#BooMew
" Là cô... là cô làm tôi và Noãn Noãn thành ra thế này... "
Lê Bá Sâm hai mắt đỏ ngầu, nhìn không còn giống anh của thường ngày nữa, mà một bộ dáng giống quỷ... một con quỷ đội lốt người.
Huỳnh Tố My đột ngột bị bóp chặt cổ, cô hai mắt trừng to kinh ngạc, cô chưa từng nghĩ đến Lê Bá Sâm sẽ đối xử với cô như vậy.
Ngực trái đau thắt lại, Huỳnh Tố My cố lấy hai tay kéo tay Lê Bá Sâm ra, giọng yếu ớt khàn khàn do bị bóp nghẹn vang lên.
" Sâm... Sâm ca ca... buông... buông em ra... Sâm... sâm ca ca... "
Lê Bá Sâm nhìn chằm chằm Huỳnh Tố My, tay không hề giảm lực bóp mà nói.
" Nếu không tại cô xuất hiện thì làm gì có chuyện Tư Noãn Noãn chán ghét tôi, nếu không phải cô mất trí nhớ thì làm gì tôi vì cô mà làm Tư Noãn Noãn tổn thương... nếu không phải tại cô cứ muốn kiếm chuyện với Tư Noãn Noãn... thì làm gì có chuyện ngày hôm nay... "
Lê Bá Sâm càng dùng lực hơn...
" Cô... là do cô... là do một loại đàn bà rẻ mạc như cô mà khiến Tư Noãn Noãn xảy ra chuyện. " dứt câu Lê Bá Sâm quăng mạnh Huỳnh Tố My xuống dưới sàn.
Có người muốn lên ngăn nhưng chẳng làm gì được, Lê Bá Sâm hất tay những người đang định chen vào ra, anh nhìn chằm chằm Huỳnh Tố My, Lê Bá Sâm đứng dậy... đi từng bước... từng bước một đến ngay chỗ Huỳnh Tố My, chân anh nhanh chóng đạp mạnh vào cánh tay của Huỳnh Tố My.
Huỳnh Tố My la lên.
" Á... tay của tôi... tay của tôi... " cô không tin... không tin Lê Bá Sâm lại đối xử với cô như vậy.
Hai mắt Huỳnh Tố My đỏ lên, nước mắt nhòe nhòa khắp gương mặt nhìn Lê Bá Sâm.
" Sâm... sao anh lại làm như vậy... em... a... em có làm gì đâu... "
Lê Bá Sâm nhếch mép.
" Tay nào của cô đẩy cô ấy? "
" Em... em không có a... a... "
" Tay nào... "
" Em không có... không có thật mà huhu... "
" Haha... cô nghĩ tôi sẽ tin lời của cô nữa sao? " Lê Bá Sâm nhấn mạnh chân xuống, cánh tay Huỳnh Tố My vang lên tiếng " rốp rốp " xương nứt.
" Á... sao... sao anh lại đối...á... em... xin... "
" Tay cô ấy chảy máu... một tay ôm bụng... một tay chống dưới đất dính đầy máu... cô nghĩ một người sợ bị đánh như cô ấy lại tự làm mình tổn thương? "
Lê Bá Sâm nói... vừa nói... vừa cảm thấy tim anh lại thắt chặt khó thở.
" Nếu cô sống an ổn... thì tôi nghĩ sẽ không làm gì cô và tin cô.. nhưng Huỳnh Tố My... cô không hề an phận... cô nghĩ tôi không nghi ngờ... có nghi ngờ nhưng tôi vẫn luôn cố nghĩ... một con điên mất trí như cô chắc không đi gây chuyện... nên tôi mới trách Tư Noãn Noãn... chính là... cô ấy một câu cũng không phản kháng chỉ hỏi tôi... có tin cô ấy không... tôi vì cô... vì tiếng nức nở của cô mà quan tâm mà che chở cho cô... kết quả tôi nhận được là gì? "
Nhấn mạnh chân xuống.
" Á... "
" Là vợ con tôi xảy ra chuyện còn cô... lại không hề bị gì... "
Phỉ Vô Dư nhíu mày, nhìn máu từ tay của Huỳnh Tố My đã bê bết cả lên, cho dù chán ghét cô ta. Thì anh cũng không thể nào để cô ta vì mất máu mà chết yên ổn như vậy... phải chết một cách tàn nhẫn nhất...
" Boss... không nên để cô ta chết... "
Lê Bá Sâm nhấc chân lên, nhìn Huỳnh Tố My như nhìn một loại rác.
" Cắt tay cô ta gửi cho Huỳnh Lập Thành. " nói xong anh đi thẳng về hướng phòng VIP mà Tư Noãn Noãn chuyển vào.
Lúc này những người xung quanh cũng giải tán, nghe một và câu nói mập mờ của Lê Bá Sâm thì họ có thể nhận ra những chuyện này có liên quan đến cô gái bị người đàn ông lúc nãy hung hăng đạp.
Hai mắt họ nheo lại, không để ý đến ánh mắt cầu cứu của Huỳnh Tố My mà rời đi, trong miệng còn không quên lẩm bẩm.
" Loại hồ ly tinh. "
" Đồ không biết xấu hổ. "
" Hứ! Chết là đáng. "
"... "
Huỳnh Tố My hai mắt trừng to kinh ngạc, miệng bị bịt lại, muốn la hét cũng không la hét được.
Cô... cô không thể nào tin được... kế hoạch của cô... không phải rất thành công sao? Chỉ cần cô có thể đuổi Tư Noãn Noãn thì sẽ là người phụ nữ cao quý giàu có nhất của nước J... nhưng... nhưng tại sao...
- ----------------------
****Đủ 30k phiếu, Boo lại bão tiếp 7 chương. Hiện tại là 28,1k phiếu, chỉ còn 1,9k phiếu thôi á!
***Bỏ phiếu đi ạ để cuối tháng Boo được vài đồng đóng tiền điện nè hố hố:V
" Là cô... là cô làm tôi và Noãn Noãn thành ra thế này... "
Lê Bá Sâm hai mắt đỏ ngầu, nhìn không còn giống anh của thường ngày nữa, mà một bộ dáng giống quỷ... một con quỷ đội lốt người.
Huỳnh Tố My đột ngột bị bóp chặt cổ, cô hai mắt trừng to kinh ngạc, cô chưa từng nghĩ đến Lê Bá Sâm sẽ đối xử với cô như vậy.
Ngực trái đau thắt lại, Huỳnh Tố My cố lấy hai tay kéo tay Lê Bá Sâm ra, giọng yếu ớt khàn khàn do bị bóp nghẹn vang lên.
" Sâm... Sâm ca ca... buông... buông em ra... Sâm... sâm ca ca... "
Lê Bá Sâm nhìn chằm chằm Huỳnh Tố My, tay không hề giảm lực bóp mà nói.
" Nếu không tại cô xuất hiện thì làm gì có chuyện Tư Noãn Noãn chán ghét tôi, nếu không phải cô mất trí nhớ thì làm gì tôi vì cô mà làm Tư Noãn Noãn tổn thương... nếu không phải tại cô cứ muốn kiếm chuyện với Tư Noãn Noãn... thì làm gì có chuyện ngày hôm nay... "
Lê Bá Sâm càng dùng lực hơn...
" Cô... là do cô... là do một loại đàn bà rẻ mạc như cô mà khiến Tư Noãn Noãn xảy ra chuyện. " dứt câu Lê Bá Sâm quăng mạnh Huỳnh Tố My xuống dưới sàn.
Có người muốn lên ngăn nhưng chẳng làm gì được, Lê Bá Sâm hất tay những người đang định chen vào ra, anh nhìn chằm chằm Huỳnh Tố My, Lê Bá Sâm đứng dậy... đi từng bước... từng bước một đến ngay chỗ Huỳnh Tố My, chân anh nhanh chóng đạp mạnh vào cánh tay của Huỳnh Tố My.
Huỳnh Tố My la lên.
" Á... tay của tôi... tay của tôi... " cô không tin... không tin Lê Bá Sâm lại đối xử với cô như vậy.
Hai mắt Huỳnh Tố My đỏ lên, nước mắt nhòe nhòa khắp gương mặt nhìn Lê Bá Sâm.
" Sâm... sao anh lại làm như vậy... em... a... em có làm gì đâu... "
Lê Bá Sâm nhếch mép.
" Tay nào của cô đẩy cô ấy? "
" Em... em không có a... a... "
" Tay nào... "
" Em không có... không có thật mà huhu... "
" Haha... cô nghĩ tôi sẽ tin lời của cô nữa sao? " Lê Bá Sâm nhấn mạnh chân xuống, cánh tay Huỳnh Tố My vang lên tiếng " rốp rốp " xương nứt.
" Á... sao... sao anh lại đối...á... em... xin... "
" Tay cô ấy chảy máu... một tay ôm bụng... một tay chống dưới đất dính đầy máu... cô nghĩ một người sợ bị đánh như cô ấy lại tự làm mình tổn thương? "
Lê Bá Sâm nói... vừa nói... vừa cảm thấy tim anh lại thắt chặt khó thở.
" Nếu cô sống an ổn... thì tôi nghĩ sẽ không làm gì cô và tin cô.. nhưng Huỳnh Tố My... cô không hề an phận... cô nghĩ tôi không nghi ngờ... có nghi ngờ nhưng tôi vẫn luôn cố nghĩ... một con điên mất trí như cô chắc không đi gây chuyện... nên tôi mới trách Tư Noãn Noãn... chính là... cô ấy một câu cũng không phản kháng chỉ hỏi tôi... có tin cô ấy không... tôi vì cô... vì tiếng nức nở của cô mà quan tâm mà che chở cho cô... kết quả tôi nhận được là gì? "
Nhấn mạnh chân xuống.
" Á... "
" Là vợ con tôi xảy ra chuyện còn cô... lại không hề bị gì... "
Phỉ Vô Dư nhíu mày, nhìn máu từ tay của Huỳnh Tố My đã bê bết cả lên, cho dù chán ghét cô ta. Thì anh cũng không thể nào để cô ta vì mất máu mà chết yên ổn như vậy... phải chết một cách tàn nhẫn nhất...
" Boss... không nên để cô ta chết... "
Lê Bá Sâm nhấc chân lên, nhìn Huỳnh Tố My như nhìn một loại rác.
" Cắt tay cô ta gửi cho Huỳnh Lập Thành. " nói xong anh đi thẳng về hướng phòng VIP mà Tư Noãn Noãn chuyển vào.
Lúc này những người xung quanh cũng giải tán, nghe một và câu nói mập mờ của Lê Bá Sâm thì họ có thể nhận ra những chuyện này có liên quan đến cô gái bị người đàn ông lúc nãy hung hăng đạp.
Hai mắt họ nheo lại, không để ý đến ánh mắt cầu cứu của Huỳnh Tố My mà rời đi, trong miệng còn không quên lẩm bẩm.
" Loại hồ ly tinh. "
" Đồ không biết xấu hổ. "
" Hứ! Chết là đáng. "
"... "
Huỳnh Tố My hai mắt trừng to kinh ngạc, miệng bị bịt lại, muốn la hét cũng không la hét được.
Cô... cô không thể nào tin được... kế hoạch của cô... không phải rất thành công sao? Chỉ cần cô có thể đuổi Tư Noãn Noãn thì sẽ là người phụ nữ cao quý giàu có nhất của nước J... nhưng... nhưng tại sao...
- ----------------------
****Đủ 30k phiếu, Boo lại bão tiếp 7 chương. Hiện tại là 28,1k phiếu, chỉ còn 1,9k phiếu thôi á!
***Bỏ phiếu đi ạ để cuối tháng Boo được vài đồng đóng tiền điện nè hố hố:V
/268
|