Edit: Linh Vũ.
Từ trong lều nhảy ra một quả bóng nhỏ lông tơ đỏ như lửa kèm theo tiếng Hạ Hinh Viêm dặn dò: “Đừng chơi quá muộn.”
Hà Hy Nguyên nhíu mắt lại, không để ý đến cỗ uy áp đang gào thét tiến đến, trong người tuôn ra một cỗ uy lực cường đại bình thản đỡ cỗ lực kia.
Hai cỗ lực đột nhiên va chạm tạo ầm ầm tiếng nổ mạnh.
Toàn bộ linh thú cấp bậc thấp đều bị chấn động, trực tiếp ngã xuống đất hôn mê, về phần những người bị thương cũng khó thoát khỏi cái chết.
Khí thế hai lực va chạm quá mạnh mẽ, những người kia vốn đã bị thương nặng, bị lực đánh phải, liền không chịu được ngã xuống chết.
Tiêu hồ ly nheo đôi mắt hẹp dài lại, người tản ra tia nguy hiểm nhìn chằm chằm trong khe sâu, tư thế sẵn sàng tấn công.
Dịch Cẩn Minh nhìn thấy thời cơ liền trốn sang bên cạnh, Hạ Hinh Viêm thấy cũng không cản.
Nàng hiện tại chỉ quan tâm không biết bên trong có linh thú lợi hại hơn Hà Hy Nguyên hay không?
Dich Cẩn Minh quay đầu, liếc mắt nham hiểm nhìn bóng dáng Hạ Hinh Viêm, nữ nhân này tuyệt đối không thể lưu lại.
Bất quá bây giờ không phải lúc, mang hắn hiện giờ quan trọng hơn.
Dịch Cẩn Minh mang theo người của hắn vội vàng trốn, mấy người còn lại vội vàng lảo đảo rời đi, hiện tại bảo toàn tính mạng quan trọng hơn hết.
Hạ Hinh Viêm ở trong đầu hỏi tiểu hồ ly: “ Linh thú trong khe sâu rất lợi hại sao?”
“Linh thú chưa đến sáu nghìn năm, không đáng lo.” Tiểu hồ ly nói nhẹ nhàng, nhưng mà vẻ mặt của hắn không được nhẹ nhàng như lời nói.
“Ân.” Hạ Hinh Viêm khẽ hừ một tiếng xe như đã biết.
Đem toàn bộ lo lắng nén xuống, dưới tình huống như này, nàng vẫn là không nên xem vào.
Hà Hy Nguyên tiếp tục đứng không nhúc nhích ở đấy, khí thế trên người vẫn mãnh mẽ tuôn ra, cùng uy áp trong khe sâu đối nghịch, hai luồng lực lượng giằng co giữa không trung, không ai chịu yếu thế.
Không biết qua bao lâu, hai
Từ trong lều nhảy ra một quả bóng nhỏ lông tơ đỏ như lửa kèm theo tiếng Hạ Hinh Viêm dặn dò: “Đừng chơi quá muộn.”
Hà Hy Nguyên nhíu mắt lại, không để ý đến cỗ uy áp đang gào thét tiến đến, trong người tuôn ra một cỗ uy lực cường đại bình thản đỡ cỗ lực kia.
Hai cỗ lực đột nhiên va chạm tạo ầm ầm tiếng nổ mạnh.
Toàn bộ linh thú cấp bậc thấp đều bị chấn động, trực tiếp ngã xuống đất hôn mê, về phần những người bị thương cũng khó thoát khỏi cái chết.
Khí thế hai lực va chạm quá mạnh mẽ, những người kia vốn đã bị thương nặng, bị lực đánh phải, liền không chịu được ngã xuống chết.
Tiêu hồ ly nheo đôi mắt hẹp dài lại, người tản ra tia nguy hiểm nhìn chằm chằm trong khe sâu, tư thế sẵn sàng tấn công.
Dịch Cẩn Minh nhìn thấy thời cơ liền trốn sang bên cạnh, Hạ Hinh Viêm thấy cũng không cản.
Nàng hiện tại chỉ quan tâm không biết bên trong có linh thú lợi hại hơn Hà Hy Nguyên hay không?
Dich Cẩn Minh quay đầu, liếc mắt nham hiểm nhìn bóng dáng Hạ Hinh Viêm, nữ nhân này tuyệt đối không thể lưu lại.
Bất quá bây giờ không phải lúc, mang hắn hiện giờ quan trọng hơn.
Dịch Cẩn Minh mang theo người của hắn vội vàng trốn, mấy người còn lại vội vàng lảo đảo rời đi, hiện tại bảo toàn tính mạng quan trọng hơn hết.
Hạ Hinh Viêm ở trong đầu hỏi tiểu hồ ly: “ Linh thú trong khe sâu rất lợi hại sao?”
“Linh thú chưa đến sáu nghìn năm, không đáng lo.” Tiểu hồ ly nói nhẹ nhàng, nhưng mà vẻ mặt của hắn không được nhẹ nhàng như lời nói.
“Ân.” Hạ Hinh Viêm khẽ hừ một tiếng xe như đã biết.
Đem toàn bộ lo lắng nén xuống, dưới tình huống như này, nàng vẫn là không nên xem vào.
Hà Hy Nguyên tiếp tục đứng không nhúc nhích ở đấy, khí thế trên người vẫn mãnh mẽ tuôn ra, cùng uy áp trong khe sâu đối nghịch, hai luồng lực lượng giằng co giữa không trung, không ai chịu yếu thế.
Không biết qua bao lâu, hai
/171
|