Bộ tộc Linh Tịch thích nước, hơn nữa nếu những ánh trắng kia đúng là linh hồn, vậy thì tác dụng khắc chế của hỏa thuộc tính với bọn họ là rất lớn, giống như tiểu quỷ trước đó đụng phải , Long Tiểu Chi chỉ cần thiêu đốt Chu Tước hỏa bằng lòng bàn tay , thì chúng nó không dám tiến lên, bởi vì một khi bị Chu Tước hỏa đụng phải, sẽ lập tức tan thành mây khói.
Tâm trận đã hủy, chín thế giới vòng vòng đan xen, sẽ từ cao xuống thấp mà vỡ vụn theo thứ tự , mà thời gian cách Cửu Trọng thí luyện đại trận đóng cửa còn có ngắn ngủi vài canh giờ, vài canh giờ vừa qua, sinh vật không thuộc về không gian này cái đều sẽ bị kéo ra ngoài, đương nhiên, còn kể cả linh thú bị khế ước .
Một phút đồng hồ sau đó, rừng rậm quen thuộc xuất hiện, Mặc Bạch nhanh chóng mang mấy người lao ra, cảm giác thời không mê loạn không còn, một con giao long màu vàng kim chở mấy bóng dáng mặc áo trắng xuất hiện trên không tiểu thế giới tầng một .
Bát ngát sơn dã, phóng mắt nhìn đi thì thấy rừng rậm tươi tốt , lá xanh khắp nơi, gió mang hơi lạnh thổi tan mấy người cảm giác khó chịu , Mặc Bạch không trực tiếp hạ xuống, sau khi rời thế giới thứ mười, linh lực bị tiêu hao cũng khôi phục lại trạng thái bình thường , đối với giao long mà nói, ngự không mà đi tiêu hao rất ít linh lực.
Mặc Bạch dự định tìm một chỗ thích hợp nghỉ ngơi để đặt chân, Long Tiểu Chi đứng trên đầu Mặc Bạch , nhìn chung quanh, lại không nhìn thấy bóng dáng Long Phong Triệt , cũng không có sao rơi màu trắng dấu vết, tựa hồ đến thế giới thứ nhất chỉ có này lác đác mấy người bọn họ .
Tiểu Chi không cần lo lắng, vị bằng hữu kia của muội không phải người bình thường, tất nhiên không có việc gì , nhảy qua thời không cũng không phải rất ổn định, có lẽ sẽ theo thời gian mà thay đổi vị trí, nói không chừng bọn họ bị truyền tống đến những vị trí khác. Nguyễn Thanh Tuyết an ủi Long Tiểu Chi ỉu xìu ngồi trên đầu Mặc Bạch , tiểu Hoàng Điểu cũng nện hai cái chân ngắn ngủn đi đến bên cạnh Long Tiểu Chi , cọ xát Long Tiểu Chi.
Long Tiểu Chi sờ sờ tiểu đầu Hoàng Điểu , đột nhiên cúi đầu nhìn về phía Mặc Bạch. Giờ Đại sư huynh cảm thấy thế nào ? Chúng ta tìm một chỗ hạ xuống, lại để Nhị sư huynh xem một chút nhé.
Mặc Bạch không nói gì, ngược lại mở to hai mắt, ý bảo hắn biết rõ , đuôi to màu vàng kim khổng lồ hơi lắc, giao long đã bay ra vài trăm mét, Long Tiểu Chi và tiểu Hoàng Điểu ngồi trên đầu giao long , giao long rất tri kỷ mà chống lá chắn phòng hộ lên , để tránh trong lúc cấp tốc di chuyển gió thổi hai bé con xuống, rất nhanh, Mặc Bạch chậm lại ở một dốc thoải tương đối rộng rãi.
Đợi Nguyễn Thanh Tuyết, Hoa Vũ Lâu và Đan Nghĩa Khanh rơi xuống đất thì lập tức hóa thành hình người, Long Tiểu Chi và tiểu Hoàng Điểu còn chưa kịp đi xuống lập tức xuất hiện ở trên đầu Mặc Bạch , Long Tiểu Chi vỗ vỗ cánh bay xuống, tiểu Hoàng Điểu lại thích ý tiếp tục làm ổ trên đó, rất có xu thế xem đầu Mặc Bạch như tổ của mình, Mặc Bạch duỗi tay xách chim béo trên đầu xuống, nhíu mày nhìn tiểu Hoàng Điểu một trận, hài lòng gật gật đầu. Màu sắc không tệ.
Tiểu Hoàng Điểu nghi ngờ nghiêng đầu nhìn Mặc Bạch, Thu? Tựa hồ ở hỏi thăm vật cưỡi khổng lồ lại thoải mái vừa nãy đi đâu rồi.
Nguyễn Thanh Tuyết dùng linh lực kiểm tra nhìn tình huống của Mặc Bạch , thần sắc hơi kỳ quái, suy tư rất lâu cũng không cho ra kết luận, Long Tiểu Chi nhân cơ hội cũng tiến lên tra xét một phen, Mặc Bạch không ngăn cản, bỏ mặc linh lực Long Tiểu Chi điều tra trong người , hắn biết Long Tiểu Chi đi theo Hiên Khâu Thiên Giác học luyện đan, từ xưa người luyện đan đều tinh thông dược lý và y lý.
Đại sư huynh còn nhớ rõ khi đó tại sao mình tỉnh không? Nguyễn Thanh Tuyết hỏi.
Mặc Bạch suy nghĩ một chút. Chỉ là đột nhiên có ý thức, phát hiện khí đen trong cơ thể cũng không phải không thể khống chế.
Long Tiểu Chi ôm cằm nhỏ đi tới đi lui trên mặt đất , hiện giờ Hoa Vũ Lâu đã biết, mỗi khi Long Tiểu Chi sa vào suy tư, đều thích sờ cằm nhỏ của mình , lúc này thấy thần sắc Nguyễn Thanh Tuyết và Long Tiểu Chi , hình như tình huống Mặc Bạch không thích hợp, nhưng hắn chẳng hề tinh thông kinh mạch thân thể con người như Nguyễn Thanh Tuyết và Long Tiểu Chi, không dám tự tiện tra xét tình huống của Mặc Bạch hiện giờ .
Khí đen trong cơ thể Mặc Bạch cũng không biến mất, mà là bị linh lực bá đạo của Mặc Bạch đè xuống, co đầu rút cổ vào một góc, không thể tùy ý lêu lổng, nhưng chỉ cần có tồn tại thì chính là tai hoạ ngầm, Long Tiểu Chi và Nguyễn Thanh Tuyết cũng không biết này khí đen là cái gì, tự nhiên cũng không có kế sách ứng đối , hiện thời, chỉ có chờ đến vài canh giờ sau đi ra ngoài, xem Hiên Khâu Thiên Giác có cách nào không.
Không có chuyện gì làm, đoàn người hiếm khi thanh nhàn, nguyên một đám ngồi trên sườn núi xanh mượt nhìn bầu trời xanh thẳm , trên bầu trời, đã không nhìn thấy hố đen kia,lúc rời hỏi, Long Tiểu Chi cố hết sức quay đầu lại nhìn qua, quả thực vị trí hố đen kia không phải là cố định , ít nhất bọn họ còn không có đi quá xa lúc, hố đen đã biến mất , hẳn là thay đổi vị trí truyền tống .
Gió nhẹ phất qua bãi cỏ, thổi lên một ** gợn sóng xanh lá cây , chân núi xa xa truyền đến tiếng rừng rậm do gió thổi qua mà thành, ngẫu nhiên còn có thể nghe vài tiếng chim hót, cảnh an bình như thế , ai có thể nghĩ tới, phía trên bầu trời xanh , từng không gian đang từ từ sụp đổ, tai nạn đang từng chút từng chút lan tràn xuống.
Nhị sư huynh, ta đột nhiên nhớ tới một chuyện. Trong im lặng, đột nhiên Hoa Vũ Lâu mở miệng nói. Nguyễn Thanh Tuyết nghiêng đầu nhìn Hoa Vũ Lâu, ý bảo hắn nói tiếp.
Hoa Vũ Lâu chần chừ nói ra. Từ sau khi vào Cửu Trọng thí luyện đại trận thì sẽ không gặp người của Mặc Đan Môn, cũng không biết giờ bọn họ ở thế giới nào, nếu như còn trên thế giới cao thì chẳng phải là phiền toái .
Tốc độ Cửu Trọng thế giới vỡ vụn cũng không nhanh, chính vì như thế, bọn họ thân ở thế giới đầu tiên là tuyệt đối an toàn , nhưng nếu như hiện thời Mặc Đan Môn ở thế giới cao, cũng không ở gần hố đen truyền tống, còn giữa các thế giới Cửu Trọng lại là truyền tống một chiều, một khi ở trong thế giới vỡ vụn, vậy Mặc Đan Môn rất có thể bị ném vào thời không loạn lưu.
Nguyễn Thanh Tuyết thở dài. Như thế cũng là thời vận không tốt, dù sao ai cũng không cách nào dự liệu được, một lần tông môn thí luyện, thế nhưng phá hủy đại trận Thương Lan tông truyền
Tâm trận đã hủy, chín thế giới vòng vòng đan xen, sẽ từ cao xuống thấp mà vỡ vụn theo thứ tự , mà thời gian cách Cửu Trọng thí luyện đại trận đóng cửa còn có ngắn ngủi vài canh giờ, vài canh giờ vừa qua, sinh vật không thuộc về không gian này cái đều sẽ bị kéo ra ngoài, đương nhiên, còn kể cả linh thú bị khế ước .
Một phút đồng hồ sau đó, rừng rậm quen thuộc xuất hiện, Mặc Bạch nhanh chóng mang mấy người lao ra, cảm giác thời không mê loạn không còn, một con giao long màu vàng kim chở mấy bóng dáng mặc áo trắng xuất hiện trên không tiểu thế giới tầng một .
Bát ngát sơn dã, phóng mắt nhìn đi thì thấy rừng rậm tươi tốt , lá xanh khắp nơi, gió mang hơi lạnh thổi tan mấy người cảm giác khó chịu , Mặc Bạch không trực tiếp hạ xuống, sau khi rời thế giới thứ mười, linh lực bị tiêu hao cũng khôi phục lại trạng thái bình thường , đối với giao long mà nói, ngự không mà đi tiêu hao rất ít linh lực.
Mặc Bạch dự định tìm một chỗ thích hợp nghỉ ngơi để đặt chân, Long Tiểu Chi đứng trên đầu Mặc Bạch , nhìn chung quanh, lại không nhìn thấy bóng dáng Long Phong Triệt , cũng không có sao rơi màu trắng dấu vết, tựa hồ đến thế giới thứ nhất chỉ có này lác đác mấy người bọn họ .
Tiểu Chi không cần lo lắng, vị bằng hữu kia của muội không phải người bình thường, tất nhiên không có việc gì , nhảy qua thời không cũng không phải rất ổn định, có lẽ sẽ theo thời gian mà thay đổi vị trí, nói không chừng bọn họ bị truyền tống đến những vị trí khác. Nguyễn Thanh Tuyết an ủi Long Tiểu Chi ỉu xìu ngồi trên đầu Mặc Bạch , tiểu Hoàng Điểu cũng nện hai cái chân ngắn ngủn đi đến bên cạnh Long Tiểu Chi , cọ xát Long Tiểu Chi.
Long Tiểu Chi sờ sờ tiểu đầu Hoàng Điểu , đột nhiên cúi đầu nhìn về phía Mặc Bạch. Giờ Đại sư huynh cảm thấy thế nào ? Chúng ta tìm một chỗ hạ xuống, lại để Nhị sư huynh xem một chút nhé.
Mặc Bạch không nói gì, ngược lại mở to hai mắt, ý bảo hắn biết rõ , đuôi to màu vàng kim khổng lồ hơi lắc, giao long đã bay ra vài trăm mét, Long Tiểu Chi và tiểu Hoàng Điểu ngồi trên đầu giao long , giao long rất tri kỷ mà chống lá chắn phòng hộ lên , để tránh trong lúc cấp tốc di chuyển gió thổi hai bé con xuống, rất nhanh, Mặc Bạch chậm lại ở một dốc thoải tương đối rộng rãi.
Đợi Nguyễn Thanh Tuyết, Hoa Vũ Lâu và Đan Nghĩa Khanh rơi xuống đất thì lập tức hóa thành hình người, Long Tiểu Chi và tiểu Hoàng Điểu còn chưa kịp đi xuống lập tức xuất hiện ở trên đầu Mặc Bạch , Long Tiểu Chi vỗ vỗ cánh bay xuống, tiểu Hoàng Điểu lại thích ý tiếp tục làm ổ trên đó, rất có xu thế xem đầu Mặc Bạch như tổ của mình, Mặc Bạch duỗi tay xách chim béo trên đầu xuống, nhíu mày nhìn tiểu Hoàng Điểu một trận, hài lòng gật gật đầu. Màu sắc không tệ.
Tiểu Hoàng Điểu nghi ngờ nghiêng đầu nhìn Mặc Bạch, Thu? Tựa hồ ở hỏi thăm vật cưỡi khổng lồ lại thoải mái vừa nãy đi đâu rồi.
Nguyễn Thanh Tuyết dùng linh lực kiểm tra nhìn tình huống của Mặc Bạch , thần sắc hơi kỳ quái, suy tư rất lâu cũng không cho ra kết luận, Long Tiểu Chi nhân cơ hội cũng tiến lên tra xét một phen, Mặc Bạch không ngăn cản, bỏ mặc linh lực Long Tiểu Chi điều tra trong người , hắn biết Long Tiểu Chi đi theo Hiên Khâu Thiên Giác học luyện đan, từ xưa người luyện đan đều tinh thông dược lý và y lý.
Đại sư huynh còn nhớ rõ khi đó tại sao mình tỉnh không? Nguyễn Thanh Tuyết hỏi.
Mặc Bạch suy nghĩ một chút. Chỉ là đột nhiên có ý thức, phát hiện khí đen trong cơ thể cũng không phải không thể khống chế.
Long Tiểu Chi ôm cằm nhỏ đi tới đi lui trên mặt đất , hiện giờ Hoa Vũ Lâu đã biết, mỗi khi Long Tiểu Chi sa vào suy tư, đều thích sờ cằm nhỏ của mình , lúc này thấy thần sắc Nguyễn Thanh Tuyết và Long Tiểu Chi , hình như tình huống Mặc Bạch không thích hợp, nhưng hắn chẳng hề tinh thông kinh mạch thân thể con người như Nguyễn Thanh Tuyết và Long Tiểu Chi, không dám tự tiện tra xét tình huống của Mặc Bạch hiện giờ .
Khí đen trong cơ thể Mặc Bạch cũng không biến mất, mà là bị linh lực bá đạo của Mặc Bạch đè xuống, co đầu rút cổ vào một góc, không thể tùy ý lêu lổng, nhưng chỉ cần có tồn tại thì chính là tai hoạ ngầm, Long Tiểu Chi và Nguyễn Thanh Tuyết cũng không biết này khí đen là cái gì, tự nhiên cũng không có kế sách ứng đối , hiện thời, chỉ có chờ đến vài canh giờ sau đi ra ngoài, xem Hiên Khâu Thiên Giác có cách nào không.
Không có chuyện gì làm, đoàn người hiếm khi thanh nhàn, nguyên một đám ngồi trên sườn núi xanh mượt nhìn bầu trời xanh thẳm , trên bầu trời, đã không nhìn thấy hố đen kia,lúc rời hỏi, Long Tiểu Chi cố hết sức quay đầu lại nhìn qua, quả thực vị trí hố đen kia không phải là cố định , ít nhất bọn họ còn không có đi quá xa lúc, hố đen đã biến mất , hẳn là thay đổi vị trí truyền tống .
Gió nhẹ phất qua bãi cỏ, thổi lên một ** gợn sóng xanh lá cây , chân núi xa xa truyền đến tiếng rừng rậm do gió thổi qua mà thành, ngẫu nhiên còn có thể nghe vài tiếng chim hót, cảnh an bình như thế , ai có thể nghĩ tới, phía trên bầu trời xanh , từng không gian đang từ từ sụp đổ, tai nạn đang từng chút từng chút lan tràn xuống.
Nhị sư huynh, ta đột nhiên nhớ tới một chuyện. Trong im lặng, đột nhiên Hoa Vũ Lâu mở miệng nói. Nguyễn Thanh Tuyết nghiêng đầu nhìn Hoa Vũ Lâu, ý bảo hắn nói tiếp.
Hoa Vũ Lâu chần chừ nói ra. Từ sau khi vào Cửu Trọng thí luyện đại trận thì sẽ không gặp người của Mặc Đan Môn, cũng không biết giờ bọn họ ở thế giới nào, nếu như còn trên thế giới cao thì chẳng phải là phiền toái .
Tốc độ Cửu Trọng thế giới vỡ vụn cũng không nhanh, chính vì như thế, bọn họ thân ở thế giới đầu tiên là tuyệt đối an toàn , nhưng nếu như hiện thời Mặc Đan Môn ở thế giới cao, cũng không ở gần hố đen truyền tống, còn giữa các thế giới Cửu Trọng lại là truyền tống một chiều, một khi ở trong thế giới vỡ vụn, vậy Mặc Đan Môn rất có thể bị ném vào thời không loạn lưu.
Nguyễn Thanh Tuyết thở dài. Như thế cũng là thời vận không tốt, dù sao ai cũng không cách nào dự liệu được, một lần tông môn thí luyện, thế nhưng phá hủy đại trận Thương Lan tông truyền
/147
|