*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thật ra ngay từ đầu Tưởng Tú Quyên cũng không có ý định giấu giếm chồng mình, cho nên chỉ tạm thời giấu đằng sau bức tranh, nhưng trước khi chết ông Đàm đã nói rõ ràng với Tưởng Tú Quyên rằng, tương lai muốn truyền lại thứ này cho cháu mình là Đàm Lỗi, cho nên nhất định không được để Đàm Phong biết nó giấu ở đầu...
Lúc còn bé Đàm Phong cũng đã từng nhìn thấy quả cầu Đồng Tâm này ở chỗ ông của ông ta, ông ta nhớ kĩ những gì ông mình đã nói, thứ này phải đời đời truyền cho con cháu nhà họ Đàm, nhưng lúc đó ông ta cũng không cảm giác được thứ này quý giá đến mức nào.
Sau đó, Đàm Phong góp vốn với người khác buôn bán linh kiện xe máy,2trong một lần đến Quảng Châu nhận đơn hàng, ở đó ông ta đã nhìn thấy một quả cầu Đồng Tâm làm từ ngà voi còn không đẹp bằng của nhà họ Đàm, vậy mà nó được niêm yết với giá một triệu tám trăm nghìn!
Người bán nói quả cầu Đồng Tâm này là lấy được từ nhà một người quý tộc sa sút thời kỳ Dân Quốc, thứ này chắc chắn được lưu truyền trong hoàng cung thời nhà Thanh..
Đàm Phong chỉ nhìn thoáng qua là biết thế này không giá trị bằng quả cầu trong nhà mình, hơn nữa nó cũng chỉ có bốn tầng mà thôi
Sau khi về nhà, Đàm Phong lập tức yêu cầu Tưởng Tú Quyền lấy quả cầu Đồng Tâm ra, thế nhưng không ngờ Tưởng Tú Quyên lại không đồng ý, còn nói thứ này8ông nội để lại cho cháu Đàm Lỗi, nhất định phải đợi đến khi Đàm Lỗi trưởng thành sẽ giao cho nó..
Chính vì thế mà Đàm Phong đã cãi nhau một trận ầm ĩ với Tưởng Tú Quyên, sau đó đóng sập cửa bước ra ngoài.
Tiếp đó có một lần Đàm Phong say rượu khi ngồi ăn cơm với bạn, đã buột miệng nói ra bảo vật gia truyền cầu Đồng Tâm của nhà mình
Lúc ấy, trong số bạn bè có một người tên là Vương Kiểm, nghe được điều này gã nảy sinh ý đồ xấu, muốn lừa gạt bảo vật gia truyền của Đàm Phong.
Vương Kiếm có một cô nhân tình tên là Hứa Linh Linh, trước kia làm gái ở Đài Loan, sau này hoàn lương và đi theo Vương Kiếm, cả ngày cô ta khuyên Vương Kiếm ly9hôn với người vợ ở quê đến sống với mình...
Sau khi Vương Kiểm nghe được Đàm Phong say rượu lỡ mồm đã nói ra trong nhà mình có bảo vật là cầu Đồng Tâm, bèn cùng với Hứa Linh Linh lên kế hoạch để lừa gạt quả cầu Đồng Tâm của nhà họ Đàm.
Đầu tiên Vương Kiểm giới thiệu Hứa Linh Linh với Đàm Phong, để Hứa Linh Linh dùng toàn bộ khả năng làm Đàm Phong si mê như điếu đổ..
Sau đó gã bảo Hứa Linh Linh liên tục thủ thỉ vào tại Đàm Phong, nói những lời kiểu như muốn sống cùng Đàm Phong đến hết cuộc đời, nhưng mà trong tay lại không có tiền.
Đàm Phong từ trước đến giờ chưa bao giờ gặp một người phụ nữ giống như Hứa Linh Linh, cho nên dễ dàng bị cô2ta mê đến điên đảo, cô ta nói cái gì thì làm cái đó! Hứa Linh Linh không ngừng thuyết phục Đàm Phong cầm đồ vật đáng tiền trong nhà đi với mình đến Quảng Châu, đến lúc đó hai người bọn họ có thể sống cuộc sống thần tiên.
Đàm Phong tin là thật nên về nhà đòi Tưởng Tú Quyên đưa cho mình bảo vật gia truyền nhà họ Đàm là quả cầu Đồng Tâm, nhưng không ngờ có nói thế nào Tưởng Tú Quyên cũng không chịu, chẳng còn cách nào khác, Đàm Phong bèn dùng cách cuối cùng là nếu bà ấy không giao quả cầu ra thì hôm nay sẽ ly hôn!
Mặc dù Tưởng Tú Quyên không hiểu biết nhiều, nhưng rất có chính kiến, chỉ cần bà ấy đã quyết định thì không ai có thể thay2đổi..
Trong lúc này, Hứa Linh Linh cũng tới nhà khiêu khích, nhưng Tưởng Tú Quyên vẫn không hề dao động
Đàm Phong thấy mình không thể khuyến được vợ, lại không thể nói thẳng với Hứa Linh Linh là mình không lấy được cầu Đồng Tâm, cho nên cực chẳng đã ông ta bèn lừa gạt Hứa Linh Linh, nói rằng mình đã lấy được quả cầu, cứ đi Quảng Châu trước rồi tỉnh...
Hứa Linh Linh nghe Đàm Phong nói đã lấy được quả cầu thì lập tức vui sướng bảo Đàm Phong cùng mình rời khỏi thôn, mãi mãi cũng không trở về! Nhưng Đàm Phong không hề có cầu Đồng Tâm, ông ta nghĩ chờ đến Quảng Châu sẽ đưa toàn bộ số tiền mấy năm nay buôn bán linh kiện vất vả kiếm được cho Hứa Linh Linh, chắc cô ta sẽ bớt giận chứ?
Vậy mà, khi ông ta đi với Hứa Linh Linh đến một rừng cây ở ngoài thôn, Hứa Linh Linh đột nhiên hỏi Đàm Phong: Cầu Đồng Tâm đâu? Trước tiên cho em xem vật đó thế nào đã?” Đàm Phong nghe xong ấp úng nói: “Quả cầu..
Quả cầu Đồng Tâm đã bị cha anh bán đi từ lâu rồi...” Đàm Phong muốn bịa tạm ra một lý do để lấp liếm chuyện này rồi tính sau, thật không ngờ Hứa Linh Linh đột nhiên trở mặt: “Cái gì? Đàm Phong? Từ trước đến giờ mày đùa bà hả?” Đàm Phong nghe thể vội giải thích: “Không đâu, Linh Linh, em đừng hiểu lầm, từ trước đến giờ anh không hề muốn lừa em, nhưng sợ em tức giận cho nên vẫn không dám nói thật...”
Hứa Linh Linh nghe thể lập tức dừng lại, trừng mắt mắng Đàm Phong là tên lừa đảo, lừa gạt cô ta nói nhà mình có bảo vật gia truyền, thật ra chỉ là muốn lên giường với cô ta mà thôi! Đàm Phong thấy Hứa Linh Linh đột nhiên hét ầm ĩ, đang muốn đi tới che miệng cô ta lại thì bỗng nhiên cảm giác sau đầu đau đớn rồi không còn biết gì nữa.
Đợi đến khi ông ta tỉnh lại, phát hiện mình bị trói trên một chiếc máy mài bị hỏng, Hứa Linh Linh và Vương Kiếm lạnh lùng đứng trước mặt ông ta..
Đàm Phong không hiểu, vội hỏi: “Anh bạn? Cậu làm gì thế?”
Vương Kiểm nghe thể nghiêm mặt tra hỏi: “Họ Đàm, mày ngủ với đàn bà của tao lâu như vậy rồi, kiểu gì cũng không thể ngủ miễn phí chứ hả? Không phải mày nói trong nhà có bảo vật cầu Đồng Tâm từ đời nhà Thanh sao? Nó đang ở đâu?”
Đàm Phong lúc đó bị dọa sợ choáng váng, mặt mày ngơ ngác, nói: “Không phải cậu là người giới thiệu Linh Linh cho tớ à? Tại sao lại là người phụ nữ của cậu chứ?” Vương Kiếm nghe thể hung hăng đá Đàm Phong một cước rồi nói: “Nếu không phải lần đó mày uống rượu say, nói trong nhà có vật tổ truyền là cầu Đồng Tâm, tao làm sao lại để cho mày ngủ với cô ta? Nói! Quả cầu Đồng Tâm ở chỗ nào?”
Đàm Phong nghe xong lập tức hiểu mọi chuyện, hóa ra tất cả đều vì bảo vật của nhà mình
Mặc dù ông ta là kẻ không đáng tin, nhưng cũng không ngốc! Ông ta hiểu rằng bằng mọi giá không thể để hai người này cướp được cầu Đồng Tâm, thế là Đàm Phong sống chết nói đây là mình say rượu nói khoác, thật ra quả cầu Đồng Tâm đã bị ông Đàm bán mất rồi.
Vương Kiểm đương nhiên không dễ dàng tin tưởng, gã bàn chân đầm tay đá, muốn ép Đàm Phong nói ra nơi giấu bảo vật gia truyền, thế nhưng Đàm Phong thà chết vẫn không chịu nói...
Cuối cùng Vương Kiếm và Hứa Linh Linh cũng không muốn gây ra án mạng, thể là chỉ đành cướp sạch toàn bộ tiền bạc trên người Đàm Phong rồi thả ông ta đi...
Thật ra ngay từ đầu Tưởng Tú Quyên cũng không có ý định giấu giếm chồng mình, cho nên chỉ tạm thời giấu đằng sau bức tranh, nhưng trước khi chết ông Đàm đã nói rõ ràng với Tưởng Tú Quyên rằng, tương lai muốn truyền lại thứ này cho cháu mình là Đàm Lỗi, cho nên nhất định không được để Đàm Phong biết nó giấu ở đầu...
Lúc còn bé Đàm Phong cũng đã từng nhìn thấy quả cầu Đồng Tâm này ở chỗ ông của ông ta, ông ta nhớ kĩ những gì ông mình đã nói, thứ này phải đời đời truyền cho con cháu nhà họ Đàm, nhưng lúc đó ông ta cũng không cảm giác được thứ này quý giá đến mức nào.
Sau đó, Đàm Phong góp vốn với người khác buôn bán linh kiện xe máy,2trong một lần đến Quảng Châu nhận đơn hàng, ở đó ông ta đã nhìn thấy một quả cầu Đồng Tâm làm từ ngà voi còn không đẹp bằng của nhà họ Đàm, vậy mà nó được niêm yết với giá một triệu tám trăm nghìn!
Người bán nói quả cầu Đồng Tâm này là lấy được từ nhà một người quý tộc sa sút thời kỳ Dân Quốc, thứ này chắc chắn được lưu truyền trong hoàng cung thời nhà Thanh..
Đàm Phong chỉ nhìn thoáng qua là biết thế này không giá trị bằng quả cầu trong nhà mình, hơn nữa nó cũng chỉ có bốn tầng mà thôi
Sau khi về nhà, Đàm Phong lập tức yêu cầu Tưởng Tú Quyền lấy quả cầu Đồng Tâm ra, thế nhưng không ngờ Tưởng Tú Quyên lại không đồng ý, còn nói thứ này8ông nội để lại cho cháu Đàm Lỗi, nhất định phải đợi đến khi Đàm Lỗi trưởng thành sẽ giao cho nó..
Chính vì thế mà Đàm Phong đã cãi nhau một trận ầm ĩ với Tưởng Tú Quyên, sau đó đóng sập cửa bước ra ngoài.
Tiếp đó có một lần Đàm Phong say rượu khi ngồi ăn cơm với bạn, đã buột miệng nói ra bảo vật gia truyền cầu Đồng Tâm của nhà mình
Lúc ấy, trong số bạn bè có một người tên là Vương Kiểm, nghe được điều này gã nảy sinh ý đồ xấu, muốn lừa gạt bảo vật gia truyền của Đàm Phong.
Vương Kiếm có một cô nhân tình tên là Hứa Linh Linh, trước kia làm gái ở Đài Loan, sau này hoàn lương và đi theo Vương Kiếm, cả ngày cô ta khuyên Vương Kiếm ly9hôn với người vợ ở quê đến sống với mình...
Sau khi Vương Kiểm nghe được Đàm Phong say rượu lỡ mồm đã nói ra trong nhà mình có bảo vật là cầu Đồng Tâm, bèn cùng với Hứa Linh Linh lên kế hoạch để lừa gạt quả cầu Đồng Tâm của nhà họ Đàm.
Đầu tiên Vương Kiểm giới thiệu Hứa Linh Linh với Đàm Phong, để Hứa Linh Linh dùng toàn bộ khả năng làm Đàm Phong si mê như điếu đổ..
Sau đó gã bảo Hứa Linh Linh liên tục thủ thỉ vào tại Đàm Phong, nói những lời kiểu như muốn sống cùng Đàm Phong đến hết cuộc đời, nhưng mà trong tay lại không có tiền.
Đàm Phong từ trước đến giờ chưa bao giờ gặp một người phụ nữ giống như Hứa Linh Linh, cho nên dễ dàng bị cô2ta mê đến điên đảo, cô ta nói cái gì thì làm cái đó! Hứa Linh Linh không ngừng thuyết phục Đàm Phong cầm đồ vật đáng tiền trong nhà đi với mình đến Quảng Châu, đến lúc đó hai người bọn họ có thể sống cuộc sống thần tiên.
Đàm Phong tin là thật nên về nhà đòi Tưởng Tú Quyên đưa cho mình bảo vật gia truyền nhà họ Đàm là quả cầu Đồng Tâm, nhưng không ngờ có nói thế nào Tưởng Tú Quyên cũng không chịu, chẳng còn cách nào khác, Đàm Phong bèn dùng cách cuối cùng là nếu bà ấy không giao quả cầu ra thì hôm nay sẽ ly hôn!
Mặc dù Tưởng Tú Quyên không hiểu biết nhiều, nhưng rất có chính kiến, chỉ cần bà ấy đã quyết định thì không ai có thể thay2đổi..
Trong lúc này, Hứa Linh Linh cũng tới nhà khiêu khích, nhưng Tưởng Tú Quyên vẫn không hề dao động
Đàm Phong thấy mình không thể khuyến được vợ, lại không thể nói thẳng với Hứa Linh Linh là mình không lấy được cầu Đồng Tâm, cho nên cực chẳng đã ông ta bèn lừa gạt Hứa Linh Linh, nói rằng mình đã lấy được quả cầu, cứ đi Quảng Châu trước rồi tỉnh...
Hứa Linh Linh nghe Đàm Phong nói đã lấy được quả cầu thì lập tức vui sướng bảo Đàm Phong cùng mình rời khỏi thôn, mãi mãi cũng không trở về! Nhưng Đàm Phong không hề có cầu Đồng Tâm, ông ta nghĩ chờ đến Quảng Châu sẽ đưa toàn bộ số tiền mấy năm nay buôn bán linh kiện vất vả kiếm được cho Hứa Linh Linh, chắc cô ta sẽ bớt giận chứ?
Vậy mà, khi ông ta đi với Hứa Linh Linh đến một rừng cây ở ngoài thôn, Hứa Linh Linh đột nhiên hỏi Đàm Phong: Cầu Đồng Tâm đâu? Trước tiên cho em xem vật đó thế nào đã?” Đàm Phong nghe xong ấp úng nói: “Quả cầu..
Quả cầu Đồng Tâm đã bị cha anh bán đi từ lâu rồi...” Đàm Phong muốn bịa tạm ra một lý do để lấp liếm chuyện này rồi tính sau, thật không ngờ Hứa Linh Linh đột nhiên trở mặt: “Cái gì? Đàm Phong? Từ trước đến giờ mày đùa bà hả?” Đàm Phong nghe thể vội giải thích: “Không đâu, Linh Linh, em đừng hiểu lầm, từ trước đến giờ anh không hề muốn lừa em, nhưng sợ em tức giận cho nên vẫn không dám nói thật...”
Hứa Linh Linh nghe thể lập tức dừng lại, trừng mắt mắng Đàm Phong là tên lừa đảo, lừa gạt cô ta nói nhà mình có bảo vật gia truyền, thật ra chỉ là muốn lên giường với cô ta mà thôi! Đàm Phong thấy Hứa Linh Linh đột nhiên hét ầm ĩ, đang muốn đi tới che miệng cô ta lại thì bỗng nhiên cảm giác sau đầu đau đớn rồi không còn biết gì nữa.
Đợi đến khi ông ta tỉnh lại, phát hiện mình bị trói trên một chiếc máy mài bị hỏng, Hứa Linh Linh và Vương Kiếm lạnh lùng đứng trước mặt ông ta..
Đàm Phong không hiểu, vội hỏi: “Anh bạn? Cậu làm gì thế?”
Vương Kiểm nghe thể nghiêm mặt tra hỏi: “Họ Đàm, mày ngủ với đàn bà của tao lâu như vậy rồi, kiểu gì cũng không thể ngủ miễn phí chứ hả? Không phải mày nói trong nhà có bảo vật cầu Đồng Tâm từ đời nhà Thanh sao? Nó đang ở đâu?”
Đàm Phong lúc đó bị dọa sợ choáng váng, mặt mày ngơ ngác, nói: “Không phải cậu là người giới thiệu Linh Linh cho tớ à? Tại sao lại là người phụ nữ của cậu chứ?” Vương Kiếm nghe thể hung hăng đá Đàm Phong một cước rồi nói: “Nếu không phải lần đó mày uống rượu say, nói trong nhà có vật tổ truyền là cầu Đồng Tâm, tao làm sao lại để cho mày ngủ với cô ta? Nói! Quả cầu Đồng Tâm ở chỗ nào?”
Đàm Phong nghe xong lập tức hiểu mọi chuyện, hóa ra tất cả đều vì bảo vật của nhà mình
Mặc dù ông ta là kẻ không đáng tin, nhưng cũng không ngốc! Ông ta hiểu rằng bằng mọi giá không thể để hai người này cướp được cầu Đồng Tâm, thế là Đàm Phong sống chết nói đây là mình say rượu nói khoác, thật ra quả cầu Đồng Tâm đã bị ông Đàm bán mất rồi.
Vương Kiểm đương nhiên không dễ dàng tin tưởng, gã bàn chân đầm tay đá, muốn ép Đàm Phong nói ra nơi giấu bảo vật gia truyền, thế nhưng Đàm Phong thà chết vẫn không chịu nói...
Cuối cùng Vương Kiếm và Hứa Linh Linh cũng không muốn gây ra án mạng, thể là chỉ đành cướp sạch toàn bộ tiền bạc trên người Đàm Phong rồi thả ông ta đi...
/1940
|