Nghe Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên nói không khỏi bất ngờ.
" Là ai nói như vậy? " nhìn hai cục thịt, Tư Noãn Noãn khẽ hỏi.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên không chần chừ nói.
" Là baba. "
" A! " chỉ giỏi nói bậy nói bạ.
Ba mẹ con nói chuyện một lúc thì Lê Bá Sâm trở lại phòng cùng với một chén cháo nóng. Anh đặt chén cháo trên bàn, đi đến ôm Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên bước xuống lầu.
Nhìn Lê Bá Sâm như vậy, Tư Noãn Noãn khẽ lắc nhẹ đầu. Vốn cô còn định vươn tay lấy chén cháo trên bàn thì cánh cửa mở ra.
Lê Bá Sâm bước vội vào nói.
" Để anh." nói xong anh bước đến cầm chén cháo trên tay, múc từng muỗng cháo lên thổi thổi cho nguội bớt đưa đến bên miệng Tư Noãn Noãn.
" A... "
Tư Noãn Noãn ăn một ngụm khẽ nói.
" Em có thể tự ăn được mà. " nhìn cái hành động này của anh, Tư Noãn Noãn không quen một chút nào.
Lê Bá Sâm nào chịu, anh nói.
" Ngoan, lại ăn thêm vài muỗng nữa nè... a... "
Tư Noãn Noãn nhíu mày, miệng không há nhìn Lê Bá Sâm một lúc nói.
" Sao anh lại nói với hai cục thịt là em đang mang thai? "
Lê Bá Sâm mím mím môi nhìn Tư Noãn Noãn một lúc nói.
" Anh chỉ không muốn các con chứ khóc nháo đòi em. "
" Hai cục thịt rất ngoan, ngoài việc ngủ dậy còn lạ chỗ sẽ khóc nhưng bình thường đều không khóc. "
" Vợ, cho dù em không có thai thì anh cũng không đành lòng nhìn em cứ bị con quấy. "
Tư Noãn Noãn nhíu chặt mày nhìn Lê Bá Sâm thật lâu nói.
" Anh đừng nói dối. "
Lê Bá Sâm buông chén trên tay xuống, không nhanh không chậm mặt dày nghiêng đầu xuống trên đùi Tư Noãn Noãn nằm.
" Vợ... anh chỉ là không muốn vợ cứ chăm sóc các con... " dừng một chút Lê Bá Sâm lại nói.
" Mà bỏ rơi anh... "
Tư Noãn Noãn cúi đầu, nhìn cái đầu to to tóc đen óng ánh, tay cô đưa lên khẽ vuốt nhè nhẹ nói.
" Ghen tuông với con là không đúng. "
" Anh nào đâu trẻ con như vậy. Mặc dù anh khá ích kỷ nhưng anh cũng thấy vợ mệt nên mới nói như vậy với hai con, để hai con không quấn lấy vợ mà. "
" Nhưng em không hề có thai, nếu con lại hỏi khi nào em sinh, anh nghĩ em trả lời sao? Ba của hai con nói dối con? Hay là mẹ bị sảy? "
Lê Bá Sâm kéo áo Tư Noãn Noãn lên, cái bụng bằng phẳng trắng nõn liền lộ ra, anh hôn hôn nhẹ lên bụng cô nói.
" Biết đâu đã có. "
" Hử? "
" Hôm nay em ốm nghén. "
" Có khi mệt mỏi quá nên nôn thôi. "
" Sẽ không. "
" Làm sao? "
" Trong cháo anh có vắt chanh, vợ ăn mà không hề nhíu mày một cái. "
" Cái gì? " Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to hỏi.
Lê Bá Sâm ngồi dậy, kéo áo che kín bụng Tư Noãn Noãn, môi anh nhếch lên nhỏ giọng nói.
" Vợ có thai rồi. "
Tư Noãn Noãn đứng hình vài giây, sau đó lắc đầu nói.
" Nhưng lúc có hai cục thịt, hơn một tháng em mới ốm nghén. " khi đó vì trông chờ đứa bé, nên vừa trễ kinh nguyệt thì cô liền biết bản thân có thai, chỉ là hiện tại... chẳng hề có dấu hiệu nào.
Nhìn Tư Noãn Noãn như vậy, Lê Bá Sâm đứng dậy, đi đến bàn làm việc trong phòng ngủ, lấy ra que thử thai.
" Thử đi. "
" Anh có luôn cái này? " hai mắt Tư Noãn Noãn trừng to ra.
Lê Bá Sâm cười cười, Tư Noãn Noãn lườm Lê Bá Sâm một cái cầm que thử thai đi thẳng vào phòng tắm.
Cô ngồi trong phòng tắm ngẩn người một lúc lâu, nhìn chầm chầm chiếc que thử thai hiện lên hai vạch.
Thật sự mang thai, thật sự đã mang thai...
Tư Noãn Noãn cười đến không nhịn được, Lê Bá Sâm trước khi phẫu thuật sẽ có thể biết được có một sinh mệnh đang ở trong bụng cô chờ đợi anh.
Lê Bá Sâm đứng ở ngoài cửa đợi Tư Noãn Noãn, chính là đợi hoài đợi mãi vẫn không thấy, mày anh nhíu lại tiến về phòng tắm gõ cửa.
" Noãn Noãn? "
" Vợ ơi. "
Tư Noãn Noãn nghe giọng nói của Lê Bá Sâm chợt giật mình mà nói.
" Đợi em một chút. " cô đứng dậy nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trước gương.
Gương mặt không quá nhợt nhạt.
Hít một hơi sâu, Tư Noãn Noãn liền thu lại ý cười, gương mặt buồn bã bước ra. Lê Bá Sâm khó hiểu nhìn Tư Noãn Noãn.
" Không có sao vợ? " không thể nào... anh sẽ không tính toán sai chứ?
Tư Noãn Noãn im lặng đi đến bên giường ngồi xuống. Lê Bá Sâm lo lắng đi theo sau, anh quỳ một gối xuống nhìn cô.
" Sao thế vợ? " dừng một chút Lê Bá Sâm lại nói.
" Không có thì thôi, anh sẽ ra sức thêm nữa. Đừng buồn có được không? "
" Vợ? " nhìn Tư Noãn Noãn như vậy, Lê Bá Sâm thật sự chịu không nổi.
Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm, môi cô mím lại, hai mắt ửng đỏ, hung hăng đánh mạnh vào lồng ngực Lê Bá Sâm. Lê Bá Sâm sửng sốt, không để ý đến hai tay vừa đánh anh lúc nãy mà ôm cô vào lòng.
" Ngoan, chúng ta sẽ có thêm một bé nhanh thôi, đừng buồn. "
Tư Noãn Noãn bật cười, ôm chặt cổ Lê Bá Sâm nói.
" Ngốc à! Anh thật sự sắp làm baba đấy! "
" Là ai nói như vậy? " nhìn hai cục thịt, Tư Noãn Noãn khẽ hỏi.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên không chần chừ nói.
" Là baba. "
" A! " chỉ giỏi nói bậy nói bạ.
Ba mẹ con nói chuyện một lúc thì Lê Bá Sâm trở lại phòng cùng với một chén cháo nóng. Anh đặt chén cháo trên bàn, đi đến ôm Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên bước xuống lầu.
Nhìn Lê Bá Sâm như vậy, Tư Noãn Noãn khẽ lắc nhẹ đầu. Vốn cô còn định vươn tay lấy chén cháo trên bàn thì cánh cửa mở ra.
Lê Bá Sâm bước vội vào nói.
" Để anh." nói xong anh bước đến cầm chén cháo trên tay, múc từng muỗng cháo lên thổi thổi cho nguội bớt đưa đến bên miệng Tư Noãn Noãn.
" A... "
Tư Noãn Noãn ăn một ngụm khẽ nói.
" Em có thể tự ăn được mà. " nhìn cái hành động này của anh, Tư Noãn Noãn không quen một chút nào.
Lê Bá Sâm nào chịu, anh nói.
" Ngoan, lại ăn thêm vài muỗng nữa nè... a... "
Tư Noãn Noãn nhíu mày, miệng không há nhìn Lê Bá Sâm một lúc nói.
" Sao anh lại nói với hai cục thịt là em đang mang thai? "
Lê Bá Sâm mím mím môi nhìn Tư Noãn Noãn một lúc nói.
" Anh chỉ không muốn các con chứ khóc nháo đòi em. "
" Hai cục thịt rất ngoan, ngoài việc ngủ dậy còn lạ chỗ sẽ khóc nhưng bình thường đều không khóc. "
" Vợ, cho dù em không có thai thì anh cũng không đành lòng nhìn em cứ bị con quấy. "
Tư Noãn Noãn nhíu chặt mày nhìn Lê Bá Sâm thật lâu nói.
" Anh đừng nói dối. "
Lê Bá Sâm buông chén trên tay xuống, không nhanh không chậm mặt dày nghiêng đầu xuống trên đùi Tư Noãn Noãn nằm.
" Vợ... anh chỉ là không muốn vợ cứ chăm sóc các con... " dừng một chút Lê Bá Sâm lại nói.
" Mà bỏ rơi anh... "
Tư Noãn Noãn cúi đầu, nhìn cái đầu to to tóc đen óng ánh, tay cô đưa lên khẽ vuốt nhè nhẹ nói.
" Ghen tuông với con là không đúng. "
" Anh nào đâu trẻ con như vậy. Mặc dù anh khá ích kỷ nhưng anh cũng thấy vợ mệt nên mới nói như vậy với hai con, để hai con không quấn lấy vợ mà. "
" Nhưng em không hề có thai, nếu con lại hỏi khi nào em sinh, anh nghĩ em trả lời sao? Ba của hai con nói dối con? Hay là mẹ bị sảy? "
Lê Bá Sâm kéo áo Tư Noãn Noãn lên, cái bụng bằng phẳng trắng nõn liền lộ ra, anh hôn hôn nhẹ lên bụng cô nói.
" Biết đâu đã có. "
" Hử? "
" Hôm nay em ốm nghén. "
" Có khi mệt mỏi quá nên nôn thôi. "
" Sẽ không. "
" Làm sao? "
" Trong cháo anh có vắt chanh, vợ ăn mà không hề nhíu mày một cái. "
" Cái gì? " Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to hỏi.
Lê Bá Sâm ngồi dậy, kéo áo che kín bụng Tư Noãn Noãn, môi anh nhếch lên nhỏ giọng nói.
" Vợ có thai rồi. "
Tư Noãn Noãn đứng hình vài giây, sau đó lắc đầu nói.
" Nhưng lúc có hai cục thịt, hơn một tháng em mới ốm nghén. " khi đó vì trông chờ đứa bé, nên vừa trễ kinh nguyệt thì cô liền biết bản thân có thai, chỉ là hiện tại... chẳng hề có dấu hiệu nào.
Nhìn Tư Noãn Noãn như vậy, Lê Bá Sâm đứng dậy, đi đến bàn làm việc trong phòng ngủ, lấy ra que thử thai.
" Thử đi. "
" Anh có luôn cái này? " hai mắt Tư Noãn Noãn trừng to ra.
Lê Bá Sâm cười cười, Tư Noãn Noãn lườm Lê Bá Sâm một cái cầm que thử thai đi thẳng vào phòng tắm.
Cô ngồi trong phòng tắm ngẩn người một lúc lâu, nhìn chầm chầm chiếc que thử thai hiện lên hai vạch.
Thật sự mang thai, thật sự đã mang thai...
Tư Noãn Noãn cười đến không nhịn được, Lê Bá Sâm trước khi phẫu thuật sẽ có thể biết được có một sinh mệnh đang ở trong bụng cô chờ đợi anh.
Lê Bá Sâm đứng ở ngoài cửa đợi Tư Noãn Noãn, chính là đợi hoài đợi mãi vẫn không thấy, mày anh nhíu lại tiến về phòng tắm gõ cửa.
" Noãn Noãn? "
" Vợ ơi. "
Tư Noãn Noãn nghe giọng nói của Lê Bá Sâm chợt giật mình mà nói.
" Đợi em một chút. " cô đứng dậy nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trước gương.
Gương mặt không quá nhợt nhạt.
Hít một hơi sâu, Tư Noãn Noãn liền thu lại ý cười, gương mặt buồn bã bước ra. Lê Bá Sâm khó hiểu nhìn Tư Noãn Noãn.
" Không có sao vợ? " không thể nào... anh sẽ không tính toán sai chứ?
Tư Noãn Noãn im lặng đi đến bên giường ngồi xuống. Lê Bá Sâm lo lắng đi theo sau, anh quỳ một gối xuống nhìn cô.
" Sao thế vợ? " dừng một chút Lê Bá Sâm lại nói.
" Không có thì thôi, anh sẽ ra sức thêm nữa. Đừng buồn có được không? "
" Vợ? " nhìn Tư Noãn Noãn như vậy, Lê Bá Sâm thật sự chịu không nổi.
Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm, môi cô mím lại, hai mắt ửng đỏ, hung hăng đánh mạnh vào lồng ngực Lê Bá Sâm. Lê Bá Sâm sửng sốt, không để ý đến hai tay vừa đánh anh lúc nãy mà ôm cô vào lòng.
" Ngoan, chúng ta sẽ có thêm một bé nhanh thôi, đừng buồn. "
Tư Noãn Noãn bật cười, ôm chặt cổ Lê Bá Sâm nói.
" Ngốc à! Anh thật sự sắp làm baba đấy! "
/268
|