Tôi mở tập tài liệu ra xem, bên trong ngoài mấy tờ A4 còn có một bức ảnh không được rõ lắm. Ảnh chụp một người phụ nữ nằm nghiêng, trang phục không giống người hiện đại.
“Đây là ai thế ạ? Từ Hi Thái hậu ạ? Còn rất đẹp nữa!” Tôi nói đùa.
Chú Lê trợn mắt với tôi: “Đọc tài liệu cho kỹ đi…”
Tôi trề môi, lúc này mới đọc cẩn thận.
Chị Bạch có một người bạn làm ăn tên Lưu Thắng Lợi, được xem là một trong những phú hào ngầm ở Trung Quốc. Thú vui lớn nhất của ông ta là sưu tầm tranh chữ cổ, tuy không so sánh được với viện bảo tàng, nhưng giá trị tranh trong nhà ông ta cũng rất lớn.
Nửa năm trước, ông ta bị một người Đài Loan lừa đảo, mua một xác ướp nữ được bảo tồn hoàn hảo từ thời nhà Thanh. Nhan sắc cỗ nữ thi này tuyệt đẹp, không hề có dấu hiệu thối rửa, trông giống như mỹ nữ Trung Quốc đang ngủ say.
Trang phục người phụ nữ này mặc rất đẹp, chắc thân phận trước khi chết khá cao. Điều khiến người ta bất ngờ hơn là, đôi khi cái xác sẽ tỏa ra mùi thơm, rất giống “Hương phi” trong truyền thuyết.
Lưu Thắng Lợi vừa thấy đã mê mẩn, đồng ý mua cỗ hương thi này ngay. Đương nhiên, ông ta cũng tìm hiểu lai lịch của nữ thi, dù sao thân phận của người này mới là thứ giá trị nhất.
Người Đài Loan kia nói, ông ta có đầu tư vào một khu đất ở vùng Đông Bắc, khai quật được khi động thổ. Vị trí ở đó hoang vắng, nên xác định sẽ xây khu biệt thự cao cấp.
Người Đài Loan này là một trong những nhà đầu tư tham gia lễ cắt băng khởi công hôm đó. Đến chiều, trong lúc đào móng, các công nhân đột nhiên đào được một thứ kỳ lạ.
Dù chỉ lộ ra một góc, nhưng trông nó rất giống quan tài đá. Một công nhân to gan lấy xẻng đập xuống quan tài đá, một dòng máu loãng chảy ra…
Công nhân thấy thế thì hoảng sợ bỏ chạy, cảnh tượng rất hỗn loạn. Nhưng người Đài Loan cũng có mắt nhìn, ông ta phát hiện có vật quý!
Thế là một mặt tung tin nói thứ này nguy hiểm thế nào, phải đưa ngay ra khỏi công trường. Một mặt nhanh chóng thuê xe tải lớn chuyển quan tài đó đến nhà của mình ở ngoại ô.
Vì để che mắt, ông ta nói rằng đây là quan tài của tổ tiên mình, chờ tìm được nơi phong thủy tốt sẽ an táng lại.
Người Đài Loan biết dịch chảy ra từ trong quan tài là chất chống phân hủy, nếu không nhanh chóng mở quan tài, đưa những đồ vật bên trong ra, sẽ chẳng khác gì công dã tràng. Thế là ông ta mua tủ lạnh chuyên giữ đông thi thể ngay trong đêm đó, còn chi rất nhiều tiền mời chuyên gia xử lý thi thể từ Thái Lan sang, khi đã chuẩn bị xong thì mở quan tài lấy bảo vật.
Lúc đầu người Đài Loan cho là ít nhiều gì trong đó cũng có đồ tùy táng đáng giá, dù chỉ có xác khô cũng được. Hiện nay có không ít đại gia ở nước ngoài thích sưu tầm mấy xác ướp cổ kiểu này, bán thây khô cho họ cũng được món hời!
Sau khi đã chuẩn bị sẵn sàng, người Đài Loan dẫn hai đàn em cùng với người Thái Lan kia mở quan tài ra.
Bên trong không khác dự đoán của ông ta mấy, thứ bị phá vỡ là vách bên ngoài, ở trong là quan tài bằng gỗ Lim hoàn hảo không hề bị tổn hại, ngay cả màu sơn vẫn còn đẹp như mới.
Điều này khiến người Đài Loan không khỏi mừng rỡ, chỉ riêng giá bán quan tài gỗ Lim này cũng đủ rồi, nếu như còn thứ gì đáng tiền bên trong, thì ông ta có thể xin nghỉ hưu sớm rồi!
Kết quả khi mở quan tài ra, ai nấy đều choáng váng. Trong quan tài gỗ Lim, chỉ có một cô gái mặc trang phục người Bát Kỳ nằm im lặng. Điều khiến mọi người ngạc nhiên hơn là, gương mặt của cô ấy giống hệt người sống, chỉ khác là mặt hơi tái nhợt không có chút máu nào thôi.
Người Đài Loan tìm trong quan tài cả buổi, nhưng trừ cỗ nữ thi này và trang phục cô mặc, thì không còn vật bồi táng nào khác.
Bỗng nhiên họ ngửi thấy một mùi thơm kỳ lạ, mọi người nhìn nhau không hiểu nó từ đâu tới.
Cuối cùng, người Thái Lan kia cúi đầu xuống ngửi thử, rồi vỗ trán nói: “Đây là một bộ xác thơm!”
Người Đài Loan hiểu ngay, thứ có giá trị nhất trong quan tài không phải thứ gì khác, mà là khối xác thơm từ triều Thanh được bảo tồn hoàn hảo này. Nghĩ đến đây, ông ta cùng hai đàn em đưa xác ướp cổ ra khỏi quan tài, chuyển đến tủ lạnh đã chuẩn bị trước. Ông ta sợ nếu thi thể tiếp xúc lâu với không khí sẽ nhanh chóng bị thối rửa.
Không lâu sau, người Đài Loan bán quan tài gỗ Lim trước, ông ta tham lam cho rằng tách hai thứ ra sẽ bán được nhiều tiền hơn, nhưng không ngờ bán quan tài rồi, nữ thi kia lại không có người mua.
Vì những năm gần đây xuất hiện rất nhiều đồ cổ, có khá nhiều người sưu tầm đã bị lừa. Hơn nữa ngoại trừ quần áo trên người thể hiện có từ đời nhà Thanh, thì thi thể trông cũng chỉ như mới chết được vài ngày.
Hơn nữa, ông ta đã bán quan tài gỗ Lim kia mất, nên chẳng còn gì chứng minh được đây là một xác ướp lâu năm. Lúc này người Đài Loan mới hối hận, nhưng không nghĩ ra được cách gì, chỉ đành cố gắng tìm người thu mua đến xem. Thế nhưng nào có ai chịu tin đây là xác ướp từ thời nhà Thanh chứ, mãi đến khi ông ta gặp Lưu Thắng Lợi…
Lưu Thắng Lợi cũng không giống những nhà sưu tầm khác, ông ta có nghiên cứu về lịch sử Trung Quốc, đặc biệt là thời kỳ cận đại. Khi nhìn thấy phục sức của người Bát Kỳ trên thi thể, ông ta đã chắc chắn nữ thi này không phải người bình thường.
Bởi vì y phục cô ấy mặc không phải dân thường được dùng! Đây là triều phục, chắc chắn người phụ nữ này có quan hệ với hoàng tộc Mãn Thanh.
Bất luận nữ thi này có phải thật hay không, nhưng hai chuỗi hạt trên người, một là san hô đỏ, một là hổ phách, có thể khẳng định đây không phải đồ hạ táng của phu nhân quan viên bình thường.
Thêm nữa, hai bên tay áo cô gái đều được thêu hình rồng bằng chỉ vàng, chứng tỏ ít nhất cô gái này cũng phải là Phúc Tấn của Hoàng tử. Còn đầu đội kim quan, hai tầng khắc vàng, bên trên khảm sáu viên đông châu, mười hai viên trân châu, còn có một số trang sức bằng ngọc lục bảo đỏ quý giá.
Dù bây giờ nhìn đỉnh quan có hơi tối tăm, nhưng Lưu Thắng Lợi biết, nhất định nó đã tỏa sáng lấp lánh khi mới mở quan tài, vì tiếp xúc với không khí ẩm mới bị ăn mòn như thế.
Còn mùi hương trên thi thể này, khiến ông ta tự hỏi không biết đây có phải là Hương phi năm đó? Dù sao giới khảo cổ cũng đã nghiên cứu nhiều năm, nhưng vẫn chẳng tìm được bất kỳ thông tin gì về việc mộ táng Hương Phi.
“Đây là ai thế ạ? Từ Hi Thái hậu ạ? Còn rất đẹp nữa!” Tôi nói đùa.
Chú Lê trợn mắt với tôi: “Đọc tài liệu cho kỹ đi…”
Tôi trề môi, lúc này mới đọc cẩn thận.
Chị Bạch có một người bạn làm ăn tên Lưu Thắng Lợi, được xem là một trong những phú hào ngầm ở Trung Quốc. Thú vui lớn nhất của ông ta là sưu tầm tranh chữ cổ, tuy không so sánh được với viện bảo tàng, nhưng giá trị tranh trong nhà ông ta cũng rất lớn.
Nửa năm trước, ông ta bị một người Đài Loan lừa đảo, mua một xác ướp nữ được bảo tồn hoàn hảo từ thời nhà Thanh. Nhan sắc cỗ nữ thi này tuyệt đẹp, không hề có dấu hiệu thối rửa, trông giống như mỹ nữ Trung Quốc đang ngủ say.
Trang phục người phụ nữ này mặc rất đẹp, chắc thân phận trước khi chết khá cao. Điều khiến người ta bất ngờ hơn là, đôi khi cái xác sẽ tỏa ra mùi thơm, rất giống “Hương phi” trong truyền thuyết.
Lưu Thắng Lợi vừa thấy đã mê mẩn, đồng ý mua cỗ hương thi này ngay. Đương nhiên, ông ta cũng tìm hiểu lai lịch của nữ thi, dù sao thân phận của người này mới là thứ giá trị nhất.
Người Đài Loan kia nói, ông ta có đầu tư vào một khu đất ở vùng Đông Bắc, khai quật được khi động thổ. Vị trí ở đó hoang vắng, nên xác định sẽ xây khu biệt thự cao cấp.
Người Đài Loan này là một trong những nhà đầu tư tham gia lễ cắt băng khởi công hôm đó. Đến chiều, trong lúc đào móng, các công nhân đột nhiên đào được một thứ kỳ lạ.
Dù chỉ lộ ra một góc, nhưng trông nó rất giống quan tài đá. Một công nhân to gan lấy xẻng đập xuống quan tài đá, một dòng máu loãng chảy ra…
Công nhân thấy thế thì hoảng sợ bỏ chạy, cảnh tượng rất hỗn loạn. Nhưng người Đài Loan cũng có mắt nhìn, ông ta phát hiện có vật quý!
Thế là một mặt tung tin nói thứ này nguy hiểm thế nào, phải đưa ngay ra khỏi công trường. Một mặt nhanh chóng thuê xe tải lớn chuyển quan tài đó đến nhà của mình ở ngoại ô.
Vì để che mắt, ông ta nói rằng đây là quan tài của tổ tiên mình, chờ tìm được nơi phong thủy tốt sẽ an táng lại.
Người Đài Loan biết dịch chảy ra từ trong quan tài là chất chống phân hủy, nếu không nhanh chóng mở quan tài, đưa những đồ vật bên trong ra, sẽ chẳng khác gì công dã tràng. Thế là ông ta mua tủ lạnh chuyên giữ đông thi thể ngay trong đêm đó, còn chi rất nhiều tiền mời chuyên gia xử lý thi thể từ Thái Lan sang, khi đã chuẩn bị xong thì mở quan tài lấy bảo vật.
Lúc đầu người Đài Loan cho là ít nhiều gì trong đó cũng có đồ tùy táng đáng giá, dù chỉ có xác khô cũng được. Hiện nay có không ít đại gia ở nước ngoài thích sưu tầm mấy xác ướp cổ kiểu này, bán thây khô cho họ cũng được món hời!
Sau khi đã chuẩn bị sẵn sàng, người Đài Loan dẫn hai đàn em cùng với người Thái Lan kia mở quan tài ra.
Bên trong không khác dự đoán của ông ta mấy, thứ bị phá vỡ là vách bên ngoài, ở trong là quan tài bằng gỗ Lim hoàn hảo không hề bị tổn hại, ngay cả màu sơn vẫn còn đẹp như mới.
Điều này khiến người Đài Loan không khỏi mừng rỡ, chỉ riêng giá bán quan tài gỗ Lim này cũng đủ rồi, nếu như còn thứ gì đáng tiền bên trong, thì ông ta có thể xin nghỉ hưu sớm rồi!
Kết quả khi mở quan tài ra, ai nấy đều choáng váng. Trong quan tài gỗ Lim, chỉ có một cô gái mặc trang phục người Bát Kỳ nằm im lặng. Điều khiến mọi người ngạc nhiên hơn là, gương mặt của cô ấy giống hệt người sống, chỉ khác là mặt hơi tái nhợt không có chút máu nào thôi.
Người Đài Loan tìm trong quan tài cả buổi, nhưng trừ cỗ nữ thi này và trang phục cô mặc, thì không còn vật bồi táng nào khác.
Bỗng nhiên họ ngửi thấy một mùi thơm kỳ lạ, mọi người nhìn nhau không hiểu nó từ đâu tới.
Cuối cùng, người Thái Lan kia cúi đầu xuống ngửi thử, rồi vỗ trán nói: “Đây là một bộ xác thơm!”
Người Đài Loan hiểu ngay, thứ có giá trị nhất trong quan tài không phải thứ gì khác, mà là khối xác thơm từ triều Thanh được bảo tồn hoàn hảo này. Nghĩ đến đây, ông ta cùng hai đàn em đưa xác ướp cổ ra khỏi quan tài, chuyển đến tủ lạnh đã chuẩn bị trước. Ông ta sợ nếu thi thể tiếp xúc lâu với không khí sẽ nhanh chóng bị thối rửa.
Không lâu sau, người Đài Loan bán quan tài gỗ Lim trước, ông ta tham lam cho rằng tách hai thứ ra sẽ bán được nhiều tiền hơn, nhưng không ngờ bán quan tài rồi, nữ thi kia lại không có người mua.
Vì những năm gần đây xuất hiện rất nhiều đồ cổ, có khá nhiều người sưu tầm đã bị lừa. Hơn nữa ngoại trừ quần áo trên người thể hiện có từ đời nhà Thanh, thì thi thể trông cũng chỉ như mới chết được vài ngày.
Hơn nữa, ông ta đã bán quan tài gỗ Lim kia mất, nên chẳng còn gì chứng minh được đây là một xác ướp lâu năm. Lúc này người Đài Loan mới hối hận, nhưng không nghĩ ra được cách gì, chỉ đành cố gắng tìm người thu mua đến xem. Thế nhưng nào có ai chịu tin đây là xác ướp từ thời nhà Thanh chứ, mãi đến khi ông ta gặp Lưu Thắng Lợi…
Lưu Thắng Lợi cũng không giống những nhà sưu tầm khác, ông ta có nghiên cứu về lịch sử Trung Quốc, đặc biệt là thời kỳ cận đại. Khi nhìn thấy phục sức của người Bát Kỳ trên thi thể, ông ta đã chắc chắn nữ thi này không phải người bình thường.
Bởi vì y phục cô ấy mặc không phải dân thường được dùng! Đây là triều phục, chắc chắn người phụ nữ này có quan hệ với hoàng tộc Mãn Thanh.
Bất luận nữ thi này có phải thật hay không, nhưng hai chuỗi hạt trên người, một là san hô đỏ, một là hổ phách, có thể khẳng định đây không phải đồ hạ táng của phu nhân quan viên bình thường.
Thêm nữa, hai bên tay áo cô gái đều được thêu hình rồng bằng chỉ vàng, chứng tỏ ít nhất cô gái này cũng phải là Phúc Tấn của Hoàng tử. Còn đầu đội kim quan, hai tầng khắc vàng, bên trên khảm sáu viên đông châu, mười hai viên trân châu, còn có một số trang sức bằng ngọc lục bảo đỏ quý giá.
Dù bây giờ nhìn đỉnh quan có hơi tối tăm, nhưng Lưu Thắng Lợi biết, nhất định nó đã tỏa sáng lấp lánh khi mới mở quan tài, vì tiếp xúc với không khí ẩm mới bị ăn mòn như thế.
Còn mùi hương trên thi thể này, khiến ông ta tự hỏi không biết đây có phải là Hương phi năm đó? Dù sao giới khảo cổ cũng đã nghiên cứu nhiều năm, nhưng vẫn chẳng tìm được bất kỳ thông tin gì về việc mộ táng Hương Phi.
/1940
|