#BooMew
Tư Khả Minh hiểu rõ, nếu chuyện này ông không giải quyết êm đẹp thì con tiện nhân Tư Noãn Nõan kia nhất định sẽ làm lớn chuyện...
Trả tiền để mua cổ phần cũng ổn, chín trăm triệu cũng quá rẻ nhưng mà... nhưng hai ngày thì quá nhiều... xoay sở vốn đâu cho kịp.
Tư Khả Minh nhu nhu thái dương suy nghĩ.
Tuyết Sương Anh mặc kệ cơn đau của bản thân, bà hung hăng đập đồ xuống.
" Xoảng... xoảng... xoảng... " vang lên liên tục.
" Ông không được cho tiền con tiện nhân đó, không được cho nó... "
Tư Khả Minh nhíu chặt mày nói.
" Bà câm miệng đi, không biết thì đừng nói gì. "
Hiện tại... phải nhanh chóng kiếm cho ra tiền đây.
- --------------
Bước ra khỏi Tư Gia, Tư Noãn Noãn thở nhẹ ra một hơi, không nhanh không chậm nói.
" Cảm ơn hai anh nhiều! " một mình cô cũng có thể đối phó chỉ là... có một vài thứ không thể không cẩn thận như xưa.
Phỉ Vô Dư nhìn Tư Noãn Noãn một lúc lâu hỏi.
" Noãn Noãn sau khi nhận được tiền sẽ đi thật sao? "
Tư Noãn Noãn gật đầu nói.
" Vâng ạ! Em nghĩ nên rời khỏi nơi này thôi, dù sao ở đây toàn là những đau buồn không thể vơi đi ngay. "
" Anh đi cùng có được không? "
Phỉ Vô Dư nói xong, Tư Noãn Noãn nhướng mày kinh ngạc hỏi.
" Anh đang nói đùa sao? "
" Không có! "
" A!? "
" Anh nghĩ... anh nghĩ muốn đi cùng với em để có thể dễ dàng chăm sóc em. "
" Nhưng... "
" Noãn Noãn, cho dù em có chấp nhận anh hay không anh không quan tâm, chỉ cần em có thể chấp nhận anh đứng bên cạnh em, làm một người bạn cũng được... anh chịu được. "
Tư Noãn Noãn im lặng nhìn Phỉ Vô Dư, môi cô câu lên cười khổ.
" Em xứng đáng sao? "
" Em... "
" Vô Dư, anh biết đó em không thể yêu thêm bất kỳ ai dù có quên đi anh ta thì vết thương trong lòng không thể nào vơi đi. "
" Anh không quan tâm... chỉ cần em đồng ý... là được. " cho dù với một tư cách là người bạn anh cũng có thể chấp nhận... Phỉ Vô Dư nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn đợi câu trả lời.
Khi mà Tư Noãn Noãn đang định trả lời, thì người đàn ông luôn trầm mặt lên tiếng nói.
" Tư tiểu thư muốn rời đi? "
" Ừ! "
" Vậy Tư tiểu thư sẽ đi đâu? "
" A!? "
" bOSS tôi, anh ta hỏi. "
Tư Noãn Noãn nhớ đến Hoa Tử Khiêm, tuy kí ức không quá rõ nhưng cô cũng nhớ có một người gương mặt tinh tế ngồi trò chuyện với cô hôm đấy, môi cô câu lên cười nhẹ nhàng nhìn người đàn ông trước mặt nói.
" Đi một nơi mà trồng nhiều hoa mà tôi cùng với anh ấy gặp. "
Đất nước của loài hoa chỉ có thể là...
- ------------
Lê Thị.
" Boss... "
" Huỳnh Lập Thành vẫn không định đến đây đón con gái cưng của ông sao? " Lê Bá Sâm đầu cúi không ngẩng hỏi.
" Ông ta vẫn chưa phản hồi... " Lý Khê nhíu mày nói.
Lê Bá Sâm cười như không cười nói.
" Cứ đợi xem ông ta sẽ tàn nhẫn hơn chúng ta hay chúng ta tàn nhẫn hơn. "
" Boss... "
" Cứ chặt tay tiếp cánh tay của cô ta... "
" Vâng... "
Lê Bá Sâm ngồi ngay vị trí cũ, bàn làm việc cũng ở vị trí cũ chỉ là... anh nhìn chằm chằm vào cái bàn bỏ trống bên đó, môi câu lên cười khổ...
Vị trí này anh vẫn để dành cho cô...
- ------------------------
Bão 7/7 chương.
Tư Khả Minh hiểu rõ, nếu chuyện này ông không giải quyết êm đẹp thì con tiện nhân Tư Noãn Nõan kia nhất định sẽ làm lớn chuyện...
Trả tiền để mua cổ phần cũng ổn, chín trăm triệu cũng quá rẻ nhưng mà... nhưng hai ngày thì quá nhiều... xoay sở vốn đâu cho kịp.
Tư Khả Minh nhu nhu thái dương suy nghĩ.
Tuyết Sương Anh mặc kệ cơn đau của bản thân, bà hung hăng đập đồ xuống.
" Xoảng... xoảng... xoảng... " vang lên liên tục.
" Ông không được cho tiền con tiện nhân đó, không được cho nó... "
Tư Khả Minh nhíu chặt mày nói.
" Bà câm miệng đi, không biết thì đừng nói gì. "
Hiện tại... phải nhanh chóng kiếm cho ra tiền đây.
- --------------
Bước ra khỏi Tư Gia, Tư Noãn Noãn thở nhẹ ra một hơi, không nhanh không chậm nói.
" Cảm ơn hai anh nhiều! " một mình cô cũng có thể đối phó chỉ là... có một vài thứ không thể không cẩn thận như xưa.
Phỉ Vô Dư nhìn Tư Noãn Noãn một lúc lâu hỏi.
" Noãn Noãn sau khi nhận được tiền sẽ đi thật sao? "
Tư Noãn Noãn gật đầu nói.
" Vâng ạ! Em nghĩ nên rời khỏi nơi này thôi, dù sao ở đây toàn là những đau buồn không thể vơi đi ngay. "
" Anh đi cùng có được không? "
Phỉ Vô Dư nói xong, Tư Noãn Noãn nhướng mày kinh ngạc hỏi.
" Anh đang nói đùa sao? "
" Không có! "
" A!? "
" Anh nghĩ... anh nghĩ muốn đi cùng với em để có thể dễ dàng chăm sóc em. "
" Nhưng... "
" Noãn Noãn, cho dù em có chấp nhận anh hay không anh không quan tâm, chỉ cần em có thể chấp nhận anh đứng bên cạnh em, làm một người bạn cũng được... anh chịu được. "
Tư Noãn Noãn im lặng nhìn Phỉ Vô Dư, môi cô câu lên cười khổ.
" Em xứng đáng sao? "
" Em... "
" Vô Dư, anh biết đó em không thể yêu thêm bất kỳ ai dù có quên đi anh ta thì vết thương trong lòng không thể nào vơi đi. "
" Anh không quan tâm... chỉ cần em đồng ý... là được. " cho dù với một tư cách là người bạn anh cũng có thể chấp nhận... Phỉ Vô Dư nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn đợi câu trả lời.
Khi mà Tư Noãn Noãn đang định trả lời, thì người đàn ông luôn trầm mặt lên tiếng nói.
" Tư tiểu thư muốn rời đi? "
" Ừ! "
" Vậy Tư tiểu thư sẽ đi đâu? "
" A!? "
" bOSS tôi, anh ta hỏi. "
Tư Noãn Noãn nhớ đến Hoa Tử Khiêm, tuy kí ức không quá rõ nhưng cô cũng nhớ có một người gương mặt tinh tế ngồi trò chuyện với cô hôm đấy, môi cô câu lên cười nhẹ nhàng nhìn người đàn ông trước mặt nói.
" Đi một nơi mà trồng nhiều hoa mà tôi cùng với anh ấy gặp. "
Đất nước của loài hoa chỉ có thể là...
- ------------
Lê Thị.
" Boss... "
" Huỳnh Lập Thành vẫn không định đến đây đón con gái cưng của ông sao? " Lê Bá Sâm đầu cúi không ngẩng hỏi.
" Ông ta vẫn chưa phản hồi... " Lý Khê nhíu mày nói.
Lê Bá Sâm cười như không cười nói.
" Cứ đợi xem ông ta sẽ tàn nhẫn hơn chúng ta hay chúng ta tàn nhẫn hơn. "
" Boss... "
" Cứ chặt tay tiếp cánh tay của cô ta... "
" Vâng... "
Lê Bá Sâm ngồi ngay vị trí cũ, bàn làm việc cũng ở vị trí cũ chỉ là... anh nhìn chằm chằm vào cái bàn bỏ trống bên đó, môi câu lên cười khổ...
Vị trí này anh vẫn để dành cho cô...
- ------------------------
Bão 7/7 chương.
/268
|