Dịch giả: Oa la la
Biên: Xiaooo
-Chu Nguyên, ngươi chán sống rồi sao!
Lúc Tề Nhạc khẽ gầm một tiếng thì trên người hắn cũng lộ ra một cỗ sát ý ác liệt, mà trong mắt hắn cũng nổi lên tia máu, lúc này bộ dáng của hắn cực kỳ hung ác.
Vốn dĩ hắn cho rằng trận đấu này, hắn có thể thắng dễ như trở bàn tay, dù sao sức mạnh của hắn cũng đạt đến thất mạch thì có thể nghiền nát bất kỳ học viên nào ở Đại Chu phủ này.
Nhưng mà hắn không thể nào ngờ được, khi đấu với tên Chu Nguyên chỉ mới mở được ngũ mạch này hắn không thể giành được chiến thắng mà còn bị tên đó từng bước bức lui.
Việc này khiến hắn mất hết cả mặt mũi!
-Không biết kẻ nào mới là người phải chết đâu!
Thanh âm bình tĩnh của Chu Nguyên vang lên nhưng trong mắt hắn cũng chứa đầy sát ý.
Cặp mắt tràn đầy tơ máu của Tề Nhạc nhìn Chu Nguyên chằm chằm, một lát sau, vẻ hung ác trên mặt hắn dần dần biến mất mà giọng nói của hắn thì càng lúc càng lạnh lẽo:
-Chu Nguyên, vốn dĩ ngươi có thể đi đến bước này thật sự ngoài dự tính của ta.
-Nhưng mà ngươi nghĩ rằng chỉ có như thế thì có thể thắng được ta hay sao?
Thấy sắc mặt Tề Nhạc âm trầm, hai mắt Chu Nguyên khẽ híp lại, biểu tình trên mặt trở nên nghiêm túc hơn. Hắn biết rõ Tề Nhạc sẽ có sự chuẩn bị kỹ càng ở kỳ thi này.
Lúc này, Tề Nhạc bỗng hít sâu một hơi, trong mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn, sau đó tất cả mọi người chỉ thấy thân thể hắn run lên một cái rồi cất giọng trầm thấp.
-Phá Mạch Quyết!
Ông!
Khi thanh âm kia vừa dứt lời thì nguyên khí chung quanh liên tục rót vào bên trong cơ thể Tề Nhạc, ngay lập tức, bọn họ đều cảm giác được khí thế của Tề Nhạc liên tục tăng cao.
Mà sắc mặt Chu Nguyên cũng bắt đầu thay đổi, hắn bình tĩnh nói:
-Không ngờ là Phá Mạch Quyết, Tề Nhạc ngươi cũng thật tàn nhẫn!
Phá Mạch Quyết cũng là một loại nguyên thuật, nó có tác dụng có thể cưỡng ép giúp người sử dụng có thể phá vỡ được nhất mạch trong thời gian ngắn. Hôm nay Tề Nhạc đã mở được thất mạch nêu như hắn lại có thể phá vỡ thêm nhất mạch, vậy thì hắn có thể đạt được sức mạnh của bát mạch.
Có điều phương pháp này cưỡng ép bản thân phá vỡ nhất mạch cho nên sau khi sử dụng sẽ tổn thương đến bản thân, khiến cho thời gian chân chính đả thông bát mạch sẽ kéo dài.
Hiện tại, từng luồng nguyên khí quấn quanh cơ thể Tề Nhạc khiến vạt áo bào của hắn bay phất phới, hắn cảm nhận sức mạnh cường hãn đang chảy trong người, bàn tay lập tức nắm chặt lại phát ra tiếng kêu.
-Để có thể chiếm được Đại Chu phủ thì cái giá như thế này có đáng là gì.
Tề Nhạc hờ hững nói:
-Hơn nữa Tề vương phủ bọn ta đã chuẫn bị thiên tài bảo địa xong cả rồi, cho dù có tổn thương cơ thể, ta cũng có thể nhanh chóng khôi phục lại như xưa.
-Có điều, hiện tại, kẻ phải trả giá thật lớn chính là ngươi!
Ầm!
Khi Tề Nhạc vừa dứt lời, hắn lập tức lao thẳng về phía Chu Nguyên.
“ Nhanh quá!” Chu Nguyên có chút kinh hãi nghĩ, xem ra sau khi cưỡng ép bản thân phá vỡ bát mạch, thực lực Tề Nhạc lại tăng thêm một bậc rồi.
-Long Bộ!
Chu Nguyên không hề do dự mà thi triển Long Bộ, thân hình hắn bước nghiêng về một bên.
Ầm!
Ngay sau đó thì Chu Nguyên thấy được từ sau lưng hắn xuất hiện một cú đấm được nguyên khí quấn hung ác đánh về phía hắn, mà cú đấm này hiện tại sượt qua lồng ngực của hắn.
Có điều, khi Tề Nhạc thấy đòn tấn công kia bị thất bại, hắn lập tức chuyển thành chưởng rồi vỗ mạnh xuống ngực Chu Nguyên, kình lực mạnh mẽ từ nguyên khí xé rách không khí, dường như có thể nghe thấy âm thanh nổ tung.
Đạp đạp!
Trong chớp mắt Chu Nguyên lùi về biết sau, hắn có thể cảm giác được trên ngực xuất hiện một chút đau đớn, mặc dù chỉ là không khí bị nổ tung do ảnh hưởng từ quyền phong của Tề Nhạc thế nhưng vẫn chứa đầy mười phần uy lực.
Có thể thấy rõ, sức mạnh của Tề Nhạc sau khi phá vỡ bát mạch đã tăng lên rất nhiều.
-Để ta xem ngươi có thể tránh được bao lâu?!
Trong mắt Tề Nhạc lóe lên hàn quang, hắn lại nhanh chóng lao đến một lần nữa, thế tấn công ác liệt nhanh như chớp, từng đợt từng đợt bao phủ lấy Chu Nguyên.
Đối mặt với khí thế cường hãn của Tề Nhạc, Chu Nguyên cũng lùi dần từng bước một.
Trong nháy mắt, tình huống của hắn rơi vào thế bất lợi.
Mà trên quảng trường, vô số người nhìn thấy cục diện thay đổi như thế thì cũng ầm ĩ lên. Lúc này bọn họ đều thấy rất rõ, hiện tại, Tề Nhạc hoàn toàn chiếm ưu thế, nếu Chu Nguyên không có con bài tẩy khác, chắc chắn hắn sẽ bị Tề Nhạc khống chế.
Sắc mặt tất cả học viên bên Giáp Viện cũng trở nên nghiêm túc, lo lắng.
Tô Ấu Vi nắm chặt bàn tay, trên gương mặt cũng xuất hiện vẻ lo âu, bởi vì hiện bây giờ Tề Nhạc thật sự quá mạnh.
Cùng lúc đó trên đài cao, Chu Kình vẻ mặt nghiêm túc, Tề vương Tề Uyên nở nụ cười đắc ý.
Rầm rầm!
Trên thạch đài, hai bóng người không ngừng truy đuổi, một người chính là Tề Nhạc hung hăng tấn công, đợt này nối tiếp đợt khác mà người còn lại, Chu Nguyên không ngừng tránh né công kích của Tề Nhạc.
Có điều dưới sự truy đuổi áp chế của Tề Nhạc, không gian mà Chu Nguyên có thể tránh né cũng ngày càng nhỏ dần.
Cho đến khi hắn đã đến sát rìa thạch đài, ngay lúc này, Tề Nhạc nở nụ cười hung ác, hắn đột nhiên tung ra chưởng phong vô cùng hung hãn, mặt đất dưới chân cũng bị ảnh hưởng mà vỡ thành một khe hở.
Sức mạnh từ một chưởng này có thể thổi bay Chu Nguyên khỏi thạch đài, đồng thời có thể phân ra thắng bại.
Vì thế khi nhìn thấy cảnh này, âm thanh sợ hãi liên tục vang lên bên trong quảng trường.
-Ngươi mau cút xuống cho ta! Ngươi nghĩ rằng mình có thể thay đổi được chuyện gì sao?!
Tề Nhạc cười gằn từng tiếng.
Thời điểm chưởng phong vừa đập vào mặt thì Chu Nguyên chợt ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt không hề có một tia hoảng sợ ngược lại xuất hiện nụ cười tràn đầy hàn ý.
-Ta đã nói rồi, quá đắc ý sẽ không phải chuyện tốt!
Ầm!
Trong cơ thể Chu Nguyên chợt vang lên một tiếng, sau đó nguyên khí chung quanh mạnh mẽ vọt vào cơ thể hắn, khiến cho nguyên khí bên trong kinh mạch bị chấn động rồi đột nhiên tăng cao.
Thay đổi này của Chu Nguyên khiến người khác phải chú ý đến, ngay lập tức âm thanh sợ hãi chứa đầy sự khó tin vang lên khắp quảng trường:
-Không lẽ Chu Nguyên điện hạ đã mở được đệ lục mạch rồi sao?
-Có khi nào điện hạ cũng dùng Phá Mạch Quyết không?
-Không phải, đây không phải là Phá Mạch Quyết. Nguyên khí trong cơ thể Chu Nguyên điện hạ vẫn dồi dào như cũ, cũng không hề có dấu hiệu hỗn loạn. Cho nên đối với việc có thể thành thạo khống chế nguyên khí như vậy thì không thể nào đột nhiên phá mạch được.
-Đây mới chính là trạng thái của việc đả thông đệ lục mạch.
-Nói vậy, Chu Nguyên điện hạ đã sớm mở được đệ lục mạch rồi nhưng từ đầu đến giờ hắn vẫn che giấu thực lực bản thân!
-Thật cao minh, thực lực đã cao đến mức này lại cố ý tỏ ra yếu kém, khiến cho Tề Nhạc nghĩ rằng bản thân hắn có thể giành được phần thắng mà khinh suất!
…
Âm thanh xôn xao ngày một tăng lên, việc Chu Nguyên bất ngờ bùng nổ thực lực khiến cho bọn họ cảm thấy khiếp sợ.
-Không thể nào?
Con ngươi trong mắt Tề Nhạc cũng co rụt lại, hắn vốn nghĩ rằng Chu Nguyên đã trờ thành con thỏ bị hắn dồn đến đường cùng nhưng không thể ngờ, một khắc sau, con thỏ này lại lộ ra răng năng sắc bén dữ tợn.
-Ngươi thật sự cho rằng hai tháng ta ở Hắc Lâm Sơn chỉ đả thông được đệ ngũ mạch thôi sao?
Chu Nguyên nở nụ cười lạnh lùng nhìn hắn. Hắn (CN) ngày đêm chém giết nguyên thú ở Hắc Lâm Sơn, còn có Tam Thập Lục Thú Khai Mạch Văn mà Yêu Yêu khắc lên người hắn, có thể nói thời gian đó hắn chịu rất nhiều đau khổ cho nên năm ngày trước khi rời Hắc Lâm Sơn trở về tham gia phủ thí, hắn đã thành công đả thông đệ lục mạch rồi.
Thế nhưng hắn vẫn che giấu thực lực thật sự, chỉ để lộ cho người khác nghĩ rằng thực lực của hắn mới đạt cấp đệ ngũ mạch.
-Long Bia Thủ, Liệt Địa!
Ngay lúc này, Chu Nguyên nhanh chóng ra tay phản kích trở lại, bàn tay chụp ngang, nguyên khí trong kinh mạch cuồn cuộn chảy về lòng bàn tay hắn, mà không khí xung quanh cũng bị ảnh hưởng không ngừng phát nổ, kình phong khí thế bức người, hung hãn đến tột bậc.
Thời điểm Chu Nguyên phản kích khiến cho lông tóc toàn thân của Tề Nhạc dựng ngược lên, hắn cảm giác được một luồng hơi thở nguy hiểm đang lao tới cho nên trong lúc vội vàng không kịp suy nghĩ, hắn chỉ có thể liều mạng vận chuyển nguyên khí chống đỡ.
-Bôn Lôi Quyền!
Tề Nhạc vội vã tung ra một đấm, ngay lập tức mạnh mẽ va chạm với chưởng phong sắc bén của Chu Nguyên.
Ầm!
Âm thanh trầm thấp vang vọng khắp quảng trường, mặt đá dưới chân hai người bọn hắn đều bị chấn động mà rạn nứt, sau đó lại bị kình phong tàn bạo quét tới khiến vết nứt ngày càng lan rộng.
Lúc vô số vụn đá bị hất bay mù mịt, mọi người đều nhìn thấy, thân thể Tề Nhạc bị chấn động mà trượt ra ngoài, đến khi hắn cưỡng ép cơ thể ổn định lại thì rên lên một tiếng, một vệt máu từ bên khóe môi chảy xuống.
Trong khi đó tình huống của Chu Nguyên thì ngược lại, bởi vì hắn mạnh mẽ phản công cho nên chỉ bị chấn động lùi về sau nửa bước mà thôi.
Ồn ào!
Toàn bộ quảng trưởng lại xôn xao một phen, không ít người âm thầm hoan hô,có thể nói một chiêu kỳ địch dĩ nhược* của Chu Nguyên cực kỳ có hiệu quả.
*kỳ địch dĩ nhược ( tỏ vẻ yếu thế)
-Trong chiến đấu mà còn toan tính như thế, thật lợi hại!
Rất nhiều người có ánh mắt sắc bén đều âm thâm gật đầu, tuy rằng bề ngoài thực lực Tề Nhạc rất mạnh nhưng bàn về toan tính trong chiến đấu thì lại thua Chu Nguyên một bậc.
Hơn nữa Chu Nguyên ra tay vô cùng độc ác, cho dù là bộc phát cũng sẽ có hiệu quả.
Lúc này trên thạch đài, Tề Nhạc chậm rãi lau vết máu trên khóe miệng, gương mặt hắn co giật một chút, sau đó hắn hít sâu một hơi mạnh mẽ dằn xuống cơn tức giận có thể khiến hắn mất đi lý trí.
-Không ngờ ngươi đã sớm mở được đệ lục mạch!
Giọng nói tràn đầy sự lạnh lẽo vang lên.
Chu Nguyên khẽ cười một tiếng đáp trả lại:
-Dù sao ta cũng phải lưu lại một chút thủ đoạn cho bản thân chứ.
Nếu ngay từ đầu hắn để lộ hết mọi thứ thì sẽ không đạt được hiệu quả xuất kỳ bất ý (bất ngờ) như thế này, ít nhất ngay lúc này, Tề Nhạc vì sơ suất mà bị thương.
Ánh mắt âm u lạnh lẽo của Tề Nhạc nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, hắn chậm rãi nói:
-Nói rất hay, quả thực ngươi đã dạy cho ta một bài học.
Sau đó hắn nhắm mắt lại gật đầu một cái rồi nói tiếp:
-Để cảm ơn ngươi đã dạy ta bài học ngày hôm nay, ta sẽ dùng sức mạnh cao nhất để đánh bại ngươi, ta sẽ xé nát từng con bài tẩy mà ngươi kiêu ngạo nhất khiến ngươi có thể cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng tột cùng.
Hắn vừa dứt lời thì từ từ giơ bàn tay lên, dưới sự chăm chú của rất cả mọi người có mặt trong quảng trường, một tia sáng màu xanh mờ nhạt chợt xuất hiện trên tay hắn, tia sáng kia không hề ổn định, nhưng lại khiến người khác cảm thấy một tia sắc bén, dường như xé rách cả không khí.
Ở quảng trường, một số cao thủ khi nhìn thấy tia sáng màu xanh kia thì sắc mặt lập tức thay đổi, thanh âm khiếp sợ vang lên:
-Không lẽ.. đó chính là một trong những nguyên thuật đứng đầu của Tề vương phủ, Huyền Mang Thuật sao?
-Tên Tề Nhạc này lại có thể tu luyện thành công Huyền Mang Thuật ư?!
-Không xong rồi, Chu Nguyên điện hạ đang gặp nguy hiểm, tuy Huyền Mang Thuật chỉ là huyền nguyên thuật hạ phẩm nhưng bàn về uy lực thì ngay cả huyền nguyên thuật trung phẩm cũng rất ít loại có thể so sánh được với nó!
-Hiện tại Tề Nhạc đã tu luyện thành công nguyên thuật này, sau này khi hắn đến bậc Dưỡng Khí kỳ chỉ sợ không ai có thể là đối thủ của hắn!
Biên: Xiaooo
-Chu Nguyên, ngươi chán sống rồi sao!
Lúc Tề Nhạc khẽ gầm một tiếng thì trên người hắn cũng lộ ra một cỗ sát ý ác liệt, mà trong mắt hắn cũng nổi lên tia máu, lúc này bộ dáng của hắn cực kỳ hung ác.
Vốn dĩ hắn cho rằng trận đấu này, hắn có thể thắng dễ như trở bàn tay, dù sao sức mạnh của hắn cũng đạt đến thất mạch thì có thể nghiền nát bất kỳ học viên nào ở Đại Chu phủ này.
Nhưng mà hắn không thể nào ngờ được, khi đấu với tên Chu Nguyên chỉ mới mở được ngũ mạch này hắn không thể giành được chiến thắng mà còn bị tên đó từng bước bức lui.
Việc này khiến hắn mất hết cả mặt mũi!
-Không biết kẻ nào mới là người phải chết đâu!
Thanh âm bình tĩnh của Chu Nguyên vang lên nhưng trong mắt hắn cũng chứa đầy sát ý.
Cặp mắt tràn đầy tơ máu của Tề Nhạc nhìn Chu Nguyên chằm chằm, một lát sau, vẻ hung ác trên mặt hắn dần dần biến mất mà giọng nói của hắn thì càng lúc càng lạnh lẽo:
-Chu Nguyên, vốn dĩ ngươi có thể đi đến bước này thật sự ngoài dự tính của ta.
-Nhưng mà ngươi nghĩ rằng chỉ có như thế thì có thể thắng được ta hay sao?
Thấy sắc mặt Tề Nhạc âm trầm, hai mắt Chu Nguyên khẽ híp lại, biểu tình trên mặt trở nên nghiêm túc hơn. Hắn biết rõ Tề Nhạc sẽ có sự chuẩn bị kỹ càng ở kỳ thi này.
Lúc này, Tề Nhạc bỗng hít sâu một hơi, trong mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn, sau đó tất cả mọi người chỉ thấy thân thể hắn run lên một cái rồi cất giọng trầm thấp.
-Phá Mạch Quyết!
Ông!
Khi thanh âm kia vừa dứt lời thì nguyên khí chung quanh liên tục rót vào bên trong cơ thể Tề Nhạc, ngay lập tức, bọn họ đều cảm giác được khí thế của Tề Nhạc liên tục tăng cao.
Mà sắc mặt Chu Nguyên cũng bắt đầu thay đổi, hắn bình tĩnh nói:
-Không ngờ là Phá Mạch Quyết, Tề Nhạc ngươi cũng thật tàn nhẫn!
Phá Mạch Quyết cũng là một loại nguyên thuật, nó có tác dụng có thể cưỡng ép giúp người sử dụng có thể phá vỡ được nhất mạch trong thời gian ngắn. Hôm nay Tề Nhạc đã mở được thất mạch nêu như hắn lại có thể phá vỡ thêm nhất mạch, vậy thì hắn có thể đạt được sức mạnh của bát mạch.
Có điều phương pháp này cưỡng ép bản thân phá vỡ nhất mạch cho nên sau khi sử dụng sẽ tổn thương đến bản thân, khiến cho thời gian chân chính đả thông bát mạch sẽ kéo dài.
Hiện tại, từng luồng nguyên khí quấn quanh cơ thể Tề Nhạc khiến vạt áo bào của hắn bay phất phới, hắn cảm nhận sức mạnh cường hãn đang chảy trong người, bàn tay lập tức nắm chặt lại phát ra tiếng kêu.
-Để có thể chiếm được Đại Chu phủ thì cái giá như thế này có đáng là gì.
Tề Nhạc hờ hững nói:
-Hơn nữa Tề vương phủ bọn ta đã chuẫn bị thiên tài bảo địa xong cả rồi, cho dù có tổn thương cơ thể, ta cũng có thể nhanh chóng khôi phục lại như xưa.
-Có điều, hiện tại, kẻ phải trả giá thật lớn chính là ngươi!
Ầm!
Khi Tề Nhạc vừa dứt lời, hắn lập tức lao thẳng về phía Chu Nguyên.
“ Nhanh quá!” Chu Nguyên có chút kinh hãi nghĩ, xem ra sau khi cưỡng ép bản thân phá vỡ bát mạch, thực lực Tề Nhạc lại tăng thêm một bậc rồi.
-Long Bộ!
Chu Nguyên không hề do dự mà thi triển Long Bộ, thân hình hắn bước nghiêng về một bên.
Ầm!
Ngay sau đó thì Chu Nguyên thấy được từ sau lưng hắn xuất hiện một cú đấm được nguyên khí quấn hung ác đánh về phía hắn, mà cú đấm này hiện tại sượt qua lồng ngực của hắn.
Có điều, khi Tề Nhạc thấy đòn tấn công kia bị thất bại, hắn lập tức chuyển thành chưởng rồi vỗ mạnh xuống ngực Chu Nguyên, kình lực mạnh mẽ từ nguyên khí xé rách không khí, dường như có thể nghe thấy âm thanh nổ tung.
Đạp đạp!
Trong chớp mắt Chu Nguyên lùi về biết sau, hắn có thể cảm giác được trên ngực xuất hiện một chút đau đớn, mặc dù chỉ là không khí bị nổ tung do ảnh hưởng từ quyền phong của Tề Nhạc thế nhưng vẫn chứa đầy mười phần uy lực.
Có thể thấy rõ, sức mạnh của Tề Nhạc sau khi phá vỡ bát mạch đã tăng lên rất nhiều.
-Để ta xem ngươi có thể tránh được bao lâu?!
Trong mắt Tề Nhạc lóe lên hàn quang, hắn lại nhanh chóng lao đến một lần nữa, thế tấn công ác liệt nhanh như chớp, từng đợt từng đợt bao phủ lấy Chu Nguyên.
Đối mặt với khí thế cường hãn của Tề Nhạc, Chu Nguyên cũng lùi dần từng bước một.
Trong nháy mắt, tình huống của hắn rơi vào thế bất lợi.
Mà trên quảng trường, vô số người nhìn thấy cục diện thay đổi như thế thì cũng ầm ĩ lên. Lúc này bọn họ đều thấy rất rõ, hiện tại, Tề Nhạc hoàn toàn chiếm ưu thế, nếu Chu Nguyên không có con bài tẩy khác, chắc chắn hắn sẽ bị Tề Nhạc khống chế.
Sắc mặt tất cả học viên bên Giáp Viện cũng trở nên nghiêm túc, lo lắng.
Tô Ấu Vi nắm chặt bàn tay, trên gương mặt cũng xuất hiện vẻ lo âu, bởi vì hiện bây giờ Tề Nhạc thật sự quá mạnh.
Cùng lúc đó trên đài cao, Chu Kình vẻ mặt nghiêm túc, Tề vương Tề Uyên nở nụ cười đắc ý.
Rầm rầm!
Trên thạch đài, hai bóng người không ngừng truy đuổi, một người chính là Tề Nhạc hung hăng tấn công, đợt này nối tiếp đợt khác mà người còn lại, Chu Nguyên không ngừng tránh né công kích của Tề Nhạc.
Có điều dưới sự truy đuổi áp chế của Tề Nhạc, không gian mà Chu Nguyên có thể tránh né cũng ngày càng nhỏ dần.
Cho đến khi hắn đã đến sát rìa thạch đài, ngay lúc này, Tề Nhạc nở nụ cười hung ác, hắn đột nhiên tung ra chưởng phong vô cùng hung hãn, mặt đất dưới chân cũng bị ảnh hưởng mà vỡ thành một khe hở.
Sức mạnh từ một chưởng này có thể thổi bay Chu Nguyên khỏi thạch đài, đồng thời có thể phân ra thắng bại.
Vì thế khi nhìn thấy cảnh này, âm thanh sợ hãi liên tục vang lên bên trong quảng trường.
-Ngươi mau cút xuống cho ta! Ngươi nghĩ rằng mình có thể thay đổi được chuyện gì sao?!
Tề Nhạc cười gằn từng tiếng.
Thời điểm chưởng phong vừa đập vào mặt thì Chu Nguyên chợt ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt không hề có một tia hoảng sợ ngược lại xuất hiện nụ cười tràn đầy hàn ý.
-Ta đã nói rồi, quá đắc ý sẽ không phải chuyện tốt!
Ầm!
Trong cơ thể Chu Nguyên chợt vang lên một tiếng, sau đó nguyên khí chung quanh mạnh mẽ vọt vào cơ thể hắn, khiến cho nguyên khí bên trong kinh mạch bị chấn động rồi đột nhiên tăng cao.
Thay đổi này của Chu Nguyên khiến người khác phải chú ý đến, ngay lập tức âm thanh sợ hãi chứa đầy sự khó tin vang lên khắp quảng trường:
-Không lẽ Chu Nguyên điện hạ đã mở được đệ lục mạch rồi sao?
-Có khi nào điện hạ cũng dùng Phá Mạch Quyết không?
-Không phải, đây không phải là Phá Mạch Quyết. Nguyên khí trong cơ thể Chu Nguyên điện hạ vẫn dồi dào như cũ, cũng không hề có dấu hiệu hỗn loạn. Cho nên đối với việc có thể thành thạo khống chế nguyên khí như vậy thì không thể nào đột nhiên phá mạch được.
-Đây mới chính là trạng thái của việc đả thông đệ lục mạch.
-Nói vậy, Chu Nguyên điện hạ đã sớm mở được đệ lục mạch rồi nhưng từ đầu đến giờ hắn vẫn che giấu thực lực bản thân!
-Thật cao minh, thực lực đã cao đến mức này lại cố ý tỏ ra yếu kém, khiến cho Tề Nhạc nghĩ rằng bản thân hắn có thể giành được phần thắng mà khinh suất!
…
Âm thanh xôn xao ngày một tăng lên, việc Chu Nguyên bất ngờ bùng nổ thực lực khiến cho bọn họ cảm thấy khiếp sợ.
-Không thể nào?
Con ngươi trong mắt Tề Nhạc cũng co rụt lại, hắn vốn nghĩ rằng Chu Nguyên đã trờ thành con thỏ bị hắn dồn đến đường cùng nhưng không thể ngờ, một khắc sau, con thỏ này lại lộ ra răng năng sắc bén dữ tợn.
-Ngươi thật sự cho rằng hai tháng ta ở Hắc Lâm Sơn chỉ đả thông được đệ ngũ mạch thôi sao?
Chu Nguyên nở nụ cười lạnh lùng nhìn hắn. Hắn (CN) ngày đêm chém giết nguyên thú ở Hắc Lâm Sơn, còn có Tam Thập Lục Thú Khai Mạch Văn mà Yêu Yêu khắc lên người hắn, có thể nói thời gian đó hắn chịu rất nhiều đau khổ cho nên năm ngày trước khi rời Hắc Lâm Sơn trở về tham gia phủ thí, hắn đã thành công đả thông đệ lục mạch rồi.
Thế nhưng hắn vẫn che giấu thực lực thật sự, chỉ để lộ cho người khác nghĩ rằng thực lực của hắn mới đạt cấp đệ ngũ mạch.
-Long Bia Thủ, Liệt Địa!
Ngay lúc này, Chu Nguyên nhanh chóng ra tay phản kích trở lại, bàn tay chụp ngang, nguyên khí trong kinh mạch cuồn cuộn chảy về lòng bàn tay hắn, mà không khí xung quanh cũng bị ảnh hưởng không ngừng phát nổ, kình phong khí thế bức người, hung hãn đến tột bậc.
Thời điểm Chu Nguyên phản kích khiến cho lông tóc toàn thân của Tề Nhạc dựng ngược lên, hắn cảm giác được một luồng hơi thở nguy hiểm đang lao tới cho nên trong lúc vội vàng không kịp suy nghĩ, hắn chỉ có thể liều mạng vận chuyển nguyên khí chống đỡ.
-Bôn Lôi Quyền!
Tề Nhạc vội vã tung ra một đấm, ngay lập tức mạnh mẽ va chạm với chưởng phong sắc bén của Chu Nguyên.
Ầm!
Âm thanh trầm thấp vang vọng khắp quảng trường, mặt đá dưới chân hai người bọn hắn đều bị chấn động mà rạn nứt, sau đó lại bị kình phong tàn bạo quét tới khiến vết nứt ngày càng lan rộng.
Lúc vô số vụn đá bị hất bay mù mịt, mọi người đều nhìn thấy, thân thể Tề Nhạc bị chấn động mà trượt ra ngoài, đến khi hắn cưỡng ép cơ thể ổn định lại thì rên lên một tiếng, một vệt máu từ bên khóe môi chảy xuống.
Trong khi đó tình huống của Chu Nguyên thì ngược lại, bởi vì hắn mạnh mẽ phản công cho nên chỉ bị chấn động lùi về sau nửa bước mà thôi.
Ồn ào!
Toàn bộ quảng trưởng lại xôn xao một phen, không ít người âm thầm hoan hô,có thể nói một chiêu kỳ địch dĩ nhược* của Chu Nguyên cực kỳ có hiệu quả.
*kỳ địch dĩ nhược ( tỏ vẻ yếu thế)
-Trong chiến đấu mà còn toan tính như thế, thật lợi hại!
Rất nhiều người có ánh mắt sắc bén đều âm thâm gật đầu, tuy rằng bề ngoài thực lực Tề Nhạc rất mạnh nhưng bàn về toan tính trong chiến đấu thì lại thua Chu Nguyên một bậc.
Hơn nữa Chu Nguyên ra tay vô cùng độc ác, cho dù là bộc phát cũng sẽ có hiệu quả.
Lúc này trên thạch đài, Tề Nhạc chậm rãi lau vết máu trên khóe miệng, gương mặt hắn co giật một chút, sau đó hắn hít sâu một hơi mạnh mẽ dằn xuống cơn tức giận có thể khiến hắn mất đi lý trí.
-Không ngờ ngươi đã sớm mở được đệ lục mạch!
Giọng nói tràn đầy sự lạnh lẽo vang lên.
Chu Nguyên khẽ cười một tiếng đáp trả lại:
-Dù sao ta cũng phải lưu lại một chút thủ đoạn cho bản thân chứ.
Nếu ngay từ đầu hắn để lộ hết mọi thứ thì sẽ không đạt được hiệu quả xuất kỳ bất ý (bất ngờ) như thế này, ít nhất ngay lúc này, Tề Nhạc vì sơ suất mà bị thương.
Ánh mắt âm u lạnh lẽo của Tề Nhạc nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, hắn chậm rãi nói:
-Nói rất hay, quả thực ngươi đã dạy cho ta một bài học.
Sau đó hắn nhắm mắt lại gật đầu một cái rồi nói tiếp:
-Để cảm ơn ngươi đã dạy ta bài học ngày hôm nay, ta sẽ dùng sức mạnh cao nhất để đánh bại ngươi, ta sẽ xé nát từng con bài tẩy mà ngươi kiêu ngạo nhất khiến ngươi có thể cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng tột cùng.
Hắn vừa dứt lời thì từ từ giơ bàn tay lên, dưới sự chăm chú của rất cả mọi người có mặt trong quảng trường, một tia sáng màu xanh mờ nhạt chợt xuất hiện trên tay hắn, tia sáng kia không hề ổn định, nhưng lại khiến người khác cảm thấy một tia sắc bén, dường như xé rách cả không khí.
Ở quảng trường, một số cao thủ khi nhìn thấy tia sáng màu xanh kia thì sắc mặt lập tức thay đổi, thanh âm khiếp sợ vang lên:
-Không lẽ.. đó chính là một trong những nguyên thuật đứng đầu của Tề vương phủ, Huyền Mang Thuật sao?
-Tên Tề Nhạc này lại có thể tu luyện thành công Huyền Mang Thuật ư?!
-Không xong rồi, Chu Nguyên điện hạ đang gặp nguy hiểm, tuy Huyền Mang Thuật chỉ là huyền nguyên thuật hạ phẩm nhưng bàn về uy lực thì ngay cả huyền nguyên thuật trung phẩm cũng rất ít loại có thể so sánh được với nó!
-Hiện tại Tề Nhạc đã tu luyện thành công nguyên thuật này, sau này khi hắn đến bậc Dưỡng Khí kỳ chỉ sợ không ai có thể là đối thủ của hắn!
/1499
|