Sở Thiên Nhất gia cảnh nổi trội, nên khi ở cùng Cổ Diệp, anh ta luôn rất cẩn thận, sợ không chú ý sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của bạn, thế nhưng cuối cùng lại vẫn khiến cậu ta hận mình…
Xế chiều hôm đó, Bạch Kiện cùng các đồng nghiệp lên núi kiểm tra hiện trường, họ đào được từ dưới gốc cây dương một đầu lâu người đã được chôn bảy năm.
Khi tôi nhìn thấy cái đầu lâu chỉ còn xương và tóc, không khỏi buồn nôn. Lúc tôi nói với Bạch Kiện cái đầu này là của Sở Thiên Nhất, anh ta rất ngạc nhiên: “Cậu nói thi thể đó là Sở Thiên Nhất? Vậy ai là người xuất ngoại?”
Mặc dù tôi biết khả năng này rất nhỏ, nhưng trước mắt chỉ có một khả năng, người xuất ngoại chính là Cổ Diệp.
Sau khi Bạch Kiện nghe phân tích của tôi, lập tức lắc đầu nói: “Không thể nào! Bây giờ không giống như trước đây, tùy tiện cầm một thư giới thiệu thì nói mình là ai cũng được! Thẻ căn cước bên trên có ảnh chụp? Hộ chiếu, học bạ cũng đều có ảnh, trừ khi Cổ Diệp phẫu thuật thẩm mỹ, nếu không anh ta không thể mạo danh Sở Thiên Nhất xuất ngoại! Còn nữa, trong nước Sở Thiên Nhất cũng có người thân và bạn bè? Chuyện này rất dễ bị lộ!”
Những gì Bạch Kiện nói tôi đều biết, thế nhưng cũng không thể phủ định sự thật người chết là Sở Thiên Nhất! Nếu không phải Cổ Diệp mạo danh Sở Thiên Nhất, vậy Cổ Diệp đi đâu? Sở Thiên Nhất xuất ngoại là ai?
Trong trí nhớ của Sở Thiên Nhất, Cổ Diệp biết mọi chuyện của anh ta, tất nhiên là bao gồm cả các giấy tờ căn cước, mật mã cá nhân, nếu Cổ Diệp muốn mạo danh Sở Thiên Nhất thì cũng rất dễ dàng.
Để kiểm chứng điều này, Bạch Kiện và chúng tôi đi suốt đêm về nhà bà nội Sở Thiên Nhất, thế mới biết được nơi này đã không còn là nhà họ Sở. Chủ mới nói ba năm trước Sở Thiên Nhất đã bán nhà này cho ông ta qua văn phòng môi giới bất động sản.
Tôi vội vàng hỏi: “Vậy bà cụ Sở đâu? Bà ấy đi đâu rồi?”
Chủ mới lắc đầu nói: “Cái này tôi cũng không biết, cậu thử hỏi nhà sát vách xem, nhà họ đã ở đây vài chục năm rồi!”
Thế là chúng tôi lại gõ cửa nhà bên cạnh, người mở cửa là một chị trung niên, sau khi chị ấy nghe mục đích chúng tôi đến đây thì nói bảy năm trước bệnh tim của bà cụ Sở đột phát nên đã qua đời rồi!
“Thế cháu của bà ấy là Sở Thiên Nhất đâu? Lúc đó có ở nhà không?” Tôi hỏi.
Chị ấy lắc đầu: “Không ở nhà, lúc đó đứa trẻ kia đang đi học ở Mỹ, không về được. Sau này nghe nói Sở Thiên Nhất tìm một văn phòng đại diện, thay mặt cậu ta lo hậu sự cho bà cụ, dù sao nhà họ có tiền, muốn tìm người làm thay cũng không khó!”
Nghe chị ta nói vậy, tôi hiểu ra người thân duy nhất của Sở Thiên Nhất cũng đã chết, chỉ cần anh ta không về nước, thì không ai có thể vạch trần chuyện giả mạo được. Mà bây giờ, tôi còn nghi ngờ chẳng biết cái chết của bà cụ Sở có liên quan đến anh ta không? Nếu không sao lại trùng hợp như vậy, đúng lúc qua đời vào bảy năm trước?
Sau đó chúng tôi đi đến đồn công an tìm hiểu tình huống bà cụ Sở tử vong, hóa ra khi bà cụ xem tin tức về xác chết không đầu ở núi Vọng Nhi Sơn thì lên cơn đột quỵ qua đời. Căn cứ vào ghi chép xuất nhập cảnh, Sở Thiên Nhất lúc đó đã không còn ở trong nước!
Như vậy chỉ có thể giải thích, sau khi bà cụ Sở xem thông báo tìm người thân thi thể, phát hiện ra xác không đầu đó là cháu trai mình, cho nên không chịu nổi kích thích mới phát bệnh!
Thế nhưng, tất cả chỉ là suy đoán của chúng tôi, chân tướng cụ thể là gì thì chỉ có Sở Thiên Nhất giả và bà cụ Sở biết rõ. Không có thân nhân trực hệ, không ai có thể chứng minh Sở Thiên Nhất có thật sự là Sở Thiên Nhất hay không.
Nhưng tôi cũng rất hiếu kỳ, Sở Thiên Nhất giả làm cách nào để mạo nhận thành công thân phận của người khác? Hôm sau, chúng tôi theo Bạch Kiện về lại phòng làm việc của anh ta, mang toàn bộ tư liệu cá nhân của Cổ Diệp và Sở Thiên Nhất đặt cùng nhau, sau đó kinh ngạc phát hiện, thật ra Cổ Diệp và Sở Thiên Nhất giống nhau đến bảy phần, bất kể là ngoại hình hay tướng mạo, điểm khác biệt duy nhất chính là kiểu tóc.
Nếu Cổ Diệp cố ý bắt chước Sở Thiên Nhất, người quen có thể nhận ra, nhưng người gặp một lần thì sẽ không để ý. Bạch Kiện lấy hồ sơ hộ tịch của hai người đó ra kiểm tra, lúc này mới phát hiện một manh mối quan trọng….
Vào ngày thứ ba sau khi vụ án xảy ra, Sở Thiên Nhất đến đồn công an quản lý hộ tịch làm lại thẻ căn cước, báo thẻ trước bị mất. Lúc đó cả nước đang thực hiện thay đổi thẻ căn cước mẫu thứ hai, cho nên anh ta làm luôn thẻ căn cước mới.
Mặc dù chúng tôi không tra ra được Sở Thiên Nhất có thay ảnh chụp trên thẻ căn cước hay không, nhưng nhìn ảnh trên học bạ và ảnh trên thẻ căn cước mới, rõ ràng là không giống nhau.
Lúc đó có thể là Cổ Diệp cầm hộ khẩu của Sở Thiên Nhất, giả mạo Sở Thiên Nhất làm thẻ căn cước mẫu thứ hai. Khi đó ảnh chụp trên thẻ căn cước đều khá mờ, nhận lầm cũng là bình thường, còn hộ khẩu lại ở trong tay anh ta, nên cán bộ hộ tịch không phát hiện ra sai sót.
Sau khi lấy được thẻ căn cước, anh ta lập tức đến đại sứ quán làm thủ tục xuất cảnh. Cũng bắt đầu từ lúc đó, Cổ Diệp sống dưới thân phận của Sở Thiên Nhất. Có lẽ người giúp Sở Thiên Nhất xuất ngoại cũng chưa từng gặp Sở Thiên Nhất ngoài đời.
Đáng tiếc, đây vẫn chỉ là phỏng đoán của chúng tôi, Bạch Kiện nói bây giờ không có một chứng cứ nào chứng minh thi thể là của Sở Thiên Nhất, cho dù họ nhờ tôi mới biết đó là thi thể của Sở Thiên Nhất, nhưng đây không thể là chứng cứ đưa ra trước pháp luật.
Bây giờ, điểm đột phá duy nhất là “Sở Thiên Nhất” ở nước ngoài, nhưng anh ta đã là công dân Mỹ, nếu anh ta không về nước, phía chúng tôi cũng không có chứng cứ đầy đủ để đưa anh ta về thẩm vấn.
Vụ án đến bước này coi như vào đường cùng, Bạch Kiện không thể chứng minh thi thể này không phải Cổ Diệp, cũng không thể chứng minh thi thể này là của Sở Thiên Nhất.
Sau đó, Bạch Kiện có gửi một công văn thông qua đại sứ quán Mỹ, liên lạc với “Sở Thiên Nhất”, hi vọng anh ta có thể về nước phối hợp điều tra chuyện Cổ Diệp mất tích, nhưng luật sư của anh ta trả lời trong thời gian gần “Sở Thiên Nhất” sẽ không trở lại Trung Quốc.
Cuối cùng, Bạch Kiện nhờ đến nhiều bên, mới khiến “Sở Thiên Nhất” đồng ý trò chuyện qua video, trả lời cảnh sát Trung Quốc một số vấn đề.
Thời điểm video kết nối, Bạch Kiện gọi tôi và Đinh Nhất đến, anh ta muốn tôi nhìn xem Sở Thiên Nhất này có phải là Cổ Diệp hay không.
Nói thật, đừng nói là qua video điện thoại, dù Sở Thiên Nhất đứng trước mặt, tôi cũng không biết lời của anh ta là thật hay giả, so với người sống thì xác chết thành thật hơn nhiều.
Sau khi kết nối video, tôi nhìn thấy một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề xuất hiện trong khung chat. Dù anh ta đã đổi kiểu tóc, đeo gọng kính vàng, người cũng mập hơn trước, nhưng chỉ cần liếc mắt, tôi cũng đã nhận ra anh ta!
Xế chiều hôm đó, Bạch Kiện cùng các đồng nghiệp lên núi kiểm tra hiện trường, họ đào được từ dưới gốc cây dương một đầu lâu người đã được chôn bảy năm.
Khi tôi nhìn thấy cái đầu lâu chỉ còn xương và tóc, không khỏi buồn nôn. Lúc tôi nói với Bạch Kiện cái đầu này là của Sở Thiên Nhất, anh ta rất ngạc nhiên: “Cậu nói thi thể đó là Sở Thiên Nhất? Vậy ai là người xuất ngoại?”
Mặc dù tôi biết khả năng này rất nhỏ, nhưng trước mắt chỉ có một khả năng, người xuất ngoại chính là Cổ Diệp.
Sau khi Bạch Kiện nghe phân tích của tôi, lập tức lắc đầu nói: “Không thể nào! Bây giờ không giống như trước đây, tùy tiện cầm một thư giới thiệu thì nói mình là ai cũng được! Thẻ căn cước bên trên có ảnh chụp? Hộ chiếu, học bạ cũng đều có ảnh, trừ khi Cổ Diệp phẫu thuật thẩm mỹ, nếu không anh ta không thể mạo danh Sở Thiên Nhất xuất ngoại! Còn nữa, trong nước Sở Thiên Nhất cũng có người thân và bạn bè? Chuyện này rất dễ bị lộ!”
Những gì Bạch Kiện nói tôi đều biết, thế nhưng cũng không thể phủ định sự thật người chết là Sở Thiên Nhất! Nếu không phải Cổ Diệp mạo danh Sở Thiên Nhất, vậy Cổ Diệp đi đâu? Sở Thiên Nhất xuất ngoại là ai?
Trong trí nhớ của Sở Thiên Nhất, Cổ Diệp biết mọi chuyện của anh ta, tất nhiên là bao gồm cả các giấy tờ căn cước, mật mã cá nhân, nếu Cổ Diệp muốn mạo danh Sở Thiên Nhất thì cũng rất dễ dàng.
Để kiểm chứng điều này, Bạch Kiện và chúng tôi đi suốt đêm về nhà bà nội Sở Thiên Nhất, thế mới biết được nơi này đã không còn là nhà họ Sở. Chủ mới nói ba năm trước Sở Thiên Nhất đã bán nhà này cho ông ta qua văn phòng môi giới bất động sản.
Tôi vội vàng hỏi: “Vậy bà cụ Sở đâu? Bà ấy đi đâu rồi?”
Chủ mới lắc đầu nói: “Cái này tôi cũng không biết, cậu thử hỏi nhà sát vách xem, nhà họ đã ở đây vài chục năm rồi!”
Thế là chúng tôi lại gõ cửa nhà bên cạnh, người mở cửa là một chị trung niên, sau khi chị ấy nghe mục đích chúng tôi đến đây thì nói bảy năm trước bệnh tim của bà cụ Sở đột phát nên đã qua đời rồi!
“Thế cháu của bà ấy là Sở Thiên Nhất đâu? Lúc đó có ở nhà không?” Tôi hỏi.
Chị ấy lắc đầu: “Không ở nhà, lúc đó đứa trẻ kia đang đi học ở Mỹ, không về được. Sau này nghe nói Sở Thiên Nhất tìm một văn phòng đại diện, thay mặt cậu ta lo hậu sự cho bà cụ, dù sao nhà họ có tiền, muốn tìm người làm thay cũng không khó!”
Nghe chị ta nói vậy, tôi hiểu ra người thân duy nhất của Sở Thiên Nhất cũng đã chết, chỉ cần anh ta không về nước, thì không ai có thể vạch trần chuyện giả mạo được. Mà bây giờ, tôi còn nghi ngờ chẳng biết cái chết của bà cụ Sở có liên quan đến anh ta không? Nếu không sao lại trùng hợp như vậy, đúng lúc qua đời vào bảy năm trước?
Sau đó chúng tôi đi đến đồn công an tìm hiểu tình huống bà cụ Sở tử vong, hóa ra khi bà cụ xem tin tức về xác chết không đầu ở núi Vọng Nhi Sơn thì lên cơn đột quỵ qua đời. Căn cứ vào ghi chép xuất nhập cảnh, Sở Thiên Nhất lúc đó đã không còn ở trong nước!
Như vậy chỉ có thể giải thích, sau khi bà cụ Sở xem thông báo tìm người thân thi thể, phát hiện ra xác không đầu đó là cháu trai mình, cho nên không chịu nổi kích thích mới phát bệnh!
Thế nhưng, tất cả chỉ là suy đoán của chúng tôi, chân tướng cụ thể là gì thì chỉ có Sở Thiên Nhất giả và bà cụ Sở biết rõ. Không có thân nhân trực hệ, không ai có thể chứng minh Sở Thiên Nhất có thật sự là Sở Thiên Nhất hay không.
Nhưng tôi cũng rất hiếu kỳ, Sở Thiên Nhất giả làm cách nào để mạo nhận thành công thân phận của người khác? Hôm sau, chúng tôi theo Bạch Kiện về lại phòng làm việc của anh ta, mang toàn bộ tư liệu cá nhân của Cổ Diệp và Sở Thiên Nhất đặt cùng nhau, sau đó kinh ngạc phát hiện, thật ra Cổ Diệp và Sở Thiên Nhất giống nhau đến bảy phần, bất kể là ngoại hình hay tướng mạo, điểm khác biệt duy nhất chính là kiểu tóc.
Nếu Cổ Diệp cố ý bắt chước Sở Thiên Nhất, người quen có thể nhận ra, nhưng người gặp một lần thì sẽ không để ý. Bạch Kiện lấy hồ sơ hộ tịch của hai người đó ra kiểm tra, lúc này mới phát hiện một manh mối quan trọng….
Vào ngày thứ ba sau khi vụ án xảy ra, Sở Thiên Nhất đến đồn công an quản lý hộ tịch làm lại thẻ căn cước, báo thẻ trước bị mất. Lúc đó cả nước đang thực hiện thay đổi thẻ căn cước mẫu thứ hai, cho nên anh ta làm luôn thẻ căn cước mới.
Mặc dù chúng tôi không tra ra được Sở Thiên Nhất có thay ảnh chụp trên thẻ căn cước hay không, nhưng nhìn ảnh trên học bạ và ảnh trên thẻ căn cước mới, rõ ràng là không giống nhau.
Lúc đó có thể là Cổ Diệp cầm hộ khẩu của Sở Thiên Nhất, giả mạo Sở Thiên Nhất làm thẻ căn cước mẫu thứ hai. Khi đó ảnh chụp trên thẻ căn cước đều khá mờ, nhận lầm cũng là bình thường, còn hộ khẩu lại ở trong tay anh ta, nên cán bộ hộ tịch không phát hiện ra sai sót.
Sau khi lấy được thẻ căn cước, anh ta lập tức đến đại sứ quán làm thủ tục xuất cảnh. Cũng bắt đầu từ lúc đó, Cổ Diệp sống dưới thân phận của Sở Thiên Nhất. Có lẽ người giúp Sở Thiên Nhất xuất ngoại cũng chưa từng gặp Sở Thiên Nhất ngoài đời.
Đáng tiếc, đây vẫn chỉ là phỏng đoán của chúng tôi, Bạch Kiện nói bây giờ không có một chứng cứ nào chứng minh thi thể là của Sở Thiên Nhất, cho dù họ nhờ tôi mới biết đó là thi thể của Sở Thiên Nhất, nhưng đây không thể là chứng cứ đưa ra trước pháp luật.
Bây giờ, điểm đột phá duy nhất là “Sở Thiên Nhất” ở nước ngoài, nhưng anh ta đã là công dân Mỹ, nếu anh ta không về nước, phía chúng tôi cũng không có chứng cứ đầy đủ để đưa anh ta về thẩm vấn.
Vụ án đến bước này coi như vào đường cùng, Bạch Kiện không thể chứng minh thi thể này không phải Cổ Diệp, cũng không thể chứng minh thi thể này là của Sở Thiên Nhất.
Sau đó, Bạch Kiện có gửi một công văn thông qua đại sứ quán Mỹ, liên lạc với “Sở Thiên Nhất”, hi vọng anh ta có thể về nước phối hợp điều tra chuyện Cổ Diệp mất tích, nhưng luật sư của anh ta trả lời trong thời gian gần “Sở Thiên Nhất” sẽ không trở lại Trung Quốc.
Cuối cùng, Bạch Kiện nhờ đến nhiều bên, mới khiến “Sở Thiên Nhất” đồng ý trò chuyện qua video, trả lời cảnh sát Trung Quốc một số vấn đề.
Thời điểm video kết nối, Bạch Kiện gọi tôi và Đinh Nhất đến, anh ta muốn tôi nhìn xem Sở Thiên Nhất này có phải là Cổ Diệp hay không.
Nói thật, đừng nói là qua video điện thoại, dù Sở Thiên Nhất đứng trước mặt, tôi cũng không biết lời của anh ta là thật hay giả, so với người sống thì xác chết thành thật hơn nhiều.
Sau khi kết nối video, tôi nhìn thấy một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề xuất hiện trong khung chat. Dù anh ta đã đổi kiểu tóc, đeo gọng kính vàng, người cũng mập hơn trước, nhưng chỉ cần liếc mắt, tôi cũng đã nhận ra anh ta!
/1940
|