Vạn vật có linh, điều này không chỉ có vật sinh mạng, mặc dù việc vật chết hóa linh đặc biệt hiếm thấy, nhưng cũng không phải không có, vật có biến hóa này phần lớn được gọi là khí linh.
Khí linh hình thành chín phần phải xem cơ duyên, một phần xem tư chất, bình thường linh khí càng hiếm có thì tỷ lệ nuôi dưỡng ra khí linh càng cao, nhưng cũng không phải là tuyệt đối, bởi vì từ xưa đến nay, khí linh quá ít ỏi, không ai nắm bắt được nguyên tắc đó.
Mặc dù không có ai thăm dò quy tắc khí linh hình thành, nhưng trên cơ bản tất cả khí linh đều có một điểm giống nhau, độ trung thành của bọn họ với nguyên chủ vô cùng cao, trừ phi nguyên chủ tử vong, hoặc họ do trời sinh ra, nếu không rất khó thuần hóa.
Tiểu Chi muốn không? Hiên Khâu Thiên Giác chỉ chỉ cây lược gỗ màu đỏ kia, cây lược gỗ này vẫn canh chừng cho Đường Cầm sau khi nàng chết vài ngàn năm, thấy rõ độ trung thành cao cỡ nào, hơn nữa thực lực bản thân không tồi, nếu thuần hóa cho Long Tiểu Chi, cũng là một bảo đảm.
Long Tiểu Chi lại lắc đầu. Không muốn. Mặc dù cây lược gỗ này có vẻ rất đặc biệt mà tinh mỹ, lại vẫn không tới mức khiến Long Tiểu Chi nhất định phải mang đi, huống chi hẳn là bản thân cây lược gỗ không muốn rời khỏi chủ nhân mình.
Vậy thì đi thôi. Đối với quyết định Long Tiểu Chi , Hiên Khâu Thiên Giác cũng không có cảm thấy quá chủ quan, Long Tiểu Chi là người tùy hứng, có một số việc không cưỡng cầu được, thường thường kiểu người này làm tốt hơn đa số tu sĩ.
Nếu trong phòng không có vật bọn họ cần, ba người vừa muốn xoay người rời đi, Hiên Khâu Thiên Giác và Mặc Bạch lại đồng thời dừng lại một chút, nhìn về phía cây lược gỗ trong tay nữ tử, cây lược gỗ bằng gỗ lim chợt tản mát ra ánh sáng đỏ xinh đẹp, óng ánh trong suốt giống như ngọc bích màu đỏ .
Giữa ánh sáng đỏ, trên cây lược gỗ xuất hiện một hàng chữ nhỏ màu vàng kim, đó là một chữ lạc, tự thể ngang dọc rất ngang ngược, rồng bay phượng múa, hiển nhiên tính cách người viết vô cùng bá đạo.
Ánh càng ngày càng mạnh, lại không chói mắt, trong ánh nhìn chăm chú, cây lược gỗ vang lên một tiếng tiếng răng rắc rất nhỏ, trên đó xuất hiện một vết rạn thật nhỏ.
Đi ra ngoài điện. Hiên Khâu Thiên Giác nói ra, dẫn đầu xoay người đi.
Sư phụ, là Thương Chi Hề và An Chiêu Nhiên, tiểu đội Thương Lăng mạnh vậy sao? Thực lực của khí linh cây lược gỗ bọn họ mắt thấy, không nghĩ tới mới một lát ngắn ngủi , hai người Thương Lăng đã đánh trọng thương nữ tử áo vàng, một khi bản thể khí linh bị thương, muốn chữa trị là điều vô cùng khó khăn.
Hiếu thắng hơn Lạc gia và Đường gia. Hiên Khâu Thiên Giác vừa nhanh chóng di chuyền, vừa trả lời Long Tiểu Chi.
Có thể khiến Hiên Khâu Thiên Giác trả lời như thế, thấy rõ Thương Lăng thật sự có chút thực lực, trong điện không có vật cản, hành động của ba người cực nhanh, nháy mắt đã tới ngoài điện.
Bởi vì có ngọn đèn của Thương Càn cung chiếu rọi, ngoài điện sáng hơn rất nhiều, bóng nữ tử áo vàng chắn tại cửa điện, cảm thấy trong điện có người đi ra cũng không quay đầu lại, chỉ cảnh giác nhìn Thương Chi Hề và An Chiêu Nhiên trước mặt .
Thấy ba người đi ra nhanh như thế, mặt hai người Thương Chi Hề lộ vẻ ngoài ý muốn, công kích trong tay không dừng lại, muốn thuần hóa khí linh, nếu ý chí khí linh quá mạnh mẽ chỉ có thể đánh trọng thương trước, thừa dịp khí linh suy yếu ép nhận chủ.
Canh giữ ở chỗ này có ý nghĩa gì đâu, đi cùng ta có gì không tốt? Công kích của Thương Chi Hề vừa đấm vừa xoa, hơn nữa tiến hành hướng dẫn để dao động ý chí của nữ tử áo vàng, vẻ mặt Thương Chi Hề có vài phần lo lắng, hiển nhiên việc ba người Hiên Khâu Thiên Giác xuất hiện đánh loạn tiết tấu thuần hóa của hắn, đương nhiên cũng sợ Hiên Khâu Thiên Giác ra tay đoạt thành quả hắn vất vả kiến tạo .
Nữ tử áo vàng bị thương không địch lại, lần nữa bị hai người Thương Chi Hề đánh lui, vọt tới chỗ cửa điện, lại cứng rắn dựa vào lực lượng của bản thân khó khăn lắm mới dừng ở cửa điện.
Hiên Khâu Thiên Giác không ra tay, mà là ở một bên xem chiến, vẻ mặt thờ ơ, hình như cũng không chú ý thắng bại. Long Tiểu Chi cũng siết chặt tà áo Hiên Khâu Thiên Giác, yên lặng nhìn chăm chú tranh đấu giữa hai người Thương Lăng và nữ tử áo vàng, hình như hai người Thương Chi Hề hết sức am hiểu phù triện, nhưng phù triện của bọn họ hết sức kỳ lạ, không giống phù triện trên đại lục Hoàn Thần hiện nay.
Sở dĩ nữ tử áo vàng trọng thương là do bị phù triện gây thương tích, lúc ba người triền đấu, nữ tử áo vàng liên tiếp chịu thiệt vì phù triện, giọng nói tràn trề sức hấp dẫn của Thương Chi Hề liên tục không ngừng, tâm trạng nữ tử áo vàng bắt đầu dần nôn nóng, công kích loạn lên, phòng thủ cũng loạn , vết thương trên người cũng càng ngày càng nghiêm trọng, nhưng dù như thế, nữ tử áo vàng lại không có toát ra thái độ mềm yếu, hai mắt đỏ bừng thiêu đốt ngọn lửa diễm lệ, càng ngày càng sáng, chưa từng dập tắt.
Tâm trạng của Thương Chi Hề cũng không tốt, dưới tình huống có phù triện gia trì, cũng chỉ tạo thành trọng thương, lại không thể khiến thái độ nữ tử áo vàng dịu xuống, chuyện này quả thực có phần đả kích, đồng thời cũng khiến công kích của Thương Chi Hề càng tàn nhẫn hơn, cuối cùng, đánh nhau một lần nữa, linh kiếm Thương Chi Hề cắm vào ngực nữ tử áo vàng, rồi sau đó lại đánh bay nữ tử áo vàng .
Nữ tử áo vàng ngã trước cửa điện , giãy giụa một lát, cố gắng lung la lung lay đứng lên, vẫn chắn trước cửa, áo bào màu vàng kim đã hỗn
Khí linh hình thành chín phần phải xem cơ duyên, một phần xem tư chất, bình thường linh khí càng hiếm có thì tỷ lệ nuôi dưỡng ra khí linh càng cao, nhưng cũng không phải là tuyệt đối, bởi vì từ xưa đến nay, khí linh quá ít ỏi, không ai nắm bắt được nguyên tắc đó.
Mặc dù không có ai thăm dò quy tắc khí linh hình thành, nhưng trên cơ bản tất cả khí linh đều có một điểm giống nhau, độ trung thành của bọn họ với nguyên chủ vô cùng cao, trừ phi nguyên chủ tử vong, hoặc họ do trời sinh ra, nếu không rất khó thuần hóa.
Tiểu Chi muốn không? Hiên Khâu Thiên Giác chỉ chỉ cây lược gỗ màu đỏ kia, cây lược gỗ này vẫn canh chừng cho Đường Cầm sau khi nàng chết vài ngàn năm, thấy rõ độ trung thành cao cỡ nào, hơn nữa thực lực bản thân không tồi, nếu thuần hóa cho Long Tiểu Chi, cũng là một bảo đảm.
Long Tiểu Chi lại lắc đầu. Không muốn. Mặc dù cây lược gỗ này có vẻ rất đặc biệt mà tinh mỹ, lại vẫn không tới mức khiến Long Tiểu Chi nhất định phải mang đi, huống chi hẳn là bản thân cây lược gỗ không muốn rời khỏi chủ nhân mình.
Vậy thì đi thôi. Đối với quyết định Long Tiểu Chi , Hiên Khâu Thiên Giác cũng không có cảm thấy quá chủ quan, Long Tiểu Chi là người tùy hứng, có một số việc không cưỡng cầu được, thường thường kiểu người này làm tốt hơn đa số tu sĩ.
Nếu trong phòng không có vật bọn họ cần, ba người vừa muốn xoay người rời đi, Hiên Khâu Thiên Giác và Mặc Bạch lại đồng thời dừng lại một chút, nhìn về phía cây lược gỗ trong tay nữ tử, cây lược gỗ bằng gỗ lim chợt tản mát ra ánh sáng đỏ xinh đẹp, óng ánh trong suốt giống như ngọc bích màu đỏ .
Giữa ánh sáng đỏ, trên cây lược gỗ xuất hiện một hàng chữ nhỏ màu vàng kim, đó là một chữ lạc, tự thể ngang dọc rất ngang ngược, rồng bay phượng múa, hiển nhiên tính cách người viết vô cùng bá đạo.
Ánh càng ngày càng mạnh, lại không chói mắt, trong ánh nhìn chăm chú, cây lược gỗ vang lên một tiếng tiếng răng rắc rất nhỏ, trên đó xuất hiện một vết rạn thật nhỏ.
Đi ra ngoài điện. Hiên Khâu Thiên Giác nói ra, dẫn đầu xoay người đi.
Sư phụ, là Thương Chi Hề và An Chiêu Nhiên, tiểu đội Thương Lăng mạnh vậy sao? Thực lực của khí linh cây lược gỗ bọn họ mắt thấy, không nghĩ tới mới một lát ngắn ngủi , hai người Thương Lăng đã đánh trọng thương nữ tử áo vàng, một khi bản thể khí linh bị thương, muốn chữa trị là điều vô cùng khó khăn.
Hiếu thắng hơn Lạc gia và Đường gia. Hiên Khâu Thiên Giác vừa nhanh chóng di chuyền, vừa trả lời Long Tiểu Chi.
Có thể khiến Hiên Khâu Thiên Giác trả lời như thế, thấy rõ Thương Lăng thật sự có chút thực lực, trong điện không có vật cản, hành động của ba người cực nhanh, nháy mắt đã tới ngoài điện.
Bởi vì có ngọn đèn của Thương Càn cung chiếu rọi, ngoài điện sáng hơn rất nhiều, bóng nữ tử áo vàng chắn tại cửa điện, cảm thấy trong điện có người đi ra cũng không quay đầu lại, chỉ cảnh giác nhìn Thương Chi Hề và An Chiêu Nhiên trước mặt .
Thấy ba người đi ra nhanh như thế, mặt hai người Thương Chi Hề lộ vẻ ngoài ý muốn, công kích trong tay không dừng lại, muốn thuần hóa khí linh, nếu ý chí khí linh quá mạnh mẽ chỉ có thể đánh trọng thương trước, thừa dịp khí linh suy yếu ép nhận chủ.
Canh giữ ở chỗ này có ý nghĩa gì đâu, đi cùng ta có gì không tốt? Công kích của Thương Chi Hề vừa đấm vừa xoa, hơn nữa tiến hành hướng dẫn để dao động ý chí của nữ tử áo vàng, vẻ mặt Thương Chi Hề có vài phần lo lắng, hiển nhiên việc ba người Hiên Khâu Thiên Giác xuất hiện đánh loạn tiết tấu thuần hóa của hắn, đương nhiên cũng sợ Hiên Khâu Thiên Giác ra tay đoạt thành quả hắn vất vả kiến tạo .
Nữ tử áo vàng bị thương không địch lại, lần nữa bị hai người Thương Chi Hề đánh lui, vọt tới chỗ cửa điện, lại cứng rắn dựa vào lực lượng của bản thân khó khăn lắm mới dừng ở cửa điện.
Hiên Khâu Thiên Giác không ra tay, mà là ở một bên xem chiến, vẻ mặt thờ ơ, hình như cũng không chú ý thắng bại. Long Tiểu Chi cũng siết chặt tà áo Hiên Khâu Thiên Giác, yên lặng nhìn chăm chú tranh đấu giữa hai người Thương Lăng và nữ tử áo vàng, hình như hai người Thương Chi Hề hết sức am hiểu phù triện, nhưng phù triện của bọn họ hết sức kỳ lạ, không giống phù triện trên đại lục Hoàn Thần hiện nay.
Sở dĩ nữ tử áo vàng trọng thương là do bị phù triện gây thương tích, lúc ba người triền đấu, nữ tử áo vàng liên tiếp chịu thiệt vì phù triện, giọng nói tràn trề sức hấp dẫn của Thương Chi Hề liên tục không ngừng, tâm trạng nữ tử áo vàng bắt đầu dần nôn nóng, công kích loạn lên, phòng thủ cũng loạn , vết thương trên người cũng càng ngày càng nghiêm trọng, nhưng dù như thế, nữ tử áo vàng lại không có toát ra thái độ mềm yếu, hai mắt đỏ bừng thiêu đốt ngọn lửa diễm lệ, càng ngày càng sáng, chưa từng dập tắt.
Tâm trạng của Thương Chi Hề cũng không tốt, dưới tình huống có phù triện gia trì, cũng chỉ tạo thành trọng thương, lại không thể khiến thái độ nữ tử áo vàng dịu xuống, chuyện này quả thực có phần đả kích, đồng thời cũng khiến công kích của Thương Chi Hề càng tàn nhẫn hơn, cuối cùng, đánh nhau một lần nữa, linh kiếm Thương Chi Hề cắm vào ngực nữ tử áo vàng, rồi sau đó lại đánh bay nữ tử áo vàng .
Nữ tử áo vàng ngã trước cửa điện , giãy giụa một lát, cố gắng lung la lung lay đứng lên, vẫn chắn trước cửa, áo bào màu vàng kim đã hỗn
/147
|