Trong linh phủ của Mặc Bạch, Long Tiểu Chi hoàn toàn không biết mình ôm viên bảo thạch màu vàng kim này chính là bán thân khế ước vỗ cánh nhỏ bay tới bay lui, Long Tiểu Chi phát hiện linh phủ của mình không thể dùng, điều này cũng chứng minh nàng đang ở trong một không gian độc lập, nhưng vì sao chứ? Vừa nãy xảy ra chuyện gì?
Mà không gian này cũng khiến Long Tiểu Chi nghi ngờ, xem ra giống như là không gian trữ vật của ai, nhưng thế nhưng có thể chứa được sinh vật sống thì cũng tương đối hiếm có, không gian bên trong thật lớn, hình như chủ nhân là một người nghiêm cẩn, bởi vì vật phẩm trong không gian được phân loại, và sắp xếp hết sức chỉnh tề, nhất là đủ loại bảo thạch, không có một viên có màu sắc khác mà đặt cùng nhau.
Là Mặc Bạch sao? Nhưng là không có lý do gì mà, đại sư huynh còn đưa lễ vật cho nàng mà, Long Tiểu Chi rơi xuống đất, ôm bảo thạch trong lòng nện từng bước chân ngắn đi trong đống bảo thạch chất thành núi kia, hy vọng có thể phát hiện đầu mối hữu dụng, có thể để nàng thoát khỏi tình cảnh khốn khó này .
Nói lại Mặc Bạch, thu được một con tiểu tử điệp đáng yêu , tâm trạng sung sướng, mặc dù vẫn giữ gương mặt lạnh như cũ, nhưng trong lòng cũng đã ở lén suy tư nên để bé con ở đâu thì thích hợp, đúng, còn phải thu thập thức ăn...
Vừa tự hỏi kế hoạch nuôi nhốt sau này , vừa đi đến chỗ sâu trong rừng trúc , như thế, cho đến chạng vạng, Hiên Khâu Mặc Bạch phát hiện mình thành công lạc đường , kỳ lạ, không phải là nói có sư muội đến đón mình sao? Sao không có người đâu, sư muội kia có hình dạng thế nào vậy ? Mặc Bạch cố gắng tự hỏi tướng mạo Giải Mật Nhi , cuối cùng vẫn còn chỉ có thể nhớ tới ống tay áo nữ màu trắng và búi tóc phức tạp.
Đi đi, sắc trời hoàn toàn tối xuống, cuối cùng Mặc Bạch dừng lại, chỗ hẻo lánh thế này rõ ràng đã không thích hợp cho người ở , rừng rậm tĩnh mịch sum xuê , ánh trăng chỉ có thể ngẫu nhiên chiếu xuống, đột nhiên sau lưng truyền đến động tĩnh rất nhỏ .
Hai mắt Hiên Khâu Mặc Bạch đột nhiên tản mát ra ánh sáng vàng sắc bén, đồng thời dưới chân phát lực, sau khi nhảy lên tránh né thì cấp tốc công kích, Mặc Bạch rơi xuống trên nhánh một cây cổ thụ , cúi đầu nhìn lại, phát hiện dĩ nhiên là một con bá vương đường lang khổng lồ , con đường lang này hình như là dị chủng, trên thân thể xanh lá cây mang hoa văn màu đen, vừa nãy lúc công kích cũng mang thuộc tính linh lực ám.
Con mắt to lớn của Bá vương đường lang tập trung nhìn vào thức ăn, thân thể cao vài thước thế nhưng dùng tốc độ nhanh đến khó tin xông tới.
Mặt khác, cuối cùng Nguyễn Thanh Tuyết và Hoa Vũ Lâu cũng phong trần mệt mỏi đuổi trở về, nhưng người còn chưa tới nơi ở, thì mạnh mẽ dừng lại ở đường mòn bên cạnh rừng trúc, trên tảng đá bằng phẳng kia , chén trà nhỏ tinh xảo và linh quả còn đặt ở trên đó, nhưng lại không thấy Long Tiểu Chi ở đó, đây là chuyện không thể nào , trong lòng hai người kinh hãi, liếc mắt nhìn nhau, ào ào ngự kiếm mà bay về viện của Vân Khuyết tông.
Nhanh chóng tìm kiếm một lần bên trong bên ngoài, cuối cùng hai người xác định, Long Tiểu Chi mất tích ! Nguyễn Thanh Tuyết lập tức chạy tới Thương Lan chủ phong tìm Hiên Khâu Thiên Giác, nên biết, trên người Long Tiểu Chi còn mang Thược Linh vòng, có thể bị Hiên Khâu Thiên Giác truyền tống về bên cạnh.
Kết quả có thể nghĩ, hội nghị tông chủ trên Thương Lan chủ phong bị cắt đứt , Hiên Khâu Thiên Giác thử truyền tống nhưng lại thất bại , vẻ nhẹ nhàng trong mắt biến mất không thấy gì nữa, truyền tống thất bại, chỉ có hai khả năng, một là khoảng cách đã vượt qua cực hạn truyền tống của Thượt Linh vòng , còn có một là không ở cùng một không gian.
Tần Tông chủ, xem ra bản tôn phải tìm kiếm trong Thương Lan tông một phen. Hiên Khâu Thiên Giác nói xong, cũng không đợi Tần Tông Nguy phản ứng, bóng dáng đã biến mất trong đại điện.
Sắc mặt Tần Tông Nguy cứng đờ, Thương Lan tông đứng vững vài ngàn năm không đổ, tự nhiên có bí mật và cấm địa, những chỗ này cho dù là bổn môn đệ tử cũng không được tiếp xúc, làm sao có thể cho một người ngoài tra xét. Hiên Khâu tông chủ! Đừng khinh người quá đáng!
Giọng của Tần Tông Nguy xen lẫn linh lực vang dội cả Thương Lan chủ Phong, bóng dáng chợt lóe, theo sát sau Hiên Khâu Thiên Giác, mọi người hai mặt nhìn nhau, một bóng dáng đỏ như lửa cũng lặng lẽ biến mất trong đại điện.
Chỉ chốc lát sau, chuông cổ đồng thau trên Thương Lan chủ phong mấy ngàn năm chưa từng vang lên lại rung lên vang dội toàn bộ Thương Lan, Thương Lan tông lập tức lập tức sôi trào, từng mệnh lệnh đuổi bắt đệ tử Vân Khuyết tông nhanh chóng truyền
Mà không gian này cũng khiến Long Tiểu Chi nghi ngờ, xem ra giống như là không gian trữ vật của ai, nhưng thế nhưng có thể chứa được sinh vật sống thì cũng tương đối hiếm có, không gian bên trong thật lớn, hình như chủ nhân là một người nghiêm cẩn, bởi vì vật phẩm trong không gian được phân loại, và sắp xếp hết sức chỉnh tề, nhất là đủ loại bảo thạch, không có một viên có màu sắc khác mà đặt cùng nhau.
Là Mặc Bạch sao? Nhưng là không có lý do gì mà, đại sư huynh còn đưa lễ vật cho nàng mà, Long Tiểu Chi rơi xuống đất, ôm bảo thạch trong lòng nện từng bước chân ngắn đi trong đống bảo thạch chất thành núi kia, hy vọng có thể phát hiện đầu mối hữu dụng, có thể để nàng thoát khỏi tình cảnh khốn khó này .
Nói lại Mặc Bạch, thu được một con tiểu tử điệp đáng yêu , tâm trạng sung sướng, mặc dù vẫn giữ gương mặt lạnh như cũ, nhưng trong lòng cũng đã ở lén suy tư nên để bé con ở đâu thì thích hợp, đúng, còn phải thu thập thức ăn...
Vừa tự hỏi kế hoạch nuôi nhốt sau này , vừa đi đến chỗ sâu trong rừng trúc , như thế, cho đến chạng vạng, Hiên Khâu Mặc Bạch phát hiện mình thành công lạc đường , kỳ lạ, không phải là nói có sư muội đến đón mình sao? Sao không có người đâu, sư muội kia có hình dạng thế nào vậy ? Mặc Bạch cố gắng tự hỏi tướng mạo Giải Mật Nhi , cuối cùng vẫn còn chỉ có thể nhớ tới ống tay áo nữ màu trắng và búi tóc phức tạp.
Đi đi, sắc trời hoàn toàn tối xuống, cuối cùng Mặc Bạch dừng lại, chỗ hẻo lánh thế này rõ ràng đã không thích hợp cho người ở , rừng rậm tĩnh mịch sum xuê , ánh trăng chỉ có thể ngẫu nhiên chiếu xuống, đột nhiên sau lưng truyền đến động tĩnh rất nhỏ .
Hai mắt Hiên Khâu Mặc Bạch đột nhiên tản mát ra ánh sáng vàng sắc bén, đồng thời dưới chân phát lực, sau khi nhảy lên tránh né thì cấp tốc công kích, Mặc Bạch rơi xuống trên nhánh một cây cổ thụ , cúi đầu nhìn lại, phát hiện dĩ nhiên là một con bá vương đường lang khổng lồ , con đường lang này hình như là dị chủng, trên thân thể xanh lá cây mang hoa văn màu đen, vừa nãy lúc công kích cũng mang thuộc tính linh lực ám.
Con mắt to lớn của Bá vương đường lang tập trung nhìn vào thức ăn, thân thể cao vài thước thế nhưng dùng tốc độ nhanh đến khó tin xông tới.
Mặt khác, cuối cùng Nguyễn Thanh Tuyết và Hoa Vũ Lâu cũng phong trần mệt mỏi đuổi trở về, nhưng người còn chưa tới nơi ở, thì mạnh mẽ dừng lại ở đường mòn bên cạnh rừng trúc, trên tảng đá bằng phẳng kia , chén trà nhỏ tinh xảo và linh quả còn đặt ở trên đó, nhưng lại không thấy Long Tiểu Chi ở đó, đây là chuyện không thể nào , trong lòng hai người kinh hãi, liếc mắt nhìn nhau, ào ào ngự kiếm mà bay về viện của Vân Khuyết tông.
Nhanh chóng tìm kiếm một lần bên trong bên ngoài, cuối cùng hai người xác định, Long Tiểu Chi mất tích ! Nguyễn Thanh Tuyết lập tức chạy tới Thương Lan chủ phong tìm Hiên Khâu Thiên Giác, nên biết, trên người Long Tiểu Chi còn mang Thược Linh vòng, có thể bị Hiên Khâu Thiên Giác truyền tống về bên cạnh.
Kết quả có thể nghĩ, hội nghị tông chủ trên Thương Lan chủ phong bị cắt đứt , Hiên Khâu Thiên Giác thử truyền tống nhưng lại thất bại , vẻ nhẹ nhàng trong mắt biến mất không thấy gì nữa, truyền tống thất bại, chỉ có hai khả năng, một là khoảng cách đã vượt qua cực hạn truyền tống của Thượt Linh vòng , còn có một là không ở cùng một không gian.
Tần Tông chủ, xem ra bản tôn phải tìm kiếm trong Thương Lan tông một phen. Hiên Khâu Thiên Giác nói xong, cũng không đợi Tần Tông Nguy phản ứng, bóng dáng đã biến mất trong đại điện.
Sắc mặt Tần Tông Nguy cứng đờ, Thương Lan tông đứng vững vài ngàn năm không đổ, tự nhiên có bí mật và cấm địa, những chỗ này cho dù là bổn môn đệ tử cũng không được tiếp xúc, làm sao có thể cho một người ngoài tra xét. Hiên Khâu tông chủ! Đừng khinh người quá đáng!
Giọng của Tần Tông Nguy xen lẫn linh lực vang dội cả Thương Lan chủ Phong, bóng dáng chợt lóe, theo sát sau Hiên Khâu Thiên Giác, mọi người hai mặt nhìn nhau, một bóng dáng đỏ như lửa cũng lặng lẽ biến mất trong đại điện.
Chỉ chốc lát sau, chuông cổ đồng thau trên Thương Lan chủ phong mấy ngàn năm chưa từng vang lên lại rung lên vang dội toàn bộ Thương Lan, Thương Lan tông lập tức lập tức sôi trào, từng mệnh lệnh đuổi bắt đệ tử Vân Khuyết tông nhanh chóng truyền
/147
|