Sau khi nghe chú Lê nói vậy, Martha quay đầu nói với Tiết Vũ: “Bọn họ là kẻ lừa gạt! Không thể tin lời bọn họ được.”
Ba chúng tôi nhất thời không biết nói gì, tôi nghĩ tới Lý Phong ở ngoài không biết sống chết, nên không nhịn được nói: “Lừa gạt các người làm gì! Chúng tôi thật sự muốn cứu họ, bây giờ Lý Phong còn ở ngoài kia, tình cảnh của anh ta rất nguy hiểm!”
Martha nghe vậy liền ra lệnh cho Tiết Vũ: “Anh ra2ngoài cứu Lý Phong, ba người họ cứ giao cho tôi!”
Tiết Vũ không yên lòng nói: “Tôi sợ cô không đối phó được ba người bọn họ...” Ba chúng tôi đứng bên nghe mà dở khóc dở cười, đây là tình huống gì vậy? Hai con ma kia chẳng phải là như nước với lửa à? Nhưng nhìn tình hình này lại giống như hai người họ cùng một phe thế: Bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn, tôi đành nhìn xuống nói với Martha: “Chúng tôi đúng5là đến cứu người, cô nhìn tình hình của Lưu Minh đi, nếu không gọi xe cứu thương đến thì anh ta nhất định sẽ chết!”
“Các người thật sự không phải cùng phe với Lâm Hải à?” Martha nghi ngờ hỏi.
“Không phải...” Tôi biểu hiện vô cùng chân thành nói.
Ngay lúc này, Lưu Minh trên mặt đất đột nhiên tỉnh lại, tôi vội vàng qua đỡ anh ta ngồi dậy, sau đó hỏi anh ta thấy thế nào rồi? Sắc mặt Lưu Minh tái nhợt nhìn về phía chúng tôi6nói: “Các anh là ai?”
“Chúng tôi được ông chủ anh thuê tới tìm các anh” Tôi thành thật nói. Lưu Minh nghe vậy, sắc mặt ít nhiều hơi hoà hoãn nói: “Ông chủ biết chúng tôi xảy ra chuyện ư?” Tôi gật đầu một cái nói: “Các anh đã mất tích một tuần rồi... Ông ta không liên lạc được với các anh, nghi ngờ các anh đã xảy ra chuyện gì rồi, nên tìm chúng tôi đến giúp.”
Lưu Minh nghe xong, chật vật nuốt nước miếng nói: “Chúng tôi5bị người gác cổng nhốt vào nhà giam tầng hầm dưới lòng đất, chính Martha cứu chúng tôi ra ngoài...”
Chúng tôi nghe xong, nhìn nhau một cái, chuyện này thật quá kịch tính rồi! Lão Lâm giả bộ là một người đàng hoàng ở cùng chúng tôi một ngày, hóa ra ông ta mới là siêu cấp đại boss phía sau tất cả ư?
Nhưng lúc này chúng tôi không còn thời gian nghe bọn họ giải thích, cứu mạng người mới quan trọng, bây giờ Lưu Minh bị thương như3vậy, Lý Phong cũng không rõ tung tích, không tìm được Lý Phong thì chuyện này còn chưa xong.
Ngay lúc đó, Tiết Vũ chợt như cơn gió chạy ra ngoài, anh ta nói phải đi tìm Lâm Hải để báo thù... tôi xem tình huống lúc này, trước hết bảo Đinh Nhất gọi 120, Lưu Minh cứ tiếp tục chảy máu như vậy thì có thể sẽ chết mất. Sau đó Martha nói với chúng tôi, người thực sự hại chết mình không phải là Tiết Vũ mà là Lâm Hải! Cũng chính là người gác cổng... Thì ra năm đó Lâm Hải hay ra vào câu lạc bộ, ông ta đã sớm nhìn trúng Martha. Nhưng cô ấy chỉ khiêu vũ, không làm tiếp viên, cho nên cô ấy lúc nào cũng dứt khoát cự tuyệt Lâm Hải. Nhưng ông ta vẫn chưa từ bỏ ý định, một hôm, thừa dịp cùng Tiết Vũ và máy thủy thủ nước ngoài uống rượu say, liền cố ý nói với mấy người bọn họ là không ai có thể theo đuổi được Martha.
Lúc ấy Tiết Vũ đã say rượu nên lập tức không phục nói, anh ta có tiền, không có người đàn bà nào mà anh ta không theo đuổi được hết, vì vậy anh ta bảo quản lý gọi Martha đến bối rượu. Chuyện về sau cũng không khác lắm so với những gì Lâm Hải kể, Martha trực tiếp từ chối quản lý.
Sau đó Lâm Hải cố ý chọc giận Tiết Vũ, nói anh ta là một người nhu nhược, ngay cả một cô ả người Nga cũng không giải quyết được! Khi đó men rượu bốc lên, Tiết Vũ liền trực tiếp dẫn người đến lôi Martha vào phòng bao uống rượu.
Nhưng uống một lúc, Tiết Vũ liền say đến bất tỉnh nhân sự, người hãm hiếp Martha là Lâm Hải và máy thủy thủ kia. Thật ra sau khi xong chuyện, Lâm Hải đã phát hiện Martha hơi bất thường, ông ta xem hơi thở mới phát hiện cô ấy đã chết.
Sau khi biết mình gây họa, Lâm Hải thấy những người khác đều không tỉnh táo, liền thừa dịp trời còn chưa sáng đã vội vã rời khỏi câu lạc bộ thủy thủ. Tiếp đó mấy thủy thủ nước ngoài kia cũng lần lượt tỉnh lại, sau đó cũng phát hiện ra vấn đề nghiêm trọng. Nhưng bọn họ đều lựa chọn im lặng rời đi.
Chỉ còn kẻ say đến hồ đồ là Tiết Vũ, trí nhớ duy nhất của anh ta là chính anh ta đã kéo Martha vào phòng, nhưng anh ta vừa mở mắt thì đã thấy Martha chết ở bên cạnh... Đừng nói là người khác, ngay cả chính anh ta cũng nghĩ Martha bị anh ta chuốc rượu mà chết.
Vì chuyện này, cha Tiết Vũ đã tốn không ít tiền, còn đưa anh ta về quê mấy tháng. Nhưng thời điểm anh ta trở lại câu lạc bộ thủy thủ lần nữa, trong lúc vô tình gặp được Lâm Hải đi chơi về.
Thật ra lúc đó Tiết Vũ cũng không nhớ đêm đó có Lâm Hải trong phòng bao, nhưng Lâm Hải có tật giật mình, ông ta cảm thấy Tiết Vũ sớm muộn gì cũng sẽ nhớ tới ông ta... Ông ta có chơi thân với một người phục vụ ở câu lạc bộ tên Phù Dung, ông ta bảo cô ấy hẹn Tiết Vũ đến phòng bao trên tầng ba, sau đó Lâm Hải đã bóp chết Tiết Vũ, rồi đem anh ta ném xuống từ tầng ba. Sau đó, Phù Dung nói dối là đã nhìn thấy hồn ma của Martha, nói Tiết Vũ bị hồn ma làm sợ đến nhảy lầu.
Sau khi câu lạc bộ thủy thủ đóng cửa, nơi này trở thành một tòa cao ốc hoang phế, mà hồn phách của Tiết Vũ và Martha cũng luôn bị vây khốn ở đây. Hai hồn ma du đãng kia cả ngày ở trong tòa cao ốc trống trải này, nhưng chưa từng gặp mặt, cho đến một ngày có người sống tới đây, dương khí dồi dào, lúc đó hai con ma mới phát hiện ra sự tồn tại của nhau.
Sau khi Tiết Vũ biết được sự thật liện hóa thành ác ma, dọa tất cả những người gác cổng chạy mất. Nhưng bọn họ không ngờ tới, người gác cổng cuối cùng lại là Lâm Hải. Chẳng qua lúc đó Lâm Hải đã không còn phong thái khi xưa, không những vô cùng chán nản, lại còn bị què một chân...
Thì ra sau khi Tiết Vũ chết, Lâm Hải mang theo Phù Dung rời đi nơi khác, ở bên ngoài tiêu dao mấy năm, đáng tiếc, sau đó ông ta vì đánh bạc quá độ mà bị đánh cho tàn phế một chân, từ đó không thể làm thủy thủ nữa. Phù Dung thấy Lâm Hải đã bị què, một đêm liền cuỗm toàn bộ tiền của ông ta rồi chạy theo một người khác tới Hồng Kông.
Quả thực sống không được, Lâm Hải liền nghe nói tòa cao ốc Nga này tuyển người gác cổng, điều kiện không có gì, chỉ cần to gan là được, hơn nữa tiền lương không thấp, còn có nơi ở.
Lâm Hải suy nghĩ một chút thấy phần lớn tiền tích cóp đều tiêu tốn hết ở đây, bây giờ trở lại cũng không tệ, vì vậy liền đi tới đây làm người gác cổng. Ông ta tự cho rằng mình giết hai người kia ở đây, thì hẳn là quỷ thần cũng chẳng sợ nữa. Nhưng ông ta không ngờ, tháng trăng tròn đầu tiên đã gặp hồn ma đã biến thành ác ma của Martha và Tiết Vũ, mặc dù đêm đó Lâm Hải may mắn tránh được một kiếp, nhưng ông ta biết chuyện này nếu không giải quyết, công việc này của mình cũng không thể làm được.
Cũng may năm xưa đi biển, ông ta có bái một thủy thủ làm sư phụ, người kia cũng thấy Lâm Hải rất hợp duyên, cho nên mấy năm bọn họ luôn đi cùng nhau.
Ba chúng tôi nhất thời không biết nói gì, tôi nghĩ tới Lý Phong ở ngoài không biết sống chết, nên không nhịn được nói: “Lừa gạt các người làm gì! Chúng tôi thật sự muốn cứu họ, bây giờ Lý Phong còn ở ngoài kia, tình cảnh của anh ta rất nguy hiểm!”
Martha nghe vậy liền ra lệnh cho Tiết Vũ: “Anh ra2ngoài cứu Lý Phong, ba người họ cứ giao cho tôi!”
Tiết Vũ không yên lòng nói: “Tôi sợ cô không đối phó được ba người bọn họ...” Ba chúng tôi đứng bên nghe mà dở khóc dở cười, đây là tình huống gì vậy? Hai con ma kia chẳng phải là như nước với lửa à? Nhưng nhìn tình hình này lại giống như hai người họ cùng một phe thế: Bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn, tôi đành nhìn xuống nói với Martha: “Chúng tôi đúng5là đến cứu người, cô nhìn tình hình của Lưu Minh đi, nếu không gọi xe cứu thương đến thì anh ta nhất định sẽ chết!”
“Các người thật sự không phải cùng phe với Lâm Hải à?” Martha nghi ngờ hỏi.
“Không phải...” Tôi biểu hiện vô cùng chân thành nói.
Ngay lúc này, Lưu Minh trên mặt đất đột nhiên tỉnh lại, tôi vội vàng qua đỡ anh ta ngồi dậy, sau đó hỏi anh ta thấy thế nào rồi? Sắc mặt Lưu Minh tái nhợt nhìn về phía chúng tôi6nói: “Các anh là ai?”
“Chúng tôi được ông chủ anh thuê tới tìm các anh” Tôi thành thật nói. Lưu Minh nghe vậy, sắc mặt ít nhiều hơi hoà hoãn nói: “Ông chủ biết chúng tôi xảy ra chuyện ư?” Tôi gật đầu một cái nói: “Các anh đã mất tích một tuần rồi... Ông ta không liên lạc được với các anh, nghi ngờ các anh đã xảy ra chuyện gì rồi, nên tìm chúng tôi đến giúp.”
Lưu Minh nghe xong, chật vật nuốt nước miếng nói: “Chúng tôi5bị người gác cổng nhốt vào nhà giam tầng hầm dưới lòng đất, chính Martha cứu chúng tôi ra ngoài...”
Chúng tôi nghe xong, nhìn nhau một cái, chuyện này thật quá kịch tính rồi! Lão Lâm giả bộ là một người đàng hoàng ở cùng chúng tôi một ngày, hóa ra ông ta mới là siêu cấp đại boss phía sau tất cả ư?
Nhưng lúc này chúng tôi không còn thời gian nghe bọn họ giải thích, cứu mạng người mới quan trọng, bây giờ Lưu Minh bị thương như3vậy, Lý Phong cũng không rõ tung tích, không tìm được Lý Phong thì chuyện này còn chưa xong.
Ngay lúc đó, Tiết Vũ chợt như cơn gió chạy ra ngoài, anh ta nói phải đi tìm Lâm Hải để báo thù... tôi xem tình huống lúc này, trước hết bảo Đinh Nhất gọi 120, Lưu Minh cứ tiếp tục chảy máu như vậy thì có thể sẽ chết mất. Sau đó Martha nói với chúng tôi, người thực sự hại chết mình không phải là Tiết Vũ mà là Lâm Hải! Cũng chính là người gác cổng... Thì ra năm đó Lâm Hải hay ra vào câu lạc bộ, ông ta đã sớm nhìn trúng Martha. Nhưng cô ấy chỉ khiêu vũ, không làm tiếp viên, cho nên cô ấy lúc nào cũng dứt khoát cự tuyệt Lâm Hải. Nhưng ông ta vẫn chưa từ bỏ ý định, một hôm, thừa dịp cùng Tiết Vũ và máy thủy thủ nước ngoài uống rượu say, liền cố ý nói với mấy người bọn họ là không ai có thể theo đuổi được Martha.
Lúc ấy Tiết Vũ đã say rượu nên lập tức không phục nói, anh ta có tiền, không có người đàn bà nào mà anh ta không theo đuổi được hết, vì vậy anh ta bảo quản lý gọi Martha đến bối rượu. Chuyện về sau cũng không khác lắm so với những gì Lâm Hải kể, Martha trực tiếp từ chối quản lý.
Sau đó Lâm Hải cố ý chọc giận Tiết Vũ, nói anh ta là một người nhu nhược, ngay cả một cô ả người Nga cũng không giải quyết được! Khi đó men rượu bốc lên, Tiết Vũ liền trực tiếp dẫn người đến lôi Martha vào phòng bao uống rượu.
Nhưng uống một lúc, Tiết Vũ liền say đến bất tỉnh nhân sự, người hãm hiếp Martha là Lâm Hải và máy thủy thủ kia. Thật ra sau khi xong chuyện, Lâm Hải đã phát hiện Martha hơi bất thường, ông ta xem hơi thở mới phát hiện cô ấy đã chết.
Sau khi biết mình gây họa, Lâm Hải thấy những người khác đều không tỉnh táo, liền thừa dịp trời còn chưa sáng đã vội vã rời khỏi câu lạc bộ thủy thủ. Tiếp đó mấy thủy thủ nước ngoài kia cũng lần lượt tỉnh lại, sau đó cũng phát hiện ra vấn đề nghiêm trọng. Nhưng bọn họ đều lựa chọn im lặng rời đi.
Chỉ còn kẻ say đến hồ đồ là Tiết Vũ, trí nhớ duy nhất của anh ta là chính anh ta đã kéo Martha vào phòng, nhưng anh ta vừa mở mắt thì đã thấy Martha chết ở bên cạnh... Đừng nói là người khác, ngay cả chính anh ta cũng nghĩ Martha bị anh ta chuốc rượu mà chết.
Vì chuyện này, cha Tiết Vũ đã tốn không ít tiền, còn đưa anh ta về quê mấy tháng. Nhưng thời điểm anh ta trở lại câu lạc bộ thủy thủ lần nữa, trong lúc vô tình gặp được Lâm Hải đi chơi về.
Thật ra lúc đó Tiết Vũ cũng không nhớ đêm đó có Lâm Hải trong phòng bao, nhưng Lâm Hải có tật giật mình, ông ta cảm thấy Tiết Vũ sớm muộn gì cũng sẽ nhớ tới ông ta... Ông ta có chơi thân với một người phục vụ ở câu lạc bộ tên Phù Dung, ông ta bảo cô ấy hẹn Tiết Vũ đến phòng bao trên tầng ba, sau đó Lâm Hải đã bóp chết Tiết Vũ, rồi đem anh ta ném xuống từ tầng ba. Sau đó, Phù Dung nói dối là đã nhìn thấy hồn ma của Martha, nói Tiết Vũ bị hồn ma làm sợ đến nhảy lầu.
Sau khi câu lạc bộ thủy thủ đóng cửa, nơi này trở thành một tòa cao ốc hoang phế, mà hồn phách của Tiết Vũ và Martha cũng luôn bị vây khốn ở đây. Hai hồn ma du đãng kia cả ngày ở trong tòa cao ốc trống trải này, nhưng chưa từng gặp mặt, cho đến một ngày có người sống tới đây, dương khí dồi dào, lúc đó hai con ma mới phát hiện ra sự tồn tại của nhau.
Sau khi Tiết Vũ biết được sự thật liện hóa thành ác ma, dọa tất cả những người gác cổng chạy mất. Nhưng bọn họ không ngờ tới, người gác cổng cuối cùng lại là Lâm Hải. Chẳng qua lúc đó Lâm Hải đã không còn phong thái khi xưa, không những vô cùng chán nản, lại còn bị què một chân...
Thì ra sau khi Tiết Vũ chết, Lâm Hải mang theo Phù Dung rời đi nơi khác, ở bên ngoài tiêu dao mấy năm, đáng tiếc, sau đó ông ta vì đánh bạc quá độ mà bị đánh cho tàn phế một chân, từ đó không thể làm thủy thủ nữa. Phù Dung thấy Lâm Hải đã bị què, một đêm liền cuỗm toàn bộ tiền của ông ta rồi chạy theo một người khác tới Hồng Kông.
Quả thực sống không được, Lâm Hải liền nghe nói tòa cao ốc Nga này tuyển người gác cổng, điều kiện không có gì, chỉ cần to gan là được, hơn nữa tiền lương không thấp, còn có nơi ở.
Lâm Hải suy nghĩ một chút thấy phần lớn tiền tích cóp đều tiêu tốn hết ở đây, bây giờ trở lại cũng không tệ, vì vậy liền đi tới đây làm người gác cổng. Ông ta tự cho rằng mình giết hai người kia ở đây, thì hẳn là quỷ thần cũng chẳng sợ nữa. Nhưng ông ta không ngờ, tháng trăng tròn đầu tiên đã gặp hồn ma đã biến thành ác ma của Martha và Tiết Vũ, mặc dù đêm đó Lâm Hải may mắn tránh được một kiếp, nhưng ông ta biết chuyện này nếu không giải quyết, công việc này của mình cũng không thể làm được.
Cũng may năm xưa đi biển, ông ta có bái một thủy thủ làm sư phụ, người kia cũng thấy Lâm Hải rất hợp duyên, cho nên mấy năm bọn họ luôn đi cùng nhau.
/1940
|