#BooMew
Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên ngoan ngoãn gật đầu, mặc dù rất lo cho Tư Noãn Noãn nhưng hai bé đều biết cái gì nên cái gì không nên vào lúc này.
Muốn khóc lắm đó nhưng hai bé nhịn.
Muốn gần Tư Noãn Noãn, ôm lấy Tư Noãn Noãn nhưng lại phải để quản gia Lâm ôm bản thân mình.
Hai chiếc xe từ Lê Gia nhanh chóng lăn bánh đến bệnh viện.
- --
Bệnh Viện.
Lưu Hà Mi vừa nhận được cuộc gọi từ người bên Lê Gia, mày bà khẽ nhíu chặt vội vàng đi ra khỏi phòng Lê Bá Sâm đợi người.
Tư Noãn Noãn hai mắt nhắm chặt được đẩy vào phòng bệnh VIP, vì không muốn Tư Noãn Noãn khi tỉnh dậy lo lắng nên Lưu Hà Mi liền để các bác sĩ làm những gì cần làm ở ngay phòng bệnh.
Tư Noãn Noãn đang mang thai, nên không thể uống thuốc bậy bạ, các bác sĩ chỉ có thể kiểm tra và bấm các nguyệt trên cơ thể cô để kích thích cô tỉnh dậy.
Hai mắt Tư Noãn Noãn giật giật, Lưu Hà Mi và các bác sĩ không khỏi thở phào.
Với tâm trạng của Lưu Hà Mi.
Bà không chỉ lo cho đứa cháu đang lớn lên trong bụng cô mà còn lo lắng cho cô.
Bà đã hứa với Lê Bá Sâm, không chỉ vậy bà cũng thật tâm yêu thương đứa con dâu này.
Còn tâm trạng của các Bác Sĩ.
Họ chỉ cảm thấy sinh mạng bé bỏng của họ đang bị treo lơ lửng bởi một sợi dây thừng mỏng, vì người họ đang chữa trị đây là vợ của người đàn ông đầy quyền lực ở kế bên, lại còn đang mang thai. Nên ít nhiều gì cũng khá là lo lắng.
Sau khi xác định Tư Noãn Noãn rất nhanh sẽ tỉnh lại thì các bác sĩ cũng vội vàng rời khỏi.
Trong phòng lúc này chỉ còn Lưu Hà Mi và Lê Noãn Thương cùng với Lê Noãn Thiên.
Quản gia Lâm thì đến phòng bệnh của Lê Bá Sâm canh chừng.
Tư Noãn Noãn giật giật mắt lim dim mở mắt lên.
Lưu Hà Mi vừa thấy liền gọi.
" Con có thấy mẹ không? "
Tư Noãn Noãn nhìn Lưu Hà Mi gật nhẹ đầu, nhìn quanh một vòng căn phòng, Tư Noãn Noãn khẽ hỏi.
" Đây là bệnh viện sao mẹ? "
Lưu Hà Mi gật đầu.
" Lúc nãy con hôn mê. "
Tư Noãn Noãn vừa nghe khẽ giật mình, cô vội đưa tay lên xoa bụng.
Đứa bé sẽ không... không xảy ra chuyện gì chứ?
Trong lòng Tư Noãn Noãn lo lắng, cô và anh khó khăn lắm mới có thể tạo thành đứa bé trong gần một tháng... cô không hề muốn đứa bé xảy ra chuyện gì đâu.
Lưu Hà Mi thấy Tư Noãn Noãn đang lo lắng đến nghĩ sâu xa khẽ nói.
" Noãn Noãn, đứa bé trong bụng không sao hết con đừng suy nghĩ vớ vẫn nữa sẽ rất ảnh hưởng đến sức khỏe, không chỉ như vậy ảnh hưởng cả đứa bé. "
Tư Noãn Noãn nghe hiểu chứ sao không hiểu, nhưng mà cô làm sao có thể vui vẻ được... làm sao giữ vững tâm trạng bình an?
Tư Noãn Noãn xoa xoa bụng của cô trầm tư suy nghĩ thì hai giọng nói quen thuộc vang lên.
" Mẹ... mẹ phải thật khỏe. "
" Hôm nay mẹ dọa bọn con thật rồi huhu. "
Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên vừa thấy Tư Noãn Noãn, thấy được cô bình an vô sự thì hai bé lại không kiềm được nước mắt mà huhu khóc to.
Tư Noãn Noãn nhìn về hướng hai bé.
" Thương Thương, Thiên Thiên? "
" Thôi thôi ngoan ngoan đừng khóc... " Tư Noãn Noãn cẩn thận nắm tay hai bé đang bò lên giường nói.
Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên vừa an toàn ở trên giường liền nhào vào lòng Tư Noãn Noãn khóc to.
Tư Noãn Noãn đau lòng vỗ về vai của hai bé một lúc, vừa vỗ về vừa nói.
" Mẹ không sao nha, Thiên Thiên và Thương Thương không được khóc nhè. "
" Ahuhu mẹ nói dối... ahuhu rõ ràng mẹ có... sao... "
" Mẹ chỉ thích giấu hai đứa bọn con thôi, mẹ mệt mẹ cũng không nói mẹ mệt... lúc trước là do mẹ không có baba bên cạnh, vì hai bọn con mẹ giả vờ mạnh mẽ thì thôi vì sao bây giờ mẹ vẫn cứ giả vờ huhu... "
" Baba xót cho mẹ mà con và Thiên Thiên cũng rất xót cho mẹ... "
" Nhìn mẹ ngã xuống như lúc nãy... cho dù con và Thiên Thiên có gọi ra sao mẹ cũng không đáp... con sợ... sợ lắm huhu... "
Tư Noãn Noãn nghe hai bé con của mình nói không khỏi đỏ mắt.
Cô quên mất... hai đứa nhà cô không phải con nít... cái gì nó cũng biết chỉ là giả vờ...
Tư Noãn Noãn ôm chặt hai cục thịt đang khóc rống vào lòng vỗ về đủ điều cho đến khi hai cục thịt khóc đến mệt mà ngủ say mới thôi.
Lưu Hà Mi nhìn ba mẹ con đang ôm nhau không khỏi thở hắc ra, bà xót cho cả ba nhưng bà chẳng làm gì được ngoài việc ngoài nhìn thôi.
" Để mẹ gọi người ôm hai đứa bé về nhà. "
Tư Noãn Noãn gật đầu nhỏ giọng nói.
" Một lát con sẽ đi kiểm tra thai nhi... mẹ dặn quản gia Lâm cho người canh bọn nhỏ nhé! Khi thức chắc chắn bọn nhỏ sẽ khóc đòi ăn ngay. "
Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên ngoan ngoãn gật đầu, mặc dù rất lo cho Tư Noãn Noãn nhưng hai bé đều biết cái gì nên cái gì không nên vào lúc này.
Muốn khóc lắm đó nhưng hai bé nhịn.
Muốn gần Tư Noãn Noãn, ôm lấy Tư Noãn Noãn nhưng lại phải để quản gia Lâm ôm bản thân mình.
Hai chiếc xe từ Lê Gia nhanh chóng lăn bánh đến bệnh viện.
- --
Bệnh Viện.
Lưu Hà Mi vừa nhận được cuộc gọi từ người bên Lê Gia, mày bà khẽ nhíu chặt vội vàng đi ra khỏi phòng Lê Bá Sâm đợi người.
Tư Noãn Noãn hai mắt nhắm chặt được đẩy vào phòng bệnh VIP, vì không muốn Tư Noãn Noãn khi tỉnh dậy lo lắng nên Lưu Hà Mi liền để các bác sĩ làm những gì cần làm ở ngay phòng bệnh.
Tư Noãn Noãn đang mang thai, nên không thể uống thuốc bậy bạ, các bác sĩ chỉ có thể kiểm tra và bấm các nguyệt trên cơ thể cô để kích thích cô tỉnh dậy.
Hai mắt Tư Noãn Noãn giật giật, Lưu Hà Mi và các bác sĩ không khỏi thở phào.
Với tâm trạng của Lưu Hà Mi.
Bà không chỉ lo cho đứa cháu đang lớn lên trong bụng cô mà còn lo lắng cho cô.
Bà đã hứa với Lê Bá Sâm, không chỉ vậy bà cũng thật tâm yêu thương đứa con dâu này.
Còn tâm trạng của các Bác Sĩ.
Họ chỉ cảm thấy sinh mạng bé bỏng của họ đang bị treo lơ lửng bởi một sợi dây thừng mỏng, vì người họ đang chữa trị đây là vợ của người đàn ông đầy quyền lực ở kế bên, lại còn đang mang thai. Nên ít nhiều gì cũng khá là lo lắng.
Sau khi xác định Tư Noãn Noãn rất nhanh sẽ tỉnh lại thì các bác sĩ cũng vội vàng rời khỏi.
Trong phòng lúc này chỉ còn Lưu Hà Mi và Lê Noãn Thương cùng với Lê Noãn Thiên.
Quản gia Lâm thì đến phòng bệnh của Lê Bá Sâm canh chừng.
Tư Noãn Noãn giật giật mắt lim dim mở mắt lên.
Lưu Hà Mi vừa thấy liền gọi.
" Con có thấy mẹ không? "
Tư Noãn Noãn nhìn Lưu Hà Mi gật nhẹ đầu, nhìn quanh một vòng căn phòng, Tư Noãn Noãn khẽ hỏi.
" Đây là bệnh viện sao mẹ? "
Lưu Hà Mi gật đầu.
" Lúc nãy con hôn mê. "
Tư Noãn Noãn vừa nghe khẽ giật mình, cô vội đưa tay lên xoa bụng.
Đứa bé sẽ không... không xảy ra chuyện gì chứ?
Trong lòng Tư Noãn Noãn lo lắng, cô và anh khó khăn lắm mới có thể tạo thành đứa bé trong gần một tháng... cô không hề muốn đứa bé xảy ra chuyện gì đâu.
Lưu Hà Mi thấy Tư Noãn Noãn đang lo lắng đến nghĩ sâu xa khẽ nói.
" Noãn Noãn, đứa bé trong bụng không sao hết con đừng suy nghĩ vớ vẫn nữa sẽ rất ảnh hưởng đến sức khỏe, không chỉ như vậy ảnh hưởng cả đứa bé. "
Tư Noãn Noãn nghe hiểu chứ sao không hiểu, nhưng mà cô làm sao có thể vui vẻ được... làm sao giữ vững tâm trạng bình an?
Tư Noãn Noãn xoa xoa bụng của cô trầm tư suy nghĩ thì hai giọng nói quen thuộc vang lên.
" Mẹ... mẹ phải thật khỏe. "
" Hôm nay mẹ dọa bọn con thật rồi huhu. "
Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên vừa thấy Tư Noãn Noãn, thấy được cô bình an vô sự thì hai bé lại không kiềm được nước mắt mà huhu khóc to.
Tư Noãn Noãn nhìn về hướng hai bé.
" Thương Thương, Thiên Thiên? "
" Thôi thôi ngoan ngoan đừng khóc... " Tư Noãn Noãn cẩn thận nắm tay hai bé đang bò lên giường nói.
Lê Noãn Thương và Lê Noãn Thiên vừa an toàn ở trên giường liền nhào vào lòng Tư Noãn Noãn khóc to.
Tư Noãn Noãn đau lòng vỗ về vai của hai bé một lúc, vừa vỗ về vừa nói.
" Mẹ không sao nha, Thiên Thiên và Thương Thương không được khóc nhè. "
" Ahuhu mẹ nói dối... ahuhu rõ ràng mẹ có... sao... "
" Mẹ chỉ thích giấu hai đứa bọn con thôi, mẹ mệt mẹ cũng không nói mẹ mệt... lúc trước là do mẹ không có baba bên cạnh, vì hai bọn con mẹ giả vờ mạnh mẽ thì thôi vì sao bây giờ mẹ vẫn cứ giả vờ huhu... "
" Baba xót cho mẹ mà con và Thiên Thiên cũng rất xót cho mẹ... "
" Nhìn mẹ ngã xuống như lúc nãy... cho dù con và Thiên Thiên có gọi ra sao mẹ cũng không đáp... con sợ... sợ lắm huhu... "
Tư Noãn Noãn nghe hai bé con của mình nói không khỏi đỏ mắt.
Cô quên mất... hai đứa nhà cô không phải con nít... cái gì nó cũng biết chỉ là giả vờ...
Tư Noãn Noãn ôm chặt hai cục thịt đang khóc rống vào lòng vỗ về đủ điều cho đến khi hai cục thịt khóc đến mệt mà ngủ say mới thôi.
Lưu Hà Mi nhìn ba mẹ con đang ôm nhau không khỏi thở hắc ra, bà xót cho cả ba nhưng bà chẳng làm gì được ngoài việc ngoài nhìn thôi.
" Để mẹ gọi người ôm hai đứa bé về nhà. "
Tư Noãn Noãn gật đầu nhỏ giọng nói.
" Một lát con sẽ đi kiểm tra thai nhi... mẹ dặn quản gia Lâm cho người canh bọn nhỏ nhé! Khi thức chắc chắn bọn nhỏ sẽ khóc đòi ăn ngay. "
/268
|