Tô Niên Niên buồn bực không vui quay vào, trong thấo thoáng, cô cảm nhận có ánh nhìn sắc lạnh đang dõi theo cô.
Cô ngước mắt nhìn về phía đó, Cố Tử Thần đứng ở trước bậc thềm nhà cậu, Đại Viên gần gũi quấn quanh chân cậu, Bao Bao ở hàng rào bên này nhìn về phía bọn họ, không ngừng kêu meo meo.
Không biết vì sao, trong lòng cô tự nhiên chột dạ, bản năng sợ hãi né tránh ánh mắt của Cố Tử Thần .
Cô đi đến, bế Bao Bao lên, chuẩn bị cứ thế đi vào nhà.
“ Tô Niên Niên , cảm giác có bạn trai rất tuyệt phải không, vì cô mà đánh nhau, đưa cô về nhà, có phải cô vui sướng lắm không?” giọng nói lạnh băng của Cố Tử Thần , mang đầy âm điệu chế giễu.
Tô Niên Niên không hiểu hôm qua cậu vẫn bình thường, thái độ hôm nay đối với cô tại sao lại biến thành như thế. Cô nghiến răng: “ Cậu ấy không phải bạn trai của tôi, anh đừng nói linh tinh!”
“ Ồ, thế thì chính là dự bị rồi.” Cố Tử Thần lại tiếp tục độc mồm.
Tô Niên Niên bực tức: “ tôi với Đường Dư là bạn thân, anh em tốt, anh không hiểu thì đừng nói linh tinh, còn nữa, Cố Tử Thần , tôi yêu ai là việc của tôi, anh cần gì phải nói ám chỉ như thế, việc của tôi không cần anh quan tâm!”
Cố Tử Thần cười khẩy một tiếng: “ Trên thế giới này làm gì có tình bạn nam nữ trong sáng chứ, Tô Niên Niên , cô bây giờ mới ngốc hay là ngốc sẵn thế?”
Gió đêm hơi lạnh, Tô Niên Niên cảm thấy lời của anh ta nói giống như lưỡi sao sắc đâm vào người cô vậy.
Trước đây dù cho là lời đồn đại gì đó, hoặc là ánh mắt không thiện cảm của người khác, cô cũng chẳng quan tâm, tại vì cô vốn dĩ không để ý.
Nhưng bây giờ, cuối cùng cô cũng được chiêm nghiệm cảm giác khó chịu đó.
Tại vì thích, cho nên để ý.
Cho nên sẽ đau khổ.
Cô hít thở một hơi thật sâu, cảm thấy nếu như tiếp tục như thế, cô sẽ cãi nhau với Cố Tử Thần mất, thế là nói: “ Tôi về nhà ngủ đây, tạm biệt.”
“ Cô không sang phụ đạo à?” Cố Tử Thần cau mày.
Đại Viên hình như cảm nhận được tâm trạng không vui của chủ nhân, chiếc miệng nhỏ xinh sủa hai tiếng “ gâu gâu”, trong đêm tối tĩnh mịch hết sức đột ngột.
“ Tôi không thoải mái, xin nghỉ một hôm, bye bye.” Tô Niên Niên chẳng buồn ngoảnh đầu đi thẳng về nhà, yết hầu Cố Tử Thần khẽ động, vốn dĩ định nói mấy lời giữ lại, nhưng cuối cùng vẫn không bật ra được.
Cậu là người không biết biểu đạt tình cảm của mình, có lẽ cậu ở phương diện khác rất xuất sắc, nhưng ở trước mặt người con gái mình thích, cậu cũng có lúc bối rối không biết làm thế nào.
Về đến nhà, Trần Nguyên nhìn dáng vẻ bực tức của cô, tò mò hòi: “ Niên Niên, em không sao chứ? Sao sắc mặt lại khó coi thế?”
Tô Niên Niên nghiến răng: “ Đều là tên thần kinh Cố Tử Thần đó, cứ nói Đường Dư là bạn trai của em! Nói chuyện lúc nào cũng châm chọc, em chẳng động đến anh ta, anh ta còn nói em ngốc.........” Nhớ lại những lời nói vừa nãy của Cố Tử Thần cô càng cảm thấy chua xót.
Trần Nguyên chớp chớp mắt, đưa cho Tô Niên Niên một hộp sữa chua, đồng thời hỏi cô: “ Anh phát hiện em và Tử Thần hai người đúng là thích oan gia mà, Niên Niên, em để ý cậu ấy như thế, có phải thích Cố Tử Thần không?”
“ Em đương nhiên thích anh ta rồi!” Tô Niên Niên buột miệng nói ra lời mình giữ trong lòng, nhưng ngay sau đó ý thức được có gì đó sai sai, vội vàng che mồm lại.
Nhưng Trần Nguyên đã nghe thấy rõ mồn một rồi.
Tô Niên Niên tìm lí do rồi vội vàng đi về phòng mình, Trần Nguyên đứng ở đó, thở dài một tiếng.
Thực ra cậu đã đoán ra từ lâu rồi, có lẽ Tô Niên Niên không nhận ra, nhưng ánh mắt cô nhìn Cố Tử Thần , sớm đã lộ ra tất cả.
Nhưng cậu cũng không biết, Tô Niên Niên thích Cố Tử Thần , có phải là chuyện tốt không.