Nhân Sâm Dưỡng Linh Chi

Chương 24 - Chương 24

/147


Long Tiểu Chi sắp xếp lại tin tức trong lời nói của Y Vũ, Mặc Lương đang ở trong nhà nhỏ, Tây Tịch Nguyệt thì chẳng biết đã đi đâu, trong khu rừng này anh đào sum xuê, nhưng đường nhỏ chỉ có một, Tây Tịch Nguyệt hẳn đang ở gần đây.

Nghe Y Vũ nói, nàng ta biết cách rời khỏi thành cổ, lại không vào nhà gỗ được, mục tiêu của nàng ta hình như là thi thể đang quỳ kia, nhưng nàng ta lấy một thi thể làm gì?

Y Vũ yên tĩnh ngồi không đợi được câu trả lời từ trong nhà nhỏ, lại đột nhiên đứng lên, đề phòng nhìn vào biển hoa anh đào sau lưng. Đi ra!

Long Tiểu Chi lập tức lùi cái đầu nhỏ về, giấu mình trong thân cây to lớn, lẽ nào bị phát hiện ? Đang lúc ngạc nhiên nghi ngờ, dưới biển hoa bên kia dần dần có một người đi ra, là Tây Tịch Nguyệt luôn xuất quỷ nhập thần.

Tây Tịch Nguyệt vẫn ăn mặc như cũ, chỉ là y phục bị rách mấy chỗ, hiển nhiên đã trải qua chiến đấu.

Là ngươi, đến tột cùng ngươi là ai? Thấy là Tây Tịch Nguyệt, Y Vũ cũng không thả lỏng.

Tây Tịch Nguyệt lại không để ý đến Y Vũ, trực tiếp đi tới cửa chính nhà nhỏ , cảm giác Tây Tịch Nguyệt cho Long Tiểu Chi ngoại trừ thần bí thì là lãnh ngạo, khác với Mặc Thanh Hàn lạnh như băng, Tây Tịch Nguyệt sở hữu một loạt lạnh lùng khinh thường mọi thứ xung quanh.

Y Vũ bị xem nhẹ mặc dù xấu hổ, cũng không lập tức công kích, mà đề phòng lại lui một bước. Xem ra quả thật đúng như suy nghĩ của Nguyễn Thanh Tuyết, Y Vũ đã phải trả giá một cái giá lớn ở chỗ tinh phách kỳ lân.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Y Vũ , Tây Tịch Nguyệt không bị cản mà bước vào nhà nhỏ, đi vào viện, đầu tiên đụng phải thi thể đang quỳ gần cửa, Tây Tịch Nguyệt cúi đầu nhìn vào thi thể, sau đó nhìn về phía Y Vũ, cho dù cách mạng che mặt màu đen, sát khí sắc bén vẫn ép thẳng tới Y Vũ như cũ .

Y Vũ nhanh chóng nhảy ngược lại, rời khỏi khu vực gần cửa chính, dây leo trong tay áo dài ra, đã chuẩn bị công kích xong.

Lúc này Tây Tịch Nguyệt lại cười lạnh một tiếng, tràn đầy đùa cợt, sau đó trực tiếp đi vào bên trong, đi đến chỗ cách thi thể đế hậu ba bước, cung kính quỳ xuống, trán chạm đất, liên tục lạy ba cái, động tác cung kính, không có chút chậm trễ nào.

Tây Tịch Nguyệt quỳ một lúc lâu trước thi thể đế hậu, không biết đang trầm tư điều gì, sau đó khom người cúi đầu đến gần thi thể, Tây Tịch Nguyệt đưa lưng về phía Long Tiểu Chi, cũng may vị trí của Long Tiểu Chi lúc này tương đối cao, miễn cưỡng có thể trông thấy động tác của nàng.

Động tác của Tây Tịch Nguyệt rất chậm, như kiêng kị điều gì, nàng ta chậm rãi vươn tay đến gần cổ nữ tử phượng bào, như muốn lấy vật gì đó, trong nháy mắtngón tay nàng sắp đụng phải thi thể nữ tử phượng bào, nam tử long bào liên tục bình tĩnh kia lại mở mắt, đồng tử lạnh như băng nhìn chăm chú vào Tây Tịch Nguyệt, sự lạnh lẽo vô tình trong đồng tử kia cực giống ngân giao trong Kính Đàm.

Hô hấp Long Tiểu Chi chợt nhẹ, tim lập tức đập gia tốc. Động tác Tây Tịch Nguyệt cũng mãnh cứng đờ, không dám nhúc nhích, lúc giằng co, Long Tiểu Chi lại nghe nghe thấy từ sau lưng mình có tiếng động rất nhỏ truyền tới, quay đầu lại nhìn, phát hiện là đoàn người Nguyễn Thanh Tuyết .

Lúc này mà nhắc nhở bọn họ thì hiển nhiên đã không kịp, trên đảo chỉ có một con đường, bọn Nguyễn Thanh Tuyết đương nhiên sẽ đi đến đây, động tác đoàn người mặc dù rất nhẹ, nhưng vẫn bị phát giác.

Tây Tịch Nguyệt như đã hạ quyết tâm, động tác nhanh như tia chớp gỡ xuống một vật từ nữ tử phượng bào, tốc độ quá nhanh, Long Tiểu Chi không thấy rõ.

Tây Tịch Nguyệt vừa nhúc nhích, động tác của nam tử long bào vô cùng nhanh chóng, một tay nắm lấy phương thiên họa kích cắm trên mặt đất bên cạnh rồi vung lên, một tay vẫn vững vàng bảo


/147

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status