Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi

Chương 14

/63


‘Có những ngày mà nỗi buồn không thể gọi thành tên. Nhắm mắt lại và thấy mình lơ lửng’

...

Vi vẫn không gửi mail cho mình vào hai ngày tiếp theo kể từ khi bọn mình có những xích mích và không hài lòng về nhau. Mình nhớ Việt Nam, nhớ ban công nhà mình, nhớ những góc Hà Nội mà mình và Vi vẫn thường lượn lờ loanh quanh đây đó để tìm mua những thứ bọn mình thích. Nhớ cả cái cách so sánh cực kì vô tư, kì quặc và bựa nhân của em, chẳng hạn như đưa em ra Hồ Tây ăn kem tươi, cầm hai que kem ốc quế ra cho em với khuôn mặt từ hớn hở chuyển sáng đần độn khi em cười ầm lên bảo : ‘Trông kem như cục cứt chóp nhọn ý Hoàng nhỉ ?’. Hay là cách thì thầm khi mình mua cho em cái bánh kem trộn : ‘Nhìn cứ như bát mỡ lợn thiu’. Cả cách em so sánh bánh mì thuôn như ...dái ngựa. ... Mình cam đoan người con gái như Vi trên thế giới này chỉ có một. *3* Thật và thô đến khó tả.

Mình vẫn nói chuyện với gã A.Jun hằng ngày để tìm hiểu đây là người như thế nào. Và càng buồn hơn khi mình phát hiện ra... Hắn là... người tốt ! A. Jun sống rất tình cảm. Hắn là tuýp con trai đời cuối 8x, giao thoa giữa những gì cũ kĩ, cộng thêm cả sự mới mẻ và năng động của đời 9x kế tiếp nên vừa tình cảm, tâm lý, lại có vẻ tinh nghịch, bí ẩn. Thêm nữa, công việc thiết kế + Nhiếp ảnh lại giúp hắn biết rất nhiều thứ và có con mắt nhận biết cái đẹp rất khéo léo.

Mình mặc cảm kinh khủng mọi người ạ. Ngẫm lại mình, một thằng đụt đụt xấu trai ở bẩn thế nào thì mọi người biết hết rồi, lại bỏ học, nghề nghiệp tương lai chả đâu vào đâu. Nếu yêu Vi thì chỉ làm cho Vi thêm khổ. Thế là mình lại rơi xuống hố trầm cảm. Hic. Cả ngày mình chả tập trung làm việc được. Nhai cơm thì như bò nhai rơm, uống thì như trâu uống nước muối. Trải qua những cảm giác này, mình chỉ ước giá như còn FA, để tập trung cho công việc ổn thỏa, khi nào có chỗ đứng vững vàng trong xã hội thì hẵng tính đến chuyện yêu.

Mọi thứ tồi tệ hơn khi Vi cứ im lặng tiếp những ngày hôm sau. Và mình còn mơ hồ hiểu được lí do, khi A.Jun thường xuyên tâm sự với Pizza Nhỏ Xinh (nick face ảo mình giả làm bé hôm trước pm với hắn) rằng hắn đang thích một cô gái. Nghe hắn tả thì chắc chắn là Vi. ‘Một cô gái nhỏ bé có đôi mắt buồn, những nỗi khổ tâm, những khoảng trống vu vơ, những miền cô đơn rộng dài’. A.Jun hiểu Vi quá nhiều. Và hắn đang hơn mình ở điểm là hắn được ở bên em hằng ngày. Lúc tâm sự với hắn, mình chỉ muốn đập tan màn hình hay chửi thẳng vô mặt nó là : ‘Thích cái mả mẹ mày, đó là người yêu bố mày biết không ?’. Nhưng không được. Bởi bây giờ hắn là nơi duy nhất có thể cho mình biết tình hình của Vi.

Cớ những lời hứa vẫn chỉ là lời hứa cho dù ta có mãi đợi chờ khi người hứa đã không còn nhớ... Cho đến lúc này mình mới thấu hiểu hết những câu nói sến súa thằng Hưng vẫn hay ca cẩm với mình. Nhắc đến thằng Hưng, mình vội mò điện thoại nhấn số nó. Tiếng nói thân quen dội vào lòng mình những kỉ niệm về một thời dính lấy nhau đi qua những vấp ngã với thằng bạn thân nhất :

- Dm thằng nào thế ? Số điện thoại dài ngoẵng như gọi từ âm phủ thế ? Hack tổng đài à ?

- Dạ anh có phải anh Hưng không ? – Mình vờ nhí nhéo giọng trêu nó trong nỗi đau xót tiền điện thoại đường dài

- Không cháu ơi, bác bố thằng Hưng đây !

- Bố đây thằng ngu ! hack cái đầu bòi

- Ơ dm bố tưởng mày chết rồi ! Ờ nhỉ, mã vùng bên Anh nhỉ.

- Mày dạo này thế nào ?

- Bình thường. Mọe, tao cứ tưởng thằng nào đòi nợ.

- Mày làm gì mà nợ ?

- Tao bị thằng bạn cắm xe nên phải vay tiền chuộc ko bố tao giết. Tiên sư. Giờ chúng nó mất dậy lắm. Đéo ai tốt như mày đâu. Bố cho gói mì tôm cũng nhất định phải trả bố 2 nghìn.

Mình nghẹn ứ lại. Thằng chó. Nó làm mình nhớ nó quá. Hic.

- À, thằng Học vẫn gọi vào máy mày đấy. Nhưng tao bảo mày đi du học rồi, năm nữa mới về.

- Ừ nó bảo gì không ?

- Nó bảo mỗi mùa quả gì đến là lũ trẻ vẫn phần mày nhưng không thấy mày về.

Nước mắt mình rơi đầm đìa. Cổ họng tắc không nói được thêm lời nào. Mãi cho đến khi thằng Hưng gọi mình mới cố lắp bắp.

- Còn mày thì sao ?

- Tao thì buồn, mày đi, Linh cũng đi. Tao với Vi thì không thân. Thành ra Hà Nội đơn côi. Tao như chim không quần sịp.

- Tiên sư mày.

- Thì ngày xưa bọn mình vẫn thân nhau như quần sịp với chim mà. Giờ sịp đi rồi, chỉ còn chim thả rông.

- Không đùa nhá. Mày dạo này có tin gì của Vi không ?

- Tao không, chả để ý. Linh không có ở đây nên tao không hóng hớt được nhiều.

- Ừ, vậy thôi. Lúc khác tao gọi nhé !

- Mà này !

- Ừ ?

- Cẩn thận mất người yêu nhá !

- Sao thế mày ?

- Nhắc vậy thôi. Có thừa đâu !

Cụp máy ! Cuộc nói chuyện giữa hai thằng bạn trước dính lấy nhau, giờ cách nhau gần nửa vòng trái đất lại càng khiến mình hoang mang. Buổi tối, mình lại lục face Vi để tìm thêm tin tức gì giúp mình hơn. Mình tìm được face một người bạn gái của Vi, Vi có vẻ chơi khá thân với bé ấy kể từ khi Linh đi du học. Tên Nguyên ! Trần Thiên Nguyên ! ^_^. Có khá nhiều người đã biết cô bạn này rồi đấy !

Mình theo dõi ở face Nguyên cường độ ngang với face A.Jun. Những cuộc hẹn hò luôn luôn có mặt Nguyên chứ chưa thấy A.Jun hẹn riêng với em bao giờ. Không hiểu lí do gì. Đang định nhắn tin cho Nguyên làm quen rồi thăm dò tình hình thì Vi buzz. Mình giật bắn mình vì biết tính Vi rất bướng, sẽ chẳng chịu làm lành hay pm trước khi 2 đứa giận nhau.

- Gì em ?

- Anh onl à ? Sao không nhắn tin cho em ?

- Anh có nghĩa vụ ấy à ?

- :-|

Mình và Vi lại im lặng. Chẳng hiểu sao mình lại cư xử như thế. Đáng nhẽ lúc này mình phải mềm mỏng, khéo léo 1 chút để giữ tình yêu thì mình lại xù lên phản kháng và làm cho mối quan hệ thêm căng thẳng. Vi lại pm, và bọn mình lại cãi nhau tiếp

- Anh nói vậy là ý gì ?

- Chả ý gì. Em đi chơi, đi hẹn hò, đi chụp ảnh suốt ngày. Còn anh phải làm việc. Anh nghĩ ko nhắn tin em cũng chẳng sao. Nửa tháng rồi em cũng bận quá đâu có mail cho anh tin nào ?

- Anh là con trai cơ mà. Sao lại ganh tỵ mấy việc mail mủng với con gái thế ?

- Chả ganh tỵ, trai gái thì cũng thế thôi em. Có gì khác nhau à ?

- Nghe buồn cười thật đấy. Em không gửi mail cho anh, không nhắn tin gọi điện. Tại sao anh không lo lắng mà gửi tin hỏi thăm em.

- Anh còn bận em ạ !

- Bận á ? Bận quái gì. Đừng lí do nhảm nhí với em. Muốn thì sẽ có cách còn không muốn thì sẽ có cớ thôi Hoàng ạ !

- Em đang thái độ với ai đấy ?

- Em chẳng thái độ gì cả. Em thấy sao nói vậy thôi.

- Vâng, tôi không muốn đấy. Vì thấy em bận hẹn hò với thằng khác nên tôi nghĩ tôi cũng không cần rảnh để phải ngồi gõ mail gửi cho em.

- Anh...

- ...

- Anh nghĩ về em như thế thật à ?

- Chẳng nghĩ gì cả. Nó phơi bày ra trước mắt thôi.

Vi offline ngay tức khắc. Mình ngồi thừ người, di chuột lên đọc lại đoạn hội thoại mình và em vừa chat. Choáng váng ! Mình và em ! Cả hai đều nói chuyện không giống chính bản thân của hai đứa. Cuộc trò chuyện của những nghi kị, tức giận, hậm hực... Không còn phân biệt được ai sai ai đúng nữa. Mình quá mệt mỏi với những mặc cảm trong tình yêu của Vi rồi. Nếu cần thiết, mình từ bỏ !

Nếu một ngày nào đó có những giận dỗi với người ấy như mình, đừng ai xử sự tiêu cực như thế nhé ! Tự ái, gây sự vô cớ chỉ càng đẩy tình yêu đến bờ vực thẳm nhanh hơn thôi.

Mình chăm chăm nhìn màn hình máy tính một cách vô thức, nuốt lấy từng câu nói hai đứa hằn học nhau rồi tắt máy, lao ra giường, vùi mặt vào chăn, tự nhủ lòng phải cố quên đi những buồn bực, chìm vào những giấc mơ của câu chuyện tình yêu như cổ tích, của chàng quần đùi hoa và nàng lông nách từ xa xưa..


/63

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status