#BooMew
Win nhìn Minh Lâm một lúc, đứng dậy tiến lại gần hỏi.
" Cậu ổn không? "
Minh Lâm lau nhẹ nước mắt còn ướt gật nhẹ đầu nói.
" Không sao. "
Win cười không nói gì, anh cúi đầu nhìn đồng hồ, anh vào nhà của Minh Lâm cũng gần một tiếng rồi đi, chắc bên ngoài cũng đứng rất mỏi chân, Win cũng không chần chừ liền sang chỗ chứa đĩa CD, anh nhanh chóng nhét đĩa nhãn 18+ vào mở.
Rất nhanh tiếng rên rỉ trên màn hình ti vi liền vang lên.
Minh Lâm đang ăn cháo liền phun ra, anh nhíu mày nhìn về hướng ngoài phòng khách, mày nhíu chặt lạnh giọng hô.
" Cậu đang mở cái quái gì vậy? Muốn xem phải bật nhỏ một chút. " xem sex cũng chẳng có gì to tác nhưng có cần có cả hàng xóm láng giềng biết không?
Win cười cười mà không nói, trong lòng không khỏi bĩu môi oán trách.
' Còn không phải tính kế dụ dỗ trai giúp cậu, muốn biết tên đàn ông đó có yêu mình hay không rất đơn giản, việc đầu tiên là thử. Có chuyện này cậu cũng ngu dốt, chính tôi sẽ làm giúp. '
Chính là trong lòng Win nói nhưng anh không nói cho Minh Lâm nghe được, vì anh biết, anh mà nói Minh Lâm ngượng ngùng sẽ không đồng ý.
- --
Phỉ Vô Dư hai tay nắm chặt thành nắm đấm đến trắng bệch, anh đứng hơn nửa tiếng mà không phát hiện hay nghe ngóng được bất cứ chuyện gì, cảm giác khó chịu cùng tức giận ngày một nhiều hơn.
Hít một hơi sâu, Phỉ Vô Dư chuẩn bị xoay người trở về nhà thì cũng cứng đờ cả thân mình.
Anh vừa nghe thấy tiếng gì đây... còn nghĩ chính mình nghe nhầm, bước chân vừa xoay liền nghe.
" Ưm... ư... sâu một chút... "
" Ư... nhanh... nhanh... "
" Ưm... ưm... "
" Thật thích..."
Phỉ Vô Dư mím chặt môi, hai mắt đỏ ngầu lửa giận, anh không còn sót lại một tia lý trí nào để suy nghĩ nữa.
Phỉ Vô Dư nắm chặt nắm tay đập mạnh vào cửa rống to.
" Minh Lâm, cậu ra đây cho tôi. "
" Minh Lâm... "
" Minh Lâm... "
Win vội vàng tắt tivi để không phát ra thanh âm rên rỉ khiến người khô nóng kia nữa, anh nhìn về hướng Minh Lâm.
Minh Lâm nói Win vài ba câu rồi thôi, chính là lúc này cũng giật mình kinh ngạc.
Phỉ Vô Dư ở bên ngoài cánh cửa, đập đến tay đỏ lên, liền không còn nghe thấy tiếng rên rỉ bên trong, tay anh càng đập mạnh vào cửa rống.
" Minh Lâm, cậu còn không mở cửa thì đừng trách tôi. "
Minh Lâm đang đứng trong bếp cứng đờ cả thân thể, bên ngoài là Phỉ Vô Dư, tuy trong lòng rất vui vì nghe thấy giọng của Phỉ Vô Dư, nhưng anh lại không có can đảm mở cửa để đối diện với anh ta, anh sợ, chính mình lại một lần nữa tự tìm đau thương.
Phỉ Vô Dư hai mắt như lóe ra ánh lửa lại hô.
" Minh Lâm. " anh nghiến răng nghiến lợi gọi tên của Minh Lâm.
Win nhìn Minh Lâm như vậy khẽ lắc nhẹ đầu, nói.
" Đi ra mở cửa đi. "
" Nhưng... " Minh Lâm do dự.
Win lại nói.
" Thà cậu mở cánh cửa đó ra đối mặt với tất cả mọi thứ dù đấy là đau thương thì vẫn tốt hơn là đứng một góc nhìn phía ngoài kia mà không biết nên bước tiếp hay dừng lại. "
Minh Lâm hiểu, chứ sao không hiểu, chỉ là anh sợ... sợ cái ánh mắt giết người đấy của Phỉ Vô Dư, sợ sự lạnh nhạt vô tình đấy của Phỉ Vô Dư, nghĩ đến đây, Minh Lâm lại do dự, hy vọng một thứ không rõ đôi khi tốt hơn nhìn thấy sự thật, nhưng anh biết anh không thể lựa chọn như vậy.
Mọi thứ nên kết thúc thật rồi.
Minh Lâm nghĩ như vậy, anh hít một hơi sâu bước chân nặng nề ra mở cửa.
Phỉ Vô Dư nhìn Minh Lâm, một câu cũng không nói mà đi thẳng vào trong nhà.
Anh không do dự mà giơ nắm đấm lên đấm mạnh vào mặt Win rống.
" Mày là tên chết tiệt. "
Win bị đánh cũng đứng yên bất động, tay anh giơ lên lau nhẹ khóe miệng đã rớm máu, trong lòng đắng cay, cách này... anh từng dùng với người đó... nhưng kết quả... người đó không những không để ý, tức giận còn cười nói chúc mừng...
Minh Lâm thấy, hai mắt trừng to vội vàng bước đến ngăn khi thấy Phỉ Vô Dư đang định đánh Win tiếp.
" Anh đang nổi điên cái gì vậy? " Minh Lâm nhìn Phỉ Vô Dư quát lên.
Cho dù Win và anh mới quen biết, nhưng anh biết Win không phải người xấu, huống chi... trong chuyện tình cảm, cả hai rất giống nhau.
Phỉ Vô Dư thấy Minh Lâm đứng ra che chở cho Win, anh càng tức giận hô.
" Em còn nói? Em và thằng đó ở trong này đã làm cái gì với nhau rồi? " tiếng rên rỉ lớn như vậy, không muốn để ai biết cũng khó.
Minh Lâm nhíu mày khó hiểu, Win nhìn Phỉ Vô Dư như vậy, không nhịn được bật cười.
" Hahaha...
- ------------------
Bão 2/5 chương.
Boo đi ngủ nhé:((( mai Boo lại bão bù + 1 chương mới cho:((( chứ h hai mắt mở hết lên rồi a:3 #12:22PM
Win nhìn Minh Lâm một lúc, đứng dậy tiến lại gần hỏi.
" Cậu ổn không? "
Minh Lâm lau nhẹ nước mắt còn ướt gật nhẹ đầu nói.
" Không sao. "
Win cười không nói gì, anh cúi đầu nhìn đồng hồ, anh vào nhà của Minh Lâm cũng gần một tiếng rồi đi, chắc bên ngoài cũng đứng rất mỏi chân, Win cũng không chần chừ liền sang chỗ chứa đĩa CD, anh nhanh chóng nhét đĩa nhãn 18+ vào mở.
Rất nhanh tiếng rên rỉ trên màn hình ti vi liền vang lên.
Minh Lâm đang ăn cháo liền phun ra, anh nhíu mày nhìn về hướng ngoài phòng khách, mày nhíu chặt lạnh giọng hô.
" Cậu đang mở cái quái gì vậy? Muốn xem phải bật nhỏ một chút. " xem sex cũng chẳng có gì to tác nhưng có cần có cả hàng xóm láng giềng biết không?
Win cười cười mà không nói, trong lòng không khỏi bĩu môi oán trách.
' Còn không phải tính kế dụ dỗ trai giúp cậu, muốn biết tên đàn ông đó có yêu mình hay không rất đơn giản, việc đầu tiên là thử. Có chuyện này cậu cũng ngu dốt, chính tôi sẽ làm giúp. '
Chính là trong lòng Win nói nhưng anh không nói cho Minh Lâm nghe được, vì anh biết, anh mà nói Minh Lâm ngượng ngùng sẽ không đồng ý.
- --
Phỉ Vô Dư hai tay nắm chặt thành nắm đấm đến trắng bệch, anh đứng hơn nửa tiếng mà không phát hiện hay nghe ngóng được bất cứ chuyện gì, cảm giác khó chịu cùng tức giận ngày một nhiều hơn.
Hít một hơi sâu, Phỉ Vô Dư chuẩn bị xoay người trở về nhà thì cũng cứng đờ cả thân mình.
Anh vừa nghe thấy tiếng gì đây... còn nghĩ chính mình nghe nhầm, bước chân vừa xoay liền nghe.
" Ưm... ư... sâu một chút... "
" Ư... nhanh... nhanh... "
" Ưm... ưm... "
" Thật thích..."
Phỉ Vô Dư mím chặt môi, hai mắt đỏ ngầu lửa giận, anh không còn sót lại một tia lý trí nào để suy nghĩ nữa.
Phỉ Vô Dư nắm chặt nắm tay đập mạnh vào cửa rống to.
" Minh Lâm, cậu ra đây cho tôi. "
" Minh Lâm... "
" Minh Lâm... "
Win vội vàng tắt tivi để không phát ra thanh âm rên rỉ khiến người khô nóng kia nữa, anh nhìn về hướng Minh Lâm.
Minh Lâm nói Win vài ba câu rồi thôi, chính là lúc này cũng giật mình kinh ngạc.
Phỉ Vô Dư ở bên ngoài cánh cửa, đập đến tay đỏ lên, liền không còn nghe thấy tiếng rên rỉ bên trong, tay anh càng đập mạnh vào cửa rống.
" Minh Lâm, cậu còn không mở cửa thì đừng trách tôi. "
Minh Lâm đang đứng trong bếp cứng đờ cả thân thể, bên ngoài là Phỉ Vô Dư, tuy trong lòng rất vui vì nghe thấy giọng của Phỉ Vô Dư, nhưng anh lại không có can đảm mở cửa để đối diện với anh ta, anh sợ, chính mình lại một lần nữa tự tìm đau thương.
Phỉ Vô Dư hai mắt như lóe ra ánh lửa lại hô.
" Minh Lâm. " anh nghiến răng nghiến lợi gọi tên của Minh Lâm.
Win nhìn Minh Lâm như vậy khẽ lắc nhẹ đầu, nói.
" Đi ra mở cửa đi. "
" Nhưng... " Minh Lâm do dự.
Win lại nói.
" Thà cậu mở cánh cửa đó ra đối mặt với tất cả mọi thứ dù đấy là đau thương thì vẫn tốt hơn là đứng một góc nhìn phía ngoài kia mà không biết nên bước tiếp hay dừng lại. "
Minh Lâm hiểu, chứ sao không hiểu, chỉ là anh sợ... sợ cái ánh mắt giết người đấy của Phỉ Vô Dư, sợ sự lạnh nhạt vô tình đấy của Phỉ Vô Dư, nghĩ đến đây, Minh Lâm lại do dự, hy vọng một thứ không rõ đôi khi tốt hơn nhìn thấy sự thật, nhưng anh biết anh không thể lựa chọn như vậy.
Mọi thứ nên kết thúc thật rồi.
Minh Lâm nghĩ như vậy, anh hít một hơi sâu bước chân nặng nề ra mở cửa.
Phỉ Vô Dư nhìn Minh Lâm, một câu cũng không nói mà đi thẳng vào trong nhà.
Anh không do dự mà giơ nắm đấm lên đấm mạnh vào mặt Win rống.
" Mày là tên chết tiệt. "
Win bị đánh cũng đứng yên bất động, tay anh giơ lên lau nhẹ khóe miệng đã rớm máu, trong lòng đắng cay, cách này... anh từng dùng với người đó... nhưng kết quả... người đó không những không để ý, tức giận còn cười nói chúc mừng...
Minh Lâm thấy, hai mắt trừng to vội vàng bước đến ngăn khi thấy Phỉ Vô Dư đang định đánh Win tiếp.
" Anh đang nổi điên cái gì vậy? " Minh Lâm nhìn Phỉ Vô Dư quát lên.
Cho dù Win và anh mới quen biết, nhưng anh biết Win không phải người xấu, huống chi... trong chuyện tình cảm, cả hai rất giống nhau.
Phỉ Vô Dư thấy Minh Lâm đứng ra che chở cho Win, anh càng tức giận hô.
" Em còn nói? Em và thằng đó ở trong này đã làm cái gì với nhau rồi? " tiếng rên rỉ lớn như vậy, không muốn để ai biết cũng khó.
Minh Lâm nhíu mày khó hiểu, Win nhìn Phỉ Vô Dư như vậy, không nhịn được bật cười.
" Hahaha...
- ------------------
Bão 2/5 chương.
Boo đi ngủ nhé:((( mai Boo lại bão bù + 1 chương mới cho:((( chứ h hai mắt mở hết lên rồi a:3 #12:22PM
/268
|