Cho dù là khả năng nào thì Thái Úc Lũy đều 3phải nhanh chóng tìm được Bạch Khởi, bởi v4ì y sợ rằng những tên thích khách kia sẽ k5ích thích sát khí trong lòng Bạch Khởi, đế1n lúc đó sự tình sẽ không theo sự khống ch5ế của Thái Úc Lũy nữa
rất nhanh, một mùi máu nồng đậm hấp dẫn sự chú ý của y
Đứng ở trên cao có thể nhìn xa hơn, trong góc Tây Bắc của bãi săn có mấy người đang liều mạng chém giết, mùi máu nồng nặc phát ra từ nơi đó
Kết quả khi Thái Úc Lũy đến nơi, trận huyết chiến đã kết thúc, hiện trường chỉ còn duy nhất một người sống sót nhưng đã rơi vào trạng thái nửa điên cuồng chính là Bạch Khởi
Lại nhìn những xác chết trên mặt đất, trong lòng Thái Úc Lũy càng thêm căng thẳng, tất cả những gì y suy đoán đều không đúng, trên đất không có lấy một cái xác của thích khách, ngược lại tất cả đều là các tùy tùng của Bạch Khởi đầy trên đất, các thi thể đều không còn nguyên vẹn
Đối với sự xuất hiện của Thái Úc Lũy, Bạch Khởi không có bất cứ phản ứng nào, vẫn không nhúc nhích đứng yên tại chỗ, máu tươi không ngừng nhỏ xuống từ đầu ngón tay hắn.
“Bạch huynh..
ngươi có bị thương không?” Thái Úc Lũy hỏi dò
Nghe được giọng Thái Úc Lũy, Bạch Khởi hơi nghiêng đầu, không ngờ động tác kế tiếp của hắn lại là hướng kiếm về phía Thái Úc Lũy chém xuống
May mà Thái Úc Lũy đã chuẩn bị trước, lắc người tránh được, sau đó quay người đập một cái đánh Bạch Khởi bất tỉnh
Thái Úc Lũy nhìn đám xác đứt lìa kia mà nhất thời không biết nên làm gì, vốn y nghĩ trong thời gian này tâm trạng của Bạch Khởi rất tốt, không phải đánh trận đương nhiên sẽ không thấy máu, càng sẽ không có gì kích thích lệ khí trong lòng hắn.
Thật không ngờ tất cả chỉ là vẻ bề ngoài, lệ khi bị cưỡng ép quá lâu ngược lại khiến nội tâm của hắn càng thêm ai oán, một khi bị kích thích sẽ khó mà khống chế được
Thái Úc Lũy bất đắc dĩ thở dài, y nhất định phải nghĩ ra đối sách trước khi những người khác đuổi đến đây..
Mặc dù bây giờ còn chưa biết vì sao Bạch Khởi lại đột nhiên nổi điên, nhưng những người này chắc chắn là do hắn giết không còn nghi ngờ gì nữa
May mà trước đó Thái Úc Lũy đã thuận miệng nói là có thích khách trong bãi săn, xem ra bây giờ chỉ đành chụp cái mũ này lên đám thích khách “Thiên Khiển” kia mà thôi
Sau đó y dùng thiên lý truyền âm nói với Trang Hà, để cậu ta nghĩ cách tạm thời ngụy trang những thi thể này đi
Trang Hà nghe xong không nguyện ý nói: “Quân thượng, hai chúng ta một người là Minh Vương Âm Ti, một người là nhân tài kiệt xuất của tộc Hồ Ly, vì sao phải đi dọn cục diện rối rắm của đám phàm nhân chứ?” Nếu như trong tình huống bình thường, Thái Úc Lũy có khi sẽ nói đùa vài câu với Trang Hà, nhưng bây giờ y thực sự không có thời gian, nên trầm giọng bảo: “Chỉ với lý do trong cơ thể hắn vẫn còn có linh thức của Cùng Kỳ!” Chỉ một câu này đã đánh gãy Trang Hà, cậu ta đành phải bất đắc dĩ thi pháp đem những cái xác không còn nguyên vẹn này ngụy trang thành xác hoàn chỉnh
Tần Vương nhanh chóng chạy đến, khi bọn họ nhìn những thi thể trên mặt đất đều giật mình
Bởi vì người chết đều là tùy tùng của Bạch Khởi, Thái Úc Lũy đành phải nói láo: “Bạch tướng quân gặp chuyện, tùy tùng của hắn và bảo vệ chủ nhân đều đã anh dũng hy sinh.” Sau khi nói xong Thái Úc Lũy còn nhìn thoáng qua Bạch Khởi đang hôn mê, lòng thầm nghĩ: “Dù sao hắn cũng không tỉnh lại ngay được, ta nói gì thì sẽ là như vậy.”
Chuyện xảy ra đột ngột, Tần Vương Doanh Tắc nghe nói Bạch Khởi bị thương hôn mê thì lập tức gọi thái y đến kiểm tra, sau khi kiểm tra thái y cũng không biết Bạch Khởi bị làm sao, bởi vì trên người Bạch Khởi trừ mấy vết thương ngoài da thì không còn gì khác, hắn không hiểu được vì sao Vũ An Hầu lại bị hôn mê bất tỉnh? Cuối cùng đành nói nhảm mấy câu nước đôi, để người đưa Bạch Khởi về phủ nghỉ ngơi trước
Tần Vương rất lo lắng cho Bạch Khởi, bởi vì dù sao hiện giờ hắn cũng là chiến thần duy nhất của nước Tần, kế hoạch lớn của ông ta còn chưa được triển khai, sao có thể để chiến thần chưa xuất trận đã chết chứ?
Trải qua một phen giày vò, khi Bạch Khởi về đến phủ thì trời đã tối
Mấy nữ quyền trong nhà thấy Bạch Khởi bị khiêng về thì lập tức khác như hoa lê tắm mưa, khiến Thái Úc Lũy nhất thời không phản ứng kịp
May mà vào thời khắc quan trọng Trang Hà cũng có tác dụng, gã dùng khuôn mặt tuấn tú lừa gạt người khác ổn định tình hình, trấn an các nàng để họ về phòng mình nghỉ ngơi, đồng thời nhiều lần cam đoan sáng sớm ngày mai hầu gia nhất định sẽ tỉnh lại! Trong lúc Thái Úc Lũy và Trang Hà tiễn thái y, trấn an nữ quyển, sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện thì trời cũng đã gần sáng
Hai người bọn họ lúc này mới có thời gian cẩn thận quan sát Bạch Khởi, xem ý thức của hắn đã khôi phục hay chưa? Lần hôn mê này không giống lần trước, lần trước linh thức của Cùng Kỳ còn chưa dung hợp với hồn phách của Bạch Khởi, cho nên Bạch Khởi bị hôn mê là do Cùng Kỳ thao túng
Nhưng lần này Bạch Khởi thật sự bất tỉnh, hơn nữa là bị Thái Úc Lũy đập cho bất tỉnh
Đương nhiên, trong tình hình lúc đó không đập cho hắn ngất đi thì không được! Nhỡ mà Bạch Khởi nổi điên lên gặp ai cũng chém thì kết cục không thể nào sắp xếp được nữa
Sáng sớm hôm sau, đúng như Trang Hà nói, Bạch Khởi quả thật đã tỉnh lại
Thế nhưng hắn không còn nhớ ngày hôm qua đã xảy ra những chuyện gì, không có chút ấn tượng nào, điều duy nhất hắn nhớ là khi hắn và Thái Úc Lũy tách ra, thì nhìn thấy một con hồ ly có màu lông rất đẹp, thế nên hắn đã dẫn người đuổi theo
Thái Úc Lũy nhớ kĩ khi hắn đuổi đến chỗ Bạch Khởi, trên hiện trường không hề có bất cứ con mồi nào, điều này chứng minh bọn họ còn chưa đuổi kịp con hồ ly kia thì đã xảy ra chuyện
Bây giờ xem ra, không thể biết được chuyện gì từ Bạch Khởi, chỉ có thể chờ Trang Hà đi hỏi hẳn một lần nữa thôi
Không ngờ tối hôm đó Trang Hà lại mang về một tin xấu, lần này hắn không hỏi ra được chuyện gì! Hóa ra những thi thể kia không chỉ thân thể không còn nguyên vẹn mà hồn phách cũng bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ
Một âm hồn không hoàn chỉnh đương nhiên không thể hỏi được điều gì
Không còn cách nào Thái Úc Lũy đành gửi gắm hy vọng vào con hồ ly mà Bạch Khởi nhắc đến, thể là y nói với Trang Hà: “Tộc hồ ly của các ngươi có đồng loại ở Ly Sơn sao? Bạch Khởi nói sau khi tách khỏi ta đã đuổi theo một con hồ ly có màu lông rất đẹp.” Trang Hà nhướng mắt: “Hóa ra là định sẵn hồ ly! Vậy thì hắn đúng là đáng đời..
Có điều trên Ly Sơn này không có hồ ly đắc đạo, chuyện này hẳn là không phải do đồng loại của tộc Hồ Ly làm.” Thái Úc Lũy thấy Trang Hà hiểu lầm, liền giải thích: “Không phải ta nói việc Bạch Khởi bị tập kích có quan hệ đến việc hắn truy đuổi đồng loại của ngươi, ta chỉ muốn người tìm con hồ ly kia hỏi xem có chuyện gì đã xảy ra thôi?”
rất nhanh, một mùi máu nồng đậm hấp dẫn sự chú ý của y
Đứng ở trên cao có thể nhìn xa hơn, trong góc Tây Bắc của bãi săn có mấy người đang liều mạng chém giết, mùi máu nồng nặc phát ra từ nơi đó
Kết quả khi Thái Úc Lũy đến nơi, trận huyết chiến đã kết thúc, hiện trường chỉ còn duy nhất một người sống sót nhưng đã rơi vào trạng thái nửa điên cuồng chính là Bạch Khởi
Lại nhìn những xác chết trên mặt đất, trong lòng Thái Úc Lũy càng thêm căng thẳng, tất cả những gì y suy đoán đều không đúng, trên đất không có lấy một cái xác của thích khách, ngược lại tất cả đều là các tùy tùng của Bạch Khởi đầy trên đất, các thi thể đều không còn nguyên vẹn
Đối với sự xuất hiện của Thái Úc Lũy, Bạch Khởi không có bất cứ phản ứng nào, vẫn không nhúc nhích đứng yên tại chỗ, máu tươi không ngừng nhỏ xuống từ đầu ngón tay hắn.
“Bạch huynh..
ngươi có bị thương không?” Thái Úc Lũy hỏi dò
Nghe được giọng Thái Úc Lũy, Bạch Khởi hơi nghiêng đầu, không ngờ động tác kế tiếp của hắn lại là hướng kiếm về phía Thái Úc Lũy chém xuống
May mà Thái Úc Lũy đã chuẩn bị trước, lắc người tránh được, sau đó quay người đập một cái đánh Bạch Khởi bất tỉnh
Thái Úc Lũy nhìn đám xác đứt lìa kia mà nhất thời không biết nên làm gì, vốn y nghĩ trong thời gian này tâm trạng của Bạch Khởi rất tốt, không phải đánh trận đương nhiên sẽ không thấy máu, càng sẽ không có gì kích thích lệ khí trong lòng hắn.
Thật không ngờ tất cả chỉ là vẻ bề ngoài, lệ khi bị cưỡng ép quá lâu ngược lại khiến nội tâm của hắn càng thêm ai oán, một khi bị kích thích sẽ khó mà khống chế được
Thái Úc Lũy bất đắc dĩ thở dài, y nhất định phải nghĩ ra đối sách trước khi những người khác đuổi đến đây..
Mặc dù bây giờ còn chưa biết vì sao Bạch Khởi lại đột nhiên nổi điên, nhưng những người này chắc chắn là do hắn giết không còn nghi ngờ gì nữa
May mà trước đó Thái Úc Lũy đã thuận miệng nói là có thích khách trong bãi săn, xem ra bây giờ chỉ đành chụp cái mũ này lên đám thích khách “Thiên Khiển” kia mà thôi
Sau đó y dùng thiên lý truyền âm nói với Trang Hà, để cậu ta nghĩ cách tạm thời ngụy trang những thi thể này đi
Trang Hà nghe xong không nguyện ý nói: “Quân thượng, hai chúng ta một người là Minh Vương Âm Ti, một người là nhân tài kiệt xuất của tộc Hồ Ly, vì sao phải đi dọn cục diện rối rắm của đám phàm nhân chứ?” Nếu như trong tình huống bình thường, Thái Úc Lũy có khi sẽ nói đùa vài câu với Trang Hà, nhưng bây giờ y thực sự không có thời gian, nên trầm giọng bảo: “Chỉ với lý do trong cơ thể hắn vẫn còn có linh thức của Cùng Kỳ!” Chỉ một câu này đã đánh gãy Trang Hà, cậu ta đành phải bất đắc dĩ thi pháp đem những cái xác không còn nguyên vẹn này ngụy trang thành xác hoàn chỉnh
Tần Vương nhanh chóng chạy đến, khi bọn họ nhìn những thi thể trên mặt đất đều giật mình
Bởi vì người chết đều là tùy tùng của Bạch Khởi, Thái Úc Lũy đành phải nói láo: “Bạch tướng quân gặp chuyện, tùy tùng của hắn và bảo vệ chủ nhân đều đã anh dũng hy sinh.” Sau khi nói xong Thái Úc Lũy còn nhìn thoáng qua Bạch Khởi đang hôn mê, lòng thầm nghĩ: “Dù sao hắn cũng không tỉnh lại ngay được, ta nói gì thì sẽ là như vậy.”
Chuyện xảy ra đột ngột, Tần Vương Doanh Tắc nghe nói Bạch Khởi bị thương hôn mê thì lập tức gọi thái y đến kiểm tra, sau khi kiểm tra thái y cũng không biết Bạch Khởi bị làm sao, bởi vì trên người Bạch Khởi trừ mấy vết thương ngoài da thì không còn gì khác, hắn không hiểu được vì sao Vũ An Hầu lại bị hôn mê bất tỉnh? Cuối cùng đành nói nhảm mấy câu nước đôi, để người đưa Bạch Khởi về phủ nghỉ ngơi trước
Tần Vương rất lo lắng cho Bạch Khởi, bởi vì dù sao hiện giờ hắn cũng là chiến thần duy nhất của nước Tần, kế hoạch lớn của ông ta còn chưa được triển khai, sao có thể để chiến thần chưa xuất trận đã chết chứ?
Trải qua một phen giày vò, khi Bạch Khởi về đến phủ thì trời đã tối
Mấy nữ quyền trong nhà thấy Bạch Khởi bị khiêng về thì lập tức khác như hoa lê tắm mưa, khiến Thái Úc Lũy nhất thời không phản ứng kịp
May mà vào thời khắc quan trọng Trang Hà cũng có tác dụng, gã dùng khuôn mặt tuấn tú lừa gạt người khác ổn định tình hình, trấn an các nàng để họ về phòng mình nghỉ ngơi, đồng thời nhiều lần cam đoan sáng sớm ngày mai hầu gia nhất định sẽ tỉnh lại! Trong lúc Thái Úc Lũy và Trang Hà tiễn thái y, trấn an nữ quyển, sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện thì trời cũng đã gần sáng
Hai người bọn họ lúc này mới có thời gian cẩn thận quan sát Bạch Khởi, xem ý thức của hắn đã khôi phục hay chưa? Lần hôn mê này không giống lần trước, lần trước linh thức của Cùng Kỳ còn chưa dung hợp với hồn phách của Bạch Khởi, cho nên Bạch Khởi bị hôn mê là do Cùng Kỳ thao túng
Nhưng lần này Bạch Khởi thật sự bất tỉnh, hơn nữa là bị Thái Úc Lũy đập cho bất tỉnh
Đương nhiên, trong tình hình lúc đó không đập cho hắn ngất đi thì không được! Nhỡ mà Bạch Khởi nổi điên lên gặp ai cũng chém thì kết cục không thể nào sắp xếp được nữa
Sáng sớm hôm sau, đúng như Trang Hà nói, Bạch Khởi quả thật đã tỉnh lại
Thế nhưng hắn không còn nhớ ngày hôm qua đã xảy ra những chuyện gì, không có chút ấn tượng nào, điều duy nhất hắn nhớ là khi hắn và Thái Úc Lũy tách ra, thì nhìn thấy một con hồ ly có màu lông rất đẹp, thế nên hắn đã dẫn người đuổi theo
Thái Úc Lũy nhớ kĩ khi hắn đuổi đến chỗ Bạch Khởi, trên hiện trường không hề có bất cứ con mồi nào, điều này chứng minh bọn họ còn chưa đuổi kịp con hồ ly kia thì đã xảy ra chuyện
Bây giờ xem ra, không thể biết được chuyện gì từ Bạch Khởi, chỉ có thể chờ Trang Hà đi hỏi hẳn một lần nữa thôi
Không ngờ tối hôm đó Trang Hà lại mang về một tin xấu, lần này hắn không hỏi ra được chuyện gì! Hóa ra những thi thể kia không chỉ thân thể không còn nguyên vẹn mà hồn phách cũng bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ
Một âm hồn không hoàn chỉnh đương nhiên không thể hỏi được điều gì
Không còn cách nào Thái Úc Lũy đành gửi gắm hy vọng vào con hồ ly mà Bạch Khởi nhắc đến, thể là y nói với Trang Hà: “Tộc hồ ly của các ngươi có đồng loại ở Ly Sơn sao? Bạch Khởi nói sau khi tách khỏi ta đã đuổi theo một con hồ ly có màu lông rất đẹp.” Trang Hà nhướng mắt: “Hóa ra là định sẵn hồ ly! Vậy thì hắn đúng là đáng đời..
Có điều trên Ly Sơn này không có hồ ly đắc đạo, chuyện này hẳn là không phải do đồng loại của tộc Hồ Ly làm.” Thái Úc Lũy thấy Trang Hà hiểu lầm, liền giải thích: “Không phải ta nói việc Bạch Khởi bị tập kích có quan hệ đến việc hắn truy đuổi đồng loại của ngươi, ta chỉ muốn người tìm con hồ ly kia hỏi xem có chuyện gì đã xảy ra thôi?”
/1940
|