*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lần này Lý Thiên Phong bị thương không nhẹ, nếu anh ta thật sự bị liệt sẽ là một khoản chi phí không nhỏ, có khi còn phải chịu trách nhiệm với anh ta cả đời..
Với tuổi tác của Lý Thiên Phong, chắc thể nào cũng đã có vợ con, cứ như vậy thì kế tiếp chắc chắn còn có một động chuyện phiền toái đang chờ đấy.
Hơn nữa có một việc mà mãi tôi vẫn chưa làm rõ được, đó là rốt cuộc Lý Thiên Phong bị thương như thế nào? Theo lời Bạch Linh Nhi nói thì, lúc cô ta tỉnh lại đã thấy Đinh Nhất bị hôn mê, Lý Thiên Phong cũng đã bị thương, hai tên còn lại thì đến bây giờ còn3không nhớ nổi sau khi xuống hố rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì...
Xem ra nếu muốn biết hôm đó trước khi tôi xuống hố đã xảy ra chuyện gì, thì nhất định phải hỏi Lý Thiên Phong mới biết được! Chỉ tiếc khi chúng tôi đưa Đinh Nhất đến bệnh viện huyện, Lý Thiên Phong cũng đã chuyển viện, cho nên cuối cùng chúng tôi vẫn không thể gặp mặt Lý Thiên Phong.
Sau hôm chúng tôi đưa Đinh Nhất đến bệnh viện, cuối cùng chú họ đã lặn lội đường xa chạy đến đây..
Khi chú ấy nhìn thấy Bạch Linh Nhi cũng âm thầm lắp bắp kinh hãi
Tuy tôi không biết rốt cuộc con rắn yêu này ghê gớm bao nhiều, nhưng từ trong ánh mắt1của chú họ, tôi có thể nhận ra cô ta thuộc loại không dễ chọc vào.
Cũng may bây giờ con rắn trắng to này chỉ đi theo cạnh tôi, luôn miệng bảo tôi trả nợ, nhưng cụ thể phải trả như thế nào thì cô ta vẫn chưa nói
Tôi đoán mạch não của yêu quái và con người không khớp nhau, xem Trang Hà đi, chẳng phải anh ta vẫn luôn không bình thường sao
Sau đó chú họ xem xét tình trạng của Đinh Nhất, nhưng cũng liên tục lắc đầu..
Tôi hỏi chú ấy có phải không lạc quan lắm không? Chú họ thở dài bảo: “Nói thế nào đây nhỉ? Tìm lại được linh hồn chạy trốn thì tất nhiên sẽ không sao nữa! Nhưng nếu3mãi vẫn không tìm được, thì Đinh Nhất cũng chỉ có thể ở trạng thái này mãi mãi.
Tôi nóng ruột, vội hỏi chú họ: “Rốt cuộc là tình huống như thế nào làm cho linh hồn của Đinh Nhất chạy mất được đây?”
Chú họ nói với tôi: “Nguyên nhân có thể gây ra tình trạng này rất nhiều, sợ hãi khủng khiếp, hoảng hốt hoặc là cảm xúc thay đổi kịch liệt, những cái đó đều có khả năng..
Nhưng mà đầu tiên thần hồn của người này chắc chắn là có vấn đề
Ví dụ như thần hồn của trẻ con không ổn định, cho nên sau khi chúng bị hoảng hốt sẽ xuất hiện tình huống hồn chạy mất, trong trường hợp người trưởng thành bình thường3thì cơ bản sẽ không xuất hiện tình trạng linh hôn chạy mất
Nhưng mà kiểu của Đinh Nhất khá đặc biệt, bản thân cậu ta đã thiểu một phần thần hồn so với người thường, cho nên lúc ấy nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó nên mới dẫn đến việc cậu ta biến thành như bây giờ.”
“Thế người thường bị mất hồn thì có cách nào tìm được thần hồn về không ạ?” Tôi hỏi.
Chú họ ngẫm nghĩ và nói: “Trẻ con thì khá đơn giản, bảo mẹ đứa trẻ đứng ở cửa nhà gọi to tên của con, gọi vài lần thì thần hồn bị mất ở bên ngoài sẽ tự chạy về
Người lớn sẽ cần ngày sinh tháng đẻ, bởi vì ý9thức tư duy của người trưởng thành phức tạp chứ không đơn thuần như trẻ con, bởi vậy không có ngày sinh tháng đẻ thì sẽ không thể gọi về thần hôn chạy trốn.”
Tôi choáng váng mặt mày, bởi vì mẹ nó chứ, tôi vừa không biết ngày sinh tháng đẻ của Đinh Nhất là gì, vừa không biết mẹ ruột của anh ta ở nơi nào, đây quả thực chính là nhiệm vụ bất khả thi..
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều rơi vào trầm tư, không biết nên tìm lại thần hôn chạy trốn của Đinh Nhất như thế nào.
Chú họ im lặng hồi lâu đột nhiên nói: “Bây giờ còn có một cách nữa...” “Cách gì?” Tôi hỏi.
Chú họ thở dài: “Ba hồn bảy phách của con người vốn nên là một thể hoàn chỉnh, nhưng Đinh Nhất lại bởi vì nguyên nhân nào đó nên thiếu hụt một phần nhỏ, còn phần lớn lưu lại ở trong cơ thể
Bây giờ phần lớn lưu lại trong cơ thể cậu ta cũng bởi vì nguyên nhân nào đó nên rời thể xác, mà chúng ta trong nhất thời lại không tìm thấy chúng..
Nhưng nếu chúng ta có thể tìm được một phần nhỏ mà cậu ta mất đi khi trước, vậy thì có thể lợi dụng một phần nhỏ này để tìm lại phần lớn đi lạc, đến lúc đó Đinh Nhất có thể hợp nhất thần hồn giống như người bình thường!” Tôi gần như suy sụp: “Chú họ, chú chắc chắn là tìm được một phần nhỏ thần hồn của anh ta sẽ không khó hơn tìm thấy mẹ ruột của anh ta hả?” “Cái thằng nhãi này! Thế này cũng khó thể kia cũng khó! Cháu cho rằng chuyện trên đời này đều dễ dàng như vậy chắc!” Chú họ tức giận
Tôi thầm cẩn thận cân nhắc cách của chú họ, nhưng cân nhắc đi cân nhắc lại vẫn cảm thấy không thích hợp lắm, vì thế tôi quay sang nói với chú Lê: “Nếu cách của chú họ làm được, vậy tại sao lúc trước chú không gọi phần nhỏ thần hồn thiếu hụt của Đinh Nhất bằng phần lớn còn lại kia đi?”.
Lúc này chú Lê cười khổ, nói: “Sao cháu biết chú chưa từng thử hả? Nhưng không biết chút thần hồn kia của thằng nhãi này bị nhân vật lợi hại nào tóm trong tay, chút đạo hạnh nhỏ nhoi này của chú không thể gọi về được.”
Nghe chú Lê nói như vậy, tôi cũng nhớ mang máng lúc trước gặp được phu nhân Kim nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ kia, hình như gã cũng từng nói một câu như vậy, lúc ấy hình như gã nói một tinh phách của Đinh Nhất bị một tên rất ghê gớm rút đi và nắm giữ trong tay, nếu có thể gọi được đúng tên trước đây của Đinh Nhất là có thể tìm được tinh khách bị rút đi.
Nhưng vấn đề là chính Đinh Nhất cũng không biết tên trước kia của anh ta là gì, cho nên chiếu phải dùng tên để gọi tinh phách về này chắc chắn không linh
Nhưng lúc đó, theo nét mặt của phu nhân Kim thì ắt hẳn gã biết người rút di tinh phách của Đinh Nhất là ai, chỉ có điều ngại nguyên nhân nào đó nên không muốn nói ra thôi.
Nghĩ đến đây, tôi quay đầu nói với chú họ: “Chú mau liên hệ với Trang Hà đi, nói cháu muốn gặp bạn tốt phu nhân Kim của anh ta...” Chú họ nói với vẻ khó xử: “Hành tung của Trang Hà khó xác định, mỗi lần chú liên hệ cậu ta cũng đều chỉ gửi tin nhắn cho một số điện thoại mãi mãi không gọi được, nếu cậu ta đọc được thì sẽ chủ động trả lời chú..
Nhưng mà thông thường sẽ không trả lời ngay lập tức.”
Tôi suy nghĩ và nói: “Không quan trọng, chú cho cháu số điện thoại đó, để cháu gửi tin nhắn.”
Sau đó chú họ cho tôi một số điện thoại trâu bò muốn nổ tung bầu trời, không biết còn tưởng đây là số điện thoại của công ty địa ốc bán nhà nào đó cơ
Ban đầu tôi thử gọi vào số điện thoại này trước, quả nhiên giống như chú họ nói, trong ống nghe nhanh chóng truyền đến một đoạn giọng nói quen thuộc: “Số điện thoại quý khách vừa gọi chưa đăng ký...” Tôi cúp điện thoại, sau đó đổi lại gửi tin nhắn cho Trang Hà: “Mặc kệ anh đang ở đâu, bây giờ, lập tức, trả lời tôi ngay!”
Lần này Lý Thiên Phong bị thương không nhẹ, nếu anh ta thật sự bị liệt sẽ là một khoản chi phí không nhỏ, có khi còn phải chịu trách nhiệm với anh ta cả đời..
Với tuổi tác của Lý Thiên Phong, chắc thể nào cũng đã có vợ con, cứ như vậy thì kế tiếp chắc chắn còn có một động chuyện phiền toái đang chờ đấy.
Hơn nữa có một việc mà mãi tôi vẫn chưa làm rõ được, đó là rốt cuộc Lý Thiên Phong bị thương như thế nào? Theo lời Bạch Linh Nhi nói thì, lúc cô ta tỉnh lại đã thấy Đinh Nhất bị hôn mê, Lý Thiên Phong cũng đã bị thương, hai tên còn lại thì đến bây giờ còn3không nhớ nổi sau khi xuống hố rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì...
Xem ra nếu muốn biết hôm đó trước khi tôi xuống hố đã xảy ra chuyện gì, thì nhất định phải hỏi Lý Thiên Phong mới biết được! Chỉ tiếc khi chúng tôi đưa Đinh Nhất đến bệnh viện huyện, Lý Thiên Phong cũng đã chuyển viện, cho nên cuối cùng chúng tôi vẫn không thể gặp mặt Lý Thiên Phong.
Sau hôm chúng tôi đưa Đinh Nhất đến bệnh viện, cuối cùng chú họ đã lặn lội đường xa chạy đến đây..
Khi chú ấy nhìn thấy Bạch Linh Nhi cũng âm thầm lắp bắp kinh hãi
Tuy tôi không biết rốt cuộc con rắn yêu này ghê gớm bao nhiều, nhưng từ trong ánh mắt1của chú họ, tôi có thể nhận ra cô ta thuộc loại không dễ chọc vào.
Cũng may bây giờ con rắn trắng to này chỉ đi theo cạnh tôi, luôn miệng bảo tôi trả nợ, nhưng cụ thể phải trả như thế nào thì cô ta vẫn chưa nói
Tôi đoán mạch não của yêu quái và con người không khớp nhau, xem Trang Hà đi, chẳng phải anh ta vẫn luôn không bình thường sao
Sau đó chú họ xem xét tình trạng của Đinh Nhất, nhưng cũng liên tục lắc đầu..
Tôi hỏi chú ấy có phải không lạc quan lắm không? Chú họ thở dài bảo: “Nói thế nào đây nhỉ? Tìm lại được linh hồn chạy trốn thì tất nhiên sẽ không sao nữa! Nhưng nếu3mãi vẫn không tìm được, thì Đinh Nhất cũng chỉ có thể ở trạng thái này mãi mãi.
Tôi nóng ruột, vội hỏi chú họ: “Rốt cuộc là tình huống như thế nào làm cho linh hồn của Đinh Nhất chạy mất được đây?”
Chú họ nói với tôi: “Nguyên nhân có thể gây ra tình trạng này rất nhiều, sợ hãi khủng khiếp, hoảng hốt hoặc là cảm xúc thay đổi kịch liệt, những cái đó đều có khả năng..
Nhưng mà đầu tiên thần hồn của người này chắc chắn là có vấn đề
Ví dụ như thần hồn của trẻ con không ổn định, cho nên sau khi chúng bị hoảng hốt sẽ xuất hiện tình huống hồn chạy mất, trong trường hợp người trưởng thành bình thường3thì cơ bản sẽ không xuất hiện tình trạng linh hôn chạy mất
Nhưng mà kiểu của Đinh Nhất khá đặc biệt, bản thân cậu ta đã thiểu một phần thần hồn so với người thường, cho nên lúc ấy nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó nên mới dẫn đến việc cậu ta biến thành như bây giờ.”
“Thế người thường bị mất hồn thì có cách nào tìm được thần hồn về không ạ?” Tôi hỏi.
Chú họ ngẫm nghĩ và nói: “Trẻ con thì khá đơn giản, bảo mẹ đứa trẻ đứng ở cửa nhà gọi to tên của con, gọi vài lần thì thần hồn bị mất ở bên ngoài sẽ tự chạy về
Người lớn sẽ cần ngày sinh tháng đẻ, bởi vì ý9thức tư duy của người trưởng thành phức tạp chứ không đơn thuần như trẻ con, bởi vậy không có ngày sinh tháng đẻ thì sẽ không thể gọi về thần hôn chạy trốn.”
Tôi choáng váng mặt mày, bởi vì mẹ nó chứ, tôi vừa không biết ngày sinh tháng đẻ của Đinh Nhất là gì, vừa không biết mẹ ruột của anh ta ở nơi nào, đây quả thực chính là nhiệm vụ bất khả thi..
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều rơi vào trầm tư, không biết nên tìm lại thần hôn chạy trốn của Đinh Nhất như thế nào.
Chú họ im lặng hồi lâu đột nhiên nói: “Bây giờ còn có một cách nữa...” “Cách gì?” Tôi hỏi.
Chú họ thở dài: “Ba hồn bảy phách của con người vốn nên là một thể hoàn chỉnh, nhưng Đinh Nhất lại bởi vì nguyên nhân nào đó nên thiếu hụt một phần nhỏ, còn phần lớn lưu lại ở trong cơ thể
Bây giờ phần lớn lưu lại trong cơ thể cậu ta cũng bởi vì nguyên nhân nào đó nên rời thể xác, mà chúng ta trong nhất thời lại không tìm thấy chúng..
Nhưng nếu chúng ta có thể tìm được một phần nhỏ mà cậu ta mất đi khi trước, vậy thì có thể lợi dụng một phần nhỏ này để tìm lại phần lớn đi lạc, đến lúc đó Đinh Nhất có thể hợp nhất thần hồn giống như người bình thường!” Tôi gần như suy sụp: “Chú họ, chú chắc chắn là tìm được một phần nhỏ thần hồn của anh ta sẽ không khó hơn tìm thấy mẹ ruột của anh ta hả?” “Cái thằng nhãi này! Thế này cũng khó thể kia cũng khó! Cháu cho rằng chuyện trên đời này đều dễ dàng như vậy chắc!” Chú họ tức giận
Tôi thầm cẩn thận cân nhắc cách của chú họ, nhưng cân nhắc đi cân nhắc lại vẫn cảm thấy không thích hợp lắm, vì thế tôi quay sang nói với chú Lê: “Nếu cách của chú họ làm được, vậy tại sao lúc trước chú không gọi phần nhỏ thần hồn thiếu hụt của Đinh Nhất bằng phần lớn còn lại kia đi?”.
Lúc này chú Lê cười khổ, nói: “Sao cháu biết chú chưa từng thử hả? Nhưng không biết chút thần hồn kia của thằng nhãi này bị nhân vật lợi hại nào tóm trong tay, chút đạo hạnh nhỏ nhoi này của chú không thể gọi về được.”
Nghe chú Lê nói như vậy, tôi cũng nhớ mang máng lúc trước gặp được phu nhân Kim nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ kia, hình như gã cũng từng nói một câu như vậy, lúc ấy hình như gã nói một tinh phách của Đinh Nhất bị một tên rất ghê gớm rút đi và nắm giữ trong tay, nếu có thể gọi được đúng tên trước đây của Đinh Nhất là có thể tìm được tinh khách bị rút đi.
Nhưng vấn đề là chính Đinh Nhất cũng không biết tên trước kia của anh ta là gì, cho nên chiếu phải dùng tên để gọi tinh phách về này chắc chắn không linh
Nhưng lúc đó, theo nét mặt của phu nhân Kim thì ắt hẳn gã biết người rút di tinh phách của Đinh Nhất là ai, chỉ có điều ngại nguyên nhân nào đó nên không muốn nói ra thôi.
Nghĩ đến đây, tôi quay đầu nói với chú họ: “Chú mau liên hệ với Trang Hà đi, nói cháu muốn gặp bạn tốt phu nhân Kim của anh ta...” Chú họ nói với vẻ khó xử: “Hành tung của Trang Hà khó xác định, mỗi lần chú liên hệ cậu ta cũng đều chỉ gửi tin nhắn cho một số điện thoại mãi mãi không gọi được, nếu cậu ta đọc được thì sẽ chủ động trả lời chú..
Nhưng mà thông thường sẽ không trả lời ngay lập tức.”
Tôi suy nghĩ và nói: “Không quan trọng, chú cho cháu số điện thoại đó, để cháu gửi tin nhắn.”
Sau đó chú họ cho tôi một số điện thoại trâu bò muốn nổ tung bầu trời, không biết còn tưởng đây là số điện thoại của công ty địa ốc bán nhà nào đó cơ
Ban đầu tôi thử gọi vào số điện thoại này trước, quả nhiên giống như chú họ nói, trong ống nghe nhanh chóng truyền đến một đoạn giọng nói quen thuộc: “Số điện thoại quý khách vừa gọi chưa đăng ký...” Tôi cúp điện thoại, sau đó đổi lại gửi tin nhắn cho Trang Hà: “Mặc kệ anh đang ở đâu, bây giờ, lập tức, trả lời tôi ngay!”
/1940
|