*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phu nhân Kim cười gượng nói: “Người này cũng không đến mức là Ngọc Hoàng đại đế, nhưng không kém là bao, đừng nói cậu, ngay cả tôi và lão Trang cũng đều giống như cỏ rác không đáng được nhắc tới ở trong mắt ông ta...”
“Tại sao nhân vật trâu bò như vậy lại muốn rút tinh phách của Đinh Nhất? Kiếp trước hai bọn họ có thù oán hả?” Tôi khó hiểu.
Phu nhân Kim lại lần nữa bị tôi hỏi bí, hơi dừng lại rồi tức giận nói: “Tôi nào có biết đâu! Suy nghĩ của nhân vật lớn bực này há chúng tôi có thể dễ dàng suy đoán?”
Nhưng tôi căn bản không chịu thua cái kiểu này của cô ta: “Cô bớt lừa dối tôi đi, nói cô và Trang Hà là trời sinh một đôi cô cứ3không tin
Bản lĩnh lừa dối người khác đúng là sàn sàn như nhau mà
Nhanh lên, đừng nhiều lời, mau nói cho tôi biết nhân vật lớn đó rốt cuộc là ai?”
Cuối cùng phu nhân Kim bị tôi ép đến hết chiêu trò, đành phải cho tôi biết: “Nhân vật lớn kia không ở nhân gian...”
Tôi buồn cười nói: “Chẳng lẽ còn có thể ở trên trời hả?!” Kết quả cô ta nghe xong lại nghiêm trang nói: “Ông ta ở dưới mặt đất.” Ngay từ đầu tôi không hiểu câu “Ông ta ở dưới mặt đất” của phu nhân Kim là có ý gì, vừa định mắng cô ta còn chưa đủ à thì chợt nghĩ ra hàm ý “ngầm” của cầu này, vì vậy tôi thử hỏi dò phu nhân Kim: “Cô nói là nhân vật lớn kia ở dưới Âm1Ti?”
Phu nhân Kim do dự gật đầu rồi nói: “Tôi thật sự chỉ có thể nói cho cậu từng đó, nếu không chính tôi cũng sẽ dẫn lửa thiêu thân, khó có thể tự bảo vệ mình.”
“Nhân vật lớn bên trong Âm Ti? Là ai đây? Không phải là Diêm Vương chứ?” Tôi lẩm bẩm tự nói.
Thật ra phu nhân Kim nói cũng giống như chưa nói, nhân vật lớn dưới Âm Ti nhiều thế, nghe nói chỉ Diêm Vương thôi cũng đã có hơn mười vị, thi đấu thể đi hỏi lần lượt từng người được! Hơn nữa, một người sống sờ sờ như tội không có việc gì đến tìm Diêm Vương chơi làm gì, thế chẳng phải là đầu óc bị nước vào à?
Phu nhân Kim thấy tôi mãi không nói chuyện, bèn khẽ cười và bảo: “Xem đi,3tôi đã nói cách này là không khả thi mà, tôi khuyên cậu vẫn nên bỏ suy nghĩ đó đi, nhanh chóng nghĩ cách khác thôi.”
Tôi nhìn cô ta mà vẫn không lên tiếng, bởi vì tôi đang không ngừng tính toán trong lòng xem những lời con hàng này nói rốt cuộc là thật hay giả..
Không phải cô ta cảm thấy chắc chắn tôi không đến được Âm Ti tìm nhân vật lớn đó cho nên nói lời vô căn cứ có lệ với tôi đấy chứ?
Nghĩ đến đây tôi bèn xoay người nhìn về phía Trang Hà, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Lời cô ta nói là thật hả? Tôi muốn nghe lời nói thật...”
Ai ngờ Trang Hà lại trả lời lạc đề: “Căn bản là cậu không đến được Ẩm Ti, là thật hay giả cũng không có ý3nghĩa gì.”
Tôi cười lạnh: “Sao anh biết tôi không đi được? Bởi vì tôi là một người sống sao?”
Trang Hà bị lời tôi nói chọc cười, anh ta cười và lắc đầu nói: “Chẳng lẽ cậu còn muốn tự tử để xuống Âm Ti à? Vậy đến lúc đó cho dù cậu có thể tìm lại được sinh hồn của Đinh Nhất thì sao? Sau đó, anh ta lại xuống Âm Ti tìm cậu chắc? Hai người thật sự coi Am Ti là nhà mẹ đẻ hả? Muốn về là về?!”
“Anh mới muốn tự tử đấy!” Tôi trừng mắt lườm anh ta: “Chẳng lẽ hồn phách của người sống không thể rời xác sao?” Phu nhân Kim chợt giật mình, nói: “Cậu muốn cho sinh hồn vào Địa Phủ? Cậu không sợ không về được sao?” Tôi tỏ vẻ không sao cả:9“Điều này có gì đáng sợ, tuổi thọ của tôi còn chưa hết mà..
Yên tâm, tôi có người quen ở Âm Ti, đơn giản chỉ là đến đó dạo một vòng, rồi tiện thể kết hợp tìm lại tinh phách của Đinh Nhất thôi.”
Phu nhân Kim buồn cười nói: “Cậu nghĩ rất đơn giản, nhưng cậu đâu có biết nhân vật lớn kia là ai?”
Tôi lập tức bước đến trước mặt cô ta: “Cho nên ấy mà, chị gái à cho tôi một phạm vi đi, đừng cứ lấy cái danh nhân vật lớn để lãng phí thời gian của tôi nữa! Tôi không cần cô chỉ tên nói họ, cô chỉ cần thu hẹp phạm vi lại một chút cho tôi là được.”
“Cái này làm sao thu hẹp được?” Phu nhân Kim tức tối hỏi.
Tôi cười hì hì: “Đương nhiên có thể, cô cũng không cần cố ý nói gì hết, lát nữa tôi nói ra vài người, cô chỉ cần đáp phải hay không phải là được rồi.”
Nghe vậy, sắc mặt của phu nhân Kim hơi thay đổi, nhưng ngay sau đó cô ta lại nói với tôi bằng vẻ mặt nghiêm chỉnh: “Vậy nhiều nhất cậu chỉ có thể hỏi ba lần, nếu không câu hỏi mãi như vậy thì không bằng tôi nói thẳng với cậu cho rồi!”
“Được! Đồng ý...” Tôi vui vẻ đáp
Sau đó tôi lọc một lượt các lãnh đạo chủ yếu ở Âm Ti mà mình biết, rồi chọn lọc ra ba người để hỏi..
“Có phải một trong Thập Điện Diêm La không...?” Tôi hỏi câu thứ nhất
Phu nhân Kim co giật khóe miệng, chắc là cô ta cũng không ngờ tôi sẽ hỏi Thập Điện Diêm La đầu tiên, vì thể lấy hơi nói với tôi: “Không phải...” “Cô chắc chắn chứ?” Tôi không ngờ lại không nằm trong mười tên già này, trong lòng ít nhiều hơi thất vọng
Phu nhân Kim nghe thể thì nói chắc nịch: “Nếu tôi cho đáp án sai ba câu hỏi của cậu, vậy thì tôi mãi mãi cũng không tìm thấy chồng...” Tôi thấy lời thề này đủ độc ác rồi, chắc là cô ta sẽ không lừa tôi..
Vì vậy tôi vội vã hỏi câu thứ hai: “Có phải phán quan Thôi không?” Kết quả phu nhân Kim vẫn lắc đầu như cũ: “Không phải...” Tôi lập tức hơi chột dạ, chỉ còn lại một câu hỏi cuối cùng, nếu vẫn không trúng, tôi cũng chỉ có thể tự mình tìm trong phạm vi còn lại..
Nghĩ đến đây tôi bèn cắn chặt răng, hỏi câu cuối cùng: “Không phải là Địa Tạng Vương chứ?”
Phu nhân Kim nghe xong, rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm, lòng tôi chùng xuống, biết là vẫn không bị tôi hỏi trúng...
Phu nhân Kim trả lời với vẻ mặt nhẹ nhàng: “Nghĩ cái gì đấy, không phải.” “Đó có phải là...” Tôi vừa định hỏi lại đã bị phu nhân Kim ngắt lời: “Đã hỏi xong ba câu rồi!”
Tôi biết dù làm gì thì con yêu quái này cũng không nói thêm nữa, vì vậy tôi nói với vẻ nhẹ nhàng: “Được, không hỏi thì không hỏi, dù sao lòng tôi đã hiểu rõ rồi!”
Phu nhân Kim cười gượng nói: “Người này cũng không đến mức là Ngọc Hoàng đại đế, nhưng không kém là bao, đừng nói cậu, ngay cả tôi và lão Trang cũng đều giống như cỏ rác không đáng được nhắc tới ở trong mắt ông ta...”
“Tại sao nhân vật trâu bò như vậy lại muốn rút tinh phách của Đinh Nhất? Kiếp trước hai bọn họ có thù oán hả?” Tôi khó hiểu.
Phu nhân Kim lại lần nữa bị tôi hỏi bí, hơi dừng lại rồi tức giận nói: “Tôi nào có biết đâu! Suy nghĩ của nhân vật lớn bực này há chúng tôi có thể dễ dàng suy đoán?”
Nhưng tôi căn bản không chịu thua cái kiểu này của cô ta: “Cô bớt lừa dối tôi đi, nói cô và Trang Hà là trời sinh một đôi cô cứ3không tin
Bản lĩnh lừa dối người khác đúng là sàn sàn như nhau mà
Nhanh lên, đừng nhiều lời, mau nói cho tôi biết nhân vật lớn đó rốt cuộc là ai?”
Cuối cùng phu nhân Kim bị tôi ép đến hết chiêu trò, đành phải cho tôi biết: “Nhân vật lớn kia không ở nhân gian...”
Tôi buồn cười nói: “Chẳng lẽ còn có thể ở trên trời hả?!” Kết quả cô ta nghe xong lại nghiêm trang nói: “Ông ta ở dưới mặt đất.” Ngay từ đầu tôi không hiểu câu “Ông ta ở dưới mặt đất” của phu nhân Kim là có ý gì, vừa định mắng cô ta còn chưa đủ à thì chợt nghĩ ra hàm ý “ngầm” của cầu này, vì vậy tôi thử hỏi dò phu nhân Kim: “Cô nói là nhân vật lớn kia ở dưới Âm1Ti?”
Phu nhân Kim do dự gật đầu rồi nói: “Tôi thật sự chỉ có thể nói cho cậu từng đó, nếu không chính tôi cũng sẽ dẫn lửa thiêu thân, khó có thể tự bảo vệ mình.”
“Nhân vật lớn bên trong Âm Ti? Là ai đây? Không phải là Diêm Vương chứ?” Tôi lẩm bẩm tự nói.
Thật ra phu nhân Kim nói cũng giống như chưa nói, nhân vật lớn dưới Âm Ti nhiều thế, nghe nói chỉ Diêm Vương thôi cũng đã có hơn mười vị, thi đấu thể đi hỏi lần lượt từng người được! Hơn nữa, một người sống sờ sờ như tội không có việc gì đến tìm Diêm Vương chơi làm gì, thế chẳng phải là đầu óc bị nước vào à?
Phu nhân Kim thấy tôi mãi không nói chuyện, bèn khẽ cười và bảo: “Xem đi,3tôi đã nói cách này là không khả thi mà, tôi khuyên cậu vẫn nên bỏ suy nghĩ đó đi, nhanh chóng nghĩ cách khác thôi.”
Tôi nhìn cô ta mà vẫn không lên tiếng, bởi vì tôi đang không ngừng tính toán trong lòng xem những lời con hàng này nói rốt cuộc là thật hay giả..
Không phải cô ta cảm thấy chắc chắn tôi không đến được Âm Ti tìm nhân vật lớn đó cho nên nói lời vô căn cứ có lệ với tôi đấy chứ?
Nghĩ đến đây tôi bèn xoay người nhìn về phía Trang Hà, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Lời cô ta nói là thật hả? Tôi muốn nghe lời nói thật...”
Ai ngờ Trang Hà lại trả lời lạc đề: “Căn bản là cậu không đến được Ẩm Ti, là thật hay giả cũng không có ý3nghĩa gì.”
Tôi cười lạnh: “Sao anh biết tôi không đi được? Bởi vì tôi là một người sống sao?”
Trang Hà bị lời tôi nói chọc cười, anh ta cười và lắc đầu nói: “Chẳng lẽ cậu còn muốn tự tử để xuống Âm Ti à? Vậy đến lúc đó cho dù cậu có thể tìm lại được sinh hồn của Đinh Nhất thì sao? Sau đó, anh ta lại xuống Âm Ti tìm cậu chắc? Hai người thật sự coi Am Ti là nhà mẹ đẻ hả? Muốn về là về?!”
“Anh mới muốn tự tử đấy!” Tôi trừng mắt lườm anh ta: “Chẳng lẽ hồn phách của người sống không thể rời xác sao?” Phu nhân Kim chợt giật mình, nói: “Cậu muốn cho sinh hồn vào Địa Phủ? Cậu không sợ không về được sao?” Tôi tỏ vẻ không sao cả:9“Điều này có gì đáng sợ, tuổi thọ của tôi còn chưa hết mà..
Yên tâm, tôi có người quen ở Âm Ti, đơn giản chỉ là đến đó dạo một vòng, rồi tiện thể kết hợp tìm lại tinh phách của Đinh Nhất thôi.”
Phu nhân Kim buồn cười nói: “Cậu nghĩ rất đơn giản, nhưng cậu đâu có biết nhân vật lớn kia là ai?”
Tôi lập tức bước đến trước mặt cô ta: “Cho nên ấy mà, chị gái à cho tôi một phạm vi đi, đừng cứ lấy cái danh nhân vật lớn để lãng phí thời gian của tôi nữa! Tôi không cần cô chỉ tên nói họ, cô chỉ cần thu hẹp phạm vi lại một chút cho tôi là được.”
“Cái này làm sao thu hẹp được?” Phu nhân Kim tức tối hỏi.
Tôi cười hì hì: “Đương nhiên có thể, cô cũng không cần cố ý nói gì hết, lát nữa tôi nói ra vài người, cô chỉ cần đáp phải hay không phải là được rồi.”
Nghe vậy, sắc mặt của phu nhân Kim hơi thay đổi, nhưng ngay sau đó cô ta lại nói với tôi bằng vẻ mặt nghiêm chỉnh: “Vậy nhiều nhất cậu chỉ có thể hỏi ba lần, nếu không câu hỏi mãi như vậy thì không bằng tôi nói thẳng với cậu cho rồi!”
“Được! Đồng ý...” Tôi vui vẻ đáp
Sau đó tôi lọc một lượt các lãnh đạo chủ yếu ở Âm Ti mà mình biết, rồi chọn lọc ra ba người để hỏi..
“Có phải một trong Thập Điện Diêm La không...?” Tôi hỏi câu thứ nhất
Phu nhân Kim co giật khóe miệng, chắc là cô ta cũng không ngờ tôi sẽ hỏi Thập Điện Diêm La đầu tiên, vì thể lấy hơi nói với tôi: “Không phải...” “Cô chắc chắn chứ?” Tôi không ngờ lại không nằm trong mười tên già này, trong lòng ít nhiều hơi thất vọng
Phu nhân Kim nghe thể thì nói chắc nịch: “Nếu tôi cho đáp án sai ba câu hỏi của cậu, vậy thì tôi mãi mãi cũng không tìm thấy chồng...” Tôi thấy lời thề này đủ độc ác rồi, chắc là cô ta sẽ không lừa tôi..
Vì vậy tôi vội vã hỏi câu thứ hai: “Có phải phán quan Thôi không?” Kết quả phu nhân Kim vẫn lắc đầu như cũ: “Không phải...” Tôi lập tức hơi chột dạ, chỉ còn lại một câu hỏi cuối cùng, nếu vẫn không trúng, tôi cũng chỉ có thể tự mình tìm trong phạm vi còn lại..
Nghĩ đến đây tôi bèn cắn chặt răng, hỏi câu cuối cùng: “Không phải là Địa Tạng Vương chứ?”
Phu nhân Kim nghe xong, rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm, lòng tôi chùng xuống, biết là vẫn không bị tôi hỏi trúng...
Phu nhân Kim trả lời với vẻ mặt nhẹ nhàng: “Nghĩ cái gì đấy, không phải.” “Đó có phải là...” Tôi vừa định hỏi lại đã bị phu nhân Kim ngắt lời: “Đã hỏi xong ba câu rồi!”
Tôi biết dù làm gì thì con yêu quái này cũng không nói thêm nữa, vì vậy tôi nói với vẻ nhẹ nhàng: “Được, không hỏi thì không hỏi, dù sao lòng tôi đã hiểu rõ rồi!”
/1940
|