*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên đường đến khách sạn, chúng tôi mới biết được qua miệng ông chủ Thẩm, đêm hôm trước ông ta cũng gặp phải chuyện tà ma... Vốn là trong khoảng thời gian này, bởi vì xảy ra chuyện liên tục ba công nhân chết chìm ngoài ý muốn, cho nên trên cơ bản công nhân trong trang trại đều đã là lớp thì thôi việc, lớp thì xin nghỉ.
Thật ra những công nhân đó đều là người cũ đã đi theo ông chủ Thẩm làm mấy năm rồi, ông ta cũng hiểu là bởi trong lòng mọi người thực sự sợ hãi, nếu không ai cũng sẽ không tự dưng thôi việc, ai có tiền mà không kiểm chứ? Sau đó ông ta còn cách nào khác, đành phải lại bỏ tiền lương cao tuyến một nhóm công nhân mới, cho bọn họ phụ trách2công việc ban ngày.
Còn về việc gác đêm buổi tối, ông ta cũng chỉ có thể tự thân vận động cùng với cậu em vợ của mình. Suy cho cùng, một ao trai già trên mười năm kia quá đáng giá, lỡ như để người ta trộm mất thì như gió tre múc nước, công dã tràng rồi.
Nếu nói chính ông ta đến đây trực đêm mà không sợ thì đều là giả, vì vậy để cho mình thêm can đảm, ông ta mới kéo thêm cậu em vợ vẫn còn là trai zin tới... Nghĩ rằng thằng nhóc ngốc nghếch này sức lực khỏe khoắn, dương khí mạnh, không chừng có thể trừ tà gì đó thì sao? Ai ngờ sau khi hai người họ nơm nớp lo sợ canh mấy đêm, cuối cùng đã may mắn nhìn thấy ánh sáng trắng từ dưới6nước...
Lúc ấy hai người vừa ăn cơm tối xong, muốn đi bộ một vòng quanh trại chăn nuôi trước, nếu không có vấn đề gì, bọn họ sẽ về phòng trực đêm ngủ. Kết quả khi bọn họ vừa mới đi đến gần một ao trai mười năm tuổi, đột nhiên nhìn thấy có một luồng ánh sáng trắng chói mắt từ trong ao bắn lên không trung.
Đây cũng là lần đầu tiên ông chủ Thẩm nhìn thấy loại hiện tượng lạ này, vì trước đó chỉ nghe công nhân kể thôi. Hơn nữa, ông ta vẫn không nghĩ ra được nguyên nhân ánh sáng này xuất hiện... Nhưng hôm nay chính mình cũng tận mắt nhìn thấy rồi, lúc này mới hiểu tại sao đám công nhân đều sợ hãi như vậy.
Ánh sáng đó xiên từ mặt nước bắn lên không trung. Đêm đó0trời hơi nhiều mây, nhưng ánh sáng kia dường như có thể xuyên thấu tầng tầng mây đen, bắn thẳng lên đến tận cùng chân trời. May mà thời gian cũng không kéo dài, ngay lúc cậu em vợ của ông chủ Thẩm vừa định lấy di động ra quay lại, ánh sáng trắng chợt biến mất, giống như là trước giờ đều chưa từng xuất hiện.
Nhưng trong nháy mắt ánh sáng kia biến mất, hai người họ đều nhìn thấy rõ ràng đối diện ao nuôi có ba bóng người đứng thẳng tắp!! Lúc này trong lòng ông chủ Thảm căng như dây đàn, bởi vì ông ta biết bây giờ trong trại chăn nuối trừ ống ta và cậu em vợ ngốc bên cạnh ra, không còn công nhân nào khác... Như vậy ba bóng người trước mắt lại là ai đây?
Lúc này5mới nghe cậu em vợ vẫn là trai zin bên cạnh ông ta đột nhiên gào lên: “Đờ mờ, ba người kia là ai hả?”
Bởi vì vừa rồi ánh sáng rất chói mắt, cho nên khi nó đột nhiên biến mất, mắt của anh em ông chủ Thẩm không nhìn rõ lắm, trừ việc có thể nhìn thấy phía trước có ba bóng người ra, mặt khác thì cái gì cũng không nhìn được rõ ràng. Nhưng chờ sau khi mắt của ông chủ Thẩm hơi thích ứng một chút, không ngờ ông ta phát hiện, ba bóng người đứng bên cạnh bờ ao lại chính là ông Tư Trương và hai công nhân chết chìm khác.
Lúc này ba công nhân đã chết từ lâu kia đang nhìn dưới nước bằng một loại ánh mắt tham lam khó mà hình dung bằng lời được, dường9như ở nơi đó có thứ gì khiến cho bọn họ khao khát ấy.
Cùng lúc đó, cậu em vợ không biết cố gắng kia đột nhiên bật lên tiếng kêu sợ hãi, sau đó quay đầu bỏ chạy!! Ông chủ Thẩm vốn đang sợ sẵn, bị cậu ta dọa, ấy thế nhưng cũng hoảng hốt xoay người bỏ chạy mà không chọn đường, kết quả không cẩn thận đâm đầu xuống một cái ao nuôi bên cạnh.
May mắn là cậu em vợ của ông ta sợ thì sợ, nhưng chạy vài bước rồi phát hiện anh rể của mình không theo kịp, vì vậy cậu ta vội đứng lại quay đầu tìm, lúc này mới phát hiện ông chủ Thẩm đang dùng ục” ngoi ngóp trong một cái ao nuôi!
Cậu em vợ này của ông chủ Thẩm không có thể mạnh nào khác, nhưng mà bơi giỏi, hơn nữa từ sau khi cậu ta tốt nghiệp đại học, vẫn luôn nhờ người anh rể này quan tâm cậu ta, cho cậu ta tiền tiêu, bởi vậy dù thế nào cậu ta cũng không thể nhìn Thần Tài của mình chết đuối được!
Vì thể thằng nhóc này cắn răng chạy trở về, cứu anh rể cậu ta từ trong ao ra, sau đó hai người chật vật chạy về phòng trực ban, cả đêm cũng không dám trở ra.
Thực tế là, từ khi xảy ra chuyện mãi cho đến khi chúng tôi tới, ông chủ Thẩm không còn phải người vào trại chăn nuôi nữa, mà để công nhân của trang trại dựng hai cái lều ở bên ngoài trại chăn nuôi canh suốt ngày đêm, không để cho bất kỳ ai đi vào.
Nghe ông chủ Thẩm kể xong, sắc mặt của ba người chúng tôi đều trở nên hơi tối tăm. Tuy rằng ngay từ đầu chuyện này nghe ra có vẻ ma quỷ linh tinh, nhưng rốt cuộc trước sau đã chết ba công nhân, nếu buộc phải nói tất cả đều là chuyện ngoài ý muốn thì hơi quá gượng ép.
Xe nhanh chóng chạy đến khách sạn ông chủ Thẩm đã đặt sẵn cho chúng tôi, ăn bữa cơm đơn giản xong, chúng tôi bắt xe đến trại chăn nuôi trai ngọc của ông ta trước. Trên đường đi, chúng tôi phát hiện, trên thực tế ở trong cùng vẫn có không ít trại nuôi trai ngọc giống như ông chủ Thẩm, chẳng qua quy mô lớn nhỏ khác nhau mà thôi.
Bất kể là ở mặt quy mô hay kỹ thuật nuôi dưỡng, trại chăn nuôi của ông chủ Thẩm đều được xem như đầu tàu số một số hại trong vùng! Theo lời ông ta là, nếu không phải xảy ra chuyện chết người như vậy, bây giờ ông ta đã mang cả ao trai già mười năm tuổi kia đi tham gia một hội chợ quốc tế rồi. Gặp phải chuyện rắc rối như vậy, ít nhất ông ta cũng tổn thất lợi nhuận đến hàng chục triệu. Hơn nữa một ao bảo bối kia của ông ta cứ chậm chạp không dám bán ra, rốt cuộc đây là trai ngọc tâm huyết mười mấy năm mình chăm chút nên, lỡ như thực sự có cái gì sơ xuất... Thế thì ông ta cũng muốn chết luôn cho rồi. Khi chúng tôi chạy tới trại chăn nuôi, sắc trời đã tối. Những công nhân trước đó vẫn đứng trông coi bên ngoài trang trại thấy ông chủ Thẩm đã tới thì sôi nổi đi lên nói, vừa rồi lúc trời sập tối, bọn họ nhìn thấy trong trang trại có ánh sáng trắng nhấp nháy.
Ông chủ Thẩm nghe xong thì lau mồ hôi lạnh: “Không sao, mọi người đừng căng thẳng, chắc là một cái đèn pha bên phía ao nuôi bị chập mạch, không sao đâu... Chắc chắn không sao.”
Trên đường đến khách sạn, chúng tôi mới biết được qua miệng ông chủ Thẩm, đêm hôm trước ông ta cũng gặp phải chuyện tà ma... Vốn là trong khoảng thời gian này, bởi vì xảy ra chuyện liên tục ba công nhân chết chìm ngoài ý muốn, cho nên trên cơ bản công nhân trong trang trại đều đã là lớp thì thôi việc, lớp thì xin nghỉ.
Thật ra những công nhân đó đều là người cũ đã đi theo ông chủ Thẩm làm mấy năm rồi, ông ta cũng hiểu là bởi trong lòng mọi người thực sự sợ hãi, nếu không ai cũng sẽ không tự dưng thôi việc, ai có tiền mà không kiểm chứ? Sau đó ông ta còn cách nào khác, đành phải lại bỏ tiền lương cao tuyến một nhóm công nhân mới, cho bọn họ phụ trách2công việc ban ngày.
Còn về việc gác đêm buổi tối, ông ta cũng chỉ có thể tự thân vận động cùng với cậu em vợ của mình. Suy cho cùng, một ao trai già trên mười năm kia quá đáng giá, lỡ như để người ta trộm mất thì như gió tre múc nước, công dã tràng rồi.
Nếu nói chính ông ta đến đây trực đêm mà không sợ thì đều là giả, vì vậy để cho mình thêm can đảm, ông ta mới kéo thêm cậu em vợ vẫn còn là trai zin tới... Nghĩ rằng thằng nhóc ngốc nghếch này sức lực khỏe khoắn, dương khí mạnh, không chừng có thể trừ tà gì đó thì sao? Ai ngờ sau khi hai người họ nơm nớp lo sợ canh mấy đêm, cuối cùng đã may mắn nhìn thấy ánh sáng trắng từ dưới6nước...
Lúc ấy hai người vừa ăn cơm tối xong, muốn đi bộ một vòng quanh trại chăn nuôi trước, nếu không có vấn đề gì, bọn họ sẽ về phòng trực đêm ngủ. Kết quả khi bọn họ vừa mới đi đến gần một ao trai mười năm tuổi, đột nhiên nhìn thấy có một luồng ánh sáng trắng chói mắt từ trong ao bắn lên không trung.
Đây cũng là lần đầu tiên ông chủ Thẩm nhìn thấy loại hiện tượng lạ này, vì trước đó chỉ nghe công nhân kể thôi. Hơn nữa, ông ta vẫn không nghĩ ra được nguyên nhân ánh sáng này xuất hiện... Nhưng hôm nay chính mình cũng tận mắt nhìn thấy rồi, lúc này mới hiểu tại sao đám công nhân đều sợ hãi như vậy.
Ánh sáng đó xiên từ mặt nước bắn lên không trung. Đêm đó0trời hơi nhiều mây, nhưng ánh sáng kia dường như có thể xuyên thấu tầng tầng mây đen, bắn thẳng lên đến tận cùng chân trời. May mà thời gian cũng không kéo dài, ngay lúc cậu em vợ của ông chủ Thẩm vừa định lấy di động ra quay lại, ánh sáng trắng chợt biến mất, giống như là trước giờ đều chưa từng xuất hiện.
Nhưng trong nháy mắt ánh sáng kia biến mất, hai người họ đều nhìn thấy rõ ràng đối diện ao nuôi có ba bóng người đứng thẳng tắp!! Lúc này trong lòng ông chủ Thảm căng như dây đàn, bởi vì ông ta biết bây giờ trong trại chăn nuối trừ ống ta và cậu em vợ ngốc bên cạnh ra, không còn công nhân nào khác... Như vậy ba bóng người trước mắt lại là ai đây?
Lúc này5mới nghe cậu em vợ vẫn là trai zin bên cạnh ông ta đột nhiên gào lên: “Đờ mờ, ba người kia là ai hả?”
Bởi vì vừa rồi ánh sáng rất chói mắt, cho nên khi nó đột nhiên biến mất, mắt của anh em ông chủ Thẩm không nhìn rõ lắm, trừ việc có thể nhìn thấy phía trước có ba bóng người ra, mặt khác thì cái gì cũng không nhìn được rõ ràng. Nhưng chờ sau khi mắt của ông chủ Thẩm hơi thích ứng một chút, không ngờ ông ta phát hiện, ba bóng người đứng bên cạnh bờ ao lại chính là ông Tư Trương và hai công nhân chết chìm khác.
Lúc này ba công nhân đã chết từ lâu kia đang nhìn dưới nước bằng một loại ánh mắt tham lam khó mà hình dung bằng lời được, dường9như ở nơi đó có thứ gì khiến cho bọn họ khao khát ấy.
Cùng lúc đó, cậu em vợ không biết cố gắng kia đột nhiên bật lên tiếng kêu sợ hãi, sau đó quay đầu bỏ chạy!! Ông chủ Thẩm vốn đang sợ sẵn, bị cậu ta dọa, ấy thế nhưng cũng hoảng hốt xoay người bỏ chạy mà không chọn đường, kết quả không cẩn thận đâm đầu xuống một cái ao nuôi bên cạnh.
May mắn là cậu em vợ của ông ta sợ thì sợ, nhưng chạy vài bước rồi phát hiện anh rể của mình không theo kịp, vì vậy cậu ta vội đứng lại quay đầu tìm, lúc này mới phát hiện ông chủ Thẩm đang dùng ục” ngoi ngóp trong một cái ao nuôi!
Cậu em vợ này của ông chủ Thẩm không có thể mạnh nào khác, nhưng mà bơi giỏi, hơn nữa từ sau khi cậu ta tốt nghiệp đại học, vẫn luôn nhờ người anh rể này quan tâm cậu ta, cho cậu ta tiền tiêu, bởi vậy dù thế nào cậu ta cũng không thể nhìn Thần Tài của mình chết đuối được!
Vì thể thằng nhóc này cắn răng chạy trở về, cứu anh rể cậu ta từ trong ao ra, sau đó hai người chật vật chạy về phòng trực ban, cả đêm cũng không dám trở ra.
Thực tế là, từ khi xảy ra chuyện mãi cho đến khi chúng tôi tới, ông chủ Thẩm không còn phải người vào trại chăn nuôi nữa, mà để công nhân của trang trại dựng hai cái lều ở bên ngoài trại chăn nuôi canh suốt ngày đêm, không để cho bất kỳ ai đi vào.
Nghe ông chủ Thẩm kể xong, sắc mặt của ba người chúng tôi đều trở nên hơi tối tăm. Tuy rằng ngay từ đầu chuyện này nghe ra có vẻ ma quỷ linh tinh, nhưng rốt cuộc trước sau đã chết ba công nhân, nếu buộc phải nói tất cả đều là chuyện ngoài ý muốn thì hơi quá gượng ép.
Xe nhanh chóng chạy đến khách sạn ông chủ Thẩm đã đặt sẵn cho chúng tôi, ăn bữa cơm đơn giản xong, chúng tôi bắt xe đến trại chăn nuôi trai ngọc của ông ta trước. Trên đường đi, chúng tôi phát hiện, trên thực tế ở trong cùng vẫn có không ít trại nuôi trai ngọc giống như ông chủ Thẩm, chẳng qua quy mô lớn nhỏ khác nhau mà thôi.
Bất kể là ở mặt quy mô hay kỹ thuật nuôi dưỡng, trại chăn nuôi của ông chủ Thẩm đều được xem như đầu tàu số một số hại trong vùng! Theo lời ông ta là, nếu không phải xảy ra chuyện chết người như vậy, bây giờ ông ta đã mang cả ao trai già mười năm tuổi kia đi tham gia một hội chợ quốc tế rồi. Gặp phải chuyện rắc rối như vậy, ít nhất ông ta cũng tổn thất lợi nhuận đến hàng chục triệu. Hơn nữa một ao bảo bối kia của ông ta cứ chậm chạp không dám bán ra, rốt cuộc đây là trai ngọc tâm huyết mười mấy năm mình chăm chút nên, lỡ như thực sự có cái gì sơ xuất... Thế thì ông ta cũng muốn chết luôn cho rồi. Khi chúng tôi chạy tới trại chăn nuôi, sắc trời đã tối. Những công nhân trước đó vẫn đứng trông coi bên ngoài trang trại thấy ông chủ Thẩm đã tới thì sôi nổi đi lên nói, vừa rồi lúc trời sập tối, bọn họ nhìn thấy trong trang trại có ánh sáng trắng nhấp nháy.
Ông chủ Thẩm nghe xong thì lau mồ hôi lạnh: “Không sao, mọi người đừng căng thẳng, chắc là một cái đèn pha bên phía ao nuôi bị chập mạch, không sao đâu... Chắc chắn không sao.”
/1940
|