*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngô Cương chết không cam lòng, ông ta không tin mình lại có kết cục như vậy..
Sự nghiệp cả đời mình vất vả khổ sở mới gây dựng được, lại dễ dàng vào tay ả đàn bà độc ác Chu Ý Hàm kia
Lúc tôi lấy lại tinh thần từ ký ức của Ngô Cương, chú Lê và Đinh Nhất đợi ở bên cạnh đã lâu, còn người chủ thuê nhà sắc mặt cũng hơi nhợt nhạt, không hiểu tình trạng mất hồn này của tôi.
Xác Ngô Cương ở dưới cây này, gạch màu này đã được lát lại..
Xem ra mấy tay bắt cóc kia cũng có nghề thợ hồ, tay nghề không tệ.” Không bao lâu sau, Triệu Tinh Vũ mang cái mặt đen sì đi vào nhà, có2lẽ anh ta vừa mắng cho đám cấp dưới một trận, tôi cười đón: “Không phải chứ! Tức giận thật à? Tôi giữ lời hứa bảo cho anh ngay đấy nhé...”
Triệu Tinh Vũ nghe xong lông mày nhíu lại: “Cậu nói xem, mấy tên nhóc chết tiệt kia làm ăn kiểu gì vậy, chẳng đâu vào đâu cả, nếu không phải công việc không thể không đến, tôi không còn mặt mũi nào đến gặp cậu! Lúc trước tôi còn nói đã đào sâu ba thước đất nữa chứ, kết quả đúng là nằm dưới đất thật.”
Tôi an ủi anh ta: “Chuyện này sao có thể trách anh được? Có trách cũng chỉ trách bọn tội phạm bây giờ quá giảo hoạt, bắt cóc con tin mà còn lát8lại nền gạch!”
Sau đó, bọn Triệu Tinh Vũ đã đào được thi thể của Ngô Cương dưới gốc cây hồng, xem ra bọn Ngụy Lão Tử tính để xác Ngô Cương biến thành phân bón cho cây hồng, tiếc là lúc bọn chúng đào cây đã làm ảnh hưởng đến rễ của nó, khiển cây hồng bị héo, mới làm tôi để ý
Con dao Lưu Dương dùng để giết Ngô Cương vẫn còn trên thi thể, giống như muốn tuyên bố với cảnh sát kẻ giết người là ai..
Chỉ là không biết kẻ giết người Lưu Dương bây giờ đang ở đâu? Sau khi thi thể của Ngô Cương được tìm thấy, vụ án bắt cóc đã có thể khép lại, cảnh sát nhanh chóng thu được dấu vân9tay của Lưu Dương trên con dao giết chết Ngô Cương, nhưng chỉ với manh mối này, không thể khẳng định Lưu Dương là hung thủ giết Ngô Cương, vì cậu ta không có động cơ giết người.
Những câu hỏi đặt ra là Lưu Dương đang ở đâu? Trước mắt cảnh sát chỉ có thể đưa ra một loạt phỏng đoán, muốn xác thực nhất định phải tìm thấy Lưu Dương mới được..
Lúc tôi nói những chuyện mình biết được cho Triệu Tinh Vũ, anh ta cũng kinh ngạc không nói lên lời, mãi mới nói được một câu: “Đệch, sao gió lại đổi chiều như vậy được chứ! Vợ Ngô Cương đúng là quá độc ác!”
Tối cười nói với anh ta: “Cho nên, đàn ông có tiền muốn2tìm vợ phải chọn đúng người đúng thời điểm, nếu không khó mà giữ được cái mạng nhỏ.”
Triệu Tinh Vũ vỗ ngực, nói: “May mà tôi không có tiền...”
Bản án phát triển theo hướng này, có một việc chúng tôi đến giờ cũng chưa nghĩ ra, đó chính là Lưu Dương, sau khi giết Ngô Cương đáng lẽ cậu ta phải được bọn Ngụy Lão Tứ thả ra! Nhưng vì sao cậu ta mãi vẫn chưa xuất hiện, cũng không liên hệ với người nhà? Những chuyện xảy ra sau khi Ngô Cương chết chúng tôi vẫn không biết gì cả? Nhưng khi mọi người đều cho rằng Lưu Dương đã bị Ngụy Lão Tứ giết chết, thẻ tín dụng của Lưu Dương đột nhiên phát sinh giao dịch..
Đối2với Triệu Tinh Vũ thì đây đúng là một tin tốt, anh ta lập tức cử người đến đó
Kết quả thu được, người sử dụng thẻ không phải Lưu Dương mà là một đồng bọn của Ngụy Lão Tứ, điều này chứng minh bọn chúng đang trốn ở gần đó
Sau đó bọn Triệu Tinh Vũ phối hợp với cảnh sát địa phương, bắt đầu đi hỏi thăm tìm kiếm, cố gắng bắt được nhóm Ngụy Lão Tứ và đồng bọn trong thời gian sớm nhất.
Về phía người nhà Ngô Cương, chúng tôi tạm thời chưa nói gì, chỉ nói những gì cảnh sát đã điều tra được, dù sao việc chúng tôi nhận làm là tìm thi thể của Ngô Cương, còn những ẩn tình trong đó, nên để cảnh sát xử lý nốt
Hậu sự của Ngô Cương đương nhiên cũng được gia đình ông ta ủy thác cho chú Lê xử lý, trong tang lễ của ông ta, tôi đã nhìn thấy Chu Ý Hàm, quả nhiên là một “tiểu yêu tinh” bắt mắt
Theo lý thuyết, Ngô Cương mặc dù lớn hơn cô ta mười mấy tuổi, nhưng dù sao đó cũng là lựa chọn của cô ta, cho dù có hối hận, không muốn tiếp tục lãng phí thanh xuân của mình thì cũng sẽ có cách giải quyết khác, tội gì phải làm hại tính mạng người khác chứ? Con người, sống không nên quá tham lam, làm gì có ai chuyện gì cũng được như ý? Bạn muốn sống một cuộc sống tốt, lại muốn lấy một người chồng trẻ tuổi, đẹp trai..
thật ra chuyện đó không phải là không được, nhưng điều kiện tiên quyết là bạn phải tự dựa vào chính mình, chứ không phải như Chu Ý Hàm không từ thủ đoạn như vậy.
Đừng thấy cô ta hiện giờ đắc ý trong lòng, nhưng sự đắc ý đó kéo dài được bao lâu? Giấy không gói được lửa, cho dù lần này cô ta may mắn thoát được, vậy còn lần sau thì sao?
Hạng người giống Ngụy Lão Tứ không dễ dây vào, mặc dù bây giờ ai cũng đều vì lợi ích của mình sẽ không tùy tiện khai ra đối phương, nhưng khi chuyện bắt cóc này qua đi..
Chu Ý Hàm thừa kế gia sản trăm triệu của Ngô Cương, đến lúc đó cô ta đừng hi vọng thoát khỏi bọn Ngụy Lão Tử, dù sao bọn chúng cũng là kẻ chân trần không sợ kẻ mang giày.
May là chỉ mấy ngày sau, phía Triệu Tinh Vũ gửi tin đến, bọn họ đã tìm thấy nơi bọn Ngụy Lão Tử ẩn nấp, có điều cảnh sát phát hiện Lưu Dương vẫn còn trong tay bọn chúng, nên không thể tùy tiện tiến hành bắt giữ
Nghe Lưu Dương vẫn còn sống, trong lòng tôi bỗng thở phào nhẹ nhõm
Bất kể hành vi giết Ngô Cương có bị coi là cố ý giết người hay không, nhưng chung quy trong chuyện này cậu ta cũng là người vô tội nhất, cho dù cuối cùng pháp luật phán quyết cậu ta không phải chịu trách nhiệm hình sự, nhưng đúng như những gì Ngô Cương nói, ông ta sẽ là ác mộng cả đời này của Lưu Dương...
Sau đó chiến dịch giải cứu con tin diễn ra coi như thuận lợi, chỉ là tên đầu sỏ Ngụy Lão Tứ đã bị cảnh sát bắn chết trong quá trình truy đuổi, ba tên đồng phạm còn lại thấy Ngụy Lão Tứ bị bắn chết, lập tức ngoan ngoãn giơ tay chịu trói.
Sau đó tôi nghe Triệu Tinh Vũ nói, Lưu Dương sau khi được cảnh sát giải cứu vẫn một mực không nói gì, cứ ngây ngốc ngồi im lặng
Đến tận khi Tống San San biết tin chạy đến, cậu ta mới dùng về mặt hoang mang nói với cô ấy: “San San..
anh giết người rồi.”
Ngô Cương chết không cam lòng, ông ta không tin mình lại có kết cục như vậy..
Sự nghiệp cả đời mình vất vả khổ sở mới gây dựng được, lại dễ dàng vào tay ả đàn bà độc ác Chu Ý Hàm kia
Lúc tôi lấy lại tinh thần từ ký ức của Ngô Cương, chú Lê và Đinh Nhất đợi ở bên cạnh đã lâu, còn người chủ thuê nhà sắc mặt cũng hơi nhợt nhạt, không hiểu tình trạng mất hồn này của tôi.
Xác Ngô Cương ở dưới cây này, gạch màu này đã được lát lại..
Xem ra mấy tay bắt cóc kia cũng có nghề thợ hồ, tay nghề không tệ.” Không bao lâu sau, Triệu Tinh Vũ mang cái mặt đen sì đi vào nhà, có2lẽ anh ta vừa mắng cho đám cấp dưới một trận, tôi cười đón: “Không phải chứ! Tức giận thật à? Tôi giữ lời hứa bảo cho anh ngay đấy nhé...”
Triệu Tinh Vũ nghe xong lông mày nhíu lại: “Cậu nói xem, mấy tên nhóc chết tiệt kia làm ăn kiểu gì vậy, chẳng đâu vào đâu cả, nếu không phải công việc không thể không đến, tôi không còn mặt mũi nào đến gặp cậu! Lúc trước tôi còn nói đã đào sâu ba thước đất nữa chứ, kết quả đúng là nằm dưới đất thật.”
Tôi an ủi anh ta: “Chuyện này sao có thể trách anh được? Có trách cũng chỉ trách bọn tội phạm bây giờ quá giảo hoạt, bắt cóc con tin mà còn lát8lại nền gạch!”
Sau đó, bọn Triệu Tinh Vũ đã đào được thi thể của Ngô Cương dưới gốc cây hồng, xem ra bọn Ngụy Lão Tử tính để xác Ngô Cương biến thành phân bón cho cây hồng, tiếc là lúc bọn chúng đào cây đã làm ảnh hưởng đến rễ của nó, khiển cây hồng bị héo, mới làm tôi để ý
Con dao Lưu Dương dùng để giết Ngô Cương vẫn còn trên thi thể, giống như muốn tuyên bố với cảnh sát kẻ giết người là ai..
Chỉ là không biết kẻ giết người Lưu Dương bây giờ đang ở đâu? Sau khi thi thể của Ngô Cương được tìm thấy, vụ án bắt cóc đã có thể khép lại, cảnh sát nhanh chóng thu được dấu vân9tay của Lưu Dương trên con dao giết chết Ngô Cương, nhưng chỉ với manh mối này, không thể khẳng định Lưu Dương là hung thủ giết Ngô Cương, vì cậu ta không có động cơ giết người.
Những câu hỏi đặt ra là Lưu Dương đang ở đâu? Trước mắt cảnh sát chỉ có thể đưa ra một loạt phỏng đoán, muốn xác thực nhất định phải tìm thấy Lưu Dương mới được..
Lúc tôi nói những chuyện mình biết được cho Triệu Tinh Vũ, anh ta cũng kinh ngạc không nói lên lời, mãi mới nói được một câu: “Đệch, sao gió lại đổi chiều như vậy được chứ! Vợ Ngô Cương đúng là quá độc ác!”
Tối cười nói với anh ta: “Cho nên, đàn ông có tiền muốn2tìm vợ phải chọn đúng người đúng thời điểm, nếu không khó mà giữ được cái mạng nhỏ.”
Triệu Tinh Vũ vỗ ngực, nói: “May mà tôi không có tiền...”
Bản án phát triển theo hướng này, có một việc chúng tôi đến giờ cũng chưa nghĩ ra, đó chính là Lưu Dương, sau khi giết Ngô Cương đáng lẽ cậu ta phải được bọn Ngụy Lão Tứ thả ra! Nhưng vì sao cậu ta mãi vẫn chưa xuất hiện, cũng không liên hệ với người nhà? Những chuyện xảy ra sau khi Ngô Cương chết chúng tôi vẫn không biết gì cả? Nhưng khi mọi người đều cho rằng Lưu Dương đã bị Ngụy Lão Tứ giết chết, thẻ tín dụng của Lưu Dương đột nhiên phát sinh giao dịch..
Đối2với Triệu Tinh Vũ thì đây đúng là một tin tốt, anh ta lập tức cử người đến đó
Kết quả thu được, người sử dụng thẻ không phải Lưu Dương mà là một đồng bọn của Ngụy Lão Tứ, điều này chứng minh bọn chúng đang trốn ở gần đó
Sau đó bọn Triệu Tinh Vũ phối hợp với cảnh sát địa phương, bắt đầu đi hỏi thăm tìm kiếm, cố gắng bắt được nhóm Ngụy Lão Tứ và đồng bọn trong thời gian sớm nhất.
Về phía người nhà Ngô Cương, chúng tôi tạm thời chưa nói gì, chỉ nói những gì cảnh sát đã điều tra được, dù sao việc chúng tôi nhận làm là tìm thi thể của Ngô Cương, còn những ẩn tình trong đó, nên để cảnh sát xử lý nốt
Hậu sự của Ngô Cương đương nhiên cũng được gia đình ông ta ủy thác cho chú Lê xử lý, trong tang lễ của ông ta, tôi đã nhìn thấy Chu Ý Hàm, quả nhiên là một “tiểu yêu tinh” bắt mắt
Theo lý thuyết, Ngô Cương mặc dù lớn hơn cô ta mười mấy tuổi, nhưng dù sao đó cũng là lựa chọn của cô ta, cho dù có hối hận, không muốn tiếp tục lãng phí thanh xuân của mình thì cũng sẽ có cách giải quyết khác, tội gì phải làm hại tính mạng người khác chứ? Con người, sống không nên quá tham lam, làm gì có ai chuyện gì cũng được như ý? Bạn muốn sống một cuộc sống tốt, lại muốn lấy một người chồng trẻ tuổi, đẹp trai..
thật ra chuyện đó không phải là không được, nhưng điều kiện tiên quyết là bạn phải tự dựa vào chính mình, chứ không phải như Chu Ý Hàm không từ thủ đoạn như vậy.
Đừng thấy cô ta hiện giờ đắc ý trong lòng, nhưng sự đắc ý đó kéo dài được bao lâu? Giấy không gói được lửa, cho dù lần này cô ta may mắn thoát được, vậy còn lần sau thì sao?
Hạng người giống Ngụy Lão Tứ không dễ dây vào, mặc dù bây giờ ai cũng đều vì lợi ích của mình sẽ không tùy tiện khai ra đối phương, nhưng khi chuyện bắt cóc này qua đi..
Chu Ý Hàm thừa kế gia sản trăm triệu của Ngô Cương, đến lúc đó cô ta đừng hi vọng thoát khỏi bọn Ngụy Lão Tử, dù sao bọn chúng cũng là kẻ chân trần không sợ kẻ mang giày.
May là chỉ mấy ngày sau, phía Triệu Tinh Vũ gửi tin đến, bọn họ đã tìm thấy nơi bọn Ngụy Lão Tử ẩn nấp, có điều cảnh sát phát hiện Lưu Dương vẫn còn trong tay bọn chúng, nên không thể tùy tiện tiến hành bắt giữ
Nghe Lưu Dương vẫn còn sống, trong lòng tôi bỗng thở phào nhẹ nhõm
Bất kể hành vi giết Ngô Cương có bị coi là cố ý giết người hay không, nhưng chung quy trong chuyện này cậu ta cũng là người vô tội nhất, cho dù cuối cùng pháp luật phán quyết cậu ta không phải chịu trách nhiệm hình sự, nhưng đúng như những gì Ngô Cương nói, ông ta sẽ là ác mộng cả đời này của Lưu Dương...
Sau đó chiến dịch giải cứu con tin diễn ra coi như thuận lợi, chỉ là tên đầu sỏ Ngụy Lão Tứ đã bị cảnh sát bắn chết trong quá trình truy đuổi, ba tên đồng phạm còn lại thấy Ngụy Lão Tứ bị bắn chết, lập tức ngoan ngoãn giơ tay chịu trói.
Sau đó tôi nghe Triệu Tinh Vũ nói, Lưu Dương sau khi được cảnh sát giải cứu vẫn một mực không nói gì, cứ ngây ngốc ngồi im lặng
Đến tận khi Tống San San biết tin chạy đến, cậu ta mới dùng về mặt hoang mang nói với cô ấy: “San San..
anh giết người rồi.”
/1940
|