp đối mặt với đối phương đã bị xử lý cho ngoan ngoãn dễ bảo luôn rồi"
Điểm này Trần Bình cũng không có bất kỳ hoài nghi gì, anh biết rõ, thực lực của tên này chỉ có thế mà thôi, cho nên anh chưa từng nghĩ tới Thỏ sẽ lừa gạt anh.
"Thực lực của cậu chỉ có thế mà thôi, không có nghĩa là tôi cũng không làm gì được đối phương."
Trần Bình cứ cười híp mắt như vậy mà lên tiếng nói, trên mặt anh mang theo nụ cười sáng lạn.
Thật ra anh đã chuẩn bị đầy đủ từ lâu rồi, anh biết bản thân anh phải làm gì cho đúng.
Thỏ cực kỳ bất đắc dĩ mà đi theo Trần Bình đi đến nơi vô cùnf nguy hiểm này. Tuy nội tâm của cậu ta rất sụp đổ, nhưng cuối cùng cậu ta cũng lựa chọn thỏa hiệp với Trần Bình.
Rất nhanh Trần Bình đã đi đến nơi cực kỳ thánh khiết này, anh không nhịn được mà hơi bất đắc dĩ mà nheo mắt, ánh sáng ở nơi này thật sự là quá mức chói mắt, nói thật anh có hơi nhìn không rõ lắm.
Trần Bình vừa mới đi tới đây thì đã nhìn thấy hai chữ Thiên Đạo thật to, hai chữ này có chút làm cho người khác khiếp sợ.
Anh thật không ngờ nơi thiên đạo giao giới thế mà lại ở loại địa phương này.
"Thật đúng là tìm mãi không thấy không tìm lại thấy. Đi đến nơi này đúng là không tốn thời gian, tất cả những thứ này quả thật là quá mức thần kỳ rồi." Trần Bình không nhịn được mà lên tiếng cảm khái một câu.
Nói thật anh thật sự không ngờ vậy mà anh lại có thể gặp được thử đồ thần kỳ này.
Trên mặt Trần Bình mang theo nụ cười sáng lạn, anh trực tiếp bước vào bên trong nơi thiên đạo giao giới.
Nhìn thấy địa phương cực kỳ thần bí này, trên mặt Trần Bình lộ ra vẻ mặt cực kỳ hưng phấn, trong lòng anh rất rõ ràng, nơi này tuyệt đối không bình thường.
"Chẳng lẽ đây là cái gọi là thiên đạo sao?"
Anh đúng là không nhìn ra được ở đây có chỗ nào kỳ quái cả, hơn nữa ở đây So với những nơi anh từng đi qua, dường như cũng không có khác biệt gì cả.
Thỏ trốn ở trong ngực Trần Bình run cầm cập lên, cậu ta cứ yên lặng nhìn Trần Bình như vậy, không dám nhiều lời một câu nào.
Thuận theo bước chân nhanh chóng đi vào bên trong của Trần Bình, cậu lại càng lúc càng cảm thấy không thích hợp.
Nơi này ngoại trừ ánh sáng rất sáng ra, dường như chả có cái gì cả. Anh tìm kiếm ở trong này hết cả nửa ngày mà cũng không nhìn ra được thứ gì cả, anh lại cảm thấy hơi kỳ quái.
"Mấy con quái thú kỳ lạ theo như lời cậu nói rốt cuộc là ở phương nào? Vì sao tôi không nhìn thấy?"
Trần Bình trực tiếp túm Thỏ ra ngoài, anh rất hiếu kỳ rốt cuộc mấy thứ này sẽ xuất hiện ở nơi nào chứ.
Sau khi nghe thấy lời nói của Trần Bình, Thỏ run rẩy bần bật mà giơ ngón tay lên chỉ về phía trước.
"Anh từ đây đi theo vào bên trong là có thể nhìn thấy được rồi. Anh nhất định phải cẩn thận đó, ở trong đó có thể có rất nhiều đồ chơi kỳ quái"
Thỏ chỉ đại khái cho Trần Bình một con đường, sau đó cậu ta lập tức núp vào, nhìn qua thật sự thì vô cùng hèn nhát.
Trần Bình không nghĩ tới Thỏ thế mà lại mất mặt như thế, anh thở dài một hơi, trực tiếp mang theo Thỏ đi vào nơi mà cậu ta đã chỉ kia.
Quả nhiên, vừa mới đi tới không bao xa, anh chợt nghe thấy một trận tiếng gào khóc thảm thiết, dường như có thứ gì đó đang không ngừng rít gào, biểu đạt sự phẫn nộ của mình.
Nghe thấy tiếng không ngừng kêu rên đó, anh không nhịn được mà trở nên hưng phấn, nh trực tiếp tiến lại gần.
Giờ này khắc này Thỏ đã lựa chọn từ bỏ rồi, cậu ta che kín mắt và lổ tai của mình, cứ như vậy mà yên lặng trốn trong ngực Trần Bình.
Cậu ta cũng rất tin tưởng vào thực lực Trần Bình.
/2941
|