#BooMew
Chỉ cần nhớ về ngày hôm ấy, sau khi Tư Chân Châu khóc lóc kể lể bêu xấu Tư Noãn Noãn thì không lâu sau đó lại bị người tung ra vô số video Tư Chân Châu đè đầu cưỡi cổ Tư Noãn Noãn lúc trước, không những thế còn bị vô số người chửi rủa, mãi cho đến khi Tư Gia, Tư Thị ra mặc thì mới yên ổn.
Còn có, trường mà Tư Chân Châu theo học cũng bị đóng cửa, còn có tờ cảnh cáo " Tư Gia, Tư Chân Châu mà được vào học bất kỳ trường nào, thì trường đó sẽ đóng cửa." Đúng như những gì mà trong tờ cảnh cáo đó.
Tư Chân Châu xin vào được ba trường, chính là sang ngày mai đều bị đóng cửa, trường này đến trường khác bị, một đồn mười, mười đồn trăm và không một trường nào nhận con bé vào học.
Hiện tại, Tuyết Sương Anh chỉ cần nhìn thấy đứa con gái bà cưng chiều yêu thương hết mực còn ở nhà thì bà lại tức giận đến sôi máu.
Không bao lâu, ngoài cửa có tiếng chuông vang lên.
Ba người Tư Khả Minh nhìn nhau, mày nhíu lại.
" Bà đi ra mở cửa đi. "
Tư Khả Minh nhìn Tuyết Sương Anh nói.
Tuyết Sương Anh gật đầu một cái đi nhanh ra ngoài mở cửa.
Chính là cánh cửa vừa mở ra, đập vào mắt bà là bóng dáng quen thuộc.
Tuyết Sương Anh nhếch mép cười khinh bỉ nói.
" Mày còn dám về? "
Tư Noãn Noãn lạnh nhạt nhìn Tuyết Sương Anh hỏi.
" Tư Khả Minh có ở nhà không? "
" Mày kiếm ông ta làm gì? " dừng một chút, môi bà cười mỉa mai nói.
" Hay mày định về lại đây ăn bám? "
Tư Noãn Noãn nhếch mép không nhanh không chậm nói.
" Cút! "
" Mày!!! "
" Dì ghẻ, bà cút ngay nếu còn muốn ở trong nhà này!? " Tư Noãn Noãn nhìn chằm chằm Tuyết Sương Anh, trong mắt hoàn toàn không còn một tia sợ hãi.
Tuyết Sương Anh giật mình kinh ngạc, lòng bà khẽ run lên, khi bà đang định nói gì đó thì Tư Khả Minh nói vọng ra.
" Sương Anh! Ngoài kia có chuyện gì à? "
" Ông Tư! Tôi nghĩ chúng ta nên nói chuyện. " nhìn Tuyết Sương Anh đứng đó đơ người, Tư Noãn Noãn bước vào trong nhà nói.
Tư Khả Minh từ phòng bếp đi đến nhìn thấy Tư Noãn Noãn trong mắt tràn ngập coi thường nói.
" Mày muốn về nhà sao? Tao còn tưởng mày được lên làm phu nhân cái quên luôn đường về chứ!? Muốn vào ở cũng được, tự tát vào mặt một trăm cái rồi vào. "
Tư Noãn Noãn nhìn chằm chằm Tư Khả Minh, trong lòng cười khổ, đây là cha ruột của cô sao?
" Ông hiểu lầm gì rồi tôi... " Tư Noãn Noãn còn chưa kịp nói xong thì Tư Chân Châu từ bên trong bước ra, môi vểnh lên nhìn Tư Noãn Noãn.
" Chật chật chật, đúng là lên làm phu nhân vài tháng có khác! Chỉ tiếc là còn chưa nóng đít đã bị đá ra. Tiện nhân vẫn là tiện nhân nhỉ? "
" Ồ tiện nhân là đang chỉ em sao? Em gái con vợ kế!? " Tư Noãn Noãn lạnh nhạt đáp.
" Mày... " cả cuộc đời của Tư Chân Châu ghét nhất ai đem thân phận của bản thân cô nói ra.
Khi cô đang định đánh Tư Noãn Noãn thì có một bàn tay to lớn nắm lấy cánh tay của cô, người đó bóp mạnh một cái.
" Á... " tay của Tư Chân Châu không có gì ngoài việc bị gãy.
Tư Khả Minh và Tuyết Sương Anh đau lòng quát lên.
" Con tiện nhân mày làm gì Chân Châu thế? Nó là em gái mày. "
" Con tiện nhân sao mày dám... tao liều mạng với mày! " dứt câu Tuyết Sương Anh nhào đến, cũng không có gì khác là bị đá mạnh vào bụng của bà ta.
Tư Noãn Noãn mắt không nhìn đến những ruồi bọ đó mà nhìn chằm chằm Tư Khả Minh nói.
" Chúng ta nói chuyện được chưa? "
- --------------------
Bão 5/7 chương.
Chỉ cần nhớ về ngày hôm ấy, sau khi Tư Chân Châu khóc lóc kể lể bêu xấu Tư Noãn Noãn thì không lâu sau đó lại bị người tung ra vô số video Tư Chân Châu đè đầu cưỡi cổ Tư Noãn Noãn lúc trước, không những thế còn bị vô số người chửi rủa, mãi cho đến khi Tư Gia, Tư Thị ra mặc thì mới yên ổn.
Còn có, trường mà Tư Chân Châu theo học cũng bị đóng cửa, còn có tờ cảnh cáo " Tư Gia, Tư Chân Châu mà được vào học bất kỳ trường nào, thì trường đó sẽ đóng cửa." Đúng như những gì mà trong tờ cảnh cáo đó.
Tư Chân Châu xin vào được ba trường, chính là sang ngày mai đều bị đóng cửa, trường này đến trường khác bị, một đồn mười, mười đồn trăm và không một trường nào nhận con bé vào học.
Hiện tại, Tuyết Sương Anh chỉ cần nhìn thấy đứa con gái bà cưng chiều yêu thương hết mực còn ở nhà thì bà lại tức giận đến sôi máu.
Không bao lâu, ngoài cửa có tiếng chuông vang lên.
Ba người Tư Khả Minh nhìn nhau, mày nhíu lại.
" Bà đi ra mở cửa đi. "
Tư Khả Minh nhìn Tuyết Sương Anh nói.
Tuyết Sương Anh gật đầu một cái đi nhanh ra ngoài mở cửa.
Chính là cánh cửa vừa mở ra, đập vào mắt bà là bóng dáng quen thuộc.
Tuyết Sương Anh nhếch mép cười khinh bỉ nói.
" Mày còn dám về? "
Tư Noãn Noãn lạnh nhạt nhìn Tuyết Sương Anh hỏi.
" Tư Khả Minh có ở nhà không? "
" Mày kiếm ông ta làm gì? " dừng một chút, môi bà cười mỉa mai nói.
" Hay mày định về lại đây ăn bám? "
Tư Noãn Noãn nhếch mép không nhanh không chậm nói.
" Cút! "
" Mày!!! "
" Dì ghẻ, bà cút ngay nếu còn muốn ở trong nhà này!? " Tư Noãn Noãn nhìn chằm chằm Tuyết Sương Anh, trong mắt hoàn toàn không còn một tia sợ hãi.
Tuyết Sương Anh giật mình kinh ngạc, lòng bà khẽ run lên, khi bà đang định nói gì đó thì Tư Khả Minh nói vọng ra.
" Sương Anh! Ngoài kia có chuyện gì à? "
" Ông Tư! Tôi nghĩ chúng ta nên nói chuyện. " nhìn Tuyết Sương Anh đứng đó đơ người, Tư Noãn Noãn bước vào trong nhà nói.
Tư Khả Minh từ phòng bếp đi đến nhìn thấy Tư Noãn Noãn trong mắt tràn ngập coi thường nói.
" Mày muốn về nhà sao? Tao còn tưởng mày được lên làm phu nhân cái quên luôn đường về chứ!? Muốn vào ở cũng được, tự tát vào mặt một trăm cái rồi vào. "
Tư Noãn Noãn nhìn chằm chằm Tư Khả Minh, trong lòng cười khổ, đây là cha ruột của cô sao?
" Ông hiểu lầm gì rồi tôi... " Tư Noãn Noãn còn chưa kịp nói xong thì Tư Chân Châu từ bên trong bước ra, môi vểnh lên nhìn Tư Noãn Noãn.
" Chật chật chật, đúng là lên làm phu nhân vài tháng có khác! Chỉ tiếc là còn chưa nóng đít đã bị đá ra. Tiện nhân vẫn là tiện nhân nhỉ? "
" Ồ tiện nhân là đang chỉ em sao? Em gái con vợ kế!? " Tư Noãn Noãn lạnh nhạt đáp.
" Mày... " cả cuộc đời của Tư Chân Châu ghét nhất ai đem thân phận của bản thân cô nói ra.
Khi cô đang định đánh Tư Noãn Noãn thì có một bàn tay to lớn nắm lấy cánh tay của cô, người đó bóp mạnh một cái.
" Á... " tay của Tư Chân Châu không có gì ngoài việc bị gãy.
Tư Khả Minh và Tuyết Sương Anh đau lòng quát lên.
" Con tiện nhân mày làm gì Chân Châu thế? Nó là em gái mày. "
" Con tiện nhân sao mày dám... tao liều mạng với mày! " dứt câu Tuyết Sương Anh nhào đến, cũng không có gì khác là bị đá mạnh vào bụng của bà ta.
Tư Noãn Noãn mắt không nhìn đến những ruồi bọ đó mà nhìn chằm chằm Tư Khả Minh nói.
" Chúng ta nói chuyện được chưa? "
- --------------------
Bão 5/7 chương.
/268
|