- Tân Hỏa tỉnh rồi!
Trong lòng Chung Nhạc đại hỉ, mặc kệ việc giải thích vì sao Khâu Cấm Nhi lại ngủ trên giường chính mình, vội vàng giải thích lại một lần những kinh lịch trong khoảng thời gian này của chính mình, cuối cùng nói:
- Tân Hỏa, hiện tại Phong Trưởng lão bị sự tình quấn lấy, không thể giúp ta hộ pháp, ngươi có thể giúp ta hộ pháp không?
- Nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất? Chuyện đơn giản như thế, còn phải cẩn thận như vậy sao? Nghịch khai năm đại Bí cảnh là chuyện cực kỳ bình thường a! Bản thân ngươi tự mình nghịch khai cũng được, cũng đâu có gì phiền phức!
Ngữ khí Tân Hỏa đỉnh đạc nói:
- Ngươi cứ việc tự mình nghịch khai đi! Khiến cho ta cảm thấy hứng thú chính là cô nương này như thế nào lại ngủ ở trên giường của ngươi? Ngươi vừa nghịch khai, vừa nói cho ta nghe một chút a!
Chung Nhạc không biết phải nói gì, kiên trì giải thích một phen, cuối cùng Tân Hỏa mới lòng đầy căm phẫn nói:
- Bởi vì đám Thiên Cẩu khốn kiếp kia đang rình coi, cho nên ngươi mới không thể đắc thủ? Đám chó chết này không ngờ lại dám trì hoãn đại kế sinh sôi nảy nở của Phục Hy Thần Tộc! Thật là táng tận thiên lương mà! Thiếu niên Phục Hy Thần Tộc, tương lai sau khi ngươi đắc thế, liền tu sửa pháp tắc thiên địa, để cho cái Thần Tộc này dùng phân làm thức ăn đi!
Chung Nhạc nhất thời buồn cười, lắc đầu nói:
- Đường đường Hiếu Mang Thần Tộc, huyết mạch Bàn Ngao, làm sao có thể ăn… Tân Hỏa, không nói chuyện này nữa! Vừa rồi ngươi mới nói nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần là chuyện cực kỳ bình thường, bất quá Môn chủ lại nói nghịch khai lại là cực kỳ hung hiểm. Lẽ nào trong này có bí quyết gì đó sao?
- Nghịch khai năm đại Bí cảnh, chỉ có lúc nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất mới có chút hung hiểm mà thôi. Thông thường bởi vì Luyện Khí Sĩ chuẩn bị thiếu thốn, không có đầy đủ lực lượng oanh mở hỗn độn trong não hải Nguyên thần, hỗn độn khép kín, bạo phát ra năng lượng, hoặc là sử dụng lực lượng quá độ mới khiến cho não hải của Nguyên thần bị oanh bạo. Những chuyện còn lại cũng không có gì hung hiểm nữa cả!
Tân Hỏa có chút buồn bực nói:
- Nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất, chỉ cần tìm đúng điểm, như vậy sẽ không tính là đặc biệt phiền phức. Cần gì phải cẩn cẩn thận thận như vậy chứ?
- Tìm đúng điểm?
Chung Nhạc nhất thời giật mình, thất thanh nói:
- Không phải là tụ tập tất cả lực lượng của Lôi Trì trực tiếp oanh kích hỗn độn trong não hải của Nguyên thần sao?
- Vậy thì đúng là cực kỳ hung hiểm!
Tân Hỏa cười nói:
- Oanh kích như vậy, đoán chừng mười tên sẽ có chín tên bị đánh cho ngu ngốc, biến thành phế nhân a. Cần phải tìm được nguyên điểm khai mở của hỗn độn trong não hải, sau đó mới mở ra hỗn độn, chính là mở ra Bí cảnh Đạo Nhất. Nếu quá trình thật sự hung hiểm như vậy, chỉ sợ Thần Tộc ở Thời kỳ Viễn Cổ đã tử thương hơn phân nửa rồi. Phục Hy Thần Tộc có biện pháp tìm kiếm nguyên điểm độc đáo, là dùng ngôi sao để định vị, gọi là Chu Thiên Định Vị Thuật. Cái gọi là Chu Thiên Định Vị Thuật chính là kết nối nhật nguyệt tinh thần lại với nhau, đối ứng với tinh huyệt ở các nơi trong não hải Nguyên thần, xem não hải Nguyên thần như là một mảnh chu thiên vũ trụ, nội tàng nhật nguyệt tinh thần. Cứ mỗi một huyệt là một tinh thần. Kết nối tất cả các tinh huyệt lại, một điểm kết nối cuối cùng tụ tập toàn bộ các tinh huyệt cùng một chỗ kia, chính là nguyên điểm!
Trong lòng Chung Nhạc đại hỉ, đã nghe Tân Hỏa tiếp tục nói:
- Cái nguyên điểm này được gọi là Bàn Cổ Điểm! Dùng điểm này mở ra hỗn độn trong não hải, mở ra Bí cảnh Đạo Nhất, vị Thần sinh ra được gọi là Bàn Cổ, là vị Thần tồn tại trong não hải Nguyên thần. Bàn Cổ mở ra hỗn độn, sinh ra nhật nguyệt tinh thần. Tất cả nhật nguyệt tinh thần đều là từ trong Bàn Cổ Điểm bộc phát ra. Tìm được Bàn Cổ Điểm sẽ có thể mở ra Bí cảnh Đạo Nhất. Luyện Khí Sĩ bình thường tu luyện, mở ra bốn cái Bí cảnh Ngũ Hành, Vạn Tượng, Thần Tài, Âm Dương trong cơ thể Nguyên thần, sau đó mới giải khai Bí cảnh Đạo Nhất. Từ trong quá trình mở ra những cái Bí cảnh này sẽ có thể tính ngược ra phương vị của Bàn Cổ Điểm, chỉ là tính toán càng phức tạp hơn. Thời đại Phục Hy, những Thần Tộc khác đều là dùng loại phương pháp ngu ngốc này, không thuận tiện bằng Chu Thiên Định Vị Thuật của Phục Hy Thần Tộc!
Trong đầu Chung Nhạc ầm ầm chấn động. Bàn Cổ Điểm, hỗn độn, Thần trong não hải… những khái niệm này, hắn chưa từng nghe qua bao giờ, nhưng nghe một chút đều cảm thấy huyền diệu vạn phần.
- Môn chủ đời thứ nhất Kiếm Môn ta nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất, đoán chừng không có tính toán phức tạp như vậy, mà là trong lúc vô tình đã chọn trúng Bàn Cổ Điểm, cho nên mới bình an mở ra Bí cảnh Đạo Nhất!
Trong lòng hắn thầm nghĩ.
- Ta truyền thụ cho ngươi Chu Thiên Định Vị Thuật, ngươi mở rộng tâm thần, cảm ứng tinh quang trong thiên địa, ta sẽ giúp ngươi xác định vị trí của tinh huyệt!
Sau đó, Tân Hỏa truyền thụ Chu Thiên Định Vị Thuật cho Chung Nhạc, Chung Nhạc tinh tế tìm hiểu. Sau một lúc lâu, hắn đã có thể quan tưởng ra quỹ tích vận chuyển của chu thiên tinh thần, từ trên thiên không cảm ứng tinh quang tán lạc trong thiên địa.
Mỗi khi hắn cảm ứng được một ngôi sao, trong cơ thể Nguyên thần lại có một điểm tinh huyệt đột nhiên sáng lên, vô cùng kỳ diệu. Tân Hỏa chui vào trong cơ thể Nguyên thần của hắn, chạy loạn khắp nơi, xác định từng cái từng cái vị trí tinh huyệt của Nguyên thần. Mỗi khi một điểm tinh huyệt sáng lên, hắn liền lưu lại ở nơi đó một đốm lửa nhỏ. Trải qua một lúc lâu, đại bộ phận chu thiên tinh huyệt cũng đã được đánh dấu ra.
Đột nhiên Tân Hỏa chợt dừng lại, cau mày nói:
- Hỏng bét! Huyệt vị tinh huyệt Thái Âm có chút không dễ tìm a!
- Làm sao vậy?
Trong lòng Chung Nhạc nhất thời căng thẳng, vội vàng hỏi.
- Tinh huyệt Thái Âm của Nguyên thần không thể đối ứng với mặt trăng trên bầu trời! Mặt trăng trên bầu trời đã bị Thiên Cẩu đánh cắp mất Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh, quỹ tích thất thường, nhiễu loạn quỹ tích của nhật nguyệt tinh thần!
Tân Hỏa không ngừng đi tới đi lui, lẩm bẩm:
- Sai lầm một bước, toàn ván đều sai lầm! Mặt trăng không thể đối ứng với tinh huyệt Thái Âm, muốn tính ra vị trí của Bàn Cổ Điểm chính là vạn phần khó khăn. Nhất định phải tìm ra vị trí hiện tại của Nguyệt Linh! Khó trách Chu Thiên Định Vị Thuật lại thất truyền! Thiếu đi tinh huyệt Thái Âm, không thể nào thành công định vị ra Bàn Cổ Điểm. Tùy tiện nghịch khai Bí cảnh Nguyên thần, liền hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động:
- Vị trí hiện tại của Nguyệt Linh? Hiếu Mang Thần Tộc đã đánh cắp Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh, hẳn là giấu ở phụ cận Hiếu Mang Thần Miếu. Trong Nguyên thần của ta cũng có Nguyệt Linh, nói không chừng sẽ có thể cảm ứng được phương vị chính xác của Nguyệt Hạch. Nếu có thể cảm ứng được phương vị của Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh, có thể xác định được phương vị của Thái Âm Huyệt của Nguyên thần không?
Tân Hỏa suy tư nói:
- Như vậy tựa hồ cũng có thể…
Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, thôi động Nguyệt Linh trong Nguyệt Đồng của Nguyên thần, hóa thành một tôn Thần Nhân ba chân sáu mắt, cảm ứng phương vị hiện tại của Nguyệt Linh.
Cũng không lâu lắm, hắn đã cảm ứng được sâu bên trong Hiếu Mang Thần Miếu mơ hồ truyền tới một cỗ ba động quen thuộc. Cỗ ba động này cùng nhau cảm ứng, tương ứng tương hòa với Nguyệt Linh của hắn.
Đột nhiên, tư duy ý thức của hắn phảng phất như bị Nguyệt Linh đang bị trấn áp sâu bên trong Hiếu Mang Thần Miếu dẫn động. Trước mắt Chung Nhạc lóe lên, chỉ cảm thấy ý thức của mình bị một cỗ lực lượng dẫn dắt ra khỏi gian phòng, dọc theo từng dãy từng dãy hành lang không ngừng đi về phía trước. Trên hành lang, từng khỏa từng khỏa nhãn cầu bằng gỗ to lớn không ngừng bay tới bay lui, giám thị mọi động tĩnh bốn phía, nhưng đối với Chung Nhạc lại làm như không thấy.
Ý thức của hắn bị cỗ lực lượng kỳ diệu kia dẫn dắt, đi qua từng tòa từng tòa Thần Miếu, leo lên cao sơn, xuyên qua từng tòa từng tòa Thần Điện kim bích huy hoàng, gặp được từng cái từng cái nhân vật muôn hình muôn vẻ, phần nhiều đều là cường giả của Hiếu Mang Thần Tộc. Hắn thậm chí còn đi xuyên qua cơ thể của những cường giả này, không hề có chút trở ngại nào, vô cùng kỳ diệu.
Cỗ lực lượng thần kỳ kia dẫn dắt tư duy ý thức của hắn không ngừng tiến về phía trước, đi tới trong Thần Miếu chí cao. Đột nhiên hắn chợt chuyển hướng, đi thẳng vào trong một vách đá hoa lệ. Trên bề mặt vách đá phủ đầy các loại phong ấn và hoa văn Đồ đằng, nhưng đối với tư duy ý thức của hắn lại không có bất kỳ ngăn cản nào.
Sau vách đá là một cái thông đạo, bốn phía thông đạo cũng bố trí đầy phong ấn. Tư duy ý thức của hắn bị cỗ lực lượng thần bí kia dẫn dắt, không hề xúc động bất luận phong ấn gì liền đi xuyên qua. Sau một lúc lâu, chỉ thấy phía trước đại phóng quang minh, Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi trừng mắt cứng lưỡi.
Trước mặt hắn là một phiến không gian bát ngát vô biên, một khối cầu thủy tinh thật lớn đang phiêu phù giữa không trung. Trên bốn vách tường bốn phía đều có những tòa điêu khắc vô cùng to lớn, chính là từng khỏa từng khỏa cái đầu Bàn Ngao, bộ dáng dữ tợn hung ác. Từng cái từng cái miệng lớn đang cắn chặt lên trên khỏa thủy tinh cầu kia.
Mà ở trung tâm khỏa thủy tinh cầu, phảng phất như có một tầng thủy lưu như ngọc tương, giống như từng sợi từng sợi dây lụa xinh đẹp đang bay lượn, lưu chuyển xung quanh một nàng thiếu nữ tuyệt mỹ. Cặp mắt nàng thiếu nữ kia khẽ khép hờ, tựa hồ như đang ngủ say vậy. Hiển nhiên, những cái đầu Bàn Ngao thật lớn kia chính là đang không ngừng hút đi năng lượng trong thủy tinh cầu.
- Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ nhảy:
- Mặt trăng sắp sửa đản sinh ra Tiên Thiên Thần, nhưng Tiên Thiên Thần còn chưa kịp hoàn toàn trưởng thành, đã bị Lão tổ tông của Hiếu Mang Thần Tộc đánh cắp mất Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh!
Bất luận Thần Tộc, Nhân Tộc, Yêu Tộc hoặc là Long Tộc, đều là dựa vào tu luyện thành Thần, đều là Thần minh do hậu thiên tu luyện thành. Mà Tiên Thiên Thần lại là Thần minh trời sinh. Linh trong thiên địa sinh ra, được chúng sinh không ngừng triều bái, thanh âm chúng sinh tế tự không ngừng vờn quanh, dần dà lâu ngày sản sinh ra linh trí, đây cũng là Tiên Thiên Thần.
Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh trong mặt trăng đã sắp sửa có được linh trí, biến thành Tiên Thiên Thần, nhưng lại bị Lão tổ tông của Hiếu Mang Thần Tộc cắt đứt tiến trình này. Không chỉ như vậy, vị Lão tổ tông của Hiếu Mang Thần Tộc này còn giam cầm Nguyệt Linh, phong ấn ở nơi này, không ngừng như tằm ăn rỗi, hấp thu năng lượng của nó. Hơn nữa hắn lại còn tu hú chiếm tổ chích chòe, đem Thần Linh của chính mình đặt vào bên trong mặt trăng, tiếp nhận sự triều bái của chúng sinh.
Chung Nhạc tìm được vị trí của Nguyệt Linh, sự liên hệ với Nguyệt Linh càng lúc càng mạnh hơn. Trong lúc bất chợt, không gian dưới lòng đất đột nhiên kịch liệt chấn động. Tiếp theo, chỉ thấy từng tòa từng tòa điêu khắc đầu lâu Bàn Ngao kia phảng phất như sống lại vậy, mấy cặp ánh mắt chậm rãi mở ra, khí tức tà mị mà thần thánh càng lúc càng mạnh hơn.
- Kẻ nào?
Một cái đầu lâu Bàn Ngao đột nhiên mở miệng, tinh thần lực kinh khủng đáng sợ ầm ầm rung chuyển, trong khoảnh khắc liền nghiền ép tư duy ý thức của Chung Nhạc tới mức muốn sụp đổ.
Từng con từng con Bàn Ngao lần lượt mở lớn cặp mắt, đảo quét bốn phía, sau đó lại chậm rãi khép lại, tiếp tục rơi vào trong giấc ngủ say.
Tân Hỏa nhanh chóng chạy loạn trong cơ thể Nguyên thần Chung Nhạc, sưu tầm vị trí của tinh huyệt Thái Âm. Cũng ngay trước khi tư duy ý thức của Chung Nhạc bị đánh tan, hắn rốt cuộc cũng tìm được vị trí của tinh huyệt Thái Âm trong Nguyên thần Chung Nhạc, ngữ khí vui vẻ nói:
- Tìm được rồi!
Chung Nhạc đột nhiên mở mắt ra, mồ hôi lạnh ướt đẫm trán. Chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, nhịn không được liên tục nôn khan, sau một lúc lâu mới khôi phục lại như thường.
- Tân Hỏa, ta đã nhìn thấy Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh!
Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh, kể lại một lần những gì chính mình đã nhìn thấy cho Tân Hỏa nghe. Tân Hỏa yên lặng lắng nghe, cuối cùng mới suy tư nói:
- Không ngờ dưới lòng đất Hiếu Mang Thần Miếu còn cất giấu nhiều thứ tốt như vậy! Nếu có thể dọn sạch… Ngươi xem như đã gặp may mắn! Trong không gian dưới lòng đất kia chính là cất giấu chân thân của Lão tổ tông Thiên Cẩu. Trong đám đầu chó kia có ba cái đầu chó chính là chân thân của hắn. May mà chỉ có một cái đầu trong đó mở mắt ra, nếu cả ba cái đầu đều mở mắt, vậy thì tinh thần lực của ngươi đã bị chấn nát rồi!
Trong lòng Chung Nhạc cũng nghĩ lại mà sợ, nghi hoặc hỏi:
- Vị Lão tổ tông của Hiếu Mang Thần Tộc này rốt cuộc là muốn làm gì?
- Ta đoán chừng hắn muốn mượn năng lượng của Tiên Thiên Thần, bảo tồn thân thể của hắn. Mặc dù thân thể của hắn đã chết, nhưng mượn nhờ năng lượng của Tiên Thiên Thần trong mặt trăng sẽ có thể bảo trụ thân thể bất diệt, sau đó mượn nhờ lực lượng triều bái mặt trăng của chúng sinh, khiến cho Thần Linh của chính mình vĩnh hằng bất diệt. Tên gia hỏa này dã tâm bừng bừng a!
Tân Hỏa nói:
- Không cần để ý tới hắn! Hắn sẽ không dễ dàng tỉnh lại đâu. Hiện tại, ngươi chuẩn bị mở ra Đạo Nhất Luân đi!
Tiếng nói của hắn vừa dứt, Chung Nhạc nhất thời liền cảm thấy từng đốm từng đốm lửa nhỏ do Tân Hỏa lưu lại trong cơ thể Nguyên thần chính mình đột nhiên tản mát ra từng đạo từng đạo hào quang. Từng đạo hào quang này tương liên với nhau, rắc rối phức tạp. Bỗng nhiên, vô số đạo hào quang nhất tề vọt về phía não hải của Nguyên thần, ở trong hỗn độn trong não hải Nguyên thần của hắn hội tụ lại thành một điểm.
- Chính là chỗ này!
Vô số đạo hào quang này ngưng tụ lại một chỗ, thắp sáng hỗn độn, Tân Hỏa nhất thời quát lớn:
- Đẩu chuyển tinh di, nhật nguyệt tinh thần đều đang không ngừng vận động, các tinh huyệt trong Nguyên thần cũng đang không ngừng di chuyển, Bàn Cổ Điểm cũng sẽ di chuyển. Hiện tại, lập tức oanh mở hỗn độn, mở ra Bí cảnh Đạo Nhất!
Chung Nhạc liền ngồi xếp bằng xuống, mở ra Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm. Từng vòng từng vòng Đồ Đằng Luân bắt đầu chuyển động, điều động năng lượng Lôi Trì từ trong Thức hải, điên cuồng phóng vọt về phía Thần Nhãn thứ ba.
- Mau! Nhanh oanh mở hỗn độn trong não hải!
Tân Hỏa gấp gáp kêu lớn.
Trong lòng Chung Nhạc đại hỉ, mặc kệ việc giải thích vì sao Khâu Cấm Nhi lại ngủ trên giường chính mình, vội vàng giải thích lại một lần những kinh lịch trong khoảng thời gian này của chính mình, cuối cùng nói:
- Tân Hỏa, hiện tại Phong Trưởng lão bị sự tình quấn lấy, không thể giúp ta hộ pháp, ngươi có thể giúp ta hộ pháp không?
- Nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất? Chuyện đơn giản như thế, còn phải cẩn thận như vậy sao? Nghịch khai năm đại Bí cảnh là chuyện cực kỳ bình thường a! Bản thân ngươi tự mình nghịch khai cũng được, cũng đâu có gì phiền phức!
Ngữ khí Tân Hỏa đỉnh đạc nói:
- Ngươi cứ việc tự mình nghịch khai đi! Khiến cho ta cảm thấy hứng thú chính là cô nương này như thế nào lại ngủ ở trên giường của ngươi? Ngươi vừa nghịch khai, vừa nói cho ta nghe một chút a!
Chung Nhạc không biết phải nói gì, kiên trì giải thích một phen, cuối cùng Tân Hỏa mới lòng đầy căm phẫn nói:
- Bởi vì đám Thiên Cẩu khốn kiếp kia đang rình coi, cho nên ngươi mới không thể đắc thủ? Đám chó chết này không ngờ lại dám trì hoãn đại kế sinh sôi nảy nở của Phục Hy Thần Tộc! Thật là táng tận thiên lương mà! Thiếu niên Phục Hy Thần Tộc, tương lai sau khi ngươi đắc thế, liền tu sửa pháp tắc thiên địa, để cho cái Thần Tộc này dùng phân làm thức ăn đi!
Chung Nhạc nhất thời buồn cười, lắc đầu nói:
- Đường đường Hiếu Mang Thần Tộc, huyết mạch Bàn Ngao, làm sao có thể ăn… Tân Hỏa, không nói chuyện này nữa! Vừa rồi ngươi mới nói nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần là chuyện cực kỳ bình thường, bất quá Môn chủ lại nói nghịch khai lại là cực kỳ hung hiểm. Lẽ nào trong này có bí quyết gì đó sao?
- Nghịch khai năm đại Bí cảnh, chỉ có lúc nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất mới có chút hung hiểm mà thôi. Thông thường bởi vì Luyện Khí Sĩ chuẩn bị thiếu thốn, không có đầy đủ lực lượng oanh mở hỗn độn trong não hải Nguyên thần, hỗn độn khép kín, bạo phát ra năng lượng, hoặc là sử dụng lực lượng quá độ mới khiến cho não hải của Nguyên thần bị oanh bạo. Những chuyện còn lại cũng không có gì hung hiểm nữa cả!
Tân Hỏa có chút buồn bực nói:
- Nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất, chỉ cần tìm đúng điểm, như vậy sẽ không tính là đặc biệt phiền phức. Cần gì phải cẩn cẩn thận thận như vậy chứ?
- Tìm đúng điểm?
Chung Nhạc nhất thời giật mình, thất thanh nói:
- Không phải là tụ tập tất cả lực lượng của Lôi Trì trực tiếp oanh kích hỗn độn trong não hải của Nguyên thần sao?
- Vậy thì đúng là cực kỳ hung hiểm!
Tân Hỏa cười nói:
- Oanh kích như vậy, đoán chừng mười tên sẽ có chín tên bị đánh cho ngu ngốc, biến thành phế nhân a. Cần phải tìm được nguyên điểm khai mở của hỗn độn trong não hải, sau đó mới mở ra hỗn độn, chính là mở ra Bí cảnh Đạo Nhất. Nếu quá trình thật sự hung hiểm như vậy, chỉ sợ Thần Tộc ở Thời kỳ Viễn Cổ đã tử thương hơn phân nửa rồi. Phục Hy Thần Tộc có biện pháp tìm kiếm nguyên điểm độc đáo, là dùng ngôi sao để định vị, gọi là Chu Thiên Định Vị Thuật. Cái gọi là Chu Thiên Định Vị Thuật chính là kết nối nhật nguyệt tinh thần lại với nhau, đối ứng với tinh huyệt ở các nơi trong não hải Nguyên thần, xem não hải Nguyên thần như là một mảnh chu thiên vũ trụ, nội tàng nhật nguyệt tinh thần. Cứ mỗi một huyệt là một tinh thần. Kết nối tất cả các tinh huyệt lại, một điểm kết nối cuối cùng tụ tập toàn bộ các tinh huyệt cùng một chỗ kia, chính là nguyên điểm!
Trong lòng Chung Nhạc đại hỉ, đã nghe Tân Hỏa tiếp tục nói:
- Cái nguyên điểm này được gọi là Bàn Cổ Điểm! Dùng điểm này mở ra hỗn độn trong não hải, mở ra Bí cảnh Đạo Nhất, vị Thần sinh ra được gọi là Bàn Cổ, là vị Thần tồn tại trong não hải Nguyên thần. Bàn Cổ mở ra hỗn độn, sinh ra nhật nguyệt tinh thần. Tất cả nhật nguyệt tinh thần đều là từ trong Bàn Cổ Điểm bộc phát ra. Tìm được Bàn Cổ Điểm sẽ có thể mở ra Bí cảnh Đạo Nhất. Luyện Khí Sĩ bình thường tu luyện, mở ra bốn cái Bí cảnh Ngũ Hành, Vạn Tượng, Thần Tài, Âm Dương trong cơ thể Nguyên thần, sau đó mới giải khai Bí cảnh Đạo Nhất. Từ trong quá trình mở ra những cái Bí cảnh này sẽ có thể tính ngược ra phương vị của Bàn Cổ Điểm, chỉ là tính toán càng phức tạp hơn. Thời đại Phục Hy, những Thần Tộc khác đều là dùng loại phương pháp ngu ngốc này, không thuận tiện bằng Chu Thiên Định Vị Thuật của Phục Hy Thần Tộc!
Trong đầu Chung Nhạc ầm ầm chấn động. Bàn Cổ Điểm, hỗn độn, Thần trong não hải… những khái niệm này, hắn chưa từng nghe qua bao giờ, nhưng nghe một chút đều cảm thấy huyền diệu vạn phần.
- Môn chủ đời thứ nhất Kiếm Môn ta nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất, đoán chừng không có tính toán phức tạp như vậy, mà là trong lúc vô tình đã chọn trúng Bàn Cổ Điểm, cho nên mới bình an mở ra Bí cảnh Đạo Nhất!
Trong lòng hắn thầm nghĩ.
- Ta truyền thụ cho ngươi Chu Thiên Định Vị Thuật, ngươi mở rộng tâm thần, cảm ứng tinh quang trong thiên địa, ta sẽ giúp ngươi xác định vị trí của tinh huyệt!
Sau đó, Tân Hỏa truyền thụ Chu Thiên Định Vị Thuật cho Chung Nhạc, Chung Nhạc tinh tế tìm hiểu. Sau một lúc lâu, hắn đã có thể quan tưởng ra quỹ tích vận chuyển của chu thiên tinh thần, từ trên thiên không cảm ứng tinh quang tán lạc trong thiên địa.
Mỗi khi hắn cảm ứng được một ngôi sao, trong cơ thể Nguyên thần lại có một điểm tinh huyệt đột nhiên sáng lên, vô cùng kỳ diệu. Tân Hỏa chui vào trong cơ thể Nguyên thần của hắn, chạy loạn khắp nơi, xác định từng cái từng cái vị trí tinh huyệt của Nguyên thần. Mỗi khi một điểm tinh huyệt sáng lên, hắn liền lưu lại ở nơi đó một đốm lửa nhỏ. Trải qua một lúc lâu, đại bộ phận chu thiên tinh huyệt cũng đã được đánh dấu ra.
Đột nhiên Tân Hỏa chợt dừng lại, cau mày nói:
- Hỏng bét! Huyệt vị tinh huyệt Thái Âm có chút không dễ tìm a!
- Làm sao vậy?
Trong lòng Chung Nhạc nhất thời căng thẳng, vội vàng hỏi.
- Tinh huyệt Thái Âm của Nguyên thần không thể đối ứng với mặt trăng trên bầu trời! Mặt trăng trên bầu trời đã bị Thiên Cẩu đánh cắp mất Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh, quỹ tích thất thường, nhiễu loạn quỹ tích của nhật nguyệt tinh thần!
Tân Hỏa không ngừng đi tới đi lui, lẩm bẩm:
- Sai lầm một bước, toàn ván đều sai lầm! Mặt trăng không thể đối ứng với tinh huyệt Thái Âm, muốn tính ra vị trí của Bàn Cổ Điểm chính là vạn phần khó khăn. Nhất định phải tìm ra vị trí hiện tại của Nguyệt Linh! Khó trách Chu Thiên Định Vị Thuật lại thất truyền! Thiếu đi tinh huyệt Thái Âm, không thể nào thành công định vị ra Bàn Cổ Điểm. Tùy tiện nghịch khai Bí cảnh Nguyên thần, liền hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động:
- Vị trí hiện tại của Nguyệt Linh? Hiếu Mang Thần Tộc đã đánh cắp Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh, hẳn là giấu ở phụ cận Hiếu Mang Thần Miếu. Trong Nguyên thần của ta cũng có Nguyệt Linh, nói không chừng sẽ có thể cảm ứng được phương vị chính xác của Nguyệt Hạch. Nếu có thể cảm ứng được phương vị của Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh, có thể xác định được phương vị của Thái Âm Huyệt của Nguyên thần không?
Tân Hỏa suy tư nói:
- Như vậy tựa hồ cũng có thể…
Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, thôi động Nguyệt Linh trong Nguyệt Đồng của Nguyên thần, hóa thành một tôn Thần Nhân ba chân sáu mắt, cảm ứng phương vị hiện tại của Nguyệt Linh.
Cũng không lâu lắm, hắn đã cảm ứng được sâu bên trong Hiếu Mang Thần Miếu mơ hồ truyền tới một cỗ ba động quen thuộc. Cỗ ba động này cùng nhau cảm ứng, tương ứng tương hòa với Nguyệt Linh của hắn.
Đột nhiên, tư duy ý thức của hắn phảng phất như bị Nguyệt Linh đang bị trấn áp sâu bên trong Hiếu Mang Thần Miếu dẫn động. Trước mắt Chung Nhạc lóe lên, chỉ cảm thấy ý thức của mình bị một cỗ lực lượng dẫn dắt ra khỏi gian phòng, dọc theo từng dãy từng dãy hành lang không ngừng đi về phía trước. Trên hành lang, từng khỏa từng khỏa nhãn cầu bằng gỗ to lớn không ngừng bay tới bay lui, giám thị mọi động tĩnh bốn phía, nhưng đối với Chung Nhạc lại làm như không thấy.
Ý thức của hắn bị cỗ lực lượng kỳ diệu kia dẫn dắt, đi qua từng tòa từng tòa Thần Miếu, leo lên cao sơn, xuyên qua từng tòa từng tòa Thần Điện kim bích huy hoàng, gặp được từng cái từng cái nhân vật muôn hình muôn vẻ, phần nhiều đều là cường giả của Hiếu Mang Thần Tộc. Hắn thậm chí còn đi xuyên qua cơ thể của những cường giả này, không hề có chút trở ngại nào, vô cùng kỳ diệu.
Cỗ lực lượng thần kỳ kia dẫn dắt tư duy ý thức của hắn không ngừng tiến về phía trước, đi tới trong Thần Miếu chí cao. Đột nhiên hắn chợt chuyển hướng, đi thẳng vào trong một vách đá hoa lệ. Trên bề mặt vách đá phủ đầy các loại phong ấn và hoa văn Đồ đằng, nhưng đối với tư duy ý thức của hắn lại không có bất kỳ ngăn cản nào.
Sau vách đá là một cái thông đạo, bốn phía thông đạo cũng bố trí đầy phong ấn. Tư duy ý thức của hắn bị cỗ lực lượng thần bí kia dẫn dắt, không hề xúc động bất luận phong ấn gì liền đi xuyên qua. Sau một lúc lâu, chỉ thấy phía trước đại phóng quang minh, Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi trừng mắt cứng lưỡi.
Trước mặt hắn là một phiến không gian bát ngát vô biên, một khối cầu thủy tinh thật lớn đang phiêu phù giữa không trung. Trên bốn vách tường bốn phía đều có những tòa điêu khắc vô cùng to lớn, chính là từng khỏa từng khỏa cái đầu Bàn Ngao, bộ dáng dữ tợn hung ác. Từng cái từng cái miệng lớn đang cắn chặt lên trên khỏa thủy tinh cầu kia.
Mà ở trung tâm khỏa thủy tinh cầu, phảng phất như có một tầng thủy lưu như ngọc tương, giống như từng sợi từng sợi dây lụa xinh đẹp đang bay lượn, lưu chuyển xung quanh một nàng thiếu nữ tuyệt mỹ. Cặp mắt nàng thiếu nữ kia khẽ khép hờ, tựa hồ như đang ngủ say vậy. Hiển nhiên, những cái đầu Bàn Ngao thật lớn kia chính là đang không ngừng hút đi năng lượng trong thủy tinh cầu.
- Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ nhảy:
- Mặt trăng sắp sửa đản sinh ra Tiên Thiên Thần, nhưng Tiên Thiên Thần còn chưa kịp hoàn toàn trưởng thành, đã bị Lão tổ tông của Hiếu Mang Thần Tộc đánh cắp mất Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh!
Bất luận Thần Tộc, Nhân Tộc, Yêu Tộc hoặc là Long Tộc, đều là dựa vào tu luyện thành Thần, đều là Thần minh do hậu thiên tu luyện thành. Mà Tiên Thiên Thần lại là Thần minh trời sinh. Linh trong thiên địa sinh ra, được chúng sinh không ngừng triều bái, thanh âm chúng sinh tế tự không ngừng vờn quanh, dần dà lâu ngày sản sinh ra linh trí, đây cũng là Tiên Thiên Thần.
Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh trong mặt trăng đã sắp sửa có được linh trí, biến thành Tiên Thiên Thần, nhưng lại bị Lão tổ tông của Hiếu Mang Thần Tộc cắt đứt tiến trình này. Không chỉ như vậy, vị Lão tổ tông của Hiếu Mang Thần Tộc này còn giam cầm Nguyệt Linh, phong ấn ở nơi này, không ngừng như tằm ăn rỗi, hấp thu năng lượng của nó. Hơn nữa hắn lại còn tu hú chiếm tổ chích chòe, đem Thần Linh của chính mình đặt vào bên trong mặt trăng, tiếp nhận sự triều bái của chúng sinh.
Chung Nhạc tìm được vị trí của Nguyệt Linh, sự liên hệ với Nguyệt Linh càng lúc càng mạnh hơn. Trong lúc bất chợt, không gian dưới lòng đất đột nhiên kịch liệt chấn động. Tiếp theo, chỉ thấy từng tòa từng tòa điêu khắc đầu lâu Bàn Ngao kia phảng phất như sống lại vậy, mấy cặp ánh mắt chậm rãi mở ra, khí tức tà mị mà thần thánh càng lúc càng mạnh hơn.
- Kẻ nào?
Một cái đầu lâu Bàn Ngao đột nhiên mở miệng, tinh thần lực kinh khủng đáng sợ ầm ầm rung chuyển, trong khoảnh khắc liền nghiền ép tư duy ý thức của Chung Nhạc tới mức muốn sụp đổ.
Từng con từng con Bàn Ngao lần lượt mở lớn cặp mắt, đảo quét bốn phía, sau đó lại chậm rãi khép lại, tiếp tục rơi vào trong giấc ngủ say.
Tân Hỏa nhanh chóng chạy loạn trong cơ thể Nguyên thần Chung Nhạc, sưu tầm vị trí của tinh huyệt Thái Âm. Cũng ngay trước khi tư duy ý thức của Chung Nhạc bị đánh tan, hắn rốt cuộc cũng tìm được vị trí của tinh huyệt Thái Âm trong Nguyên thần Chung Nhạc, ngữ khí vui vẻ nói:
- Tìm được rồi!
Chung Nhạc đột nhiên mở mắt ra, mồ hôi lạnh ướt đẫm trán. Chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, nhịn không được liên tục nôn khan, sau một lúc lâu mới khôi phục lại như thường.
- Tân Hỏa, ta đã nhìn thấy Nguyệt Hạch và Nguyệt Linh!
Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh, kể lại một lần những gì chính mình đã nhìn thấy cho Tân Hỏa nghe. Tân Hỏa yên lặng lắng nghe, cuối cùng mới suy tư nói:
- Không ngờ dưới lòng đất Hiếu Mang Thần Miếu còn cất giấu nhiều thứ tốt như vậy! Nếu có thể dọn sạch… Ngươi xem như đã gặp may mắn! Trong không gian dưới lòng đất kia chính là cất giấu chân thân của Lão tổ tông Thiên Cẩu. Trong đám đầu chó kia có ba cái đầu chó chính là chân thân của hắn. May mà chỉ có một cái đầu trong đó mở mắt ra, nếu cả ba cái đầu đều mở mắt, vậy thì tinh thần lực của ngươi đã bị chấn nát rồi!
Trong lòng Chung Nhạc cũng nghĩ lại mà sợ, nghi hoặc hỏi:
- Vị Lão tổ tông của Hiếu Mang Thần Tộc này rốt cuộc là muốn làm gì?
- Ta đoán chừng hắn muốn mượn năng lượng của Tiên Thiên Thần, bảo tồn thân thể của hắn. Mặc dù thân thể của hắn đã chết, nhưng mượn nhờ năng lượng của Tiên Thiên Thần trong mặt trăng sẽ có thể bảo trụ thân thể bất diệt, sau đó mượn nhờ lực lượng triều bái mặt trăng của chúng sinh, khiến cho Thần Linh của chính mình vĩnh hằng bất diệt. Tên gia hỏa này dã tâm bừng bừng a!
Tân Hỏa nói:
- Không cần để ý tới hắn! Hắn sẽ không dễ dàng tỉnh lại đâu. Hiện tại, ngươi chuẩn bị mở ra Đạo Nhất Luân đi!
Tiếng nói của hắn vừa dứt, Chung Nhạc nhất thời liền cảm thấy từng đốm từng đốm lửa nhỏ do Tân Hỏa lưu lại trong cơ thể Nguyên thần chính mình đột nhiên tản mát ra từng đạo từng đạo hào quang. Từng đạo hào quang này tương liên với nhau, rắc rối phức tạp. Bỗng nhiên, vô số đạo hào quang nhất tề vọt về phía não hải của Nguyên thần, ở trong hỗn độn trong não hải Nguyên thần của hắn hội tụ lại thành một điểm.
- Chính là chỗ này!
Vô số đạo hào quang này ngưng tụ lại một chỗ, thắp sáng hỗn độn, Tân Hỏa nhất thời quát lớn:
- Đẩu chuyển tinh di, nhật nguyệt tinh thần đều đang không ngừng vận động, các tinh huyệt trong Nguyên thần cũng đang không ngừng di chuyển, Bàn Cổ Điểm cũng sẽ di chuyển. Hiện tại, lập tức oanh mở hỗn độn, mở ra Bí cảnh Đạo Nhất!
Chung Nhạc liền ngồi xếp bằng xuống, mở ra Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm. Từng vòng từng vòng Đồ Đằng Luân bắt đầu chuyển động, điều động năng lượng Lôi Trì từ trong Thức hải, điên cuồng phóng vọt về phía Thần Nhãn thứ ba.
- Mau! Nhanh oanh mở hỗn độn trong não hải!
Tân Hỏa gấp gáp kêu lớn.
/342
|