Có thể nói, chỉ cần lên thế giới nhỏ thứ chín thì nhất định sẽ có thu hoạch, nhưng tông môn có lệnh, không được tự tiện xâm nhập thế giới nhỏ thứ chín, bởi vì thế giới nhỏ thứ chín là một không gian mà linh lực thuộc tính ám vô cùng sinh động .
Linh thú linh thực bên trong linh lực hệ ám ảnh hưởng, cả đời cũng không thể tu luyện ra thần thức, hơn nữa bạo ngược thị huyết, rất thích giết chóc, trừ yêu linh, bên trong còn có một loại oán quỷ khiến tu sĩ hết sức kiêng kỵ , nguyên nhân hình thành thì không thể kiểm tra, môt khi bị cuốn lấy, là oán linh quấn người, nghiêm trọng thậm chí có thể xâm nhập vào Nguyên Anh*.
*Nguyên Anh là 1 người tí hon trong đan điền, về cơ bản tu sĩ Nguyên Anh kì coi như có 2 cái mạng do có thể dựa vào Nguyên Anh đoạt xá sống lại. Do đó việc bị oán quỷ xâm nhập vào Nguyên Anh là rất nghiêm trọng (tương đương mất 1 cái mạng)
Thủy Khinh Hồn tựa như không nhìn thấy tính kế trong mắt Tần Phong , cũng không có dự định vòng vo . Ý của ta rất đơn giản, thế giới nhỏ thứ chín này Thất Linh Tông ta nhất định phải đi lên đi, Thương Lan tông có dám đồng hành?
Mặt Tần Phong lộ vẻ khó xử. Thủy tông chủ có điều không biết, thế giới nhỏ thứ chín này có một tên gọi khác trong tông môn ta, gọi là địa ngục thứ chín, bên trong hàng năm u ám, linh lực hệ ám bốn phía, yêu linh thị huyết, quỷ mị hoành hành, thực lực như Thủy tông chủ đương nhiên không sợ, nhưng ta thực lực có hạn, nếu không có gì bảo vệ, chỉ sợ một đi không trở lại, hơn nữa như tìm được mỏ bảo , nên phân thế nào thì cần phải giải thích rõ sớm .
Ý Tần Phong rất rõ ràng, chúng ta nắm giữ phân bố tài nguyên và phương hướng đại khái của giới nhỏ thứ chín, nhưng là cần được bảo vệ, muốn Long Phong Triệt cho một lời hứa về việc phân chia tài nguyên.
Đã như vậy, bản tôn cũng không nên làm người khác khó chịu. Long Phong Triệt mây trôi nước chảy nói.
Tần Phong ... Sao phát triển có hơn không đúng lắm? Dự định trong lòng hắn một chữ còn chưa nói ra, chủ yếu nhất là Thủy Khinh Hồn này hình như hoàn toàn không thèm để ý bọn họ có đi hay không, Tần Phong mò không ra có phải Thủy Khinh Hồn mềm nắn rắn buông hay không , tính tình tông chủ Thất Linh Tông này đúng là làm cho người ta cân nhắc không ra .
Sau nửa canh giờ, linh thú ra ngoài kiếm ăn đã trở về hết, Long Tiểu Chi cũng đã sớm lấp đầy bụng nhỏ, bày trận địa sẵn sàng đón quân địch ngồi trên vai Nguyễn Thanh Tuyết, trong lòng ôm một cây linh măng.
Tần Phong thiếu chút nữa trừng rớt mắt, linh măng thế nhưng cứ như vậy bị một con tử điệp gặm! Đúng là phung phí của trời, hơn nữa nàng tự mình ăn còn không tính, ngẫu nhiên còn phát cho con chim dán chặt ở trên người nàng.
Thanh Hành Vân gặp Tần Phong bị linh măng hấp dẫn sự chú ý, lập tức ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở hắn chú ý chính sự.
Mắt thấy Thất Linh Tông và Vân Khuyết tông đã có dự định đi, Tần Phong cuối cùng không thể tiếp tục im lặng, coi như là mềm nắn rắn buông hắn cũng chỉ có thể nhận, sức hấp dẫn của thế giới nhỏ thứ chín đối với hắn quá lớn, nhất là dưới tình huống chuyến này bọn họ không có thu hoạch , chỉ cần đi vào thế giới nhỏ thứ chín, một khối hắc diện thạch là đủ để đền bù sai lầm của bọn họ .
Thủy tông chủ, chẳng biết có thể cho chúng ta cùng đi không ? Chúng ta cũng không mong Thủy tông chủ toàn lực hỗ trợ, chỉ hy vọng có thể cho một chút phương tiện, đương nhiên, Thương Lan tông ta cũng sẽ cung cấp phương hướng vật tư phân bố , chỉ dẫn phương hướng. Lần này Tần Phong không nhắc lại chuyện phân phối tài nguyên, dự định tiến vào thế giới nhỏ thứ chín rồi tùy cơ ứng biến.
Nếu là Thương Lan, Thanh Đan muốn đồng hành, bản tôn tự nhiên là hoan nghênh. Long Phong Triệt cười đáp, khóe môi câu lên nụ cười tà khí nhẹ nhàng.
Long Phong Triệt sảng khoái ngược khiến Tần Phong chần chừ , đến tột cùng Thủy Khinh Hồn này có ý gì? Vì sao có cảm giác không rõ .
Như thế, xin đa tạ Thủy tông chủ . Mặc dù cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng cũng không có đạo lý đột nhiên rút lui, Tần Phong nói cám ơn Thủy Khinh Hồn, trong lòng an ủi là mình đa tâm .
Đoàn người cộng thêm đoàn linh thú số lượng to lớn đi về nham thạch màu đỏ sậm phía trước, chỗ đó, trong khe hở nham thạch , một đám Cửu Vân Trọng Lâu màu xanh thẫm đang lúc nở rộ, chín lá cây phía trên, một đóa hoa màu lửa đỏ chập chờn theo gió .
Tần trưởng lão, xin mời. Thủy Khinh Hồn cũng không tự mình khởi động tâm trận, mà là đưa tay ý bảo Tần Phong ra tay.
Tần Phong tiến lên, đưa linh lực vào Cửu Vân Trọng Lâu, linh lực thuận theo gân lá Cửu Vân Trọng Lâu mà thắp sáng cả đám cây, ngắn ngủi mấy hơi, Cửu Vân Trọng Lâu màu xanh thẫm biến thành màu xanh biếc, đóa hoa màu lửa đỏ cũng sáng lên, toát ra từng sợi lửa rực rỡ và yêu dã.
Trong tích tắc cánh hoa Cửu Vân Trọng Lâu bốc cháy lên, một trận pháp màu bạc lấy Cửu Vân Trọng Lâu làm trung tâm tràn ra trong nháy mắt, hình tròn màu bạc □□ chậm rãi xoay tròn, trận pháp khắc trên đó hết sức phức tạp, khiến người ta hoa cả mắt.
Trận pháp này có phạm vi rất rộng, trận pháp phức tạp đến mức Tần Phong cũng kinh ngạc không thôi, này xem ra đây tuyệt đối không phải là truyền tống trận đơn giản , đáng tiếc hắn cũng không tinh thông trận pháp, không thể đoán ra toàn bộ chức năng của trận pháp .
Trong mắt Nguyễn Thanh Tuyết đi bên cạnh Thủy Khinh Hồn lúc trận pháp khởi động xẹt qua một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã bị sự nho nhã trước sau như một che giấu.
Tâm trận đã bị tác động, mọi người ào ào bước lên truyền tống trận, trận pháp màu trắng bạc dưới chân chậm rãi xoay tròn, bóng dáng đám người biến mất trong khoảng trời đất
Linh thú linh thực bên trong linh lực hệ ám ảnh hưởng, cả đời cũng không thể tu luyện ra thần thức, hơn nữa bạo ngược thị huyết, rất thích giết chóc, trừ yêu linh, bên trong còn có một loại oán quỷ khiến tu sĩ hết sức kiêng kỵ , nguyên nhân hình thành thì không thể kiểm tra, môt khi bị cuốn lấy, là oán linh quấn người, nghiêm trọng thậm chí có thể xâm nhập vào Nguyên Anh*.
*Nguyên Anh là 1 người tí hon trong đan điền, về cơ bản tu sĩ Nguyên Anh kì coi như có 2 cái mạng do có thể dựa vào Nguyên Anh đoạt xá sống lại. Do đó việc bị oán quỷ xâm nhập vào Nguyên Anh là rất nghiêm trọng (tương đương mất 1 cái mạng)
Thủy Khinh Hồn tựa như không nhìn thấy tính kế trong mắt Tần Phong , cũng không có dự định vòng vo . Ý của ta rất đơn giản, thế giới nhỏ thứ chín này Thất Linh Tông ta nhất định phải đi lên đi, Thương Lan tông có dám đồng hành?
Mặt Tần Phong lộ vẻ khó xử. Thủy tông chủ có điều không biết, thế giới nhỏ thứ chín này có một tên gọi khác trong tông môn ta, gọi là địa ngục thứ chín, bên trong hàng năm u ám, linh lực hệ ám bốn phía, yêu linh thị huyết, quỷ mị hoành hành, thực lực như Thủy tông chủ đương nhiên không sợ, nhưng ta thực lực có hạn, nếu không có gì bảo vệ, chỉ sợ một đi không trở lại, hơn nữa như tìm được mỏ bảo , nên phân thế nào thì cần phải giải thích rõ sớm .
Ý Tần Phong rất rõ ràng, chúng ta nắm giữ phân bố tài nguyên và phương hướng đại khái của giới nhỏ thứ chín, nhưng là cần được bảo vệ, muốn Long Phong Triệt cho một lời hứa về việc phân chia tài nguyên.
Đã như vậy, bản tôn cũng không nên làm người khác khó chịu. Long Phong Triệt mây trôi nước chảy nói.
Tần Phong ... Sao phát triển có hơn không đúng lắm? Dự định trong lòng hắn một chữ còn chưa nói ra, chủ yếu nhất là Thủy Khinh Hồn này hình như hoàn toàn không thèm để ý bọn họ có đi hay không, Tần Phong mò không ra có phải Thủy Khinh Hồn mềm nắn rắn buông hay không , tính tình tông chủ Thất Linh Tông này đúng là làm cho người ta cân nhắc không ra .
Sau nửa canh giờ, linh thú ra ngoài kiếm ăn đã trở về hết, Long Tiểu Chi cũng đã sớm lấp đầy bụng nhỏ, bày trận địa sẵn sàng đón quân địch ngồi trên vai Nguyễn Thanh Tuyết, trong lòng ôm một cây linh măng.
Tần Phong thiếu chút nữa trừng rớt mắt, linh măng thế nhưng cứ như vậy bị một con tử điệp gặm! Đúng là phung phí của trời, hơn nữa nàng tự mình ăn còn không tính, ngẫu nhiên còn phát cho con chim dán chặt ở trên người nàng.
Thanh Hành Vân gặp Tần Phong bị linh măng hấp dẫn sự chú ý, lập tức ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở hắn chú ý chính sự.
Mắt thấy Thất Linh Tông và Vân Khuyết tông đã có dự định đi, Tần Phong cuối cùng không thể tiếp tục im lặng, coi như là mềm nắn rắn buông hắn cũng chỉ có thể nhận, sức hấp dẫn của thế giới nhỏ thứ chín đối với hắn quá lớn, nhất là dưới tình huống chuyến này bọn họ không có thu hoạch , chỉ cần đi vào thế giới nhỏ thứ chín, một khối hắc diện thạch là đủ để đền bù sai lầm của bọn họ .
Thủy tông chủ, chẳng biết có thể cho chúng ta cùng đi không ? Chúng ta cũng không mong Thủy tông chủ toàn lực hỗ trợ, chỉ hy vọng có thể cho một chút phương tiện, đương nhiên, Thương Lan tông ta cũng sẽ cung cấp phương hướng vật tư phân bố , chỉ dẫn phương hướng. Lần này Tần Phong không nhắc lại chuyện phân phối tài nguyên, dự định tiến vào thế giới nhỏ thứ chín rồi tùy cơ ứng biến.
Nếu là Thương Lan, Thanh Đan muốn đồng hành, bản tôn tự nhiên là hoan nghênh. Long Phong Triệt cười đáp, khóe môi câu lên nụ cười tà khí nhẹ nhàng.
Long Phong Triệt sảng khoái ngược khiến Tần Phong chần chừ , đến tột cùng Thủy Khinh Hồn này có ý gì? Vì sao có cảm giác không rõ .
Như thế, xin đa tạ Thủy tông chủ . Mặc dù cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng cũng không có đạo lý đột nhiên rút lui, Tần Phong nói cám ơn Thủy Khinh Hồn, trong lòng an ủi là mình đa tâm .
Đoàn người cộng thêm đoàn linh thú số lượng to lớn đi về nham thạch màu đỏ sậm phía trước, chỗ đó, trong khe hở nham thạch , một đám Cửu Vân Trọng Lâu màu xanh thẫm đang lúc nở rộ, chín lá cây phía trên, một đóa hoa màu lửa đỏ chập chờn theo gió .
Tần trưởng lão, xin mời. Thủy Khinh Hồn cũng không tự mình khởi động tâm trận, mà là đưa tay ý bảo Tần Phong ra tay.
Tần Phong tiến lên, đưa linh lực vào Cửu Vân Trọng Lâu, linh lực thuận theo gân lá Cửu Vân Trọng Lâu mà thắp sáng cả đám cây, ngắn ngủi mấy hơi, Cửu Vân Trọng Lâu màu xanh thẫm biến thành màu xanh biếc, đóa hoa màu lửa đỏ cũng sáng lên, toát ra từng sợi lửa rực rỡ và yêu dã.
Trong tích tắc cánh hoa Cửu Vân Trọng Lâu bốc cháy lên, một trận pháp màu bạc lấy Cửu Vân Trọng Lâu làm trung tâm tràn ra trong nháy mắt, hình tròn màu bạc □□ chậm rãi xoay tròn, trận pháp khắc trên đó hết sức phức tạp, khiến người ta hoa cả mắt.
Trận pháp này có phạm vi rất rộng, trận pháp phức tạp đến mức Tần Phong cũng kinh ngạc không thôi, này xem ra đây tuyệt đối không phải là truyền tống trận đơn giản , đáng tiếc hắn cũng không tinh thông trận pháp, không thể đoán ra toàn bộ chức năng của trận pháp .
Trong mắt Nguyễn Thanh Tuyết đi bên cạnh Thủy Khinh Hồn lúc trận pháp khởi động xẹt qua một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã bị sự nho nhã trước sau như một che giấu.
Tâm trận đã bị tác động, mọi người ào ào bước lên truyền tống trận, trận pháp màu trắng bạc dưới chân chậm rãi xoay tròn, bóng dáng đám người biến mất trong khoảng trời đất
/147
|