Chu Diệu vốn muốn nói: Đa Ninh, anh nghĩ nên lấy lại quyền giám hộ.
Đa Ninh vốn muốn biểu lộ, đáp lại cái câu mà Chu Diệu đã nói với cô —— anh yêu em.
Trên đỉnh đầu một trời rực rỡ, pháo hoa muôn màu muôn sắc nhấp nháy xẹt ra bốn phía, chiếu vào trong đáy mắt. Chu Diệu ôm Thiểm Thiểm hơi cúi người xuống, lập tức đáp lại nụ hôn của Đa Ninh. Thật là một cái hôn không tưởng, phảng phất sự đột phá, làm cho người ta mừng rỡ.
Đã nghe loáng thoáng lời Đa Ninh muốn nói, Chu Diệu có chút rõ ràng, tâm tình càng kích động không thôi, sau đó anh đặt tay sau ót Đa Ninh, nỗ lực làm nụ hôn này càng thêm sâu sắc.
Đa Ninh: ...
Cô vốn chỉ muốn nhẹ nhàng một chút, cùng Chu Diệu biểu lộ tâm ý, hiện tại đã không có cơ hội mở miệng. Vốn Thiểm Thiểm đã ngủ lại trợn tròn mắt, đang nằm úp sấp trên vai anh Chu Diệu ngửa mặt trông lên tòa lâu đài cổ tích, mắt to tán thán nơi nguồn sáng chợt lóe chợt tắt, sau đó quay đầu qua, tìm Đa Ninh.
Ô! Bé đang nhìn thấy gì đây? Hai mắt bỗng sáng lên.
Thiểm Thiểm dồn sức bưng kín mắt của mình, sau đó hé miệng cười hì hì, hi hi hi. Tựa như nhìn thấy hình ảnh gì quá mức, hấp dẫn lực chú ý của bé hơn cả cảnh đẹp đặc sắc trên đỉnh đầu.
Tình yêu, luôn làm người hạnh phúc lại vui vẻ, ngay cả Thiểm Thiểm xem lén cũng cảm nhận được phần hạnh phúc này, cho dù che mắt cũng cảm thấy được tình yêu sẽ mang đến hạnh phúc cho nên cười hi hi không ngừng.
Cằm nhỏ run run.
Cho dù còn chưa biết yêu rốt cuộc là gì, rồi tựa như có thể cảm nhận được, yêu là như thế nào.
Chu Diệu buông Đa Ninh ra, liếm môi một cái, sau đó anh nắm hai cái tay nhỏ bé nhấc xuống dưới, khiến Thiểm Thiểm và anh cùng nhau nhìn Đa Ninh, im lặng một chút mới mở miệng nói, Nói đi... Em muốn nói với anh cái gì, nói trước mặt bọn anh đi.
Anh cần một nhân chứng, nhân chứng tốt nhất của anh và Đa Ninh chính là Thiểm Thiểm, cũng là nhân chứng quan trọng nhất của anh cùng Đa Ninh.
Bản thân được nhắc tới, thoáng cái Thiểm Thiểm cũng biểu hiện nghiêm túc, cùng anh Chu Diệu nhìn về phía chị Đa Ninh, toét miệng chờ Đa Ninh nói...
Đa Ninh cứ như vậy đứng song song với hai cha con Thiểm Diệu , ngẩng đầu, bộ dáng có chút khẩn trương, gõ nhẹ vào đầu, rồi dùng phương thức cổ điển nhất thực tế nhất, nói rằng: Lần trước anh nói yêu em... Em cũng yêu anh, Chu Diệu.
Chu Diệu kéo khóe môi, trong ngực nháy mắt cũng như pháo hoa nở rộ, năm màu năm sắc rực rỡ tung bay.
Thiểm Thiểm cười càng xán lạn, há hốc mồm rất lớn, nỉ non một tiếng: Love...
Còn có Thiểm Thiểm nữa... Chị cũng yêu em. Đa Ninh đưa tay về phía Thiểm Thiểm. Rất yêu rất yêu, so với yêu ba thì yêu con nhiều hơn.
Em cũng yêu chị lắm, Đa Ninh. Thân thể Thiểm Thiểm chòm ra muốn được Đa Ninh ôm, hé miệng cười biểu đạt ý nghĩ yêu thương. Đa Ninh hôn gương mặt Thiểm Thiểm một cái, Thiểm Thiểm cũng thân mật hôn lại Đa Ninh.
Hai người líu lo líu lo, trăm phần trăm biểu diễn cái gọi là phương thức đáp lại cùng Chu Diệu.
Chu Diệu cúi thấp đầu, cứ như vậy xem rồi cảm nhận hạnh phúc... Ngày hôm nay anh nhất định là người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới, nhất định là vậy.
So với cái đêm gõ đồng hồ chờ đưa công ty ra thị trường, càng làm cho anh thể nghiệm cái gì là sung sướng dạt dào, trước kia một mình anh leo lên thang mây đứng trên chỗ cao ngắm nhìn phong cảnh, nhưng cái nơi cao kia không có Đa Dương của anh, hiện tại bất kể là người hay cảnh, đều là cái tốt đẹp nhất trong mắt anh rồi.
Sau đó —— vào thời khắc hạnh phúc, nếu như không muốn bị ngắt ngang, thì phải nhớ tắt điện thoại di động.
Bởi vì dù sao vẫn có rất nhiều chuyện công qua điện thoại thình lình xảy ra, làm ảnh hưởng tâm tình.
...
Chu Diệu quay về khách sạn mới gọi điện thoại cho Hà Hạo, lúc ngắm pháo hoa ở tòa lâu đài anh trực tiếp tắt cuộc gọi của Hà Hạo, Hà Hạo lại gửi anh tin nhắn ngắn, nói một chút sự tình cụ thể.
Mấy hôm trước vụ tới cửa gây sự bị người ta quay video, hiện đang phát tán trên mạng. Tương đối phiền phức là người đầu tư Derrick của bọn anh cũng nhận được tin tức, gọi điện thoại tới đây. Chu Diệu nhìn danh sách gọi điện thoại, thật sự có một cuộc do Derrick gọi tới.
Về phần clip gây sự bị phát tán trên mạng... Đây vốn là chuyện nhỏ nhưng lại không thể xem thường, bởi vì rõ ràng cho thấy hiện có người rêu rao thổi phòng nó.
Sau khi Đa Ninh và Thiểm Thiểm nghỉ ngơi, Chu Diệu đi ra hành lang bên ngoài phòng ngủ gọi điện thoại, nằm dựa vào chiếc ghế sô pha bằng da, đối lập với sự khẩn cấp của người quản lý bộ phận quan hệ xã hội bên kia điện thoại di động, anh không nhanh không chậm trấn an hai câu.
Sau đó mới bắt đầu dặn dò cấp dưới.
Đội ngũ trẻ tuổi sẽ mang lại lợi ích, họ vừa tích cực tiến lên vừa liều mạng, nhưng nếu một ngày gặp phải chuyện xấu sẽ không giữ được bình tĩnh. Chu Diệu cũng không phải là người trầm tĩnh, nhất là tính khí nóng nảy thường hay thay đổi tâm tình.
Không giống Đa Ninh, bất kể trong quá khứ hay là hiện tại, luôn là một con dê ôn hòa lại kiên trì. Lão Chu nhà anh vẫn hay nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn, đừng thấy từ nhỏ đến lớn Đa Ninh đều đi theo chân anh, sự thực Đa Ninh mới là con dê hàng phục anh đấy.
Bình tĩnh suy nghĩ, đơn giản rõ ràng gọn ghẽ, Chu Diệu cùng quản lí quan hệ xã hội vừa thương lượng xong biện pháp xử lý. Vì ngoại trừ clip online truyền bá còn có mấy bài báo cố ý bôi nhọ xuất hiện, đây mới là vấn đề cần phải lo lắng nhiều hơn.
Cuộc điện thoại này Chu Diệu nói cả 40 phút, thời điểm cúp máy, điện thoại di động cũng hơi nóng lên.
Khi ngẩng đầu, anh thấy Đa Ninh đứng đối diện.
... Thế nào rồi? Đa Ninh mở miệng hỏi, ánh mắt lo lắng.
Chu Diệu để điện thoại di động xuống, đứng lên từ sô pha, cười nói: Chuyện công việc, đã xử lý tốt rồi.
Đa Ninh trực tiếp nói: Em vừa mới nghe được cái gì mà clip gây sự...
Chu Diệu nhìn cô đi tới, hỏi: Thiểm Thiểm ngủ rồi sao?
Đa Ninh gật đầu, Thiểm Thiểm ngủ rồi cô mới đi ra ngoài.
Chu Diệu đặt hai tay lên vai Đa Ninh, bởi vì trên trần có camera chiếu thẳng vào gương mặt của Đa Ninh, anh dẫn Đa Ninh đi đến một góc khác, không muốn người chịu trách nhiệm phòng an ninh thấy được sắc mặt của Đa Ninh.
Đa Ninh không hiểu xoay người lại, không biết Chu Diệu muốn làm gì.
Đêm nay em đã nói gì, lập lại lần nữa đi. Chu Diệu mở miệng nói, đặc biệt nghiêm túc.
... Có bệnh!
Đa Ninh không để ý tới Chu Diệu, vừa rồi anh gọi điện thoại nghiêm túc như vậy, còn gọi lâu như vậy, không cần suy nghĩ cũng biết sự tình khẳng định rất cấp bách, kết quả anh còn tâm tư nói câu này với cô.
Đa Ninh đi vào phòng nghỉ của khách sạn.
Chu Diệu căng miệng cười theo phía sau, đi vào phòng trước, kéo tay Đa Ninh lại, nghiêng thân ngăn cản trước mặt Đa Ninh, sau đó nghiêm túc hỏi: Đa Ninh, em yêu anh... không phải chỉ vì anh là ba đúng không?
Đa Ninh: ...
Chu Diệu chờ, bởi vì nó rất có ý nghĩa với anh.
Đa Ninh mở miệng nói với Chu Diệu: Chu Diệu, em yêu anh... Không phải chỉ vì vai trò làm ba.
Tốt quá...
Miệng kéo kéo, Chu Diệu trực tiếp ôm Đa Ninh vào lòng. Đáy lòng Đa Ninh hơi bùi ngùi, cũng đưa tay ôm lấy Chu Diệu. Lặng yên mặc cho Chu Diệu đặt cằm trên vai cô.
Hút hút, rồi lại hút hút.
Đa Ninh bị Chu Diệu hút vẫn không nhúc nhích, cũng không thể động đậy, bởi vì Chu Diệu ôm cô rất chặt. Nếu như nói Chu Diệu là một con hồ ly, chắc là một con hỏa hồ ly mang đặc tính của quỷ hút máu.
...
Chuyện clip bị phát tán trên mạng, ngày hôm sau trên đường quay về thành phố A Chu Diệu vẫn rất đơn giản giải thích với cô, sau đó bỏ thêm một câu yên tâm. Sự tình không lớn, anh có thể giải
Đa Ninh vốn muốn biểu lộ, đáp lại cái câu mà Chu Diệu đã nói với cô —— anh yêu em.
Trên đỉnh đầu một trời rực rỡ, pháo hoa muôn màu muôn sắc nhấp nháy xẹt ra bốn phía, chiếu vào trong đáy mắt. Chu Diệu ôm Thiểm Thiểm hơi cúi người xuống, lập tức đáp lại nụ hôn của Đa Ninh. Thật là một cái hôn không tưởng, phảng phất sự đột phá, làm cho người ta mừng rỡ.
Đã nghe loáng thoáng lời Đa Ninh muốn nói, Chu Diệu có chút rõ ràng, tâm tình càng kích động không thôi, sau đó anh đặt tay sau ót Đa Ninh, nỗ lực làm nụ hôn này càng thêm sâu sắc.
Đa Ninh: ...
Cô vốn chỉ muốn nhẹ nhàng một chút, cùng Chu Diệu biểu lộ tâm ý, hiện tại đã không có cơ hội mở miệng. Vốn Thiểm Thiểm đã ngủ lại trợn tròn mắt, đang nằm úp sấp trên vai anh Chu Diệu ngửa mặt trông lên tòa lâu đài cổ tích, mắt to tán thán nơi nguồn sáng chợt lóe chợt tắt, sau đó quay đầu qua, tìm Đa Ninh.
Ô! Bé đang nhìn thấy gì đây? Hai mắt bỗng sáng lên.
Thiểm Thiểm dồn sức bưng kín mắt của mình, sau đó hé miệng cười hì hì, hi hi hi. Tựa như nhìn thấy hình ảnh gì quá mức, hấp dẫn lực chú ý của bé hơn cả cảnh đẹp đặc sắc trên đỉnh đầu.
Tình yêu, luôn làm người hạnh phúc lại vui vẻ, ngay cả Thiểm Thiểm xem lén cũng cảm nhận được phần hạnh phúc này, cho dù che mắt cũng cảm thấy được tình yêu sẽ mang đến hạnh phúc cho nên cười hi hi không ngừng.
Cằm nhỏ run run.
Cho dù còn chưa biết yêu rốt cuộc là gì, rồi tựa như có thể cảm nhận được, yêu là như thế nào.
Chu Diệu buông Đa Ninh ra, liếm môi một cái, sau đó anh nắm hai cái tay nhỏ bé nhấc xuống dưới, khiến Thiểm Thiểm và anh cùng nhau nhìn Đa Ninh, im lặng một chút mới mở miệng nói, Nói đi... Em muốn nói với anh cái gì, nói trước mặt bọn anh đi.
Anh cần một nhân chứng, nhân chứng tốt nhất của anh và Đa Ninh chính là Thiểm Thiểm, cũng là nhân chứng quan trọng nhất của anh cùng Đa Ninh.
Bản thân được nhắc tới, thoáng cái Thiểm Thiểm cũng biểu hiện nghiêm túc, cùng anh Chu Diệu nhìn về phía chị Đa Ninh, toét miệng chờ Đa Ninh nói...
Đa Ninh cứ như vậy đứng song song với hai cha con Thiểm Diệu , ngẩng đầu, bộ dáng có chút khẩn trương, gõ nhẹ vào đầu, rồi dùng phương thức cổ điển nhất thực tế nhất, nói rằng: Lần trước anh nói yêu em... Em cũng yêu anh, Chu Diệu.
Chu Diệu kéo khóe môi, trong ngực nháy mắt cũng như pháo hoa nở rộ, năm màu năm sắc rực rỡ tung bay.
Thiểm Thiểm cười càng xán lạn, há hốc mồm rất lớn, nỉ non một tiếng: Love...
Còn có Thiểm Thiểm nữa... Chị cũng yêu em. Đa Ninh đưa tay về phía Thiểm Thiểm. Rất yêu rất yêu, so với yêu ba thì yêu con nhiều hơn.
Em cũng yêu chị lắm, Đa Ninh. Thân thể Thiểm Thiểm chòm ra muốn được Đa Ninh ôm, hé miệng cười biểu đạt ý nghĩ yêu thương. Đa Ninh hôn gương mặt Thiểm Thiểm một cái, Thiểm Thiểm cũng thân mật hôn lại Đa Ninh.
Hai người líu lo líu lo, trăm phần trăm biểu diễn cái gọi là phương thức đáp lại cùng Chu Diệu.
Chu Diệu cúi thấp đầu, cứ như vậy xem rồi cảm nhận hạnh phúc... Ngày hôm nay anh nhất định là người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới, nhất định là vậy.
So với cái đêm gõ đồng hồ chờ đưa công ty ra thị trường, càng làm cho anh thể nghiệm cái gì là sung sướng dạt dào, trước kia một mình anh leo lên thang mây đứng trên chỗ cao ngắm nhìn phong cảnh, nhưng cái nơi cao kia không có Đa Dương của anh, hiện tại bất kể là người hay cảnh, đều là cái tốt đẹp nhất trong mắt anh rồi.
Sau đó —— vào thời khắc hạnh phúc, nếu như không muốn bị ngắt ngang, thì phải nhớ tắt điện thoại di động.
Bởi vì dù sao vẫn có rất nhiều chuyện công qua điện thoại thình lình xảy ra, làm ảnh hưởng tâm tình.
...
Chu Diệu quay về khách sạn mới gọi điện thoại cho Hà Hạo, lúc ngắm pháo hoa ở tòa lâu đài anh trực tiếp tắt cuộc gọi của Hà Hạo, Hà Hạo lại gửi anh tin nhắn ngắn, nói một chút sự tình cụ thể.
Mấy hôm trước vụ tới cửa gây sự bị người ta quay video, hiện đang phát tán trên mạng. Tương đối phiền phức là người đầu tư Derrick của bọn anh cũng nhận được tin tức, gọi điện thoại tới đây. Chu Diệu nhìn danh sách gọi điện thoại, thật sự có một cuộc do Derrick gọi tới.
Về phần clip gây sự bị phát tán trên mạng... Đây vốn là chuyện nhỏ nhưng lại không thể xem thường, bởi vì rõ ràng cho thấy hiện có người rêu rao thổi phòng nó.
Sau khi Đa Ninh và Thiểm Thiểm nghỉ ngơi, Chu Diệu đi ra hành lang bên ngoài phòng ngủ gọi điện thoại, nằm dựa vào chiếc ghế sô pha bằng da, đối lập với sự khẩn cấp của người quản lý bộ phận quan hệ xã hội bên kia điện thoại di động, anh không nhanh không chậm trấn an hai câu.
Sau đó mới bắt đầu dặn dò cấp dưới.
Đội ngũ trẻ tuổi sẽ mang lại lợi ích, họ vừa tích cực tiến lên vừa liều mạng, nhưng nếu một ngày gặp phải chuyện xấu sẽ không giữ được bình tĩnh. Chu Diệu cũng không phải là người trầm tĩnh, nhất là tính khí nóng nảy thường hay thay đổi tâm tình.
Không giống Đa Ninh, bất kể trong quá khứ hay là hiện tại, luôn là một con dê ôn hòa lại kiên trì. Lão Chu nhà anh vẫn hay nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn, đừng thấy từ nhỏ đến lớn Đa Ninh đều đi theo chân anh, sự thực Đa Ninh mới là con dê hàng phục anh đấy.
Bình tĩnh suy nghĩ, đơn giản rõ ràng gọn ghẽ, Chu Diệu cùng quản lí quan hệ xã hội vừa thương lượng xong biện pháp xử lý. Vì ngoại trừ clip online truyền bá còn có mấy bài báo cố ý bôi nhọ xuất hiện, đây mới là vấn đề cần phải lo lắng nhiều hơn.
Cuộc điện thoại này Chu Diệu nói cả 40 phút, thời điểm cúp máy, điện thoại di động cũng hơi nóng lên.
Khi ngẩng đầu, anh thấy Đa Ninh đứng đối diện.
... Thế nào rồi? Đa Ninh mở miệng hỏi, ánh mắt lo lắng.
Chu Diệu để điện thoại di động xuống, đứng lên từ sô pha, cười nói: Chuyện công việc, đã xử lý tốt rồi.
Đa Ninh trực tiếp nói: Em vừa mới nghe được cái gì mà clip gây sự...
Chu Diệu nhìn cô đi tới, hỏi: Thiểm Thiểm ngủ rồi sao?
Đa Ninh gật đầu, Thiểm Thiểm ngủ rồi cô mới đi ra ngoài.
Chu Diệu đặt hai tay lên vai Đa Ninh, bởi vì trên trần có camera chiếu thẳng vào gương mặt của Đa Ninh, anh dẫn Đa Ninh đi đến một góc khác, không muốn người chịu trách nhiệm phòng an ninh thấy được sắc mặt của Đa Ninh.
Đa Ninh không hiểu xoay người lại, không biết Chu Diệu muốn làm gì.
Đêm nay em đã nói gì, lập lại lần nữa đi. Chu Diệu mở miệng nói, đặc biệt nghiêm túc.
... Có bệnh!
Đa Ninh không để ý tới Chu Diệu, vừa rồi anh gọi điện thoại nghiêm túc như vậy, còn gọi lâu như vậy, không cần suy nghĩ cũng biết sự tình khẳng định rất cấp bách, kết quả anh còn tâm tư nói câu này với cô.
Đa Ninh đi vào phòng nghỉ của khách sạn.
Chu Diệu căng miệng cười theo phía sau, đi vào phòng trước, kéo tay Đa Ninh lại, nghiêng thân ngăn cản trước mặt Đa Ninh, sau đó nghiêm túc hỏi: Đa Ninh, em yêu anh... không phải chỉ vì anh là ba đúng không?
Đa Ninh: ...
Chu Diệu chờ, bởi vì nó rất có ý nghĩa với anh.
Đa Ninh mở miệng nói với Chu Diệu: Chu Diệu, em yêu anh... Không phải chỉ vì vai trò làm ba.
Tốt quá...
Miệng kéo kéo, Chu Diệu trực tiếp ôm Đa Ninh vào lòng. Đáy lòng Đa Ninh hơi bùi ngùi, cũng đưa tay ôm lấy Chu Diệu. Lặng yên mặc cho Chu Diệu đặt cằm trên vai cô.
Hút hút, rồi lại hút hút.
Đa Ninh bị Chu Diệu hút vẫn không nhúc nhích, cũng không thể động đậy, bởi vì Chu Diệu ôm cô rất chặt. Nếu như nói Chu Diệu là một con hồ ly, chắc là một con hỏa hồ ly mang đặc tính của quỷ hút máu.
...
Chuyện clip bị phát tán trên mạng, ngày hôm sau trên đường quay về thành phố A Chu Diệu vẫn rất đơn giản giải thích với cô, sau đó bỏ thêm một câu yên tâm. Sự tình không lớn, anh có thể giải
/92
|