Nhà Có Chó Dữ

Chương 61

/87


Tư Nam bấm số gọi cho Tu, lập tức nghe thấy tiếng của Tu: "Alo? Chuyện gì vậy, Tư Nam?"

"Tu, em với A Kim đang ở dưới hầm khách sạn Tư Thịnh của Uông thị thì nhìn thấy An Chi Huyến với Tằng Khải Trữ đi với nhau cho nên muốn bám theo vào trong. Nhưng mà không có cách nào cho A Kim đi vào hết!" Tư Nam cố gắng giải thích ngắn gọn.

"Như vậy à?" Tu nghĩ một chút, "Em đợi một chút, anh lập tức nói giám đốc khách sạn xuống đưa bọn em lên."

"OK!" Tư Nam gật đầu, "Em với A Kim đang ở trong cái xe biển số 0902 của Phong Lân, đang ở trong bãi đậu xe."

"Được! Anh lập tức cho người xuống đón bọn em!" Tu ngắt điện thoại.

Tư Nam đưa tay xoa xoa mớ lông vàng trên đầu chó cưng: "Tu nói chúng ta chờ một chút, anh ấy sẽ lập tức cho giám đốc nhà hàng xuống đón chúng ta."

"Uông!" (Được.) Tựa đầu gối lên đùi Tư Nam.

"Anh lười quá đi!" Tư Nam xoa xoa những sợi lông vàng đang dụi vào trong lòng mình.

Giám đốc khách sạn đi vào bãi đậu xe, nhìn lung tung cuối cùng mới phát hiện ra chỗ đậu xe của Tư Nam cùng với bạn chó to.

"Anh Đường," giám đốc đứng ngoài xe gật đầu với Tư Nam, "Tôi là giám đốc của khách sạn Tư Thịnh, họ Hoàng, anh có thể gọi tôi là Ken, Tu có dặn dò để tôi đi đón anh."

"Cảm ơn nhiều!" Tư Nam mở cửa bên phía A Kim, sau đó mình cũng xuống xe, "Bởi vì biết khách sạn không cho mang chó vàng, cho nên phải làm phiền anh đến đón chúng tôi."

"Anh Đường, khách sáo rồi! Chúng tôi đã sớm nghe qua bên ban giám đốc nói về anh và A Kim, rất đẹp trai!"

A Kim mặc kệ ông ta, nghênh ngang đi vào lối dành riêng cho nhân viên.

"Oa, quả nhiên là lợi hại! Lần đầu tiên đến đã biết lối đi dành riêng cho nhân viên." Ken kinh ngạc nhìn theo bóng lưng A Kim.

"Tôi nghĩ, cục cưng còn biết cái lối đi dành riêng cho tổng tài kia đi như thế nào nữa!" Tư Nam hừ một tiếng, nghĩ đến tên kia lúc trước mang theo không biết bao nhiêu mĩ nữ đi qua cái hành lang bí mật này, không khỏi cong miệng lên.

Nghe thấy Tư Nam nói như vậy, bạn chó vàng to con nhà mình lập tức dừng bước chạy lại bên ống quần em cọ cọ rồi lại cọ cọ, đầu thì ngẩng lên ra sức lấy lòng em: "Gấu gâu!" (Đừng nóng giận mừ!)

Cũng cảm giác thấy bản thân tự nhiên ăn giấm như vậy chẳng có đạo lí chút nào, Tư Nam cười nhẹ một chút: "Ken, Tu đã nói với anh tôi muốn tìm ai rồi chứ?"

"Có nói rồi! Trợ lí Tu cũng đang ở tầng hai mươi bảy. Ông Tằng cũng là hội viên ở đây, cho nên phòng của ông ấy cũng vừa khéo cách một phòng với phòng của trợ lí Tu." Ken giải thích.

"Tốt lắm, tôi sẽ ở phòng giữa hai phòng đó!" Tư Nam theo thói quen đưa tay sờ sờ mớ lông vàng trên đầu bạn chó vàng to con, "Đi nào, đi nào!"

"Gâu!" (Được!)

Ken nhìn theo một người một chó kia, sờ sờ cái trán của mình một chút, hẳn là không có bị sốt chứ, không phải ảo giác, nhưng mà tại sao lại cảm giác thấy một người một chó này nhìn kiểu gì cũng rất ám muội vậy? Mặc dù đã sớm nghe trên ban giám đốc nói tổng tài có một vị trợ lí tuổi còn trẻ và rất đẹp trai, lại còn đặc biệt cho cậu ta dắt theo một con chó lông vàng cao to vạm vỡ cùng đi làm, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy vẫn cảm thấy rất ngạc nhiên, không nói tới vị trợ lí Đường này chẳng những đẹp trai mà còn đẹp tới mức khiến cho nhiều cô gái phải xấu hổ, còn cái con chó to kia cũng quá đáng lắm rồi? Đối với chỗ này giống như rất là quen thuộc, hơn nữa bộ dáng nó chạy đến lấy lòng chủ nhân, nhìn kiểu gì cũng vô cùng ám muội.

"Ken?" Tư Nam quay đầu lại gọi ông ta, "Còn phải làm phiền anh giúp tôi đem chìa khóa phòng lên!"

"Có ngay! Có ngay! Anh đến thang máy dành riêng cho tổng tài lên tầng hai mươi bảy chờ tôi?"

"Được!" Tư Nam gật đầu, "Gặp lại sau." Nhìn qua đại sảnh, bên kia đang phải chờ làm thủ tục, hẳn là sẽ không nhanh hơn mình bao nhiêu đâu!

Ngồi xổm xuống trong thang máy dành riêng cho tổng tài, Tư Nam ra sức chà đạp bằng cách vò vò mớ lông vàng trên người chó cưng, chó cưng cũng hưởng thụ sự "hành hạ" của người thương.

"Anh Đường, đây là chìa khóa phòng." Ken tiến vào rất nhanh, đem chìa khóa phòng giao cho Tư Nam.

"Cảm ơn!" Tư Nam gật đầu với Ken, sau đó ra dấu im lặng với A Kim, dụ dỗ bạn chó to đi vào cái phòng "ở giữa" kia, đóng cửa lại.

"Gấu gấu gấu?" Chúng ta làm sao biết cách vách đang làm cái gì?)

.

Tư Nam cũng không để ý đến anh, từ trong túi trước lấy ra hai cục nhỏ nhỏ màu đen giống như là nút áo.

"Gấu gâu?" Đây là cái gì?)

"Anh là tổng tài mà cái gì cũng không biết là sao?" Tư Nam hừ một tiếng: "Sản phẩm mới nhất của bộ phận kĩ thuật, máy nghe trộm."

"Gâu?" (Hả?)

/87

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status