*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này tôi cách Đinh Nhất không xa, tôi nhận thấy từ lúc nãy đến giờ anh ta chẳng hề động đậy một chút nào, mặc dù tôi không biết tình hình hiện tại của anh ta thế nào, nhưng tôi có một niềm tin vững chắc rằng Đinh Nhất chắc chắn sẽ không sao hết.
Tôi quay lại tìm kiếm trên người Lý Thiên Phong một lúc, nếu tôi nhớ không nhầm thì ở bên hông anh ta có buộc một bó dây thừng
Sờ thử thì thấy đúng là bó dây thừng vẫn còn, thể là tôi bèn lấy bó dây thừng ra, sau đó quấn quanh dưới nách Lý Thiên Phong
Lý Thiên Phong thấy tôi dùng dây thừng buộc anh ta lại, thì vội vàng dùng ánh mắt hỏi tôi định3làm gì? Nhưng tôi chẳng thèm để ý đến anh ta..
Sau khi cột chắc sợi dây thừng, tôi cầm hai đầu dây thừng chậm rãi lui về bên trong đoạn khe hẹp kia, sau đó chậm rãi kéo đoạn dây thừng, từ từ kéo Lý Thiên Phong về phía lối vào trong hang
Động tác của tôi vô cùng nhẹ nhàng và chậm chạp, trên mặt đất lại có một lớp bùn nhão nên không tạo ra âm thanh gì quá lớn, dần dần tôi cũng kéo được anh ta đến lối vào của khe hẹp kia
Lúc này Lý Thiên Phong đã hiểu tôi định làm gì, khi tay tôi túm lấy cổ áo anh ta định kéo anh ta vào bên trong khe hẹp, anh ta dùng tay bắt tay tôi lại,0sau đó quay đầu nhìn về phía tôi
Bốn mắt chúng tôi giao nhau, tôi gật đầu với anh ta, sau đó đẩy tay phải của anh ta ra, tiếp tục kéo anh ta vào con đường bên trong khe hẹp.
Từ trạng thái của Lý Thiên Phong khi bị tôi kéo đi có thể thấy, nửa thân dưới của anh ta đã không thể cử động được nữa
Tôi không phải bác sĩ, đương nhiên không biết được tình trạng hiện tại của anh ta như thế nào, cho dù đã tạo thành tổn thương không thể cứu chữa, thì dù thế nào tôi cũng phải nghĩ cách đưa anh ta ra ngoài...
Nếu như anh ta đã chết, tôi sẽ không do dự bỏ anh ta lại, nhưng anh ta vẫn còn sống..
Để một5người còn sống không thể cử động ở một nơi như thế này, chỉ tưởng tượng thổi đã khiến người khác rùng mình
Có lẽ người khác làm được, nhưng tôi thì không.
Sau khi chậm rãi kéo được Lý Thiên Phong ra khỏi cái khe chật hẹp kia, tôi mệt đến mức mồ hôi đầy đầu
Nhưng tôi biết bây giờ không phải là lúc có thể nghỉ ngơi, tôi vội tranh thủ thời gian dùng tốc độ nhanh nhất kéo anh ta đến bên dưới mấy sợi dây thừng bảo hiểm, sau đó dùng móc khóa của một sợi dây thừng móc vào sợi dây dưới nách anh ta
Xương sống của Lý Thiên Phong bị tổn thương, eo của anh ta không còn chút cảm giác nào, nếu như khóa móc khóa vào4hồng anh ta thì chỉ sợ sẽ khiến thương tổn càng nặng hơn
Dù hiện giờ không lo lắng được nhiều thứ như vậy, nhưng có thể giảm được một số tổn thương trong dự kiến thì vẫn tốt hơn
Sau khi kiểm tra lại dây thừng dưới nách Lý Thiên Phong, xác nhận anh ta sẽ không bị rơi nửa đường, tôi dùng sức kéo sợi dây thừng, nhắc người bên trên nhanh chóng kéo dây lên! Tôi đoán những người bên trên cũng đang rất lo lắng, cho nên khi thấy dây thừng có động, họ lập tức kéo Lý Thiên Phong lên
Tôi nhìn Lý Thiên Phong chậm rãi được kéo lên đến độ cao an toàn mới thở phào một hơi.
Sau đó tôi ngẫm nghĩ..
Làm thế nào để bắt được hai9tên “động vật thân mềm” kia đây? Mặc dù hai kẻ đó đã bị tà ma ở đây mê hoặc tâm trí, nhưng chỉ cần trói được bọn họ lại, tôi tin chú Lê nhất định có cách khiến bọn họ trở lại | bình thường
Nhưng nếu bỏ bọn họ lại đây, chỉ sợ không bao lâu sau họ sẽ trở thành một phần xương khô dưới lớp bùn này.
Nhưng hai tên này khác Lý Thiên Phong, nhìn thấy dáng vẻ như “động vật thân mềm” của bọn họ mà toàn thân tôi không thoải mái..
Đáng hận nhất là, lúc nào bọn họ cũng nghĩ đến chuyện muốn dồn tôi vào chỗ chết, mà tôi lại không ra tay tàn nhẫn với bọn họ được.
Trong lúc tôi đang không biết phải thế nào để bắt được hai người kia, thì thấy cách cửa hàng không xa có một tảng đá lớn nặng gần trăm cân
Tôi thử đi qua đó di chuyển một chút, cố đẩy hết sức mới đây được một đoạn, nhưng may mà nó vừa vặn chắn được cửa hàng
Thế là tôi đấy hòn đá lăn đến cạnh lối vào, sau đó cố ý dùng con dao thép gõ vào vách đá, phát ra âm thanh đinh đinh đinh.
Với tình huống như hiện tại, tôi cũng chỉ có thể tìm cách dụ bọn họ ra, sau đó đánh ngất từng tên một
Nhìn vào hành động khi nãy của hai tên đó, thì chúng thuộc dạng sinh vật có trí thông minh cấp thấp..
Nếu như dùng lực không được thì phải dùng trí.
Quả nhiên, sau khi tối gõ con dao lên vách đá không lâu, một âm thanh tạp tạp tập phát ra từ bên trong đường vào hang, tôi nghe là biết có một tên đang bò từ trong hốc ra
Với trí thông minh hiện giờ của hai tên này, chắc chắn sẽ có một tên ra trước để xem tình hình, sau đó tên còn lại sẽ ra sau, thế là tôi nhìn đúng thời cơ, thấy một tên vừa hoàn toàn chui ra khỏi lối ra vào, liền dùng sức đẩy hòn đá lớn kia bịt kín lối ra vào.
Thật ra với sức nặng của tảng đá này, tên bên trong muốn đẩy nó ra không phải là việc khó, nhưng vì đường bên trong rất chật hẹp, tôi tin rằng nếu tên kia đẩy được hòn đá ra cũng sẽ phải mất rất nhiều sức lực..
Lúc tôi dùng hòn đá chặn cẩn thận lối vào xong thì tên chui ra trước đã quay đầu lại, nâng nửa người trên lên nhìn tôi dò xét, nếu như không phải trên người hắn vẫn còn bộ da, tôi thực sự còn tưởng trước mặt mình là một con rắn lớn ấy chứ?
Tên kia thấy tôi chặn lối vào thì hình như rất tức giận, trong miệng phát ra âm thanh tê tê, giống như đang cảnh cáo, cũng giống như đang thị uy..
Tôi chậm rãi di chuyển cơ thể, tên kia cũng dùng nửa người trên di chuyển theo sự chuyển động của tôi..
Cùng lúc đó, tôi cũng đang tính toán trong lòng
Hiện giờ trên người tôi không có nhiều dây dùng để buộc, nếu không dùng dây giày thì chỉ có thể dùng dây thắt lưng
Mà tôi đoán sức chiến đấu của con hàng này chưa chắc đã lợi hại, vì nhìn tư thể hiện tại của hắn thì chỉ hơi khỏe một chút, tôi cũng không tin hắn còn có thể cắn tối?
Không ngờ trong lúc tôi đang nghĩ rằng chế ngự tên này rất đơn giản, thì chân sau của hắn đột nhiên dùng lực lao người về phía tôi
Tôi thấy với tư thế này không phải người bình thường có thể làm được, tư thế này giống như một con rắn đột nhiên tấn công con mồi vậy.
Cũng may là phản ứng của tôi không chậm, vội né về phía bên phải, cấp tốc tránh sang một bên, con hàng kia thấy mình vồ hụt con mồ thì lập tức quay thân thể lại đánh đến chỗ tôi lần nữa
Tôi nghĩ nếu cứ “anh vồ tối tránh” mãi thế này, thì có khi không chờ được hắn tiêu hao thể lực, tôi đã mệt chết rồi..
Xem ra tối nhất định phải nghĩ cách ra chiêu khống chế hắn lại mới được.
Lúc này tôi cách Đinh Nhất không xa, tôi nhận thấy từ lúc nãy đến giờ anh ta chẳng hề động đậy một chút nào, mặc dù tôi không biết tình hình hiện tại của anh ta thế nào, nhưng tôi có một niềm tin vững chắc rằng Đinh Nhất chắc chắn sẽ không sao hết.
Tôi quay lại tìm kiếm trên người Lý Thiên Phong một lúc, nếu tôi nhớ không nhầm thì ở bên hông anh ta có buộc một bó dây thừng
Sờ thử thì thấy đúng là bó dây thừng vẫn còn, thể là tôi bèn lấy bó dây thừng ra, sau đó quấn quanh dưới nách Lý Thiên Phong
Lý Thiên Phong thấy tôi dùng dây thừng buộc anh ta lại, thì vội vàng dùng ánh mắt hỏi tôi định3làm gì? Nhưng tôi chẳng thèm để ý đến anh ta..
Sau khi cột chắc sợi dây thừng, tôi cầm hai đầu dây thừng chậm rãi lui về bên trong đoạn khe hẹp kia, sau đó chậm rãi kéo đoạn dây thừng, từ từ kéo Lý Thiên Phong về phía lối vào trong hang
Động tác của tôi vô cùng nhẹ nhàng và chậm chạp, trên mặt đất lại có một lớp bùn nhão nên không tạo ra âm thanh gì quá lớn, dần dần tôi cũng kéo được anh ta đến lối vào của khe hẹp kia
Lúc này Lý Thiên Phong đã hiểu tôi định làm gì, khi tay tôi túm lấy cổ áo anh ta định kéo anh ta vào bên trong khe hẹp, anh ta dùng tay bắt tay tôi lại,0sau đó quay đầu nhìn về phía tôi
Bốn mắt chúng tôi giao nhau, tôi gật đầu với anh ta, sau đó đẩy tay phải của anh ta ra, tiếp tục kéo anh ta vào con đường bên trong khe hẹp.
Từ trạng thái của Lý Thiên Phong khi bị tôi kéo đi có thể thấy, nửa thân dưới của anh ta đã không thể cử động được nữa
Tôi không phải bác sĩ, đương nhiên không biết được tình trạng hiện tại của anh ta như thế nào, cho dù đã tạo thành tổn thương không thể cứu chữa, thì dù thế nào tôi cũng phải nghĩ cách đưa anh ta ra ngoài...
Nếu như anh ta đã chết, tôi sẽ không do dự bỏ anh ta lại, nhưng anh ta vẫn còn sống..
Để một5người còn sống không thể cử động ở một nơi như thế này, chỉ tưởng tượng thổi đã khiến người khác rùng mình
Có lẽ người khác làm được, nhưng tôi thì không.
Sau khi chậm rãi kéo được Lý Thiên Phong ra khỏi cái khe chật hẹp kia, tôi mệt đến mức mồ hôi đầy đầu
Nhưng tôi biết bây giờ không phải là lúc có thể nghỉ ngơi, tôi vội tranh thủ thời gian dùng tốc độ nhanh nhất kéo anh ta đến bên dưới mấy sợi dây thừng bảo hiểm, sau đó dùng móc khóa của một sợi dây thừng móc vào sợi dây dưới nách anh ta
Xương sống của Lý Thiên Phong bị tổn thương, eo của anh ta không còn chút cảm giác nào, nếu như khóa móc khóa vào4hồng anh ta thì chỉ sợ sẽ khiến thương tổn càng nặng hơn
Dù hiện giờ không lo lắng được nhiều thứ như vậy, nhưng có thể giảm được một số tổn thương trong dự kiến thì vẫn tốt hơn
Sau khi kiểm tra lại dây thừng dưới nách Lý Thiên Phong, xác nhận anh ta sẽ không bị rơi nửa đường, tôi dùng sức kéo sợi dây thừng, nhắc người bên trên nhanh chóng kéo dây lên! Tôi đoán những người bên trên cũng đang rất lo lắng, cho nên khi thấy dây thừng có động, họ lập tức kéo Lý Thiên Phong lên
Tôi nhìn Lý Thiên Phong chậm rãi được kéo lên đến độ cao an toàn mới thở phào một hơi.
Sau đó tôi ngẫm nghĩ..
Làm thế nào để bắt được hai9tên “động vật thân mềm” kia đây? Mặc dù hai kẻ đó đã bị tà ma ở đây mê hoặc tâm trí, nhưng chỉ cần trói được bọn họ lại, tôi tin chú Lê nhất định có cách khiến bọn họ trở lại | bình thường
Nhưng nếu bỏ bọn họ lại đây, chỉ sợ không bao lâu sau họ sẽ trở thành một phần xương khô dưới lớp bùn này.
Nhưng hai tên này khác Lý Thiên Phong, nhìn thấy dáng vẻ như “động vật thân mềm” của bọn họ mà toàn thân tôi không thoải mái..
Đáng hận nhất là, lúc nào bọn họ cũng nghĩ đến chuyện muốn dồn tôi vào chỗ chết, mà tôi lại không ra tay tàn nhẫn với bọn họ được.
Trong lúc tôi đang không biết phải thế nào để bắt được hai người kia, thì thấy cách cửa hàng không xa có một tảng đá lớn nặng gần trăm cân
Tôi thử đi qua đó di chuyển một chút, cố đẩy hết sức mới đây được một đoạn, nhưng may mà nó vừa vặn chắn được cửa hàng
Thế là tôi đấy hòn đá lăn đến cạnh lối vào, sau đó cố ý dùng con dao thép gõ vào vách đá, phát ra âm thanh đinh đinh đinh.
Với tình huống như hiện tại, tôi cũng chỉ có thể tìm cách dụ bọn họ ra, sau đó đánh ngất từng tên một
Nhìn vào hành động khi nãy của hai tên đó, thì chúng thuộc dạng sinh vật có trí thông minh cấp thấp..
Nếu như dùng lực không được thì phải dùng trí.
Quả nhiên, sau khi tối gõ con dao lên vách đá không lâu, một âm thanh tạp tạp tập phát ra từ bên trong đường vào hang, tôi nghe là biết có một tên đang bò từ trong hốc ra
Với trí thông minh hiện giờ của hai tên này, chắc chắn sẽ có một tên ra trước để xem tình hình, sau đó tên còn lại sẽ ra sau, thế là tôi nhìn đúng thời cơ, thấy một tên vừa hoàn toàn chui ra khỏi lối ra vào, liền dùng sức đẩy hòn đá lớn kia bịt kín lối ra vào.
Thật ra với sức nặng của tảng đá này, tên bên trong muốn đẩy nó ra không phải là việc khó, nhưng vì đường bên trong rất chật hẹp, tôi tin rằng nếu tên kia đẩy được hòn đá ra cũng sẽ phải mất rất nhiều sức lực..
Lúc tôi dùng hòn đá chặn cẩn thận lối vào xong thì tên chui ra trước đã quay đầu lại, nâng nửa người trên lên nhìn tôi dò xét, nếu như không phải trên người hắn vẫn còn bộ da, tôi thực sự còn tưởng trước mặt mình là một con rắn lớn ấy chứ?
Tên kia thấy tôi chặn lối vào thì hình như rất tức giận, trong miệng phát ra âm thanh tê tê, giống như đang cảnh cáo, cũng giống như đang thị uy..
Tôi chậm rãi di chuyển cơ thể, tên kia cũng dùng nửa người trên di chuyển theo sự chuyển động của tôi..
Cùng lúc đó, tôi cũng đang tính toán trong lòng
Hiện giờ trên người tôi không có nhiều dây dùng để buộc, nếu không dùng dây giày thì chỉ có thể dùng dây thắt lưng
Mà tôi đoán sức chiến đấu của con hàng này chưa chắc đã lợi hại, vì nhìn tư thể hiện tại của hắn thì chỉ hơi khỏe một chút, tôi cũng không tin hắn còn có thể cắn tối?
Không ngờ trong lúc tôi đang nghĩ rằng chế ngự tên này rất đơn giản, thì chân sau của hắn đột nhiên dùng lực lao người về phía tôi
Tôi thấy với tư thế này không phải người bình thường có thể làm được, tư thế này giống như một con rắn đột nhiên tấn công con mồi vậy.
Cũng may là phản ứng của tôi không chậm, vội né về phía bên phải, cấp tốc tránh sang một bên, con hàng kia thấy mình vồ hụt con mồ thì lập tức quay thân thể lại đánh đến chỗ tôi lần nữa
Tôi nghĩ nếu cứ “anh vồ tối tránh” mãi thế này, thì có khi không chờ được hắn tiêu hao thể lực, tôi đã mệt chết rồi..
Xem ra tối nhất định phải nghĩ cách ra chiêu khống chế hắn lại mới được.
/1940
|