#BooMew
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương được Lê Bá Sâm đặt xuống ghế ngồi hai bên anh, môi anh nhếch lên cẩn thận chỉ hai cục thịt phát âm cho thật chính xác.
Lê Bá Sâm bận trăm công ngàn việc, nhưng giờ này anh bỏ ngang công việc mà cứ thế kiên nhẫn cẩn thận dạy hai cục thịt đọc chữ.
Hết dạy chữ cái này đến dạy chữ cái khác.
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương cẩn thận nhìn miệng của Lê Bá Sâm, cái miệng nho nhỏ của hai bé cũng cẩn thận đọc theo.
Tư Noãn Noãn tắm xong, thì chẳng thấy hai cục thịt ở đâu nữa, cô bước xuống hỏi mới hay hai cục thịt đã vào trong Thư Phòng của Lê Bá Sâm.
Tuy biết Lê Bá Sâm chắc chắn không làm gì hai cục thịt, nhưng cô vẫn không nhịn được lo lắng, sợ hai cục thịt quậy phá làm Lê Bá Sâm bực mình.
Tư Noãn Noãn bước đến trước cánh cửa, cô dừng lại, cảm giác lo lắng vẫn còn, cô cẩn thận mở cửa để không phát ra tiếng động.
Hình ảnh bên trong làm Tư Noãn Noãn hơi bất ngờ, cô hai mắt trừng to kinh ngạc khi thấy Lê Bá Sâm không những không khó chịu mà còn cẩn thận dạy hai cục thịt từng ti từng tí một.
Môi cô câu lên, lắc nhẹ đầu một cái, thầm nói chính cô suy nghĩ quá nhiều rồi.
Sau đấy nhanh chóng rời đi.
Khi Tư Noãn Noãn đóng cánh cửa, Lê Bá Sâm ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm cánh cửa môi anh câu lên.
Nhanh chóng cúi đầu dạy hai cục thịt tiếp.
Ba cha con ở trong thư phòng thật lâu, Tư Noãn Noãn hai mắt cố mở to ra nhưng rất nhanh liền khép lại, cô nhìn nhìn đồng hồ. Hiện tại đã gần mười một giờ rồi chứ ít đâu mà hai cục thịt còn chưa chịu về phòng.
Chính là cô cũng không thể đi đến Thư Phòng của Lê Bá Sâm đòi người a.
Tư Noãn hít một hơi sâu, thầm nói chắc Lê Bá Sâm cũng sẽ không để hai cục thịt thức khuya đi a.
Sau đấy, cô nhanh chóng chỉnh tư thế ngủ say.
Tầm gần mười hai giờ, khi hai cục thịt học đến ngủ say trong lòng của Lê Bá Sâm, Lê Bá Sâm mới cẩn thận nhẹ bước ra khỏi phòng, trên hai tay anh có ôm theo hai cục thịt to to tròn tròn lại ngắn ngắn.
Nhẹ nhàng đi vào phòng ngủ vốn là của anh thường ngày, môi anh câu lên nhìn người phụ nữ đang ngủ say không đề phòng gì kia, anh cẩn thận đặt hai cục thịt xuống chiếc giường đã cho người chuẩn bị lúc chiều, lại đặp chăn cho hai cục thịt nhìn nhìn hai bé một lúc anh mới đi về hướng chiếc giường lớn gần đó.
Lê Bá Sâm đứng đó ngắm Tư Noãn Noãn một lúc lâu, cũng không biết anh đang nghĩ gì mà cẩn thận bò lên giường.
Nhìn Lê Bá Sâm lúc này như một tên trộm làm chuyện xấu, anh cẩn thận bò lên, để không phát ra tiếng động, sau đấy lại nằm xuống bên cạnh cô.
Nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn ngủ say, Lê Bá Sâm lại không nhịn được mà nhích tới gần bên cô, đưa tay chen vào cổ của cô, môi anh câu lên mãi thôi.
Nhìn cô vẫn còn ngủ say trên vai anh, Lê Bá Sâm cũng xoay người đối diện cô, tay anh nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, nhắm chặt mắt ngủ say.
Sau mấy năm trôi qua, Lê Bá Sâm rốt cuộc cũng thỏa mãn mong ước được gần bên cận kề cô.
- ----
Sáng hôm sau.
Tư Noãn Noãn lờ mờ tỉnh dậy, cả đêm này cô ngủ rất ngon, hoàn toàn không bị giật mình tỉnh dậy. Ngủ ngon đến nỗi chính cô cũng hơi hơi nghi ngờ có phải hay không cô uống thuốc ngủ.
Hai mắt lim dim mở ra, Tư Noãn Noãn đang định giơ tay giơ chân để căng cơ thì bất chợt hai mắt còn buồn ngủ mà mở to ra.
Chuyện gì đang xảy ra đây?
Cô đang trong lồng ngực của... Lê Bá Sâm...
Tay chân cô bị người quấn chặt.
Tư Noãn Noãn nuốt một ngụm nước bọt, hai mắt nheo lại cắn mạnh vào vai của Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm đang ngủ ngon lành, thì bị cắn, mày anh cũng hơi hơi nhíu lại mà cúi đầu nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn đang dùng ánh mắt lóe ra lửa mà nhìn anh.
" Noãn Noãn... "
Môi Lê Bá Sâm nhếch lên gọi một tiếng.
Hình ảnh của Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm lúc này rất là thân mật, vì anh ôm chặt cô, như thể muốn khảm cô vào sâu trong da thịt mình.
Tư Noãn Noãn quát nhỏ.
" Lê Bá Sâm, anh còn không nhanh buông tôi ra. " giọng cô vô cùng nhỏ nhưng vẫn có thể cảm nhận được cô thật sự còn đang rất tức giận.
Lê Bá Sâm không buông, mà càng ôm chặt hơn nhỏ giọng gọi.
" Noãn Noãn à... "
" Kêu cái gì mà kêu, buông tôi ra. " Tư Noãn Noãn cố sức vùng vẫy, chính là vừa vùng vẫy xong hai mắt cô trừng to ra.
" Lê Bá Sâm! Anh... Anh là tên không biết xấu hổ. "
- --------------------
Bão 2/5 chương.
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương được Lê Bá Sâm đặt xuống ghế ngồi hai bên anh, môi anh nhếch lên cẩn thận chỉ hai cục thịt phát âm cho thật chính xác.
Lê Bá Sâm bận trăm công ngàn việc, nhưng giờ này anh bỏ ngang công việc mà cứ thế kiên nhẫn cẩn thận dạy hai cục thịt đọc chữ.
Hết dạy chữ cái này đến dạy chữ cái khác.
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương cẩn thận nhìn miệng của Lê Bá Sâm, cái miệng nho nhỏ của hai bé cũng cẩn thận đọc theo.
Tư Noãn Noãn tắm xong, thì chẳng thấy hai cục thịt ở đâu nữa, cô bước xuống hỏi mới hay hai cục thịt đã vào trong Thư Phòng của Lê Bá Sâm.
Tuy biết Lê Bá Sâm chắc chắn không làm gì hai cục thịt, nhưng cô vẫn không nhịn được lo lắng, sợ hai cục thịt quậy phá làm Lê Bá Sâm bực mình.
Tư Noãn Noãn bước đến trước cánh cửa, cô dừng lại, cảm giác lo lắng vẫn còn, cô cẩn thận mở cửa để không phát ra tiếng động.
Hình ảnh bên trong làm Tư Noãn Noãn hơi bất ngờ, cô hai mắt trừng to kinh ngạc khi thấy Lê Bá Sâm không những không khó chịu mà còn cẩn thận dạy hai cục thịt từng ti từng tí một.
Môi cô câu lên, lắc nhẹ đầu một cái, thầm nói chính cô suy nghĩ quá nhiều rồi.
Sau đấy nhanh chóng rời đi.
Khi Tư Noãn Noãn đóng cánh cửa, Lê Bá Sâm ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm cánh cửa môi anh câu lên.
Nhanh chóng cúi đầu dạy hai cục thịt tiếp.
Ba cha con ở trong thư phòng thật lâu, Tư Noãn Noãn hai mắt cố mở to ra nhưng rất nhanh liền khép lại, cô nhìn nhìn đồng hồ. Hiện tại đã gần mười một giờ rồi chứ ít đâu mà hai cục thịt còn chưa chịu về phòng.
Chính là cô cũng không thể đi đến Thư Phòng của Lê Bá Sâm đòi người a.
Tư Noãn hít một hơi sâu, thầm nói chắc Lê Bá Sâm cũng sẽ không để hai cục thịt thức khuya đi a.
Sau đấy, cô nhanh chóng chỉnh tư thế ngủ say.
Tầm gần mười hai giờ, khi hai cục thịt học đến ngủ say trong lòng của Lê Bá Sâm, Lê Bá Sâm mới cẩn thận nhẹ bước ra khỏi phòng, trên hai tay anh có ôm theo hai cục thịt to to tròn tròn lại ngắn ngắn.
Nhẹ nhàng đi vào phòng ngủ vốn là của anh thường ngày, môi anh câu lên nhìn người phụ nữ đang ngủ say không đề phòng gì kia, anh cẩn thận đặt hai cục thịt xuống chiếc giường đã cho người chuẩn bị lúc chiều, lại đặp chăn cho hai cục thịt nhìn nhìn hai bé một lúc anh mới đi về hướng chiếc giường lớn gần đó.
Lê Bá Sâm đứng đó ngắm Tư Noãn Noãn một lúc lâu, cũng không biết anh đang nghĩ gì mà cẩn thận bò lên giường.
Nhìn Lê Bá Sâm lúc này như một tên trộm làm chuyện xấu, anh cẩn thận bò lên, để không phát ra tiếng động, sau đấy lại nằm xuống bên cạnh cô.
Nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn ngủ say, Lê Bá Sâm lại không nhịn được mà nhích tới gần bên cô, đưa tay chen vào cổ của cô, môi anh câu lên mãi thôi.
Nhìn cô vẫn còn ngủ say trên vai anh, Lê Bá Sâm cũng xoay người đối diện cô, tay anh nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, nhắm chặt mắt ngủ say.
Sau mấy năm trôi qua, Lê Bá Sâm rốt cuộc cũng thỏa mãn mong ước được gần bên cận kề cô.
- ----
Sáng hôm sau.
Tư Noãn Noãn lờ mờ tỉnh dậy, cả đêm này cô ngủ rất ngon, hoàn toàn không bị giật mình tỉnh dậy. Ngủ ngon đến nỗi chính cô cũng hơi hơi nghi ngờ có phải hay không cô uống thuốc ngủ.
Hai mắt lim dim mở ra, Tư Noãn Noãn đang định giơ tay giơ chân để căng cơ thì bất chợt hai mắt còn buồn ngủ mà mở to ra.
Chuyện gì đang xảy ra đây?
Cô đang trong lồng ngực của... Lê Bá Sâm...
Tay chân cô bị người quấn chặt.
Tư Noãn Noãn nuốt một ngụm nước bọt, hai mắt nheo lại cắn mạnh vào vai của Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm đang ngủ ngon lành, thì bị cắn, mày anh cũng hơi hơi nhíu lại mà cúi đầu nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn đang dùng ánh mắt lóe ra lửa mà nhìn anh.
" Noãn Noãn... "
Môi Lê Bá Sâm nhếch lên gọi một tiếng.
Hình ảnh của Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm lúc này rất là thân mật, vì anh ôm chặt cô, như thể muốn khảm cô vào sâu trong da thịt mình.
Tư Noãn Noãn quát nhỏ.
" Lê Bá Sâm, anh còn không nhanh buông tôi ra. " giọng cô vô cùng nhỏ nhưng vẫn có thể cảm nhận được cô thật sự còn đang rất tức giận.
Lê Bá Sâm không buông, mà càng ôm chặt hơn nhỏ giọng gọi.
" Noãn Noãn à... "
" Kêu cái gì mà kêu, buông tôi ra. " Tư Noãn Noãn cố sức vùng vẫy, chính là vừa vùng vẫy xong hai mắt cô trừng to ra.
" Lê Bá Sâm! Anh... Anh là tên không biết xấu hổ. "
- --------------------
Bão 2/5 chương.
/268
|