Vì thế mà Bạch Khởi lại hoài nghi thân 3phận thật của Thái Úc Lũy, thế nhưng h4ắn nhanh chóng phát hiện ra, Thái Úc L5ũy không chỉ hứng thú với các chuyện t1rong quân doanh, mày còn hứng thú đối 5với tất cả mọi thứ trên đời! Việc lớn như sự tranh đấu giữa hai quốc gia, việc nhỏ như mấy chuyện lặt vặt trong đời sống của người bình thường, chỉ cần Bạch Khởi đồng ý nói với y, dường như lúc nào Thái Úc Lũy cũng hào hứng lắng nghe vậy
Đột nhiên quân tình có cấp báo
Chủ tướng đối phương đợi hai ngày mà quân Tần vẫn không có động tĩnh gì thì không thể ngồi yên được nữa, y cho rằng mặc kệ quân Tẩn muốn làm trò gì, chỉ cần mình ra tay trước là được, vì thế mà lúc này mới phát động tấn công
Nhưng điều này đã làm rối loạn kế hoạch vây bắt Cùng Kỳ nên chỉ có thể tạm thời dừng lại
khi nào mới kết thúc?”
Lúc này có một giọng nói lạnh nhạt vang lên phía sau lưng
“Quân thượng không cần buồn phiền vì điều này, chuyện trên thế gian chính là như vậy, không phải ngươi giết ta thì chính là ta giết người, những năm du lịch ở nhân gian vừa qua ta cũng đã quá hiểu, ngài không cần phải thương hại bọn họ...” Thái Úc Lũy quay đầu nhìn về phía Tiểu Trang rồi bất đắc dĩ lắc đầu: “Ta hiểu một số chuyện là thiên đạo tuần hoàn, người có mệnh sát thì khó thoát kiếp số, không biết Bạch Khởi cuối cùng sẽ có kết cục thế nào.” Tiểu Trang hừ nhẹ, nói: “Kẻ giết người nhất định sẽ bị người khác giết..
Quân thượng, chúng ta vẫn nên nhanh chóng tiêu diệt Cùng Kỳ, sau đó đi đến chỗ khác du lịch, cảnh đẹp ở nhân gian rất nhiều, cần gì phải ở chỗ này tăng thêm sầu lo chứ?”
Mặc dù nói như vậy, nhưng Thái Úc Lũy vẫn lo lắng nhìn về phía chiến trường ở đằng xa, trong lòng lại sinh ra cảm giác thương hại
Tuổi thọ phàm nhân vốn có hạn, dù không gặp họa chiến tranh cũng chưa chắc có thể hưởng hết tuổi thọ, càng đừng nói đến thời loạn lạc này
Trên chiến trường, Bạch Khởi đang dẫn theo bộ hạ ra sức chém giết, hai mắt hắn đỏ hồng quơ thanh kiểm trong tay, tập trung đối phó với cuộc chiến trước mắt
Với sự dũng mãnh của Bạch Khởi, trận chiến này vốn chắc chắn sẽ thắng, nếu như không phải Cùng Kỳ xen vào, hắn đã chiếm được thành Tân từ lâu rồi
Không ngờ vào lúc trận chiến sắp kết thúc, Bạch Khởi đột nhiên cảm giác bầu trời trên đầu bị một bóng đen che lấp, hắn ngẩng đầu nhìn lên theo bản năng thì thấy một con mãnh thú với thể hình to lớn đang lao từ trên xuống..
Bạch Khởi tập trung nhìn kĩ, đó rõ ràng là Cùng Kỳ mà hai ngày nay bọn họ đang muốn vây bắt
Không ngờ con thú này lại bị thu hút bởi mùi máu tanh trên chiến trường nên không mời mà đến đây
Nó vừa hạ bốn chân xuống đất là lập tức cắn người khắp nơi, chỉ cần vài ba miếng là đã ăn hết sọ não của một binh sĩ nước Hàn
So với hai ngày trước đó, Bạch Khởi và bộ hạ của mình đã có hiểu biết về con thú này, chính vì thế khi nhìn thấy Cùng Kỳ xuất hiện, hắn lập tức dẫn người của mình đến khu vực an toàn, còn binh sĩ nước Hàn vì biến cố bất ngờ mà tử thương rất nghiêm trọng
Ngay lúc đó, Thái Úc Lũy ở cách đây không xa đã nhìn thấy tất cả, y lập tức quay đầu nhìn Tiểu Trang, người kia xoay người biến thành một con Hỏa Hồ Ly toàn thân đỏ tươi và có bốn chân màu trắng
Thái Úc Lũy nhíu mày, nhảy một cái lên lưng Hỏa Hồ Ly, tiếp đó lao thẳng đến chỗ Cùng Kỳ.
Thật ra hai ngày qua Thái Úc Lũy luôn áp chế linh khí trên người mình vì muốn Cùng Kỳ không cảm giác được hơi thở của y, rồi từ đó không dám xuất hiện
Nhưng Thái Úc Lũy không ngờ được con quái thú này lại không kịp chờ đợi, nó chỉ trốn có hai ngày mà đã thò đầu ra, xem ra con Cùng Kỳ này càng lúc càng tham ăn, nếu không diệt trừ chỉ sợ sau này sẽ là mối nguy hại rất lớn...
Trên chiến trường, binh sĩ nước Hàn thấy quái vật ăn thịt người này lại xuất hiện một lần nữa thì chạy trốn tự tán khắp nơi, trong lúc bối rối họ bị Cùng Kỳ cắn chết khá nhiều
Những binh lính còn lại của nước Hàn cũng quay đầu chạy về doanh trại của mình mà không quan tâm đến việc chém giết với binh lính nước Tần nữa.
Lúc này Cùng Kỳ đã ăn khoảng mười cái đầu của binh sĩ nước Hàn, sắc mặt của nó có vẻ thỏa mãn, chắc là đã ăn uống no nê nên chuẩn bị rời đi
Nhưng Bạch Khởi lại không muốn cho nó cơ hội này, vì hắn biết Thái Úc Lũy nhất định đã nhìn thấy tình huống trên chiến trường nên sẽ chạy đến đây, Bạch Khởi chỉ cần kìm chân con hung thú này, vậy thì hôm nay chính là ngày chết của nó! Thái Úc Lũy đã từng nói với hắn, mặc dù Cùng Kỳ có sức mạnh rất lớn, lại thích giết người, nhưng nó cũng có nhược điểm
Trên toàn bộ thân thể của Cùng Kỳ chỉ có da lông ở chỗ xương cụt là khá mềm, đó cũng là tử huyệt của nó
Nghĩ tới đây, Bạch Khởi lập tức chỉ huy thuộc hạ vây lấy Cùng Kỳ, còn hắn thì vòng ra sau lưng nó và đâm một kiếm vào chỗ xương cụt ở đuôi! Không ngờ con hung thủ này có tính cảnh giác cực cao, thanh kiếm của Bạch Khởi vừa tiến đến gần thì đã bị cái đuôi như roi thép của nó quét văng ra
Cú đánh này không hề nhẹ khiến cho cổ tay Bạch Khởi bật máu, suýt nữa tuột mất cả kiếm,
Con hung thủ có thân hình quá to lớn, với độ cao của người bình thường sẽ rất khó tấn công vào xương cụt của nó, thể là Bạch Khởi cắn răng rồi xoay người tránh khỏi một đòn trí mạng từ cái đuôi, tiếp đó lập tức nhảy đến bên cạnh Cùng Kỳ, để nhân lúc nó không để ý sẽ leo lên người nó
Chắc con thú này cũng không ngờ lại có người lớn mật như thế, dám nắm lấy những sợi lông như gai nhọn trên người nó để leo lên..
Hơn nữa lại có thủ hạ của Bạch Khởi ở phía trước thu hút sự chú ý của Cùng Kỳ, khiến cho Bạch Khởi thật sự leo được lên trên
Đến khi Cùng Kỳ cảm giác được trên lưng mình có đồ vật gì đó, thì Bạch Khởi đã đâm được kiểm vào xương cụt của nó
Cùng Kỳ đau đến mức gào lên một tiếng, sau đó giang đôi cánh khổng lồ rồi bay lên không trung
Bạch Khởi vì đang nắm chặt thanh kiếm đâm vào xương cụt của Cùng Kỳ nên hắn cũng bị bay thẳng lên trời cùng với con thú..
Cú đâm này của Bạch Khởi dùng cả mười phần sức lực, mặc dù hắn chỉ là một người bình thường nên sức lực có hạn, nhưng cũng đủ làm cho Cùng Kỳ đau đến mức không muốn sống nữa! Con hung thủ này liên tục cuộn thân thể giữa không trung, như muốn làm cho Bạch Khởi rơi xuống
Nhưng Bạch Khởi vẫn nắm thật chặt thanh kiếm của mình, mặc cho Cùng Kỳ vùng vẫy thế nào cũng không buông tay, cứ như vậy lại càng tác động đến vết thương của con thú, khiến nó gầm thét từ trên trời xuống dưới đất
Không ngờ con hung thủ này trong lúc bối rối lại lao đầu vào cạm bẫy mà Bạch Khởi đã bố trí trước đó, điều này khiến các thuộc hạ của Bạch Khởi hoảng sợ, vì kế hoạch lúc trước là khi Cùng Kỳ rơi vào cạm bẫy thì bọn họ sẽ ném lưới bắt thú ra! Nhưng bây giờ thủ lĩnh của bọn họ lại cùng với Cùng Kỳ rơi vào trong bẫy, mấy thuộc hạ của Bạch Khởi trong nhất thời không biết phải làm thế nào.
Đột nhiên quân tình có cấp báo
Chủ tướng đối phương đợi hai ngày mà quân Tần vẫn không có động tĩnh gì thì không thể ngồi yên được nữa, y cho rằng mặc kệ quân Tẩn muốn làm trò gì, chỉ cần mình ra tay trước là được, vì thế mà lúc này mới phát động tấn công
Nhưng điều này đã làm rối loạn kế hoạch vây bắt Cùng Kỳ nên chỉ có thể tạm thời dừng lại
khi nào mới kết thúc?”
Lúc này có một giọng nói lạnh nhạt vang lên phía sau lưng
“Quân thượng không cần buồn phiền vì điều này, chuyện trên thế gian chính là như vậy, không phải ngươi giết ta thì chính là ta giết người, những năm du lịch ở nhân gian vừa qua ta cũng đã quá hiểu, ngài không cần phải thương hại bọn họ...” Thái Úc Lũy quay đầu nhìn về phía Tiểu Trang rồi bất đắc dĩ lắc đầu: “Ta hiểu một số chuyện là thiên đạo tuần hoàn, người có mệnh sát thì khó thoát kiếp số, không biết Bạch Khởi cuối cùng sẽ có kết cục thế nào.” Tiểu Trang hừ nhẹ, nói: “Kẻ giết người nhất định sẽ bị người khác giết..
Quân thượng, chúng ta vẫn nên nhanh chóng tiêu diệt Cùng Kỳ, sau đó đi đến chỗ khác du lịch, cảnh đẹp ở nhân gian rất nhiều, cần gì phải ở chỗ này tăng thêm sầu lo chứ?”
Mặc dù nói như vậy, nhưng Thái Úc Lũy vẫn lo lắng nhìn về phía chiến trường ở đằng xa, trong lòng lại sinh ra cảm giác thương hại
Tuổi thọ phàm nhân vốn có hạn, dù không gặp họa chiến tranh cũng chưa chắc có thể hưởng hết tuổi thọ, càng đừng nói đến thời loạn lạc này
Trên chiến trường, Bạch Khởi đang dẫn theo bộ hạ ra sức chém giết, hai mắt hắn đỏ hồng quơ thanh kiểm trong tay, tập trung đối phó với cuộc chiến trước mắt
Với sự dũng mãnh của Bạch Khởi, trận chiến này vốn chắc chắn sẽ thắng, nếu như không phải Cùng Kỳ xen vào, hắn đã chiếm được thành Tân từ lâu rồi
Không ngờ vào lúc trận chiến sắp kết thúc, Bạch Khởi đột nhiên cảm giác bầu trời trên đầu bị một bóng đen che lấp, hắn ngẩng đầu nhìn lên theo bản năng thì thấy một con mãnh thú với thể hình to lớn đang lao từ trên xuống..
Bạch Khởi tập trung nhìn kĩ, đó rõ ràng là Cùng Kỳ mà hai ngày nay bọn họ đang muốn vây bắt
Không ngờ con thú này lại bị thu hút bởi mùi máu tanh trên chiến trường nên không mời mà đến đây
Nó vừa hạ bốn chân xuống đất là lập tức cắn người khắp nơi, chỉ cần vài ba miếng là đã ăn hết sọ não của một binh sĩ nước Hàn
So với hai ngày trước đó, Bạch Khởi và bộ hạ của mình đã có hiểu biết về con thú này, chính vì thế khi nhìn thấy Cùng Kỳ xuất hiện, hắn lập tức dẫn người của mình đến khu vực an toàn, còn binh sĩ nước Hàn vì biến cố bất ngờ mà tử thương rất nghiêm trọng
Ngay lúc đó, Thái Úc Lũy ở cách đây không xa đã nhìn thấy tất cả, y lập tức quay đầu nhìn Tiểu Trang, người kia xoay người biến thành một con Hỏa Hồ Ly toàn thân đỏ tươi và có bốn chân màu trắng
Thái Úc Lũy nhíu mày, nhảy một cái lên lưng Hỏa Hồ Ly, tiếp đó lao thẳng đến chỗ Cùng Kỳ.
Thật ra hai ngày qua Thái Úc Lũy luôn áp chế linh khí trên người mình vì muốn Cùng Kỳ không cảm giác được hơi thở của y, rồi từ đó không dám xuất hiện
Nhưng Thái Úc Lũy không ngờ được con quái thú này lại không kịp chờ đợi, nó chỉ trốn có hai ngày mà đã thò đầu ra, xem ra con Cùng Kỳ này càng lúc càng tham ăn, nếu không diệt trừ chỉ sợ sau này sẽ là mối nguy hại rất lớn...
Trên chiến trường, binh sĩ nước Hàn thấy quái vật ăn thịt người này lại xuất hiện một lần nữa thì chạy trốn tự tán khắp nơi, trong lúc bối rối họ bị Cùng Kỳ cắn chết khá nhiều
Những binh lính còn lại của nước Hàn cũng quay đầu chạy về doanh trại của mình mà không quan tâm đến việc chém giết với binh lính nước Tần nữa.
Lúc này Cùng Kỳ đã ăn khoảng mười cái đầu của binh sĩ nước Hàn, sắc mặt của nó có vẻ thỏa mãn, chắc là đã ăn uống no nê nên chuẩn bị rời đi
Nhưng Bạch Khởi lại không muốn cho nó cơ hội này, vì hắn biết Thái Úc Lũy nhất định đã nhìn thấy tình huống trên chiến trường nên sẽ chạy đến đây, Bạch Khởi chỉ cần kìm chân con hung thú này, vậy thì hôm nay chính là ngày chết của nó! Thái Úc Lũy đã từng nói với hắn, mặc dù Cùng Kỳ có sức mạnh rất lớn, lại thích giết người, nhưng nó cũng có nhược điểm
Trên toàn bộ thân thể của Cùng Kỳ chỉ có da lông ở chỗ xương cụt là khá mềm, đó cũng là tử huyệt của nó
Nghĩ tới đây, Bạch Khởi lập tức chỉ huy thuộc hạ vây lấy Cùng Kỳ, còn hắn thì vòng ra sau lưng nó và đâm một kiếm vào chỗ xương cụt ở đuôi! Không ngờ con hung thủ này có tính cảnh giác cực cao, thanh kiếm của Bạch Khởi vừa tiến đến gần thì đã bị cái đuôi như roi thép của nó quét văng ra
Cú đánh này không hề nhẹ khiến cho cổ tay Bạch Khởi bật máu, suýt nữa tuột mất cả kiếm,
Con hung thủ có thân hình quá to lớn, với độ cao của người bình thường sẽ rất khó tấn công vào xương cụt của nó, thể là Bạch Khởi cắn răng rồi xoay người tránh khỏi một đòn trí mạng từ cái đuôi, tiếp đó lập tức nhảy đến bên cạnh Cùng Kỳ, để nhân lúc nó không để ý sẽ leo lên người nó
Chắc con thú này cũng không ngờ lại có người lớn mật như thế, dám nắm lấy những sợi lông như gai nhọn trên người nó để leo lên..
Hơn nữa lại có thủ hạ của Bạch Khởi ở phía trước thu hút sự chú ý của Cùng Kỳ, khiến cho Bạch Khởi thật sự leo được lên trên
Đến khi Cùng Kỳ cảm giác được trên lưng mình có đồ vật gì đó, thì Bạch Khởi đã đâm được kiểm vào xương cụt của nó
Cùng Kỳ đau đến mức gào lên một tiếng, sau đó giang đôi cánh khổng lồ rồi bay lên không trung
Bạch Khởi vì đang nắm chặt thanh kiếm đâm vào xương cụt của Cùng Kỳ nên hắn cũng bị bay thẳng lên trời cùng với con thú..
Cú đâm này của Bạch Khởi dùng cả mười phần sức lực, mặc dù hắn chỉ là một người bình thường nên sức lực có hạn, nhưng cũng đủ làm cho Cùng Kỳ đau đến mức không muốn sống nữa! Con hung thủ này liên tục cuộn thân thể giữa không trung, như muốn làm cho Bạch Khởi rơi xuống
Nhưng Bạch Khởi vẫn nắm thật chặt thanh kiếm của mình, mặc cho Cùng Kỳ vùng vẫy thế nào cũng không buông tay, cứ như vậy lại càng tác động đến vết thương của con thú, khiến nó gầm thét từ trên trời xuống dưới đất
Không ngờ con hung thủ này trong lúc bối rối lại lao đầu vào cạm bẫy mà Bạch Khởi đã bố trí trước đó, điều này khiến các thuộc hạ của Bạch Khởi hoảng sợ, vì kế hoạch lúc trước là khi Cùng Kỳ rơi vào cạm bẫy thì bọn họ sẽ ném lưới bắt thú ra! Nhưng bây giờ thủ lĩnh của bọn họ lại cùng với Cùng Kỳ rơi vào trong bẫy, mấy thuộc hạ của Bạch Khởi trong nhất thời không biết phải làm thế nào.
/1940
|