Nghĩ đây là manh mối quan trọng nên tôi lập tức kể lại cho Bạch Kiện, anh ta nghe xong cũng khá phấn khởi, nói thẳng: “Cúp máy trước đi, bây giờ tôi sẽ đi xem trong quần của nạn nhân có thứ này hay không!”
Giờ tôi chỉ hy vọng cái vé2xe đừng bị dính nước quá nặng là được, bởi vì bây giờ đều là hệ thống dùng tên thật mua vé, cho nên chỉ cần có thể nhìn ra số tàu và chỗ ngồi trên vé xe, thì tra ra thân phận của Tô Dương không phải vấn đề!
Bên phía Bạch5Kiện hồi âm rất nhanh, đúng là trong quần jean thi thể mặc tìm được tờ giấy nhỏ mà tôi nói, nhưng thứ bên trong đã bị ngâm nước vo thành một cục, cần phải dùng phương tiện kỹ thuật mới có thể mở ra…
Lòng tôi nặng nề, xem ra tấm vé6xe kia đúng là bị nước ngâm hỏng rồi, nhưng ngẫm lại cũng phải, người cũng bị ngâm thành thế kia cơ mà? Huống chi là một tờ giấy.
Tuy nhiên Bạch Kiện cũng đồng thời nói với tôi, hai ngày nay Cục công an thành phố cũng nhận được hai lượt báo5án. Đầu tiên là một đôi vợ chồng họ Tô ở Tứ Xuyên, họ nói con trai mình tới địa phương nhận việc làm, nhưng đã mất liên lạc mấy ngày nay, hơn nữa cuộc điện thoại cuối cùng gọi về lại là nói với họ về sau đừng chuyển tiền cho3cậu ta nữa, nên họ rất lo lắng, có phải con trai bị người xấu bắt cóc hay không?
Tôi vừa nghe là họ Tô thì biết chắc chắn là cha mẹ của Tô Dương tìm tới. Vì thế vội hỏi Bạch Kiện: “Người báo án thứ hai thì sao? Cũng là về Tô Dương ư?”
Bạch Kiện nói qua điện thoại với tôi: “Đúng vậy, có một người tên Vương Hải Sơn gọi điện thoại báo cảnh sát nói, bạn học đại học của cậu ta là Tô Dương rất có thể bị dính vào một tổ chức bán hàng đa cấp ở thành phố này, hơn nữa đã mấy ngày nay cậu ta đều không liên hệ được với Tô Dương!”
“Vậy còn chờ cái gì? Để họ đều đến nhận xác chứ? Như vậy không phải có thể xác định thân phận người chết sao?” Tôi sốt ruột nói.
Tuy nhiên Bạch Kiện lại nói cho tôi biết, vì thi thể bị trương quá nghiêm trọng, căn bản là không thể tiến hành nhận xác, hiện giờ chỉ có thể làm xét nghiệm ADN, nhưng cần tới mấy ngày mới có kết quả. Mà bộ phận kỹ thuật của họ cũng đang tích cực xử lý tấm vé xe bị ngâm nước kia, hy vọng cả hai bên đều có tin tốt gửi lại!
Tôi nghe xong trong lòng không biết sao lại thấy khó chịu, có lẽ xác nhận được thân phận của thi thể đối với cảnh sát mà nói là một tin tốt, nhưng mà đối với người nhà và bạn bè của người chết, chắc chắn chẳng phải tin tốt đẹp gì…
Mấy ngày nay, bởi vì vẫn luôn ru rú trong nhà chờ tin tức nên tôi có hơi lơ là với Kim Bảo, tối hôm nay thật sự không muốn ở lì trong nhà nữa, tôi bèn cùng Đinh Nhất dắt Kim Bảo đến công viên trong khu chung cư chơi một chốc.
Kết quả chúng tôi mới vừa đến đã nhìn thấy mẹ Đậu Đậu và Đậu Đậu cũng ở đấy. Mẹ Đậu Đậu thấy tôi thì cười nói: “Chao ôi, rốt cuộc đã chịu xuống lầu rồi? Tôi còn tưởng cậu muốn núp trong nhà một tháng luôn!”
Tôi hơi ngại: “Là do mấy hôm trước có chút việc, tôi vẫn luôn ở nhà chờ tin của một người bạn, nào có tâm tư ra ngoài đi lại chứ!”
Ngay lúc tôi và mẹ Đậu Đậu đang trò chuyện, chợt thấy mấy bác gái và chị gái đi tản bộ trong khu chung cư đang xúm vào nói chuyện gì đó sôi nổi cực kỳ. Vì thế tôi hỏi mẹ Đậu Đậu: “Có phải mấy ngày nay trong khu mình lại xảy ra chuyện gì kỳ lạ không?”
Mẹ Đậu Đậu nghe tôi hỏi thế thì nói với vẻ mặt thần bí: “Còn không phải sao, cậu nói cậu ấy, mấy ngày nay cũng không xuống lầu nên không biết trong khu mình đã xảy ra chuyện lớn rồi!”
“Chuyện lớn gì thế?” Tôi tò mò hỏi.
Mẹ Đậu Đậu vừa nói vừa kéo tôi ngồi xuống chiếc ghế ven đường: “Chính là chuyện của ba ngày trước, hôm đó đúng vào thứ hai, sáng sớm trong khu chung cư đã có mấy chiếc xe cảnh sát chạy tới, trong tòa F1 rầm rập chạy ra mấy chục người, nói là tổ chức bán hàng đa cấp. Cái lũ này giỏi! Nghe nói những người đó đều ở cùng một căn trong toà nhà, vậy mà lầu trên lầu dưới không có ai biết sao nhà đó tự dưng lại có nhiều người ở như vậy!”
“Vậy sau đó thì sao? Có nói những người này xử lý như thế nào không?” Tôi nóng lòng muốn biết đáp án nên hỏi.
“Tự cậu lên mạng tìm kiếm là sẽ biết, bây giờ ở trên mạng chỉ cần gõ tên khu chung cư của chúng ta thì sẽ ra chuyện này thôi!” Mẹ Đậu Đậu nói rồi dùng di động tìm kiếm cho tôi xem.
Tôi cầm di động của cô ấy xem, phát hiện tin tức trên mạng là do cảnh sát đăng, trên đó còn đính kèm không ít hình ảnh, bên trong không thiếu mấy kẻ già đầu mà không có não, đến tận lúc cảnh sát tới cửa mới biết được mình bị lừa. Đương nhiên còn có một ít thủ phạm chính và tòng phạm.
Nhìn mãi, tôi lại cảm thấy những người trong ảnh này sao lại hơi quen quen nhỉ? Tuy nói là bị bắt từ khu chung cư của chúng tôi, nhưng người ở lầu trên lầu dưới đều chưa từng gặp họ, tôi gặp ở đâu vậy chứ!
Tiếp theo, tôi thấy một gương mặt rất quen thuộc trong một tấm ảnh, đây không phải giám đốc Tiêu sao? Thì ra họ chuyển địa bàn từ Hải Tinh Hoa Viên đến khu chung cư của chúng tôi, nhưng cuối cùng vẫn bị cảnh sát nhân dân tóm trọn cả ổ! Có điều, tuy rằng gã đã bị bắt, nhưng có thể nhóm Bạch Kiện cũng không biết gã là thủ phạm chính giết Tô Dương!
Nghĩ đến đây, tôi lập tức dùng di động của mẹ Đậu Đậu gửi tấm hình kia cho mình, sau đó gửi đến WeChat của Bạch Kiện, cũng kèm câu giải thích: “Người này chính là giám đốc Tiêu!”
Bạch Kiện nhanh chóng đáp lại tôi hai chữ: “Đã nhận!”
Rốt cuộc một tuần sau vụ án này cũng có đột phá, vé xe bị ngâm nước thành cục kia được nhân viên kỹ thuật của Cục công an mở ra thành công, bên trong có thể nhìn thấy rõ số tàu và số ghế ngồi. Qua xác minh với bên đường sắt, chứng minh chủ nhân chiếc vé chính là Tô Dương.
Mà kết quả đối chiếu ADN cũng gần như có cùng một ngày, cũng chứng minh vợ chồng họ Tô và người chết có quan hệ huyết thống về mặt sinh học, nói cách khác, người chết chính là con trai Tô Dương của họ.
Ngay sau đó, các kênh truyền thông lớn bắt đầu đưa tin về chuyện Tô Dương tìm công việc, bị lừa gia nhập tổ chức bán hàng đa cấp, kết quả bị hại mất mạng. Cũng đồng thời, nhóm Bạch Kiện và toàn bộ các ngành liên quan của thành phố cùng hợp sức triển khai thực hiện càn quét bán hàng đa cấp, lần lượt giải cứu không ít người bị hại giống như Tô Dương.
Xong việc, Bạch Kiện còn cố ý mời chúng tôi ăn một bữa cơm, anh ta nói cũng may trước khi phát hiện ra “vụ án Tô Dương” đã bắt đầu thực hiện càn quét bán hàng đa cấp, bằng không bây giờ rất có thể từ trên xuống dưới đều cõng đá trên lưng, liên luỵ qua liên luỵ lại!
Tôi nghe thế thì xua tay: “Chúng ta có quan hệ gì? Anh còn phải vì chuyện này mà cảm ơn em à? Chỉ đáng tiếc cho Tô Dương kia, cha mẹ vất vả chu cấp cho tốt nghiệp đại học, cuộc sống tốt đẹp vừa mới bắt đầu, lại bị bán hàng đa cấp hại chết! Thật sự là chết không đáng!”
Lúc này chợt thấy vẻ mặt của Bạch Kiện đầy căm giận bất bình: “Các cậu biết chúng tôi lục soát trong nhà đám thủ phạm kia ra bao nhiêu tiền mặt không?”
Tôi nghe anh ta hỏi như vậy liền biết chắc là không ít, thế nhưng tôi không thể nào ngờ trong nhà một đám chủ mưu bán hàng đa cấp thế mà có thể lục soát được hàng chục triệu tiền mặt!?
Giờ tôi chỉ hy vọng cái vé2xe đừng bị dính nước quá nặng là được, bởi vì bây giờ đều là hệ thống dùng tên thật mua vé, cho nên chỉ cần có thể nhìn ra số tàu và chỗ ngồi trên vé xe, thì tra ra thân phận của Tô Dương không phải vấn đề!
Bên phía Bạch5Kiện hồi âm rất nhanh, đúng là trong quần jean thi thể mặc tìm được tờ giấy nhỏ mà tôi nói, nhưng thứ bên trong đã bị ngâm nước vo thành một cục, cần phải dùng phương tiện kỹ thuật mới có thể mở ra…
Lòng tôi nặng nề, xem ra tấm vé6xe kia đúng là bị nước ngâm hỏng rồi, nhưng ngẫm lại cũng phải, người cũng bị ngâm thành thế kia cơ mà? Huống chi là một tờ giấy.
Tuy nhiên Bạch Kiện cũng đồng thời nói với tôi, hai ngày nay Cục công an thành phố cũng nhận được hai lượt báo5án. Đầu tiên là một đôi vợ chồng họ Tô ở Tứ Xuyên, họ nói con trai mình tới địa phương nhận việc làm, nhưng đã mất liên lạc mấy ngày nay, hơn nữa cuộc điện thoại cuối cùng gọi về lại là nói với họ về sau đừng chuyển tiền cho3cậu ta nữa, nên họ rất lo lắng, có phải con trai bị người xấu bắt cóc hay không?
Tôi vừa nghe là họ Tô thì biết chắc chắn là cha mẹ của Tô Dương tìm tới. Vì thế vội hỏi Bạch Kiện: “Người báo án thứ hai thì sao? Cũng là về Tô Dương ư?”
Bạch Kiện nói qua điện thoại với tôi: “Đúng vậy, có một người tên Vương Hải Sơn gọi điện thoại báo cảnh sát nói, bạn học đại học của cậu ta là Tô Dương rất có thể bị dính vào một tổ chức bán hàng đa cấp ở thành phố này, hơn nữa đã mấy ngày nay cậu ta đều không liên hệ được với Tô Dương!”
“Vậy còn chờ cái gì? Để họ đều đến nhận xác chứ? Như vậy không phải có thể xác định thân phận người chết sao?” Tôi sốt ruột nói.
Tuy nhiên Bạch Kiện lại nói cho tôi biết, vì thi thể bị trương quá nghiêm trọng, căn bản là không thể tiến hành nhận xác, hiện giờ chỉ có thể làm xét nghiệm ADN, nhưng cần tới mấy ngày mới có kết quả. Mà bộ phận kỹ thuật của họ cũng đang tích cực xử lý tấm vé xe bị ngâm nước kia, hy vọng cả hai bên đều có tin tốt gửi lại!
Tôi nghe xong trong lòng không biết sao lại thấy khó chịu, có lẽ xác nhận được thân phận của thi thể đối với cảnh sát mà nói là một tin tốt, nhưng mà đối với người nhà và bạn bè của người chết, chắc chắn chẳng phải tin tốt đẹp gì…
Mấy ngày nay, bởi vì vẫn luôn ru rú trong nhà chờ tin tức nên tôi có hơi lơ là với Kim Bảo, tối hôm nay thật sự không muốn ở lì trong nhà nữa, tôi bèn cùng Đinh Nhất dắt Kim Bảo đến công viên trong khu chung cư chơi một chốc.
Kết quả chúng tôi mới vừa đến đã nhìn thấy mẹ Đậu Đậu và Đậu Đậu cũng ở đấy. Mẹ Đậu Đậu thấy tôi thì cười nói: “Chao ôi, rốt cuộc đã chịu xuống lầu rồi? Tôi còn tưởng cậu muốn núp trong nhà một tháng luôn!”
Tôi hơi ngại: “Là do mấy hôm trước có chút việc, tôi vẫn luôn ở nhà chờ tin của một người bạn, nào có tâm tư ra ngoài đi lại chứ!”
Ngay lúc tôi và mẹ Đậu Đậu đang trò chuyện, chợt thấy mấy bác gái và chị gái đi tản bộ trong khu chung cư đang xúm vào nói chuyện gì đó sôi nổi cực kỳ. Vì thế tôi hỏi mẹ Đậu Đậu: “Có phải mấy ngày nay trong khu mình lại xảy ra chuyện gì kỳ lạ không?”
Mẹ Đậu Đậu nghe tôi hỏi thế thì nói với vẻ mặt thần bí: “Còn không phải sao, cậu nói cậu ấy, mấy ngày nay cũng không xuống lầu nên không biết trong khu mình đã xảy ra chuyện lớn rồi!”
“Chuyện lớn gì thế?” Tôi tò mò hỏi.
Mẹ Đậu Đậu vừa nói vừa kéo tôi ngồi xuống chiếc ghế ven đường: “Chính là chuyện của ba ngày trước, hôm đó đúng vào thứ hai, sáng sớm trong khu chung cư đã có mấy chiếc xe cảnh sát chạy tới, trong tòa F1 rầm rập chạy ra mấy chục người, nói là tổ chức bán hàng đa cấp. Cái lũ này giỏi! Nghe nói những người đó đều ở cùng một căn trong toà nhà, vậy mà lầu trên lầu dưới không có ai biết sao nhà đó tự dưng lại có nhiều người ở như vậy!”
“Vậy sau đó thì sao? Có nói những người này xử lý như thế nào không?” Tôi nóng lòng muốn biết đáp án nên hỏi.
“Tự cậu lên mạng tìm kiếm là sẽ biết, bây giờ ở trên mạng chỉ cần gõ tên khu chung cư của chúng ta thì sẽ ra chuyện này thôi!” Mẹ Đậu Đậu nói rồi dùng di động tìm kiếm cho tôi xem.
Tôi cầm di động của cô ấy xem, phát hiện tin tức trên mạng là do cảnh sát đăng, trên đó còn đính kèm không ít hình ảnh, bên trong không thiếu mấy kẻ già đầu mà không có não, đến tận lúc cảnh sát tới cửa mới biết được mình bị lừa. Đương nhiên còn có một ít thủ phạm chính và tòng phạm.
Nhìn mãi, tôi lại cảm thấy những người trong ảnh này sao lại hơi quen quen nhỉ? Tuy nói là bị bắt từ khu chung cư của chúng tôi, nhưng người ở lầu trên lầu dưới đều chưa từng gặp họ, tôi gặp ở đâu vậy chứ!
Tiếp theo, tôi thấy một gương mặt rất quen thuộc trong một tấm ảnh, đây không phải giám đốc Tiêu sao? Thì ra họ chuyển địa bàn từ Hải Tinh Hoa Viên đến khu chung cư của chúng tôi, nhưng cuối cùng vẫn bị cảnh sát nhân dân tóm trọn cả ổ! Có điều, tuy rằng gã đã bị bắt, nhưng có thể nhóm Bạch Kiện cũng không biết gã là thủ phạm chính giết Tô Dương!
Nghĩ đến đây, tôi lập tức dùng di động của mẹ Đậu Đậu gửi tấm hình kia cho mình, sau đó gửi đến WeChat của Bạch Kiện, cũng kèm câu giải thích: “Người này chính là giám đốc Tiêu!”
Bạch Kiện nhanh chóng đáp lại tôi hai chữ: “Đã nhận!”
Rốt cuộc một tuần sau vụ án này cũng có đột phá, vé xe bị ngâm nước thành cục kia được nhân viên kỹ thuật của Cục công an mở ra thành công, bên trong có thể nhìn thấy rõ số tàu và số ghế ngồi. Qua xác minh với bên đường sắt, chứng minh chủ nhân chiếc vé chính là Tô Dương.
Mà kết quả đối chiếu ADN cũng gần như có cùng một ngày, cũng chứng minh vợ chồng họ Tô và người chết có quan hệ huyết thống về mặt sinh học, nói cách khác, người chết chính là con trai Tô Dương của họ.
Ngay sau đó, các kênh truyền thông lớn bắt đầu đưa tin về chuyện Tô Dương tìm công việc, bị lừa gia nhập tổ chức bán hàng đa cấp, kết quả bị hại mất mạng. Cũng đồng thời, nhóm Bạch Kiện và toàn bộ các ngành liên quan của thành phố cùng hợp sức triển khai thực hiện càn quét bán hàng đa cấp, lần lượt giải cứu không ít người bị hại giống như Tô Dương.
Xong việc, Bạch Kiện còn cố ý mời chúng tôi ăn một bữa cơm, anh ta nói cũng may trước khi phát hiện ra “vụ án Tô Dương” đã bắt đầu thực hiện càn quét bán hàng đa cấp, bằng không bây giờ rất có thể từ trên xuống dưới đều cõng đá trên lưng, liên luỵ qua liên luỵ lại!
Tôi nghe thế thì xua tay: “Chúng ta có quan hệ gì? Anh còn phải vì chuyện này mà cảm ơn em à? Chỉ đáng tiếc cho Tô Dương kia, cha mẹ vất vả chu cấp cho tốt nghiệp đại học, cuộc sống tốt đẹp vừa mới bắt đầu, lại bị bán hàng đa cấp hại chết! Thật sự là chết không đáng!”
Lúc này chợt thấy vẻ mặt của Bạch Kiện đầy căm giận bất bình: “Các cậu biết chúng tôi lục soát trong nhà đám thủ phạm kia ra bao nhiêu tiền mặt không?”
Tôi nghe anh ta hỏi như vậy liền biết chắc là không ít, thế nhưng tôi không thể nào ngờ trong nhà một đám chủ mưu bán hàng đa cấp thế mà có thể lục soát được hàng chục triệu tiền mặt!?
/1940
|